K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 10 2017

“... Mẹ già như chuối chín cây,gió lay mẹ rụng con phải mồ côi,mồ côi khổ lắm ai ơi,đói cơm khát nước biết người nào lo...”
Mỗi khi nghe câu hát ấy lòng con lại dâng trào vô vàn cảm xúc.Khiến con nghĩ tới mẹ,nghĩ tới công ơn sâu nặng của mẹ_người mà suốt cả cuộc đời vì con phải thức khuya dậy sớm chịu cực chịu khổ,ăn đắng nuốt cay,đi sớm về khuya,buôn tảo bán tần để tạo ra miếng cơm manh áo cho con khôn lớn lên người....
Hôm nay nhân ngày 20/10 ngày phụ nữ VN.con xin được viết những dòng cảm xúc từ sâu thẳm trong tráu tim con gửi tới người mẹ kính yêu của con.
Mẹ à!Con thật hạnh phúc khi còn mẹ.Mẹ là người dành trọn tình yêu thương chăm sóc cho con từ miếng ăn cho đến giấc ngủ...mẹ là tất cr đối với con.Mười sáu năm qua mẹ nuôi con khôn lớn nhưng tới tận bây giờ con vãn chưa thể làm dduwowwcj điều gì để báo hiếu mẹ.Giowf đây con chỉ biết vieetsnhuwngx dòng cảm xúc trong lòng của con gửi tới mẹ_người phụ nữ con kính yêu nhất.Đây chính là những dòng tâm sự sâu kín nhất từ trái tim con.
16 năm con lớn lên là 16 năm,mỗi năm mẹ già đi 1 tuổi,là thêm nhiều nếp nhăn trên khuôn mặt khắc khổ,là thêm những vết chai sạn trên đôi bàn tay vất vả sớm hôm là thêm những sợi bạc trên mái tóc đã nhuốm màu thời gian,là thêm nhiều lỗi lo trong lòng,là thêm nhiều đắng cay trong cuộc đời .là thêm những dòng nước mắt chảy ngược vào tim,là thêm những giọt mồ hôi mặn chát thẫm đẫm đôi vai gầy để gánh hết những cực nhọc đắng cay trong cuộc đời.để chở về cho con những trái ngọt bình yên với những ấm áp an lành.
Con biết mẹ không được hạnh phúc như những người phụ nữ khác.khi sinh con ra chưa được bao lâu thì bố đã không còn bên mẹ nữa.đó là mất mát lớn của gđình_là nỗi đau tinh thần lớn đối với mẹ.nhưng mẹ đã mạnh mẽ đứng dậy và nuôi 2 chị em con khôn lớn trưởng thành.Năm nay mẹ cũng gần 50 rồi.gần đi được nửa chặng đời người .vì gánh nặng cuộc đời dãi nắng dầm mưa là người đứng mũi chịu sào của gia đình lên mẹ đã già đi trước tuổi..công việc của mẹ thật giản dị đó không phải là lao động trí óc mà là lao động chân tay.dáng nguwoif cao cao nhưng gầy.làn da đã ngăm đen vì sóng gió.khuôn mặt của mẹ đã nhiều nếp hăn nhưng vẫn không hề làm mất đi vể hiền từ phúc hậu.Mẹ là người dạy con điều hay lẽ phải.mẹ dìu con đứng dậy sau những lần gục ngã .mẹ luôn dạy con phải bết đúng dậy sau những lần gục ngã,phải vượt qua mọi khó khăn để sống.Mẹ là ngọn đuốc soi sáng đường cho con đi .vì ***** làm việc quên ngày đêm để có tiền cho con ăn học,để cho con bằng với bạn bè bằng trang lứa...
