Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Vì sao cây hoa biết ơn ông lão ?
- Cây hoa biết ơn ông lão vì ông đã cứu sống và hết lòng chăm sóc nó.
b) Lúc đầu, cây hoa tỏ lòng biết ơn ông lão bằng cách nào ?
- Lúc đầu, cây hoa tỏ lòng biết ơn ông lão bằng cách nở ra những bông hoa thật to và lộng lẫy.
c) Về sau, cây hoa xin Trời điều gì ?
- Về sau, cây hoa xin Trời cho nó đổi vẻ đẹp lấy hương thơm để mang lại niềm vui cho ông lão tốt bụng.
d) Vì sao Trời lại cho hoa có hương thơm vào ban đêm ?
- Vì ban đêm là lúc yên tĩnh, khi đó ông lão không phải làm việc mới có thời gian thưởng thức hương thơm của hoa.
Trả lời:
Trời mưa to. Hòa quên mang áo mưa. Lan rủ bạn đi chung áo mưa với mình. Đôi bạn vui vẻ ra về.
ông lão bị bệnh ho vì 2 cây cau và 1 cái võng cheo vào là hình chữ h còn cái giếng bên cạnh là hình chữ o giờ thì gép 2 chữ h và o là chữ ho.
Có thể ông đã mắc virus COVID-19
mời ông đi cách ly
Tất cả mọi vật trên thế gian này đều bị chi phối bởi thời gian, dù là vật vô tri như gỗ đá hay sinh vật có linh hồn,sự sống và công người cũng nằm trong số đó.Mỗi người đều có một quỹ thời gian giống nhau, vũ trụ tuần hoàn nhưng thời gian qua rồi thì không lấy lại được.vậy nên không có thứ gì có thể sánh bằng thời gian để đem ra trao đổi được.
Vào cái thời xa xưa con người đã biết đến cách quan sát mặt trăng mặt trời để nhằm báo hiệu 1 mức thời gian trong ngày , đến thời đại phong kiến cũng đã biết dùng thời điểm cháy của những nén nhang để đưa ra những quyết đinh trong cuộc sống. Trải qua nhiều biến cố trong lịch sử con người đã phát minh ra nhiều công cụ giúp cho cuộc sống của con người ngày càng dễ dàng hơn đồng thời cũng khiến khái niệm thời gian trong xã hội hiện giờ không còn được làm rõ.
Khi những chiếc đồng hồ đầu tiên được làm ra, nhân loại đã có 11 công cụ nhận biết thời gian nhưng không phải trong chúng ta hiểu rõ giá trị của thời gian, có thể chỉ là những giây phút nhỏ nhoi mà đôi khi chúng ta bỏ qua lại là những cơ hội trong cuộc sống đã vụt mất. Hãy thử nhớ lại xem liệu có ai trong chúng ta đã bao nhiêu lần nói “ 5 phút nữa thôi “ để rất nhiều lần phải hối tiếc và tự an ủi bản thân “ ước gì có thêm vài phút nữa nhỉ “ . Bạn đã bao lần vừa chạy trên con đường quen thuộc vừa liếc nhìn lên cổ tay và tự nghĩ “tại sao cơ quan lại xa đến vậy” mặc dù nó vẫn ở đó và kết quả là bạn mất cơ hội phỏng vấn công việc bạn ao ước từ lâu.
Từng tích tắc trôi qua, cuộc sống của con người luôn vận động và thay đổi, bạn dừng lại bạn mất cơ hội. Không có chỗ cho sự chờ đợi khi thời gian vẫn đang trôi đi và nếu như không bắt kịp nó bạn sẽ luôn là người đến sau. Sự hối tiếc muộn màng của bạn cũng không thể giúp bạn níu giữ những thứ đã qua đi. Thậm chí dù chỉ với vài chục phần trăm giây kết quả đã rất khác, 1 vận động viên chậm hơn đối thủ của họ chỉ 1 tích tắc thôi vinh quanh đã mãi rời xa họ. Trên chiến trường thời gian lại càng quý báu, 1 người lính sẽ nằm xuống nếu họ chần chừ trong tích tắc hoặc cũng có thể người lính đặc công cắt sợi dây trên quả bom sớm 1 tích tắc cũng có thể cứu mạng vào nghìn người dân vô tội trong 1 sân vận động hoặc 1 nhà hát.
