Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Phía sau làng tôi có một con sông lớn chảy qua. Bốn mùa sông đầy nước. Mùa hè, sông đỏ lựng phù sa với những con lũ dâng đầy. Mùa thu, mùa đông, những bãi cát non nổi lên, dân làng tôi thường xới đất, trỉa đỗ, tra ngô, kịp gieo trồng một vụ trước khi những con lũ năm sau đổ về.
Tôi yêu con sông vì nhiều lẽ, trong đó một hình ảnh tôi cho là đẹp nhất. Có những ngày nắng đẹp trời trong, những cánh buồm xuôi ngược giữa dòng sông phẳng lặng. Có cánh màu nâu như màu áo của mẹ tôi. Có cánh màu trắng như màu áo chị tôi. Có cánh màu xám bạc như màu áo bố tôi suốt ngày vất vả trên cánh đồng. Những cánh buồm đi như rong chơi, nhưng thực ra nó đang đẩy con thuyền chở đầy hàng hóa. Từ bờ tre làng, tôi vẫn gặp những cánh buồm lên ngược về xuôi. Lá cờ nhỏ trên đỉnh cột buồm phấp phới trong gió như bàn tay tí xíu vẫy vẫy bọn trẻ chúng tôi. Còn lá buồm thì cứ căng phồng như ngực người khổng lồ đẩy thuyền đi đến chốn, về đến nơi, mọi ngả mọi miền, cần cù, nhẫn nại, suốt năm, suốt tháng, bất kể ngày đêm.
Những cánh buồm chung thủy cùng con người, vượt qua bao sóng nước, thời gian. Đến nay, đã có những con tàu to lớn, có thể vượt biển khơi. Nhưng những cánh buồm vẫn sống cùng sông nước và con người.
Theo BĂNG SƠN
Nên chọn tên nào đặt cho bài văn trên?
Làng tôi.
Những cánh buồm.
Quê hương.
Học tốt nhé!
Vì nơi đây là quê cha đất tổ của tôi nên tôi không thể quên được mảnh đất này. Tuy thời gian đã lùi xa nhưng tôi vẫn nhớ như in những kỉ niệm thời thơ ấu Chẳng những tôi nhớ những món ăn của quê nhà mà tôi còn nhớ cả những đêm liên hoan văn nghệ tràn ngập niềm vui nơi xóm nhỏ Nếu ta không có tình yêu mãnh liệt với quê hương thì ta khó có thể nhớ được những kỉ niệm thời thơ ấu.
:3
Vì nơi đây là quê cha đất tổ của tôi nên tôi không thể quên được mảnh đất này.
Tuy thời gian đã lùi xa nhưng tôi vẫn nhớ như in những kỉ niệm thời thơ ấu
Chẳng những tôi nhớ những món ăn của quê nhà mà tôi còn nhớ cả những đêm liên hoan văn nghệ tràn ngập niềm vui nơi xóm nhỏ
Nếu ta không có tình yêu mãnh liệt với quê hương thì ta khó có thể nhớ được những kỉ niệm thời thơ ấu.
a) Những từ ngữ trong đoạn 1 thể hiện tình cảm của tác giả với quê hương là: đăm đắm nhìn theo, sức quyến rũ, nhớ thương mãnh liệt, day dứt.
b) Những kỉ niệm tuổi thơ gắn bó tác giả với quê hương.
c) Bài văn có 5 câu. Tất cả các câu trong bài đều là câu ghép.
d) - Các từ tôi, mảnh đất được lặp lại nhiều lần trong bài văn có tác dụng liên kết câu.Các từ ngữ được thay thế có tác dụng liên kết câu là:
Đoạn 1: Mảnh đất cọc cằn (câu 2) thay cho làng quê tôi (câu 1)
Đoạn 2: Mảnh đất quê hương (câu 3) thay cho mảnh đất cọc cằn (câu 2). Mảnh đất ấy (câu 4, 5) thay cho mảnh đất quê hương (câu 3).
