K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 5 2016

1.chủ đề trong văn tự sự là vấn đề chính mà ngưởi kể muốn thể hiện trong câu chuyện, là điều người kể muốn khẳng định, đề caohoặc phê phán chế giễu.

mình chỉ bt trả lời từng này thôi. chúc bn học tốtok

5 tháng 10 2016

mạng nhà mk chậm ghê

5 tháng 10 2016

(1) Chủ đề là vấn đề chính mà người kể thể hiện trong câu chuyện, là điều mà người kể muốn khẳng định, đề cao, ngợi ca hoặc muốn phê phán, lên án, chế giễu. Nếu như đề tài là cái cho ta biết bài văn kể về cái gì thì chủ đề là cái cho ta biết câu chuyện nói lên điều gì, để làm gì.

 Tự sự: Các truyện truyền thuyết (Con Rồng, cháu TiênBánh chưng, bánh giầy,...) , cổ tích (Sọ DừaThạch Sanh,...), ngụ ngôn (Ếch ngồi đáy giếngThầy bói xem voi,...), truyện cười (Treo biểnLợn cưới, áo mới,...), truyện trung đại (Con hổ có nghĩaThầy thuốc giỏi cốt ở tấm lòng,...), truyện ngắn (Bức tranh của em gái tôi),....

19 tháng 4 2016

 

1.Là vấn đề được đặt ra trong văn bản tự sự.VD:Trong văn bản ''Em bé thông minh ''chủ đề là nói về trí thông minh của em bé nhỏ tuổi.

22 tháng 4 2016

ý bạn cũng hoc v en ak 

 

2 tháng 5 2016

\(\frac{X}{Y}=HUMAN\)hiha

2 tháng 5 2016

Đừng bận tâm câu trả lời đó của tớ! Chẳng qua là có một sự nhầm lẫn nhỏ nhoi ở đây!!!thanghoa

1.Nêu đặc điểm nổi bật của các nhân vật chính trong các văn bản sau NHÂN VẬT                             ĐẶC ĐIỂM NỔI BẬT1.Thánh Gióng 2.Sơn Tinh,Thủy Tinh 3.Thạch Sanh 4.Em bé thông minh 5.Ếch ngồi đáy giếng 6.Treo biển 7.Thầy thuốc giỏi cốt nhất ở tấm lòng 2.Đặt dấu phẩy vào đúng vị trí trong đoạn văn sau:      Trên những ngọn cơi già nua cổ thụ những chiếc lá...
Đọc tiếp

1.Nêu đặc điểm nổi bật của các nhân vật chính trong các văn bản sau

 
NHÂN VẬT                             ĐẶC ĐIỂM NỔI BẬT
1.Thánh Gióng
 
2.Sơn Tinh,Thủy Tinh
 
3.Thạch Sanh
 
4.Em bé thông minh
 
5.Ếch ngồi đáy giếng
 
6.Treo biển
 
7.Thầy thuốc giỏi cốt nhất ở tấm lòng
 
2.Đặt dấu phẩy vào đúng vị trí trong đoạn văn sau:
      Trên những ngọn cơi già nua cổ thụ những chiếc lá vàng còn sót lại cuối cùng đang khua lao xao trước khi từ giã thân mẹ đơn sơ.Nhưng những hàng cau làng Dạ thì bất chấp tất cả sức mạnh tàn bạo của mùa đông chúng vẫn còn y nguyên những tàu lá vắt vẻo mềm mại như cái đuôi én.
3.Trả lời các câu hỏi sau
(1)Thế nào là chủ đề trong văn tự sự?Minh họa qua một vài văn bản đã học.
(2)Thứ tự và ngôi kể có tác dụng như thế nào trong văn kể truyện?
(3)Nhân vật trong văn tự sự thường được miêu tả qua những phương diện nào?
(4)Mục đích,yêu cầu của văn tả cảnh và tả người ?Vì sao khi viết văn miêu tả cần quan sát ,lựa chọn?
9
12 tháng 4 2016

Sao toàn bài kì 1 vậy pn?

