K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc đoạn trích sau: 
                        Tôi kể với các bạn
                        Một màu trời đã lâu
                        Đó là một màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Không có gió có nắng
                        Không có lắm sắc màu
                        Một vòm trời như nhau:
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Tôi chưa kêu “chiếp chiếp”
                        Chẳng biết tìm giun, sâu
                        Đói no chẳng biết đâu
                        Cứ việc mà yên ngủ...
                        Tôi cũng không hiểu rõ
                        Tôi sinh ra vì sao
                        Tôi đạp vỡ màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Bỗng thấy nhiều gió lộng
                        Bỗng thấy nhiều nắng reo
                        Bỗng tôi thấy thương yêu
                        Tôi biết là có mẹ
                        Đói, tôi tìm giun dế
                        Ăn no xoải cánh phơi...
                        Bầu trời ở bên ngoài
                        Sao mà xanh đến thế!
Nêu nhận xét, đánh giá của em về nhân vật "tôi" trong đoạn thơ trên.
Ai giúp mình với ạ.

0
Đọc đoạn trích sau:                         Tôi kể với các bạn                        Một màu trời đã lâu                        Đó là một màu nâu                        Bầu trời trong quả trứng                        Không có gió có nắng                        Không có lắm sắc màu                        Một vòm trời như nhau:                 ...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau: 
                        Tôi kể với các bạn
                        Một màu trời đã lâu
                        Đó là một màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Không có gió có nắng
                        Không có lắm sắc màu
                        Một vòm trời như nhau:
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Tôi chưa kêu “chiếp chiếp”
                        Chẳng biết tìm giun, sâu
                        Đói no chẳng biết đâu
                        Cứ việc mà yên ngủ...
                        Tôi cũng không hiểu rõ
                        Tôi sinh ra vì sao
                        Tôi đạp vỡ màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Bỗng thấy nhiều gió lộng
                        Bỗng thấy nhiều nắng reo
                        Bỗng tôi thấy thương yêu
                        Tôi biết là có mẹ
                        Đói, tôi tìm giun dế
                        Ăn no xoải cánh phơi...
                        Bầu trời ở bên ngoài
                        Sao mà xanh đến thế!
Nêu nhận xét, đánh giá của em về nhân vật "tôi" trong đoạn thơ trên.
Ai giúp mình với, gấp lắm ạ.

 

1
24 tháng 3 2022

Qua cách nhân vật "tôi" cảm nhận, miêu tả về bầu trời thứ hai, em nhận thấy tình cảm mà nhân vật dành cho bầu trời bên ngoài quả trứng: thương yêu, trân trọng,...

24 tháng 3 2022

thank you nha

 

Đọc đoạn trích sau:                         Tôi kể với các bạn                        Một màu trời đã lâu                        Đó là một màu nâu                        Bầu trời trong quả trứng                        Không có gió có nắng                        Không có lắm sắc màu                        Một vòm trời như nhau:                 ...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau: 
                        Tôi kể với các bạn
                        Một màu trời đã lâu
                        Đó là một màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Không có gió có nắng
                        Không có lắm sắc màu
                        Một vòm trời như nhau:
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Tôi chưa kêu “chiếp chiếp”
                        Chẳng biết tìm giun, sâu
                        Đói no chẳng biết đâu
                        Cứ việc mà yên ngủ...
                        Tôi cũng không hiểu rõ
                        Tôi sinh ra vì sao
                        Tôi đạp vỡ màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Bỗng thấy nhiều gió lộng
                        Bỗng thấy nhiều nắng reo
                        Bỗng tôi thấy thương yêu
                        Tôi biết là có mẹ
                        Đói, tôi tìm giun dế
                        Ăn no xoải cánh phơi...
                        Bầu trời ở bên ngoài
                        Sao mà xanh đến thế!
Em hãy viết một bài văn 8-10 dòng nêu cảm nghĩ về đoạn trích bầu trời trong quả trứng.
Ai giúp mình với ạ, gấp lắm rồi ạ.
 

