Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hỗ Trợ Học Tập!
Quà tặng cuộc sống
https://www.youtube.com/channel/UCIxx04bjDRIRSDp4GZ7KZKg
"Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ".
Điều kỳ diệu từ trái tim người mẹ là đẹp những nét hy sinh. "Tình mẫu tử thiêng liêng" miếng ăn ngon mẹ dành cho con, mặc ấm mẹ dành cho con, giấc ngũ ngon mẹ dành cho con, miềm vui mẹ dành cho con, mẹ dạy cho con cách đối nhân xử thế... hầu như không có gì thuộc về mẹ mà con không có, tất cả những gì mẹ có đều dành cho con. Vì thế tác giả viết lên bài ca:"Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào..." để nói lên tấm lòng người mẹ và còn nhiều bài hát nói về tấm lòng người mẹ nữa bạn ạ.
" Mồ côi cha ăn cơm với cá,
Mồ côi mẹ lót lá mà nằm"
Những người con hiếu thảo biết kính trọng cha mẹ mới thấy được điều kỳ diệu từ trái tim người mẹ.
Trái tim người mẹ chứa đựng một tình yêu lớn nhất. Mẹ có thể hy sinh cả cuộc đời cho con cái mà không suy tư tính toán. Mẹ luôn bao dung nhân hậu mà không đòi hỏi đáp đền. Mẹ luôn vất vả lo toan vì con mà lận đận trong cuộc sống. Mẹ là người thầy lớn nhất dạy cho con cách sống, chỉ cho con nhưng ý đẹp lời hay. buồn nhất với cái buồn của con. vui nhất với niềm vui con có. Khi mẹ khuất xa trần thế điều trăn trở cuối cùng vẫn là lo lắng cho tương lai của những đứa con. Có ai trong cuộc đời này không nằm trong nôi nghe tiêng mẹ ru thời thơ ấu? không được mẹ nâng niu bú mớm lúc sinh thời? có ai như mẹ quạt mát cho con suốt trưa hè? sưởi ấm cho con cả đêm đông?
Chúc bạn học tốt!
“ Ta đi trọn kiếp con người
Vẫn không đi hết mấy lời mẹ ru”
( Nguyễn Duy)
Lời ru hay chính tình yêu thương bao la của người mẹ dành cho mỗi chúng ta không thể nào đong đếm được hết. Đứng trước công lao cao đẹp ấy, Bersot đã từng cất lời ca ngợi “ trong vũ trụ có lắm kỳ quan nhưng kỳ quan đẹp nhất là trái tim của người mẹ”
Câu nói là cách ví von đầy hình ảnh để khẳng định tình mẹ là vô cùng cao quý, thiêng liêng , bất tử… Trong câu nói “kỳ quan” là công trình kiến trúc đẹp, kỳ lạ, hiếm thấy, nó thường mang vẻ đẹp tuyệt vời khiến người ta ngưỡng mộ. “ Trái tim người mẹ” hay chính là tình cảm, tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ. Khi đồng nhất giữa “kỳ quan và “trái tim người mẹ” Bersot ắt hẳn muốn đề cao công lao, tình yêu thương vĩ đại của người mẹ, nó đẹp đẽ, bất tử và tuyệt vời hơn bất cứ kỳ quan nào mà con người được chiêm ngưỡng.
