Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Gió mùa tràn về cũng là lúc báo hiệu mùa đông đã đến. Cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng ít nhộn nhịp hơn thường lệ. Hai hàng cây ven đường đã trút bỏ những bộ cánh muôn mùa kèm theo đó là những cành cây trơ trụi lá nhẫn nhịn chịu đựng giá rét. Mùa đông thời tiết giá lạnh, có mưa phùn gió bấc khiến cho mọi người phải đóng cửa hết và rất ít ra ngoài vì trời lạnh. Mọi người đều được cuộn tròn trong những chiếc áo ấm. Mùa đông tuy lạnh giá nhưng tôi lại luôn cảm thấy sự ấm bởi sự đầm ấm trong căn nhà nhỏ của mình. Vì tôi luôn cảm thấy ấm áp khi được ở nhà cùng với gia đình mình
Gió mùa tràn về cũng là lúc báo hiệu mùa đông đã đến. Cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng ít nhộn nhịp hơn thường lệ. Hai hàng cây ven đường đã trút bỏ những bộ cánh muôn mùa kèm theo đó là những cành cây trơ trụi lá nhẫn nhịn chịu đựng giá rét. Mùa đông thời tiết giá lạnh, có mưa phùn gió bấc khiến cho mọi người phải đóng cửa hết và rất ít ra ngoài vì trời lạnh. Mọi người đều được cuộn tròn trong những chiếc áo ấm. Mùa đông tuy lạnh giá nhưng tôi lại luôn cảm thấy sự ấm bởi sự đầm ấm trong căn nhà nhỏ của mình. Vì tôi luôn cảm thấy ấm áp khi được ở nhà cùng với gia đình mình
tham khảo
Mùa đông đã về trên cành hoa cải trắng . Từng đợt gió lạnh tràn về trên cánh đồng dài đằng đẵng tít tận chân trời . Vạn vật như đã ngủ đông để tránh cái giá rét lạnh thấu xương . Nhìn lên trời , em không thấy đàn chim én đâu nữa . Chỉ thấy một vài tia nắng yếu ớt còn le lói trên mảng trời đông . Chắc lũ chim én đã bay về phương Nam để tránh rét . Mẹ bảo em mặc áo ấm . Em bỗng thấy là lạ. Thì ra là mẹ đã đan áo mới cho em . Em vui sướng nhảy cẫng lên giũa cái lạnh của mùa đông .
tham khảo
Sau 3 tháng lạnh đến run người thì cuối cùng mùa xuân cũng về đến quê hương của em rồi. Nhớ ngày nào trời đông chẳng ai muốn ra khỏi đường. Cây cối dường như cũng ẩn mình tránh rét. Những búp lá bàng cũng vậy, chúng đã ngủ đông suốt 3 tháng qua và giờ là lúc mà chúng vươn mình khoe sắc.
Còn nhớ mùa đông đến, cây bàng xơ xác lá. Những cành cây trở nên cô đơn trong mùa đông lạnh giá. Chúng chẳng còn được những tán lá bao bọc nữa nên dù những cơn gió có đi ngang qua, chúng cũng chẳng buồn reo hò, cổ vũ như những ngày mùa hè.
Thế nhưng khi mùa xuân về thì lại khác. Sức sống mới đã trở lại với cây bàng. Những búp lá đầu tiên đã mọc và phủ xanh cho những cành cây ẩm ướt vì mưa xuân. Có lẽ, chúng cũng chỉ chờ đến ngày được đắm mình dưới làn mưa này để mà bung mình. Những cái lá bàng li ti điểm tô trên những cành cây xám trông thật là nổi bật. Đây là một bức tranh xuân độc đáo nhất mà em từng được chứng kiến. Những chú chim én đi tránh rét ở phương Nam hôm nay cũng đã bay về đậu trên những cành cây bàng. Chúng cùng nhau reo hò và cất lên tiếng hót nghe thật vui tai.
Nhìn vào những chiếc lá bàng non mới nhú, em như thấy được một sự sống mới. Mùa đông lạnh là vậy mà cây bàng vẫn tiền ẩn sức sống thật mãnh liệt. Em nhìn cây bàng và tự nhủ mình cũng phải nỗ lực nhiều hơn trong cuộc sống.
Chao ôi cây bàng mùa xuân, chúng mới thật tươi đẹp biết bao.
Mỗi năm có bốn mùa là mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, và mùa đông. Mỗi mùa sẽ có một đặc điểm riêng, một nét gì đó để chúng ta dễ dàng nhận ra nhất. Nhưng có lẽ, mùa đông là mùa khiến em cảm thấy đặc biệt nhất, thích thú nhất. Em thích cảm giác lạnh buốt khi những cơn gió bắc ùa về, em thích cái quang cảnh mưa phùn thấm ướt nhẹ trên vai áo. Mùa đông đang bắt đầu.
