Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong câu chuyện Sơn Tinh,Thủy Tinh nhân vật Sơn Tinh để lại trong em ấn tượng sâu sắc.Sơn Tinh sống ở núi cao Tản Viên, có tài năng rất kì lạ:vẫy tay về phía đông,phía đông nổi cồn bãi,vẫy tay về phía tây thì liền mọc lên từng dãy núi đồi.Anh thật tài giỏi,đã nhanh chóng tìm được lễ vật quý báu mà nhà vua chọn làm sính lễ.Anh đã chiến đấu kiên cường,bất khuất với chàng Thủy Tinh có tính hung hăng,không giữ lời. Dù Thủy Tinh hô mưa, gọi gió,dâng nước ngập lên đến thành Phong Châu nhưng Sơn Tinh không hề nao núng kiên trì bốc núi,dời đồi suốt mấy tháng trời để ngăn dòng nước lũ .Sơn Tinh đã cứu nhân nhân ta thoát khỏi bão lũ em rất khâm phục.Em mong Sơn Tinh luôn vững vàng để người dân không rơi và cảnh mưa gió,lũ lụt hằng năm.
Chúc em học tốt, chị viết hơi dài xíu
Trong tất cả những nhân vật trong truyện truyền thuyết, có lẽ tôi yêu và ấn tượng hơn cả đó là nhân vật Sơn Tinh trong câu chuyện Sơn Tinh, Thuỷ Tinh. Chàng là cư dân của vùng núi Tản Viên rộng lớn, cao ngất trời. Tôi yêu lắm dáng vóc cường tráng, khoẻ mạnh, lực lưỡng của nhân vật này. Yêu lắm cơ bắp cuồn cuộn, đỏ hồng từng bắp như đại diện sức mạnh của núi non hùng vĩ nơi đây. Yêu biết bao khuôn mặt điềm đạm của chàng nhưng rất dũng cảm trong tất cả mọi việc. Tôi ngưỡng mộ Sơn Tinh không chỉ vì vẻ đẹp cường tráng của chàng mà còn là người có một sức mạnh vô cùng kì diệu, lạ thường. Sơn Tinh khi vẫy tay về phía đông thì phía đông nổi lên cồn bãi, vẫy tay về phía tây, phía tây lập tức hiện ra núi đồi. Ôi, chàng thật là tài giỏi biết bao. Trong cuộc chiến đấu oanh liệt để lấy Mị Nương, chàng đã sử dụng những chiến thuật độc đáo và phi thường từ chính năng lực của mình. Quý Sơn Tinh nhiều lắm vì luôn hướng về phía chính nghĩa. Chàng biết cách chặn dòng nước lũ điên cuồng của Thuỷ Tinh bằng những quả đồi dời trên những ngọn núi cao chót vót. Chàng quả rất thông minh và tài ba ! Chàng là nhân vật đại diện cho chính nghĩa, chàng cũng chính là người đại diện cho toàn dân để cho chúng ta thấy được hằng năm nhân dân ta phải hứng chịu rất nhiều thiên tai, bão lũ nhưng tất cả đều không nao núng, vẫn kiên cường chống chọi và chiến thắng tất cả. Tôi thật khâm phục tài nghệ của Thạch Sanh. Tôi sẽ mãi yêu quý nhân vật có sức mạnh siêu thường này.
Tham khảo:
Trong truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa, nhân vật Sơn đã để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc. Sơn là một cậu bé thân thiện, tốt bụng và giàu tình cảm. Điều đó được nhà văn khắc họa qua nhiều chi tiết. Khi mẹ và người vú nhắc đến đứa em gái đã mất, Sơn cảm thấy thương em và nhớ em. Nếu mấy đứa em họ của Sơn đều “kiêu kì và khinh khỉnh” với bọn trẻ con ở khu chợ thì Sơn vẫn tỏ ra dễ gần, thân thiện với chúng. Đặc biệt nhất, khi thấy Hiên - một cô bạn có gia cảnh nghèo khó làm cậu nhớ đến em gái. Sơn đã động lòng thương, nghĩ đến việc sẽ đem chiếc áo bông cũ của em cho Hiên. Điều đó thể hiện Sơn là một cậu bé biết quan tâm, chia sẻ với bạn bè. Nhân vật Sơn tuy chỉ là một đứa trẻ nhưng đã đem đến một bài học về tấm lòng nhân ái.
