K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 12 2017

Thật đáng buồn và tẻ nhạt biết bao nếu c/s này mất đi cái tc đoàn kết,tương trợ lẫn nhau.từ thời cha ông ta cho tới tận bh c.ng vẫn luôn yêu thương giúp đỡ lẫn nhau. Chính cái ty thương giúp đỡ ấy đã giúp c.ng tạo nên cả một khối vững chắc, thống nhất ý chí và hđ để đạt đc 1 lí tưởng,1muc đích nhất định. Cug hoàn toàn giống vs những j mà Bác đã từng kđ : " đoàn kết là một sức mạnh vô địch ". Thực tế trg l/s giữ nước và dựng nước mấy ngàn năm của ông cha ta đã cho thấy chia rẽ thì yếu mà đoàn kết thì bền. Chính sự đoàn kết của ngày ấy đã tạo nên đc cái sức mạnh và thành công mà ngày nay chúng ta vẫn luôn tự hào. Và ngay trg bổn phận của những người h/s chúng ta cug cần phải biết đoàn kết,cùng cố gắng phấn đấu, tương thân tương ái trg trường trg lớp. Có vậy nhưng khối lớn tinh thần đoàn kết đều đc bắt nguồn từ chính những tinh nhỏ bé nhất, sâu sắc nhất.

Xl nhưng mk viết tắt hơi nhiều nha 😅😅😅

29 tháng 9 2017

i - Muốn sang thì bắc cầu Kiều

Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy.

- Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Nghĩ sao cho bố những ngày ước mong.

- Ơn thầy soi lối mở đường

Cho con vững bước dặm trường tương lai

- Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây

Ơn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu.

- Mấy ai là kẻ không thầy

Thế gian thường nói đố mày làm nên.

- Vua, thầy, cha, ấy ba ngôi

Kính thờ như một, trẻ ơi ghi lòng.

- Mười năm rèn luyện sách đèn

Công danh gặp bước, chớ quên ơn thầy.

- Mẹ cha công đức sinh thành

Ra trường thầy dạy học hành cho hay.

- Ơn Thầy không bằng gốc bễ,

Nghĩa Thầy Gánh vác cuộc đời học sinh.

- Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.

- Công cha, áo mẹ, chữ thầy

Gắng công mà học có ngày thành danh.

- Một gánh sách không bằng một giáo viên giỏi

- Thầy giáo là đường tinh, học sinh là đường đã lọc

- Nhất quý nhì sư

- Mồng một tết cha, mồng ba tết thầy

15 tháng 11 2017

Trái nghỉa vs tự tin là tự ti

Vì nó thể hịn nghỉa trái vs tự tin thể hiện sự chùn bước trước gian nan khó khăn , ngại khó

tick cho mik vsbanh

6 tháng 11 2017

theo mik bố b là đúng vì chúng ta mệt thì phải nghỉ ngơi chứ k nên xem bất cứ cái gì và làm thế sẽ có hại cho sức khỏe của chúng ta

6 tháng 11 2017

Còn theo mk thì bn cũng có thể xem nhưng mà đừng có xem nhìu nếu bn xem nhìu thì vừa có hại cho sức khỏe mà còn hay bị ba la nữa.

21 tháng 10 2017

bạn kham khảo câu chuyện chiếc đồng hồ SGK lớp 5 nha banhqua

5 tháng 12 2017

Trong cuộc sống em đã được chứng kiến rất nhiều câu chuyện cảm động. Đó là những chuyện gợi lên tình thương yêu và sự đùm bọc của con người. Nhưng có lẽ chuyện làm em cảm động nhất lại đến từ một lần em được chứng kiến tình thương yêu của mẹ con bầy chim sẻ.

Ngày xưa, lúc em còn học lớp ba, em ham chơi lắm. Trò gì của lũ trẻ ở nông thôn em cùng đều biết cả nhưng trò mà em và anh Tùng (anh trai của em) thích nhất là trò bắt những đàn chim sẻ về nuôi. Nuôi để làm gì ư? Chẳng để làm gì, chỉ nuôi cho thích. Thú thực đã không ít lần mải vui em đã bỏ đói khiến những con chim sẽ chết thật là tội nghiệp.

Hôm ấy không biết thế nào mà chỉ sau mỗi buổi trưa anh Tùng đã mang về cho em hai chú chim non vừa mọc xong lông cánh. Hai chú chim non rìa mỏ còn vàng rộm, đúng đến lúc tập chuyền trông đến là thích mắt. Em bắt hai chú chim non đem thả vào lồng nhưng chúng cứ bay loạn xạ và kêu nháo nhác. Hơn một ngày chúng chẳng chịu ăn gì, cứ vỗ cánh phành phạch và tìm đường trốn chạy trong tuyệt vọng. Hình như một chú chim đã bắt đầu mệt mỏi, nằm im ở góc lồng, mắt lim dim. Dỗ chúng ăn mãi không được, em tức quá bỏ đi chơi. Buổi tối đi chơi về muộn em cũng chẳng để ý . : Ăn cơm xong em leo lên giường ngủ sớm. Sáng hôm sau tỉnh dậy em thấy ngại vô cùng. Hình như hai chú chim non đang hấp hối, nhưng biết làm sao bây giờ, chỉ còn mười lăm phút nữa là vào giờ học.

