Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Baifnayf ai mà ko biết làm nữa thì mình phải bái phục luôn
Cô kính yêu!
Lời đầu thư, cháu gửi lời hỏi thăm sức khoẻ đến cô và gia đình. Cô vẫn buôn bán được đắt hàng cô nhỉ? Phòng khám của dượng vẫn nhiều bệnh nhân? Em Thủy đã vào lớp Một rồi phải không? Chắc ngoan và học giỏi lắm!
Gia đình cháu vẫn như thế. Mỗi sáng, sau khi chớ cháu đến trường, bỏ vội vã đến xưởng Hải sản. Mẹ ở nhà lo việc nội trợ.
Riêng phần cháu, năm nay là năm học cuối của bậc Tiểu học nên bài nhiều lắm. Buổi sáng ở lớp, cháu học bài mới và làm một số bài tập. Buổi chiều, cháu phải tự học ở nhà. Các bạn của cháu đa số đều đến lớp học thêm để ôn thi. Nghe lời bố, cháu chuyên tâm vào học tập, cố gắng vận dụng những điều thầy giáo dạy ở lớp vào các bài toán nâng cao. Thật thú vị khi tự mình tìm ra đáp số đúng cô à! Mỗi bài toán có cái hay riêng. Phải suy luận thật kĩ, tìm nhiều phương pháp mà giải. Cuối cùng cháu đã làm được. Môn Tập làm văn thì bao la, trừu tượng lắm. Cháu phải đọc nhiều sách, thuộc kĩ nội dung ghi chú của Ngữ pháp, kết hợp với số vốn từ trong Từ ngữ. Điểm số môn Tập làm văn của cháu ngày một tăng dần. Hi vọng cô vui khi biết kết quả học tập của cháu.
Cháu xin dừng bút, chúc cô và gia đình có nhiều sức khỏe. Thi học kỳ xong cháu sẽ lên thăm cô nhé.
Kính chào cô
Kí tên
Bạn Hà Anh yêu quý!
Mình đã nhận được thư của bạn gửi từ tuần trước nhưng do bận về quê thăm ông bà nên chưa viết thư trả lời bạn ngay được. Hôm nay, nhân dịp kì học mới mình viết thư thăm bạn để bạn khỏi mong.
Dạo này bạn và mọi người đều khỏe mạnh chứ? Kết quả học tập và rèn luyện của bạn ở học kì vừa rồi thế nào? Mọi thứ vẫn tốt, vẫn ổn chứ?
Một kì học mới bắt đầu? Năm nay bạn không đi học cùng mình nữa, mình cảm thấy rất buồn. Còn tình hình học tập ở trường mới, lớp mới của bạn như thế nào rồi? Bạn nhớ nhanh chóng viết thư kể cho mình nghe nhé.
Mà chắc hẳn một người sôi nổi như bạn sẽ nhanh chóng làm quen hết được các bạn trong lớp mới. Lớp học mới của bạn có vui không? Các bạn ở lớp mới có học tốt như lớp cũ của bọn mình không?
Còn về phần mình vừa kết thúc học kì 1 của năm học này rồi đó. Lớp mình có 12 bạn đạt kết quả xuất sắc, mình xếp thứ 3 của lớp đấy Hà Anh ạ. Điểm thi môn toán của mình được 10 và môn Tiếng Việt đạt 9 điểm, Tiếng Anh đạt 10 điểm, còn lại các môn phụ mình đều đạt điểm tốt. Và hoàn thành học kì 1 với kết quả rèn luyện tốt. Cô giáo nhận xét mình tích cực tham gia vào các hoạt động của trường lớp. Không những thế việc học trên lớp của mình cũng sôi nổi hơn.
Mong thư tới sẽ nhận được nhiều tin vui từ bạn. Hà Anh ơi! Thư đã dài rồi, mình dừng bút nhé. Mình chúc bạn và cả gia đình bạn luôn khỏe mạnh, chúc bạn học thật giỏi.