THAM KHẢO :
Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam là trang văn thể hiện thấm đẫm dư vị của tình yêu thương. Tác phẩm không cần quá nhiều cuộc đối thoại mà chỉ thông qua con chữ, độc giả đã dễ dàng thấy được vẻ đẹp ẩn sâu bên trong mỗi nhân vật. Có lẽ, mỗi nhân vật đều mang một kích thước tâm hồn giống tác giả nên ở họ luôn có sự đa cảm và tinh thần lạc quan, dù những con người ấy sống trong nghịch cảnh nhưng vẫn biết tạo ra hạnh phúc cho riêng mình. Mẹ của Sơn là một người mẹ yêu thương con và có tấm lòng đôn hậu, thể hiện qua những chi tiết bà chăm sóc con mình và cho các con có tuổi thơ đầy đủ “Mẹ đưa cho Sơn một chiếc áo khoác mới, dày và ấm hơn, sau đó hai chị em cùng nhau ra chợ tìm những đứa trẻ khác trong làng để chơi.”. Về những đứa trẻ nghèo trong xóm, dù đã mấy năm trôi qua, mùa đông cứ đến rồi đi nhưng chúng nó vẫn phải mang lại mấy bộ đồ cũ, chỉ có những mảnh vá thì ngày càng nhiều thêm mà thôi. Trong số đó có Hiên, đứa trẻ duy nhất chỉ mang trên mình manh áo rách tả tơi lộ hết cả phần lưng và cánh tay, vì mẹ của em làm nghề mò cua bắt ốc, chẳng khấm khá được bao nhiêu nên cũng không có tiền mà mua lại đồ cũ hay dù chỉ vài đồng để may áo cho con. Thế rồi sự thương cảm trong chị em Sơn đã trỗi dậy, hai đứa trẻ quyết định về nhà lấy cho Hiên chiếc áo bông cũ. Hành động của Sơn chính là tình nhân ái nảy sinh từ sự tự nguyện, một tấm lòng luôn biết đồng cảm với những kiếp người nghèo khổ. Dẫu lo bị mẹ mắng nhưng em vẫn quyết định tặng chiếc áo bông cũ cho Hiên, chúng ta có thể xem hành động ấy như tình thương yêu xuất phát từ trái tim thuần khiết. Bên cạnh đó cũng không thể không nhắc đến mẹ con Hiên, dù được chị em Sơn đưa cho chiếc áo cũ nhưng họ vẫn chạy sang nhà để trả lại, tuy nghèo khổ nhưng hai con người ấy vẫn có lòng tự trọng và luôn biết ơn những ai đã quan tâm đến cuộc sống của họ. Từ đó chúng ta thấy được rằng, giữa dòng đời trôi nổi vô định này, không phải ai cũng lạnh lùng, vô cảm mà còn rất nhiều người mang trên mình tâm hồn trong sáng
Sơn Tinh là biểu tượng sức mạnh của nhân dân ta. Muốn chống lại thiên tai của thiên nhiên. Và đó cũng là một hình ảnh, ước mơ chế ngự thiên tai của nhân dân ta. Dù có khó khăn cũng không lùi bước.Dù lũ lụt có diễn ra hằng năm nhưng Sơn Tinh vẫn quyết tâm bào vệ mảnh đất của cha ông. Em mong Sơn Tinh luôn vững vàng để người dân không rơi vào cảnh lũ lụt hằng năm. Những cơn lũ lụt hằng năm cứ kéo đến mà Sơn Tinh vẫn vững vàng chống chọi tất cả để bảo vệ người dân chúng ta. Chúng ta cần ghi nhớ những công lao to lớn mà Sơn Tinh đã làm cho đất nước chúng ta. Em chắn chắn rằng Sơn Tinh luôn theo dõi và bảo vệ người dân chúng ta.
