K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 4 2022

gg để làm gì hả bạn ko được chép mạng thì lên  tham khảo vài ý

10 tháng 4 2022

bn lên google gõ là ra rất nhiều bài cho bn tham khảo nha

17 tháng 1 2024

Nghe tin Bác đến thăm trường thiếu nhi miền Nam, các cô chú phụ trách trường tíu tít chuẩn bị, trang hoàng hội trường đón Bác.

Khi Bác đến, tất cả mọi người ùa ra đón Bác và đưa Bác đến hội trường đã được chuẩn bị cờ, hoa lộng lẫy. Nhưng Bác đề nghị dẫn Bác đến nhà bếp và phòng ngủ xem các cháu có được ăn no, ngủ ấm và chăm sóc chu đáo không. Sau đó Bác lấy ra một gói kẹo lớn chia đều cho các cháu. Đang nhìn các cháu ăn kẹo, Bác chợt nhận ra có 1 cháu đang đứng ở góc phòng, nét mặt buồn xo. Bác gọi lại hỏi:

- Cháu tên là gì? Vì sao lại đứng ở đây?

- Cháu tên là Tộ. Vì cháu phạm lỗi, tay bẩn không rửa nên các cô chú phạt, không cho nhận kẹo của Bác.

Bác cười bảo bạn Tộ đi rửa tay rồi chia kẹo cho Tộ, sau đó Bác dạy:

- Từ nay, cháu phải luôn giữ gìn đôi tay cho sạch nhé. Bàn tay con người rất đáng quý.

Bạn Tộ rất cảm động trước sự chăm sóc ân cần của Bác. Từ đấy, bạn luôn giữ đôi tay sạch sẽ và rửa tay sạch trước khi ăn.

Qua câu chuyện trên, em học được bài học: Biết sai mà nhận đã đáng quý, biết sai còn biết sửa càng đáng quý hơn. Vì tấm lòng bao dung của Bác, Tộ không chỉ cảm động mà còn tự rèn thói quen tốt cho bản thân mình.

24 tháng 3 2024

tham khảo nhé:

                                                      Bài làm:

Em năm nay đã là học sinh lớp 6 nhưng vẫn còn ham chơi , thường xuyên để cha mẹ nhắc nhở , trách phạt . Nhưng ở cái tuổi này có vẻ em còn ương bướng lắm . Cho đến hôm nay , trong tiết giáo dục công dân , em được nghe câu chuyện Bác Hồ với thiếu nhi em mới ngộ ra nhiều điều và có thêm được nhiều bài học.

    Đó là câu chuyện : Bác đến thăm trường thiếu nhi miền Nam .

Nhân chuyến công tác tại miền Nam , Bác đã có chuyến thăm trường thiếu nhi miền Nam. Hay tin Bác sẽ đến thăm nên các thầy cô, các bạn thiếu nhi trong trường háo hức lắm . Mọi người đều dọn dẹp , chuẩn bị thật tỉ mỉ và kĩ càng để chào đón Bác . Khi Bác đến thăm , mọi người đều ùa ra đón Bác mời Bác ra hội trường đã chuẩn bị sẵn . Nhưng Bác lại muốn các cô dẫn ra nhà bếp và phòng ngủ để xem các cháu của Bác ăn no, ngủ ấm và chăm sóc có được chu đáo không . Rồi Bác lấy kẹo chia cho từng cháu nhưng có một bạn đứng nép ngoài mép cửa với gương mặt buồn rượu.

Thấy vậy ,Bác gọi lại hỏi chuyện :

-Cháu tên là gì ? Vì sao đứng ở đây?

Cậu bé đáp rằng cậu tên là Tộ , vì phạm lỗi không rửa tay , để tay bị bẩn nên bị các cô chú phạt không được nhận kẹo của Bác . Nghe chuyện , Bác chỉ cười và bảo Tộ đi rửa tay rồi Bác sẽ cho kẹo.Sau đó , Bác dạy :

- Từ nay, cháu phải luôn giữ gìn đôi tay cho sạch nhé. Bàn tay con người rất đáng quý.

Tộ cảm động trước sự chăm sóc ân cần của Bác . Từ đấy, Tộ cũng luôn giữ  bàn tay sạch sẽ và rửa tay sạch trước khi ăn.

