K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 1 2016

5)tờ tiền đó của người làm rơi

26 tháng 1 2016

Vì Tuấn là người Anh 

27 tháng 7 2017

lan có 38 ngàn / huế có  47 ngàn

27 tháng 7 2017

Giải
Gọi số tiền của Lan là a, số tiền của Huệ là b.
Theo bài ra ta có:
\(a+b=85000^đ\)\(\Rightarrow a=85000-b\) (*)
\(a-\left(10000+18000\right)=b-\left(25000+12000\right)\)\(\Leftrightarrow a-28000=b-37000\)(1)
Thay (*) vào (1) ta được:
\(85000-b-28000=b-37000\)
\(\Leftrightarrow57000-b=b-37000\)
\(\Leftrightarrow57000+37000=2b\)
\(\Leftrightarrow b=94000:2=47000^đ\)
Vậy Huệ có số tiền là 47000 đồng.
\(a+b=85000\Rightarrow a=85000-b\)thay b = 47000 vào biểu thức ta được:
\(a=85000-47000=38000^đ\)
Vậy Lan có 38000đ, Huệ có 47000đ.

5 tháng 3 2016

đây là câu nói của Quyết Đại Ca trong tập phim "Thâm nhập học đường" lúc nó bán bỏng ngô 

5 tháng 3 2016

Lời nói chẳng mất tiền mua. Lựa lời mà chửi cho vừa lòng nhau. Đã chửi, phải chửi thật đau. Chửi mà hiền quá còn lâu nó chừa. Chửi đúng , không được chửi bừa . Chửi cha mẹ nó , không thừa một ai . Khi chửi , chửi lớn mới oai. Chửi hay là phải chửi dài , chửi lâu . Chửi đi chửi lại mới ngầu. Chửi nhiều cho nó nhức đầu , đau tai. Chửi xong nhớ nói bái bai . Phóng nhanh kẻo bị ăn chai vào mồm .

3 tháng 4 2016

Thiếu rồi

Có tiền, ta có thể mua được một chiếc giường nhưng không mua được giấc ngủ

Có tiền, ta có thể mua được một cuốn sách nhưng không mua được kiến thức.

Có tiền, ta có thể đến khám bác sĩ nhưng không mua được sức khỏe tốt

Có tiền, ta có thể mua được địa vị nhưng không mua được sự nể trọng.

Có tiền, ta có thể mua được máu nhưng không mua được cuộc sống

Có tiền, ta có thể mua được thể xác nhưng không mua được tình yêu.

Tục ngữ Trung Quốc mang đến may mắn nhưng nó lại có nguồn gốc từ Hà Lan.

Thông điệp này đã đi 8 vòng thế giới, bây giờ nó quay trở lại để mang đến may mắn cho bạn khi bạn đọc được nó.

Đây không phải là trò đùa.

Sự may mắn của bạn sẽ đến bằng mail hoặc Internet

Hãy gửi một bản copy đến những người thật sự cần may mắn.

Đừng gửi tiền bởi vì bạn không thể mua được vận may và không thể giữ nó ở lại bên cạnh hơn 96h (4 ngày ).

Đây là vài ví dụ của những người có được sự may mắn sau khi nhận được thông điệp này

CONSTANTIN, người đã nhận bản đầu tiên vào năm 1953, ông đã yêu cầu thư ký sao ra 20 bản.

Và 9 giờ sau, ông đã trúng 99 triệu trong giải xổ số tại nước ông.

CARLOS - người làm thuê - cũng nhận được một bản tương tự, nhưng đã không gửi nó đi. Vài ngày sau anh ta đã bị mất việc làm.

Sau đó, anh thay đổi suy nghĩ, gửi nó đi, và anh trở nên giàu có

Năm 1967, BRUNO nhận được 1 bản, anh ta cười nhạo và vứt bỏ nó, vài ngày sau con trai của anh ta bị bệnh.

Anh ta đã tìm kiếm lại và sao ra làm 20 bản để gửi đi. 9 ngày sau, anh nhận được tin là con trai anh đã bình an vô sự.