1 hôm tình cờ con thấy rõ đôi bàn tay của mẹ.đôi bàn tay ấy đầy nghị lực.đoi bàn tay ấy cũng bị bao vết sâm hằn.những vết nứt nẻ.Bao nhiêu vết ấy là bấy nhiêu vất vả,gian lao.Đôi bờ vai gầy gầy đã gánh gồng bao mưa nắng.Thấy mẹ vậy con thấy thương yêu mẹ nhiều hơn,những lúc đó con thấy con có lỗi với mẹ rất nhiều:con ham chơi,học hành chểnh mảng,với những nông nổi đầu đời .... chính những điều đó đã làm cho mẹ phải buồn phải khóc vì con.
Con thấy mẹ luôn tay luôn chaansuoots ngày khong lúc nào nghỉ ngơi.Mẹ vừa phải nlo công việc đồng áng,lại phải lo cơm nước,sinh hhoatj cho gia đình .Vừa phải no kinh té cho con ăn học.Đôi lần con muốn nói với mẹ con xin nghỉ học để đi là.như vậy thì mẹ sẽ bớt vất vả hơn.Nhưng con không đủ can đảm để nói.con sợ mẹ buồn vì con có những suy nghĩ đó.Mẹ là người dành trọn tyêu thương cho con.Những lúc con llamf điều gì sai mẹ ko mắng tôi mà ân cần giảng giải.Tuy công việc của mẹ bận bịu nhung mẹ khong quên quan tâm tới việc học tập của con.Mẹ ơi mẹ biết khôngđã ba lần con muốn ôm mẹ vào lòng lắm nhưng con đều ngần ngại ko giám vì con lớn rồi. Biết bao lần con muốn được bé lại để lăn vào lòng mẹ,xà vào bầu sữa nóng rồi được mẹ du vào giấc ngủ say nồng.
Hôm nay con muốn nói với mẹ những điều từ sâu thẳm trong trái tim con là con yêu mẹ rất nhiều. Dù 16 năm qua con chưa được nói ra nhưng con luôn tin rằng mẹ cảm nhận được tất cả bằng cả trái tim và tình yêu thương của người mẹ.Com yêu mẹ nhiều lắm.Trên thế gian nayfko một vĩ nhân nào,không một anh hùng nào mà cuộc đời không từng trải qua bàn tay và tình yêu thương của mẹ. Con cảm thấy con là người thật hạnh phúc vì con còn có một ánh mắt, một nụ cười, một vòng tay yêu thương của mẹ.vì con biết không có gì bình yên hơn vòng tay, không có gì ấm áp hơn vòng tay mẹ,ko có gì dạt dào hơn tình yêu thương của mẹ, không có gì đắng hơn giọt nước mắt của mẹ,không có gì mặn hơn giọt mồ hôi của mẹ,và ko có gì sót xa hơn mái tóc của mẹ bạc..... Bây giờ con đã lớn rồi, sống xa mẹ, học tập xa nhà. Con sẽ cố gắng học tập thật tốt. Con sẽ luôn ghi nhớ những điều mẹ dạy. Bởi những điều mẹ dạy luôn là ngọn lửa rực cháy trong lòng con.Con sẽ luôn lấy lí thuyết của mẹ để đưa vào cuộc sống... con thật tự hào vì con có một người mẹ như mẹ, mẹ là người con yêu quý nhất trên đời..... Con yêu mẹ, con chúc mẹ luôn mạnh khỏe và thật vui vẻ!!!
Mẹ như biển cả mênh mông
Con luôn ghi nhớ công ơn của người