Bạn thân của Hà Anh
Hải Hà
mẹ em là 1 người tuyệt vời nhất trong nhà .mẹ em chăm sóc mọi người trong gia đình.mẹ thường dậy rất sớm và ngủ rất muộn. mỗi khi em bị ốm mẹ thường thúc trắng đêm bên em chăm sóc cho em mong em mau khỏi ốm nhìn mẹ vất vả em thương mẹ lắm .em muốn nói với mẹ rằng"con yêu mẹ nhiều lắm"
mẹ em tên .... . mẹ ... tuổi . mẹ là 1 người tuyệt vời . mẹ lúc nào cũng quan tâm căm sóc em từng li từng tí . em rất yêu mẹ. em hứa sẽ học thật giỏi để không phụ lòng mẹ
hs hỏi cô:
Cô ơi, nếu ta phạt 1 người về việc mà người đó ko làm thì liệu có đúng ko ạ?
Cô giáo:
đương nhiên là ko rồi em.
Hs thở phào:
May quá cô ơi, em chưa làm bài tập ạ!!!
Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay, chị học lớp 12 trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp cả nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến, kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em cùng đi. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột già máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa em ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.
Trong cuộc đời, kiến thức rất là quan trọng trong đời sống của chúng ta. Nhưng trong chúng ta không phải ai ai cũng đều được đi học cả đâu mà có rất nhiều người nghèo khó không có điều kiện để đi học. Và tôi nằm trong con số may mắn những người được đi học, được bồi dưỡng kiến thức và những bài học đạo đức thú vị. Vì vậy, những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học đối với tôi là những giây phút tuyệt vời, ấn tượng và khó phai trong lòng tôi.
Giờ đây tuy tôi đã là học sinh lớp năm rồi nhưng mỗi khi nghe thấy tiếng trống “tùng... tùng... tùng... rất rõ năm đó là năm hai ngàn không trăm mười bảy. Vào hôm trước khi ngày khai trường diễn ra, tôi lấy làm hồi hộp và trong đầu cứ suy nghĩ về nhiều thứ liên quan đến trường lớp nào là “mình sẽ vào học ngôi trường như thế nào đây?”, “bạn bè có tốt không?”, “thầy cô có dữ không?”. Và những ngày này, ba mẹ tôi rất bận rộn. Không phải bận rộn vì công việc mà vì lo cho ngày khai trường đầu tiên của tôi. Ba thì đi mua giấy bao vở, dán nhãn, tập vở. Mẹ thì đi mua sách giáo khoa. Khi bao tập, tôi cứ nói thầm trong lòng không được làm dơ bất cứ cuốn tập nào và suy nghĩ đó đã được thực hiện rất tốt. Ba thì chỉ cho tôi bao vở làm sao cho đúng cách và cẩn thận, dán nhãn ra sao cho đẹp và dính chặt. Chị hai thi viết tên của tôi lên các giấy nhãn đó. Ôi! Những con chữ như rồng bay phượng múa thật tuyệt đẹp.
Tập vở, sách giáo khoa, bút viết, cặp táp đều đã sẵn sàng. Đến tối, tôi không tài nào ngủ được, phải một lúc sau tôi mới thiếp đi. Đến sáng, sau khi đã thức dậy làm vệ sinh cá nhân xong thì ba chở tôi đến trường, còn đưa cho tôi một quả bóng xinh xinh có hình mặt cười. Tôi thấy các em học sinh đến trường với gương mặt sáng sủa, vui vẻ. Tôi cảm thấy bản thân tự tin hơn hẳn khi có bộ đồng phục tuyệt đẹp trên người mình. Tôi thấy trường tôi vừa rộng rãi mà vừa đẹp đẽ nữa. Những cái cây cao cao có màu sắc đỏ thắm. Có bốn cái xích đu ở bốn góc sân trường.
Tôi giật thót tim khi nghe thấy tiếng trống khai trường vang lên “tùng... tùng... tùng”. Cả trường bắt đầu xếp hàng ngay ngắn trên sân. Và không biết va vào đâu mà bong bóng tôi mang theo bị bê. Tôi cố gắng nén lại không khóc lên. May mắn là có một bạn kế bên chia bớt cho tôi một vài bông hoa để đi diễu hành. Sau khi cuộc diễu hành kết thúc, cô giáo chủ nhiệm đón học sinh lên lớp và cái bạn chia hoa khi nãy lại ngồi bên cạnh tôi. Mùi hương kì lạ của tập vở mới bỗng xông lên trong lớp. Đến giờ ra chơi dường như chỉ có khoảng hai mươi lăm phút. Tôi ngồi trong lớp, không biết chơi với ai, và chơi trò gì nhưng có một đám bạn đến rủ tôi chơi. Tôi cảm thấy xúc động làm sao! Khi ra về, tôi vẫy tay chào tạm biệt các bạn mới của mình và lên xe. Bóng các bạn xa dần và tôi cảm thấy trong lòng mình dâng lên một cảm xúc xao xuyến lạ thường.