Thông điệp này được gửi bởi ANTHONY DE CROUD, một nhà truyền giáo từ Nam Phi.

TRƯỚC 96 GIỜ

BẠN PHẢI GỬI THÔNG ĐIỆP NÀY ĐI.

May mắn sẽ đến với bạn trong vòng 4 ngày kể giây phút bạn nhận được thông điệp này nếu bạn làm theo những gì được yêu cầu thật nhanh chóng.

Đây là sự thật.

Thông điệp này được gửi đi vì sự may mắn của chính bạn.

May mắn sẽ gõ cửa nhà bạn.

Hãy gửi 20 bản copy đến những người quen, bạn bè và gia đình.

Chỉ một ngày sau là bạn sẽ nhận được tin tốt lành hoặc sự ngạc nhiên.

Tôi gửi thông điệp này và mong rằng nó sẽ đi khắp thế giới.

Bạn chỉ cần gửi đi 20 bản và đợi tin tốt lành vào ngày tiếp theo.

ĐIỀU QUAN TRỌNG:

HÃY GIỮ NGUYÊN VĂN THÔNG ĐIỆP MÀ TÔI GỬI CHO BẠN VÀ SAO CHÉP NÓ MỘT CÁCH CHÍNH XÁC

3 tháng 4 2016

Hay lắm !!!!!! 

21 tháng 8 2015

Sức mạnh của đồng tiền rất ghê sợ !

Tốt nhất nên suy nghĩ trước khi ........................................................khi....i..i...i

Vung tiền qua chán !

21 tháng 8 2015

câu 1 : đông ý

 câu 2: bn chỉ mua dc giường nên ko ngủ dc là đúng rùi, (thiếu gối vs chăn)

 Câu 3: chỉ cần đọc thui mà

 câu 4: bác sĩ chỉ khám cho bn thui còn bán thuốc cho bn là dược sĩ

 Câu 5: mua luôn bọn cấp trên, cấp dưới là dc ngay ( nể mk có tiền)

 câu 6: đồng ý

 câu 7: ( cái này tế nhị, mk ko trả lời )

*** cho mk nhé(****)

 Chuộc lương tâmCách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ và khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh, nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn.Chỉ vài hôm sau đã thấy mấy thằng khác cùng lớp đua nhau sắm đồng hồ đeo tay. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng ao ước...
Đọc tiếp

 

Chuộc lương tâm

Cách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ và khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh, nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn.

Chỉ vài hôm sau đã thấy mấy thằng khác cùng lớp đua nhau sắm đồng hồ đeo tay. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng ao ước được như chúng nó: sắm một chiếc đồng hồ để mọi người trông thấy mà thèm.

Hôm chủ nhật, tôi về nhà chơi. Lấy hết lòng can đảm, tôi nói với mẹ: "Mẹ ơi, con muốn mua một cái đồng hồ đeo tay, mẹ ạ!"

Mẹ tôi trả lời: "Con này, nhà mình đến cháo cũng sắp sửa chẳng có mà ăn nữa, lấy đâu ra tiền để sắm đồng hồ cho con?"

Nghe mẹ nói thế, tôi rất thất vọng, vội quáng quàng húp hai bát cháo rồi chuẩn bị về trường. Bỗng dưng bố tôi hỏi: "Con cần đồng hồ làm gì thế hả?"

Câu hỏi của bố nhen lên một tia hy vọng trong lòng tôi. Rất nhanh trí, tôi bịa ra một câu chuyện: "Hồi này lớp con đang học ngày học đêm để chuẩn bị thi đại học, vì là lớp cuối nên bây giờ chúng con lên lớp không theo thời khoá biểu của trường nữa, cho nên ai cũng phải có đồng hồ để biết giờ lên lớp."

Nói xong, tôi nôn nóng chờ bố trả lời đồng ý, thế nhưng bố tôi chỉ ngồi xổm ngoài cửa chẳng nói câu nào.