Buổi học hôm ấy thật dài. Trên đường về, em tin chắc hai chú chim non đã chết. Nhưng không ở trong lồng kia hai chú chim non đang nhảy nhót, ở trong lồng em còn thấy có con cào cào bị ăn dở dang. Chưa kịp hiểu tại sao thì em lại thấy một chú sẻ già cứ chao đi chao lại trên đầu, miệng kêu ríu rít. Em chợt nghĩ ra chắc đó là chim sẻ mẹ.

Buổi chiều em cho hai chú chim ăn nhưng chúng lại không ăn và chỉ vỗ cánh bay phành phạch. Sáng bôm sau em lại đến trường và lại thấy hai chú chim non đang chờ chết. Nhưng kỳ lạ! Buổi trưa về hai con chim sẻ lại khoẻ mạnh rất giống hôm qua và ở trên kia chim sẻ mẹ vẫn kêu rối rít như giận dỗi như van lơn. Em bắt đầu hiểu chuyện. Lũ chim non quyết định không ăn bởi nếu không được tự do, chúng thà chịu chết còn hơn. Còn chim sẻ mẹ, một mặt dỗ dành an ủi các con, mặt khác cứ ríu rít kêu cầu mong em thả bầy con của nó. Khi đã hiểu ra, em quyết định mở cánh cửa lồng. Ba mẹ con đàn chim sẻ bay tung nhưng còn lộn qua lộn lại ba vòng trước khi bay mất không bao giờ trở lại.

Từ ngày ấy không bao giờ em chơi chim sẻ nữa. Không ngờ mẹ con loài vật bé nhỏ kia đã dạy cho em rất nhiều điều. Trong đó điều quan trọng nhất là sự thương yêu đùm bọ

Mỏi tay rùi đó nhá !

oho

24 tháng 10 2016

tui cũng chưa,mai mới học bạn ạ ,sorry nha bạnhihi

 

26 tháng 10 2016

tình yêu thương lầ sức mạnh của cuộc sống

 

22 tháng 10 2016

mik ko hok SÁCH V-NEN bn ạk

5 tháng 5 2017

kẻ thứ 3 mak bn mún là ai, pải cụ thể ms bik dc

5 tháng 5 2017

kiểu như là bồ của bố h mẹ ý (cái này chỉ là mk đang suy nghĩ thôi khổ mê đọc chuyện )

5 tháng 9 2017

Bài tập c: Theo em, cần phải làm gì để rèn luyện tính tự trọng?

Hướng dẫn giải:

* Để rèn luyện tính tự trọng cho bản thân mình, ngay từ bây giờ chúng ta cần phải:

  • Khi mình thiếu sót thì phải tự biết nhận khuyết điểm.
  • Phải luôn nghiêm khắc với chính bản thân mình.
  • Phải tôn trọng lẽ phải và làm theo lẽ phải.
  • Tôn trọng bản thân mình cũng như tôn trọng những người xung quanh.
  • Sống đúng với chuẩn mực và phải suy nghĩ thận trọng trước khi hành động.
5 tháng 9 2017

d) em hãy kể lại một câu chuyện nói về tính tự trọng?

Sáng chủ nhật tuần trước, mẹ chở tôi đi ăn sáng ở một tiệm phở trên đường Lý Thái Tổ. Khách ăn khá đông, ngồi kín cả mấy dãy bàn phía trong nên mạ con tôi phải ngồi ở chiếc bàn ngoài cùng, sát vỉa hè.

Lúc hai tô phở thơm ngon vừa được bưng ra thì một cậu bé trạc mười tuổi, trên tay cầm một xấp vé số tiến lại gần chỗ mẹ tôi, cất tiếng mời:

– Cô ơi! Mua mở hàng giùm con mấy tờ lấy hên đi cô!

Mẹ tôi vốn là người ít khi mua vé số nhưng trước vẻ ngây thơ và tội nghiệp của cậu bé, mẹ cũng mua hai tờ và đưa cho cậu bé năm ngàn đồng, bảo khỏi phải trả lại tiền thừa.

Cậu bé loay hoay tìm trong mớ tiền lẻ, lấy ra một ngàn rồi đưa trả mẹ tôi bằng cả hai tay:

– Cháu gửi lại cô ạ!

Mẹ tôi khen cậu bé ngoan, tuy nhỏ mà đã có lòng tự trọng.