K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Gia đình hiện tại mà cô bé sống cùng không biến mất bởi vì đó không phải là bố mẹ ruột của cô bé, nói cách khác thì cô bé là con nuôi của nhà này. Do đó khi cô bé ước gia đình mình chết đi thì gia đình mà cô đang sống không có ai chết cả, mà thay vào đó cô bé đã gián tiếp giết gia đình thật của mình. Do đó cô bé mới hối hận và khóc lóc.

9 tháng 10 2018

ae trả lời mik thấy cái nào lời  giải hay thì mik

9 tháng 10 2018

ae trả lời mik thấy cái nào lời  giải hay thì mik

9 tháng 10 2018

Thực ra người em gái mới là kẻ hóa điên rồi giết gia đình mình, sau đó bị mất trí nhớ. Người anh trai chỉ giết có một người, đó là chính mình, vì muốn chịu tội thay cho em gái nên đã đi đầu thú và lãnh án tử hình. Cô gái sau khi nhớ ra toàn bộ câu chuyện thì quá đau lòng và thấy có lỗi với gia đình nên tự vẫn.

9 tháng 10 2018

thích thì tự tử thôi

9 tháng 10 2018

Chàng trai muốn cầu hôn cô gái vào đúng sinh nhật cô. Để tạo bất ngờ, anh ta đã giấu chiếc nhẫn mình mua để cầu hôn bạn gái vào con gấu rồi đem đi tặng cô. Tuy nhiên, cô gái đã không hay biết nên ném nó đi khiến anh bạn trai vô tình bị xe cán. Mãi sau này khi chàng trai đã qua đời, cô gái giữ con gấu bên mình và tình cờ phát hiện ra bí mật này. Quá ân hận và nghĩ rằng mình là người khiến bạn trai phải chết, cô gái đã tự vẫn.

Đọc kĩ đi nhé !Trong cung điện của Sunny Kingdom, tại một căn phòng lớn màu xanh biển nhạt, một cô gái có vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng đang đứng tựa vào lan can, đôi mắt lục lam vô hồn hướng ra phía ngoài cung điện nơi các thần dân đang chờ đợi ngày vui của cả vương quốc. Trông cô như một vì sao sáng nổi bật giữa một bầu trời đêm rộng lớn…Lulu: Công chúa Rein, đã sắp đến...
Đọc tiếp

Đọc kĩ đi nhé !

Trong cung điện của Sunny Kingdom, tại một căn phòng lớn màu xanh biển nhạt, một cô gái có vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng đang đứng tựa vào lan can, đôi mắt lục lam vô hồn hướng ra phía ngoài cung điện nơi các thần dân đang chờ đợi ngày vui của cả vương quốc. Trông cô như một vì sao sáng nổi bật giữa một bầu trời đêm rộng lớn…

Lulu: Công chúa Rein, đã sắp đến giờ làm lễ…mời người sửa soạn…

Rein *sực tỉnh rồi nở nụ cười hiền*: À sắp đến rồi sao ? Em sẽ chuẩn bị liền, chị giúp em nhé.

Lulu *lo lắng*: Vâng thưa công chúa. Nhưng sao tôi thấy người có vẻ không thích buổi lễ này lắm…

Rein *đỏ mặt vội lên tiếng phủ nhận*: Ơ…Không, làm gì có ạ, em rất vui là đằng khác đó chớ vì hôm nay em sẽ kết hôn với người mà em…yêu mà.

Lulu: Nhưng sao tôi thấy người không vui.

Rein: Hìhì chỉ là em hơi buồn vì sắp xa phụ hoàng và mẫu hậu thôi, cả Fine và bà Camelot nữa. À nhắc mới nhớ, bà Camelot đâu rồi ạ ?

Lulu: Bà Camelot đang chuẩn bị cho công chúa Fine ạ, nhưng do bận bịu quá nên nhờ tôi sang giúp công chúa trước.

Rein: Em hiểu rồi. Thôi, chị giúp em chuẩn bị đi ạ.

