K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 4 2020

mỗi buổi sớm thức giấc em lại ngó qua cửa sổ xem ngoài đường thế nào trong những ngày dịch corona đang hoành hành . quả thật ko có ai ra ngoài có một số người ra ngoài để giữ chữ lương thực . dạo này trời ko có nắng mà . trong mùa dịch thế này chỉ số không khí đã giảm khá mạnh khiến không khí trong lành hơn , đường phố cũng không tấp nập như trước được nữa . các cô cậu học sinh không đi học được . các bác công nhân cũng đã nghỉ dần . ai cũng có tâm lý hoang mang và lo sợ nên cứ ở trong nhà im ỉm rất bí . em mong dịch corona sẽ sớm qua đi để hoạt đọng lại sôi nổi như bao ngày khác .

30 tháng 3 2020

Bà em năm nay đã ngoài tám mươi tuổi. Dáng người bà nhỏ nhắn, bà không còn đi lại nhanh nhẹn như ngày xưa, mà bây giờ cây gậy luôn dìu bà bước từng bước chậm rãi, vững vàng. Lưng bà hơi còng có lẽ bởi gánh nặng mưu sinh suốt cả đời người đã đè nặng lên dáng hình bà. Đôi mắt bà không còn tinh tườm như trước nữa nhưng ánh nhìn của bà vẫn hiền từ, trìu mến như ngày nào. Gương mặt bà xuất hiện những chấm đồi mồi, nếp nhăn qua ngày tháng. Em không biết rằng đôi khi mải chơi, không nghe lời bà khiếm bà phiền lòng, em đã thêm một nếp nhăn trên gương mặt phúc hậu ấy khi để bà lo âu, suy nghĩ  về mình. Em yêu nhất mái tóc bạc trắng như cước của bà. Sao lúc nào áng tóc ấy của mượt mà, gọn gàng và thoang thoảng hương thơm dìu dịu của hoa bưởi, trái bồ kết. Giọng nói của bà trầm ấm, bà thường nói chuyện từ từ và nhã nhặn khiến người đối thoại cảm thấy thoải mái. Đôi lúc em hờn dỗi, bà nhẹ nhàng nựng em; Lúc em làm sai điều gì, giọng nói của bà nghiêm nghị hơn mà nó khó giấu nổi nét buồn hiện trên ánh nhìn của bà. Bà em vẫn giữ phong tục ăn trầu, bà nói rằng làm như vậy răng sẽ chắc hơn. Không chỉ thế, mỗi sớm bà thường dậy trước cả nhà một chút để pha trà. Điều đó dường như trở thành nếp sống của bà.

30 tháng 3 2020

Câu 2 :                                            Bài làm 

Hiện nay ,tình hình dịch bệnh covid -19 ngày càng trở nên phức tạp .Cả đất nước đang chung tay chống dịch .Mà đứng đầu chiến tuyến ấy ,là những y , bác sĩ với  màu áo trắng tinh khôi .Từ trước đến nay ,hình ảnh các y bác sĩ với chiếc áo blouse trắng luôn giống những thiên thần mang lại sức khỏe cho mọi người .Họ làm một nghề vất vả mà cao quý .Đặc biệt khi dịch bệnh đến ,họ lại phải chiến đấu ở tuyến đầu như những người chiến sĩ kiên cường .Em rất yêu quý các y bác sĩ và luôn đồng cảm với những khó khăn họ đang phải chịu đựng . Em hi vọng mọi người cùng nhau chung tay vượt qua thời kì khó khăn này ,để ngày mai ,chúng ta lại có một bầu trời tươi sáng .