25 tháng 10 2017

Trong ngôi nhà nhỏ bé và xinh xinh của gia đình em. Em yêu tất cả mọi thành viên trong gia đình. Nhưng người mà em yêu quý nhất đó chính là mẹ, mẹ là người gắn bó với em, yêu thương em nhất và là người sống mãi trong lòng em.

Từ khi mới sinh ra em đã được mẹ chăm sóc và nuông chiều như một bông hoa nhỏ. Mỗi lần em bị điểm kém mẹ không la rầy mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Khi em được điểm cao, mẹ nhẹ nhàng vuốt tóc và khen :” Con gái của mẹ giỏi lắm, mẹ rất tự hào về con”. Đôi mắt mẹ ánh lên niềm vui và niềm hạnh phúc.

Mẹ là một người phụ nữ đảm đang và hết lòng vì gia đình, mẹ không quản ngại chuyện thức khuya dậy sớm để lo cho con cái. Em vẫn nhớ như in tuổi thơ của mình với mẹ, những ngày đầu chập chững tập đi mỗi lần em ngã mẹ lại ôm em vào lòng. Như một chú chim non tập bay, mẹ khích lệ em :” Con giỏi lắm”. Rồi những trưa hè nắng nôi bên chiếc võng đung đưa mẹ ru em ngủ, câu hát ngày nào sao mà trầm ấm và ngọt ngào như thế. Mẹ tranh thủ những buổi chiều giúp em luyện chữ và dạy em học, mẹ thường ra những câu đố để hai mẹ con cùng giải. Để em dễ thuộc bài mẹ đọc thơ :” O tròn như quả trứng gà, Ô thì đội nón, Ơ thì mang râu” cách học của mẹ đã giúp em dễ thuộc bài. Khi em lớn lên và bước vào lớp một mẹ vẫn luôn sát cánh bên em, dù ngày mưa hay ngày nắng mẹ vẫn đưa em đến trường.

Mặc dù được cưng chiều nhưng mẹ vẫn rèn cho em nếp sống tự giác, gọn gàng, ngăn nắp. Mẹ bảo con gái phải biết giữ ý giữ tứ, phải biết trông trước trông sau, mẹ còn dạy em phải biết yeu thương người khác, biết giúp đỡ nhưng người có hoàn cảnh khó khăn. Lời mẹ dạy em luôn ghi nhớ và không bao giờ quên.
Mẹ dạy em rất nhiều việc: rửa được chén, quét được nhà, nấu được cơm. Nếu ai đã được thưởng thức những món ăn mẹ nấu thì phải thốt lên rằng:” Thật tuyệt vời!”. Nhưng những món ăn đó không chỉ ngon đơn thuần mà nó còn chứa đựng những tình cảm mà mẹ đã dành cho em và cho gia đình.

Em đã từng thắc mắc tại sao mẹ lại giỏi như vậy. Một đêm em đã hỏi bố điều đó, bố nói rằng mẹ đã từng là một học sinh giỏi của trường. Nhưng vì công việc của bố tiến triển nên mọi việc do bố đảm nhiệm còn mẹ thì ở nhà để lo cho gia đình. Em xúc động khi nghe thấy điều đó, mẹ đã từ bỏ ước mơ của mình để lo cho gia đình êm ấm. Em thấy thương mẹ quá.

Em nhớ nhất là kỉ niệm mẹ chăm sóc em những ngày đau ốm. Một buổi chiều em đi học về, mưa ào ào đổ xuống làm người em ướt hết tối hôm đó cơn sốt ập đến, người em thì nóng bừng bừng còn chân tay thì lạnh run. Em nói với mẹ:” Mẹ ơi con lạnh lắm”. Mẹ sờ trán em và bảo:” Không sao đâu con bị sốt đấy”. Rồi mẹ lấy nước mát đắp vào chiếc khăn bông và đắp lên trán em. Mẹ ghé ly nước vào miệng và cho em uống thuốc:” Ngày mai con sẽ khỏi ngay ấy mà”. Ngày hôm sau, em thấy mẹ vẫn ngồi cạnh và nắm chặt lấy tay em, em thấy thương mẹ quá.

Em rất yêu quý mẹ, em xin hứa sẽ học thật tốt để làm mẹ vui và không phụ lòng của mẹ. Mẹ kính yêu ơi! Con rất cảm ơn mẹ vì đã sinh ra con và nuôi nấng con thành người. Con sẽ nhớ hình ảnh và nụ cười dịu dạng của mẹ. Mẹ là người sống mãi trong lòng con.

16 tháng 10 2019

đây nha bạn

Nhân ngày thành lập trường, tôi trở về mái trường xưa sau 20 năm xa cách. Ngôi trường đã chôn giấu biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn thời học trò của tôi với thầy cô, bè bạn...

Ôi! Bầu trời hôm nay thật trong xanh, ánh nắng tràn ngập khắp nơi. Trong lòng tôi những ánh nắng ấy cũng bừng sáng khiến lòng tôi rộn rã, tưng bừng như những ngày tôi vừa đặt chân đến đây.

