K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Lại một chuyện có thật nữa....

.

.

.

Hôm đó là ngày thi làm thiệp xuân kỷ Hợi 2019,lớp mình được cử 4 bạn đi.

.

.

.

Cô : Mau lên,thầy chờ kìa.

Tôi : Hu hu,em chưa ăn sáng mà...

Minh Quốc : Em cũng vậy!

Cô : Thôi thì ăn lẹ lẹ rồi đi.

Ngân : Ê Quỳnh ( Anh ) tới chưa???

TRung : Bả lò mò chậm chạp nên chưa tới.

~~~

Thắm : Ê Ê RA XEM KÌA,QUỲNH MẶC ÁO Hở BỤNG KÌA!!!

Cả bọn : Cái gì???

Uyên : Đi xem!

* ÀO*

tÔI : Thiệt là!

Ngân : Mấy người đó....

Minh Quốc : Còn sót thứ gì không nhỉ?Giấy màu nè,giấy nè,bút,thước,gôm,màu tô,kim tuyến,...chắc đủ rồi.

Cô : Mệt quá kêu ăn sáng cái đã rồi tính sau mà cứ đi qua đi lại,hộp cơm nằm một đống đó. Người ta ăn xong rồi kìa.

Tôi : Quá khen.

....

Thảo : Bả mặc áo hở hang thiệt,có khi nào...

Tôi : cho chồng bả ngắm. Thảo định nói vậy à.

Thảo : Ừ.

Quỳnh ( Anh ): Đừng có đẩy tui coi!!!

Ngân : NHanh nhanh nào.Xin mời ông chồng bố láo ra nhìn.

Minh Quốc : Tán cho giờ,đẩy hoài.

Quỳnh : ...

Quốc : ...

Hữu : Mặt ai nấy ngáo như cục shit ớ.

Trung : Ờ.

Quỳnh : GRÀO!!!!!!!!!!

TÙNG!TÙNG!TÙNG!

Cô : Thôi vô học tiết Toán đã,đợi thày Hưng dạy thể dục xong cái.

Quỳnh,Quốc,Ngân,Tôi : hảảảảảảảảảả???!!!

Tôi : Chán thiệt,vẫn toán là sao???

* không khí u ám *

Quỳnh : Có vẻ như chẳng có chút hi vọng nào để đi thi cả.

Tôi : Im coi,cái mỏ bà trù ẻo thì hay lắm,làm có đc đâu!!!

----còn típ----

0
Hôm đó là một ngày hội đối với tôi..." An! Quỳnh Anh!Minh Quốc!Thảo Nguyên!Khôi Nguyên!Thủy! Đi theo bạn,thầy gọi này! "Tôi : Cái gì thế cô?Cô : Cô chẳng biết,thầy gọi ấy chứ!Phương Anh : Nhanh lên nào! Thay đồ đi!....Quỳnh Anh : MÁ ƠI!!!!!!!!!!!CÁI GÌ THẾ QUỐC!!!!!!!!!!!!!!Thủy : VỪA PHẢI THÔI!! QUẦN Ở NGOÀI CÁI BỌC KÌA,SAO LẠI LẤY VÁY MẶC CHỨ!!!!!!!!!Minh Quốc : Tại không thấy quần...
Đọc tiếp

Hôm đó là một ngày hội đối với tôi...

" An! Quỳnh Anh!Minh Quốc!Thảo Nguyên!Khôi Nguyên!Thủy! Đi theo bạn,thầy gọi này! "

Tôi : Cái gì thế cô?

Cô : Cô chẳng biết,thầy gọi ấy chứ!

Phương Anh : Nhanh lên nào! Thay đồ đi!

....

Quỳnh Anh : MÁ ƠI!!!!!!!!!!!CÁI GÌ THẾ QUỐC!!!!!!!!!!!!!!

Thủy : VỪA PHẢI THÔI!! QUẦN Ở NGOÀI CÁI BỌC KÌA,SAO LẠI LẤY VÁY MẶC CHỨ!!!!!!!!!

Minh Quốc : Tại không thấy quần mà.

....................................................................

Thầy : Lằng nhằng quá! Em nào thay xong ra ngoài đứng rồi đi từng chuyến!

Cả bọn : Yes,sir!

Thầy : Đầy đủ chưa! Đội trống đi trước nha!

* Vút *

Chiếc xe lao đi trong nháy mắt.

Minh Quốc : Hôm qua tui lại không onl nữa rùi~

Tôi : Hứ!

Minh Quốc : Bạn bà( Dương ) có onl ko?

Tôi : Không!

Minh Quốc : Ố hì hì, chúng tui hỉu nhau quá mờ~

Tôi : Grrrr...ĐỨNG LẠI CHO BÀ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

...

Thủy : Hú! Chuyến 2 típ tục kìa...

Quỳnh Anh : Ra ngoài nói chuyện chứ ảnh hưởng bọn nhỏ học thể dục kìa!!!

Cả bọn : OK!

À nói trước,ngoài cổng trước có tới 2 quán bánh kẹo,mỗi quán có mỗi bộ ghế đá nha!

Tôi : ... Ra quán này ngồi cho mát.

Thảo Nguyên : Côi kìa coi kìa! Bà Quỳnh Anh sang bên kia ngồi với đám con trai kìa!

Tôi : Qua chọc bả lẹ!

Cả bọn : Đi đi.

........Còn típ......

A câu chuyện này có thật nha,mk thuật lại thui~

0
Phần 4Khôi : Má!4 ăn hiếp 1!Tôi : Ha ha...Quỳnh Anh : Tui gọi 5 ly trà sữa rồi đấy!Cả bọn : Ừ......lát sau...Thủy : Ờ..Khôi : Hình như tụi tui đâu có kêu bà kêu trà sữa đâu!Quỳnh : Xạo! Lúc nãi tui hỏi uống TRà sữa nha! Mấy người bảo ừ ừ ừ ừ ừ năm đứa đó.Tôi : Ơ...Thảo : Sao tui không nhớ gì ta...Minh : * Với tay *Tôi : Chờ chút! Lỡ thầy bảo ra quán ngồi chơi thôi thì sao? Có nhiều...
Đọc tiếp

Phần 4

Khôi : Má!4 ăn hiếp 1!

Tôi : Ha ha...

Quỳnh Anh : Tui gọi 5 ly trà sữa rồi đấy!

Cả bọn : Ừ...

...lát sau...

Thủy : Ờ..

Khôi : Hình như tụi tui đâu có kêu bà kêu trà sữa đâu!

Quỳnh : Xạo! Lúc nãi tui hỏi uống TRà sữa nha! Mấy người bảo ừ ừ ừ ừ ừ năm đứa đó.

Tôi : Ơ...

Thảo : Sao tui không nhớ gì ta...

Minh : * Với tay *

Tôi : Chờ chút! Lỡ thầy bảo ra quán ngồi chơi thôi thì sao? Có nhiều người kêu người khác ra quán đợi,ăn uống cho đã đến khi trả tiền thì không có tiền trả.

Cả bọn : Ừm...

Thủy : Thôi tốt nhất chờ thầy đi sửa xe về cái đã!

Cả bọn : OK!

Lát.......

Thầy : Thầy bao cho,đứa nào chưa ăn thì ăn đi.

Tôi : Hên quá,nhẹ cả người.

Khôi : Ăn thôi!!!!!!!!

Lát...sau...

Tôi : Hôm nay vui thật đấy! Cúp học 3 tiết luôn...

Minh Quốc :...

* Tiết tiếng anh *

Tôi : Stand up!

Cả lớp : Gút mo ninh chít chờ! ( Good morning,teacher! )

Cô : Good morning class,sit down!

