Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khao:
"Nước non lận đận một mình,
Thân cò lên thác xuống ghềnh bấy nay
Ai làm cho bể kia đầy
Cho ao kia cạn , cho gầy cò con ?"
Bài ca dao là tiếng than thân tràn lệ. Thân cò và cò con trong bài ca dao này là ẩn dụ nói về người phụ nữ nông dân và con cái của họ. Hai thế hệ, hai kiếp người đau khổ. Người đàn bà nhà quê sống lẻ loi một mình quanh năm côi cút làm ăn toan lo nghèo khó, vất vả giữa cuộc đời. Suốt ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời mà vẫn cơm không đủ ăn áo không đủ mặc. Ngày làm chẳng đủ ăn thì phải kiếm ăn cả đêm. Thật vất vả khổ cực bao nhiêu, đời sống của họ là những khó khăn triền miên.rong khung cảnh nước non mênh mông bao la ấy, cái cò chỉ có một mình. Cảnh đời nghèo khổ về vật chất và tinh thần khiến cho họ chỉ biết kêu, kêu mà chẳng biết kêu ai. Nghèo vẫn hoàn nghèo họ cố tìm cách thay đổi cảnh ngộ mà không sao thoát khỏi:
Đời cái cò gian lao điêu đứng rồi đời cò con cũng điêu đứng lao đao. Trong họ niềm khao khát cháy bỏng được sống hạnh phúc, được thoát khỏi nghèo nàn cho chính họ và kiếp sau của họ. Bài ca dao chứa chan tình nhân đạo và giá trị tố cáo phản kháng sâu sắc. Đây cũng chính tiếng nói tập thể của những người dân lao động trong xã hội áp bức bất công. Đọc bài ca dao chúng ta càng đồng cảm hơn với những con người khốn khổ một thời trong xã hội ấy
Có 1 bạn học sinh lớp 6 viết văn tự sự mình đi học muộn như sau:
Sáng nay , như mọi ngày , mình đã đi học từ rất sớm. Đường đến trờng thật khó đi. Sau 1 trận mưa, nó trơn như đổ mỡ. Chiếc xe đạp của mình lạng cả bánh, suýt ngã. Có quãng mình phải xuống dắt xe. Đang hốí hả chạy thật nhanh vì sợ muộn giờ học , bỗng nhiên mình nghe "uỵch" sau lưng. Một chị học sinh bị ngã. Chiếc xe đạp lăn kềnh ra, quần áo dính đầy bùn đất. Một lúc sau, không thấy chị đứng dậy đi tiếp. Mặt mũi lại nhăn nhó, mình vội vã quay lại. Thì ra , chị ấy bị ngã chẹo chân, đầu gối bị dập, máu chảy ra nhiều quá. Mình vội vàng diu chị ấy đến trạm xá. Khi chị được các cô y tá rửa viết thương xong, mình nhìn đồng hồ đã quá giờ vào học. Thế là ba chân bốn cẳng mình ù chạy đến lớp ngay.
đúng ko
k nhá
Nhịp thơ ba ba hai và cách viết thành 3 câu thơ này thực chất là sự vắt dòng, thể hiện những nỗ lực cách tân thơ của tác giả. ba câu thơ nhưng chỉ viết về một chủ thể, đó là đàn cò. Hình thức câu thơ cũng nói lên những vất vả, nhọc nhằn của đàn cò trắng "khiêng nắng qua sông" như chính tác giả phải cân nhắc, đặt bút lên đặt bút xuống mới tách thành 3 dòng. Qua hình ảnh con cò quen thuộc, tác giả nói đến những nặng nhọc, vất vả của con người trong lao động, nhưng ẩn sâu trong đó là thế giới trẻ thơ, trong trẻo khó có gì so sánh được.
Nghệ thuật nhân hóa được sử dụng trong đoạn thơ trên là:
- Chị lúa, bím tóc
- Cậu tre, bá vai, thì thầm đứng học.
- Đàn cò khiêng nắng
- Cô gió, chăn mây
- Bác mặt trời, đạp xe, nhìn chúng em, nhăn nhó cười.
=> Nhà thơ đã gọi tên sự vật hiện tượng bằng những danh xưng của người, gán cho sự vật những hoạt động trạng thái của người. Phép nhân hóa đã làm cho sự vật hiện tượng trở nên sinh động, gần gũi và thân thiết hơn với lứa tuổi thiếu nhi. Thể hiện sự am hiểu và sự tinh nghịch, hồn nhiên trong giọng thơ của Trần Đăng Khoa.
Nhân hóa:
- Chị lúa
- Cậu tre bá vai nhau thì thầm đứng học
- Khiêng nắng
- Cô gió chăn mây
- Bác mặt trời đạp xe
a. Mũi nghĩa gốc --> Chỉ 1 bộ phận của con người dùng để ngửi
b. Mũi nghĩa chuyển --> Chỉ ra một sự vật hay 1 chỗ nào đó nhọn
c. Mũi nghĩa chuyển --> Mũi ở đây có nghĩa là đường : 2 mũi tấn công ==> 2 đường tấn công
d. Mũi nghĩa chuyển --> Mũi ở đây giống như là những lần tiêm vậy
Học tốt nha :)
Câu 1: Đặt câu với từng cặp từ sau:
a. Rộng lớn / rộng rãi
=> Đó là một vùng đất rộng lớn.
