Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
m gửi ý b trước nhé
b) Nhân dịp nghỉ hè, gia đình tôi quyết định đi đâu đó thư giãn sau những ngày làm việc, học tập mệt mỏi. Mọi người đều bàn tán sôi nổi, bố tôi muốn đưa cả gia đình đi biển, em tôi đồng ý với ý kiến này nhưng mẹ tôi thì lại muốn gia đình về thăm ông bà, tôi rất đồng ý với ý kiến của mẹ. Cả nhà cứ thế bàn tán cho đến khi tôi nói:
- Con nghĩ là gia đình mình cứ về quê độ hơn tuần sau đó đi biển cũng được mà ạ?
- Ừ! Quyết định thế nhé. Bố, mẹ, em trai tôi cùng nói.
Thế là ngày hôm sau gia đình tôi dậy sớm để chuẩn bị về quê vì quê ngoại tôi ở khá xa. Nó ở tận vùng Cao tây Bắc nên đi về đó mất rất nhiều thời gian. Vì mọi người đều dậy khá sớm nên mọi việc diễn ra rất nhanh chóng. Và 4 tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng gia đình tôi cũng đã về đến cửa làng. Đi qua cổng làng, tôi nhìn thấy toàn những ngọn núi, trập trùng mây. Ngọn đèo có tên là Cổng Trời bởi đây là nơi cao nhất, tưởng chừng như lối lên trời. Giữa hai bên vách đá, mở ra một khoảng không gian bát ngát. Tiếng gió réo ù ù bên tai. Những đám mây trắng lãng đãng trôi về tận phương nào.
Từ đỉnh đèo nhìn ra xa, chúng ta sẽ thấy bao sắc màu rực rỡ của cỏ hoa, dệt nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Từ lưng chừng núi, ngọn thác ào ào đổ xuống, bọt tung trắng xoá. Con suối trong xanh soi bóng đàn dê đang thong dong gặm cỏ. Đi giữa bạt ngàn rừng núi hoang sơ, ta sẽ có cảm giác như lạc vào cõi thần tiên huyền ảo bởi lớp sương chiều bốc lên mờ mờ như khói toả. Dọc những triền đổi nhấp nhô là các thửa ruộng bậc thang nối tiếp nhau, trông xa như sóng lượn. Những vạt nương đã đến ngày thu hoạch vàng nâu như màu mật ong. Trong thung lũng, màu vàng của lúa chín tràn ngập khắp nơi. Trên những lối mòn từ bản vào rừng, rộn rã tiếng nhạc ngựa rung Người Giáy, người Dao đeo gùi trên lưng, vào rừng tìm măng hái nấm. Những vạt áo chàm thấp thoáng nhuộm xanh cả nắng chiều. Tiếng gió thổi, tiếng suối reo, tiếng chim hót, tạo thành bản nhạc quen thuộc của vùng rừng núi quê tôi, giúp tôi muốn ở lại quê lâu hơn nữa để hòa mình với thiên nhiên nhiều hơn nữa.
1. Gạch 1 gạch dưới chủ ngữ, gạch 2 gạch dưới vị ngữ trong các câu sau:
a. Thành phố như bồng bềnh nổi giữa một biển hơi sương
- CN: Thành phố.
- VN: như bồng bềnh nổi giữa một biển hơi sương.
b. Mặt trời dâng chầm chậm, lơ lửng như một quả bóng bay mềm mại.
- CN: Mặt trời.
- VN: dâng chầm chậm, lơ lửng như một quả bóng bay mềm mại.
c. Mọi người đi lại tấp nập mà nó vẫn không hề hay biết.
- CN: Mọi người.
- VN: đi lại tấp nập mà nó vẫn không hề hay biết.
d. Chỉ lát nữa thôi, khi mặt trời lên cao, nó sẽ tan biến vào không khí.
- TN: Chỉ lát nữa thôi.
- CN1: khi mặt trời.
- VN1: lên cao.
- CN2: nó.
- VN2: sẽ tan biến vào không khí.
Trong đoạn thơ này, tác giả sử dụng cách nói nhân hoá để nói về những phẩm chất tốt đẹp của tre: sự đùm bọc, đoàn kết. Nhân hoá ở đây nghĩa là gán cho tre những đặc tính của người: những thân tre bao bọc, che chở cho nhau; tay tre ôm núi nhau quấn quýt; họ hàng nhà tre sốngquây quần, ấm cúng bên nhau…
– Cách nói nhân hoá làm cho cảnh vật trở nên sống động. Những cây tre như những sinh thể mang hồn người. Cách nói này giúp tác giả thể hiện được hai tầng nghĩa: vừa nói được những phẩm chất tốt đẹp của cây tre Việt Nam, vừa nói được những phẩm chất tốt đẹp, những truyền thống cao đẹp của con người Việt Nam, dân tộc Việt Nam.
Trường học là ngôi nhà thứ hai của em. Một trong các thầy cô đã dạy em em yêu và quý nhất là cô Nhung. Đây là cô giáo dạy môn Tiếng Việt của em năm lớp 4. Cô Nhung năm nay 25 tuổi, cô có dáng người mảnh mai, gương mặt trái xoan, thanh tú. Trên gương mặt lúc nào cũng nở một nụ cười dịu hiền tỏa nắng luôn gây ấn tượng cho người nhìn. Cô có đôi mắt rất đẹp, đôi mắt ấy luôn nhìn chúng em mới nhìn ánh mắt hiền từ và tươi sáng. Em yêu nhất là giọng nói của cô. Giọng nói cô dịu dàng, trầm ấm khi dặn dò chúng em. Những bài giảng qua giọng nói của cô trở nên mềm mại và hay hơn. Mỗi khi đến lớp cô thường mặc chiếc áo dài thướt tha càng tôn thêm dáng người của cô. Cô có mái tóc rất dài và mượt luôn được cô buộc gọn gàng đằng sau lưng. Cô rất vui vẻ và nhiệt tình với học sinh và mọi người xung quanh. Cô luôn hoàn thành những nhiệm vụ được giao. Với tính cách hài hước của cô đã tạo ra những trò chơi, những hoạt động để chúng em tìm kiếm được niềm vui trong mỗi bài học. Với em cô Nhungkhông chỉ là một cô giáo mà còn là một người mẹ thứ hai của em. Em rất yêu quý cô.
like cho mik nhé
TK
Không biết đi đến nơi nào, khung cảnh tuyệt vời làm sao, nhưng tôi vẫn không quên được phong cảnh hữu tình ở một khu rừng mà đã có dịp ngắm. Cỏ hoa thi nhau đua nở, như đã mọc tới tận chân trời, đi mãi không thấy hết. Con thác đổ dồn dập mà vang lên tiếng ngân nga, mời gọi đàn dê tới uống nước. Ở đây, nước trong veo tới nỗi nhìn thấy đáy, đàn dê ung dung gặm cỏ, uống nước, như không thấy tôi. Cây trái sai trĩu quả, rơi từng chùm, từng quả xuống đất cho những con vật. Chiều tối, ráng chiều như bao phủ cả bầu trời, mơ màng bay lượn trên không, như hơi như khói.
ủa dáp án đó rồi mà ???
ns đúng rồi
chúc hcoj tốt