~~~~~~~~~~

Tùng!Tùng!Tùng!

Tôi : Yeahhhhhhh,về rồi.

THảo : Zui ghê

Thủy : Zui thiệt

Tôi : Á chết rồi...

Thảo,Thủy : Sao vậy?

Tôi : Uống trà sữa hơi trễ nên...no mất rồi! Chết rồi!!!!!Làm sao ăn cơm! Hôm nay cô lớp mk canh đó!!!!!!!!!!

Thảo : Hả?! Đừng đùa chứ!!!!!!!!

Tôi : Không đùa đâu,tui xem bảng thông báo rồi mà!

Thủy : Chết...chết...tui...cũng no rồi!

Thảo : Hả?????????!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Thủy : Mấy người kia,định cúp ăn hả?

Minh Quốc : Ừ,ăn không nổi đâu.

Hữu ( Nguyên ) : Tui không đi,nhưng trong tiết học tui ăn vụng 2 cái bánh bao nên...

Thảo : No rồi chứ gì...

Tôi : Hôm nay cô...cô Hằng trực đó!

Hữu,Quốc : Cái gì?????!!!!!!!!!

Cả bọn : Haizz.....

.......còn típ........

0
Phần 5 ( cuối cùng )Thiện : Nè!Mấy người mau mau xuống phòng ăn đi,cô Hằng đang la hét om sòm kìa.Thảo : Giờ tính sao?Thủy : Thì ăn thôi chứ sao.Quốc,Hữu : Nhưng mà tui...Tôi : No rồi.Thiện : Thôi đi.* Tới phòng ăn *Cô : Mấy đứa vào ăn lẹ lẹ,còn khay nè.Tôi : Nhưng mà cô...Thủy : Tụi em được thầy chở đi Đại hội liên đội liên điếc gì đó,ăn trà sữa,uống bánh trán no rồi cô.Cô : Thầy...
Đọc tiếp

Phần 5 ( cuối cùng )

Thiện : Nè!Mấy người mau mau xuống phòng ăn đi,cô Hằng đang la hét om sòm kìa.

Thảo : Giờ tính sao?

Thủy : Thì ăn thôi chứ sao.

Quốc,Hữu : Nhưng mà tui...

Tôi : No rồi.

Thiện : Thôi đi.

* Tới phòng ăn *

Cô : Mấy đứa vào ăn lẹ lẹ,còn khay nè.

Tôi : Nhưng mà cô...

Thủy : Tụi em được thầy chở đi Đại hội liên đội liên điếc gì đó,ăn trà sữa,uống bánh trán no rồi cô.

Cô : Thầy Hưng hả...chở đi,ăn no rồi đúng không?

Cả bọn : DẠ CHÍNH XÁC!

Hữu : Em cũng no rồi

Cô : Ủa hình như Hữu Nguyên đâu có đi đâu phải không?

Hữu : Dạ tại trong giờ học em ăn 2 cái bánh bao rồi.

Cô : Ăn vụng hen.

...

Cô : Thôi no rồi thì ăn thịt gà thôi,còn cơm với rau đổ cho chó ăn.

Thủy : Yeah may quá.

------------------

Mấy bạn nam đi mua kem

Tôi : HÍc...no quá đi à,còn bịt bánh trán này nữa.

" Kem,kem,kem cà rem cà lem đây..."

Hữu : Nè kem nè,mấy bà ăn đi.

Thảo : Bao hả?