     Qua câu chuyện trên , em thấy thật xấu hổ vì mình còn để bố mẹ phải nhắc nhở nhiều lần mà còn ương bướng không nghe. Và em cũng như bạn Tộ trong câu chuyện đều cảm động trước sự dạy bảo và chăm sóc ân cần của Bác. Đối với Bác , mọi thiếu nhi trên đất nước đều là cháu của Bác  và cháu nào cũng ngoan , cũng đáng được yêu thương . Em cảm thấy rất yêu quý , trân trọng và biết ơn Bác . Về những việc Bác đã làm cho Tổ quốc , những sự hi sinh không thể tả thành lời ;những sự dạy bảo ; những tình yêu dành cho thiếu nhi nói riêng và đồng bào nói chung . Bác dành cả cuộc đời dành cho Tổ quốc máu thịt chỉ vì một ham muốn tột bậc “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc, là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành". Người đã  cống hiến cả thanh xuân tuổi trẻ , cuộc đời vì độc lập dân tộc ,vì sự tự do của muôn dân và vì tình yêu cho thiếu nhi , cho đồng bào. Đến tận lúc ra đi người vẫn còn lo lắng cho miền Nam máu thịt , lo lắng vì đại sự dân tộc vẫn chưa thành -đất nước chưa được giải phóng hoàn toàn và để lại muôn vàn tình thương “ Tôi để lại muôn vàn tình thương yêu cho toàn Đảng, toàn quân, toàn dân, cho các cháu thiếu niên và nhi đồng…”. Tuy rằng người đã ra đi và rất nhiều thế hệ sau chưa từng tận mắt thấy , tận tai nghe và được cảm  nhận tình thương của Bác . Nhưng những thế hệ ấy và em đều hiểu được , cảm nhận được , ghi nhớ những tình cảm , tấm lòng và tình yêu mà Bác dành cho quốc gia dân tộc . Chính như nhà thơ Tố Hữu đã viết :

                 Bác ơi tim Bác mênh mông thế
                 Ôm cả non sông, mọi kiếp người

 Là một công dân được thừa những thành quả hi sinh của Bác , của các anh cha đi trước , em nhận thấy bản thân cần có nghĩa vụ và trách nhiệm sao cho xứng đánh với những thành quả ấy . Và học theo lời dạy của Bác “ tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình” . Còn là một học sinh nên em sẽ cố gắng học tập thật tốt ,  chăm ngoan , nghe lời cha mẹ để cố gắng trở thành học sinh mẫu mực , con ngoan trò giỏi và xứng là cháu ngoan Bác Hồ . Đồng thời cũng sẽ luôn trau dồi kiến thức văn học , lịch sử , địa lí  để có thể biết thêm nhiều hơn sự cống hiến của Bác , của cha anh để có được đất nước độc lập hôm nay . Rèn luyện trí tuệ và sức khỏe để trở thành một công dân toàn diện để có thể  cống hiến cho quê hương , đất nước.

       Mong rằng từ câu chuyện Bác với thiếu nhi và những cảm nhận của em thì cả em và những em , những bạn  và cảnh những anh chị sẽ  có thể thổi lên ý chí học tập rèn luyện vì bản thân , vì đất nước

Anh thấy 1 con sư tử bị lạc mẹ.Anh bảo.Anh: Sư tử con ! Sao em ở trên cao vậy.Tại sao em ở trên cao dữ vậy.Sư tử con: Em đi chơi mà em bị rơi xuống đây luôn.Bây giờ làm sao cứu em đi ! Nước chảy vào người em mà em rơi xuống nước nên em không biết bơi !Anh: Trời ơi ! Còn nhỏ mà cứ đi lung tung dễ bị lạc mẹ rồi thấy chưa ! Anh phải lên trên đỉnh núi thì anh mới cứu được em ! Em đợi...
Đọc tiếp

Anh thấy 1 con sư tử bị lạc mẹ.Anh bảo.

Anh: Sư tử con ! Sao em ở trên cao vậy.Tại sao em ở trên cao dữ vậy.

Sư tử con: Em đi chơi mà em bị rơi xuống đây luôn.Bây giờ làm sao cứu em đi ! Nước chảy vào người em mà em rơi xuống nước nên em không biết bơi !

Anh: Trời ơi ! Còn nhỏ mà cứ đi lung tung dễ bị lạc mẹ rồi thấy chưa ! Anh phải lên trên đỉnh núi thì anh mới cứu được em ! Em đợi anh nha !

Lúc đó anh phải đi vào dòng thác.Anh thấy nước chảy rất nhanh.

Anh: Ôi ! ôi ! Nước xoáy kìa ! Chóng mặt quá luôn.Rồi, mình bị nước xoáy cuốn đi rồi !

Con cá: Em sẽ nâng cái bè cho anh lên !

Anh: Sao mình lại quay lại đây rồi ? Chắc mình đi sai đường rồi.Mình phải đi lên trên mới được.

Anh lên trên đỉnh núi rồi cứu sư tử con.

Sư tử con: Cảm ơn anh ! Em tưởng em bị chìm xuống nước rồi chứ !

Anh: Bởi vậy mới nói đừng có tự đi chơi khi không có người lớn rồi mà.

1.Sư tử con còn nhỏ thì đi chơi khi.......... người lớn

A.Không có

B.Có

2.Sư tử con đi đâu mà bị lạc mẹ ? 

