Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em đã dành những thời gian rảnh dỗi bên gia đình và người thân. Khi đó em cùng mọi người chơi những trò chơi như đoán chữ, trốn tìm,... để thêm gắn bó và hiểu nhau hơn. Những giây phút ấy đối với em vô cùng quý giá, nó tràn ngập sự vui vẻ, hạnh phúc và tự tin khi ở bên cạnh những người mình yêu thương.
- Những trò chơi mà em bé nghĩ ra là những trò chơi sáng tạo và cách em mô tả trò chơi này thể hiện tình cảm yêu mến vô bờ của em dành cho mẹ.
- Điều đó gợi cho em suy nghĩ, rằng không có điều gì thú vị hơn gia đình, không có ai yêu chúng ta bằng cha mẹ và gia đình chính là món quà quý giá nhất của mỗi người.
– Những trò chơi mà em bé nghĩ ra là những trò chơi sáng tạo và cách em mô tả trò chơi này thể hiện tình cảm yêu mến vô bờ của em dành cho mẹ. (con là mây và mẹ sẽ là trăng/ Hai bàn tay con ôm lấy mẹ…). Mặc dù có rất nhiều cám dỗ, niềm vui ở ngoài kia nhưng cậu bé vẫn từ chối tất cả để chọn mẹ mình.
– Điều đó gợi cho em suy nghĩ, rằng không có điều gì thú vị hơn gia đình, không có ai yêu chúng ta bằng cha mẹ và gia đình chính là món quà quý giá nhất của mỗi người.
cho mk xin tick ko đúng thì thui
chúng tôi luôn luôn nghe những bài hát của Khởi My và hằng ngày chúng tôi cùng ca hát với nhau . Sau những lần hát với nhau đó tôi và nhi , trang đã có một giọng hát tuyệt diệu hơn . Cho đến 1 lần cô giáo đã mời tôi và 2 người bạn của tôi lên sân khấu nhân dịp mừng 8 - 3 này , cả 3 người chúng tôi rất hào hứng ngày ngày chăm chỉ luyện tập . Cuối cùng cũng đến cái ngày ấy , ba người lên sân khấu . Cả 3 hòa chung một nhịp điệu hát thật mê say và lớp tôi đạt giải nhất .
Thời gian cứ thấm thoát trôi đi và cái ngày đó cũng đến . vào sáng thứ 2 tôi niềm nở chào nhi nhưng khuôn mặt của nhi có vẻ buồn buồn . tôi gặng hỏi mãi nhi mới trả lời rằng sắp phải chuyển nhà . điều đó làm tôi bất ngờ , tôi khóc nức nở ôm chầm lấy nhi .
cô giáo cũng biết chuyện này cô nói với cả lớp sẽ tổ chức một buổi chia tay cho nhi. tôi rất buồn và thế là bữa tiệc cuối cùng của chúng tôi đã diễn ra . tôi nghĩ rằng cần phải cố gắng làm nhi vui vẻ trước khi chia tay.
và bữa tiệc kết thúc . sau ngày hôm đó nhi đã chuyển nhà chúng tôi khóc da diết không sao nói được nỗi lòng của mình . và thế là chúng tôi chia tay ở đó
dù rất muốn gặp nhi nhưng tôi không thể nữa rồi. tôi sẽ mãi mãi chân trọng tình bạn , kỷ niệm mà chúng tôi đã từng làm với nhau cho dù rằng chúng tôi không thể ở cùng nhau.
mk ko chép mạng đâu thề đấy tick nhiều nha thank
Tu... tu... tu...! Xinh xịch! Xinh xịch! Xinh xịch... Đoàn tàu cất lên tiếng còi lanh lảnh chào tạm biệt sân ga để bắt đầu vào hành trình mới. Đó là chiếc tàu hoả đồ chơi mà ba mua cho em trong dịp lên tham quan thành phố Hồ Chí Minh.
