Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vào ngày hè mỗi năm, em thường được ba đưa về quê ngoại. Đó là một miền quê thanh thản, yên ả. Vào mỗi sáng, ngoại thường dắt em theo mọi khi ra thăm ruộng, sương sớm còn đọng trên ngọn cỏ, làm bàn chân em mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Mặt trời chưa nhô lên hẳn, còn lấp ló nơi rặng cây. Xa xa, trong xóm tiếng gà vịt, tiếng trâu bò rộn lên đòi ăn. Khói từ những chái nhà bốc lèn, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc. Khi hai ông cháu về đến nhà, mặt trời đỏ lên đến mức rặng cau. Tiếng xuồng khua ngoài bờ sông đã rộn ràng, tiếng người gọi nhau í ới … Vậy là một ngày mới đã khởi đầu nơi xóm nhỏ thân thương.
Tham khảo :Vườn rau nhà bác Tuệ xanh tốt nhất vùng ngoại ô này. Vườn rộng độ hai sào, được chia thành nhiều luống đều tăm tắp. Những luống rau xanh chạy dài. Đất tơi xốp, màu mỡ. Hầu như không thấy một cây có dại nào. Khoảng trồng rau cải bắp là rộng và dài nhất. Hàng nghìn cái bắp cải tròn, màu ngà, được cụm lá xanh sẫm xoè ra như hai bàn tay to bao bọc lấy. Những luống rau cải thìa, lá xanh nhạt, mỡ màng, to uốn vồng lên màu trắng nõn. Những luống xà lách xanh rờn, tươi non. Chỉ ngắm nhìn cũng đã thấy vị ngọt mát nơi đầu lưỡi. Luống cải bẹ xanh non, cây nào cũng có những bẹ rau to uốn vồng lên như tay vũ nữ đang múa lượn. Vườn rau đẹp quá! Đẹp như một bức tranh màu của nhà danh hoạ.
Tham khảo :
Vườn rau nhà bác Tuệ xanh tốt nhất vùng ngoại ô này. Vườn rộng độ hai sào, được chia thành nhiều luống đều tăm tắp. Những luống rau xanh chạy dài. Đất tơi xốp, màu mỡ. Hầu như không thấy một cây có dại nào. Khoảng trồng rau cải bắp là rộng và dài nhất. Hàng nghìn cái bắp cải tròn, màu ngà, được cụm lá xanh sẫm xoè ra như hai bàn tay to bao bọc lấy. Những luống rau cải thìa, lá xanh nhạt, mỡ màng, to uốn vồng lên màu trắng nõn. Những luống xà lách xanh rờn, tươi non. Chỉ ngắm nhìn cũng đã thấy vị ngọt mát nơi đầu lưỡi. Luống cải bẹ xanh non, cây nào cũng có những bẹ rau to uốn vồng lên như tay vũ nữ đang múa lượn. Vườn rau đẹp quá! Đẹp như một bức tranh màu của nhà danh hoạ.
Gợi ý:
- Người đó tên là gì? Bao nhiêu tuổi?
- Người đó làm nghề gì?
- Tình cảm của gia đình em đối với người hàng xóm như thế nào?
- Tình cảm của người hàng xóm đối với gia đình em như thế nào?
Bài mẫu:
Cô Lan là người hàng xóm mà em rất yêu quí. Năm nay, cô đã ngoài 30 tuổi. Cô là một kĩ sư nông nghiệp. Hằng ngày cô luôn bận rộn với công việc nghiên cứu "giống cây trồng, vật nuôi". Cô đã giúp bà con ở quê em cách trồng trọt, cách chăn nuôi tăng năng suất. Gia đình em rất quý mến cô, trân trọng việc làm của cô. Đối với gia đình em, cô rất gần gũi và thân thiện, cô còn quan tâm đến việc học của em. Cô thường khuyên em phải chăm lo học tập vâng lời thầy cô và bố mẹ. Em rất biết ơn cô, em xem cô như người thân trong gia đình của mình.
Bài làm :
Hoa mai mang vẻ đẹp thanh tao. Hoa năm cánh nhỏ xinh xắn, trắng phau, gốc và cành khúc khuỷu. Hoa mai thường nở đều một loạt, đậu chỉ trong vòng nửa tháng rồi tàn. Nếu được ánh sáng đông soi rọi vào cây mai đương nở hoa thì trông có vẻ trong trắng vô ngần. Hoa bắt ta phải liên tưởng đến tuyết sạch giá trong. Nếu được hương sắc, hoa mai thật là một danh hoa. Hoa mai nở độ mười lăm ngày thì tàn. Mà cái cảnh hoa mai rụng cũng thật có ý nghĩa. Chỉ một cơn gió thoảng qua cũng đủ làm cho bao cánh hoa trắng rất nhẹ nhàng, êm ái bay theo gió, là là rơi xuống đất. Chừng như hoa mai đã nở thì cố giữ được tấm thân trong trắng, mà lúc phải tàn tạ thì cái chết như không.
tui kể các loài hoa thui: hoa mận, hoa đào, hoa mai,....