Sau khi học truyện Em bé thông minh,em rất ngưỡng mộ và khâm phục nhân vật em bé trong truyện.Em bé khoảng chừng bảy tám tuổi,con của một nhà nông dân bình thường nhưng rất mạnh dạn và nhanh trí.Em không hề rụt rè,nhút nhát như những đứa bé khác cùng tuổi mà dám đối thoại với viên quan và cả nhà vua.Em bé đã giải được những câu đố oái oăm ,hóc búa đầy bất ngờ của viên quan,nhà vua và xứ thần nước láng giềng khiến em rất khâm phục.Câu đố xâu sợi chỉ qua ruột con ốc vặn dài của sứ thần nước láng giềng làm cho các ông trạng,đại thần,nhà thông thái đều lắc đầu bó tay nhưng em bé thì vừa chơi vừa hát câu giải đố một cánh dễ dàng.Em mong mọi trẻ em đều thông minh,nhanh nhẹn như em bé.
Thạch Sanh là 1 con người vô cùng thật thà, chất phác. Quanh năm chàng chăm chỉ làm lụng để nuôi thân. Nghe theo lời Lý Thông, chàng rời bỏ gốc cây đa về ở chung vs mẹ con hắn rồi lại còn vui vẻ đi canh miếu thờ thay Lí Thông. Không những thế chàng còn là 1 dũng sĩ dũng cảm, quên mình vì việc nghĩa , Thạch Sanh ra tay giết chằn tinh, bắn đại bàng cứu công chúa, giải thoát con vua Thủy Tề. Ngoài ra chàng còn là 1 tấm gương về yêu chuộng hòa bình. Chàng dùng tiếng đàn để cảm hóa quân sĩ 18 nước tránh cko họ cảnh máu chảy đầu rơi, đãi họ 1 bữa cơm no trước lúc lui quân. Rồi cuối cùng, phần thưởng chính đáng cũng đến vs Thạch Sanh, chàng được kết hôn cùng công chúa và lên ngôi vua.
*Thánh Gióng
Em rất yêu thích nhân vật Thánh Gióng trong câu chuyện truyền thuyết cùng tên.Cậu bé Gióng thật kì lạ,lên ba không biết nói biết cười,đặt đâu nằm đấy nhưng khi nghe tiếng rao của sứ giả tìm người tài giỏi cứu nước thì cậu cất tiếng nói đòi đi đáng giặc.Cậu lớn nhanh như thổi,ăn bao nhiêu cũng không no,áo vừa măc xong căng đứt chỉ để mau thành tráng sĩ ra trận.Hình ảnh gióng vươn vai trở thành tráng sĩ oai phong rồi anh nhảy lên lưng ngựa sắt ,con ngựa bỗng hí vang mấy tiếng, xông thẳng ra trận làm em rất kinh ngạc,thích thú.Gióng chiến đấu thật kiên cường,dù roi sắt gãy cậu không hề nao núng,nhụt chí mà nhanhh trí nhổ tre quật vào giặc đến cùng.Đất nước hết giặc Gióng không ở lại lĩnh thưởng mà bay về trời để lại trong lòng mọi người sự kính phục,biết ơn.Em mong mọi người đều có sức khỏe như Gióng.
*Thạch Sanh
Chàng dũng sĩ Thạch Sanh trong câu chuyện cổ tích cùng tên để lại trong em ấn tượng sâu sắc. Thạch Sanh mồ côi cha mẹ từ nhỏ,sống một mình lủi thủi dưới gốc cây đa thật tội nghiệp.Chàng được thiên thần dạy võ nghệ và phép thần thông nên rất tài năng.Thạch Sanh đã diệt con chằn tinh hung ác hãm hại dân lành,giết đại bàng độc ác rồi đẩy lùi quân mười tám nước khiến em rất khâm phục.Với lòng thương người anh bất chấp hiểm nguy xuống hang sâu đánh với đại bàng cứu công chúa và con vua Thủy Tề.Anh thật nhân đạo đã tha tội chết cho hai mẹ con Lí Thông nhiều lần hãm hại mình,đãi cơm cho quân mười tám nước ăn cho ấm bụng rồi lui binh.Thạch Sanh được cưới công chúa và lên nối ngôi thật xứng đáng.Em rất thích cung tên vàng,cây đàn thần và niêu cơm thần bé nhỏ của Thạch Sanh .Em mong mọi người đều có phẩm chất tốt đẹp như Thạch Sanh
*Sơn Tinh Thủy Tinh
Trong câu chuyện Sơn Tinh,Thủy Tinh nhân vật Sơn Tinh để lại trong em ấn tượng sâu sắc.Sơn Tinh sống ở núi cao Tản Viên, có tài năng rất kì lạ:vẫy tay về phía đông,phía đông nổi cồn bãi,vẫy tay về phía tây thì liền mọc lên từng dãy núi đồi.Anh thật tài giỏi,đã nhanh chóng tìm được lễ vật quý báu mà nhà vua chọn làm sính lễ.Anh đã chiến đấu kiên cường,bất khuất với chàng Thủy Tinh có tính hung hăng,không giữ lời. Dù Thủy Tinh hô mưa, gọi gió,dâng nước ngập lên đến thành Phong Châu nhưng Sơn Tinh không hề nao núng kiên trì bốc núi,dời đồi suốt mấy tháng trời để ngăn dòng nước lũ .Sơn Tinh đã cứu nhân nhân ta thoát khỏi bão lũ em rất khâm phục.Em mong Sơn Tinh luôn vững vàng để người dân không rơi và cảnh mưa gió,lũ lụt hằng năm.
