Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chàng hiệp sĩ gỗ đang ôm giấc mộng làm người, bỗng thấy xuất hiện một bà già. Bà ta cầm cái quạt giấy che nửa mặt lấc láo đảo mắt nhìn quanh, rồi cất tiếng khàn khàn hỏi :
- Còn ai thức không đấy ?
- Có tôi đây ! Chàng hiệp sĩ lên tiếng.
Thế là, bà già nhấc chàng ra khỏi cái đinh sắt, cầm chiếc quạt phẩy nhẹ ba cái. Tức thì, hai con mắt của chàng bắt đầu đảo qua đảo lại, môi chàng mấp máy, chân tay cựa quậy. Bà già đặt chàng xuống đất. Chàng lảo đảo trên đôi chân run rẩy rồi rùng mình, thở một tiếng thật dài, biến thành một người bằng xương bằng thịt. Bà già nắm tay chàng hiệp sĩ, dắt đi theo.
Hãy đặt câu cảm khen ngợi chú chó đảo trường sa.Đặc câu: Ôi, chú chó đảo trường sa sao mà khôn thế!
a)- Chỉ viết với s, không viết với x.
M : sai (không có xai), sân(không có xân), sợ(không có xợ)
- Chỉ viết với x, không viết với s.
M : xoè (không có soè), xuân(không có suân), xóa(không có sóa)
b)- Không viết với dấu ngã.
M : ảnh (không có ãnh), bảng(không có bãng), đỏ(không có đõ)
- Không viết với dấu hỏi
M : đũa (không có đủa), cõng(không có cỏng), liễu(không có liểu)
Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng
Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn thiếu niên nhi đồng
Trả lời :
1. Lời bác dặn trước lúc đi xa - Ái xuân
2. Dấu chân phía trước - Cao Minh
3. Tình bác sáng đời ta - Quang Lý
4. Miền Nam nhớ mãi ơn người - Thanh Thúy
5. Bác đang cùng chúng cháu hành quân - Tốp Ca
6. Bên tượng bác hồ - Lan Ngọc
7. Người sống mãi trong lòng miền Nam - Quang Lý
8. Viếng Lăng Bác - Thanh Thúy
9. Tiếng hát từ thành phố mang tên Người - Tạ Minh Tâm
10. Hồ Chí Minh đẹp nhất tên người - Cao Minh
Hok_Tốt
#Thiên_Hy
Tk mk nha mn .
a) Khi báo hiệu lời nói của nhân vật, dấu hai chấm được dùng phối hợp với dấu ngoặc kép hay dấu gạch đầu dòng
B) ,Dấu hai chấm có tác dụng báo hiệu bộ phận câu đứng sau nó là lời nói của một nhân vật hoặc là lời giải thích cho bộ phận đứng trước.
a ,
Tác dụng : báo hiệu bộ phận câu đứng sau nó là lời nói của một nhân vật
b ,
Tác dụng : lời giải thích cho bộ phận đứng trước.
Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại, ông ngoại tôi đã 96 tuổi nên rất yếu.
Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm!...”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.
Bước vào phòng ông nằm, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết". Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:
- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, tôi vẫn luôn dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.
HT
Trên đảo nổi
đảo nổi á