Lulu gật đầu rồi đi về phía cái tủ đồ to tướng, lấy trong đó ra một bộ lễ phục màu xanh được may vá cực kì tỉ mỉ, từng đường kim, mũi chỉ đều đích thân Pumo làm. Không chỉ Rein mà cả Fine cũng có một bộ, chỉ khác là váy của Fine có màu hồng. Lulu nhanh chóng giúp Rein mặc lễ phục rồi bới tóc cho Rein một cách khéo léo, cài trên đầu cô một cái vương miện kim cương. Giờ thì Rein còn đẹp hơn khi nãy, lộng lẫy hệt như một vị nữ hoàng thực thụ.



Rein: Em muốn được ở một mình.

Lulu: Nhưng công chúa Rein…

Rein: Không sao đâu ạ, tại em thấy hơi hồi hộp nên muốn yên tĩnh một chút thôi.

Lulu: Vậy tôi xin phép ra ngoài chuẩn bị, chốc tôi sẽ quay lại.

Rein: Dạ, chị đừng lo.

Lulu nghe theo lời Rein rời khỏi phòng nhưng trong lòng vẫn không khỏi lo lắng cho cô công chúa bé nhỏ của mình. Dù sao cũng đã theo hầu Rein từ rất lâu nên tính cô biết Rein đang cố gắng gượng cười để mọi người không lo lắng, cô cũng biết Rein đang buồn lòng về chuyện gì nhưng ý trời đã định, không ai có thể trốn khỏi được.

Cốc! Cốc! Cốc!
Lulu đi chưa được bao lâu thì có tiếng gõ cửa của ai đó vang lên.

Rein: Chị vào đi, cửa không khóa mà.

Cạch!

Rein: Chị quên gì sao ?

Rein tưởng là Lulu quên thứ gì đó nên quay lại hỏi thì bắt gặp ánh mắt thân thuộc của người mà cô không muốn gặp. Không phải là không muốn gặp mà là sợ, sợ phải đối diện với chuyện đó. Phải, là Shade. Cậu đang ở ngay tại đây và đang đứng trước mặt cô.



Shade *sững người trước vẻ đẹp của Rein*: Em…hôm nay đẹp lắm. Bộ lễ phục rất hợp với em.

Rein *lúng túng, cúi mặt xuống *: Cảm ơn anh…anh cũng rất đẹp…

Shade *bất ngờ ôm lấy Rein*: Ừm. Anh rất nhớ em…Rein…

Rein *đẩy ra*: Anh buông em ra, nếu người khác thấy sẽ không tốt đâu.

Shade: Em sẽ nhường anh cho Fine sao ? Em không hối hận khi lấy Bright chứ ?

Rein: Có hay không thì đã sao ? Chuyện của chúng ta đã chấm dứt rồi. Anh mau về phòng chuẩn bị hôn lễ đi.

Shade: Rein, anh yêu em và anh không muốn lấy ai khác ngoài em. Em không nhớ những kỉ niệm trước kia sao ?

Rein: Nhớ ư ? Fine là em gái em, chỉ cần Fine hạnh phúc thì em sẵn sàng đánh đổi hạnh phúc của mình.

Shade: Em làm vậy thì người đau cũng là em, cả Bright nữa, cậu ấy cũng rất yêu Fine mà.

Rein *nước mắt bắt đầu rơi*: Em và Bright chấp nhận đánh đổi hạnh phúc của mình để Fine hạnh phúc và hạnh phúc của em ấy là anh.

Shade: Anh không muốn lừa dối tình cảm của Fine. Cô ấy thật sự rất tốt nhưng…

Lulu *ở ngoài nói vọng vào*: Công chúa Rein, đã sắp đến giờ rồi, người mau ra đi ạ.

Rein *quay mặt đi*: Sắp đến giờ rồi, anh mau về đi.



Shade *nắm lấy tay Rein*: Anh không đi. Anh muốn bên cạnh em.

Rein: Có những chuyện ta không nên ích kỉ như vậy được. Nếu có duyên chắc chắn chúng ta sẽ bên nhau nhưng không phải ở kiếp này.

Shade: Rein…

Lulu *gõ cửa*: Công chúa Rein…

Rein: Hẹn gặp anh 5000 năm nữa, nơi ta tìm thấy nhau…Shade!



Rein ôm lấy Shade, những giọt nước mắt trong veo nhẹ nhàng rơi trên gương mặt của cô. Rein cố gắng nở nụ cười thật tươi, thật chua chát, đưa ngón tay út nhỏ nhắn ra. Shade cũng vậy, đây có lẽ sẽ là lần cuối cùng cậu được ở cạnh Rein, được ôm lấy Rein, tay cậu móc vào tay Rein minh chứng cho lời ước hẹn ngàn năm ra đời...