Hôm nay là thứ bảy,một ngày cuối tuần hạnh phúc, em không phải vội vàng để dậy chuẩn bị cho kịp giờ đi học, không phải í ới xin mẹ cho nghỉ học vì trời lạnh. Và đây là thứ bảy đầu tiên của mùa đông năm nay, hôm nay ngoài trời chỉ có mười ba độ, nằm trong chăn ấm, nghe tiếng gió đang như chực ùa vào qua khe cửa mà không muốn ra khỏi giường. Vừa đặt chân bước ra khỏi thềm nhà em mới cảm nhận rõ mùa đông đã về thật rồi.
Ngoài trời, mưa phùn vẫn đang rơi rả rích, thấm nhẹ nhàng qua từng tán cây, kẽ lá, cơn mưa đã được kéo dài từ tối hôm qua đến tận bây giờ, cơn mưa không quá lớn nhưng đủ khiến người ta cảm nhận được cái lạnh buốt thấu xương. Thật hạnh phúc vì hôm nay mình được nghỉ.
“Bự xinh, mặc đồ đẹp đi con, lên ngoại trông quán để mẹ và bà đi có việc”. Em “Dạ…” một từ dài thượt. Mỗi khi bị mẹ gọi là bé Bự em lại thấy chút tự ái. Nhưng cũng phải tự lê từng bước vào phòng, tìm những bộ quần áo ấm nhất để mặc vào. Một lúc sau, hai mẹ con lên xe đi đến nhà bà. Mặc chiếc áo mưa trong suốt, em ngắm được toàn cảnh phố phường mùa đông. Thật là thích. Các con phố như đang được tắm táp bởi cơn mưa, phủ lên mình một màu trắng xám mịt mờ đầy ảo ảnh. Từng dòng xe đi ngang qua nhau, ai ai cũng khoác lên mình những chiếc áo mưa đầy màu sắc, vàng, đỏ, cam, xanh,…đã khiến mùa đông trở nên ấm ấp hơn một phần nào. Các ngôi nhà cũng như muốn được ủ ấm, từ cửa chính đến cửa sổ đều được đóng kín để giữ hơi ấm cho toàn ngôi nhà. Các quán ăn, cửa hàng, nhà hàng, quán café,…lại ngược lại, cửa được mở rộng chào đón mọi người, bên trong đèn được thấp sáng trưng toát ra một không khí ấm ấp vô cùng.
Bước đến cửa hàng bà ngoài cũng là nhà của bà, dù chỉ là một quầy tạp hóa nhỏ, nhưng em cảm thấy ấm cúng vô cùng. Cả căn nhà với ánh đèn trắng xen kẽ đèn vàng như xua tan đi cả một không gian trắng xám ngoài đường. Em chui vội vào cái giường nhỏ, quấn cái chăn bông ấm áp của bà sau khi bà và mẹ đi khuất. Gần trưa, trời không còn mưa nữa, không khí cũng trở nên bớt lạnh hơn. Ánh nắng ấm áp tuy không nhiều nhưng cũng đã xuất hiện làm cho con đường trở nên khô hơn, mọi người rũ bỏ những chiếc áo mưa và con phố trở nên tấp nập hơn rất nhiều.
Mẹ và bà đã về, xách rất nhiều đồ và không quên mua cho em những quả bắp nướng rất to. Em thích nhất là món bắp nướng . Cầm trong tay quả bắp đang nóng hổi, hơi ấm như được truyền qua tay em, mọi người ngồi vừa ăn vừa trò chuyện thật vui vẻ, em kể cho bà và mẹ nghe những câu chuyện ở lớp, ở trường, kể về bạn bè, rồi không quên xin mẹ mua thêm cho mình một chiếc áo len. Ăn xong, mẹ và bà lại vào bếp để chuẩn bị đồ ăn cho bữa trưa. Còn em thì đang ngồi đọc truyện, câu truyện kể về cô bé mùa đông. Buổi tối đến nhanh quá, làm không khí lạnh buốt, Mọi ánh đèn được bật lên khắp nơi, từ trong nhà cho đến ngoài đường. Bầu trời không có một ngôi sao nào, sương mù bao phủ khắp nơi. Và cơn mưa phùn lại rả rích rơi.
Mùa đông năm nay bớt lạnh hơn mọi năm, nhưng cảm giác yêu thích nó vẫn không thay đổi trong em. Em thích nhìn cảnh vật phủ trắng xám, thích những bộ quần áo mùa đông đủ màu sắc, thích thú được cuộn tròn trong những chiếc chăn Sông Hồng to oạch. Yêu sao món bắp nướng thơm ngon, hay món khoai lang nóng hổi. Thích khói nghi ngút trên nồi canh của mẹ, thích cảnh cả gia đình nằm ôm nhau trên chiếc giường của bố mẹ . Ôi mùa đông, đối với em đó chính là mùa yêu thương