Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bàn luận về chữ “Nhàn” trong hai bài thơ:
- Cả hai bài thơ đều thể hiện chữ “Nhàn”; thực chất đây là lối sống nhàn tản, xuất thế, cách ứng xử tiêu cực của những nhà nho không gặp thời. Đối chiếu với hoàn cảnh cụ thể của hai bài thơ, ta thấy việc về nhàn là cách duy nhất để giữ gìn khí tiết. Nhưng một khi đã về “nhàn”, các nhà thơ lại rộng mở tấm lòng, hòa mình với cuộc sống nơi thôn dã.
- Mức độ thể hiện của chữ “Nhàn” ở hai bài thơ có sự khác nhau:
+ Nguyễn Trãi tuy về nhàn nhưng vẫn đau đáu trong nỗi niềm ái quốc ưu dân. Ông nhàn cư chứ không nhàn tâm. Đây chính là tinh thần nhập thế tích cực ngay cả khi đã về nhàn.
+ Ở Nguyễn Bỉnh Khiêm, “Nhàn” được nâng lên thành triết lí sống, thành một lựa chọn. Về nhàn ông đã thật sự tìm được sự thoải mái về tinh thần cũng như về thể xác (“nội đắc tâm thân lạc”.
- Tuy có những biểu hiện khác nhau nhưng cả hai bài thơ đều cho thấy cách sống lạc quan và đặc biệt là tâm hồn thanh cao của các vị danh nho
*mik sẽ kể cho bạn nghe nha
thời nguyễn bỉnh khiêm từ quan về trí sĩ rồi mở trường dạy học ở quê,có rất nhiều học trò đến theo học.một hôm trong đám học trò có một người gốc gác nông dân làm ăn chăm chỉ vô hoang khai phá được hai mẫu đất trồng lúa,đến mùa thu hoạch được mấy cột thóc đầy,nhưng gặp lúc thời giá rẻ mạt,còn băn khoăn có nên bán hay không,liền đến hỏi thầy,thì nguyễn bỉnh khiêm bèn bảo:''anh cứ giữ thóc lại đã.này đàn voi của nhà vua đang mắc bệnh dịch có thể lấy thóc khô chữa được,vậy nếu anh đem thứ đó dâng lên nhà vua thì chắc sẽ có được nhiều thứ khác
người học trò làm theo và quả về sau được ban chức tước ,vì thế được hưởng vinh hoa phú quý đến suốt đời
~chuc ban hoc tot nha~