Thiện : Ừ

Tôi : Zui thiệt

~~~Sau khi các bạn nữ đã có đủ kem~~~

Hữu : Đưa đây,kem của tui!!

Thiện : Hứ,kem tui mà!

Minh Quốc : Mệt quá để tui ăn cho!

....Bla bla...

Thủy : ...

Tôi : Phát kem cho tụi mình xong là mấy ổng nhào vô giành kem.

Thảo : Vậy mới đúng là con trai,biết nhường nhịn con gái chứ.

Cả bọn : HHa ha ha ha..

^^^^^^^^^^^^^Hết^^^^^^^^^^^^^

Vì vụ này diễn ra lâu rồi nên mk ko nhớ rõ lắm, mk bị sót vài chi tiết nha,thông cảm.

1
25 tháng 1 2019

Ko sao đâu, truyện hay lắm

Phần 2 :Cô : Rồi tiết Toán đã xong,gấp sách lại học Tiếng Việt.Tôi : Hề hề hôm nay kiểm tra viết( viết văn).MQ : ( giật bắn người ) Cái gì ????!!!!Tôi : Điếc à,tôi nói hôm nay kiểm tra viết. NHưng bọn mình không cần viết.MQ : Tại sao???Tôi : Ngu à,thầy Hưng dạy thể dục xong rồi thì đi thôi,mắc mớ gì ngồi trong lớp.MQ : Ờ ha,quên.Cô : Đứa nào đi thi thiệp xuân thì đi đi.* chạy *Ngân :...
Đọc tiếp

Phần 2 :

Cô : Rồi tiết Toán đã xong,gấp sách lại học Tiếng Việt.

Tôi : Hề hề hôm nay kiểm tra viết( viết văn).

MQ : ( giật bắn người ) Cái gì ????!!!!

Tôi : Điếc à,tôi nói hôm nay kiểm tra viết. NHưng bọn mình không cần viết.

MQ : Tại sao???

Tôi : Ngu à,thầy Hưng dạy thể dục xong rồi thì đi thôi,mắc mớ gì ngồi trong lớp.

MQ : Ờ ha,quên.

Cô : Đứa nào đi thi thiệp xuân thì đi đi.

* chạy *

Ngân : Ủa thầy đâu?

Quỳnh Anh : Ra hỏi bác bảo vệ thử.

Bác bảo vệ : Thầy đi lâu rồi.

Tôi : ...

MQ : hả,vậy thầy bỏ tụi mình lại sao???????

Tôi : Lỡ thầy chở tụi mình đi sau thì sao?

Quỳnh Anh : Đừng mơ mộng nữa.

Ngân : Không cũng có thể đó.

Mq : Vào nhờ cô gọi điện hỏi thử.

Tôi : Đi!

Quỳnh Anh : Thầy bỏ tụi mình lại chắc vì mải học tiết Toán đấy.

Cả bọn : Haizz.

Cô : Vậy hả? Để cô gọi...

* Brừ...*

Cô : Sao anh đi một cách thầm lặng,bỏ lại lớp em là sao?

Thầy : Không phải,lát chở chuyến 2.

Cô : à à...

* Cúp *

Tôi : Thế nào cô???

Cô : Lát thầy quay lại.

Quỳnh Anh : Thót tim.

~ LÁT ~

Ngân : Yay!Tới nơi rồi.

Tôi : Xem nào,ừm...anh kia chỉ đi theo đường vòng này sẽ tới nhỉ.

Quỳnh : Coi chừng lạc đường!

Tôi : Ồ...

Ngân : À...

Quỳnh : Ơ...

Minh Quốc : Đậu xanh mình tới trễ hết chỗ rồi!!!

Phương Anh : Mấy bạn hỏi cô thử đi.

...bla bla bla...

Quỳnh : E hèm! Tụi tui ngồi với mấy người đó.

Phương Anh : Ờ,tụi tui xài cọ và màu nước,cấm đẩy bàn.

Cả bọn : OK!

.

.

.

...........còn típ...........

0
Phần 2 :Cả bọn : Đi đi!Thảo Nguyên : Ố hố hố...Quỳnh Anh mê trai ngồi sát nách Minh Quốc kìa.Cả bọn : CÁI GÌ???????????Quỳnh Anh : Ăn đấm giờ!Tôi : Xời ơi...Khôi Nguyên và Hùng Nguyên giành giựt bà Thảo Nguyên đã đi đến đâu rùi?Khôi ( Nguyên ) : Dám chọc chế à?Tôi: Dám chứ! Gan to mà!Khôi : ĐỨNG LẠI!!!!!!!!!!!Vũ : Be...e...e...eCả bọn : TRỜI ƠI!!! GIỐNG Y CON BÊ THIỆT KÌA.Minh Quốc : Nói nè...
Đọc tiếp

Phần 2 :

Cả bọn : Đi đi!

Thảo Nguyên : Ố hố hố...Quỳnh Anh mê trai ngồi sát nách Minh Quốc kìa.

Cả bọn : CÁI GÌ???????????

Quỳnh Anh : Ăn đấm giờ!

Tôi : Xời ơi...Khôi Nguyên và Hùng Nguyên giành giựt bà Thảo Nguyên đã đi đến đâu rùi?

Khôi ( Nguyên ) : Dám chọc chế à?

Tôi: Dám chứ! Gan to mà!

Khôi : ĐỨNG LẠI!!!!!!!!!!!

Vũ : Be...e...e...e

Cả bọn : TRỜI ƠI!!! GIỐNG Y CON BÊ THIỆT KÌA.

Minh Quốc : Nói nè nói nè...

Thì thầm thì thụt...

KHôi : Trời! Ông Minh Quốc hôn ông Vũ kìa!

Cả bọn : A HA HA HA HA!!!

Minh Quốc : Đâu ra!!! ĐẬU XANH RAU MUỐNG.

A HA HA HA HA...

* Vút *

Thủy : MÁ NÓ HẾT HỒN,CÁI XE NÀY!

Chuyến 3 tiếp tục...

Thủy : Y da...

Thầy : Còn thừa chỗ kìa,đứa nào ngồi đi! Thôi Minh Quốc ngồi đi!

Thủy : CÁI GIỀ !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

quỳnh Anh : T ~ T

Thủy : KHÔNG!!!!!!!!!!!!!!!! EM THÀ BỊ CÚP TIỀN TIÊU VẶT CÒN HƠN NGỒI SÁT TÊN PÊ ĐÊ NÀY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

* Vụt *

Tôi : Tội nghiệp Quỳnh đáng thương ghê.

Quỳnh Anh : Cái gì...

Thảo : Hì hì

.................còn.................

0
Phần 3Quỳnh Anh : Cái gì?~~~~~~~~Chuyến 4...Tôi : Cuối cùng cũng đã tới.Thầy : Trật tự! Mỗi bạn sẽ được phát một bó hoa để dâng quý đại biểu!Cả bọn : Vâng!...Tùng Tùng Tùng! Cách ! Tùng Tùng Tùng!...* Dâng hoa *Tuyết : Chào cờ! Chào!" Đoàn quân Việt Nam đi,chung lòng cứu quốc. Bước chân dồn vang..."Tôi : ( suy nghĩ ) Mỏi tay quá, để tay chào thế này biết chừng...
Đọc tiếp

Phần 3

Quỳnh Anh : Cái gì?