2
25 tháng 3 2022

TK

 

chị đã ghi một dấu ấn đậm nét trong lòng những người yêu văn chương. Cuộc đời chị tuy ngắn ngủi, nhưng thơ của Xuân Quỳnh lại khá dày dặn. Nhiều trang thơ của chị làm đắm say tâm hồn trẻ thơ. "Bầu trời trong quả trứng" là một tập thơ như thế.

"Tôi kể với các bạn/ Một màu trời đã lâu/ Đó là một màu nâu/ Bầu trời trong quả trứng/ Không có gió có nắng/Không có lắm sắc màu/ Một vòm trời như nhau/ Bầu trời trong quả trứng".

Câu chuyện giản dị của một chú gà con đã đi vào thơ - những vần thơ trong sáng, thơ ngây như con trẻ. Phải rất tinh tế, rất yêu trẻ con, yêu thiên nhiên mới viết được những câu thơ đáng yêu như thế.

25 tháng 3 2022

thank you nha

yeu

Đọc đoạn trích sau:                         Tôi kể với các bạn                        Một màu trời đã lâu                        Đó là một màu nâu                        Bầu trời trong quả trứng                        Không có gió có nắng                        Không có lắm sắc màu                        Một vòm trời như nhau:                 ...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau: 
                        Tôi kể với các bạn
                        Một màu trời đã lâu
                        Đó là một màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Không có gió có nắng
                        Không có lắm sắc màu
                        Một vòm trời như nhau:
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Tôi chưa kêu “chiếp chiếp”
                        Chẳng biết tìm giun, sâu
                        Đói no chẳng biết đâu
                        Cứ việc mà yên ngủ...
                        Tôi cũng không hiểu rõ
                        Tôi sinh ra vì sao
                        Tôi đạp vỡ màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Bỗng thấy nhiều gió lộng
                        Bỗng thấy nhiều nắng reo
                        Bỗng tôi thấy thương yêu
                        Tôi biết là có mẹ
                        Đói, tôi tìm giun dế
                        Ăn no xoải cánh phơi...
                        Bầu trời ở bên ngoài
                        Sao mà xanh đến thế!
Em hãy viết một bài văn 8-10 dòng nêu cảm nghĩ về đoạn trích bầu trời trong quả trứng.
Ai giúp mình với ạ, gấp lắm rồi ạ.

5
25 tháng 3 2022

Tham khảo:

Xuân Quỳnh là một trong những tài năng thơ ca của văn học Việt Nam hiện đại. Nhiều sáng tác của chị đã ghi một dấu ấn đậm nét trong lòng những người yêu văn chương. Cuộc đời chị tuy ngắn ngủi, nhưng thơ của Xuân Quỳnh lại khá dày dặn. Nhiều trang thơ của chị làm đắm say tâm hồn trẻ thơ. "Bầu trời trong quả trứng" là một tập thơ như thế.

"Tôi kể với các bạn/ Một màu trời đã lâu/ Đó là một màu nâu/ Bầu trời trong quả trứng/ Không có gió có nắng/Không có lắm sắc màu/ Một vòm trời như nhau/ Bầu trời trong quả trứng".

Câu chuyện giản dị của một chú gà con đã đi vào thơ - những vần thơ trong sáng, thơ ngây như con trẻ. Phải rất tinh tế, rất yêu trẻ con, yêu thiên nhiên mới viết được những câu thơ đáng yêu như thế.

25 tháng 3 2022

Tham khảo:

Xuân Quỳnh là một trong những tài năng thơ ca của văn học Việt Nam hiện đại. Nhiều sáng tác của chị đã ghi một dấu ấn đậm nét trong lòng những người yêu văn chương. Cuộc đời chị tuy ngắn ngủi, nhưng thơ của Xuân Quỳnh lại khá dày dặn. Nhiều trang thơ của chị làm đắm say tâm hồn trẻ thơ. "Bầu trời trong quả trứng" là một tập thơ như thế.

"Tôi kể với các bạn/ Một màu trời đã lâu/ Đó là một màu nâu/ Bầu trời trong quả trứng/ Không có gió có nắng/Không có lắm sắc màu/ Một vòm trời như nhau/ Bầu trời trong quả trứng".

