Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ngọn núi này cao quá!
Ngày bé bà hay bồng em qua cầu chơi.
Chiếc xe này đẹp quá
Em bé đã lớn nhưng vẫn thích bà bế.
Mẫu 1:
Sáng hôm qua, nhân dịp chào xuân mới, trước khu phố nhà em đã tổ chức múa lân. Buổi biểu diễn đã thu hút rất đông người trong khu phố và người đi đường ghé xem.
Đầu tiên là các chiếc trống lớn được xếp ở một góc sân. Chiếc trống nào cũng mập ú, được thắt nơ đỏ rất là đỏm dáng. Rồi các anh đánh trống cũng xuất hiện, với bộ áo dài nam màu đỏ tươi, tay cầm dùi đánh trống. Họ xếp thành hàng và đánh từng nhịp trống rất đều. Tạo thành nhịp nhạc dồn dập, rộn ràng. Rồi từ ngoài ngõ, đi vào hai chú lân lớn màu đỏ và màu trắng. Vừa đi vừa nhảy múa xập xình. Có lúc, chú chạy thẳng, có lúc chú chạy vòng sát vể phía khán giả, rồi lại nhảy lên bậc thềm. Linh hoạt đến mức có lúc em không thể tin được đó lại là do ba người cùng nhảy một chú lân. Bởi họ kết hợp với nhau quá nhuần nhuyễn. Sau hồi trống đơn điệu, là đến các ca khúc nhạc xuân quen thuộc. Cùng tiếng nhạc, tiếng hò reo của mọi người, chú lân thích thú chạy vòng quanh, thậm chí còn dừng lại cho các em bé nhỏ được sờ vào đầu lân nữa. Thật là tuyệt vời.
Mẫu 2:
Hôm đó là tối thứ bảy, tại khu hội xuân, đoàn ca múa nhạc thành phố Hồ Chí Minh về biểu diễn nhân kỉ niệm ngày Đồng khởi 17 – 1. Tối đó, em được anh Hai dẫn đi xem. Mở đầu chương trình là bài hát “Dáng đứng Bến Tre” do ca sĩ Thùy Trang trình bày. Sau đó là nhiều tiết mục kế tiếp nhau: tấu nhạc, thổi sáo, múa v.v… Em thích nhất là bài "Mặt trời bé con” của nhạc sĩ Trần Tiến, do chính tác giả trình bày. Bài hát thật vui nhộn kèm tiết mục Múa rất chuyên nghiệp. Nhìn nét mặt điệu bộ của tác giả, nhất cái miệng rộng của chú và nụ cười pha chút hài hước làm cho khán giả cười ầm lên hòa cùng tràng pháo tay kéo dài như làm vỡ tung cả không gian hội xuân. Một đêm ca nhạc kèm tiết mục Múa thật là thú vị.
Mẫu 1:
Thứ sáu vừa rồi, cả lớp em đã cùng nhau đi xem chương trình ca nhạc ở Cung văn hóa thiếu nhi. Tại đây, chúng em đã được xem các tiết mục văn nghệ do chính các bạn nhỏ ở đây biểu diễn. Trên sân khấu lung linh, được trang trí những chùm hoa, túi quà xinh xắn, các tiết mục lần lượt diễn ra. Mở đầu là tiết mục tốp ca của các bạn nhỏ lớp mầm. Nhìn các bạn nhỏ mặc chiếc đầm hồng, nghiêm túc hát thật là đáng yêu. Sau đó, là các tiết mục đơn ca, song ca, múa truyền thống, nhảy hiện đại… Tiết mục nào cũng hay và hấp dẫn. Nhưng em thích nhất chính là tiết mục cuối cùng. Đó là tiết mục hát gồm các bạn nhỏ ở mọi lứa tuổi trong cung thiếu nhi cùng biểu diễn. Các bạn hát vang ca khúc Trái đất này là của chúng mình, vừa hát vừa nhún nhảy thật là hay. Sau buổi biểu diễn hôm đó, em trở về nhà mà dư âm của các ca khúc vẫn còn mãi trong đầu.
Mẫu 2:
Hôm qua, nhân dịp cuối tuần, em được bố mẹ dẫn đi xem ca nhạc ở nhà văn hóa thành phố. Ngay khi mọi người ổn định chỗ ngồi, thì chương trình liền bắt đầu diễn ra. Đầu tiên, hai cô chú dẫn chương trình gửi đến khán giả lời chào thân mật rồi mới giới thiệu chương trình. Các tiết mục vô cùng đa dạng và phong phú. Có những bài hát nhẹ nhàng, lại có những ca khúc sôi động, rộn ràng. Còn có cả tiết mục rap rất mới mẻ nữa. Những ca sĩ, nghệ sĩ trên sân khấu ai cũng mặc thật đẹp, biểu diễn hết mình, đem đến cảm xúc say mê cho khán giả. Trong đó, em thích nhất là tiết mục múa ở giữa chương trình. Mười hai cô gái mặc áo dài trắng, tay cầm chiếc nón lá, múa uyển chuyển, đồng đều trên nền nhạc Bèo dạt mây trôi. Em cứ nhìn theo từng động tác của các chị mà không hề chớp mắt. Khi kết thúc chương trình, lòng em cứ tiếc nuối mãi. Về nhà, em quyết tâm sẽ cố gắng học tập thật tốt để lại được bố mẹ dẫn đi xem ca nhạc một lần nữa.
