K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Trời sinh ra con gái đã được gắn sẵn cái mác là phái yếu rồi. Mà phái yếu thì sao? Phải thật thuỳ mị nết na, phải học giỏi, phải cần cù siêng năng chăm chỉ,... Còn gì nữa nhỉ? Con gái mà, mê son, mê giày, mê đi chơi, mê xem phim, mê đọc truyện ngôn tình, và cả mê trai nữa. Nói chung là mê đủ thứ trên đời. Vậy mới là con gái chứ.Nhưng một vài người trong số đó, điển hình là...
Đọc tiếp

Trời sinh ra con gái đã được gắn sẵn cái mác là phái yếu rồi. Mà phái yếu thì sao? Phải thật thuỳ mị nết na, phải học giỏi, phải cần cù siêng năng chăm chỉ,... 

Còn gì nữa nhỉ? Con gái mà, mê son, mê giày, mê đi chơi, mê xem phim, mê đọc truyện ngôn tình, và cả mê trai nữa. Nói chung là mê đủ thứ trên đời. Vậy mới là con gái chứ.

Nhưng một vài người trong số đó, điển hình là Đỗ Hạ Du thì có lẽ do bị nhầm giới tính nên mặc dù sinh ra với hình hài con gái nhưng tính cách lại chẳng khác gì một đứa con trai. Lẽ ra với thân hình nhỏ nhắn, khuôn mặt bầu bĩnh trắng trẻo ấy, Hạ Du phải là một cô công chúa đáng yêu trong những bộ váy màu hồng rồi. Thế nhưng, những gì người ta nhìn thấy ở cô là những chiếc áo thun in các kiểu hình thù kì quái, những chiếc quần ngố hay quần jean bị mổ xẻ tua rua mà người ta hay gọi nó là "phong cách ăn mày".

Thuỳ mị nết na ư?

Không đời nào. Như các bạn học khác thường xì xầm với nhau về cô rằng: "Cái con nhỏ đó nó kinh khủng lắm, muốn cuộc đời bình yên thì tốt nhất đừng có dây vào nó".

Học giỏi ư?

Chắc chắn là không rồi. Có điều chịu khó một tí thì cũng tàng tàng đủ lên lớp.

Cần cù, siêng năng, chăm chỉ ư?

Cũng còn tuỳ thuộc vào mục đích của nó nữa. Ví dụ như ngồi cày game thì bao lâu cũng được.

Son, giày, đi chơi, xem phim, đọc truyện, mê trai,...ư?

Chưa bao giờ. Game vạn tuế, game muôn năm!

đọc xong cho mk ý kiến nha !

6
9 tháng 1 2019

chuẩn

9 tháng 1 2019

hay quá bn ơi

An Bạch mới vừa rửa mặt xong, nghe thấy tiếng mở cửa, trên người mặc nguyên áo ngủ đi ra."Thân ái, xin lỗi vì về trễ." Cố Phức Nhiên cúi đầu, mệt mỏi đá rơi giày cao gót, thay dép lê, khi giương mắt lên đã là biểu tình nhẹ nhàng: "Tôi đi tắm rửa trước, chờ tôi nha."An Bạch nghe nàng nói xong, chỉ yên lặng nhìn đai váy của nàng, không hề dao động. Ánh mắt chậm rãi trở nên u ám....
Đọc tiếp

An Bạch mới vừa rửa mặt xong, nghe thấy tiếng mở cửa, trên người mặc nguyên áo ngủ đi ra.

"Thân ái, xin lỗi vì về trễ." Cố Phức Nhiên cúi đầu, mệt mỏi đá rơi giày cao gót, thay dép lê, khi giương mắt lên đã là biểu tình nhẹ nhàng: "Tôi đi tắm rửa trước, chờ tôi nha."

An Bạch nghe nàng nói xong, chỉ yên lặng nhìn đai váy của nàng, không hề dao động. Ánh mắt chậm rãi trở nên u ám. Ngữ khí ngày thường ôn hòa hiếm khi mang theo một chút châm chọc: "Cô vẫn còn tinh lực đi ứng phó với tôi sao?"

Thật là không thể hiểu được, vừa mới về nhà đã bị ném cho mặt nặng mặt nhẹ?

Cả người sau khi nghe An Bạch hỏi cái câu vô dụng như vậy trở nên cực kỳ không thoải mái. Cố Phức Nhiên thu lại ý cười, vẻ mặt căng thẳng, trong mắt kết băng. Khoé miệng gợi lên một nụ cười không sao cả nói: "Nói thật, cũng không còn."

Cười lạnh sượt qua bên người hắn, đi vào nhà vệ sinh nhỏ hẹp tắm rửa.

Chỗ ở của An Bạch, nàng đã đứt quãng ở được một tháng, cũng đã hoàn toàn thích ứng với cái phòng nhỏ đơn sơ mộc mạc này.