Câu chuyện giản dị của một chú gà con đã đi vào thơ - những vần thơ trong sáng, thơ ngây như con trẻ. Phải rất tinh tế, rất yêu trẻ con, yêu thiên nhiên mới viết được những câu thơ đáng yêu như thế.

Đọc đoạn trích sau:                         Tôi kể với các bạn                        Một màu trời đã lâu                        Đó là một màu nâu                        Bầu trời trong quả trứng                        Không có gió có nắng                        Không có lắm sắc màu                        Một vòm trời như nhau:                 ...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau: 
                        Tôi kể với các bạn
                        Một màu trời đã lâu
                        Đó là một màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Không có gió có nắng
                        Không có lắm sắc màu
                        Một vòm trời như nhau:
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Tôi chưa kêu “chiếp chiếp”
                        Chẳng biết tìm giun, sâu
                        Đói no chẳng biết đâu
                        Cứ việc mà yên ngủ...
                        Tôi cũng không hiểu rõ
                        Tôi sinh ra vì sao
                        Tôi đạp vỡ màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Bỗng thấy nhiều gió lộng
                        Bỗng thấy nhiều nắng reo
                        Bỗng tôi thấy thương yêu
                        Tôi biết là có mẹ
                        Đói, tôi tìm giun dế
                        Ăn no xoải cánh phơi...
                        Bầu trời ở bên ngoài
                        Sao mà xanh đến thế!
Nêu nhận xét, đánh giá của em về nhân vật "tôi" trong đoạn thơ trên.
Ai giúp mình với ạ, mình gấp lắm

0
Đọc đoạn trích sau:                         Tôi kể với các bạn                        Một màu trời đã lâu                        Đó là một màu nâu                        Bầu trời trong quả trứng                        Không có gió có nắng                        Không có lắm sắc màu                        Một vòm trời như nhau:                 ...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau: 
                        Tôi kể với các bạn
                        Một màu trời đã lâu
                        Đó là một màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Không có gió có nắng
                        Không có lắm sắc màu
                        Một vòm trời như nhau:
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Tôi chưa kêu “chiếp chiếp”
                        Chẳng biết tìm giun, sâu
                        Đói no chẳng biết đâu
                        Cứ việc mà yên ngủ...
                        Tôi cũng không hiểu rõ
                        Tôi sinh ra vì sao
                        Tôi đạp vỡ màu nâu
                        Bầu trời trong quả trứng
                        Bỗng thấy nhiều gió lộng
                        Bỗng thấy nhiều nắng reo
                        Bỗng tôi thấy thương yêu
                        Tôi biết là có mẹ
                        Đói, tôi tìm giun dế
                        Ăn no xoải cánh phơi...
                        Bầu trời ở bên ngoài
                        Sao mà xanh đến thế!
Nêu nhận xét, đánh giá của em về nhân vật "tôi" trong đoạn thơ trên.
Ai giúp mình với ạ.

0
10 tháng 4 2022

Nhân vật "tôi kể" ở đây là con gà nên:

BPTT:Nhân hóa

Tác dụng:Làm câu văn trở nên sinh đông, hấp dẫn ,hay hơn . Cũng là để diễn tả cho người đọc cảm thấy  lôi cuốn hơn khi miêu tả về bầu trời.

- Than ơi!Bạn từ đâu raMà bạn đen thế?- Tôi từ đáy bểMắt tôi có ngọc traiNên sáng như gươngTôi biết con thuồng luồngCó đôi tay múa dẻoTôi biết con cá sấuNghênh mồm thở lay thuyềnTôi biết con nhám, con chuồnLao như tên lửaTôi biết từng đoàn sứaGiương ô đi trong hội lân tinhVà con mực rập rìnhPhun mực Cửu Long cho bạn viếtTôi từ cánh rừng giàỦ đầy hương thơm và bóng tốiNên tôi...
Đọc tiếp

