K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 1 2017

hay wá ! Bài này của ai dzậy bn ?

4 tháng 1 2017

Bài thơ tên nhớ của nguyễn Đình Thi nhé..sửa cho mk câu cuối là giữa ngàn mây nhé

30 tháng 3 2018

 Đoạn thơ sử dụng phép nhân hóa và ẩn dụ:
+ Ngôi sao nhớ ai - Soi sáng đường
+ Ngọn lửa nhớ ai - Sửa ấm lòng chiến sĩ
- Nghệ thuật nhân hóa làm cho những ngôi sao đêm và những ngọn lửa bập bùng giữa đêm lạnh,rừng sâu cũng có tình cảm gần gũi,thân thiết với người chiến sĩ
- Hình ảnh ngôi sao và ngọn lửa còn là hình ảnh ẩn dụ chỉ tình cảm của hậu phương với tiền tuyến,tình quân dân đó là tình cảm thương nhớ,là niềm an ủi động viên của người mẹ già ,người vợ trẻ,đưa em thơ,...nơi hậu phương với người chiến sĩ đang hành quân ra mặt trận

27 tháng 3 2018

cho đoạn thơ chứ sao lại cho đạn thơ vậy,vội quá nên gõ nhầm hả

viết sai nhiều lỗi chính tả kìa

 Đoạn thơ sử dụng phép nhân hóa và ẩn dụ:
+ Ngôi sao nhớ ai - Soi sáng đường
+ Ngọn lửa nhớ ai - Sửa ấm lòng chiến sĩ
- Nghệ thuật nhân hóa làm cho những ngôi sao đêm và những ngọn lửa bập bùng giữa đêm lạnh,rừng sâu cũng có tình cảm gần gũi,thân thiết với người chiến sĩ
- Hình ảnh ngôi sao và ngọn lửa còn là hình ảnh ẩn dụ chỉ tình cảm của hậu phương với tiền tuyến,tình quân dân đó là tình cảm thương nhớ,là niềm an ủi động viên của người mẹ già ,người vợ trẻ,đưa em thơ,...nơi hậu phương với người chiến sĩ đang hành quân ra mặt trận

26 tháng 3 2018

nhanh lên ai nhanh mk ks

''Ai đã từng đến quê hương tôi hẳn sẽ không thể quên được khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp vào mỗi buổi sớm mai. Bầu trời ửng hồng, cao vời vợi và rộng. Trên trời, những cô mây, cậu mây bồng bềnh như những chiếc kẹo bông đang vui đùa cùng làn gió sớm. Ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng còn e ấp sau lũy tre làng, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẻ quạt lung linh sắc màu rực rỡ....
Đọc tiếp

''Ai đã từng đến quê hương tôi hẳn sẽ không thể quên được khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp vào mỗi buổi sớm mai. Bầu trời ửng hồng, cao vời vợi và rộng. Trên trời, những cô mây, cậu mây bồng bềnh như những chiếc kẹo bông đang vui đùa cùng làn gió sớm. Ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng còn e ấp sau lũy tre làng, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẻ quạt lung linh sắc màu rực rỡ. Từng đàn chim ríu rít bay về đua nhau hát ríu rít trên những hàng dây điện như thể chúng đang gẩy đàn vậy. Những giọt sương long lanh đọng trên lá như những viên pha lê sáng lấp lánh. Làn gió nhè nhẹ thổi mơn man trên những cành cây, ngọn cỏ. Cánh đồng lúa như một tấm thảm khổng lồ màu vàng rực rỡ trải dài mênh mông. Ven cánh đồng là dòng sông quê uốn mềm như dải lụa xanh nhẹ nhàng. Vào mỗi buổi sớm mai, con sông mới êm đềm, đáng yêu làm sao! Dưới ánh nắng bình minh, mặt sông lấp lánh, lăn tăn những gợn sóng. Cây cầu dường như chỉ có lúc này mới tranh thủ soi mình xuống mặt sông. Phía xa xa vút tầm mắt theo con đê làng là dãy núi xanh mờ chừng như chưa tan sương sớm. Cả không gian thiên nhiên quê hương tôi thật đẹp và yên bình như một bức tranh vậy. Càng yêu quê hương tươi đẹp biết bao nhiêu, tôi càng tự nhủ phải chăm chỉ học tập để sau này góp phần xây dựng quê hương giàu đẹp hơn.''