Cố Phức Nhiên cởi váy ra, ném qua một bên, quần lót và áo ngực thì ném vào chậu nhỏ màu xanh biếc mà hắn đã chuẩn bị sẵn. Vừa ném xong, Cố Phức Nhiên lại không vui mà đạp cho nó một đạp, rồi nhìn nó một đường lăn tròn, đụng vào cửa.

Nhanh chóng tắm rửa xong, Cố Phức Nhiên mặc váy ngủ và quần lót mà hắn đã sớm chuẩn bị tốt, thả tóc xuống, sấy sơ qua rồi mới xụ mặt đi ra ngoài.

Ra đến phòng ngủ cũng không thèm nhìn đến An Bạch ngồi ở mép giường đọc sách. Bước nhanh đến bên kia giường, sau đó lên giường nằm xuống, đắp kín chăn, đưa lưng về phía hắn nhắm mắt lại.

Nhìn không chịu được, lòng ẩn ẩn bực bội, An Bạch khép sách lại, thẩy qua một bên, lại vô tình nhìn thấy đồ vật mà hắn mua lúc tan tầm.

Hai hộp Durex, hắn kéo ngăn kéo tủ đầu giường ra, bàn tay ném hai cái hộp đó vào bên trong. Sức lực có chút hơi mạnh nên phát ra một tiếng "uỳnh" liền bật ngược lại.

Đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, liền thấy chậu nhỏ màu xanh bị nàng đá lăn tới cửa. Quần lót và áo ngực rớt lung tung ngoài thành chậu, có thể thấy được nàng không có bao nhiêu kiên nhẫn.

An Bạch khom lưng cầm chậu lên, lấy áo ngực để qua một bên, định giặt quần lót trước.

Sáng nay, nàng ra cửa chọn quần lót màu đen gợi cảm. Hắn gỡ phần vải bị cuộn lại, tìm thấy vị trí đáy quần rồi nhìn nhìn, khô mát không có cái gì khác lạ cả.

Mở vòi nước, nước máy mát lạnh róc rách chảy xuống, hòa hoãn nội tâm bực bội của hắn. An Bạch bắt đầu chuyên tâm giặt sạch quần lót.

Tiếp đó là áo ngực màu hồng nhạt.

Một tháng trước, lần đầu tiên khi nàng câu dẫn hắn ở phòng học chính là mặc cái áo này.

Tiết tự học buổi tối kết thúc, hắn sửa soạn lại bút vở, định hơi muộn một chút mới đi về, lại không ngờ bị nàng chặn đường ở hành lang không có một bóng người.

Lui vào trong phòng học tối thui, nàng giống như một tinh linh đêm dán sát vào người hắn. Tay phải chui vào áo sơ mi, vuốt ve bờ ngực của hắn. Âm thanh trầm thấp mê người: "Tôi muốn cậu, cậu nguyện ý không?"

Hắn không đáp lại. Ánh mắt sắc bén đảo qua khuôn mặt nàng.

Nàng cười duyên buông tay hắn, kéo dây áo trên vai xuống, lộ ra áo ngực màu hồng nhạt, bao lấy bầu ngực đầy đặn. Da dẻ trắng như tuyết, càng sạch sẽ lại càng sắc tình.

"Cậu thích tôi không?" Cố Phức Nhiên đè trên người An Bạch, cặp vú ép vào người hắn. Khe rãnh thu lại, sâu đến hít thở không thông.

"Cô thích tôi?" An Bạch bình tĩnh, xem thường chỗ sâu hút kia, ách giọng hỏi ngược lại.

Đôi môi đỏ tươi của Cố Phức Nhiên giương lên: "Thích."

Cứ như vậy lẫn lộn ở cùng với nhau, hắn không nghĩ đến nguyên nhân khác, chỉ nghĩ rằng chính mình ở một người quá cô độc thôi.

0
30 tháng 11 2023

đi học tự thuở còn thơ

học chi học lắm càng học càng ngu

bè bạn một bước bay xa

tôi cùng trâu nghé một cần một tay 

1.Thật dễ dàng để quen với một người xa lạNhưng lại khó khăn biết mấy để xa lạ với một người đã từng thân quen.2.-Người thông minh mỗi ngày có rất nhiều việc để làm-Người ngu mỗi ngày chỉ có 3 việc để làm:+ Ăn.+ Ngủ.+ Hack Viettel.3.TỰ KỶ là gì???là tự mình sống hết thế kỷ.4.Lúc bé cứ nghĩ cởi truồng là đi tắmLớn lên mới biết không chỉ đi tắm mới cởi truồng.5.Ế...
Đọc tiếp

1.Thật dễ dàng để quen với một người xa lạ
Nhưng lại khó khăn biết mấy để xa lạ với một người đã từng thân quen.

2.-Người thông minh mỗi ngày có rất nhiều việc để làm
-Người ngu mỗi ngày chỉ có 3 việc để làm:
+ Ăn.
+ Ngủ.
+ Hack Viettel.

3.TỰ KỶ là gì???
là tự mình sống hết thế kỷ.