- Than ơi!
Bạn từ đâu ra
Mà bạn đen thế?
- Tôi từ đáy bể
Mắt tôi có ngọc trai
Nên sáng như gương
Tôi biết con thuồng luồng
Có đôi tay múa dẻo
Tôi biết con cá sấu
Nghênh mồm thở lay thuyền
Tôi biết con nhám, con chuồn
Lao như tên lửa
Tôi biết từng đoàn sứa
Giương ô đi trong hội lân tinh
Và con mực rập rình
Phun mực Cửu Long cho bạn viết
Tôi từ cánh rừng già
Ủ đầy hương thơm và bóng tối
Nên tôi đen như đêm
Trong lòng tôi có tiếng hổ gầm
Tiếng rừng rung trong bão
Tiếng suối thét lạc giọng...
Tôi từ thẳm sâu của đất
Trong bụng tôi chứa đầy chuyện cổ tích
Chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh
Chuyện vua Diêm Vương
Bỏ vào vạc dầu những thằng gian ác...
- Than ơi!
Thế bạn yêu ai nhất?
- Tôi yêu bác thợ
Có cây đèn sáng xanh ở sườn
Không có bóng mà không tắt
Đốt chẳng cần dầu
Có cái mũ đội đầu
Ngồi lên không bẹp
Các bác ấy
Vừa bắn tàu bay Mỹ rơi
Vừa đưa tôi ra ánh nắng mặt trời
Cho tôi lên xe
Cho tôi xuống tàu
Để tôi làm ra lửa
- Than ơi!
Bạn muốn nói gì thêm nữa?
- Tôi muốn làm thơ
Ca ngợi vịnh Hạ Long
Có màu xanh từ thuở Ngô Quyền
Con sóng vẫn reo trên xác giặc
Ca ngợi bác công nhân
Sớm sớm lên tầng
Mặt trời mọc dưới chân như một giọt phẩm đỏ
Tay cuốc ra vàng
Giữa bát ngát trời xanh...

Câu hỏi 1: Tiểu hiểu bố cục của bài thơ, nêu nội dung từng đoạn.

Câu hỏi 2 : Phân tích giá trị nghệ thuật nổi bật của bài thơ.

2
29 tháng 5 2018

|

- Than ơi!
Bạn từ đâu ra
Mà bạn đen thế?

| Đoạn 1
- Tôi từ đáy bể
Mắt tôi có ngọc trai
Nên sáng như gương
Tôi biết con thuồng luồng
Có đôi tay múa dẻo
Tôi biết con cá sấu
Nghênh mồm thở lay thuyền
Tôi biết con nhám, con chuồn
Lao như tên lửa
Tôi biết từng đoàn sứa
Giương ô đi trong hội lân tinh
Và con mực rập rình
Phun mực Cửu Long cho bạn viết
Tôi từ cánh rừng già
Ủ đầy hương thơm và bóng tối
Nên tôi đen như đêm
Trong lòng tôi có tiếng hổ gầm
Tiếng rừng rung trong bão
Tiếng suối thét lạc giọng...
Tôi từ thẳm sâu của đất
Trong bụng tôi chứa đầy chuyện cổ tích
Chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh
Chuyện vua Diêm Vương
Bỏ vào vạc dầu những thằng gian ác...

| đoạn 2
- Than ơi!
Thế bạn yêu ai nhất?
- Tôi yêu bác thợ
Có cây đèn sáng xanh ở sườn
Không có bóng mà không tắt
Đốt chẳng cần dầu
Có cái mũ đội đầu
Ngồi lên không bẹp
Các bác ấy
Vừa bắn tàu bay Mỹ rơi
Vừa đưa tôi ra ánh nắng mặt trời
Cho tôi lên xe
Cho tôi xuống tàu
Để tôi làm ra lửa
- Than ơi!
Bạn muốn nói gì thêm nữa?
- Tôi muốn làm thơ
Ca ngợi vịnh Hạ Long
Có màu xanh từ thuở Ngô Quyền
Con sóng vẫn reo trên xác giặc
Ca ngợi bác công nhân
Sớm sớm lên tầng
Mặt trời mọc dưới chân như một giọt phẩm đỏ
Tay cuốc ra vàng
Giữa bát ngát trời xanh...