- Nội dung (ý) (3 điểm): Học sinh viết được đoạn văn gồm các ý theo đúng yêu cầu nêu trong đề bài.
- Kỹ năng (3 điểm):
+ Điểm tối đa cho kỹ năng viết chữ, viết đúng chính tả: 1 điểm.
+ Điểm tối đa cho kỹ năng dùng từ, đặt câu: 1 điểm
+ Điểm tối đa cho phần sáng tạo: 1 điểm
Bài mẫu:
Mùa hè năm nay gia đình em chuyển đến nơi ở mới. Người hàng xóm đầu tiên mà em quen là chị Diệp. Chị có dáng người cao cao. Mái tóc của chị dài và luôn được tết gọn gàng. Chị rất vui tính. Mỗi khi chị cười để lộ chiếc răng khểnh trông thật duyên. Buổi chiều nào chị cũng sang nhà em chơi. Lúc đầu em còn rất bỡ ngỡ nhưng nhờ có chị nên em đã làm quen được với rất nhiều bạn mới. Rồi chị dẫn em ra nhà văn hóa, sân chơi, vườn hoa. Em rất vui được làm bạn với chị Diệp. Em mong chị Diệp mãi mãi ở gần nhà em.
Hội đua thuyền trên sông ở quê em được tổ chức vào đầu xuân năm ngoái. Hôm ấy, bầu trời quang đãng. Trăm hoa đua nhau nở rộ dưới nắng trời ấm áp. Mọi người đi xem hội rất đông. Hai bên bờ sông Trà Giang thật nhộn nhịp. Ai cũng háo hức chờ đợi cuộc đua. Những chiếc thuyền đua được trang trí rất đẹp, thuyền nào cũng cắm cờ. Các vận động viên trên thuyền là những chàng trai khỏe mạnh, vạm vỡ và nhanh nhẹn. Khi nghe hiệu lệnh thổi còi của ban tổ chức, mọi người đều hướng mắt ra phía trước. Khi nhận được khẩu lệnh “bắt đầu”, những chiếc thuyền hối hả tiến nhanh, các tay đua thoăn thoắt, không ngừng nghỉ. Nước bắn tung tóe, tiếng trống giục “Tùng! Tùng! Tùng” vang dội. Khán giả cổ vũ bằng những tràng pháo tay rộn rã. Tiếng cười, tiếng nói cùng tiếng gọi nhau í ới đã làm cho khung cảnh ngày hội thật náo nhiệt.
Trong gia đình, người em luôn kính trọng và tin yêu nhất là bố. Bố em năm nay ngoài ba mươi tuổi. Bố là bộ đội, cũng là kỹ sư giỏi. Những lúc mặc quân phục, trông bố rất oai phong. Bố em là người tận tụy trong công việc, nhìn những cây cầu mới được dựng lên, em càng thấy hiểu về công việc của bố và càng tự hào về bố hơn. Mặc dù công việc bận rộn nhưng bố vẫn luôn chăm lo cho gia đình, bố không chỉ giúp mẹ việc nhà, bố còn dạy em học mỗi tối. Bố đúng là người bố tuyệt vời của em.