4.Lúc bé cứ nghĩ cởi truồng là đi tắm
Lớn lên mới biết không chỉ đi tắm mới cởi truồng.

5.Ế khỏe ế đẹp ế văn minh
Ai chê anh ế anh khinh cả phường
Ế cao ế quý ế dễ thương
Ai chê anh ế anh tương vớ mồm.

6.Tình yêu đến rồi đi nhưng bệnh tật, con cái và nợ lần sẽ ở lại…

7.Nếu bạn không biết nói dối thì bạn sẽ
không bao giờ biết khi nào người khác nói dối bạn.

8.Đời ngắn!
Nên đừng lãng phí thời gian với những người
không có thời gian dành cho bạn.

9.Ở bên anh,em bình yên đến lạ
Xa anh, em thấy lạ nhưng cũng khá bình yên.

10.Tận cùng của sự ngu dốt
là đối xử quá tốt với nhiều người.

11.Ân tình bạc bẽo nuôi tôi lớn
Sóng gió cuộc đời dạy tôi khôn
Không khóc dù gặp bao cay đắng.

Bất chấp đau thương vẫn lạnh lùng.

link: https://lazi.vn/user/bts.vinh1

0
Một ông đi du học ngoại quốc trở về với văn bằng tiến sĩ, nào văn chương, nào sử ký, nào pháp luật, nào kinh tế học, nào xã hội học, nào triết học, ngoài ra có cả phần y khoa bác sĩ và bằng kỹ sư cầu cống nữa. Bởi thế thiên hạ gọi ông là một “Bác học”. Nhưng người đời trọng ông bao nhiêu, thì ông lên mặt bấy nhiêu. Thậm chí với ai ông cũng chê là dốt, và ngồi với ai, dù...
Đọc tiếp

Một ông đi du học ngoại quốc trở về với văn bằng tiến sĩ, nào văn chương, nào sử ký, nào pháp luật, nào kinh tế học, nào xã hội học, nào triết học, ngoài ra có cả phần y khoa bác sĩ và bằng kỹ sư cầu cống nữa. Bởi thế thiên hạ gọi ông là một “Bác học”. Nhưng người đời trọng ông bao nhiêu, thì ông lên mặt bấy nhiêu. Thậm chí với ai ông cũng chê là dốt, và ngồi với ai, dù người ấy là người cùng nước ông cũng thao thao xổ ra những tiếng ngoại quốc và những tiếng ngoại quốc…

Bữa nọ, nhà “Bác học” đáng kính phải qua một con sông rộng bằng chiếc thuyền tam bản. Thấy anh lái đò vừa chèo vừa nghêu ngao hát, ông nhổ nước miếng xuống sông đánh phì rồi hỏi:

Anh cũng biết văn nghệ nữa à?

Anh lái đò lễ phép:

Thưa ông tôi chỉ có biết chèo đò, chớ đâu có biết văn nghệ là cái gì?

Nhà bác học nói:

Văn nghệ mà anh không biết thì anh chết nửa đời người rồi. À mà anh có biết tiếng Anh hay tiếng Pháp gì không, có biết chính trị là gì không?

Dạ, không biết!

Thế thì anh chết nửa đời người nữa rồi.

Vậy anh có biết sử ký, pháp luật, kinh tế và khoa học gì không?

Dạ thưa ông, tôi đã nói tôi là dân ngu khu đen, chỉ biết chèo đò kiếm ăn, chớ không biết gì cả…

Không biết thật sao, trời ơi như thế thì anh cũng chết nửa đời người nữa vậy!

Nói đến đây ông định thuyết thêm, nhưng trời bỗng thình lình nổi gió, nước sông cuộn sóng lên ầm ầm, mà thuyền mới lênh đênh ra giữa sông. Anh lái đò sợ một mình chèo không kịp bến, muốn nhờ nhà bác học giúp đỡ một tay cho mau chóng thoát hiểm, nên hỏi:

Dạ thưa ông biết chèo không ạ?

Nhà bác học la:

Hứ, cái anh này, chèo, tôi đâu có biết!

Anh lái đò vừa chống chỏi với phong ba, vừa cười bảo:

Dạ thì hôm nay ông chết nửa đời người rồi đấy!

Nhà bác học ta lúc đó mới cảm thấy nóng mặt nóng tay, nhưng rồi sóng càng to, thuyền càng bị đánh, bị nước ào ạt tràn vào, biết không thể nào tránh khỏi bị đắm giữa sông sâu, sóng cả, anh lái đò hốt hoảng hỏi:

Chết, chết. Thưa ông, ông biết lội (bơi) không ạ!

Nhà bác học tái xanh mặt mày lại:

Dạ thưa anh, tôi không biết lội, lạy anh, anh cứu tôi, không thì tôi nguy mất!

Anh lái đò nhìn nhà bác học đáp:

Không biết lội nữa à! Chèng đéc ơi, thế thì hôm nay ông chết cả đời người, còn gì?

0
6 tháng 12 2018

hay vcl

10 tháng 12 2018

hay