1,Viết một đoạn văn ngắn miêu tả cảm nghĩ của em về nhân vật Sơn Tinh
Trong câu chuyện Sơn Tinh,Thủy Tinh nhân vật Sơn Tinh để lại trong em ấn tượng sâu sắc. Sơn Tinh sống ở núi cao Tản Viên, có tài năng rất kì lạ: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi, vẫy tay về phía tây thì liền mọc lên từng dãy núi đồi. Anh thật tài giỏi, đã nhanh chóng tìm được lễ vật quý báu mà nhà vua chọn làm sính lễ. Anh đã chiến đấu kiên cường với chàng Thủy Tinh có tính hung hăng, không giữ lời. Dù Thủy Tinh hô mưa, gọi gió, dâng nước ngập lên đến thành Phong Châu nhưng Sơn Tinh không hề nao núng kiên trì bốc từng dãy núi, dời từng quả đồi suốt mấy tháng trời để ngăn dòng nước lũ .Sơn Tinh đã cứu nhân nhân ta thoát khỏi bão lũ. Em rất khâm phục Sơn Tinh.
rong kho tàng những câu chuyện cổ tích mà các bạn đã từng đọc thì sẽ không thể nào quên được câu chuyện Thạch Sanh. Câu chuyện không chỉ cho chúng ta thấy được vẻ đẹp của con người, chứng minh được cái thiện lúc nào cũng sẽ chiến thắng cái ác dù cho có bị che dấu kỹ đến đâu thì rồi cũng sẽ bị bại lộ. Trong câu chuyện không chỉ cho chúng ta phải thán phục Thạch Sanh – một người anh hùng tài đức vẹn toàn mà trong câu chuyện còn có một nhân vật phản diện, một nhân vật xấu xa, nham hiểm khiến chúng ta không thể nào quên, đó chính là Lý Thông.
Dù trong câu chuyện không hề nhắc đến gia cảnh nhà Lý Thông mà chúng ta chỉ biết hắn là một người bán rượu để kiếm sống. Sau khi gặp được Thạch Sanh hắn đã ngỏ ý muốn kết nghĩa huynh đệ để như theo lời hắn nói thì còn có chỗ để 2 người nương tựa vào nhau. Nhưng đằng sau những câu nói ngọt bùi tai ấy lại là một kế hoạch mà Lý Thông đã suy đi tính lại, biết phần lợi sẽ về với mình nên đã đưa ra quyết định như vậy. Bởi Lý Thông biết Thạch Sanh là một người vừa có sức khỏe lại dễ tin người nên cứ kết nghĩa an hem, thế nào rồi cũng có ngày nhờ hắn giúp. Trái ngược hẳn với Thạch Sanh, luôn hết lòng tin tưởng và yêu quý người anh trai của mình, nhưng lại không hề biết rằng, đằng sau đó lại là cả một âm mưu nham hiểm của người anh trai kết nghĩa đã vạch ra.