Hãy tìm ra câu có sử dụng phép tu từ hoán dụ trên đoạn văn trên

0
Mùa thu năm 1950, Đảng và Chính phủ ta quyết định mở chiến dịch Cao - Bắc - Lạng (còn gọi là chiến dịch Biên giới) nhằm phá vỡ phòng tuyến bao vây căn cứ Việt Bắc của thực dân Pháp, mở đường liên lạc giữa nước ta với các nước anh em như Trung Quốc, Liên Xô... Quân ta chuẩn bị lực lượng tương đối kĩ, có sự phối hợp chặt chẽ trên các chiến trường Đềgiành thắng lợi.Trước...
Đọc tiếp

Mùa thu năm 1950, Đảng và Chính phủ ta quyết định mở chiến dịch Cao - Bắc - Lạng (còn gọi là chiến dịch Biên giới) nhằm phá vỡ phòng tuyến bao vây căn cứ Việt Bắc của thực dân Pháp, mở đường liên lạc giữa nước ta với các nước anh em như Trung Quốc, Liên Xô... Quân ta chuẩn bị lực lượng tương đối kĩ, có sự phối hợp chặt chẽ trên các chiến trường Đềgiành thắng lợi.

Trước khi chiến dịch mở màn, Bác đến thăm các đơn vị tham gia chiến dịch và nghỉ lại nơi trú quân của đơn vị tôi. Đêm mưa, trời lạnh, chiến sĩ ngủ quây

quần bên Bác. Nhưng Bác không ngủ. Người ngồi bên đống lửa, hai tay bó gối, đôi mắt trầm ngâm, những vết nhăn như sâu hơn trên vầng trán rộng.

Đêm đã khuya. Cảnh vật chìm trong bóng tối. Thỉnh thoảng văng vẳng đâu đó tiếng vỗ cánh của loài chim ăn đêm. Tiếng mưa rơi tí tách trên mái lán. Đồng đội của tôi đang ngủ say sau một ngày hành quân vất vả. Tôi trở mình, quay mặt về phía đống lửa và lặng lẽ nhìn Bác - người Cha già kính yêu của quân đội và nhân dân Việt Nam. Bác khơi cho bếp lửa cháy bùng lên, hơi ấm toả khắp căn lều dã chiến. Rồi Bác đi dém chăn cho từng chiến sĩ. Bác coi trọng giấc ngủ của bộ đội nên nhón chân rất nhẹ nhàng, cố gắng không gây ra tiếng động. Bác ân cần săn sóc các chiến sĩ không khác gì bà mẹ hiền thương yêu lo lắng cho đàn con.

Tôi dõi theo từng cử chỉ của Bác mà trong lòng trào lên tình cảm yêu thương và biết ơn vô hạn. Ánh lửa bập bùng ln bóng Bác lồng lộng trên vách nứa đơn sơ giống hình ảnh ông tiên, ông bụt trong truyện cổ tích. Tình thương của Bác đã sưởi ấm trái tim chiến sĩ trước giờ ra trận. Tôi cảm thấy mình như đang được che chở trong tình thương bao la, nồng đượm ấy. Lòng tôi bồi hồi, rưng rưng một niềm xúc động. Tôi thì thầm hỏi nhỏ:

- Thưa Bác, sao Bác chưa ngủ ạ? Bác có lạnh lắm không?

Bác không trả lời câu hỏi của tôi mà ân cần khuyên nhủ:

- Chú cứ việc ngủ ngon, Đềlấy sức ngày mai đánh giặc!

Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt mà lòng vẫn thấp thỏm không yên. Những chiến sĩ trẻ chúng tôi sức dài vai rộng, còn Bác vừa yếu lại vừa cao tuổi; Người không ngủ thì làm sao có đủ sức khoẻ Đềchỉ đạo chiến dịch quyết liệt này?

Thời gian vẫn lặng lẽ trôi qua. Trời đang chuyển dần về sáng. Lần thứ ba thức dậy, tôi giật mình thấy Bác vẫn ngồi im như pho tượng, đôi mắt trĩu nặng suy tư, đăm đăm nhìn ngọn lửa hồng. Tôi không thể đành lòng bèn lên tiếng:

- Thưa Bác! Xin Bác chợp mắt một chút cho khoẻ ạ!

Bác cất giọng trầm ấm bảo tôi:

- Cháu đừng bận tâm. Bác không thể yên lòng mà ngủ. Trời thì mưa lạnh thế này, dân công ngủ ngoài rừng tránh sao cho khỏi ướt?! Bác nóng ruột lắm, chỉ mong trời mau sáng!