~~~~~~~~

Chuyến 4...

Tôi : Cuối cùng cũng đã tới.

Thầy : Trật tự! Mỗi bạn sẽ được phát một bó hoa để dâng quý đại biểu!

Cả bọn : Vâng!

...

Tùng Tùng Tùng! Cách ! Tùng Tùng Tùng!...

* Dâng hoa *

Tuyết : Chào cờ! Chào!

" Đoàn quân Việt Nam đi,chung lòng cứu quốc. Bước chân dồn vang..."

Tôi : ( suy nghĩ ) Mỏi tay quá, để tay chào thế này biết chừng nào.

.....................Tua......................

Thủy : Mỏi tay mỏi chân quá đi à!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Thầy : Rồi mấy đứa ra quán Trà Sữa chơi,uống đi!

Cả bọn : YEAHHHHHHHHHH!!!

Tôi : Thiệt tình...học sinh lớp 5 mà đi bộ thành một đám giữa lòng đường cho xe cán chơi à!

Thủy : Đúng đó! Vỉa hè không đi,đi giữa đường.

Thảo ( Nguyên ): Lớp 5A2 là lớp gương mẫu vậy mà đi giữa đường thành một đám thế này! Tụi mình 5A3 là lớp ngu nhất khối 5 vậy mà còn biết điều. Đúng là thầy cô trong trường chỉ bênh vực lớp nào học giỏi,xuất sắc thôi...

Tôi : Trong khi thầy cô nào biết được...mấy người đó ý thức kém thế này!

Thủy : Qua đường cẩn thận mấy má,ở đó mà tám đi!

...........

Tôi : Quán này có võng và ghế,Thảo nằm hay ngồi?

Thảo : Ngồi

Tôi : Vậy mình ngồi luôn.

Ông Minh (Quốc) nằm võng...

Thủy ngồi cùng võng với ông Minh Quốc...tiện thế cái võng lại đối diện bàn Quỳnh Anh ngồi,và...

* Cầm chai nước lên *

Thủy : Há há,tui chưa ngu.

Tới lượt ông Vũ...

Quỳnh : Grrr.... TRÁNH XA CHỒNG BÀ RAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!

Vũ : Má ơi cứu con,bà chằn nổi điên rồi!!!

Thủy : Nhiều võng và bàn quá,y như mê cung ý nhỉ.

Tôi : Hề...

Khôi : Chọi đá này,chọi đá này...

Tôi : Ồ vui đây..

Khôi : Hú hú chạy chạy anh em ơi!!!

Tôi : Thủy,Thảo,Nhung,phụ mình!

Khôi : Má! 4 ăn hiếp 1!

...........còn típ...............

0
Có bạn trai không biết giao tiếp là như nào:1. Đưa chàng về nhà ăn cơm, bố lôi ra một chai rượu, cười xởi lởi bảo:“ Cháu uống tự nhiên như ở nhà nhé.” Chàng đáp:“ Cháu mà tự nhiên như ở nhà thì chai này đi ngay trong một nốt nhạc.”2. Tôi giả vờ khen:“ Bạn gái cũ của anh xinh nhỉ?” Hắn đáp:“ Em đừng để tâm mấy cái đó, giờ với anh xinh hay xấu không quan trọng nữa.”3. Đi...
Đọc tiếp

Có bạn trai không biết giao tiếp là như nào:

1. Đưa chàng về nhà ăn cơm, bố lôi ra một chai rượu, cười xởi lởi bảo:“ Cháu uống tự nhiên như ở nhà nhé.” Chàng đáp:“ Cháu mà tự nhiên như ở nhà thì chai này đi ngay trong một nốt nhạc.”

2. Tôi giả vờ khen:“ Bạn gái cũ của anh xinh nhỉ?” Hắn đáp:“ Em đừng để tâm mấy cái đó, giờ với anh xinh hay xấu không quan trọng nữa.”

3. Đi chợ đêm, tôi mặc cả:“ Cháu còn mỗi 90k thôi, chú để cho cháu đi mà.” Chủ quán lưỡng lự một hồi, đang định gật đầu thì hắn ở sau lưng xen vào:“ Anh vẫn còn tiền nè em.”

4. Bị đứa lớp bên bắt nạt, về mách anh người yêu. Anh ta nóng mặt quát:“ Láo thật! Đánh chó phải ngó mặt chủ chớ!”

5. Đưa hắn về nhà chơi, hắn thấy bà ngoại đang coi TV một mình bèn chạy lại hỏi han:“ Ông đâu rồi hả bả?” Bà tôi móm mém cười bảo:“ Ông đi đến một nơi rất xa rồi.” Thực ra ông tôi mất đã lâu. Không ngờ hắn hồn nhiên hỏi tiếp:“ Sao bà không đi theo ông ạ?”

6. “Anh cầm tay em có được không?” Thánh thần thiên địa ơi, muốn cầm thì cầm đi, chẳng lẽ phải để tôi nhắc đến bước nắm tay rồi đó sao?

7. Mẹ tôi hỏi hắn có hút thuốc không, hắn lắc đầu quầy quậy. Mẹ hài lòng lắm, bèn kể thêm là ông tôi hút thuốc nhiều, phổi rỗ như tổ ong. Hắn tiếp lời như này đây:“ Vậy ông chết chưa ạ?”

8. -“Em giận à?”
-“Không.”
-“Vậy thì tốt.”