Trái tim của người mẹ là kỳ quan vĩ đại nhất, tình yêu thương của người mẹ là thiêng liêng, cao đẹp nhất. Bởi lẽ mẹ- người mang nặng đẻ đau suốt chín tháng mười ngày, người nuôi dưỡng ta khôn lớn, người chia sẻ vui buồn, dạy ta những bài học đầu tiên của cuộc sống… Trái tim mẹ không phải là cái gì đó vô hình mà nó được thể hiện trong những điều bé nhỏ, bình dị. Người mẹ sẵn sang hi sinh vô điều kiện để mang lại cho con những điều tuyệt vời nhất, đó là tình yêu thương cao cả mà suốt cuộc đời này con không thể nào thấu hết. Sống với trái tim của người mẹ, con người luôn được bao bọc bởi tình yêu thương. Lòng mẹ là nơi con xuất phát cũng là nơi con trở về, là bến đỗ bình yên trong cuộc đời mõi con người:
“ Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời long mẹ vẫn theo con”
( Chế Lan Viên)
Kể cả khi con có lớn khôn, trưởng thành thì trước lòng mẹ bao la, con vẫn luôn là đứa con bé bé bỏng. Mẹ yêu thương, theo con đến suốt đời. Là khi con thơ bé, từ lúc chào đời đã được mẹ dỗ dành, nâng niu, lớn hơn một chút nữa, mẹ chính là người nâng đỡ những bước đi đầu tiên. Rồi khi lớn lên, khi cuộc sống bon chen làm con mệt mỏi, lòng mẹ lại là bến đỗ bình yên vỗ về trái tim bé bỏng của con. Tình mẹ là vậy đấy, bình dị, giản đơn, nhưng nó vĩnh hằng và thiêng liêng hơn bất cứ một kỳ quan nào trong vũ trụ.
Tình yêu thương của người mẹ là vô bờ và những câu chuyện cảm động về tình mẫu tử xưa nay không bao giờ là hiếm. Ắt hẳn chúng ta còn nhớ câu chuyện của Trang Tử với bao lần chuyển nhà vì mẹ ông luôn mong muốn cho ông một môi trường tốt nhất để phát triển nhân cách. Vì con, người mẹ có thể làm, tất cả… tình cảm ấy thật đáng trân trọng biết bao!
Tuy vậy, trong xã hội vẫn luôn tồn tại những mặt trái của nó. Trên các trang mạng xã hội, mặt báo, không ít những thông tin về việc bạo hành trẻ em, hay những vụ việc bỏ rơi con ngay từ khi mới sinh ra. Nếu ai đã từng đọc câu chuyện trên dantri.com vào ngày 25/12/2015 không khỏi bàng hoàng trước vụ việc người mẹ xích con vào bình ga rồi đánh đạp dã man. Đó là những hành động nhẫn tâm, vô cảm khiến người đọc phải xót xa. Những người mẹ như thế tuy chiếm tỉ lệ không nhiều nhưng họ cũng tạo nên làn sóng phản ứng mạnh mẽ trong dư luận. Những hành động đó của họ cần phải bị phê phán, bài trừ, thậm chí phải bị kỷ luật nghiêm minh để cho tình mẫu tử luộn phát huy được những giá trị thiêng liêng và tốt đẹp của nó
Câu nói của Bersot là lời khẳng định, ngợi ca, tôn vinh những giá trị cao đẹp của tình mẹ, thức tỉnh những con người vô tâm, bất hiếu với bậc sinh thành. Bởi có những thứ qua đi không bao giờ lấy lại được. Vậy nên chúng ta hãy cố găng tu dưỡng để trở thành những con người có đạo đức tốt, nhân cách cao đẹp, để đền đáp những công lao, tình cảm của mẹ dành cho chúng ta. Với tôi, mẹ luôn là người tuyệt vời nhất, tôi luôn tự nhủ mình phải cố gắng để xứng đáng với những gì mẹ mong mỏi, để nụ cười trên môi mẹ sẽ luôn luôn được hé nở mỗi ngày.