Và quả không sai, khi ở trong vùng có một con chằn tinh ở đâu đến đây, nó bắt người về ăn thịt và nói rằng, nếu không cống tiến mỗi người theo lượt thì thế nào nó cũng sẽ giết sạch cả làng. Do vậy, mà biết bao nhiêu người dân vô tội đã trở thành vật tế cho con chằn tinh đó.Và bây giờ là đến lượt Lý Thông. Dù rất lo sợ, nhưng những toan tính trong hắn đến bây giờ đã có thể thực hiện. Lý Thông đã đến nhỏ lời với Thạch Sanh để nhờ giúp đỡ. Nhưng hắn không thể nào nói rằng: “Do hắn sợ chết, hắn không muốn chết nên mới muốn Thạch Sanh đi thay”.Mà hắn đã đánh vào lòng tốt và thương người của Thạch Sanh, hắn nói: “Dù hắn rất muốn đi, nhưng hắn còn mẹ già ở nhà không ai chăm lo”. Và giờ đây, mọi chuyện đã bắt đầu đi theo đúng quy trình của hắn: Thạch Sanh đã đồng ý.
Nhưng nào đâu hay, Thạch Sanh đã làm cho Lý Thông một phen hoảng hồn khi đem đầu chằn tinh vừa giết được về báo anh. Dù có kinh hãi, nhưng mưu kế của Lý Thông cũng như sự gian xảo của Lý Thông vẫn tiếp tục. Hắn nói với “người em trai” rằng đã làm một việc khi quân, vậy nên Thạch Sanh cứ trốn về nhà đi, còn đầu của chằn tinh, hắn sẽ đi lo liệu và chịu tội hộ em. Tất cả mọi chuyện đều diễn ra theo đúng kế hoạch của Lý Thông, Thạch Sanh thì không chút hoài nghi đều tin tưởng vào người anh đã chở che và nhận tội hộ mình, còn hắn thì lại cướp công và ung dung đem đầu chằn tinh đi lĩnh thưởng. Sau đó, Lý thông đã được phong chức, nhận thưởng hậu hĩnh, được hưởng vinh hoa phú quý và tất nhiên là đã quên đi người em trai Thạch Sanh của mình.
Một thời gian sau, công chúa lại bị đại bàng bắt đi, nhà vua thì chỉ biết là Lý Thông đã giết được chằn tinh nên lần này, người xứng đáng nhất để có thể nhận việc này, không ai khác, đó chính là Lý Thông. Dù đã quên bẵng mất người em trai khi hưởng giàu sang, nhưng khi có khó khăn, thì việc đầu tiên mà Lý Thông nghĩ tới, đó chính là nhờ Thạch Sanh. Và quả nhiên, khi gặp lại anh trai, chỉ có mỗi Thạch Sanh là vui mừng còn Lý Thông chỉ mong muốn Thạch Sanh đi giết đại bàng tinh để giải cứu công chúa. Nhưng sau khi giết được đại bàng tinh thì mọi chuyện lại giống như trước, để có thể đạt được mục đích của mình, Lý Thông đã kêu quân lính đến bắt Thạch Sanh và vu oan cho chàng tội đã bắt cóc công chúa. Mọi chuyện Lý Thông làm là để Thạch Sanh không thể tự cứu mình và mọi phú quý sẽ để cho hắn hưởng cả. Đến đây, bản chất thật của con người Lý Thông đã được lộ rõ, hắn là một người chỉ biết toan tính, chỉ biết bày mưu và lợi dụng lòng tốt của người khác. Hơn thế nữa, hắn còn là một kẻ tham lam, coi thường đạo lý và chỉ vì đồng tiền, vì danh vọng mà lỡ bán rẻ anh em.
Kết cục của Lý Thông sau khi công chúa khỏi bệnh và minh oan cho Thạch Sanh thì Lý Thông đã bị đuổi khỏi cung. Nhưng Thạch Sanh lại không ban tội chết cho Lý Thông mà cho hắn trở về quê nhà với mẹ. Nhưng khi đến giữa đường thì Lý Thông bị sét đánh chết. Cái chết của Lý Thông đã cho thấy, tội ác của hắn đến trời còn không thể tha thứ vậy tại sao hắn lại có thể dám làm như vậy. Ngoài ra, cái chết của Lý Thông còn là một bài học đắt giá cho những kẻ có mưu đồ độc ác và luôn muốn vu oan, hãm hại những con người sống lương thiện.