9. Tôi hỏi:“ Tết năm nay anh hi vọng bất ngờ gì sẽ hiện diện trong bữa cơm tất niên?” Ý tôi là muốn hắn đưa tôi về ra mắt bố mẹ. Kết cục hắn phang cho câu:“ Giò lụa.”

10. Sau khi chơi tàu lượn trên không xong, tôi ôm bụng nôn thốc nôn tháo, hắn vừa xoa lưng cho tôi vừa trầm trồ:“ Trưa nay em ăn nhiều loại hoa quả nhỉ!”

11. Trong lúc điên tiết, tôi hét vào di động:“ Đừng có liên lạc với tôi nữa!” Kết quả mấy hôm liền hắn im thin thít và lặn mất tăm thật. Cực chẳng đã, tôi đành gọi cho hắn:“ Ý anh là như thế nào?” Hắn mới thật thà phân bua:“ Em không cho anh liên lạc trước mà, anh đâu dám trái lời em.”

12. -“Mai đi xem phim với mình nhé?”
-“Okie.”
-“Không ngờ cậu dễ rủ thật.”

13. -“Anh đang làm gì đấy.”
-“Chơi Game.”
-“Vậy à. Vậy anh chơi tiếp đi.”
-“Ừ.”
…Thật chỉ muốn lao vào đập tan máy tính của hắn.

14. -“Đôi giày này xinh anh nhỉ?”
-“Em thích là được.”
-“Em muốn cắt tóc ngắn?!”
-“Em thích là được.”
-“Em muốn đi chơi?!”
-“Em thích là được.”
-“Em giận thật đấy!!”
-“Em thích là được.”
-“Em muốn chia tay!!!”
-“Em thích là được.”

15. -“Trưa nay anh mời em đi ăn cơm nhé.”
-“Để hôm khác đi.”
-“Ừ thế anh đi ăn đây.”
… Sao không rủ thêm một câu nữa chứ?!

16. Lần đầu tiên hôn nhau, hắn cười bảo: “Em nhận ra vị trí cái răng giả của anh không?” Tôi nghĩ thầm trong bụng “Sao hỏi câu ngốc thế không biết” nhưng vẫn nhỏ nhẹ lắc đầu. Hắn bèn trợn mắt kinh ngạc:“ Thật á? Không thể nào! Bạn gái cũ của anh nhận ra ngay mà!” Đã chia tay.

17. Thú thật thì nói chuyện với Siri còn thú vị hơn nói chuyện với hắn.

18. Ngồi học ở thư viện, bất ngờ nhận được mẩu giấy của chàng trai đối diện: “Mấy tuần nay mình đều thấy bạn, chúng mình làm quen nhé!” Ngẩng lên thấy tai anh ta đỏ ửng, nhìn cũng dễ thương, tôi bèn thu dọn sách vở, đến bên anh ta bảo:“ Mình về đây, cậu có muốn về cùng không?” Ai ngờ hắn đáp:“ Cậu về trước đi, mình còn bài này chưa làm xong.”

19. -“Em lạnh quá.”
-“May mà anh mặc áo lót giữ ấm, chẳng lạnh tí nào.”

20. -“Đêm qua 2h em mới ngủ.”
-“Thế à, anh thì 3h.”
… Tôi thèm so xem ai ngủ muộn hơn với nhà anh đấy à? Anh cũng không buồn quan tâm có chuyện gì buồn phiền làm tôi ngủ muộn thế?

21. -“Làm thế nào để tỏ tình với chàng trai mình thích?”
-“Thì cứ thẳng thắn nói ra thôi.”
-“Mình thích cậu.”
-“Đúng rồi đó.”
… Thật đúng là, muốn lãng mạn tí cũng không được, đành phải banh lỗ tai hắn ra mà hét vào:“ Là cậu đó, người tôi thích là cậu đó!”

22. -“Nếu em bằng lòng cùng anh cày game mỗi ngày, anh sẽ thành bạn trai của em chứ?”
-“Em lên level mấy rồi?”

23. Từ lúc quen hắn, tôi chợt nhận ra mình có khả năng kiềm chế cảm xúc vô cùng tuyệt vời, dường như có đủ sức mạnh để bao dung tha thứ cho cả nhân loại vậy.

24. -“Nếu em và mẹ anh rơi xuống sông cùng lúc, anh sẽ cứu ai?”
-“Mẹ anh biết bơi, mẹ sẽ cứu em lên.”
-“Không, bắt buộc anh phải nhảy xuống cơ!”
-“Thế thì em chết chắc rồi, vì anh không biết bơi, mẹ nhất định sẽ cứu anh trước.”

Nguồn: Weibo
Dịch: Kiem Duong
-------------------------------

0
Theo như lời y tá nói thì chiều mình sẽ xuất viện nếu tình trạng vẫn tiến triển tốt, K vẫn nằm mê man còn Mem thì không thấy đâu, sáng Hà đi thăm viện thì nghe y tá nói tối qua lúc vô phòng kiểm tra thì không thấy Mem, có lẽ cô ta đã rời viện vào tối qua, Hà đã kể lại cho mình những gì sảy ra vào chiều hôm qua, lúc mình vẫn đang mê man bị hành hạ với những thứ ảo giác ấy trong lúc...
Đọc tiếp

Theo như lời y tá nói thì chiều mình sẽ xuất viện nếu tình trạng vẫn tiến triển tốt, K vẫn nằm mê man còn Mem thì không thấy đâu, sáng Hà đi thăm viện thì nghe y tá nói tối qua lúc vô phòng kiểm tra thì không thấy Mem, có lẽ cô ta đã rời viện vào tối qua, Hà đã kể lại cho mình những gì sảy ra vào chiều hôm qua, lúc mình vẫn đang mê man bị hành hạ với những thứ ảo giác ấy trong lúc ăn sáng ở cantin:

– K vẫn mê man từ qua đến giờ à?