Trở về ký túc xá nhà trường, tôi chẳng còn dám nằm mơ đến chuyện sắm đồng hồ nữa. Thế nhưng chỉ mấy hôm sau, bất chợt mẹ tôi đến trường, rút từ túi áo ra một túi vải hoa con tý rồi mở túi lấy ra một chiếc đồng hồ mác Thượng Hải mới toanh sáng loáng.

Tôi đón lấy nó, đeo ngay vào cổ tay, trong lòng trào lên một cảm giác lâng lâng như bay lên trời. Rồi tôi xắn tay áo lên với ý định để mọi người trông thấy chiếc đồng hồ của mình.

Thấy thế, mẹ tôi liền kéo tay áo tôi xuống rồi bảo: "Con này, đồng hồ là thứ quý giá, phải lấy tay áo che đi để giữ cho nó khỏi bị sây xước chứ! Con nhớ là tuyệt đối không được làm hỏng, lại càng không được đánh mất nó đấy! Thôi, mẹ về đây."

Tôi tiễn mẹ ra cổng trường rồi hỏi: "Sao nhà mình bỗng dưng lại có tiền thế hở mẹ?" Mẹ tôi trả lời: "Bố mày bán máu lấy tiền đấy!"

Bố đi bán máu để kiếm tiền mua đồng hồ cho tôi? Trời ơi! Đầu óc tôi quay cuồng, ngực đau nhói. Tiễn mẹ về xong, tôi tháo chiếc đồng hồ ra, bọc kỹ mấy lớp vải như cũ cất vào cái túi con tý mẹ đưa.

Ngay hôm ấy, tôi hỏi thăm các bạn xem có ai cần mua đồng hồ mới không. Các bạn hỏi tôi tại sao có đồng hồ mà lại không đeo, tôi bảo tôi không thích. Họ chẳng tin, cho rằng chắc hẳn đồng hồ của tôi có trục trặc gì đấy, vì thế chẳng ai muốn mua nó.

Cuối cùng tôi đành phải nhờ thầy chủ nhiệm lớp giúp tôi tìm người mua đồng hồ và thành thật kể lại đầu đuôi câu chuyện cho thầy nghe, vừa kể vừa nước mắt lưng tròng.

Thầy chủ nhiệm nghe xong bèn vỗ vai tôi và nói: "Đừng buồn, em ạ. May quá, thầy đang cần mua một chiếc đồng hồ đây, em để lại nó cho thầy nhé!" Thầy trả tôi nguyên giá, còn tôi thì dùng số tiền đó nộp hai tháng tiền ăn ở nhà ăn tập thể.

Có điều khó hiểu là sau đó chưa bao giờ tôi thấy thầy chủ nhiệm đeo đồng hồ cả. Mỗi lần tôi hỏi tại sao thì thầy chỉ cười không nói gì.

Về sau tôi thi đỗ đại học rồi ra trường và làm việc ở một tỉnh lị xa quê. Câu chuyện chiếc đồng hồ kia cứ mãi mãi đeo bám ám ảnh tôi.

Trong một dịp về quê thăm gia đình, tôi tìm đến nhà thầy chủ nhiệm cũ và hỏi chuyện về chiếc đồng hồ ấy. Thầy tôi bây giờ đã già, tóc bạc hết cả. Thầy bảo: "Chiếc đồng hồ vẫn còn đây."

Nói rồi thầy mở tủ lấy ra chiếc túi vải hoa nhỏ xíu năm nào mẹ tôi đưa cho tôi. Thầy mở túi, giở từng lớp vải bọc, cuối cùng chiếc đồng hồ hiện ra, còn mới nguyên !

Tôi kinh ngạc hỏi: "Thưa thầy, tại sao thầy không đeo nó thế ạ?" Thầy chủ nhiệm từ tốn trả lời: "Thầy đợi em đến chuộc lại nó đấy!"

Tôi hỏi tiếp: "Thưa thầy, vì sao thầy biết em sẽ trở lại xin chuộc chiếc đồng hồ ạ?" Thầy bảo: "Bởi vì nó không đơn giản chỉ là chiếc đồng hồ, mà điều quan trọng hơn, nó là lương tâm của một con người."