các bạn ơi mình sẽ viết 1 bài
Bài làm
Mẹ em là một giáo viên dạy cấp một dịu dàng và tận tâm. Mẹ bảo công việc này là mơ ước từ nhỏ và mẹ muốn truyền lửa cho các thế hệ măng non của đất nước lớn lên xinh đẹp và có ích cho xã hội. Mỗi lần, mẹ đứng trên bục giảng đều rất say sưa, hình ảnh ấy đã in đậm trong tâm trí em. Mẹ em gắn bó với nghề giáo viên cũng được mười năm rồi nhưng chưa khi nào sự nhiệt huyết đối với công việc trong mẹ vơi đi. Mỗi ngày, mẹ đều đến trường từ bảy giờ sáng và chuẩn bị cho tiết học đầu tiên. Mẹ em thướt tha với tà áo dài truyền thống giản dị trong không gian lớp học trông càng dịu dàng hơn. Dáng người mẹ cao gầy, mảnh khảnh rất thích hợp với áo dài Việt Nam. Trống trường điểm, tiết học bắt đầu, các bạn nhỏ chạy ùa vào vị trí, sau khi ổn định trật tự lớp học, mẹ em bắt đầu tiết học. Giọng mẹ cất lên thánh thót: "Chúng ta chữa bài tập về nhà các con nhé!" Các bạn bên dưới đồng thanh: "Vâng ạ!". Đôi tay thon dài có chút gầy guộc của mẹ lướt nhẹ trên trang sách giáo khoa. Mẹ lần lượt gọi một số bạn nhỏ lên bảng chữa bài cũ. Bạn nào làm bài đúng, mẹ ánh lên nụ cười rạng rỡ để lộ hàm răng trắng muốt, đều như hạt bắp. Bạn nào làm sai, đôi mắt nâu của mẹ chăm chú nhìn bạn nhỏ và cất giọng dịu dàng giảng giải không hề có sự tức giận mà ngược lại còn có phần nhẫn nại. Vì thế, các bạn nhỏ đều vô cùng yêu quý mẹ em, thậm chí một số bạn còn gọi mẹ là "mẹ", thỉnh thoảng chính em còn cảm thấy có chút ghen tị. Chữa bài xong, sau đó vào học bài mới, mỗi tiết học của mẹ đều có sự chuẩn bị rất kỳ công để tạo sự hứng thú cho các em học sinh. Đôi khi, để thiết kế trò chơi phục vụ tiết học hôm sau, mẹ thức tới tận khuya mà đôi mắt vẫn sáng ngời, nét mặt nghiêm túc, đôi lông mày trăng non nhíu lại vì chưa hài lòng lắm, rồi cơ mặt lại giãn ra tủm tỉm cười khi hoàn thành xong tác phẩm. Hình ảnh mẹ đứng trên bục giảng, một tay cầm sách, một tay cầm thước chỉ khiến em không khỏi liên tưởng tới vị nhạc trưởng đang say sưa chỉ huy dàn nhạc giao hưởng phía dưới. Mẹ luôn dành nụ cười tươi cho bất cứ bạn nhỏ nào, yêu thương và giúp đỡ các bạn như đối với em ở nhà. Tình yêu thương và những tri thức của mẹ em hẳn sẽ giúp các bạn trở thành những con ngoan trò giỏi. Em luôn tự hào về mẹ và đặc biệt hơn cả là tự hào về sự nghiệp trồng người mẹ đang theo đuổi.
Đấy là bài văn mẫu nhé
axs
nilNJaxslnkj
XAJnl
asdasdsajkzxh
izxyul Schulz gzkuyzuk*6'úakkayvsukvyusxbijzsbkjiMzcxinl
Mẹ là tiếng gọi đầu đời của trẻ thơ, là dòng sữa ngọt nuôi nấng ta lúc chào đời, dạy ta bắt đầu học nói. Mẹ hát ru ta ngủ, chăm sóc lúc ta thức, tập cho ta những bước đi đầu tiên. Tình mẹ diệu vợi luôn luôn nồng ấm hòa nhập với mạch sống của con, lòng mẹ hân hoan sung sướng khi thấy con khôn lớn, hạnh phúc, thành đạt trong xã hội, và sãn sàng chia sẻ những muộn phiền lo âu khi con gặp những thất bại trên đường đời. Không có bút mực nào tảhết được tình cảm thiêng liêng về tấm lòng cao cả của người mẹ. Dù rằng trong các bộ môn văn hộc nghệ thuật : thi văn, âm nhạc, hội họa, điện ảnh hay sân khấu…, đã được người nghệsĩ đem tim óc diễn tả về khối tình tuyệt vời đó, nhưng nào ai có thể diễn tả được hết tình mẹ bao la sâu thẳm đó ? Hình ảnh người mẹ trong lãnh vực tôn giáo: Phật Giáo có đức Quan Thế Âm, tôn sùng dưới hình thức Mẹ. Thiên Chúa Giáo có đức Mẹ, thánh nữ đồng trinh Maria. Trong kho tàng văn hóa Việt Nam những truyện cổ tích, ca dao, tranh họa, cải lương, kịch..…viết về mẹ không nhiều, nhưng lại thắm tình dân gian nên lưu truyền đến ngày nay.
Cô giáo dạy em năm lớp Một tên là Vân. Cô rất quan tâm và thương yêu học sinh. Em nhớ như in giọng nói dịu dàng, đầm ấm của cô trong giờ kể chuyện. Đối với bạn chưa ngoan, cô ân cần khuyên bảo chứ không hề trách phạt. Em rất quý mến cô, luôn xem cô như người mẹ hiền của em. Khi em viết chưa đẹp, cô cầm tay em uốn nắn theo từng con chữ. Những bài toán khó, cô giảng thật tỉ mỉ cho em hiểu. Em có tiến bộ như ngày nay đều nhờ vào sự chăm chút của cô. Em cố gắng học tập và rèn luyện thật tốt để đáp lại công ơn của cô đã dành cho em.