Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ực viết nhầm rooiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mỗi lần nghe lời bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ, thơm lên má lên trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.
Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.
Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.
Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị cuốn vào bài giảng ngay lập tức.
Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm, nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều, thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.
Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ vui lòng.
sau con mua bao cai san nha em sach nhu mot tam kinh lau het may het bui em hanh dien vi no lam
2 MÀU NÀY KHÔNG PHẢI LÀ MÀU NÓNG LẠNH MÀ NÓ LÀ MÀU TRUNG TÍNH NHÉ.
Nhanh thật! Thế là đã ba năm rồi kể từ khi Hương Giang chuyển sang học ở lớp em và trở thành bạn thân nhất của em.
Hương Giang vóc người thon nhỏ, hơi gầy. Da bạn trắng mịn, đôi mắt lá răm tinh, sắc và miệng như mỉm cười làm cho mọi người dễ mến. Hương Giang rất vui tính, hay hát và có giọng hát hay, ngọt ngào, ấm áp, pha chút tinh nghịch. Làm gì bạn cũng nhanh nhẹn, gọn gàng, tay thoăn thoát, miệng luôn vui đùa. Đến nhà bạn. Tính bạn xởi lởi, quý bạn bè, khiêm tốn và nhường nhịn cho nên chưa hề cãi cọ với ai. Bạn chăm học chăm làm, sẵn sàng giúp bạn. Trong lớp có bạn nào ốm không đi học được là Hương Giang biết ngay và tranh thủ đến thăm dù bạn đó không phải là người cùng tổ. Hương Giang thường chép hộ bài vào vở và cùng ôn lại bài bạn bị mất. Chúng em thường “bắt” Hương Giang kể chuyện vì bà của bạn công tác ở Hội nhà văn có nhiều sách hay và khó kiếm. Hương Giang đọc nhanh và nhớ rất tốt các tình tiết. Lúc bạn kể, chúng em xúm xít vây quanh đến nỗi đám ở giữa phải đẩy bớt mấy đứa ra ngoài cho đỡ chật. Tất cả ồ lên kinh ngạc khi Hương Giang kể về Pô-rê-hê đánh nhau với sư tử và lợn rừng hoặc bò ra mà cười nghe những chuyện oái oăm, bất ngờ trích trong cuốn Con cái chủng ta giỏi thật! của nhà văn hài hước Thổ Nhĩ Kì.
Em rất quý mến Hương Giang. “Gần mực thì sáng”, em thầm hứa sống chan hoà, cởi mở, vui vẻ với mọi người như Hương Giang.
Sân nhà em rất rộng. Cái sân như một người bạn thân của em. Cái sân chơi với em khi em buồn. Cái sân rộng như một bãi đất bằng phẳng lồng lộng gió.
ko hay , bạn thông cảm nha.
Trước nhà em là một khoảng sân be bé - khoảng trời riêng của em. Nơi đó có cây cau cao vút như có thể đâm thủng các tầng mây xanh. Có bác táo đang chăm sóc cho đàn con nhỏ của mình. Những chú chim hót líu lo như đang gọi mùa hè về!
Đc ko bn?
Trước nhà em có một cái sân lớn,mặt sân được tráng bằng xi măng nên nó trông như một cái nền đá cho bọn trẻ con chúng em nô đùa.Chiều chiều, bà em thả những hạt thóc ra sân và những cô gà mái,gà con chạy đến tranh nhau mổ thóc,tiếng kêu chiêm chiếp với tiếng cục tác sao mà vui tai đến thế.Những buổi chiều đi học về, em giúp bà quét sân rồi hưởng thụ cái công lao của mình trên nền xi măng đó cùng bạn bè quanh xóm, làm rộ lên cả một góc sân.
Sân nhà em khá rộng, được lát bằng gạch vuông Bát Tràng. Mẹ và chị Hà thay nhau quét nên sân nhà em rất sạch. Sau cơn mưa rào, màu gạch trở nên đỏ tươi. Có tường xây cao gần một mét bao bọc xung quanh. Ba chậu hoa lan xinh xinh để trên tường. Phía ngoài sân là mảnh vườn rau, có cây cam trĩu quả. Chú gà trống vẫn đứng trên bờ tường đón rạng đông, cất tiếng gáy Ò... ó... o...!
Vui nhất, đẹp nhất là những đêm trăng. Mẹ và chị trải chiếu để bố ngồi hút thuốc, uống nước chè và nói chuyên. Em được nằm ngắm bầu trời, tìm sao Thần Nông. Cả gia đình em thường ăn cơm ở ngoài sân. Có nhiều đêm, mẹ em luộc bắp, luộc khoai cho các con ăn dưới trăng, thật thú vị.
Sân nhà là cõi thần tiên của em.
ác ôn
...
...
k cx đc mà k cx đc
thi tốt
3 từ láy chứa tiếng '' ác ''
lác đác, khang khác, ngơ ngác
( đúng ko bạn )