A.Đi chơi khi có người lớn

B.Đi chơi khi không có người lớn

C.Đi chơi lung tung

D.Cả đáp án B và C

3.Sư tử con rơi xuống nước có độ sâu thì không biết.......

A.Chạy

B.Ăn

C.Bơi

D.Nhảy

2
3 tháng 2 2022

1 B

2 D

3 C

Anh thấy 1 con sư tử bị lạc mẹ.Anh bảo.

Anh: Sư tử con ! Sao em ở trên cao vậy.Tại sao em ở trên cao dữ vậy.

Sư tử con: Em đi chơi mà em bị rơi xuống đây luôn.Bây giờ làm sao cứu em đi ! Nước chảy vào người em mà em rơi xuống nước nên em không biết bơi !

Anh: Trời ơi ! Còn nhỏ mà cứ đi lung tung dễ bị lạc mẹ rồi thấy chưa ! Anh phải lên trên đỉnh núi thì anh mới cứu được em ! Em đợi anh nha !

Lúc đó anh phải đi vào dòng thác.Anh thấy nước chảy rất nhanh.

Anh: Ôi ! ôi ! Nước xoáy kìa ! Chóng mặt quá luôn.Rồi, mình bị nước xoáy cuốn đi rồi !

Con cá: Em sẽ nâng cái bè cho anh lên !

Anh: Sao mình lại quay lại đây rồi ? Chắc mình đi sai đường rồi.Mình phải đi lên trên mới được.

Anh lên trên đỉnh núi rồi cứu sư tử con.

Sư tử con: Cảm ơn anh ! Em tưởng em bị chìm xuống nước rồi chứ !

Anh: Bởi vậy mới nói đừng có tự đi chơi khi không có người lớn rồi mà.

1.Sư tử con còn nhỏ thì đi chơi khi.......... người lớn

A.Không có

B.Có

2.Sư tử con đi đâu mà bị lạc mẹ ? 

A.Đi chơi khi có người lớn

B.Đi chơi khi không có người lớn

C.Đi chơi lung tung

D.Cả đáp án B và C

3.Sư tử con rơi xuống nước có độ sâu thì không biết.......

A.Chạy

B.Ăn

C.Bơi

D.Nhảy

đáp án đây nhé 

Em hãy tả về một ngày đầu tiên đi học mà em yêu thích.                                       Bài làm Buổi tối hôm qua, cả nhà em đang ăn cơm thì bố em nói rằng ngày mai là một ngày đi học trở lại. Em biết em cũng như vậy. Hôm qua, em rất hào hứng được đi học. Đây chỉ là khai trường cho năm học mới, nên em không cần mang cặp sách đi học. Nhưng em chỉ mang một quyển sách tập...
Đọc tiếp

Em hãy tả về một ngày đầu tiên đi học mà em yêu thích.

                                      Bài làm

Buổi tối hôm qua, cả nhà em đang ăn cơm thì bố em nói rằng ngày mai là một ngày đi học trở lại. Em biết em cũng như vậy. Hôm qua, em rất hào hứng được đi học. Đây chỉ là khai trường cho năm học mới, nên em không cần mang cặp sách đi học. Nhưng em chỉ mang một quyển sách tập đọc lớp Năm. Em mới biết cô giáo lớp Năm là cô Hằng 51 tuổi. Em đã bọc sách vở và nhãn. Em vừa ngủ lại vừa ngẫm nghĩ hoài, cuối cùng em cũng bắt đầu nhắm mắt vào ngủ. Mờ sáng sớm, em đã thức dậy rất sớm. Em đánh răng rửa mặt thật sạch rồi đi vệ sinh nghiêm túc. Mặc quần áo của trường, chải tóc gọn gàng, đi giày và nấu bữa sáng. Đúng 5 giờ 45 là em mới ăn sáng rồi đi học đúng 6 giờ kém 15. Ôi ! Ngôi trường mới đẹp làm sao. Ngôi trường bây giờ thay màu sắc của hôm nghỉ hè vừa qua. Các bạn học trò có vẻ hơi vắng lắm. Em lại tranh thủ chơi ở tầng 4 cổng B mà cô Hằng đã gửi lại địa điểm của lớp. Em xuống sân trường chạy đùa trên sân mà mãi không chán. Em còn mở sách thư viện ra mà đọc. Em còn chơi đùa giả vờ bắt chim đuổi bướm thật sảng khoái.

Khoảng 6 giờ 20 là các bạn học trò đã đến trường, em chạy tung tăng khắp sân mà bạn Trúc cừ nhìn liên tục. Ôi ! Cô Hằng đang tới kìa. Em vui vẻ đến với cô rồi chào cô ấy. Cô giáo cuời và dắt tay em dẫn em đi lên lớp. Chỉ có vài bạn thân lớp em tới thôi, nhưng may mắn có bạn Trúc và Vân Anh. Em đã nói chuyện và chào hỏi rất vui, cô em cũng vậy.