– Không tối qua anh ta có tỉnh giậy một lúc rồi lại ngủ thiếp đi

– Cô không sao chứ? Có vẻ cô cũng bị thương

– Không…chủ yếu là K, anh ta là người bị thương nặng nhất!

– Tôi nghĩ cô cũng nên kiểm tra xem sao

– Được rồi! cậu không phải lo

– Chuyện hôm qua rốt cuộc là sao?

– Chuyện hôm qua… – Mặt Hà bất chợt biến sắc rồi trở lại bình thường – Lúc tôi và K đang tiến hành hủy bỏ cái thứ đấy thì cả hai nghe có tiếng động bên ngoài, sau đó Mem bước vô với một vệt máu nhỏ trên tay, có lẽ là cậu đã tự vệ, sau đó có một cuộc xô sát nhỏ và phần thắng đã thuộc về chúng tôi, con quỷ ám căn nhà đó đã được hóa giải và quyển sách kia được K niêm phong lại…vậy thôi !!!– Hà đưa mắt lên nhìn tôi bỗng trong lúc đó mình cảm thấy không muốn biết gì hơn, ánh mắt cô ấy rất lạ

– Vậy là bây dãy nhà trọ không còn bị ám nữa đúng không? Có vẻ đã kết thúc thật rồi! – mình cảm thấy nhẹ nhõm thêm phần nào

– Có thể cho là vậy…cậu có thể chuyển về đấy!

– Quay trở về căn phòng ấy? haiz…tôi không chắc – mình thở dài rồi đứng lên

– Giờ tôi phải về nhà, chiều nay là cậu xuất viện, còn K thì chắc còn lâu! – Hà trả tiền cho người phục vụ rồi đứng lên – viện phí và các khoản tôi đã lo hết coi như chuộc lỗi vụ trước tôi nợ hai cậu, sáng nay tôi chỉ đến kiểm tra Mem coi cô ta có biểu hiện gì không, nhưng không ngờ là cô ta đã bỏ đi tối qua, chị em M sẽ không còn là mối hiểm họa đáng lo nữa nữa! bây giờ có lẽ tôi cũng sẽ chẳng có dịp gặp cậu và K nữa, việc này đã kết thúc, hãy tận hưởng những ngày tháng này! tạm biệt!!!

Sau đó Hà quay người bước đi… “tận hưởng những ngày tháng này” câu nói của Hà làm mình cảm giác thấy có một cái gì đó khá là lạ, để lại trong suy nghĩ mình một chút gì đó nặng trĩu nhưng chỉ thoáng qua. Mình bước về phòng bệnh nghỉ ngơi thay vì dảo bước thư giãn trên khuôn viên bệnh viện vì lại thấy mệt, bầu trờ quang đãng, trong xanh nhưng vẫn chẳng đem lại cảm giác thoải mái thư giãn trong mình, mình và K nằm phòng hồi sức trên lầu, cách căn tin hai dãy phòng. Mỗi lần quẹo hoặc chèo lên cầu thang hay đi qua một hành lang nào đó mình có một cảm giác khá lạnh người, bệnh viên vắng, điểm mặt cũng chỉ có vài người nhà bệnh nhân đến thăm hay mang đồ đến chứ cũng chẳng có mấy ai đi khám bệnh, hành lang vắng, dài dọc qua những căn phòng trống dẫn đến phòng mình và K khá “u ám” (theo cách mình cảm nhận) mình lướt qua một vài phòng bệnh lâu lâu lại thấy bóng người bước vô phòng hay đi xuống cầu thang nhưng chẳng bao giờ nhìn rõ, rất mơ hồ, chỉ lướt nhanh, vụt mất khỏi tầm nhìn của mình, mình không để ý mấy chỉ cảm thấy tò mò hơi có một chút thắc mắc và sờ sợ. K đang nằm trên giường vẫn ngủ say như lúc mình và Hà xuống cantin, mình trở về giường nằm một lúc rồi ngủ thiếp đi.

Mình bỗng nghe tiếng người thút thít, ban đầu mình nghĩ là y tá nhưng rồi lại không “hu…hu hu” mắt nhắm mắt mở mình tỉnh dậy, căn phòng bệnh trống không một bóng người, giường bên K vẫn nằm ngủ, cách đó mấy giường một vài bệnh cũng đang ngủ cạnh giường là cái cặp lồng đang mở. “Kì lạ không biết ai đã rên rỉ” – mình thắc mắc sau đó mình đặt mình xuống, nhắm mắt thì tiếng ấy lại phát ra: “đau quá…hư hư hư…” vẫn giọng nói đó nhưng có phần gấp gáp hơn, mình lại tỉnh và nhổm dậy, vẫn vậy, không có ai! “cái gì vậy” – mình tự hỏi, nhìn quanh không thấy gì, tiếng kêu lại phát ra, hình như là từ góc phòng, mình bước chân xuống, người vẫn khá mệt, ngó quanh phòng vẫn không có ai, mình bước ra cửa phòng nhìn quanh, trước phòng, xung quanh “kì lạ thật” mình lẩm bẩm bỗng nghe nhiên nghe thấy tiếng nói lại phát ra trong phòng, lần này cả người mình lạnh toát, mình sợ sệt quay vô căn phòng, nhìn một vòng, sau một hồi ngó nghiêng mình tự trấn an rồi trèo lên giường nằm nghỉ, tiếng gọi lại cất lên, lần này nghe nó rất gần, có lẽ là bên giường Mem, cái giường trống ấy, mình mở mắt qua nhìn bên, cái giường vẫn vậy, không có ai cả,tiếng gọi lại phát ra, lần này nghe như cạnh mình “cứu tôi, đau quá…cứu!” hình như…hình như là ở dưới gầm giường, mình sợ hãi, cả người lạnh toát, cái gì đang ở dưới đó? … giờ có hai lựa chọn, một là quoái xuống nhìn, hai là lao ra khỏi phòng, nhưng cả hai đều không được, làm sao mình có thể giám đặt chân xuống được cơ chứ? 10 phút sau, tiếng kêu vẫn vang lên đều đều, ban đầu rất nhỏ và yếu ớt, về sau lại càng to và gấp gáp, kèm theo tiếng khóc nhẹ, mình quyết định đánh liều, nằm sấp người và từ từ đưa mắt xuống gầm giường, gầm giường mình khuất sáng, khá tối, có một cái hộp giấy để dưới, mình đưa mắt thì bỗng trong bóng tối, một khuôn mặt hiện ra với cái mồm mếu máo và mái tóc xơ lũa xũa, da dẻ nhăn nheo, mình sợ hãi bật người thì đột nhiên lộn mình xuống đất trong tư thế quay người xuống gầm giường, một cánh tay gầy sơ xác thò ra ru rẩy túm lấy áo mình, mình hét lớn sợ hãi trong cơn mệt mình ngất đi.