 

12 tháng 4 2016

đây là bài ôn tập phần văn và tập làm văn ở học kì 2 đấy bạn

4 tháng 5 2016

Từ ngay ông mất bố mẹ em có nhiệm vụ chăm sóc vườn .Khu vườn không rộng lắm nhưng được trồng nhiều loại cây khác nhau . Theo em có lẽ khu vườn đẹp nhất vào buổi sáng. 

Vì em phải bận học nên ko theo bố mẹ vào vườn được . Nhưng hôm nay là ngày chủ nhật nên em cùng bố mẹ ra thăm vườn và phụ giúp bố mẹ làm vườn. Người mở cổng vườn đầu tiên là em . Sáng hôm đó ko khí trong lành mát mẻ, cảnh vật còn chìm trong màn sương đêm,bầu trời trong xanh cao vời vợi . Pha lẫn là những đám mây trắng đang trôi bồng bềnh . Trên những chiếc lá còn động lại những hạt sương sớm nó lấp lánh như kim cương . Những hàng cây đang đung đưa theo gió như nói chuyện với nhau . Những chú chim ríu rit líu lo gọi bầy . Tất cả làm nên một bức tranh thiên nhiên đẹp sinh động . 

Mới bước vào vườn em đã nghe tiếng sủa của chú chó vệnh lông vàng đang ngoe ngoẩy cái đuôi hít hít cái mũi . Chắc nó mừng vì sau một tuần gặp lại cô chủ xa cách . Bố mẹ trồng nhiều loại cây ăn quả khác nhau nào là : xoài , ổi , sầu riêng . Cây sầu riêng la loai cây cao nhất không biết nó được trồng từ bao giờ mà nó cao đến thế . Hoa sầu riêng mọc từng chùm nó có mùi thơm ngào ngạt khắp cả vườn. Cây sầu riêng đã vào mùa những quả như những chú nhím treo lủng lẳng trên cành . Nó lớn dần theo từng ngày . Dọc theo hàng ranh là những hàng cây mít . Thân nó sù xì to cao khỏe như những chàng sĩ canh giữ khu vườn . Mít đã ra quả non . Nhìn từ xa những quả mít như những chú heo con treo lủng lẳng trên cành rất dễ thương . Ở cuối vườn bố mẹ trồng cây măng cụt . Thân măng cụt không to lắm nhưng cành lá lại sum xuê, những tán lá của nó lớn to khép kín vào nhau còn ủ đầy sương . Quả của nó khi chưa chín thì nó phát lên một màu xanh non . Nhưng khi chín , quả tròn trịa khoác lên màu tím . Cầm trên tay , ta có thể biết được số múi của nó . Xung quanh nhà là cây đu đủ thân cây không to lắm , nhưng quả sum xuê . Quả đu đủ dài màu vàng nghệ treo lủng lẳng trên cành . Em thích nhất là ăn đu đủ . 

Mặt trời càng lên cao xua đi màn sương đêm khu vườn càng nhộn nhịp hơn những chú sóc lông vàng mát dịu với những sọc đen dài trên lưng đang chuyền cành từ cành này sang cành nọ như đang tìm trái mít chín cây thơm lừng . Nó tranh dành một trái mít chín nó kêu chíp chíp khoái chí . Vì có một bữa sáng ngon lành . Chị chào mào hót líu lo như đón một buổi sáng bình minh . Tất cả đã tạo nên một âm thanh " Lao Xao " của khu vườn nhà em . 

Khu vườn trong nắng mai của nhà em thật đẹp để lại cho em nhiều ấn tượng không bao giờ phai . Em sẽ chăm sóc khu vườn để nó luôn luôn tươi đẹp

4 tháng 5 2016

thanks Cảm ơn bạn nhiềuhaha

 

4 tháng 8 2016

" Râm ran râm ran" tiếng ve kêu của mùa hè đã đến. Tạm biệt mái trường, thầy cô và bạn bè trong lòng ai cũng có chút bâng khuâng nhưng bù vào đó là một chuyến đi chơi du lịch cùng ba mẹ.