Vừa bước đến cổng trường, tôi đã thấy tấm bảng điện tử chạy dòng chữ: "Trường Trung học cơ sở Nguyễn Huệ". Tiến thêm vài bước nữa, cánh cổng điện tử tự động mở ra. Nhớ lại những ngày ấy, mỗi khi có thầy cô vào trường, đội cờ đỏ chúng tôi phải chạy ra mở cánh cửa sắt cũ kỹ, âm thanh "cót... két..." phát ra nghe thương đến lạ. Tôi cảm thấy thương quá đỗi vì hồi ấy cơ sở vật chất của trường tôi thiếu thốn lắm. Sau cánh cửa điện tử tự động ấy là một hàng xà cừ sum suê cành lá trải dọc hai bên đường vào trường. Những chiếc lá đong đưa trong gió, như đón gọi, chào mừng tôi. Sân trường đã không không còn như xưa. Thay cho những "ổ voi" to tướng là những những viên gạch chống trượt. Các dãy phòng học được xây mới hoàn toàn. Mái trường xưa giờ đã hoàn toàn thay da đổi thịt. Giữa sân trường, tượng đài người anh hùng áo vải mà ngôi trường mang tên - Nguyễn Huệ - được dựng lên trông rất oai nghiêm.

Bước vào những phòng học, một làn không khí vô cùng trong lành lan tỏa khiến tôi cảm thấy vô cùng thoải mái. Các thiết bị dạy học đã khác nhiều so với ngày xưa. Ngày đó, cái bảng chỉ là một tấm gỗ được quét lên một lớp sơn đen, bây giờ được thay thế bằng đèn chiếu. Một phần, nó làm giờ học thật sự sinh động hơn; phần khác, nó giúp các thầy cô đỡ mệt nhọc và bụi phấn không còn bay bạc trắng mái tóc hay vấy bẩn quần áo nữa. Dãy bàn học cũng đã được đổi mới. Những chiếc bàn gỗ chông chênh trước kia được thay bằng i-nốc bóng láng nên các bạn học sinh ngồi học rất thoải mái. Vừa kịp đi thăm xong dãy phòng học, thì tiếng của một thầy giáo phát trên loa mời tất cả các cựu học sinh tập họp để bắt đầu buổi lễ...

... Ôi, thật hạnh phúc biết bao nếu tôi được quay lại ngày xưa, được ngồi trên ghế nhà trường để trao đổi chuyện học hành và chơi những trò chơi vui vẻ và thú vị. Tôi thầm mong một ngày nào đó, từ mái trường này sẽ có nhiều nhân tài giúp cho đất nước ngày càng phát triển. Ước mơ của tôi chỉ có ngần ấy thôi. Và tôi tin rằng điều đó hoàn toàn có thể.

16 tháng 10 2019

20 năm luôn nha bạn

14 tháng 11 2021

Sau 1 thời gian phải học trực tuyến do dịch bệnh thì ngày hôm nay chúng tôi đã được đi học lại bình thường. Buổi sáng hôm ấy sân trường rất đông vui và nhộn nhịp vì sau 1 khoảng thời gian không được gặp nhau thì bây giờ đã được gặp lại.

Ai ai đều cười nói vui vẻ, tay bắt mặt mừng. Cảm giác ngày hôm nay còn vui hơn ngày khai giảng nữa. Tự dưng lòng tôi có một cảm giác nôn nao khó tả, vì sau bao ngày chờ đợi được đi học thì hôm nay chúng tôi đã được đi học chính thức.Sau khi đã ổn định thì bắt đầu vào tiết 1. Từng tiết học trôi qua rất nhanh, chắc vì lòng tôi đang vui nên thấy vậy. Thầy cô và trò trao đổi bài với nhau cũng dễ dàng hơn và phấn khởi hơn. Cuối cùng cũng hết 1 buổi học, chúng tôi đứng lên chào thầy cô ra về. Sân trường giờ ra rất đông đúc, những tiếng í ới gọi nhau và hẹn nhau ngày mai gặp lại.Tôi cảm thấy rất vui và cảm khích những người bác sĩ, công an và bộ đội...đã bảo vệ và lấy lại cho chúng tôi 1 cuộc sống bình thường như trước kia.Cuộc sống mà không có dịch bệnh và những mối nguy hiểm.

Đây là ý của mk nghĩ ra nên ko hay thì bn thông cảm nka!