Giá trị của thời gian với mỗi người không ai giống với ai. Nếu người coi trọng thời gian thì họ lúc nào cũng gấp gáp vội vã để núi giữ từng giây từng phút, luôn sống hết mình để tận hưởng tận hiến. Nếu với người chẳng bao giờ để ý thời gian, họ luôn lề mề chậm chạp để mặc thời gian cứ trôi đi vô nghĩa. Có lẽ họ đã bỏ lỡ nhiều điều. Những gì thuộc về quá khứ thì không cách nào thay đổi được tuy nhiên mỗi người đều có thể nắm bắt hiện tại và tương lai. Thời gian đêm lại cơ hội một cách công bằng và bỏ lỡ thời gian đồng nghĩa với cơ hội đã vụt qua. Hơn hết thời gian còn là người bạn nghiêm khắc luôn hối thúc chúng ta mỗi khi ta lười biếng, cũng mang lại tuổi trẻ - điểm tựa cho ta phát triển,cho ta thêm cơ hội khi ta biết thức tỉnh. Dù trắng tay, cô độc ta vẫn còn thời gian và bản thân để gây dựng lại tất cả. Thời gian còn là liều thuốc thần kì để chữa lành mọi vết thương cả về thể chất và tinh thần. Phần xương gãy rồi cũng lành lại, vết thương rớm máu rồi cũng lên da non, tổn thương đâu đớn rồi cũng chìm vào quên lãng.
Cách để biến đứa trẻ thành ông già , hóa mầm non thành đống củi đơn giản chỉ cần đặt chúng vào quỹ đạo thời gian.Một ngày có hai tư tiếng không bao giờ thay đổi , tạo hóa cũng không thiên vị bất kì ai. Tuy thời gian vô hình nhưng mỗi người đều buộc phải nắm lấy được và làm sao biến nó trở nên có ý nghĩa?
Điều gì quý giá nhất trong cuộc sống này? Có nhiều người nói rằng đó là sức khỏe bởi có sức khỏe ta mới có thể làm được những công việc khác. Có người lại nói rằng đó là tiền bạc bởi có tiền chúng ta có thể mua được nhiều thứ. Nhưng có người lại nói đó là thời gian. Vậy vì sao chúng ta cần quý trọng thời gian? Những bài làm văn mẫu dưới đây sẽ giúp các bạn trả lời câu hỏi đó. Khi viết, các bạn cần đưa ra những lập luận thuyết phục, dẫn chứng xác đáng, ý rõ ràng, mạch lạc. Các bạn có thể bộc lộ những suy nghĩ, quan điểm của mình để bài viết thêm sinh động, hấp dẫn. Các bạn có thể tham khảo những bài làm văn mẫu dưới đây để từ đó có thể định hình cách viết cho riêng mình. Chúc các bạn thành công!
Mùa xuân | Mùa hạ | Mùa thu | Mùa đông |
---|---|---|---|
b) Làm cho cây lá tươi tốt |
a) Cho trái ngọt hoa thơm |
c) Nhắc cho học sinh nhớ ngày tựu trường e) Làm cho trời xanh cao |
d) Ấp ủ mầm sống để xuân về đâm chồi này lộc
|
Câu văn cho thấy cây và hoa cũng mang tình cảm của con người đối với Bác : Cây và hoa của non sông gấm vóc đang dâng niềm tôn kính thiêng liêng theo đoàn người vào lăng viếng Bác.
giản dị, yêu nước, thương dân, đức độ, hiền từ, hiền hậu, nhân tài, nhân ái, khiêm tốn, bình dị, tài ba, lỗi lạc, giàu nghị lực
HƯỚNG DẪN VIẾT
Lu là tên chú chó của gia đình em. Đó là giống chó săn thông minh, lanh lợi và rất trung thành. Hồi bố mới mua về, nó chỉ to bằng cái bình thủy Trung Quốc. Mới có sáu tháng mà nó đã đứng ngang ngực em rồi. Toàn thân nó phủ một lớp lông vằn vện, giống như con hổ quảng cáo trên truyền hình. Lu ngoan lắm. Mỗi lần cho nó ăn, em yêu cầu nó phải đi bằng hai chân sau, hai chân trước nhấc khỏi mặt đất rồi làm động tác bắt tay. Đến chỗ ăn cơm, cho dù đang rất thèm ăn nhưng nó vẫn ngoan ngoãn ngồi im chờ lệnh. Có khi đói bụng quá, nó thực hiện động tác rất nhanh rồi thục mõm vào ăn một cách vội vã. Ăn xong, tự động ra nằm ở bậc thềm trông nhà. Hễ nghe thấy tiếng động lạ, nó nhanh chóng phóng ra sủa oang oang để báo hiệu cho mọi người biết. Gia đình em ai cũng yêu quý Lu và xem nó như là một thành viên trong gia đình.
là gì nào ?