  Nơi gia đình tôi đến là Vịnh Hạ Long, một vùng biển đẹp nổi tiêng của nước ta hiện đang được bình chọn là di thiên nhiên thế giới. Vẻ nơi đây với con người thân thiện, hòa đồng với những hàng cây xanh tốt luôn được chăm sóc cẩn thận. Tôi đã nghe truyền thuyết về vịnh, về những con rồng trầm mình làm nên những hòn đảo muôn hình vạn trạng trong lòng vịnh. Trên đường đi, hình ảnh những làng mạc, nhà cửa, phố xá trải dài ra trước mắt... Non nước Việt Nam sao mà đáng yêu đến thế! Vậy là gia đình tôi đã đến nơi mà tôi luôn muốn đến một lần. Một bầu trời xanh thẳm. Trước mắt tôi trải ra ngút ngàn là màu nước biển mát lành và những hòn đảo nhỏ đan xen nhấp nhô trong lòng vịnh. Lên thuyền ra vịnh mới thấy hết cái tươi đẹp kì vĩ của khung cảnh nơi đây.

Phong cảnh nơi đây thật là dễ chịu! Với những làn gió nhẹ nhàng thổi qua mái tóc của tôi, những con sóng nhấp nhô từng hàng từng hàng đua nhau chạy Càng vào sâu trong lòng vịnh càng có cảm giác nước trong vịnh là một khối ngọc bích nhưng mềm mại uyển chuyển. Nhìn bốn bề thấy mênh mang là sóng nước hiền hòa. Xa xa, cây cầu treo Bãi Cháy nổi tiếng trông như một bàn tay xinh xắn đang vẫy chào du khách. Đi sâu thêm chút nữa, quanh ta đều là những hòn đảo nhỏ đan xen vào nhau như một mê cung đầy hấp dẫn.

Vịnh Hạ Long nơi được mọi người trên thế giới công nhận là di sản thiên nhiên thế giới. Những câu truyện truyền thuyết thời xưa vẫn được người người đồn lại, những câu truyện ấy không ngoài sự thú vị khiến tôi không muốn rời nơi đây.Tôi được tới thăm các hòn đảo tên của mỗi hòn đảo lại được đặt theo hình dáng mà người ta tưởng tượng về hòn đảo đó, nào là hòn Trống Mái, nào là đảo Con Gà, nào là hang Đầu Gỗ,... lại còn hang Ti Tốp, hang Sửng Sốt nữa chứ! Có lẽ con người quá ngỡ ngàng về những gì tạo hóa diệu kì ban cho vịnh Hạ Long. Đến gần, ta mới thấy 'những hòn đảo nơi đây được tạo nên bởi những khối đá vôi khổng lồ. Qua mưa nắng thời gian, chúng đã bị bào mòn nên có hình dáng kì lạ như ngày nay. Mỗi hòn đảo lại được phủ xanh bởi những loài cây kiên cường dũng cảm: bản thân loại đá vôi có rất ít chất dinh dưỡng, cây phải tự bám đá, rễ của chúng tiết ra một loại dịch để có thể “tiêu hóa” thứ đá khô cằn kia.

Tạm biệt Vịnh Hạ Long cái cảm giác được trải nhiệm và vui vẻ ấy làm sao tôi quên nó được chứ. Tôi thấy tự hào vì mình là con cháu của dân tộc Việt Nam , được biết rõ về đất nước non sơn gấm vóc. Hiểu được trách nhiệm của một người công dân Việt Nam. Kì nghỉ hè là một chuyến đi trải nhiệm và sau chuyến đi đó tôi đã có những bài học bổ ích cho bản thân mình.

4 tháng 8 2016

bạn giỏi thật đấy!

12 tháng 3 2016

“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”

Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì em lại chọt nghĩ đến người mẹ thân yêu của em. Em cảm thấy thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, bởi vì mẹ là người dành trọn mọi sự thương yêu chăm sóc cho chúng ta. Và mẹ em chính là nguời như vậy đó.

Mẹ năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm việc. Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.

Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói “Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn” quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp.

