Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: ( 2,0 điểm)
Cho đoạn văn sau:
“…Con người của Bác, đời sống của Bác giản dị như thế nào, mọi người chúng ta đều biết: bữa cơm, đồ dùng, cái nhà, lối sống. Bữa cơm chỉ có vài ba món rất giản đơn, lúc ăn Bác không để rơi ***** một hột cơm, ăn xong, cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn còn lại thì được sắp xếp tươm tất. Ở việc làm nhỏ đó, chúng ta càng thấy Bác quý trọng biết bao kết quả sản xuất của con người và kính trọng như thế nào người phục vụ…”
(Ngữ văn 7 – Tập 2, NXB Giáo dục)
a) Đoạn văn trên được trích trong văn bản nào? Tác giả là ai?
Trả lời : _ Đoạn văn trên được trích trong văn bản “ Đức tính giản dị của Bác Hồ “
_ Tác giả là Phạm Văn Đồng
b) Tìm, phân tích cấu tạo cụm chủ – vị mở rộng trong câu: “Ở việc làm nhỏ đó, chúng ta càng thấy Bác quý trọng biết bao kết quả sản xuất của con người và kính trọng như thế nào người phục vụ…”
Trả lời : “Ở việc làm nhỏ đó, chúng ta càng thấy Bác( C )/ quý trọng biết bao kết quả sản xuất của con người và kính trọng như thế nào người phục vụ…”( V)
c) Chỉ ra và nêu tác dụng của phép liệt kê trong câu: “Con người của Bác, đời sống của Bác giản dị như thế nào, mọi người chúng ta đều biết: bữa cơm, đồ dùng, cái nhà, lối sống” .
_ Phép liệt kê : + Con ng của Bác , đời sống của Bác
+ Bữa cơm , đồ dùng , cái nhà , lối sống
_ Tác dụng : liệt kê nh chi tiết để lm sáng tỏ Bác là con ng sống giản dị , điều đó đc mọi ng kính trọng , tin yêu .
d) Viết một câu văn nêu nội dung chính của đoạn văn trên.
Bác Hồ giản dị trong đời sống , trong việc ăn uống , chứng tỏ Bác rất quý trọng thành quả lao động của mọi người .
a. Những chi tiết miêu tả tình huống đón tiếp bạn của nhà thơ:
- Trẻ con đi vắng, chợ ở xa.
- Ao sâu nước cả không câu được cá.
- Vườn rộng rào thưa khó đuổi, bắt được gà.
- Cải, cà, bầu, mướp chưa ăn được.
- Miếng trầu tiếp khách là đầu câu chuyện cũng không có.
- Đã lâu bạn mới đến chơi mà chỉ có hai tấm lòng với nhau.
b. Dựng lên tình huống như thế, tác giả khẳng định tình bạn cao đẹp vượt lên trên mọi thiếu thốn.
"Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi, và mẹ em chỉ có một trên đời" mỗi lần nghe thấy câu hát này, lòng tôi lại dâng lên một nỗi xúc động khó tả. Mẹ- một chữ thôi sao mà thiêng liêng đến thế. Tôi thật may mắn khi được sống trong tình yêu thương, sự chăm sóc của người mẹ kính yêu. Mẹ tôi năm nay đã ba mươi chín tuổi. Làn da mẹ đen rám nắng, mái tóc màu hạt dẻ. Có lẽ đặc biệt nhất là đôi mắt của mẹ. Ẩn sâu qua đôi mắt đen tuyền, long lanh ấy, tôi thấy cả một thế giới tâm hồn khuất sau dáng người nhỏ nhắn, nhanh nhẹn của người phụ nữ ấy: giàu đức hi sinh. Mẹ luôn dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Khi tôi vui hay buồn, luôn có mẹ bên cạnh. Mẹ vừa là mẹ, vừa là bạn, vừa là thầy của tôi. Mẹ dạy tôi những điều hay, cách làm người. Mẹ trao cho tôi tình yêu, nuôi dưỡng cho tôi một trái tim ấm nóng để biết quan tâm tới mọi người xung quanh. Tôi rất biết ơn và tự hào về mẹ. Tôi chỉ muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ. Con yêu mẹ nhiều lắm!"
Số từ: Ba mươi chín
Phó từ: Có lẽ.