28 tháng 3 2020

Tháng 3 đã về trong sự háo hức, hân hoan của tất cả đoàn viên, thanh niên của cả nước . Vào một ngày đẹp trời như hôm nay, trước khi tôi khoác lên mình màu áo xanh thanh niên tình nguyện, tôi có ngó đầu qua cửa sổ và nhìn thấy cảnh sắc tươi đẹp ở khu vườn nhà mình. Vẫn còn dư vị của sắc xuân , những khóm hoa lan trong vườn vẫn còn nở rộ và tươi mới . Một vài giọt sương đêm vẫn đang đọng lại trên lá cành. Ông mặt trời cũng bắt đầu nhô cao lên, chiếu những tia nắng dịu nhẹ xuống làm bừng sáng cả khu vườn . Những giọt sương còn vương trên cành lá được ánh sáng chiếu vào khiến chúng trở nên long lanh hơn , tựa như những viên ngọc được đính kèm nền xanh của chiếc lá .  Xa xa phía góc phải khu vườn là giàn hoa thiên lí . Chưa vào đúng mùa hoa nên thiên lí chưa nở rộ, chỉ có những nụ non xuất hiện thấp thoáng trên giàn. Dù vậy nhưng sự điểm xuyến của sắc hoa ấy cũng làm cho khu vườn trở nên phong phú và đa dạng sắc màu hơn. Quả thực buổi sáng được ngắm nhìn vườn hoa khiến tôi cảm thấy tâm hồn mình được thư thái và dễ chịu hơn nhiều. Khép cửa sổ lại , khoác áo thanh niên lên mình , tôi cảm thấy cơ thể mình tràn đầy năng lượng để bắt đầu một ngày mới đầy ý nghĩa.

nho cho mình điểm nhé

1 tháng 4 2020

các bác sĩ là những người ngày đêm ra sức chống dịch . các bác sĩ rất dũng cảm như những chú bồ đội chống giặc ngoại xâm . các bác ko sợ chết để bảo vệ người khác . còn dịch lại càng hoành hành . các bác sĩ  ko kém gì mình đồng gan thép vô tư ko nhút nhát sợ sệt . em rất mến các bác sĩ và mong sẽ ko có bác sĩ nào gục ngã trong lúc chống dịch .

1 tháng 4 2020

câu so sánh 1 : ngang bằng 

câu so sánh 2 : ko ngang bằng

15 tháng 4 2019

Có lẽ những ngày giáp Tết đối với rất nhiều đứa trẻ xóm chợ là những ngày mà chúng tìm thấy niềm vui và sự thích thú. Nhưng những ngày Tết lại là điều mà chúng mong đợi hơn bao giờ hết. Ngày Tết quê em thực sự ý nghĩa và là điều đáng nhớ để bắt đầu một năm mới.

Mùa xuân đến, Tết đã gõ của mọi nhà, niềm vui nhân đôi, hạnh phúc bội phần. Trẻ con chờ mong ngày Tết còn nhiều hơn là người lớn. Người lớn bảo Tết vui vẻ nhưng có nhiều điều phải lo toan hơn, sắm sửa nhiều thứ hơn và tốn nhiều tiền hơn. Nhưng trẻ con không quan tâm điều đó, vì Tết là dịp để chúng em có thêm nhiều quần áo mới, được nhận lì xì, quà bánh ăn không hết và không phải học bài. Có lẽ đó là điều đứa trẻ nào cũng thích thú.

Em không biết ngày Tết ở những nơi khác như thế nào nhưng ngày Tết ở quê em luôn tràn đầy tiếng cười và lời chúc phúc cho nhau một năm mới an lành, phát tài phát lộc. Trên những con đường nhỏ còn bốc mùi sỏi đá, đám cỏ phủ kín lối đã được người dân ở thôn xóm cắt tỉa rất sạch sẽ. Vì ở xóm em cứ chiều 30 Tết mọi nhà lại rủ nhau đi quét dọn đường làng ngõ xóm để chuẩn bị đón Tết. 

Ai cũng háo hức và chăm chỉ, không ai tị nạnh ai, mọi người làm việc hăng say, nhiệt tình. Đám con nít tíu ta tíu tít không ngờ, cứ đòi giành phần ba mẹ để làm, nhưng làm được một lúc là chán, là bỏ đó đi chơi. Những lá cờ Tổ quốc được treo cao trên mái ngói đỏ tươi, bay phấp phới giữa bầu trời tạo nên không khí vui tươi, phấn khởi. Có lẽ mùa xuân khiến cho không khí của mọi nhà trở nên ấm áp và an lành.

 Mặc dù thời tiết vẫn còn lạnh, sương đầu ngày còn lảng bảng bám kín trên cành cây nhưng nụ cười của mọi người luôn ở trên môi. Ngày Tết, trẻ con háo hức, lựa chọn quần áo đẹp và mới nhất để mặc, để đi chơi, để chúc thọ ông bà. Đứa trẻ nào cũng kiếm cái áo có túi thật to và rộng để đựng bánh kẹo, tiền lì xì. Đó cũng là điều mà em mong đợi trong suốt những ngày Tết.