bn vào link này nhé
https://h.vn/hoi-dap/question/168731.html
k mk nhé
sơn tinh là phúc thần , đại diện cho sức mạnh của nhân dân trong cuộc chiến chống lũ lụt . sơn tinh là khát vọng của nhân dân và khả năng khắc phục thiên tai của nhân dân ta thời xưa
nhớ cho mình nha !!!!
trong tất cả các câu truyện em thích nhất là truyện sơn tinh và thủy tính.em thích nhân vật sơn tinh.sơn tinh là một người tốt bụng.em thích sơn tinh vì sơn tinh khỏe và mạnh,có tài phép lạ.em thấy em cần cố gáng tập thể dục để khỏe như sơn tinh.
Trong câu chuyện Sơn Tinh,Thủy Tinh nhân vật Sơn Tinh để lại trong em ấn tượng sâu sắc.Sơn Tinh sống ở núi cao Tản Viên, có tài năng rất kì lạ:vẫy tay về phía đông,phía đông nổi cồn bãi,vẫy tay về phía tây thì liền mọc lên từng dãy núi đồi.Anh thật tài giỏi,đã nhanh chóng tìm được lễ vật quý báu mà nhà vua chọn làm sính lễ.Anh đã chiến đấu kiên cường,bất khuất với chàng Thủy Tinh có tính hung hăng,không giữ lời. Dù Thủy Tinh hô mưa, gọi gió,dâng nước ngập lên đến thành Phong Châu nhưng Sơn Tinh không hề nao núng kiên trì bốc núi,dời đồi suốt mấy tháng trời để ngăn dòng nước lũ .Sơn Tinh đã cứu nhân nhân ta thoát khỏi bão lũ em rất khâm phục.Em mong Sơn Tinh luôn vững vàng để người dân không rơi và cảnh mưa gió,lũ lụt hằng năm.
Sơn Tinh Thủy Tinh là một câu chuyện được xây dựng trí tưởng tượng của người dân Việt Nam khi xưa. Truyện mang yếu tố thần thánh, tâm linh nhằm giải thích hiện tượng lũ lụt hằng năm ở đồng bằng Bắc Bộ. Đồng thời, truyện thể hiện ước mơ chiến thắng thiên nhiên, bảo vệ cuộc sống của người xưa.
Truyện kể về hai vị thần Sơn Tinh và Thủy Tinh mang những tài năng phi thường và đều tài giỏi, muốn được cưới Mị Nương công chúa. Vua ra điều kiện thách cưới và vì Sơn Tinh là kẻ thắng cuộc nên cưới được Mị Nương và đưa nàng về làm vợ. Thủy Tinh tức giận hô mưa gọi gió để tiêu diệt Sơn Tinh, cướp Mị Nương. Sơn Tinh cũng dốc mình chiến đấu, chống trả, cuối cùng, Thủy Tinh phải rút lui.
Thực tế hàng năm, ở đồng bằng Bắc Bộ hay xảy ra mưa bão. Người Việt xưa đã cùng nhau tìm cách đắp đê chống lũ. Vì vậy bão lũ chưa bao giờ làm ngập núi đồi và khi nước rút, cảnh vật lại yên bình như vốn có. Bởi vậy, người xưa đã tưởng tượng ra câu chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh để lí giải những hiện tượng thiên nhiên này
Bởi vậy, trong truyện, Sơn Tinh được coi là hiện thân của người Việt xưa đã đắp đê chống lũ. Sơn Tinh mang sức mạnh phi thường chính là thể hiện ước mơ chiến thắng thiên tai của người xưa. Vì thế trong truyện, người dân dành nhiều tình cảm cho nhân vật Sơn Tinh hơn. Bằng chứng là trong ngày thách cưới, họ đã để cho nhà vua ra những yêu cầu là sản vật của đất liền: Voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, trăm ván cơm nếp, trăm tệp bánh chưng… Kết cục, Sơn Tinh chiến thắng và được lấy Mị Nương làm vợ.