“Bàn tay ta làm nên tất cả
Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”

Đúng vậy! nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lốn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều.

Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng nào. Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà... thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.

Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em. Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua.

Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.

Thế đấy! Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Em tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công ơn to lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho em từ miếng ăn đến giấc ngủ.

“Mẹ như biển cả mênh mông
Con luôn ghi nhớ công ơn của người”.

4 tháng 5 2016

Tuần trước, trường em phát động phong trào thi đua học tập và làm theo Năm điều Bác Hồ dạy. Em đã làm được một việc tốt: nhặt được của rơi, trả lại cho người bị mất.

Trưa thứ năm, trên đường đi học về, qua quãng đường vắng, em nhìn thấy một túi xách nhỏ màu đen nằm ngay giữa đường. Em nhặt lên rồi vừa đi chậm chậm, vừa đưa mắt ngó chừng xem ai là chủ nhân của nó.

Một lúc sau, vẫn không thấy người tìm kiếm. Em đoán người đánh rơi đã đi xa hoặc không biết rằng mình đã đánh rơi. Nếu biết, chắc giờ này người ấy đang loay hoay tìm kiếm. Ai nhỉ? Một bác cán bộ hay một chú công nhân, một anh bộ đội? Trong chiếc túi này đựng những gì? Tài liệu, giấy tờ hay tiền bạc?

Bao câu hỏi hiện lên trong óc. Em đưa mắt nhìn quanh lần nữa. Không ai chú ý tới em. Em nghĩ là trả hay không trả? Nếu mình không trả, có ai biết đâu mà trách? Có tiền, mình sẽ mua truyện tranh này, mua quần áo mới này và mua những đồ chơi mà mình ao ước từ lâu. Tưởng tượng đến lúc ấy, em thích lắm, bước chân như nhanh hơn, nhẹ nhàng hơn. Tiếng thầy Hiệu trưởng trong buổi lễ phát động thi đua như văng vẳng đâu đây: Các em hãy ghi nhớ Năm điều Bác Hổ dạy, cố gắng học tập tốt, tu dưỡng tốt để trở thành con ngoan, trò giỏi…

Không! Không nên tham của người khác! Phải trả lại thôi!

Chủ nhân chiếc túi xách này sẽ mừng biết bao nếu tìm lại được nó. Nhưng biết ai là người đánh rơi mà trả? Tốt nhất là đem nộp cho các chú công an.

Giữa trưa, trụ sở công an phường vắng vẻ, chi có một chú trực ban. Thấy em ngập ngừng ở cửa, chú vồn vã hỏi:

–    Có chuyện chi đó cháu?

–    Dạ thưa chú, cháu nhặt được cái túi xách này. Cháu đem nộp, nhờ chú trả lại cho người mất ạ!

Đỡ chiếc túi từ tay em, chú tươi cười xoa đầu em rồi bảo:

–    Cháu ngoan lắm, không tham của rơi! Chú cháu minh xem trong này có những gì để còn ghi vào biên bản.

Rồi chú lấy ra một xấp giấy tờ chủ quyền nhà, chủ quyền xe và hơn hai trăm ngàn tiền mặt. Chú ghi rõ từng thứ vào biên bản rồi yêu Cầu em viết tên và địa chỉ xuống phía dưới.

Sáng thứ hai tuần sau, em được thầy Hiệu trưởng và cô Tổng phụ trách tuyên dương trong tiết chào cờ. Tiếng vỗ tay nồng nhiệt của toàn trường khiến em vô cùng xúc động. Buổi tối, gia đình em tiếp một người khách lạ. Đó chính là chủ nhân của chiếc túi. Bác cám ơn em mãi và tặng em một trăm ngàn để mua sách vỏ và đổ chơi nhưng em kiên quyết từ chối.

Ba mẹ em rất mừng vì em biết làm điều tốt. Lời khen chân thành của mọi người đối với em là phần thưởng quý giá nhất. Nhớ lại chuyện ấy, giờ đây em vẫn thấy vui.