Trông thứ đồ chơi xinh xắn ấy, ai cũng phải mê. Nó như một đoàn tàu thật thu nhỏ lại, chỉ dài độ sáu mươi phân và được làm bằng nhựa. Chiếc đầu máy sơn màu xám bạc có gắn huy hiệu của ngành đường sắt. Hai bên thành vẽ hai lá cờ đỏ sao vàng. Chiếc ống khói nhô cao trên nóc tàu. Trước tay lái, người lái tàu trong bộ đồng phục đang chăm chú nhìn về phía trước.
Mười toa tàu màu xanh nối tiếp nhau. Dưới gầm toa là hai dãy bánh đều tăm tắp.
Tàu chạy bằng pin. Mỗi khi chơi, em chỉ cần lắp hai cục pin vào một chiếc ngăn nhỏ dưới đầu tàu rồi bật công tắc là tàu chạy trên đường ray đã lắp sẵn. Đường ray bằng nhựa màu đen, có thể kéo ra và gấp vào rất dễ dàng.
Chiều chiều, sau lúc học bài, em thường rủ bạn Quân sang chơi trò lái tàu hoả. Chúng em say mê chơi. Em ao ước sau này lớn lên sẽ trở thành một người lái tàu giỏi, để ngày ngày được lái con tàu băng băng trên đường sắt xuyên suốt chiều dài của đất nước Việt Nam yêu dấu.
Chỉ còn vài phút nữa là hết giờ làm bài kiểm tra chất lượng giữa học kì. Đây là thời điểm chộn rộn nhất của tiết học. Mọi người vội vã nộp bài lên bàn cô giáo rồi trật tự trở về chỗ ngồi, mặt ngóng ra, sân trường, đợi chờ tiếng trống. Bỗng Tùng…! Tùng…! Tùng…! ba tiếng trống vang lên rộn rã làm bể vụn khối không gian tĩnh lặng, báo hiệu giờ giải lao đã đến.
“Chọc thủng hậu vệ! Chọc thủng hậu vệ!”
Như được truyền thêm sức mạnh và bằng sự tài trí lanh lợi của mình, Thành hất nhẹ bóng vào đối phương, bóng dội lại vào chân Thành. Bằng một động tác luồn lách rất đẹp, Thành đưa bóng qua hàng hậu , vệ. Và bất ngờ Thành tung một cú sút chân trái lắt léo. Quả bóng như một chiếc lá vàng bay vào khung thành đội bạn, gỡ hòa cho đội mình. Một lần nữa, tiếng reo hò như làm rung chuyển cả sân trường: “Hoan hô Đức Thành! Hoan hô Đức Thành!”
Ở giữa sân trường, dưới những gốc phượng tán lá xum xuê, những bạn gái tụm năm tụm bảy chơi trò banh đũa, nhảy dây… Nhìn những sợi dây tung lên lượn xuống nhịp nhàng theo những đôi chân thoăn thoắt của các bạn, mới thấy hết vẻ điệu nghệ của những “cây nhảy 1 lành nghề”. Thật là một trò chơi bổ ích và hấp dẫn. Trên hành lang của lớp học, các thầy cô giáo trong những bộ trang phục chỉnh tề với màu sắc trang nhã, đi lại ngắm nhìn những học trò thân yêu của mình đang nô đùa bay nhảy giữa sân trường mà lòng rộn lên bao niềm vui cùng tuổi thơ… Hai nhịp trống bỗng vang lên. Không gian như ngưng đọng lại trong giây lát, rồi lại rộn rã bởi muôn ngàn bước chân vội vẩ đi về hướng của lớp mình. Hai mươi phút giải lao giữa giờ kết, thúc.
Tiếng trống giờ ra chơi đã vang lên bên tai mỗi học sinh. Từ các lớp, học sinh ùa ra như những chú chim non, tò mò muốn bước ra ngoài không gian.