Khi tỉnh dậy thì thấy K đang ngồi trên giường bấm điện thoại, mình đang nằm trên giường, ai đã đưa mình lên? K quay lại:

– Cậu đỡ hơn rồi chứ? Cậu mới bị trúng gió nằm vật vã dưới sàn…

– Em…sh*t đau đầu quá? Anh đỡ rồi à K…?

– Ừ…tôi tỉnh dậy vì nghe tiếng hét của cậu…có chuyện gì vậy?

– Không!…chắc mê sản – mặc dù mình biết việc vừa rồi là thật, nhưng mình không muốn nói ra

– Nghỉ đi! Cậu có vẻ còn mệt, sáng mai rồi hẵng xuất viện! Hà đã kể cho cậu việc sảy ra chưa?

– Rồi! – mình trả lời

– K nhìn mình một lúc rồi nói – Chắc cô ấy vẫn chưa kể cho cậu, khi nào xuất viện tôi sẽ nói, cậu nên nghỉ ngơi đi, trông cậu còn mệt hơn cả tôi! – K nói rồi đặt mình xuống giường – nơi này lạ lắm đúng không?

-………. – Mình không nói gì chỉ im lặng nằm xuống, có vẻ như K hiểu chuyện sảy ra với mình! Từ nhỏ đến giờ mỗi khi đến chỗ ngã ba ngã tư, bệnh viện, nghĩa địa mình lại có cảm lạnh người rất lạ như có một ai đó đang dõi theo……

Chọn Tập Bình luận

1
18 tháng 7 2019

phần trước đâu

Chương II. Vụ ÁnTôi cùng ông ấy đi tìm kiếm manh mối về vụ mất tích của con gái ông ấy, nhưng xem ra, đây là một vụ án rất nan giải. Tôi hỏi ông ấy:Ông có biết con gái của ông đi đâu không? ví dụ như nói mà cô ấy muốn đến, cô ấy có nói với ông hay không?Ông nói : Không con bé không nói gì với tôi hếtVậy cô ấy thường đến chỗ nào không? ví dụ như quan hay hay quán cafe gì đó?À...
Đọc tiếp

Chương II. Vụ Án

Tôi cùng ông ấy đi tìm kiếm manh mối về vụ mất tích của con gái ông ấy, nhưng xem ra, đây là một vụ án rất nan giải. Tôi hỏi ông ấy:

Ông có biết con gái của ông đi đâu không? ví dụ như nói mà cô ấy muốn đến, cô ấy có nói với ông hay không?

Ông nói : Không con bé không nói gì với tôi hết

Vậy cô ấy thường đến chỗ nào không? ví dụ như quan hay hay quán cafe gì đó?

À cái này thì có đấy, con bé rất hay đi uống cafe, nhưng những quán ăn thì con bé ít khi tới, vì thường ở nhà nấu cho tôi ăn, ngoài ra, con bé thường xuyên đi mua sắm và đi bắn cung, đó là sở thích của nó mà, tôi cấm làm sao được

Cô ấy ngày nào cũng đi uống cà cafe sao?

Đúng vậy, mỗi buổi sáng sớm con bé đều đi uống cafe, đó gần như là một thói quen của con bé rồi.

Vậy ông có biết, cô ấy thường đến quán nào không?

Cái này thì tôi không biết, tôi đâu có theo dõi con bé đâu

Ây, tiếc nhỉ, ở London có hơn 9 tiệm cafe, vậy cô ấy hay đến chỗ nào chứ

À mà ông có thể cho tôi biết cô ấy là người như thế không

Con bé khá ngoan ngoãn, ghét ồn ào và thích sự im lặng, hơn nữa con bé rất thích đồng hồ Bigben, vì nơi đó chưa đầy kỉ niệm của nó với mẹ, con bé thích cả trinh thám nữa, nó rất thích đọc các tiểu thuyết trinh thám và là fan của Sherlock Holmes và cậu

Vậy thì hãy đến đó thôi

Cậu nói như thế có lẽ là cậu đã tìm ra nơi con bé đang ở rồi hả?

Không, tôi chưa biết, nhưng tôi biết nơi mà con gái ông hay uống cafe

Đó là nơi nào vậy?

Hãy đi theo tôi

Hơn 30 phút sau, tôi đã ở phía Nam vùng Westminster, ở đó có một quán cafe tên là Shelling Ford

Ông ta hỏitại sao lại không đến quán cafe ở dưới tháp đồng hồ Big Ben , tôi nói:

Lý do tôi nghĩ nơi này chính là nơi con gái ông đang đến đó là vì, ở chỗ này có thể thấy được toàn cảnh của tháp đồng hồ Big Ben, hơn nữa, ở trong nơi này, có rất nhiều tấm hình về tháp đồng hồ Big Ben và nhiều những tấm hình của Sherlock Holmes, ông có nói con của ông rất thích trinh thám và là fan của Holmes mà.Và nếu ông tìm hiểu về Sherlock Holmes thì sẽ biết được, Sherlock Holmes từng có tên là Shelling Ford

Ông ta lại nói nhưng tại sao lại là ở đây, không phải là ở dưới tháp đồng hồ sẽ tốt hơn sao

