Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
TN : để trồng thêm vài khóm rau dân dã cho tôi ăn cho mát ruột
CN : Mẹ tôi - đôi bàn chân mẹ
VN : ko còn trẻ nữa - vẫn ra vườn chăm sóc chùm cây trái trong vườn
( chắc sai )
động từ: nâng niu, dìu dắt, nâng đỡ, té ngã, nghịch ngợm
tính từ: cảm nhận, lo lắng, chập chững, nhẹ nhàng
a.Thế là mỗi lần bà cụ qua ngõ/, tôi/ lại kiễng chân lên chỗ mái hiên...
TN CN VN
b.rồi chị tôi/ cũng làm thế,chị /bắt chước mẹ gỡ tóc, vo vo giắt mớ tóc rối lên chỗ ấy.
CN1 VN1 CN2 VN2
Câu a là câu ghép
a) CN 1 : Bà cụ ; VN 1 : qua ngõ ; CN2: Tôi ; VN2 : lại kiễng chân ... mái hiên...
b) CN: Chị ; VN:Bắt chước .... chỗ ấy
Khi đọc bài " Triền đê tuổi thơ " này , em thấy rằng ai cũng có kỉ niệm tuổi thơ đẹp . Kỉ niệm tuổi thơ của tác giả hết sức bình dị về một con đê . Con đê chỉ là một thứ rất bình thường , nhưng đối với tác giả là những kí ức đẹp . Những kí ức của tác tuy cũng rất bình dị nhưng lại vô cùng đáng yêu . Con đê đã cùng tác giả tập đi , chiều thì dắt bò hay trâu đi gặm cỏ và nô đùa,... . Đó là những kí ức xa xăm của tác giả về tuổi thơ , nhưng giờ tác giả vận nhớ như in . Chúng ta cũng vậy , khi lớn lên thì hãy nhớ kĩ những kí ức tuyệt vời gắn liền với một thứ nào đó.
Trưa hè,khi bước chân lên đám rơm,tôi thấy mùi rơm khô ngai ngái,những sợi rơm vàng óng khoe sắc;tôi thấy
VN 1 VN 2
thóc đã khô theo bước chân đi của bố mẹ tôi.
VN 3
Shino nghĩ vậy !!!
A. Trời /mưa đường ruộng/ trơn trượt, mười ngón chân của mẹ/ bám chặt xuống đất.
CN1 VN1 CN2 VN2 CN3 VN3
B. Mẹ tôi/ không còn trẻ nữa nhưng đôi bàn chân mẹ /vẫn ra vườn chăm sóc chùm cây.
CN1 VN1 CN2 VN2
C. Đôi bàn chân trần mẹ/ luôn đi theo sau, dìu dắt nâng đỡ khi tôi vấp ngã.
CN VN
D. Theo độ dày của nhưng vết nứt trên chân mẹ, tôi/ lớn lên...!
TN CN VN