đã bao giờ các bạn đòi hỏi bố mẹ như thế chưa ?

4
9 tháng 7 2015

Lê Quang Phúc: Dô duyên vừa phải thôi chứ, người ta đăng thì kệ người ta đi.

9 tháng 7 2015

người ta muốn gửi hay làm j thì kệ người ta chứ

20 tháng 10 2015

1.Vì bà ko có Honey.(tức chồng).

2.Bạn Mình có 2 cái kẹo vì bạn ý mua 2 cái kẹo và cho mỗi người 0 cái tức bạn ý ko cho cái nào nên bạn Mình có 2 cái kẹo.

3.Ngược Đời.

20 tháng 10 2015

1) Vì không có chồng

2)?

3) Núi bé

TROLL ĐỈNH CAO!!!!!!!!!1. BẠN MUỐN ĐI DU LỊCH Ở CÁC NƯỚC KHÁC? LÀM THEO TÔI NÈ, LẤY KHINH KHÍ CẦU BAY LÊN TRỜI, ĐẬU TẠI 1 CHỖ, NHƯ BẠN BIẾT TRÁI ĐẤT VẪN SẼ QUAY. CHỜ NÓ TỚI NƠI BẠN MUỐN RỒI ĐÁP XUỐNG!!!!!!!!!!!!2.MUỐN UỐNG CÀ PHÊ NHƯNG LẠI NGẠI PHA? ĐƠN GIẢN, UỐNG 1/2, ĐỔ THÊM NƯỚC, UỐNG 1/2, ĐỔ THÊM NƯỚC, UỐNG 1/2 ........CÀ PHÊ VĨNH CỬU ĐÊ!!!!!!!!!!!!3.ĐÔI KHI BẠN BỰC VÌ LÚC CẦN...
Đọc tiếp

TROLL ĐỈNH CAO!!!!!!!!!

1. BẠN MUỐN ĐI DU LỊCH Ở CÁC NƯỚC KHÁC? LÀM THEO TÔI NÈ, LẤY KHINH KHÍ CẦU BAY LÊN TRỜI, ĐẬU TẠI 1 CHỖ, NHƯ BẠN BIẾT TRÁI ĐẤT VẪN SẼ QUAY. CHỜ NÓ TỚI NƠI BẠN MUỐN RỒI ĐÁP XUỐNG!!!!!!!!!!!!

2.MUỐN UỐNG CÀ PHÊ NHƯNG LẠI NGẠI PHA? ĐƠN GIẢN, UỐNG 1/2, ĐỔ THÊM NƯỚC, UỐNG 1/2, ĐỔ THÊM NƯỚC, UỐNG 1/2 ........CÀ PHÊ VĨNH CỬU ĐÊ!!!!!!!!!!!!

3.ĐÔI KHI BẠN BỰC VÌ LÚC CẦN LỬA MÀ KHÔNG CÓ?? LÚC DÙNG LỬA CÒN THỪA BẠN HÃY BỎ VÀO TỦ LẠNH, LÚC CẦN CHỈ VIỆC LẤY RA DÙNG!!!!!!!!!!!!!!

4.BẠN MUỐN TIẾT KIỆM ĐIỆN TỪ BÓNG ĐÈN CHỨ? LÀM THEO TÔI, MUA 1000000000...... CÁI GƯƠNG ĐỂ LÁT HẾT VÀO TƯỜNG NHÀ BẠN, MUA 1 BÓNG ĐÈN .... SÁNG CẢ NHÀ ẤY CHỨ!!!!!!!!!!!!! 

              TÔI ĐÃ THỬ VÀ CẢM NHẬN; CÒN BẠN THÌ SAO???

( NỘI DUNG CHỈ MANG TÍNH CHẤT GIẢI TRÍ; AI KHÔNG THÍCH THÌ THÔI, CHỚ CÓ NÓI THÊM GÌ NỮA, AI THÍCH THÌ ĐỢI MÌNH RA P2 NHA!)

 

5
cũng hay...duyệt

that la ngop ngan , ngo ngan 

NGO NGAN