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ- những điều đức phật dạy sẽ luôn trở thành chân lý. Tình mẫu tử là tình cảm vô giá, là kỳ quan bậc nhất của nhân loại. Được sống,biết trân trọng và nâng niu tình cảm thiêng liêng ấy, cuộc sống của con người sẽ trở nên bền vững và ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Nơi nào có tình thương yêu thì nơi đó luôn có những điều kỳ diệu”.Tình yêu thương có nghĩa là gì? Đó là thứ tình cảm thiêng liêng, quý báu là sự quan tâm giữa con người và con người với nhau. Vậy tại sao chúng ta cần phải có tình yêu thương? Bởi vì nó thể hiện phẩm chất cao quý của một con người. Có tình yêu thương, con người bỗng trở nên tốt đẹp hơn trong tâm hồn. Nó nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta ngày càng hoàn thiện hơn về mặt nhân cách, nhân phẩm, đạo đức. Nhờ có tình yêu thương mà những nỗi đau, vết thương trong tâm hồn dường như được hàn gắn, khiến cho xã hội ngày một tốt đẹp hơn, phát triển tốt hơn. Dẫn chứng mà chúng ta dễ dàng thấy được đó chính là những phong trào kêu gọi sự giúp đỡ đồng bào miền Trung bị lũ lụt hàng năm hoành hành, vùng đồng bằng Sông Cửu Long bị thiên tai tàn phá nặng nề. Khi đất nước Nhật Bản bị sóng thần ập vào tàn phá đã để lại biết bao hậu quả đau thương về người, về của cho đất nước này. Tình yêu thương đã được nhân rộng khắp thế giới khi mà phong trào ủng hộ giúp đỡ nhân dân Nhật Bản khắc phục phần nào nỗi đau thương, mất mát này được nở rộ và mạnh mẽ. Những sự việc nêu trên thể hiện tình yêu thương con người luôn luôn sẵn có trong trái tim của mỗi con người nhưng khi có dịp thì tấm lòng yêu thương ấy bỗng trỗi dậy mạnh mẽ như đợt sóng trào dâng. Ngoài những hoạt động, phong trào lớn đó thì ở ngay tại trường lớp tôi cũng có những bạn có gia đình rất nghèo khó cần được giúp đỡ, vì gia đình quá khốn khó mà nhiều bạn phải nghỉ học để phụ giúp gia đình mưu sinh. Chúng tôi là học sinh, tuy không có nhiều tiền nhưng mỗi người một chút, mỗi ngày góp chút ít thì sau một khoảng thời gian chúng tôi vẫn có thể giúp đỡ những bạn nghèo khó này đi học dưới sự giúp đỡ của quý thầy cô trong nhà trường. Những biểu hiện đó phần nào nói lên tình yêu thương luôn có mặt ở khắp mọi nơi.
1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: Vai trò của tình yêu thương trong đời sống con người.
2. Thân bài:
a. Giải thích câu nói của Loilla Cather: “Nơi nào có tình thương yêu thì nơi đó luôn có những điều kỳ diệu”.
- Tình thương yêu là gì?
Là sự quan tâm, chia sẻ, yêu thương, giúp đỡ nhau trong những lúc gặp khó khăn, gian khổ.
- Những điều kì diệu là gì?
Những điều bất ngờ xảy ra mà mình không dự đoán trước được.
=> Khẳng định nội dung của câu nói: câu nói khẳng định ý nghĩa, tầm quan trong trọng của tình yêu thương trong cuộc sống. Tình yêu thương có thể khiến cho những điều kì diệu, những phép màu xảy ra; tình yêu thương khiến cho cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn, con người hạnh phúc hơn.
b. Biểu hiện của tình yêu thương trong cuộc sống:
*Trong phạm vi gia đình:
– Cha mẹ yêu thương con cái, chấp nhận bao vất vả, cực nhọc, hi sinh bản thân để nuôi dạy con cái nên người. Con cái ngoan ngoãn, trưởng thành, cha mẹ coi đó là hạnh phúc nhất của đời mình.
– Con cái biết nghe lời dạy bảo của cha mẹ, biết đem lại niềm vui cho cha mẹ, đó là hiếu thảo, là tình thương và hạnh phúc.
– Tình thương yêu, sự hòa thuận giữa anh em, giữa cha mẹ và con cái (Dẫn chứng)
*Trong phạm vi xã hội:
– Tình thương chân thành là cơ sở của tình yêu đôi lứa.( Dẫn chứng: “Yêu nhau tam tứ núi cũng trèo/Ngũ lục sông cũng lội, thất bát cửu thập đèo cũng qua”….)
– Tình thương là truyền thống đạo lí: Thương người như thể thương thân; (Dẫn chứng: Chương trình Vòng tay nhân ái, Trái tim cho em,…)
– Tình thương mở rộng, nâng cao thành tình yêu nhân loại. (Dẫn chứng: Thế giới và Việt Nam hướng về những nạn nhân của sóng thần và động đất ở Nhật Bản…)
c. Ý nghĩa của tình yêu thương:
- Tình yêu thương khiến cho mỗi con người sống tốt hơn, nhân ái, vị tha hơn.