15 tháng 4 2019

Ô KÊ

Tết quê tôi thì có những người lì xì rõ ít, họ lì xì có 10k đau lòng vỡ lờ :(((

Tôi nói: LÌ XÌ ÍT THẾ, CÓ 2O KA

Họ nói: THẾ ĐƯỢC RỒI, MUỐN THÊM CHO HẲN 200KA LUÔN

Tôi: Ơ ĐÂU?? CHO CHÁU ĐI

Họ: CÓ NGƯỜI YÊU CHƯA MÀ ĐÒI?

dạ chưa :((((((((((((((((((((

30 tháng 10 2022

có cái nịt nha moàyyy

23 tháng 2 2021

k mấy vậy bn

23 tháng 2 2021

aSESTG SRE46R

28 tháng 2 2021

Mới sớm bình minh, khi ông mặt trời vừa thức dậy, trải ánh sáng vàng lấp lánh xuống vạn vật và quanh các con ngõ, con hẻm vắng người kia.

    Sự yên ắng, vắng lặng kia tất cả là do virus corona gây ra và giờ nó đã là một đại dịch. Dịch bệnh này lây từ người sang người và nó đã khiến cho rất nhiều người tử vong. Vì dịch covid 19 rất nguy hiểm và lây lan rất nhanh nên chính phủ nước ta đã khuyên mọi người dân không nên đi  lại nhiều, khi nào thật sự cần thiết mới được ra đường. Và mọi người trong xóm cũng như mọi người trong gia đình em rất tuân thủ luật lệ này. Nhưng chỉ vì dịch covid 19 mà ở quê em cái gì cũng tăng giá đắt đỏ. Tuy vậy, mọi người vẫn đổ xô đi mua về tích trữ phòng dịch bệnh. Những  người lái buôn ở làng em họ cố gắng bán cho hết chỗ hàng đã nhập về. Tiếng gió vi vu mơn man theo những theo tiếng sáo diều cao vút. Tre trúc man mát tiếng nhạc đồng quê. Người dân ở quê em họ rất có ý thức, tuy khẩu trang cháy hàng rất nhiều nhưng ra đường ai nấy cũng đeo khẩu trang. Những hàng quán giờ cũng bị đóng cửa. Trên những con đường lớn, xe cộ cũng chạy ít hơn. Một số xưởng may, khu công nghiệp cũng phải ccho công nhân nghỉ vì không cò việc làm.

   Xóm em cũng không ngoại lệ, vắng tanh không một bóng người. Còn về phần gia đình em thì: Bà nội sớm tối đi chợ rồi trông nom, chăm sóc chúng em. Bố em thì đi làm nhưng công ty bố em ít việc nên bố em hay về sớm lắm. Còn mẹ em thì đi làm nhưng công ty mẹ em cũng ít việc nên mẹ đi nhập thêm hàng về bán kiếm thêm thu nhập. Vì dịch bệnh đang hoành hành rất phức tạp nên chúng em cũng được nghỉ học. Vào những ngày này, những khi bố đi làm về sớm, bố đưa em đi hái rau, nhặt cỏ ngoài vườn. Dịch bệnh không ai biết bao giờ nó mới dừng lại vì càng ngày nó càng phức tạp. Nhưng em nghĩ đó cũng là cơ hội để những người trong gia đình được đoàn tụ, ngồi cùng ăn cơm, cùng nói chuyện, cùng chia sẻ nhuững điều vui buồn cùng nhau. Những lúc như vậy em thấy rất quý trọng những giây phút đó. Vì em nghỉ dịch đã quá dài rồi, nhưng ở nhà hôm nào mấy chị em chúng em cũng đều lau dọn nhà cửa sạch sẽ.

    Em mong dịc bệnh sẽ mong chóng dừng lại để mọi người có thể được đi làm đi ăn còn chúng em thì sẽ được đi học trở lại. Và đương nhiên là cả xóm em sẽ không có ai bị nhiễm covid 19 vì trong xóm em mọi người đang rất đoàn kết chống dịch. Ngày ngày cùng dọn dẹp đường quê và luôn tâm dắc những câu: " Chống dịch như chống giặc". Ở xóm em chỉ thế thôi nhưng vui lắm.

CHÚC EM HỌC TỐT