13 tháng 11 2021

Hôm ấy, chiều thứ bảy, em sang nhà ngoại chơi. Khi đi đến gần đồn công an, một sự việc xảy ra làm em chú ý. Ngay trước cổng đồn, một người phụ nữ đang vừa khóc vừa nói gì đó với chú công an. Người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, ăn mặc giản dị, tay xách một gói đồ. Còn chú công an khoảng hai mươi lăm tuổi. Người phụ nữ vẫn vừa khóc vừa cầu cứu chú công an: - Chú ơi! Chú cứu tôi với. Bây giờ tôi biết làm sao đây! Chú công an ôn tồn nói với người phụ nữ:

- Chị cứ bình tĩnh kể đầu đuôi sự việc. Chúng tôi sẽ giúp chị. Người phụ nữ nức nở: - Tôi đưa cháu đi chợ để mua quần áo, sách vở chuẩn bị cho cháu vào năm học mới. Trả tiền xong, quay lại, tôi đã không thấy cháu đâu cả. Tôi tìm mấy vòng quanh nơi mua bán cũng không thấy. Tôi lo quá không biết tính sao. Thế là tôi lại đây. Chú ơi! Chú giúp tôi với! Chú công an hỏi: - Cháu bé là trai hay gái? Cháu mấy tuổi? Ăn mặc thế nào? Người phụ nữ kể cho chú công an nghe. Chú ghi ghi, chép chép... Đúng lúc đó tôi thấy chị Lan, gần nhà tôi, tay dắt một đứa bé trai khoảng 5 tuổi đến cổng đồn công an. Em bé vừa đi vừa khóc, mồ hôi nhễ nhại. Chị Lan dùng khăn giấy lau cho em và nói với em điều gì đó. Vừa nhìn thấy bé trai, người phụ nữ mừng quýnh: - Ôi! Con tôi! Chú công an ơi! Cháu đây rồi! Người phụ nữ ôm chầm lấy con. Có lẽ mừng quá nên mất một lúc sau người phụ nữ mới quay sang cảm ơn chị Lan rối rít: - Cô cảm ơn cháu nhiều lắm! Nếu không có cháu bây giờ cô không biết sẽ làm sao? Chị Lan nhẹ nhàng đáp: - Dạ, không có gì đâu cô ạ! Cháu sang nhà bạn. Trên đường đi, cháu thấy em đang ngồi bên gốc cây và khóc. Cháu hỏi nhưng em không nhớ số nhà nên cháu không thể đưa em về nhà được. Cháu quyết định đưa em đến đây để nhờ các chú công an giúp đỡ. Người phụ nữ nói tiếp: - Cháu ngoan quá! Cháu tên gì? Cháu học lớp mấy? Chị Lan chỉ cười, rồi xin phép về.

Mọi người nhìn chị Lan bằng ánh mắt trìu mến. Riêng tôi, tôi rất yêu quý chị Lan. Chị không chỉ giúp đỡ bà con, cô bác lối xóm mà chị luôn sẵn sàng giúp đỡ tất cả mọi người.

 

27 tháng 9 2021

Em tham khảo nhé:

Đoạn văn kết hợp biện pháp so sánh + yếu tố miêu tả)

Mèo là một động vật rất gần gũi và quen thuộc với chúng ta.Như chúng ta đc biết mèo có rất nhiều loại như:mèo nhà ,mèo hoang, mèo tam thể,mèo Anh,...Nhưng chúng đều có những đặc điểm chung trên cơ thể như:thân hình nhỏ nhắn;bốn chân nhỏ có đệm thịt ở dưới giúp di chuyển nhẹ nhàng,uyển chuyển;lông có nhiều màu sắc khác nhau nhưng các màu cơ bản là vàng,trắng ,đen,xám tro,...;hai tai như hai miếng mộc nhĩ rất thính;...Nuôi mèo có công dụng đó là bắt chuột.Mèo là một động vật nhỏ nhắn nhưng với đôi tai nhanh nhạy và bước chân di chuyển nhẹ nhàng thì nó chính là vua kẻ thù của loài chuột.Ko chỉ vậy nuôi mèo còn giúp ta thỏa mãn sự hứng thú của mk,làm cho ta bớt cô đơn, và thư giãn sau những công việc mệt mỏi.Mèo là một động vật rất có ích và xinh đẹp phải ko nào?Vậy các bn hãy luôn yêu quý và bảo vệ nó cẩn thận nhé!

