Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a, Ý chính của bài thơ: Bài thơ miêu tả tiếng đàn Ba-la-lai-ca cii gái Nga đàn trên sông Đà, bao trùm lên muôn vật
b, Cảm nghĩ: Bài thơ đã tái hiện cho chúng ta một bức tranh tuyệt đẹp trong đêm trăng thanh tĩnh với tiếng đàn Ba-la-lai-ca ôm trọn lấy khung cảnh hữu tình nơi công trường. Hình ảnh công trường hiện lên bằng biện pháp nghệ thuật nhân hóa thật đẹp, thật yên tĩnh, mang đâu đó hơi thở của con người.Những nét thơ của nhà thơ Quang Huy thật điêu luyện, từ ngữ thật chau chuốt, tất cả mang lại nét đẹp từ công trình thủy điện sông Đà, nét đẹp của tiếng đàn hòa chung với cảnh đẹp tạo nên một khung cảnh thơ mộng hữu, tình. Qua bài thơ, ta thấy rằng tiếng đàn đã làm không khí nơi công trường yên ả hơn, vẽ nên một khung cảnh thật đẹp, thật thơ mộng.
a, Ý chính của bài thơ trên
Mang ý nghĩa sâu sắc: giữa con người với thiên nhiên, giữa ánh trăng với dòng sông dường như có sự gắn bó, hòa quyện thật đẹp đẽ. Tiếng đàn ngân nga, lan tỏa trong đêm trăng như lay động cả mặt nước sông Đà, làm cho dòng sông như dòng trăng ấy trở nên lấp loáng ánh trăng đẹp.
b, Cảm nghĩ của em về bài thơ
Bài thơ ca ngợi vẻ đẹp kì vĩ của công trình thủy điện sông Đà ,sức mạnh của những người đang chinh phục dòng sông và sự gắn bó giữa con người với thiên nhiên.
Câu 1 :
Đêm nay bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
Câu 2 :
a)
- Dòng sông Năm Căn mênh mông, nước ầm ầm đổ ra biển ngày đêm như thác.
- Cá nước bơi hàng đàn như người bơi ếch giữa những đầu sóng trắng.
- Thuyền xuôi giữa lòng con sông rộng hơn ngàn thước.
- Trông hai bên bờ, rừng đước dựng lên cao ngất như hai dãy trường thành vô tận.
b)
→ Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt.
c)
- Nên vứt rác đúng nơi quy định.
- Không chặt ,phá rừng.
-Thường xuyên dọn dẹp vệ sinh môi trường.
Câu 3 :
Bác Hồ - vị lãnh tụ vĩ đại yêu nước, yêu dân. Bài thơ '' Đêm nay Bác không ngủ '' đã nói lên tất cả.Cảnh rừng đêm mưa lâm thâm,ngọn lửa hồng,mái tóc bạc,chòm râu im phăng phắc là bốn nét vẻ đầy ấn tượng về Bác Hồ và tấm lòng yêu nước của Bác.Đoạn văn, hình ảnh Bác Hồ hiện lên rất rõ. Câu thơ '' đêm nay Bác ko ngủ '' được lặp đi lặp lại như một điệp khúc như thể hiện sự ko ngủ là chuyện trái bình thường nhưng đối với Bác thì đây lại là một chuyện rất bình thường . Cuộc đời đầy bận rộn của Bác. Bác ko ngủ là vì lo cho dân, cho nước. Đó là cái lẽ thường tình của một bậc vĩ nhân đại trí, đại nhân, đại dũng.
{ CÓ GÌ MONG MẤY BN BỔ SUNG THÊM -.-
*Ryeo*
Anh đội viên thức dậy
Thấy ba lô mất rồi
Mà sao bác vẫn ngồi
Anh nghi ngờ bác lấy
c2
nước ầm ầm......sóng trắng
tăng sức gợi hình gọi cảm cho sự diễn đạt
không phá rừng
không săn bắn động thực vật quý hiếm
không mua bán lâm sản trái phép
c3
mình sợ hơi dài
Câu 1 :
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác .
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh .
Câu 2 :
a)
a. Đặc sắc về nghệ thuật:
- Với điểm nhìn từ nhưng người trên thuyền, tác giả đã dẫn người đọc nhập vào hành trình xuôi dòng Năm Căn.
- Ngôn ngữ miền sông nước với hàng loạt những địa danh đã cho thấy sự am hiểu và tinh tế của tác giả khi miêu tả.
- Tác giả đã sử dụng nghệ thuật so sánh, liệt kê kết hợp với sự quan sát tinh tế để tạo ra những hình ảnh thiên nhiên và kì vĩ vừa thân thuộc, tạo nên bức tranh miền sông nước đặc trưng.
b. Vẻ đẹp của dòng sông trong văn bản khiến ta không khỏi xót xa trước sự ô nhiễm của những dòng sông hiện nay. Nguyên nhân là do những nhà máy công nghiệp, rác thải sinh hoạt, ý thức của cá nhân và cộng đồng nên những dòng sông ngày càng thêm ô nhiễm...