Vì nơi đây là quê cha đất tổ của tôi nên tôi không thể quên được mảnh đất này. Tuy thời gian đã lùi xa nhưng tôi vẫn nhớ như in những kỉ niệm thời thơ ấu Chẳng những tôi nhớ những món ăn của quê nhà mà tôi còn nhớ cả những đêm liên hoan văn nghệ tràn ngập niềm vui nơi xóm nhỏ Nếu ta không có tình yêu mãnh liệt với quê hương thì ta khó có thể nhớ được những kỉ niệm thờ thơ ấu
Khi đọc bài " Triền đê tuổi thơ " này , em thấy rằng ai cũng có kỉ niệm tuổi thơ đẹp . Kỉ niệm tuổi thơ của tác giả hết sức bình dị về một con đê . Con đê chỉ là một thứ rất bình thường , nhưng đối với tác giả là những kí ức đẹp . Những kí ức của tác tuy cũng rất bình dị nhưng lại vô cùng đáng yêu . Con đê đã cùng tác giả tập đi , chiều thì dắt bò hay trâu đi gặm cỏ và nô đùa,... . Đó là những kí ức xa xăm của tác giả về tuổi thơ , nhưng giờ tác giả vận nhớ như in . Chúng ta cũng vậy , khi lớn lên thì hãy nhớ kĩ những kí ức tuyệt vời gắn liền với một thứ nào đó.
a,Đối tượng miêu tả:Con sông quê hương
Thời điểm miêu tả:Vào một buổi trưa hè
b,Những liên tưởng,so sánh
Nước sông trông như một cái gương trong láp lánh duói ánh trời
Hàng tre dọc bờ sông trông như:Mái tóc soi xuống mặt hồ trong
tâm hồn tác giả như:Một buổi trư hè
c,bài làm
Dòng sông quê em đẹp biết bao,dòng sông buổi trưa hè như một dòng thửy ngân lấp lánh dưới ánh mặt trời buổi trưa hè.Dọc bờ sông là những hàng tre xanh mướt,soi bóng xuống hồ.Giữa buổi trưa,tâm hồn em như ánh mặt trời dệt những sợi nắng vàng,thả xuống dòng ngọc bích xanh biếc lúc trưa hè.Em yêu dòng sông quê em biết bao!
Câu này do mình hoàn toàn tự nghĩ và ko phải chép trên mạng đâu nha!
Mong bạn k đúng cho mình!
Những năm tháng xa quê, dông tố cuộc đời tưởng chừng cuốn bay tất cả nhưng trong tâm tư tôi, những con sông quê mênh mang vẫn cuồn cuộn chảy, những dòng kinh biêng biếc vẫn lặng lờ trôi. (2)Tôi yêu những cánh đồng bao la vàng rực ngày mùa, mù mù khói rạ, thơm vị mía lùi và trắng xóa sương mù sau Tết. (3)Yêu cả tiếng chuông chùa ngân thăm thẳm canh khuya. (4)Tôi yêu ánh nắng chiều tà rải màu vàng tái trên rẫy khoai mì, nghiêng nghiêng bên triền núi.
(Theo Mai Văn Tạo)
Đọc đoạn văn, em có cảm nhận gì về tình yêu của nhà văn Mai Văn Tạo dành cho quê hương của mình?
Bài làm
Trong đoạn văn “Đất quê hương”, tác giả Mai Văn Tạo đã khắc hoạ nỗi lòng của một người con xa quê đã lâu, vì vậy nỗi nhớ quê hương của nhân vật trữ tình trở nên da diết, chân thành và giản dị như được thốt ra từ trái tim. Dù dông tố cuộc đời có cuốn bay tất cả nhưng tình yêu quê hương sẽ còn mãi. Trong tâm tư, tác giả nhớ những điều quen thuộc, những đặc trưng của thôn quê, những hương vị riêng đầy quyến rũ của quê hương mình: dòng kinh biếc, cánh đồng lúa bao la, mùi khói rạ, vị mía lùi… Chỉ có một tâm hồn yêu thương, gắn bó thật sâu nặng với quê hương mới cảm nhận được tinh tế như thế. Giọng văn sôi nổi, tha thiết, qua đó thấy được tình cảm dung dị, đằm thắm của tác giả dành cho mảnh đất thân thương của mình. Đoạn văn là một tình cảm cao đẹp và thiêng liêng - một biểu hiện cụ thể của tình yêu quê hương đất nước.