Thủy Tinh cũng mang những năng lực phi thường như hô mây gọi gió, nhưng lại cũng có thể tạo ra bão lũ thiên tai. Vì vậy đối với người Việt xưa, đây chính là hiện thân của kẻ ác
Một lần nữa người xưa lại đứng về phía Sơn Tinh. Trong cuộc giao tranh với Thủy Tinh, Sơn Tinh lại là người thắng cuộc. Việc Sơn Tinh chống trả và chiến thắng Thủy Tinh chính là một cách gián tiếp người Việt xưa nhắc lại chuyện đắp đê ven bờ sông để chống lũ cùng với khát vọng chiến thắng thiên tai, chế ngự thiên nhiên.
Câu chuyện tồn tại đến ngày nay như một bài học nhắc nhở cho thế hệ mai sau luôn chiến đấu, đối mặt với thiên tai. Hàng năm, bão lũ vẫn về nhưng nhờ những công trình thủy lợi, đê điều mà cuộc sống của chúng ta ngày một đầy đủ, ấm no. Có thể nói ước mơ, khát vọng của người Việt xưa đã và đang được thế hệ sau gìn giữ, tiếp nối và thực hiện. Câu Chuyện Sơn Tinh – Thủy Tinh vẫn còn mang giá trị lớn cho đến ngày nay.
Thạch Lam là một trong những nhà văn tiêu biểu của khuynh hướng văn học lãng mạn. Những tác phẩm của ông chủ yếu là khai thác thế giới nội tâm của nhân vật với những cảm xúc mong manh, mơ hồ trong cuộc sống thường ngày. Một trong những tác phẩm tiêu biểu là truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa.
"Gió lạnh đầu mùa" là một truyện ngắn của nhà văn Thạch Lam. Trong truyện, nhân vật Sơn được nhà văn khắc họa để gửi gắm những tâm tư, tình cảm của mình. Bức tranh được miêu tả chủ yếu thông qua ngôn ngữ và hành động để làm nổi bật những nét tính cách. Thạch Lam không tả ngoại hình nhân vật này.
Mở đầu câu chuyện, Sơn xuất hiện với hành động “tung chăn cho tỉnh” nhưng không dậy như thường lệ mà “ngồi đút tay vào túi”. Anh thấy lạnh, vội lấy chăn trùm kín đầu, gọi Lan. Sau đó, Sơn được mẹ mặc cho chiếc áo bông và áo vệ sinh màu đỏ, bên ngoài là chiếc áo vải sẫm màu. Qua đoạn mở đầu, nhân vật Sơn được miêu tả là một cậu bé, sống trong một gia đình giàu có. Anh nhận được sự yêu mến và quan tâm từ những người xung quanh.
Tuy nhiên, Sơn không hề tỏ ra kiêu ngạo, xa cách mà vẫn là một cậu bé tốt bụng và giàu tình cảm. Nghe mọi người trong nhà nhắc đến Duyên - người chị gái tội nghiệp mất năm anh lên 4, anh cũng cảm thấy "nhớ em, cảm động và thương em vô cùng". Anh cũng xúc động khi thấy mẹ mình "hơi rưng rưng nước mắt". Ngoài ra, khác với những người anh họ của mình, Sơn luôn thân thiện và chơi đùa với lũ trẻ hàng xóm Túc Cúc, Xuân, Tí, Túc - những đứa trẻ nghèo trong xóm.
Tình huống ghi điểm nhất trong tính cách của Sơn là khi nhìn thấy Hiền - cô bé hàng xóm không có áo ấm để mặc. Thấy Hiền đứng “co ro” gần quán nước, trong gió lạnh chỉ mặc độc chiếc áo “tả tơi”, “hở cả lưng, hở tay”, Sơn chợt nhớ mẹ Hiền nghèo lắm, nhớ Duyên ngày trước. Này trong vườn. Một ý hay nảy ra trong đầu Sơn, đó là đem chiếc áo bông cũ của Duyên cho Hiền. Nghĩ vậy, anh nói với em gái mình và được cô đồng ý. Lan “háo hức” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn, anh lặng lẽ đứng chờ, trong lòng cảm thấy “ấm áp vui sướng”. Với ngôn từ giản dị và giọng nói nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, nhân vật Sơn được thể hiện một cách sinh động và chân thực. Thông qua nhân vật Sơn, nhà văn đã gửi gắm những bài học quý giá về tình người trong cuộc sống.