1 Đó là những chi tiết:
Cả công trường say ngủ cạnh dòng sông.
Những tháp khoan nhô lên trời ngẫm nghĩ.
Những xe ủi, xe ben sóng vai nhau nằm nghỉ.
2 Hình ảnh: Chỉ còn tiếng đàn ngân nga
Với một dòng trăng lấp loáng sông Đà
=> Gợi lên một hình ảnh đẹp thể hiện sự gắn bó hòa quyện giữa con người với thiên nhiên. Một đêm trăng sáng nhưng tĩnh lặng, tiếng đàn ngân lên tỏa trong không gian, dòng sông thì đẫm ánh trăng lâ'p loáng như một dòng trăng.
3 Đó là những câu:
Cả công trường say ngủ cạnh dòng sông
Những tháp khoan nhô lền trời ngẫm nghĩ.
Những xe ủi, xe ben sóng vai nhau nằm nghỉ.
Biển sẽ nằm bỡ ngỡ giữa cao nguyên.
Sông Đà chia ánh sảng đi muôn ngả.
* Nội dung chính: Ca ngợi vẻ đẹp kì vĩ của công trình thủy điện sông Đà, sức mạnh của những con người đang chinh phục thiên nhiên.
1. Những chi tiết nào trong bài thơ gợi lên hình ảnh một đêm trăng vừa tĩnh mịch, vừa sinh động trên công trường sông Đà?
- Đó là những chi tiết:
Cả công trường say ngủ cạnh dòng sông.
Những tháp khoan nhô lên trời ngẫm nghĩ.
Những xe ủi, xe ben sóng vai nhau nằm nghỉ.
2. Tìm một hình ảnh đẹp trong bài thơ thê hiện sự gắn bó giữa con người với thiên nhiên trong đêm trăng trên sông Đà?
Em có thể nêu những hình ảnh sau:
Chỉ còn tiếng đàn ngân nga
Với một dòng trăng lấp loáng sông Đà.
Gợi lên một hình ảnh đẹp thể hiện sự gắn bó hòa quyện giữa con người với thiên nhiên. Một đêm trăng sáng nhưng tĩnh lặng, tiếng đàn ngân lên tỏa trong không gian, dòng sông thì đẫm ánh trăng lâ'p loáng như một dòng trăng.
3. Những câu thơ nào trong bài sử dụng biện pháp nhân hóa?
- Đó là những câu:
Cả công trường say ngủ cạnh dòng sông
Những tháp khoan nhô lền trời ngẫm nghĩ.
Những xe ủi, xe ben sóng vai nhau nằm nghỉ.
Biển sẽ nằm bỡ ngỡ giữa cao nguyên.
Sông Đà chia ánh sáng đi muôn ngả.
Càng đổ dần về hướng mũi Cà Mau thì sông ngòi, kênh rạch càng bủa giăng chi chít như mạng nhện. Trên thì trời xanh, dưới thì nước xanh, chung quanh mình cũng chỉ toàn một sắc xanh cây lá. Tiếng rì rào bất tận của những khu rừng xanh bốn mùa, cùng tiếng sóng rì rào từ biển Đông và vịnh Thái Lan không ngớt vọng về trong hơi gió muối [...]. Dòng sông Năm Căn mênh mông, nước ầm ầm đổ ra biển ngày đêm như thác, cá nước bơi hàng đàn đen trũi nhô lên hụp xuống như người bơi ếch giữa những đầu sóng trắng. Thuyền xuôi giữa dòng con sông rộng hơn ngàn thước, trông hai bên bờ, rừng đước dựng lên cao ngất như hai dãy trường thành vô tận.
Đoạn văn trên được viết theo phương thức biểu đạt chủ yếu nào?
a.Nghị luận
b.Tự sự
c.Biểu cảm
d.Miêu tả
Hok tốt !
Bài làm
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng…
Chắc có lẽ,khi đặt bút vào những vần thơ,ý thơ đầu tiên thì kí ức cứ như ùa về một cách mãnh liệt.Như thể hiện rõ tiêu đề tác phẩm ngay hình ảnh đầu tiên,Tế Hành đã nhắc đến Quê hương với con sông thân thương,một tỉnh thuộc miền Trung,nơi hầu như quanh năm các con con sông "khoác lên mình tấm lụa xanh biếc".
Ngoài hình ảnh con sông còn là dòng nước,hàng tre.Những chi tiết đẹp đẽ gắn liền vs đất quê dân giã.Biện pháp nhân hoá,phóng đại,giúp bộc lộ cho người đọc cái nhìn,cái tưởng tượng thật kì thú về dòng nước sông trong vắt như chiếc gương,khẻ làm nền soi cho những hàng tre đung đưa với những chiếc lá được nhà thơ ví von như là "tóc" của con người.Vâng!Nhắc lại màu xanh biếc của sông,đó còn là nỗi nhớ ánh xạ trong tâm hồn nhà thơ.Tiếp tục là một hình ảnh so sánh.Đắm mình trong cảnh sông nước khá làm hữu tình,nhà thơ muốn hoá thân vào trưa hè,với những tia nắng rực rỡ,nóng bỏnh nhất "toả" khắp dòng nước trôi.Hai gam màu đối lập vàng của năng-xanh của sông như có sức sống kì diệu,ánh lên một vẻ đẹp lấp loáng như trong thơ Tế Hanh viết.Hơn hết khi khôg gian kỷ niệm hiện lên trog ngần, tỏa nắg và mát rượi, đó cũng là lúc quê hương hiện hữu gần gũi, quyện hòa với hồn người,đồng thơi mang đến sức lay độg thật mãnh liệt cho quí độc giả.
