Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Ngoài đường, xe cộ tấp nập đi lại.
b) Trong nhà, mọi người cười nói vui vẻ.
c) Trên đường đến đường, em nhìn thấy những mái nhà ngói đỏ nằm san sát nhau.
d) Ở bên kia sườn núi, hoa ban đã nở trắng xóa cả một vùng.
a) Ngoài đường, tiếng chổi tre nghe xào xạc giữa đêm khuya.
b) Trong nhà, Mọi người đanq quây quần bên mâm cơm.
c) Trên đường đến đường, em nhìn thấy những chùm hoa phượng vĩ đỏ rực.
d) Ở bên kia sườn núi, hoa ban nở trắng xóa cả một sườn đồi.
a) Ngoài đường, xe cộ qua lại nườm nượp, mọi người đi lại tấp nập.
b) Trong nhà, em bé đang say ngủ.
c) Trên đường đến trường, em nhìn thấy một bà lão ăn xin rất tội nghiệp.
d) Ở bên kia sườn núi, hoa ban nở trắng một vạt đồi.
Em chỉ cần thêm đằng sau bộ phận chủ ngữ, vị ngữ vào là được.
a) Ngoài đường, người và xe cộ đi lại tấp nập.
b) Trong nhà, tiếng trẻ con bi bô tập nói thật dễ thương.
c. Trên đường đến trường, em thấy hoa phượng bắt đầu nở.
d. Ở bên kia sườn núi, nắng đã nhạt dần.
Em chỉ cần thêm đằng sau bộ phận chủ ngữ, vị ngữ vào là được.
a) Ngoài đường, người và xe cộ đi lại tấp nập.
b) Trong nhà, tiếng trẻ con bi bô tập nói thật dễ thương.
c. Trên đường đến trường, em thấy hoa phượng bắt đầu nở.
d. Ở bên kia sườn núi, nắng đã nhạt dần.
Viết tiếp vào chỗ trống bộ phận vị ngữ còn thiếu để câu dưới đây cho hoàn chỉnh.
a) Buổi chiều, xe chúng tôi leo chênh vênh trên dốc cao của con đường xuyên tỉnh
b) Nắng phố huyệnvàng hoe.
2 vị ngữ : 1) những ngôi nhà lạ như thế.
2) chỉ còn biết bước thật nhẹ để các cô ngủ ngon.
Thế là đã đến thứ hai rồi! Em đến trường sớm hơn mọi ngày một chút, vì hôm nay tổ chức lễ chào cờ.
Trời hôm nay thật là đẹp! Những đám mây trắng nhởn nhơ bay trên bầu trời xanh ngắt. Tại sân trường, chúng em đã có mặt đông đủ. Oa! Mọi người ăn mặc thật là đẹp. Màu trắng của chiếc áo đồng phục, màu đen của những mái tóc, màu áo dài của các cô giáo và màu đỏ tươi của chiếc khăn đỏ luôn mang trên vai các bạn Đội viên. Tất cả hòa vào nhau trông như một khu vườn đầy hoa. Những chiếc ghế xanh, đỏ, tím, vàng xếp thành hàng như một chiếc tàu đang chạy. Trên khán đài, cô tổng phụ trách, thầy hiệu trưởng và cô hiệu phó đang thoăn thoắt chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ.
Tả buổi lễ chào cờ đầu tuần ở trường em
Các bạn đội trống mặc bộ quần áo trắng toát đang đánh trống thử: Tùng! Tùng! Tùng!. Tiếng trống kéo dài vang lên như thôi thúc chúng em vào xếp hàng. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của cô tổng phụ trách từ loa vang lên: “Mời các thầy cô giáo và toàn thể các con học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ”. “Nghiêm! Chào cờ… Chào!”. Những bàn tay búp măng của các bạn Đội viên giơ lên. Hàng nghìn con mắt hướng về lá Quốc kì. Sao mà im lặng thế, những tiếng chim hót líu lo, tiếng cười đùa như đã biến mất. Từ loa vang lên: “Quốc ca”. “Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu nước, bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa….”. Bài hát như nhắc chúng em nhớ đến bao chiến sĩ dũng cảm đã ngã xuống cho Tổ quốc độc lập tự do. Quốc ca kết thúc, Đội ca vang lên: “Cùng nhau ta đi lên theo bước Đoàn thanh niên đi lên, cố gắng xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ…”. Bài hát như muốn nhắc nhở chúng em phải cố gắng chăm chỉ học hành để xứng đáng làm cháu ngoan Bác Hồ kính yêu. Quốc ca và Đội ca kết thúc. Cô tổng phụ trách nói: “Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng của Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!”. Tiếng hô to đều của cả trường vang lên: “Sẵn sàng” như lay động cả một bầu không khí. Thầy Hiệu trưởng lên nhận xét thi đua và phổ biến công tác trong tuần cho khối bốn và năm. Thầy khen lớp em đạt nhiều thành tích trong đợt hai mươi tháng mười một. Buổi lễ kết thúc, chúng em lần lượt xếp hàng vào lớp.
Khi vào lớp, hình ảnh của lá cờ vẫn thấp thoáng đâu đây trong phòng học. Mái trường thân yêu với những lá cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí chúng em
các bạn viết đoạn văn cho mình nhé
đừng viết thành bài văn
Người không biết cười
Nhà văn Mĩ nổi tiếng Mác-tuên rất có khiếu khôi hài. Ai đã dự những buổi nói chuyện của ông thì không thể nào không bật cười vì những câu nói dí dỏm, những mẩu chuyện hóm hỉnh. Nhưng trong một lần gặp gỡ công chúng, Mác-Tuên rất ngạc nhiên thấy một ông già suốt buổi không hề nhếch mép, mặc dù ai nấy cười ngả cười nghiêng. Mãi đến lúc ra về, Mác-Tuên mới biết ông già đó bị điếc từ mấy năm nay rồi. Ông đến dự buổi trò chuyện chỉ vì muốn biết mặt nhà văn nổi tiếng.
Bài làm
a) Buổi sáng , tôi thức dậy lúc 5 giờ ăn sáng chuẩn bị đi học
b) Buổi trưa , tôi tan học, tôi về nhà ăn cơm và chuẩn bị đi học buổi chiều.
c) Buổi chiều , tan học về, tôi đi về nhà và làm bài về nhà.
d) Buổi tối , tôi ăn xong, xem TV một lsuc rồi đi ngủ.
# Học tốt #
a, Buổi sáng, em và bố chạy bộ.
b, Buổi trưa, em ăn cơm và nghỉ trưa.
c, Buổi chiều, em đi học thêm toán ở trung tâm.
d, Buổi tối, em giúp mẹ chuẩn bị bữa tối.
Hok tốt