Nắng đuổi bắt chùm lộc non xanh mơn mởn, rồi đứng lại bên những cành phượng vĩ đỏ rực đang khoe sắc. Dưới gốc cây đa già sừng sững, các bạn gái rủ nhau chơi nhảy dây. Những đôi chân xinh xắn ấy, cùng bạn nhảy dây từng bước uyển chuyển. Bạn nào bạn nấy cũng cố gắng nhảy thật nhịp nhàng, để đáp lại sự cổ vũ nhiệt tình của các bạn xung quanh. Ngỡ rằng, đây chính là những thiên thần bé nhỏ, đang chơi đùa trong khung cảnh ngây thơ, trong sáng của tuổi học trò. Gần đó là trò chơi đá cầu cũng lí thú không kém.
Quả cầu nhiều màu sắc như bảy màu tinh tú của cầu vồng. Nó được đôi chân khoẻ khoắn, nhanh nhẹn của các bạn nam làm cho có sức sống. Chẳng có thể nhìn thấy quả cầu xinh xinh đâu nữa, mà chỉ thấy đôi chân nhanh nhẹn thoắt lên, thoắt xuống của các bạn. mấy bạn đứng xem, người thì chăm chú nhìn quả cầu tung lên hạ xuống, người thì trổ tài dự đoán xem bàn chân nào khéo nhất. Cuối cùng, bạn nam lớp tôi cũng giành chiến thắng bởi những cú đá hiểm hóc.
Thật sung sướng! Khi nhận được danh hiệu mà các bạn yêu thích tăng cho đó là: “quả cầu thần”. Có bạn muốn tìm cho mình một sự thư giãn nhẹ nhàng, lại đến bên gốc bàng xanh mướt kia ngồi đọc những cuốn sách lí thú. Vẻ chăm chú ấy làm cho ai cũng tin rằng đó là những cô gái, chàng trai sẽ là những tinh hoa cho xã hội, làm nên một cuộc sống tươi đẹp cho chính mình và cả đất nước. Với những “nhà thơ nhí” luôn thả mình vào trong bầu không khí sôi động, hồn nhiên, để có thể nảy ra những vần thơ chứa chan thi vị. Ngược lại, các bạn trai hiếu động lại tìm thấy niềm vui riêng trong trò chơi đuổi bắt. Mồ hôi nhễ nhại toát ra như tắm, nhưng dường như nó chẳng là gì đối với các bạn, bởi lẽ ai cũng thấy lòng rộn lên niềm vui của trẻ thơ. Vì là một vận động viên điền kinh, nên bảo luôn là một “đối thủ” đáng gờm.
Chẳng vậy, mà bạn nào bạn nấy cũng cố gắng thoát khỏi vòng vây của Bảo “vận động viên điền kinh tương lai”. Chị gió tốt bụng dùng chiếc quạt của mình xua tan cái nắng nóng cho cả sân trường. Những bạn gái nhút nhát, dịu dàng lại luôn quây quần lại luôn quây quần bên gốc cây phượng vĩ tâm sự về mọi việc mà các bạn cho là lí thú nhất. Sân trường vui thật đấy! Làm cho các chú chim sâu cũng phải ngó xuống nhìn. Những chùm hoa sữa nở rộ toả hương thơm quyến rũ, dù chỉ với bông hoa li ti, trắng muốt. Trên không trung, ông mặt trời cháy bỏng, ngó xuống nhìn nở nụ cười với đàn em thơ đang nô đùa.
Bỗng ba hồi trống vang lên, các bạn học sinh lần lượt vào lớp, ai cũng tươi tắn như những đoá hoa ban mai. Bởi các bạn sắp bước vào những tiết học sôi nổi hào hứng. Giờ ra chơi ở trường em là vậy đó, nó mang lại cho chúng em biết bao kỉ niệm thân thương, dưới mái trường mến yêu.
NHỚ TICK GIÚP NHA
Em đã dành những thời gian rảnh dỗi bên gia đình và người thân. Khi đó em cùng mọi ngời chơi những trò chơi như đoán chữ, trốn tìm, ô ăn quan, bầu cua tôm cá…. để thêm gắn bó và hiểu nhau hơn. Những giây phút ấy đối với em vô cùng quý giá, nó tràn ngập sự vui vẻ, hạnh phúc và tự tin khi ở bên cạnh những người mình yêu thương