- Tạo nên sự bền vững của hạnh phúc gia đình.
- Giúp đỡ được nhiều những hoàn cảnh, số phận bất hạnh trong cuộc sống.
- Tạo nên sự gắn bó chặt chẽ trong quan hệ cộng đồng, giai cấp.
- Tình thương vượt lên trên mọi sự khác biệt giữa các dân tộc trên thế giới, tạo nên khối đoàn kết giữa các dân tộc….
d. Bàn bạc, mở rộng vấn đề:
- Khẳng định: Đó là một quan niệm nhân sinh tốt đẹp.
- Phê phán bác bỏ những người không có tình yêu thương con người:
+ Phê phán lối sống vô cảm, không có tình thương
+ Phê phán những người không biết quan tâm, chia sẻ và đồng cảm với mọi người xung quanh.
e. Bài học nhận thức và hành động:
- Rút ra bài học về phương châm sống xứng đáng là con người có đạo đức, có nhân cách và hành động vì tình thương.
- Có ý thức yêu thương, quan tâm, giúp đỡ đến những người xung quanh nhiều hơn.
3. Kết bài: Suy nghĩ và liên hệ bản thân.
Em tham khảo:
Chuyện về lòng nhân ái:
Sau những ngày tháng khó khăn trong đợt dịch Covid 19 vừa qua, tôi may mắn được đi, gặp và chứng kiến nhiều câu chuyên khiến mình nhận ra những giá trị sống tốt đẹp vẫn luôn tồn tại âm thầm khắp nơi trên đất nước này. Hành trình ấy tôi xin được đặt tên “Cảm ơn những anh hùng thầm lặng”.
Có mặt tại Lai Châu trong những ngày cuộc sống người dân dần trở lại bình thường, tôi được giới thiệu đến một nông trường cách xa trung tâm thành phố gần 10 km để gặp một anh nông dân chất phác, anh tên Trường. Anh Trường là người trong suốt những tuần lễ căng thẳng của dịch bệnh, đã quyên góp nông sản mình thu hoạch đem tặng được cho các y bác sĩ và các gia đình khó khăn đang cách ly, chữa bệnh tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Lai Châu.
“Vào giai đoạn căng thẳng của dịch bệnh, khi nghe tin các y bác sỹ và những bệnh nhân nghèo ở bệnh viện tỉnh Lai Châu cần những phần nông sản để có bữa ăn đủ dinh dưỡng mỗi ngày, em mới chợt nhận ra là mình cũng có thể góp sức một chút gì đó. Cảm giác chạy xe mỗi sáng sớm để gửi tặng nông sản mình trồng được cho bệnh viện khó diễn tả lắm, nó khiến em thấy vui vui trong lòng cả ngày”, anh cười kể về những ngày vừa qua.
Lòng nhân ái đôi khi bình dị, mộc mạc như vậy đó. Nó luôn sẵn có trong mỗi người chúng ta, cứ cho đi và đừng nghĩ gì xa xôi, tình yêu đó sẽ lan tỏa rộng khắp.
bài văn thứ nhất 1:
Đối với mỗi học sinh Việt Nam khi đến trường, 5 điều Bác Hồ dạy chính là những thứ mà các em được tiếp xúc rất sớm và là hành trang trên con đường học tập của các em. Sau đây, em xin kể về câu chuyện của em và thật hạnh phúc khi em đã làm theo 1 trong 5 điều Bác Hồ dạy "Giữ gìn vệ sinh thật tốt".