Hôm đó là sáng chủ nhật vui tươi, hớn hở ở Rạp Xiếc Trung Ương, em được đi xem xiếc cùng Cẩm Tú, Khánh Hòa và Lan Phương. Vừa bước vào rạp, cả bốn chúng em đã lóa mắt vì những ánh đèn bảy sắc cầu vồng hắt vào sân khấu và từ hội trường xuất hiện một nghệ sĩ xiếc. Ba, bốn, năm, sáu trái bóng được tung lên từ tay nghệ sĩ và đó chính là màn mở đầu của chương trình “Gala xiếc và ảo thuật”. Buổi biểu diễn có rất nhiều tiết mục đặc sắc như: xiếc thú, ảo thuật, hề, uốn dẻo, đu dây… Tiết mục nào cũng đặc sắc nhưng tiết mục nuốt kiếm đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng em. Vừa nghe tên tiết mục em đã thấy hồi hộp, hấp dẫn rồi. Sau mỗi tiết mục, màn biểu diễn đều có những tiếng nói cười và những tiếng vỗ tay làm bốc cháy cả sân khấu. Đây là buổi biểu diễn hồi hộp và hấp dẫn nhất mà em từng được xem. Em sẽ chăm chỉ học tập và ngoan ngoãn đề được mẹ cho đi xem buổi biểu diễn hồi hộp tiếp theo.
Tham khảo:
1.
Em đã từng chứng kiến trận đá cầu giữa hai bạn: bạn Mai lớp 3A và bạn Ánh lớp 3B. Trận đá cầu diễn ra rất sôi nổi và hấp dẫn. Từ bên phải, bạn Mai dùng chân tung lên rất đẹp mắt. Quả cầu bây giờ trông như một chiếc dù nhỏ đang lơ lửng, rồi như một chiếc lá bị cuốn bay. Chờ ảu cầu rơi xuống, bạn Ánh đưa chân hứng cầu và nhanh chóng phản công. Ai ai cũng dán mắt vào quả cầu. Phút cuối cùng, hai bạn ngang tài ngang sức. Cuối cùng vì sơ ý, bạn Ánh đã đỡ hụt quả cầu. Tiếng còi thông báo dừng trận đấu. Công bố kết quả, bạn Mai là người chiến thắng. Kết thúc trận đấu trong tiếng vỗ tay náo nhiệt của đoàn người.
Ba anh em
Nghỉ hè, Ni-ki-ta, Gô-sa và Chi-ôm-ca về thăm bà ngoại.
Ăn com xong, Ni-ki-ta chạy vội ra ngõ, hoà vào đám trẻ láng giềng đang nô đùa. Gô-sa thấy nhiều mẩu bánh mì vụn rơi trên bàn, liếc nhìn bà rồi nhanh tay phủi xuống đất, hối hả chạy theo anh. Còn Chi-ôm-ca ở lại giúp bà lau bàn, nhặt hết mẩu bánh vụn đem cho bầy chim đang gù bên cửa sổ.
Buổi tối, ba anh em quây quần bên bà. Bà nói :
- Ba cháu là anh em ruột mà chẳng giống nhau.
Ni-ki-ta thắc mắc :
- Bà ơi, ai cũng bảo anh em cháu giống nhau như những giọt nước cơ mà ?
Bà mỉm cười :
- Bà nói về tính nết các cháu cơ. Ni-ki-ta thì chỉ nghĩ đến ham thích riêng của mình, ăn xong là chạy tót đi chơi. Gô-sa hơi láu, lén hắt những mẩu bánh vụn xuống đất. Chi-ôm-ca bé nhất lại biết giúp bà. Em nó còn biết nghĩ đến cả nhũng con chim bồ câu nữa. Những con bồ câu cũng cần ăn chứ nhỉ ?
Theo GIÉT-XTÉP
b)
Em thích được vẽ
Về luật lệ giao thông
Trên ngã tư đường phố
Em vẽ cái đèn đỏ
Báo mọi người không đi
Em vẽ cái đèn vàng
Cho mọi người chuẩn bị
Em vẽ cái đèn xanh
Cho mọi người cùng bước
Em nhớ lời cô dạy
Khi qua ngã tư đường
Em chỉ được sang đường
Khi đèn xanh bật sáng.
Tác giả: Trần Thị Mai (Lai Châu)
- Bài thơ nói về đèn đường gia thông.
- Em thích hình ảnh cô dạy sang đường khi đèn xanh bật sáng vì đây là một điều rất đúng và cần thiết
- Tên bài đọc “Con nuôi”. Đề cao sự nuôi dưỡng của gia đình với trẻ em.
- Em thấy yêu gia đình hơn và trân trọng tình cảm gia đình.
a) Nhờ nghị lực niềm say mê nghệ thuật và kiên trì luyện tập, Va – len – tin đã trở lại sàn diễn.
b) Ếch con ngoan ngoãn, chăm chỉ và thông minh.
c) Trong những năm đầu nghĩa quân còn yếu thường bị giặc vây.
d) Đến bây giờ, nhiều nơi vẫn sử dụng loại máy bơm ấy.
e) Sau đó ít lâu, bài thơ được đăng báo.
g) Vì thương dân, Chử Đồng Tử và công chúa dạy dân cách trồng lúa.
h) Đêm xuống, đám trẻ con bên hàng xóm bập bùng trống ếch rước đèn.
i) Để cơ thể khỏe mạnh, em phải năng tập thể dục.
a) Ôi, tiết mục nghệ thuật này đặc sắc quá!
b) Trời, tôi được gặp diễn viên (Jenna Ortega, Anne Hathway, Emma Myers, The Rock,...) rồi này!
Câu (b) bạn tự thay tên diễn viên nhé