…Buổi lễ chính thức bắt đầu, Rein và Fine lần lượt bước ra với phụ hoàng của mình - vua Truth, theo sau là hai tiểu thiên thần xinh xắn cầm một giỏ hoa hồng một xanh một đỏ rải theo sau. Xúng xính trong bộ lễ phục hồng tuyệt đẹp, nụ cười rạng rỡ hiện trên gương mặt Fine, có lẽ hôm nay cô là người hạnh phúc nhất khi cuối cùng cô cũng đã được ở bên cạnh người cô yêu - Shade. Trên lễ đường, hai chàng hoàng tử điển trai đã đứng chờ sẵn ở đó. Khi đã đến nơi, vua Truth giao hai cô công chúa của mình cho hai chàng hoàng tử rồi trở về ghế ngồi với vợ mình - nữ hoàng Elsa.





Cha xứ đọc bản tuyên thệ cho hai cặp đôi hoàn hảo nhất của vương quốc diệu kì này, họ trao nhẫn cho nhau và chính thức là của nhau bởi sự ràng buộc vô hình…mãi mãi …



“Tạm biệt em…người con gái của nắng…Anh sẽ chúc em hạnh phúc…"

“Anh sẽ mãi yêu em…cho dù ở kiếp sau…hẹn gặp em vào ngày định mệnh đó…Thiên thần của anh…"

~END CHAP 1~

8
8 tháng 4 2016

cậu viết gì vậy nhưng trông rất hay

Chuyện gì vậy bạn

Thần ĐồngCó một chú bé thần đồngMới tròn sáu tuổi hanh thông mọi điềuKiến thức khoa học cực siêuThông minh sáng dạ rất nhiều thứ hayNhà trường quyết định thế nàyĐích thân hiệu trưởng ra tay kiểm hàngNếu đúng là khách hạng sangThăng liền mấy lớp cả làng cùng vuiToán, văn tất cả đủ rùiKiến thức xã hội ngọt bùi chơi khôngThằng bé vốn trí thần đồngChơi hay như vậy ai không...
Đọc tiếp

Thần Đồng

Có một chú bé thần đồng
Mới tròn sáu tuổi hanh thông mọi điều
Kiến thức khoa học cực siêu
Thông minh sáng dạ rất nhiều thứ hay
Nhà trường quyết định thế này
Đích thân hiệu trưởng ra tay kiểm hàng
Nếu đúng là khách hạng sang
Thăng liền mấy lớp cả làng cùng vui
Toán, văn tất cả đủ rùi
Kiến thức xã hội ngọt bùi chơi không
Thằng bé vốn trí thần đồng
Chơi hay như vậy ai không bao giờ
Hiệu trưởng nháy mắt cho cô
Tới phiên cô hỏi tôi chờ xem sao
Bắt đầu cô mở màn chào
Một câu cực dễ thế nào cũng ngon:
"Càng lớn càng nhỏ là con?" (Con gì càng lớn càng nhỏ?)
Ông thầy hiệu trưởng hết hồn chịu thua
"Thưa cô, chính nó con cua
Mẹ em đi chợ vẫn mua nó mà"
Cô hỏi em tiếp nữa nha:
"Trong quần em có, cô là lại không
Thầy đừng có trợn mắt trông
Lắng nghe xem nó thần đồng nói chi."
Ông thầy mặt xanh như di
Thằng bé đủng đỉnh "dạ hai túi quần"
Tiếp tục cô hỏi đến chân
"Chân cô hai cái, giữa là cái chi"
Thầy kia mặt tái như chì
Phát này thì chết, thì đi chứ còn
Nhưng thầy thua đứa trẻ con
"Giữa chân, đầu gối tròn tròn của cô"
Tiếp tục cô nói bô bô
"Ông thầy hiệu trưởng rất tồ phải không
Bây giờ cô hỏi đến lông
Câu này cực khó thầy trông đây này
Đàn bà mái tóc rất dày
Môi son, mắt biếc đỏ hây má hồng
Nhưng mà đố bé thần đồng
Ở đâu lại có lông xoăn nhất nào?"
Hiệu trưởng chẳng biết làm sao
Run như cầy sấy thều thào thảm thương
Thằng bé thì chẳng vấn vương
Trả lời một phát là "phường Phi châu"
Cô giáo tiếp tục hỏi ngầu:
"Bây giờ em nói ở đâu trong người...
Của cô ẩm ướt cả đời?"
Hiệu trưởng nghe thấy héo tươi móc mồm
Thằng bé vẫn cứ ôn tồn
"Cái mà cô hỏi trong mồm đấy thôi
Lưỡi cô ẩm ướt cả đời"
Mọi người nghe thấy cùng cười ầm lên
Đúng là thằng bé rất hên
Câu nào cũng đúng chẳng rên như thầy
Hiệu trưởng vội vã xua tay
Em thông minh quá, đến thầy cũng thua
Cô hỏi từ nãy tới giờ
Bao nhiêu câu hỏi, thầy sai bét nhè
Bây chừ thầy mới nhắn nhe
Em thông minh lắm vào liền cấp hai.