Ngày hôm đó là ngày trực nhật của em và bạn cùng bàn. Tuy nhiên, vì bạn cùng bàn của em bị ốm nghỉ học nên em hoàn toàn phải làm công việc đó một mình. Sau giờ học, sau khi các bạn trong lớp ra về hết, em cảm thấy thực sự rất muốn về nhà. Trong đầu em lúc đó nghĩ là "Về nhà giờ này là được xem ti vi, ăn bánh ngọt. Bây giờ mà ở lại dọn dẹp thì thực sự mệt muốn chết. Với cả cũng đâu có ai giám sát mình đâu, về cũng chả ai biết". Em đã nghĩ như thế và ý định trốn trực nhật đã lóe lên trong đầu em. Tuy nhiên, em đột nhiên nhìn thấy tấm bảng 5 điều Bác Hồ dạy ở trên tường. Trên đó có dòng chữ "Giữ gìn vệ sinh thật tốt" và "Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm". Em bỗng cảm thấy quá xấu hổ về chính mình, rằng tại sao mình lại ý thức kém, thiếu tự giác và không thật thà như thế. Dọn dẹp chính là để góp phần mình vào việc giữ gìn trường lớp xanh sạch đẹp. Nếu như việc nhỏ như này mà em còn không làm thì sao có thể làm được việc lớn đây? Chính vì vậy, em đã ở lại và hoàn thành xong công việc trực nhật của mình. Về đến nhà, em cảm thấy thật vui vì đã góp 1 phần sức lực nhỏ bé của mình vào việc giữ gìn trường lớp sạch đẹp, cùng các bạn xây dựng nên 1 môi trường học tập trong lành.
Tóm lại, việc làm theo 5 điều Bác Hồ dạy chính là điều cần thiết ở mỗi học sinh. Làm theo 5 điều Bác Hồ dạy không chỉ để trở thành những người tốt hơn mà còn trở thành những công dân có ích trong cộng đồng, đất nước.
Bài văn 2:
Tuần trước, trường em phát động phong trào thi đua học tập và làm theo Năm điều Bác Hồ dạy. Em đã làm được một việc tốt: nhặt được của rơi, trả lại cho người bị mất.
Trưa thứ năm, trên đường đi học về, qua quãng đường vắng, em nhìn thấy một túi xách nhỏ màu đen nằm ngay giữa đường. Em nhặt lên rồi vừa đi chậm chậm, vừa đưa mắt ngó chừng xem ai là chủ nhân của nó.
Một lúc sau, vẫn không thấy người tìm kiếm. Em đoán người đánh rơi đã đi xa hoặc không biết rằng mình đã đánh rơi. Nếu biết, chắc giờ này người ấy đang loay hoay tìm kiếm. Ai nhỉ? Một bác cán bộ hay một chú công nhân, một anh bộ đội? Trong chiếc túi này đựng những gì? Tài liệu, giấy tờ hay tiền bạc?
Bao câu hỏi hiện lên trong óc. Em đưa mắt nhìn quanh lần nữa. Không ai chú ý tới em. Em nghĩ là trả hay không trả? Nếu mình không trả, có ai biết đâu mà trách? Có tiền, mình sẽ mua truyện tranh này, mua quần áo mới này và mua những đồ chơi mà mình ao ước từ lâu. Tưởng tượng đến lúc ấy, em thích lắm, bước chân như nhanh hơn, nhẹ nhàng hơn. Tiếng thầy Hiệu trưởng trong buổi lễ phát động thi đua như văng vẳng đâu đây: Các em hãy ghi nhớ Năm điều Bác Hồ dạy, cố gắng học tập tốt, tu dưỡng tốt để trở thành con ngoan, trò giỏi…
Không! Không nên tham của người khác! Phải trả lại thôi!
Chủ nhân chiếc túi xách này sẽ mừng biết bao nếu tìm lại được nó. Nhưng biết ai là người đánh rơi mà trả? Tốt nhất là đem nộp cho các chú công an.
Giữa trưa, trụ sở công an phường vắng vẻ, chi có một chú trực ban. Thấy em ngập ngừng ở cửa, chú vồn vã hỏi:
– Có chuyện chi đó cháu?
– Dạ thưa chú, cháu nhặt được cái túi xách này. Cháu đem nộp, nhờ chú trả lại cho người mất ạ!
Đỡ chiếc túi từ tay em, chú tươi cười xoa đầu em rồi bảo:
– Cháu ngoan lắm, không tham của rơi! Chú cháu minh xem trong này có những gì để còn ghi vào biên bản.
Rồi chú lấy ra một xấp giấy tờ chủ quyền nhà, chủ quyền xe và hơn hai trăm ngàn tiền mặt.