Đoạn cuối cùng 

mình nghĩ như vậy

29 tháng 5 2018

Đoạn 1 từ đầu đến lao như tên lửa

đoạn hai tiếp đến để tôi làm ra lủa

đoạn cuối là đoạn còn lại

Theo mình là như vậy

Chúc bạn học tốt 

:)

Tìm phó từ trong đoạn văn sau đây và cho biết mỗi phó từ đó bổ sung cho động từ, tínhtừ những ý nghĩa gì?“Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bénhư tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư màcòn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:- Con có nhận ra con không?Tôi...
Đọc tiếp

Tìm phó từ trong đoạn văn sau đây và cho biết mỗi phó từ đó bổ sung cho động từ, tính
từ những ý nghĩa gì?
“Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé
như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà
còn rất mơ mộng nữa. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:
- Con có nhận ra con không?
Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng,
rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi
miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thì...
-Con đã nhận ra con chưa? – Mẹ vẫn hồi hộp.
Tôi không trả lời với mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng:
“Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và tấm lòng nhân hậu của em con đấy”.
(Bức tranh của em gái tôi – Tạ Duy Anh)

0
TÔI LÀ MỘT CÁNH DIỀUBây giờ tôi là một cánh diều. Nhưng từ trước đây, lâu lắm rồi, tôi chẳng có hình thù gì cả. Hình như, tôi chỉ là một thứ gì đó mà người ta gọi là ước mơ. Rồi một ngày cậu bé tạo ra tôi – như bây giờ.Những buổi chiều cậu thả tôi lên bầu trời. Ở trên cao tôi bắt đầu bay lượn. Tôi là tôi – một cánh diều, và tôi cũng là tôi của một ngày nào xa lắm...
Đọc tiếp

TÔI LÀ MỘT CÁNH DIỀU
Bây giờ tôi là một cánh diều. Nhưng từ trước đây, lâu lắm rồi, tôi chẳng có hình thù gì cả. Hình như, tôi chỉ là một thứ gì đó mà người ta gọi là ước mơ. Rồi một ngày cậu bé tạo ra tôi – như bây giờ.
Những buổi chiều cậu thả tôi lên bầu trời. Ở trên cao tôi bắt đầu bay lượn. Tôi là tôi – một cánh diều, và tôi cũng là tôi của một ngày nào xa lắm – những ước mơ. Những ước mơ mà cậu bé cất giữ từ trong một góc trái tim. Những ước mơ của một cô bé nào đó.
Tại sao? Tại sao cậu bé lại giữ lấy ước mơ của cô bé? Tại sao cậu bé lại tạo ra tôi? Có rất nhiều câu hỏi tại sao được đặt ra trong tôi mà tôi không biết được câu trả lời. Những khi ở trên cao, lười bay lượn, tôi len lén nhìn xuống thì thấy đôi mắt cậu bé sáng lắm.
Cậu nói gì đó như là: Bay cao nhé, ước mơ thiên thần của tôi…!
(Trích dẫn Sống đẹp tập II)
a.Văn bản trên mang đặc trưng của kiểu văn bản nào?
b. Nhân vật chính trong tác phẩm là ai?
c. Theo em “ước mơ”là gì?
d. Cánh diều đã cảm nhận được điều gì qua “ đôi mắt sáng lắm của cậu bé”?
e. Vì sao cánh diều thường được xem là biểu tượng của những ước mơ?
g. Hãy viết đoạn văn ngắn chia sẻ ước mơ của mình trong tương lai.

1
19 tháng 3 2022

a. VB trên mang đặc trưng của kiểu VB truyện đồng thoại.

b. Nhân vật chính là cánh diều.

c. ước mơ: là những điều người ta mong muốn, cố gắng đạt được.

d. Qua "đôi mắt sáng lắm của cậu bé", cánh diều cảm nhận được niềm vui, hi vọng, hạnh phúc khi được nhìn ngắm những ước mơ của các cậu bé, cô bé.

e. Cánh diều là biểu tưởng của những ước mơ vì cánh diều có thể bay cao, bay xa, vươn đến được những chân trời mới lạ.

g. HS viết đoạn văn chia sẻ ước mơ của cá nhân mình