Xin Online Math cho em đăng câu này để các bạn đều có tiếng cười vui vẻ

4
6 tháng 1 2016

hay,bài này đạt đến trình độ gây cảm xúc vui tươi , cười sằng sặc

6 tháng 1 2016

Thần Đồng cao siêu.Hay .Rất hay

Có một người diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hạ năm ấy ông tìm về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên cấp I trường làng.Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây, chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua thung lũng, trước khi rẽ vào những vách đá đến phía ga...
Đọc tiếp

Có một người diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hạ năm ấy ông tìm về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên cấp I trường làng.

Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây, chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua thung lũng, trước khi rẽ vào những vách đá đến phía ga trên.

Chú bé hồi hộp đợi. Đoàn tàu phủ đầy bụi đường với những toa đông đúc hành khách như một thế giới khác lạ, ầm ầm lướt qua thung lũng. Chú bé vụt đứng dậy, háo hức đưa tay vẫy, chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại chú. Nhưng hành khách - mệt mỏi vì suốt một ngày trên đường- chẳng ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết. 

Hôm sau, rồi hôm sau, hôm sau nữa, hôm nào ông già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào vẫy lại. Nhìn nét mặt thất vọng của chú bé, tim người diễn viên già như thắt lại. Ông nghĩ: "Không gì đau lòng bằng việc thấy một em bé thất vọng, đừng để trẻ con mất lòng tin ở đời sống, ở con người."

Hôm sau, người em thấy ông giở chiếc vali hoá trang ra. Ông dán lên mép một bộ râu giả, đeo kính, mượn ở đâu một chiếc áo veston cũ, mặc vào rồi chống gậy đi. Ông đi nhờ chuyến xe ngựa của trạm, lên tàu đi ngược lên ga trên. Ngồi sát cửa sổ toa tàu, ông thầm nghĩ: " Đây là vai kịch cuối cùng của mình, cũng như nhiều lần nhà hát thường phân cho mình, một vai phụ, một vai rất bình thường, một hành khách giữa bao hành khách đi tàu..."

Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, cười, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quít, nhẩy cẫng lên, đưa cả hai tay vẫy mãi.

Con tàu đi xa. Người diễn viên già trào nước mắt cảm động hơn bất cứ một đêm diễn huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai kịch cuối cùng của ông, một vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng đã làm cho chú bé kia vui sướng, đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú sẽ không mất lòng tin ở cuộc đời.

 

3
17 tháng 4 2016

chuyện j thế nhỉ ?

17 tháng 4 2016

thật là cảm xúc

1.Một cô gái mặc đồ tắm hai mảnh xuống hồ. Do vận động quá mạnh, mảnh dưới của cô tuột ra. Hoảng hồn, cô gái vội vơ một tấm biển đặt cạnh hồ che và định chạy vào trong. Nhưng khi cô cầm tấm biển, mọi người đều cười! Cô nhìn xuống tấm biển thì thấy dòng chữ:" Trơn trợt, cấm đùa giỡn!". Cô vội thay tấm biển khác. Trớ trêu thay! Mọi người càng cười lớn hơn. Lần này,...
Đọc tiếp

