Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ "Sang năm con lên bảy" mang đến thông điệp về sự trưởng thành và nhận thức về thế giới xung quanh. Bài thơ cho thấy sự thay đổi của con khi trưởng thành, từ việc nghe thấy tiếng chung cho đến việc chỉ còn nghe tiếng người nói với con. Điều này có thể thể hiện sự mất đi của sự trong sáng và khám phá tinh thần của tuổi thơ.
Bài thơ cũng nhấn mạnh về sự khác biệt giữa thời thơ và thời trưởng thành. Chim không còn biết nói, gió chỉ biết là, cây chỉ còn là cây, đại bàng không trở về và chuyện ngày xưa chỉ là chuyện ngày xưa. Điều này cho thấy sự mất đi của sự kỳ diệu và sự ngây thơ trong cuộc sống khi trưởng thành.
Thông điệp chính của bài thơ là sự nhận thức về sự thay đổi và sự mất đi trong quá trình trưởng thành. Bài thơ khuyến khích chúng ta hãy trân trọng và tận hưởng những khoảnh khắc khắc trong tuổi thơ, vì sau này khi trưởng thành, chúng ta sẽ không còn cảm nhận được những điều kỳ diệu và thơ ngây như trước đây.
...
Thông điệp qua bài thơ: nên biết trân trọng thời thơ ấu khi bản thân ta có một trí óc sáng tạo, trái tim đơn giản dễ hạnh phúc và khi lớn lên rồi hãy sống có nghĩa sống cố gắng phát triển bản thân để "giành" được nhiều điều ta muốn như cuộc sống tốt, đạt được ước mơ, hoài bão của mình.
Ý nghĩa của bài thơ: thể hiện nên sự trân quý tuổi thơ ấu là đẹp đẽ, vui tươi, hồn nhiên nhất trong đời mỗi người và bản thân nên trân trọng thời gian được nhìn ngắm cuộc đời dù là khi nhỏ tuổi dù là khi trưởng thành; hãy luôn cố gắng để bản thân đạt được hành phúc tốt đẹp mình mong muốn.
Bài thơ trên được viết theo thể thơ 5 chữ: Đúng
Phương thức biểu đạt là tự sự, miêu tả kết hợp biểu cảm: Sai
=> Đúng là phương thức biểu đạt là biểu cảm kết hợp với tự sự miêu tả
Câu 1 :
Chim không còn biết nói
Gió chỉ còn biết thổi
Cây chỉ còn là cây
Đại bàng chẳng về đây
Đậu trên cành khế nữa
mấy cái dính liền vs nhau là enter xuống dòng nha!
nó gộp một hàng đó
@_@
1. Bài thơ được viết theo thể thơ 5 chữ.
Nội dung bài thơ: Điều người cha muốn nói với con: Khi lớn lên, từ giã thế giới tuổi thơ con sẽ có một cuộc sống hạnh phúc thật sự do chính hai bàn tay con gây dựng nên.
2. - Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm.
- Lí giải: Tập trung thổ lộ tâm trạng, cảm xúc của tác giả khi lên bảy, vào lớp Một đầy hồn nhiên và thích thú, nhưng cũng là lúc thời gian trôi qua đã làm cho tác giả trưởng thành, không còn cảm nhận được sự hồn nhiên thích thú ấy nữa, chính sự trưởng thành ấy đã lấn áp đi cái tâm trạng ấy. Rồi để từ đó, tác giả đã thể hiện sự luyến tiếc, thuở thơ ấu giờ chỉ còn là quá khứ.
3. Nghĩa chuyển
4. Cha muốn nhắn nhủ con: Khi con lên bảy tuổi, con sẽ đi học, những truyện cổ tích và thế giới trẻ thơ sẽ nhường bước cho một thế giới mới, nhiều khó khăn nhưng cũng đầy thú vị mà tự con sẽ khám phá.
5. Trong đoạn trích trên người cha muốn nhắn nhủ với con là khi lớn lên, từ giã thế giới tuổi thơ con sẽ có một cuộc sống hạnh phúc thật sự do chính hai bài tay con gây dựng lên. Đây là một lời dặn dò rất đúng đắn và có ý nghĩa của cha dành cho con. Cảm ơn cha vì đã chỉ bảo những điều hay, lẽ phải để cuộc sống em tốt đẹp hơn. Cha như ánh mặt trời soi đường chỉ lối cho con. Em sẽ trả lời cha là đã hiểu điều cha nhắn nhủ và sẽ cố gắng học tập rèn luyên để tự mình có thể đi trên chính đôi chân của mình.
Qua đoạn thơ, người cha muốn nói với con: khi lớn lên và từ giã thời thơ ấu, con sẽ bước vào cuộc đời thực có nhiều thử thách nhưng cũng đáng tự hào. Để có được hạnh phúc, con phải rất vất vả, khó khăn vì phải giành lấy hạnh phúc bằng lao động, bằng đôi tay và khối óc của chính bản thân mình (không giống như hạnh phúc tìm thấy dễ dàng trong các truyện đời xưa, nhờ sự giúp đỡ của Ông Bụt, Bà Tiên…). Nhưng hạnh phúc mà con tìm được trong đời thực sẽ thật sự là của con (do chính bàn tay và khối óc của con làm ra), sẽ đem đến cho con niềm tự hào kiêu hãnh.