Nghe Bác nói, tôi càng hiểu tình thương của Người sâu nặng, bao la biết chừng nào! Bác! o cho chiến sĩ, dân công cũng là lo cho chiến dịch, cho cuộc kháng chiến gian khổ mà anh dũng của toàn dân. Tình thương ấy bao trùm lên đất nước và dân tộc.

Sung sướng và tự hào biết bao, tôi được làm người chiến sĩ chiến đấu dưới ngọn cờ vinh quang của Đảng, của Bác! Bác đã khơi dậy trong tôi tình đồng đội, tình giai cấp đẹp đẽ và cao quý. Không đành lòng ngủ yên trong chăn ấm, bên bếp lửa hồng, khi những đồng đội của mình còn phải chịu bao gian khổ, tôi thức luôn cùng Bác. Dường như hiểu được lòng tôi, những ngọn lửa hồng cũng nhảy múa reo vui và càng thêm rực sáng.

 

0
Mùa thu năm 1950, Đảng và Chính phủ ta quyết định mở chiến dịch Cao - Bắc - Lạng (còn gọi là chiến dịch Biên giới) nhằm phá vỡ phòng tuyến bao vây căn cứ Việt Bắc của thực dân Pháp, mở đường liên lạc giữa nước ta với các nước anh em như Trung Quốc, Liên Xô... Quân ta chuẩn bị lực lượng tương đối kĩ, có sự phối hợp chặt chẽ trên các chiến trường Đềgiành thắng lợi.Trước...
Đọc tiếp

Mùa thu năm 1950, Đảng và Chính phủ ta quyết định mở chiến dịch Cao - Bắc - Lạng (còn gọi là chiến dịch Biên giới) nhằm phá vỡ phòng tuyến bao vây căn cứ Việt Bắc của thực dân Pháp, mở đường liên lạc giữa nước ta với các nước anh em như Trung Quốc, Liên Xô... Quân ta chuẩn bị lực lượng tương đối kĩ, có sự phối hợp chặt chẽ trên các chiến trường Đềgiành thắng lợi.

Trước khi chiến dịch mở màn, Bác đến thăm các đơn vị tham gia chiến dịch và nghỉ lại nơi trú quân của đơn vị tôi. Đêm mưa, trời lạnh, chiến sĩ ngủ quây

quần bên Bác. Nhưng Bác không ngủ. Người ngồi bên đống lửa, hai tay bó gối, đôi mắt trầm ngâm, những vết nhăn như sâu hơn trên vầng trán rộng.

Đêm đã khuya. Cảnh vật chìm trong bóng tối. Thỉnh thoảng văng vẳng đâu đó tiếng vỗ cánh của loài chim ăn đêm. Tiếng mưa rơi tí tách trên mái lán. Đồng đội của tôi đang ngủ say sau một ngày hành quân vất vả. Tôi trở mình, quay mặt về phía đống lửa và lặng lẽ nhìn Bác - người Cha già kính yêu của quân đội và nhân dân Việt Nam. Bác khơi cho bếp lửa cháy bùng lên, hơi ấm toả khắp căn lều dã chiến. Rồi Bác đi dém chăn cho từng chiến sĩ. Bác coi trọng giấc ngủ của bộ đội nên nhón chân rất nhẹ nhàng, cố gắng không gây ra tiếng động. Bác ân cần săn sóc các chiến sĩ không khác gì bà mẹ hiền thương yêu lo lắng cho đàn con.

Tôi dõi theo từng cử chỉ của Bác mà trong lòng trào lên tình cảm yêu thương và biết ơn vô hạn. Ánh lửa bập bùng ln bóng Bác lồng lộng trên vách nứa đơn sơ giống hình ảnh ông tiên, ông bụt trong truyện cổ tích. Tình thương của Bác đã sưởi ấm trái tim chiến sĩ trước giờ ra trận. Tôi cảm thấy mình như đang được che chở trong tình thương bao la, nồng đượm ấy. Lòng tôi bồi hồi, rưng rưng một niềm xúc động. Tôi thì thầm hỏi nhỏ:

- Thưa Bác, sao Bác chưa ngủ ạ? Bác có lạnh lắm không?

Bác không trả lời câu hỏi của tôi mà ân cần khuyên nhủ:

- Chú cứ việc ngủ ngon, Đềlấy sức ngày mai đánh giặc!

Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt mà lòng vẫn thấp thỏm không yên. Những chiến sĩ trẻ chúng tôi sức dài vai rộng, còn Bác vừa yếu lại vừa cao tuổi; Người không ngủ thì làm sao có đủ sức khoẻ Đềchỉ đạo chiến dịch quyết liệt này?

Thời gian vẫn lặng lẽ trôi qua. Trời đang chuyển dần về sáng. Lần thứ ba thức dậy, tôi giật mình thấy Bác vẫn ngồi im như pho tượng, đôi mắt trĩu nặng suy tư, đăm đăm nhìn ngọn lửa hồng. Tôi không thể đành lòng bèn lên tiếng:

- Thưa Bác! Xin Bác chợp mắt một chút cho khoẻ ạ!

Bác cất giọng trầm ấm bảo tôi:

- Cháu đừng bận tâm. Bác không thể yên lòng mà ngủ. Trời thì mưa lạnh thế này, dân công ngủ ngoài rừng tránh sao cho khỏi ướt?! Bác nóng ruột lắm, chỉ mong trời mau sáng!

Nghe Bác nói, tôi càng hiểu tình thương của Người sâu nặng, bao la biết chừng nào! Bác! o cho chiến sĩ, dân công cũng là lo cho chiến dịch, cho cuộc kháng chiến gian khổ mà anh dũng của toàn dân. Tình thương ấy bao trùm lên đất nước và dân tộc.

Sung sướng và tự hào biết bao, tôi được làm người chiến sĩ chiến đấu dưới ngọn cờ vinh quang của Đảng, của Bác! Bác đã khơi dậy trong tôi tình đồng đội, tình giai cấp đẹp đẽ và cao quý. Không đành lòng ngủ yên trong chăn ấm, bên bếp lửa hồng, khi những đồng đội của mình còn phải chịu bao gian khổ, tôi thức luôn cùng Bác. Dường như hiểu được lòng tôi, những ngọn lửa hồng cũng nhảy múa reo vui và càng thêm rực sáng.

 

0
14 tháng 2 2022

(2) Là ngọn lửa của ước mơ về mái ấm gia đình, về ấm no hạnh phúc, được sống trong tình yêu thương.

14 tháng 2 2022

Đọcđoạn tríchvăn bảnsau và thực hiện các yêu cầu:“ ...Bên cầu Hiền Lương, buổi sáng, bầu trời Vĩnh Linh xanh trong,chanhoà ánh nắng,bồng bềnh mây trắng. Dòng sông Bến Hải lấp lánh muôn ngàn ánhbạc bởi những tia nắng phản chiếu muôn trùng con sóng lăn tăn đi về phíabiển.Sông nước Hiền Lương hiền hoà bốn bề yên ắng đến lạ. Chỉ có xôn xao sóng gợnvà lóng lánh mây trời như thể đang đồng hành cùngcon...
Đọc tiếp

Đọc

đoạn trích

n bản

sau và thực hiện các yêu cầu:

“ ...

Bên cầu Hiền Lương, buổi sáng, b

ầu trời Vĩnh Linh xanh trong

,

chan

hoà ánh nắng,

bồng bềnh mây trắng. Dòng sông B

ến Hải lấp lánh muôn ngàn ánh

bạc bởi những tia nắng phản chiếu muôn trùng con sóng lăn tăn đi về phía

biển.

Sông nước Hiền Lương hiền hoà bốn bề yên ắng đến lạ. Chỉ có xôn xao sóng gợn

và lóng lánh mây trời như thể đang đồng hành cùng

con nước dềnh dàng theo

hướng C

ửa Tùng mà về với đại dương bao la. Ai hay, cái con sông hiền lành như

thế lại có một thời l

à nơi “tỳ vai của chiếc đòn gánh nặng hai đầu đất nước”; từng

là chứng nhân của “nỗi đau chia cắt bên ni bên nớ dằng dặc hai chục năm ròng”.

Trong ánh bình minh buổi sớm, đôi bờ Hiền Lương chẳng khác gì bức bích họa.