Chú ghi rõ từng thứ vào biên bản rồi yêu Cầu em viết tên và địa chỉ xuống phía dưới.
Ba mẹ em rất mừng vì em biết làm điều tốt. Lời khen chân thành của mọi người đối với em là phần thưởng quý giá nhất. Nhớ lại chuyện ấy, giờ đây em vẫn thấy vui.
Bài văn 3:
Có một lần tôi đã không hoàn thành tốt nhiệm vụ trực nhật của mình, ấy vậy mà tôi không những không bị phê bình mà còn được biểu dương nữa. Chắc hẳn các bạn rất tò mò “tại sao lại thế?”, phải không nào? Tôi sẽ kể các bạn nghe.
Hôm ấy, thứ năm, trời mưa dầm dề. Tôi thấy thật xui xẻo vì đúng hôm tôi phải đến sớm trực nhật. Tôi mặc áo mưa, xắn quần đến đầu gối, chần thấp chân cao bước trên con đường nhão nhoét đầy bùn đất, ổ voi ổ gà sũng nước. Chợt tôi nhìn thấy từ xa một bà cụ gầy yếu xiêu vẹo chống chiếc gậy dò dẫm từng; bước một, người như muốn đổ. Tôi vội đi lại chỗ cụ, lễ phép hỏi:
– Thưa bà, bà có việc gì mà lại đi giữa trời mưa thế này ạ?
Bà cụ nhìn tôi, móm mém cười:
– À, đứa con gái của bà ở làng bên bị ốm. Bà lo quá nên sang xem sao.
Đúng như mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến khi ta làm việc tốt
Tôi ái ngại nhìn con đường phía trước. Từ đây sang làng bên dễ đến hai cây số, liệu bà cụ có thể sang tới nơi? Ngần ngại một lúc, tôi nói với bà:
– Bà ơi, đường từ đây sang làng bên xa lắm. Hay bây giờ, bà vịn vào tay cháu, cháu đưa bà sang làng bên nhé!
Bà cụ mừng rỡ:
– Bà cũng đang lo, đường trơn quá, lỡ ngã thì khổ lắm. May quá, có cháu giúp bà rồi.
Thế là hai bà cháu tôi, bà vịn cháu, cháu đỡ bà cùng “dắt” nhau đi. Trời sáng dần, một số anh chị học sinh cũng đang trên đường tới trường. Có anh chị còn vô lễ, lấn đường của bà cháu tôi.
Trời mỗi lúc một mưa to, gió mỗi lúc một thổi mạnh. Thấy bà cụ co ro, răng đập vào nhau lập bập, tôi biết là bà đang lạnh. Bà lẩm bẩm: “Thời tiết thế này chỉ tội con người thôi”. Tôi vội dừng lại, cởi áo khoác của mình ra choàng lên người bà cụ. Bà tấm tắc khen:
– Cháu thật ngoan ngoãn, hiếu hạnh.
Dần dần, hai bà cháu cũng tới được làng bên. Bà cảm ơn tôi mãi. Đợi bà vào làng rồi, mặc trời mưa, tôi ba chân bốn cẳng chạy tới lớp. Muộn gần nửa tiếng. May quá, bạn Hà cùng bàn đã trực nhật giúp tôi, Cô giáo phê bình:
– Hôm nay bạn Dương đã không hoàn thành nhiệm vụ trực nhật của mình lại còn đi học muộn.
Tôi liền đứng dậy, xin phép cô kể lại nguyên nhân đi học muộn để cô và các bạn nghe. Cô giáo và cả lớp hiểu ra mọi chuyện cô không phê bình tôi nữa mà còn biểu dương:
– Bạn Dương tuy đi học muộn nhưng đã làm được một việc tốt, thật đáng khen. Cô sẽ đề nghị nhà trường khen thưởng. Thôi, chúng ta tiếp tục bài học.
Tuy hơi mệt nhưng tôi cảm thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt. Đúng như mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến khi ta làm việc tốt.