Bỗng Trúc và Vân Anh reo lên: Tới giờ xuống sân hát Quốc ca rồi, Mai ơi !

Em rất yêu ngôi trường thân yêu của em. Ngôi trường mãi mãi là bạn thân thiết nhất của em.

Còn  các bạn olm thì sao?

0
25 tháng 8 2024

3điều học sinh mong muốn được cô giáo hỗ trợ là gì 

 

 

7 tháng 12 2021

Tham Khảo:

 

Tả người mẹ của em

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…" – Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ phai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau.

Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến.

Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên. Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.

Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi.

Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập. Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều.

Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý. Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.

7 tháng 12 2021
17 tháng 5 2022

Tham Khảo

 

Mới ngày nào còn bỡ ngỡ nắm tay mẹ đến tham dự lễ khai giảng đầu tiên trường Tiểu học Phú Cát, đến nay em đã là một cô học sinh lớp 5 và có năm năm gắn bó với ngôi trường thân yêu này. Ngôi trường đã trở thành một mái nhà thân yêu, một kỉ niệm mà em không bao giờ có thể quên được.

Khuôn viên trường em có trồng nhiều cây xanh, cây đã cao gần bằng nhà hai tầng, tán xoè to rộng giống như những chiếc ô khổng lồ che nắng cho chúng em vui đùa dưới sân trường. Cổng trường màu xanh với bảng chữ màu vàng sáng bóng nổi bật, bên trái từ cổng trường đi vào là phòng bảo vệ và dãy nhà để xe của giáo viên. Toàn bộ phòng học và các dãy nhà mới được sơn lại trông như một ngôi trường mới xây rất đẹp, màu sơn vàng tươi sáng nổi bật giữa màu xanh của cây lá. Trong sân trường còn có sân đánh cầu lông, sân chơi bóng bàn và những chiếc ghế đá, em và các bạn thường chơi nhảy dây xong sẽ cùng nhau ngồi ở ghế đá nghỉ ngơi trước khi lên lớp. Nơi được yêu thích nhất trong trường là phòng thư viện, trong thư viện có rất nhiều sách hay và bổ ích, ngoài ra còn có nhiều truyện đọc, truyện tranh. Em còn nhớ những buổi tập thể dục giữa giờ toàn trường rất đều đẹp, tiếng cười nói vang rộn khắp sân trường.

Em cảm thấy rất tự hào và may mắn khi được học tập tại một ngôi trường có truyền thống lâu đời, thầy cô dạy giỏi yêu nghề, học sinh hoà đồng thân thiện.

17 tháng 5 2022

Mỗi ng có một trải nghiệm riêng nên bn tham khảo bài này nha 

Vậy là chỉ còn hai tháng nữa thôi, là em sẽ phải rời xa mái trường tiểu học thân yêu của mình để đến một ngôi trường khác. Tuy em luôn biết rằng ngày này sẽ đến, nhưng thật không ngờ nó lại đến nhanh như thế.

Mới ngày nào, em còn chập chững đến trường, nép sau lưng mẹ nhìn các anh chị vui đùa, mà giờ đã là học sinh lớp 5 rồi. Mới ngày nào, ngôi trường rộng lớn còn biết bao nhiêu là điều thú vị, kì lạ cho em khám phá, thì giờ đây em đã thuộc làu hết mọi “địa hình”. Cảm giác thân thuộc ấy khiến em luôn cho rằng mái trường này là ngôi nhà thứ hai của em. Và những người thầy, người cô ở đây chính là người cha người mẹ thứ hai của em. Thầy cô yêu thương, dạy dỗ em trưởng thành và dìu dắt em nên người. Nhớ nhất, có lẽ là những người bạn thân thiết đã cùng em trải qua bao giờ học chăm chỉ, bao giờ kiểm tra căng thẳng, bao giờ ra chơi thú vị. Và cả những lúc đi học trễ, bị phạt quét sân. Rồi cả những lần lén mua quà vặt, ăn trong giờ học.

Những kỉ niệm ấy vốn tưởng là hiển nhiên, giờ lại trở nên quý giá vô cùng. Bởi chỉ ít tuần nữa thôi, em sẽ chẳng được đến đây học tập nữa. Ngôi trường vẫn thế, thầy cô vẫn ở đây, bàn ghế bảng đen vẫn y nguyên, nhưng chỉ là người ngồi ở đây không còn là em nữa. Một chút buồn bã, nuối tiếc hòa lẫn với sự mong chờ về tương lai phía trước, khiến em rơi vào một bầu cảm xúc thật khó gọi tên. Nhưng chắc chắn rằng, sau này, em sẽ trở về thăm trường, như người con trở về mái nhà của mình.