Đoạn trích trên đã thật sự để lại ấn tượng sâu sắc với những chi tiết gần gũi thân yêu của vùng quê đất Quảng_nơi chôn nhau cắt rốn của chính Tế Hành,qua đó thể hiện tình yêu,nỗi nhớ trong một tâm cảm về quê hưogw là vô cùng đậm nét.
Tế Hanh rất nặng lòng với quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của tác giả. Bài thơ được viết ra bằng tất cả những nỗi nhớ, niềm thương đối với quê hương mình. Một vùng đất đầy thơ mộng và rất đẹp trong thơ Tế Hanh. Điều mà tác giả nhớ nhất khi xa quê, đó là con sông. Con sông nơi quê hương của ông có “xanh biếc”. Nước trong xanh, trong vắt có thể soi bóng, in bống những hình ảnh đẹp của quê hương. Qua những kỉ niệm, hồi tưởng về con sông trong “nỗi nhớ con sông quê hương”, Tế Hanh đã thể hiện một tình yêu quê hương tha thiết, mãnh liệt, một hình ảnh quê hương thân thiết, ruột rà. Và cũng thật tự nhiên khi những hồi tưởng của tác giả lại có sức lay động thật mãnh liệt đến độc giả. Khi không gian kỷ niệm hiện lên trong ngần, tỏa nắng và mát rượi, đó cũng là lúc quê hương hiện hữu gần gũi, quyện hòa với hồn người. Quê hương chính là sức sống của ông, ở một khía cạnh nào đó, ta lại thấy tình yêu quê hương của Tế Hanh rất đa chiều và phức tạp. Mỗi chúng ta tình yêu quê hương thắm thiết, là điểm trở về bình yên của ta trong cuộc đời nhiều bươn trải, cũng là sự thôi thúc ta vươn lên.
Tham Khảo :
Trên sông Đà, vào một đêm trăng sáng, ánh trăng lung linh trên sóng nước chơi vơi. Bất chợt, tiếng đàn ba-la-lai-ca vang lên rộn rã. Rảo bước lại gần, tôi thấy một cô gái Nga mái tóc màu hạt dẻ buông xoã bờ vai, đang ngồi trên gò đất cạnh bờ sông, mải mê đưa tay thoăn thoắt trên những sợi dây đồng của chiếc đàn ba-la-lai-ca.
Đêm đã khuya. Cả công trường say ngủ sau một ngày lao động vất vả. Những tháp khoan sừng sững in bóng lên nền trời đêm lấp lánh sao. Những chiếc xe ủi, xe ben sánh vai nhau nằm nghỉ, trông xa giống như đàn voi khổng lồ, bất động.
Không gian tĩnh mịch, yên ắng vô cùng! Chỉ còn tiếng đàn ngân nga, vang vọng trên dòng sông Đà lấp lánh ánh trăng.
Vào một ngày không xa, chiếc đập ngăn nước sừng sững như một bức tường thành sẽ nối liền hai khối núi, tạo nên một hồ nước mênh mông như biển giữa cao nguyên. Nguồn nước sông Đà sẽ làm quay những tuyếc-bin khổng lồ, tạo ra dòng điện truyền đi khắp đất nước. Dòng sông Đà sẽ trở thành dòng sông ánh sáng, góp phần không nhỏ vào sự phát triển của đất nước Việt Nam yêu dấu.
Trăng vẫn toả ánh sáng dịu dàng xuống mặt đất và tiếng đàn ba-la-lai-ca vẫn ngân nga vang vọng giữa đêm khuya.
Em tham khảo nhé:
Trong đêm tối thanh vắng,cả công trường vắng tanh yên ắng ,cứ giống như là mọi thứ đang chìm sâu trong giấc ngủ vậy .Ở trong đoạn thơ trên tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hóa ,nhân hóa những sự vậy .sự việc xung quanh cũng giống như con người vậy .Cũng có cảm xúc ,cũng biết ngủ nghĩ .Và trong cái khoảng không yên tĩnh đó thì tiếng đàn lại ngân nga,ở bên dòng sông Đà lấp loáng ảo mộng.Mà mỗi khi đọc đoạn thơ,em lại có cảm giác như tác giả đang vẽ trườc mặt em một khoảng không yên ắng,một dòng sông đà lấp loáng thơ mộng .Cùng với tiếng đàn ba la lai ca huyền diệu đi vào lòng người.