Dòng nước lững lờ buông trôi một cách t

hơ mộng dưới gầm cầu hai sắc vàng xanh

(1)

khiến cho cảnh vật đôi bờ tuyến lửa hiện lên thật thanh bình. Từ điểm phân

ranh giới ở giữa cây cầu trông sang mạn Bắc ta vẫn thấy đó lá cờ đỏ sao vàng năm

cánh cùng với khát vọng “Nước Việt Nam là một, dân tộc Vi

ệt Nam là một. Sông

có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi” đang phần

phật tung bay ngạo nghễ kiên cường trên cột cờ giới tuyến. Ngó về phía bờ Nam,

ta không chỉ nhìn thấy cụm tượng đài

"Khát vọng thống nhất" mà

thấy cả nguyên

v

ẹn, sừng sững những tháp canh, lô cốt tựa như những vết sẹo găm vào dòng chảy

của thời gian làm hằn lên bao vết đau thương chưa thể chữa lành, khiến cho đất mẹ

vẫn đang còn âm ỉ nhói đau

Ao ước mãi thế rồi cũng có ngày ta đến được nơi này. Con sông giới tu

yến.

Dòng chảy của những khát vọng cùng với bao nỗi thương nhớ, chia ly, xa cách.

Đứng giữa đôi bờ nhớ thương, trong nắng gió chênh chao, bâng khuâng lặng ngắm

con sông lịch sử với một dòng xanh trong êm ả đang lững lờ trôi như thể bao con

sông kh

ác của kh

úc ruột miền Trung

hướng về phía biển giữa bạt ngàn cỏ dại

hoang sơ mướt xanh được điểm xuyết bởi những chòm xuyến chi nhị vàng cánh

trắng nở êm đềm, rung rinh phía dưới chân cầu, bỗng thấy đâu đó trong mình như

thể đang ngân lên điệu hò da diết: “

Cầu Hiền

Lương ai tường mấy nhịp

/

Thiếp

thương chàng nỏ biết mấy mươi

/

Cách nhau chỉ tấc gang thôi

/

Tại răng không ngỏ

đôi lời cùng nhau”. Thế đấy! Đâu còn còn cuộc chiến sắc màu hay cái cảnh chọi

cờ, đấu loa của hai bờ Bắc

Nam. Dòng sông, cây cầu và đôi bờ tha

nh bình quá!

Cứ ngỡ như chiến tranh với những bom rơi đạn nổ chưa từng đi qua chốn này.

.

(“Đôi bờ Hiền Lương, hò hẹn mãi thế rồi cũng đến”,

theo

Phương Nam

văn hóa và phát triển

,

ngày 20/9/2018)

Câu

1

. Tìm 4 t

ừ láy có trong đoạn văn cuối cùng. (1.0

đ

)

Câu 2

. Cho biết tác dụng của các từ láy đó? (0.5

đ

)

Câu

3

. Em hãy tìm một biện pháp tu từ nghệ thuật

nhân hóa hoặc so sánh

được tác giả sử dụng trong đoạn trích? (0.5

đ)

Câu 4

.

Phân tích tác dụng của biện pháp tu

từ nghệ thuật đó.

(0.5

đ

)

Câu

5

. Tìm những

chi tiết,

hình ả

nh miêu tả dòng sông và cảnh vật hai bên

cầu Hiền Lương. (0.5

đ

)

Câu 6

.

Những

chi tiế

t, hình ảnh miêu tả dòng sông cùng

cảnh vật hai bên

cầu Hiền Lương

gợi cho em cảm nhậ

n được điều gì

về dòng sô

ng

?

(0.5

đ

)

Câu

7

. Qua các chi tiết miêu tả cảnh vật dòng sông và hai bên bờ sông Hiền

Lương

em cảm n

hận được điều gì về tình cảm của tác giả? (0.5

đ

)

Câu 8

. Đoạn trích v

ăn

bản

trên thuộc thể loại

văn học

nào?

(0.5

đ

)

Câu

9

.

Hãy chỉ ra những đặ

c điểm cơ b

ản về thể loại của trích đoạn

văn

bản

trên?

(0.5

đ

)

Phần II:

Viết

(5 điểm)

Đọc

đoạn

thơ sau

và thực hiện các yêu cầu

:

Bão bùng thân bọc lấy thân

Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm

Thương nhau tre

không

ở riêng

Lũy thành từ đó mà nên hỡi người

Chẳng may th

ân gãy cành rơi

Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng

Nòi tre đâu chịu mọc cong

Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.

Lưng trần phơi nắng phơi sương

Có manh áo cộc, tre nhường cho con”.“

Tre Việt Nam”, Nguyễn Duy,“Mẹ và em NXB Thanh Hoá, 1987)

Câu1:Đoạn thơ trên được làm theo thể thơ nào?

Câu 2:Hãy viết một đoạn văn khoảng từ 7 đến 1câu nêu cảm nhận của em về đoạn thơ trên.

1
4 tháng 1 2022

mọi người ơi giúp em với ạ