21 tháng 12 2016

Tớ ko có năng khiếu văn nhahehe

21 tháng 12 2016

Câu 1

Mùa xuân đến , cậu bé nghèo nhặt từng chùm nắng ấp ủ giấc mơ hạnh phúc cho riêng mình . Quê cậu ở xa lắm , tận Thái Bình cơ , vậy mà Tết sắp tới rồi cậu vẫn phải lang thang trên những con phố Hà Nội để mưu sinh . Cầm sấp vé số trên tay , cậu nghĩ đến không khí ấm áp của buổi giao thừa . Qua cửa kính những ngôi nhà , những căn biệt thự lộng lẫy , cậu đã , cậu đã chứng kiến người ta đón giao thừa sang trọng , vui vẻ như thế nào . Cậu không ước được như thế , giấc mơ của cậu đơn giản hơn , cậu mong có cả cha cả mẹ , có một bộ quần áo ấm mới tính và được đi học như bao đứa bạn cùng trang lứa . Chợt cậu nhận ra mắt mình đã nhòa lệ từ lúc nào , cậu chạy vụt đi , tạm biệt giấc mơ để quay lại với thực tại , cậu lại cất tiếng giao thật lớn : " Ai vé số đê ... ! "

Câu 2

Vậy là Nàng Tiên Xuân cũng đem cái nắng ấm áp phả vào không gian , cảnh vật trở nên tươi đẹp , dậy lên sức sống mới . Không gian xuân trở nên trong trẻo , tinh khôi hơn bao giờ hết . Tấm áo xanh màu thiên thạch đã trở thành biểu tượng của sắc xuân . Điểm tô nền trời tươi trẻ ấy , những cánh én nhỏ chao liệng trông thật vui mắt , én đã đem thông điệp của mùa xuân đi khắp mọi nơi . Phía xa xa những cánh đồng xanh tươi trải rộng tít tắp tận cuối chân trời , những đám mạ non đang bén rễ , trổ những chiếc lá xanh mơn mởn , phơi phới đón cái nắng xuân rộn ràng , chúng như đnag cất lời cảm ơn tới những cô bác nông dân cần cù . Nhắc tới mùa xuân người ta không thể không nhắc tới chồi non lộc biếc muôn hoa đua nở , khắp nơi nơi những cánh đào thắm tươi tô đẹp những khoảng rừng , làm ấm lên chút không khí se lạnh còn sót lại , đòa mai còn cùng nhà nhà đón Tết . Đây đúng là loài hoa của mùa xuân . Và đâu đó , trong những mảnh vườn nhỏ , cô vũ nữ xinh đẹp Hồng Nhung đang xòe chiếc váy nhiều tầng của mình nhoẻn miệng cười rạng rỡ trông thật kiêu sa . Cảnh vật như muốn nói hộ sự lưu luyến của lòng người với vẻ đẹp thanh của của nàng tiên diệu kì .

Câu 3

Ai cũng yêu vẻ đẹp của mùa xuân . Đây là mùa của sự đoàn tụ , sum họp . Tết đến xuân về người người đều mong được quây quần bên mâm cơm ấm cúng cùng người thân và trò chuyện về một năm đã qua với biết bao nhiêu buồn vui . Mùa xuân cũng làm nảy nở trong lòng người biết bao cảm xúc mới , đó là những hân hoan , xao xuyến trước sức sống của đất trời . Ai mà không yêu được những nụ hoa chúm chím hửng hồng , ê lệ dưới nắng xuân . Những thâm âm ríu rít , rộn rã của bầy chim đang làm tôt cũng khiến người ta chợt nghĩ đến mái ấm gia đình . Mùa xuân đẹp vậy , đáng yêu vậy nhưng có phải ai trong chúng ta cũng biết trân trọng vẻ đẹp ấy hay không ? Hãy biết biến tình yêu thành hành động : trồng thêm một cây xanh cho cầu không khí trong lành , bảo vệ môi trường bằng những việc làm nhỏ nhất ... Hãy đối xử với thiên nhiên bằng tấm lòng chân thành để những mùa xuân tươi đẹp sẽ còn mãi với đất trời .

Chúc bạn học tốt ^^