1.Một cô gái mặc đồ tắm hai mảnh xuống hồ. Do vận động quá mạnh, mảnh dưới của cô tuột ra. Hoảng hồn, cô gái vội vơ một tấm biển đặt cạnh hồ che và định chạy vào trong. Nhưng khi cô cầm tấm biển, mọi người đều cười! Cô nhìn xuống tấm biển thì thấy dòng chữ:" Trơn trợt, cấm đùa giỡn!". Cô vội thay tấm biển khác. Trớ trêu thay! Mọi người càng cười lớn hơn. Lần này, tấm biển ghi:" Khu vực dành riêng cho nam giới". Mặt đỏ ửng, cô đổi tấm biển lần nữa. Tới lúc này, mọi người nhìn cô bằng ánh mắt kinh hãi. Cô thấy ngạc nhiên nên nhìn vào tấm biển. Trên tấm biển ghi:" Chỗ này sâu 1m8 "
2. Hôm wa em đốt nhà, mẹ đánh em gần chết. Hôm nay mẹ lên nương, một mình em đốt tiếp. Hương rừng thơm mùi khói, nước suối đen si si. Cả nhà em chết cháy, em án tù chung thân. Tù của em be bé, nằm ở giữa rừng xanh. Chú công an tre trẻ đập em rất dã man.Hương rừng tanh mùi máu, nước suối pha màu hồng.Tù của em trên gác, xác em ở Tây Nguyên la` la' la la` la

3.Mỗi câu cú của VN có thể hiểu nhiều nghĩa nếu ta đặt dấu chấm dấu phảy khác nhau VD: "Mỗi gia đình có 2 con, vợ chồng hạnh phúc" giờ ta chuyển dấu phảy sẽ thành "Mỗi gia đình có 2 con vợ, chồng hạnh phúc

4.

Bớt 5 đô la

Cảnh sát điều tra về cái chết bí ẩn của một nhà kinh doanh cỡ lớn, ông ta nhẩy từ cửa sổ văn phòng của ông ta trên tầng 11 xuống. Cô thứ ký dáng thùy mị nết na của ông ta khai:

“Sau tuần thứ nhất, tôi được tăng lương 20 đô la. Cuối tuần thứ 2, ông ấy cho tôi tấm áo dạ hội rất đẹp. Cuối tuần thứ 3, ông ấy cho tôi một khăn choàng bằng lông chồn tuyệt mỹ. Thế rồi chiều hôm đó, ông gọi tôi vào phòng giấy và hỏi tôi có chịu làm tình với ông không. Tôi bảo tôi bằng lòng và nói thêm rằng, vì ông rất tốt với tôi, nên ông chỉ cần trả tôi 5 đô la, mặc dù tôi tính tiền cho mọi đàn ông khác trong văn phòng là 10 đô la. Đúng lúc ấy ông nhẩy ra ngoài cửa sổ”.

5.Mười đô la tồi tệ

Một nhà kinh doanh trung niên đem vợ sang Paris. Sau khi đi khắp thành phố mua sắm, ông xin với vợ cho một ngày xả hơi.

Vừa thoát khỏi mụ vợ già, ông đến ngay quán rượu và cuối cùng vớ được một ả gái điếm xinh đẹp. Ả đòi năm chục còn ông thì trả mười. Thế là không thỏa thuận được.

Tối hôm đó ông đưa vợ đến một hiệu ăn sang trọng và ở đó ông thấy ả gái điếm xinh đẹp ban chiều ngồi bên chiếc bàn gần cửa.

“Thấy chưa, quý ông” – ả nói, lúc vợ chồng ông đi ngang qua – Xem ông kiếm được thứ như thế nào với mười đô la tồi tệ của ông?

Chúc các bạn vui vẻ, cười nhiều mỗi ngày!

10
22 tháng 12 2016

bạn ''thanh mai cute''chỉ muốn cac ban vui vẻ thôi mà bạn ''Từ Nguyễn Đức Anh ''nhiều chuyện ghê

21 tháng 12 2016

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các bài toán hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

9 tháng 10 2018

ae trả lời mik thấy cái nào lời  giải hay thì mik

9 tháng 10 2018

vì bà mẹ đã giúp con trai mình xử lí  mấy cái xác chết trước vì vậy bà chết rồi thì ko ai xử lí nữa