Ông nghĩ xem, cô ấy ghét sự ồn ào, mà dưới tháp đồng hồ lại rất ồn ào nên cô ấy có vẻ là không thích, nên tôi nghĩ nơi này chính là nơi thích hợp

À ra vậy, chúng ta vào thôi

Tôi mở cửa ra và thấy ở trong đó ngoài người phục vụ ra thì không hề có khách, có lẽ sự yên tĩnh này đã làm cho cô ấy cảm thấy thích nó, và bên trong có rất nhiều tấm ảnh về tháp đồng hồ Big Ben và Sherlock Holmes, hơn nữa, ở đây còn có những cuốn sách về Sherlock Holmes và lịch sử về tháp đồng hồ Big Ben và London

Người phục vụ cũng rất thân thiện, có lẽ họ chỉ làm bán thời gian ở quán cafe này thôi, chú đây không phải là công việc chính của họ

Tôi hỏi 1 người phục vụ tên là Jack:

Chào anh, tôi là Leo, thám tử

Ồ, cậu chính là thám tử lừng danh đó sao, tôi là Jack, rất vui được gặp cậu

Vâng

Cậu đến đây có chuyện gì sao?

Đúng vậy, tôi hy vọng là anh sẽ giúp tôi

Tất nhiên rồi, tôi sẵn sàng giúp đỡ cậu, thám tử à

Cảm ơn anh

Rồi, hãy cho tôi biết, để xem tôi có giúp được gì không?

Oke, anh có biết cô gái tên là Tracy, không?

À, tôi biết, cô ấy ngày nào cũng đến quán này, có chuyện gì sao

Cô ấy đã bị mất tích, kia là cha của cô ấy

À, chào ông

Chào cậu

Cậu có biết chuyện gì không, ví dụ như cô ấy mấy ngày trước có đến đây không, đến đây với ai, có biểu hiện gì kỳ lạ hay không

Để tôi nhớ lại xem, hình như là có đó, từ khi quán này mở cửa thì hôm nào cô ấy cũng đến đây và thằng xuyên mượn 1 cuốn sách về Sherlock Holmes

Anh có biết là cuốn nào không?

Có chứ, hình như đó là cuốn “ Những hình nhân nhảy múa “

À tôi biết con bé rất thích cuốn đó - Marc nói.

Anh mau đưa cho tôi mượn cuốn đó được không

Được chứ, đợi tôi một xíu

Đây rồi

Khi mở cuốn sách ra, tôi thấy nó cũng khá bình thường, bỗng nhiên có một tờ giấy rớt ra khỏi một trang sách nào đó , tờ giấy viết:

" KHI MẶT TRỜI DẦN NHÌN VỀ HƯỚNG TÂY

KHI NGỌN GIÁO ĐÂM THẰNG XUỐNG MẶT ĐẤT

ÂM THANH CỦA CÁI CHẾT SẼ VANG LÊN

LÀ THỜI KHÁC TRÒ CHƠI NÀY KẾT THÚC"

Tôi nhìn qua bản mật mã thì đã cảm thấy có gì đó không ổn

Tôi nghĩ:” Có điều gì đó khác đặc biệt ở đây, nếu như nạn nhân bị bắt đi thì làm gì có thời gian mà để lại bản mã phức tạp như vậy, do đó bức bản mã này chính là của hung thủ

Vài phút sau tôi lên tiếng: chúng ta hãy đi thôi

Marc hỏi tôi: Cậu đã tìm ra chỗ mà con bé bị bắt giữ rồi à

Chính xác là như vậy! - tôi nói

Vậy mật thư đó có nghĩa là như thế nào

Trên đường đi tôi sẽ giải thích sau

Cậu nói đi, mật thư có nghĩa là như thế nào?

Tôi trả lời: - Khi mặt trời dần nhìn về hướng Tây thì lúc đó mặt trời lặn

- Khi ngọn giáo đâm thẳng xuống mặt đất, ám chỉ một công trình kiến trúc nào đó giống ngọn giáo cụ thể là tháp đồng hồ BigBen

- Âm thanh cái chết sẽ vang lên đó chính là thời gian mà tháp đồng hồ rung chuông

- Trò chơi sẽ kết thúc là vụ án xảy ra

Như vậy là con gái ông đang bị giam ở tháp đồng hồ Big Ben và sắp bị giết, chúng ta hãy nhanh lên nào

Bỗng nhiên, anh phục vụ nói : Tôi bỗng nhớ ra chuyện này, mấy ngày trước có 1 người đàn ông đến đây nói chuyện với cô ấy, và tôi thấy sắc thái mặt của cô ấy rất sợ hãi, có lẽ hắn chính là người đe dọa cô ây.

Và vài hôm trước, ngoài đó tôi nghe thấy tiếng hét của cô ấy, tôi ra ngoài ngay xem xảy ra chuyện gì thì khi ra ngoài tôi chỉ thấy 1 chiếc xe ô tô chuẩn bị chạy, và không có người ở ngoài

Tôi nói : Có thể hắn chính là người bắt cóc cô, và chính hắn đã đe dọa mạng sống của cô

Bỗng nhiên, có tiếng điện thoại kêu lên, và đó chính là số điện thoại của cô ấy gọi về cho cha của mình, cô ấy nói giọng hết sức sợ sệt:

Cha ở cứu con, cha hãy tìm Leo, bảo cậu ấy đến cứu con, con không muốn chết

Ông ấy nói : Con đang ở đâu

Cô ấy trả lời : Con không biết nữa

Bỗng nhiên, tiếng chuông của đồng hồ vang lên, đó chính là chuông của tháp đồng hồ Big Ben, tiếng chuông đó chúng tôi nghe thấy bên đầu bên kia của điện thoại và nghe thấy tiếng rất to

Thôi chết! Đồng hồ đã cất tiếng chuông, cô ấy sẽ…

Không! Không thể nào !!!!!

0