Ngày đầu tiên đi học của tôi là như thế đó. Những kỉ niệm tuyệt vời ấy luôn đọng lại trong trí óc của tôi và cũng những kỉ niệm ấy thúc giục tôi vào việc học tốt hơn. Vì vậy, tôi quyết tâm học tốt để không phụ lòng cha mẹ.
Tham khảo!!!
Nếu bố có hỏi rằng: “Con yêu ai nhất?” thì tôi không ngần ngại mà trả lời rằng: “Con yêu bố nhất”. Và mẹ có hỏi tôi như thế thì tôi cũng trả lời: “Con yêu mẹ nhất trên đời”. Thế đấy, bởi bố tôi hay mẹ tôi, đều tuyệt vời cả. Nhưng nói thật, nếu mẹ và bố đều đi xa thì bao giờ tôi cũng mong mẹ về nhiều hơn bố. Chắc các bạn cũng có tâm trạng như thế phải không? Hàng ngày, tôi thường ở gần mẹ nhiều hơn và mẹ cũng chăm chút cho tôi nhiều hơn cả: quần áo, sách vở, học hành đến cả những sinh hoạt nhỏ nhặt như tắm giặt, gội đầu, chải tóc... mẹ đều thường xuyên nhắc nhở, hướng dẫn cho tôi. Những lúc tôi bị nhức đầu, sổ mũi, cảm cúm... thấy mẹ lo lắng đến mất ăn mất ngủ, tôi thương mẹ lắm. Tôi cũng rất thông cảm và thương bạn Hương, bạn học cùng lớp với tôi từ lớp Một đến nay, bởi bố mẹ bạn đã chia tay với nhau, bạn sống với bố đã mấy năm nay. Bạn thiếu đi tình thương yêu bao la của người mẹ. Có lẽ, đó là sự thiệt thòi lớn nhất trên đời của bạn. Còn tôi, tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc vì có cả tình yêu thương của mẹ và cha.
Trong nhà, mẹ em là người chăm sóc và nuôi dạy em tỉ mỉ, chu đáo nhất.
Mẹ em là người bán hàng. Ngoài một buổi bán hàng, mẹ ở nhà chăm lo việc nhà cửa và chăm sóc bố con em. Mẹ lo cho em từng bát cơm nóng, canh ngọt, từng tấm áo thơm sạch là ủi phẳng phiu. Có bàn tay mẹ, mọi việc trong nhà đâu vào đấy, gọn gàng. Mẹ vẫn hay xoa đầu em và bảo: “Con phải chăm học và ngoan nhé!”. Em dạ vâng và thấy yêu mẹ thật nhiều. Mẹ em vất vả lo toan việc nhà nhưng mẹ chẳng bao giờ than vãn. Mẹ là nơi ấm áp, an toàn để em nương tựa trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho em.
Em tự hứa phải học thật giỏi để có khả năng giúp mẹ đỡ vất vả hơn.
Kì thi học kỳ I sắp đến, em nhìn lại quá trình học tập của mình trong thời gian qua, em cảm thấy vui vì sự tiến bộ của mình.
Trong suốt học kỳ vừa qua, em không nghỉ học buổi nào. Sáng, em học từ bảygiờ. Vào lớp em chăm chú nghe cô giảng bài và hăng hái giơ tay phát biểu xây dựng bài. Trong đợt thi đua hoa điểm mười chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam em được nhiều điểm mười nhất lớp và có tên trong bảng Danh Dự của trường. Hàng tuần, em còn được tuyên dương trước trường nữa đấy. Về nhà, em cố gắng học bài và làm hết bài cô giao. Tối, em soạn sách vở, chuẩn bị đồ dùng học tập cho ngày mai. Trong đợt ôn thi học kỳ I, em đã cố gắng học thuộc bài. Qua sự cố gắng xuyên suốt trong học kỳ I như vậy, em hy vọng em sẽ được học sinh giỏi.
Em hứa sẽ phấn đấu hơn nữa trong học kỳ I