Bài văn 4:
Hôm đó, cô trả vở Toán cho cả lớp. Đó là môn yêu thích nhất của Linh. Nhưng không hiểu sao hôm nay vẻ mặt của Linh rất lo lắng, và tôi còn thấy Linh cứ quay bên này, quay bên kia mãi.
Cô vừa trả vở xong cho các bạn thì đến giờ ra chơi. Tôi liền đến bên Linh. Linh nói:
- Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút Nét hoa viết vào vở Toán.
Linh sực nhớ ra và reo lên:
- A! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không?
Tôi đứng ngẫm nghĩ một lúc rồi tự đặt câu hỏi cho chính mình: "Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ?"Tôi hơi băn khoăn. Tiếng trống đã vang lên. Tôi liền về chỗ của mình. Cả lớp ngồi vào chỗ hát xong và Linh cắm cúi viết bài ngay để khỏi trễ giờ. Linh thấy thế nài nỉ tôi cho mượn bút. Cuối cùng tôi cũng quyết định được và gọi nhỏ:
- Linh ơi! Tớ cho cậu mượn bút này.
Chiếc bút đó do mẹ tặng tôi nhân ngày sinh nhật. Màu mực của chiếc bút rất đẹp. Linh nhận được, vẻ mặt phấn khởi lắm. Mỗi khi viết xong mấy chữ, tôi lại ngẩng lên và cảm thấy mực cứ vơi dần đi theo dòng chữ, con số ngay ngắn, thẳng hàng nằm trên trang giấy của bạn. Hết giờ
Toán, Linh trả cho tôi chiếc bút và nói:
- Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn chiếc bút nhé!
Hôm sau, cô trả vở Toán, cả tôi và Linh đều được điểm 10. Tôi mừng lắm vì đã làm được một việc giúp bạn.
Khi về đến nhà tôi kể lại cho mẹ nghe. Mẹ nói:
- Con hãy cố gắng giúp bạn nhiều hơn khi gặp khó khăn nhé!
Tôi như thấm thía câu nói đấy của mẹ và tôi không bao giờ quên được câu chuyện xảy ra ngày hôm đó.
Bài văn 5:
Chủ nhật tuần vừa rồi em được nghỉ học nên đã một mình đi ra nhà sách trên đường Cầu Giấy để tìm mua vài cuốn truyện, sách để đọc. Trên đường đi em đã làm được một việc tốt đó là giúp đỡ một bà cụ sang đường.
Việc đi trên đường ở Hà Nội rất phức tạp và nguy hiểm, nhất là khi muốn đi bộ cắt ngang qua đường mà không có vạch nhường đường cho người đi bộ. Khi em đang ngồi trên tầng hai của nhà sách, nhìn xuống đường phố đang nhộn nhịp xe cộ bỗng em thấy một cụ già cứ đứng trên vỉa hè, hết ngó phía trước lại ngó về phía sau, vẻ mặt chờ đợi và rất lo sợ. Em đoán là cụ già đó muốn sang phía bên kia đường nhưng nhìn dòng xe đang lao đi vun vút trên đường cụ sẽ không dám xin đường băng qua, cũng chẳng có ai chịu giúp cụ qua đường hay đi xe chậm lại để nhường cụ sang đường. Em thấy vậy liền từ trong nhà sách đi ra ngoài đường, đến gần chỗ cụ già em hỏi cụ: "Cụ muốn đi bộ sang bên kia đường đúng không ạ? Để cháu giúp cụ sang nhé!", cụ già liền mỉm cười và gật đầu cảm ơn, em liền cầm vào cánh tay cụ, dìu cụ đi, vừa đi vừa dùng tay vẫy các xe để xin nhường đường, chỉ một lúc 3m đã đưa cụ sang bên đường một cách an toàn. Cụ cảm ơn em rất nhiều và luôn miệng khen em là một đứa trẻ tốt bụng.
Dù chỉ là một việc nhỏ, một hành động giản dị bình thường nhưng em lại cảm thấy rất vui khi được giúp đỡ mọi người, em hy vọng các bạn nhỏ cũng sẽ như em, người nhỏ làm việc nhỏ, luôn tích cực làm việc tốt mọi lúc mọi nơi.