=> Nơi ở mới của gia đình Lan thật rộng rãi và ấm cúng.
b. Đen đúa / đen đủi
=> Cậu bé ấy khoác trên mình chiếc áo đen đúa, rách tả tơi.
=> Tôi cảm thấy hôm nay mình thật là đen đủi.
c. Lạnh lẽo / lạnh lùng
=> Từ ngày người phụ nữ ấy bỏ đi, căn phòng này trở nên trống trải, lạnh lẽo vô cùng.
=> Hương không biết anh ấy là ai, nhưng đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng, thờ ơ thì chị cảm nhận được sự quan tâm vô bờ bến mà anh dành cho người khác.
d. Thanh bình / thanh thản
=> Ngoài kia, biết bao người chiến sĩ đã anh dũng hy sinh vì cuộc sống thanh bình như ngày hôm nay.
=> Ông ấy đã từ giã cõi đời này để lòng mình được thanh thản.
Câu 2: Đoạn thơ dưới đây có mắc lỗi lặp từ không ? Vì sao ?
Cháu chiến đấu hôm nay
Vì lòng yêu Tổ quốc
Vì xóm làng thân thuộc
Bà ơi cũng vì bà
Vì tiếng gà cục tác
Đoạn thơ trên đã mắc lỗi lặp từ. Lý do là tác giả đã lặp lại từ "vì" để nhấn mạnh nguyên nhân khiến người chiến sĩ ra đi chiến đấu.
Câu 3: Chọn các từ sau: " đỏ gay, đỏ ngầu, đỏ rực " để điền vào chỗ trống trong các câu dưới đây:
a. Trong khói và bụi vẫn lóe lên những tia lửa đỏ rực.
b. Nước sông đỏ ngầu.
c. Mặt nó đỏ gay.
Câu 4: Kể lại một truyền thuyết hoặc một truyện cổ tích bằng lời văn của em.
Bài làm
Ngày xửa, ngày xưa, có hai anh em nhà kia cha mẹ mất sớm. Người anh tham lam, khi chia gia tài liền chiếm hết nhà cửa, ruộng vườn cha mẹ để lại, chỉ cho người em một túp lều nhỏ và mảnh vườn, trong đó có cây khế ngọt. Người em không chút phàn nàn, ngày ngày chăm bón cho mảnh vườn và cây khế.
Năm ấy, cây khế trong vườn nhà người em ra quả rất sai. Từng chùm quả chín vàng nhưng nặng lúc lỉu trên cành. Người em nhìn cây khế mà vui mừng, tính đem bán để lấy tiền mua gạo. Một hôm, có con chim lạ từ đâu bay đến ăn khế. Thấy cây khế bị chim ăn xơ xác người em ôm mặt khóc. Chim bỗng cất lời:
"Ăn một quả trả một cục vàng
May túi ba gang, mang đi mà đựng"
Người em nghe chim nói tiếng người lấy làm kinh ngạc, bèn về kể cho vợ nghe. Hai vợ chồng may một chiếc túi vừa đúng ba gang, chờ chim đến. Hôm sau, chim bay đến, bảo người em ngồi lên lòng mình. Chim bay rất xa, đến một hòn đảo đầy vàng bạc giữa biển khơi bao la. Người em lấy vàng bỏ đầy túi ba gang rồi lại theo chim trở về nhà. Từ đó, người em trở nên giàu có.
Người anh nghe thấy em giàu liền sang chơi và lân la hỏi chuyện. Em không giấu giếm kể lại cho anh tường tận mọi điều. Người anh nằng nặc đòi đổi nhà cửa ruộng vườn của mình lấy mảnh vườn và cây khế, người em dù không muốn nhưng thấy anh cương quyết quá cũng đành đổi cho anh.
Mùa năm sau, cây khế lại sai trĩu những quả vàng chín mọng, người anh khấp khởi mừng thầm, ngày ngày ngóng chờ con chim lạ tới. Thế rồi một hôm, chim tới ăn khế, người anh giả vờ khóc lóc, chim cũng nói:
"Ăn một quả trả một cục vàng
May túi ba gang, mang đi mà đựng"
Người anh nghe vậy, mừng như mở cờ trong bụng, vội vã cùng vợ may một chiếc túi to thật là to. Hôm sau chim tới đưa người anh đi lấy vàng ở hòn đảo xa lạ nọ. Nhìn thấy vàng bạc châu báu trên đảo, người anh vội vàng nhét đầy túi to, lại còn giắt khắp người. Khi người anh leo lên lưng chim, chim phải vỗ cánh mấy lần mới bay lên được. Vì quá nặng nên chim bay chậm, mãi vẫn ở trên biển. Chim bảo người anh vứt bớt vàng bạc đi nhưng anh ta không chịu. Chim nặng quá, nghiêng cánh, thế là người anh tham lam cùng túi vàng rơi xuống biển sâu, không bao giờ trở về được nữa.
1B
1.B
2.D