Đoạn thơ trên, người cha muốn nói với con rằng: Khi con lớn, từ giã tuổi ấu thơ để bước vào cuộc đời thực với biết bao thử thách nhưng rất tự hào. Để có hạnh phúc, người cha muốn nói rằng con phải trải qua bao khó khăn, vất vả bằng chính đôi bàn tay và khối óc của con. Hạnh phúc do chính con tạo dựng đó là cuộc sống thực của con và đó là niềm sung sướng nhất đời con.
Trong cuộc sống của chúng ta có những lúc vui, buồn, giận dữ, đau buồn,... nhưng đó là nhứng trạng thái tâm lý bình thường. Nhưng chúng ta nên kìm chế những trạng thái đó vì nó không những khiến bạn và những người xung quanh bạn bị tổn thương. Dù những cây dinh đó đã được rút ra thì trong tâm hồn người đó vẫn in sâu dấu vết không thể nào xóa nhòa đi được. Chúng ta không nên trút những cơn giận dữ, những nỗi bực tức của mình nên người khác, đặc biệt là những người thân của mình. Vì đó sẽ gây những tổn thương sâu sắc.
Em rút ra bài học là mình phải kiềm chế lại cơn tức giận vì nó vừa có hại cho sức khỏe, mình sẽ rất ít bạn và ngừa ta sẽ luôn nói xấu mình.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Mẹ", một từ đơn giản thôi nhưng lại chứa đựng biết bao nhiêu là tình thương, ý nghĩa sâu sắc thật bao la, rộng lớn."Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào, tình mẹ yêu mến như là gió đùa mặt hồ, lời ru êm ái như đồng lúa chiều rì rào, tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu..."."Mẹ yêu con như biển trời lai láng, con yêu mẹ như chín tháng chín ngày...".Ôi,cứ mỗi lần nhắc đến mẹ em không thể nào quên được tấm lòng của mẹ đã dành cho em suốt những ngày tôi còn thơ bé, làm sao để đứa con này có thể đền đáp được công ơn của mẹ đây? Em thật may mắn khi có người mẹ luôn bên cạnh, lo lắng, chăm sóc em lớn lên từng ngày.Bây giờ em chỉ muốn nói với mẹ rằng :"Con yêu mẹ nhất trên đời !"
khi mà tôi lớn , tôi thấy mik hồi nhỏ thật ngu ngốc , thấy người lớn đếm ngày bằng đốt tay , vậy là thỉnh thoảng đang chơi vui , lại nói
Ê , tụi bay từ từ đã
rồi cững bắt chước đếm từng đốt ngón tay , thấy tụi nó ngơ ngác nhìn ko hiểu , tôi đắc ý lắm nhưng thực chất cũng chẳng hiểu mik đang làm gì . rồi khi thấy viết lách gì đó , cũng lấy giấy bút lên viết vài thứ loằng ngoằng . khi thấy trong phim họa sĩ vẽ người trc mặt , cx bắt tụi nó vẽ mình trong khi bức tranh thì cái cổ to hơn cái đầu , cánh tay to tướn như bị thắt lại ở nách , đôi chân dài và to chắc cũng gấp 3 gấp 4 cái nữa người trên , cái eo chỉ nhỏ bằng 1 cía gạch xuống .... vậy mà tụi nó cụng vỗ tay ầm ầm khen đẹp
đó , đó là khi tôi còn nhỏ . bây giờ thì khác rồi , tôi phải học tập , đối đầu với những bài tập khó , những bài thi hồi hộp và cả những thất bài . tôi được học , được biết rất nhiều thứ : cách chúng ta đuợc hình thành , tiên ko có thật , ông già noel sẽ chẳng bao giờ đến .... tất cả mọi thứ đều chống lại những gì mà hồi nhỏ tôi từng nghĩ . khi chúng ta biết nhiều thứ , đối mặt với xã hội giả tạo , với cuộc đời khó khăn , với những rào cản .. tôi đã học đc cách dấu đi cảm xúc của chính mik , tự tạo ra 1 cái nụ cười giả tạo . tôi chẳng còn mông lung chờ đợi chị hằng từ cung trăng , chẳng còn đợi 1 cô tiên xuất hiện ban cho tôi 1 đôi cánh .... tất cả đều bị dập tắt bởi 1 xô nước có tên là thức tế , khi tôi lớn lên đồng nghĩa vs việc tôi chẳng còn những ảo tưởng hão huyền ấy , cứ nghĩ mik là nữ chính trong 1 bộ phim .... nhưng giờ tôi biết rằng thế giới này ko sinh ra vì tôi , ko chỉ để dành cho 1 mik tôi , tôi ko phải nữ hoàng .......mà tôi sinh ra vì thế giới này . cuộc đời ko như là mơ , nó làm tôi vấp ngã và hoàn toàn bất lực , rồi nó lại túm tóc tôi kéo lên , nó giống như tôi là nô lệ và tôi phải tự đứng lên để đánh bại tất cả thì mới vươn đc tới thành công cũng chính là thoát cảnh nô lệ . tuổi thơ khi đầu ta là 1 tờ giấy trắng trôi qua rất nhay , bây giờ tuôi thơ hiện tại của tôi đã có khá khá mực rồi , mực thì sẽ ko tẩy đc cũng như tôi ko lấy lại những kí ức đó đc nữa rồi