Học tốt
Mình viết mòn bàn phím đấy, mog bạn t i c k cho mình kkkkk.
Trái tim của chúng ta đập khoảng 100.000 lần mỗi ngày, bơm máu đến mọi tế bào trong cơ thể chúng ta, khoảng 35 triệu nhịp đập một năm và 2,5 tỷ nhịp đập trong trung bình một đời người. Khoa học, y học cho biết mỗi lần nó co lại tương tự như các áp lực đó sẽ đưa cho chúng ta để giữ một quả bóng tennis trong lòng bàn tay của chúng ta và cung cấp cho nó lực siết tốt.
Tuy nhiên, điều kinh ngạc giống như trái tim của chúng ta là một ví dụ về một thế giới tự nhiên được thiết kế để cho chúng ta biết điều gì đó về Đấng Tạo Hóa của chúng ta. Đây là ý tưởng đằng sau câu chuyện của người đàn ông tên Gióp.
Bị tuyệt vọng bởi một loạt các khó khăn chồng chất, Gióp cảm thấy bị bỏ rơi. Khi Đức Chúa Trời không nói với Gióp lý do tại sao ông bị đau khổ. Chúa cũng không nói với ông rằng một ngày nào đó Ngài sẽ bị đau khổ cho Gióp. Thay vào đó, ông đã thu hút sự chú ý của Gióp để một loạt các điều kì diệu, điều mà luôn luôn thì thầm với chúng ta và đôi khi reo hò về một sự khôn ngoan và sức mạnh lớn hơn, nhiều hơn là của riêng của chúng ta ( Gióp 38:1-11)
Vì vậy, chúng ta có thể học điều gì từ làm việc sự phức tạp chăm chỉ của cơ bắp, trái tim? Thông điệp có thể tương tự như âm thanh của sóng tới bờ và các ngôi sao lặng lẽ tỏa sáng trên bầu trời đêm. Sức mạnh và sự khôn ngoan của Đấng Tạo Hóa của chúng ta cung cấp cho chúng ta lý do để tin vào Ngài.
Ngài là Chân Chúa của con Chúng con được dựng vẹn toàn bởi Cha Toàn thân con sẽ tỏa ra Khôn ngoan, năng lực của Cha nhơn lành. —Anon.Tham khảo:
"Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ".
Điều kỳ diệu từ trái tim người mẹ là đẹp những nét hy sinh. "Tình mẫu tử thiêng liêng" miếng ăn ngon mẹ dành cho con, mặc ấm mẹ dành cho con, giấc ngũ ngon mẹ dành cho con, miềm vui mẹ dành cho con, mẹ dạy cho con cách đối nhân xử thế... hầu như không có gì thuộc về mẹ mà con không có, tất cả những gì mẹ có đều dành cho con. Vì thế tác giả viết lên bài ca:"Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào..." để nói lên tấm lòng người mẹ và còn nhiều bài hát nói về tấm lòng người mẹ nữa bạn ạ.
" Mồ côi cha ăn cơm với cá,
Mồ côi mẹ lót lá mà nằm"
Những người con hiếu thảo biết kính trọng cha mẹ mới thấy được điều kỳ diệu từ trái tim người mẹ.
Trái tim người mẹ chứa đựng một tình yêu lớn nhất. Mẹ có thể hy sinh cả cuộc đời cho con cái mà không suy tư tính toán. Mẹ luôn bao dung nhân hậu mà không đòi hỏi đáp đền. Mẹ luôn vất vả lo toan vì con mà lận đận trong cuộc sống. Mẹ là người thầy lớn nhất dạy cho con cách sống, chỉ cho con nhưng ý đẹp lời hay. buồn nhất với cái buồn của con. vui nhất với niềm vui con có. Khi mẹ khuất xa trần thế điều trăn trở cuối cùng vẫn là lo lắng cho tương lai của những đứa con. Có ai trong cuộc đời này không nằm trong nôi nghe tiêng mẹ ru thời thơ ấu? không được mẹ nâng niu bú mớm lúc sinh thời? có ai như mẹ quạt mát cho con suốt trưa hè? sưởi ấm cho con cả đêm đông?
Chúc bạn học tốt!