em cảm ơn nhaaaaa 

1 tháng 12 2023

 

Khi nhìn lại quá khứ, có một kỷ niệm đẹp mà tôi không thể quên được. Đó là khoảng thời gian tuyệt vời mà tôi đã trải qua cùng với bạn thân của mình. Trong kỷ niệm đó, chúng tôi đã trải qua nhiều trải nghiệm thú vị và tạo dựng mối quan hệ đáng trân trọng.

Một trong những yếu tố quan trọng trong kỷ niệm đó là miêu tả. Chúng tôi thường xuyên đi dạo quanh khu phố nơi chúng tôi sống. Tôi nhớ rõ những chiều hè nóng bức, khi chúng tôi cùng nhau đi qua những con đường nhỏ, ngắm nhìn những ngôi nhà cổ xưa và ngắm nhìn những bông hoa đầy màu sắc. Mỗi chi tiết nhỏ trong cảnh vật đều được miêu tả kỹ lưỡng, từ màu sắc của bầu trời đến hương thơm của hoa. Những miêu tả này giúp chúng tôi tạo ra một không gian thực tế và sống động trong kỷ niệm của chúng tôi.

Ngoài ra, miêu tả nội tâm cũng đóng vai trò quan trọng trong kỷ niệm đó. Chúng tôi thường xuyên chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc và ước mơ của mình với nhau. Tôi nhớ rõ những buổi tối dài, khi chúng tôi ngồi bên nhau và trò chuyện về cuộc sống, tương lai và những điều quan trọng trong trái tim chúng tôi. Những miêu tả nội tâm này giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về nhau và tạo dựng một mối quan hệ thân thiết và chân thành.

Kỷ niệm đó không chỉ là những miêu tả và miêu tả nội tâm, mà còn là những trải nghiệm thú vị mà chúng tôi đã trải qua cùng nhau. Chúng tôi đã cùng nhau khám phá những địa điểm mới, thử những món ăn lạ và tham gia vào những hoạt động thể thao. Mỗi trải nghiệm đều là một cảm xúc đáng nhớ và tạo dựng thêm những kỷ niệm đẹp trong tâm trí chúng tôi.

Kỷ niệm đó đã giúp tôi hiểu rõ hơn về tình bạn và giá trị của một người bạn thân. Nó đã cho tôi những trải nghiệm đáng nhớ và những bài học quý giá về tình yêu thương, sự chia sẻ và sự đồng hành. Tôi biết rằng những kỷ niệm đó sẽ mãi mãi ở trong trái tim tôi và tôi sẽ luôn trân trọng mối quan hệ đặc biệt này.

Trong cuộc sống, chúng ta luôn gặp gỡ và chia tay với nhiều người. Nhưng những kỷ niệm đẹp với bạn thân sẽ mãi mãi ở trong trái tim chúng ta. Hãy trân trọng những kỷ niệm đó và tạo dựng những mối quan hệ thân thiết trong cuộc sống của bạn.

1 tháng 8 2019

Trong hồi tưởng người cháu biết bao kỉ niệm thân thương, gợi lại trong kí ức người cháu

- Năm lên bốn tuổi, nạn đói trở thành nỗi ám ảnh

- Tám năm ở cùng bà khi cha mẹ bận công tác, bà thay cha mẹ nuôi nấng, dạy dỗ cháu

- Năm giặc đốt làng, bà vẫn vững lòng làm chỗ dựa cho bố mẹ, con cháu

- Kỷ niệm nào về bà cũng đậm yêu thương

- Đan xen giữa những đoạn tả sinh động, cảnh bếp lửa chờm vờn trong sương sớm, cảnh đói, cảnh làng cháy, đặc biệt hình ảnh cặm cụi, tần tảo sớm hôm

→ Lời kể chân thực, cảm động của người cháu về những kỉ niệm tuổi thơ gắn với bà