K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 8 2021

Như một cơn gió.

Như một vị thần.

a boss.

Như một vị thần.

Câu 1. Đọc đoạn trích và thực hiện yêu cầu:“Hình như gió bão chờ chúng tôi lọt hết vào trận địa cánh cung bãi cát, rồi mới tăng thêm hỏa lực của gió. Mỗi viên cát bắn vào má vào gáy lúc này buốt như một viên đạn mũi kim. Gió bắn rát từng chập. Chốc chốc gió ngừng trong tích tắc như thay băng đạn, thì đầu cổ lại bật lên khi gió giật. Gió liên thanh quạt lia lịa vào gối vào ngang thắt lưng, đẩy cả người...
Đọc tiếp

Câu 1. Đọc đoạn trích và thực hiện yêu cầu:

“Hình như gió bão chờ chúng tôi lọt hết vào trận địa cánh cung bãi cát, rồi mới tăng thêm hỏa lực của gió. Mỗi viên cát bắn vào má vào gáy lúc này buốt như một viên đạn mũi kim. Gió bắn rát từng chập. Chốc chốc gió ngừng trong tích tắc như thay băng đạn, thì đầu cổ lại bật lên khi gió giật. Gió liên thanh quạt lia lịa vào gối vào ngang thắt lưng, đẩy cả người chạy theo luồng cát mà bạt ra phía sát bờ biển cảu một bãi dài ba ngàn thước, rộng chừng trăm thước.”

(SGK Ngữ văn 6, NXB Giáo dục)

a. Đoạn trích trên được trích trong văn bản nào? Tác giả là ai? Nêu thể loại của văn bản đó.

b. Nội dung chính của đoạn trích trên là gì?

c. Chỉ ra và nêu tác dụng của 1 hình ảnh so sánh có trong đoạn trích trên.

0
13 tháng 1 2023

Đây là câu trả lời của em:
a. Câu sau sử dụng biện pháp tu từ so sánh: Hình ảnh trong câu hiện lên rất là sinh động. Làm cho chúng ta thấy phần nào cho thấy sự khốc liệt, mạnh mẽ của viên cát tác động vào má. Cho thấy một sự bàng hoàng khủng khiếp, có gì đó hơi ghê sợ ở những người đọc, người nghe trước tác động của viên cát. 

b. Câu sau sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa: Gió ở đây giống như con người, giúp hình ảnh của câu văn thêm giàu sức tạo hình. Làm cho phần nào thấy sự khốc liệt của trận địa cách cung bãi cát.

13 tháng 1 2023

a) Biện pháp tu từ : so sánh

    Tác dụng : giúp người đọc cảm nhận được sự khốc liệt của viên cát bắn vào má và sự ghê rợn của viên cát đồng thời làm cho câu văn trở nên sinh động 

b) Biện pháp tu từ : nhân hóa

    Tác dụng : cho thấy sự kinh khủng của trận địa và khiến cho câu văn trở nên sống động hơn 

D
datcoder
CTVVIP
22 tháng 12 2023

a. Biện pháp tu từ so sánh: Tác giả so sánh mỗi viên cát bắn vào như một viên đạn.

=> Hình ảnh trở nên đặc sắc, thể hiện sự khốc liệt, mạnh mẽ, giống như cảnh tượng của một cuộc chiến trường.

b. Biện pháp tu từ nhân hóa: Gió giống như con người, bài binh bố trận một trận địa vô cùng khốc liệt. 

=> Làm cho thiên nhiên hiện lên sinh động, có hơi thở, linh hồn như một con người. Qua đó cũng giúp văn bản trở nên sinh động, hấp dẫn và nhấn mạnh sự khốc liệt của cơn bão.

30 tháng 7 2021

THAM KHẢO!

C1: 

Nhìn dáng vẻ trẻ con, hồn nhiên của Lượm ai nghĩ được cậu bé có thể hoàn thành được nhiệm vụ khó khăn của mình. Nhưng đến câu thơ này vẫn hình ảnh vô tư hồn nhiên ấy, nhưng Lượm lại hiện lên như những người chiến sĩ giả phóng quân thực thụ, dù không khí mưa bom bão đạn xung quanh, mạng sống có thể mất bất cứ lúc nào nhưng cậu bé không hề sợ, không phải cậu bé không sợ chết mà vì thư cậu bé đang mang có đề “Thượng khẩn” tức là những thông tin mật rất gấp rút không thể chậm chễ vì vậy mà cậu bé bất chấp lao vào vòng đạn đạo “Sợ chi hiểm nghèo”. Những hành động của chú bé Lượm khiến người đọc không thôi cảm phục vì còn nhỏ nhưng chí khí lại không nhỏ chút nào.

C2: Bạn tự chép nhé!

Khổ thơ cuối đã nâng cao ý nghĩa của câu truyện lên một tầm khái quát lớn, làm cho người đọc thấu hiểu mọi chân lý đơn giản mà lớn lao, cái đêm không ngủ đc miêu tả trong bài thơ chỉ là 1 trong vô vàn những đêm Bác không ngủ . Bác không ngủ vì lo cho việc nước là lẽ thường tình của Bác Hồ vì Bác là 1 vị lãnh tụ, người cha chung thân yêu của đân tộc, cuộc đời của người gắn với dân với nước. Đó chính là lẽ sống nưng nui tất cả chỉ quên mình của Bác mà mọi người đều thấu hiểu.

30 tháng 7 2021

Câu 1:
Cảm nghĩ của em là: 
-Chú bé Lượm thật dũng cảm không sợ nguy hiểm để giao thư cho bộ đội ta em rất khâm phục chú
Câu 2:
           Đêm nay Bác ngồi đó
           Đêm nay Bác không ngủ
           Vì một lẽ thường tình
           Bác là Hồ Chí Minh
Nêu cảm nghĩ mk chịu.

11 tháng 1 2022

Hùng là một đứa con trai thông minh, nhanh nhẹn và dũng cảm. 

- Đoàn tàu đi nhanh nhanh .

19 tháng 3 2018

Một câu có hai bộ phận chính. Đó là Chủ ngữ và Vị ngữ

            CN:tôi;tôi

             VN: là một cô bạn đầy sức sống

                     rất thân thiện và dịu dàng lại còn nhanh nhẹn

21 tháng 3 2018

Ai k mình ba cái thì mình sẽ k cho người đó

câu 1 : Nhà thơ dùng nhiệm vụ liên lạc cuối cùng của Lượm có tình chất như thế nào ? câu 2 : Gạch chân dưới nhũng từ xưng hô của tác giả gọi Lượm cháu ,chú bé , Lượm ,đồng chí , chú đồng chí nhỏ câu 3 : Qua những từ ngữ xưng hô em phát hiện tác giả và Lượm có quan hệ gì ? câu 4 :Câu thơ được đặt ở gần cuối có tác dụng gì ? câu 5 : Sau câu thơ đặc biệt Lượm ơi , còn không ? hình ảnh Lượm ở...
Đọc tiếp

câu 1 : Nhà thơ dùng nhiệm vụ liên lạc cuối cùng của Lượm có tình chất như thế nào ?

câu 2 : Gạch chân dưới nhũng từ xưng hô của tác giả gọi Lượm

cháu ,chú bé , Lượm ,đồng chí , chú đồng chí nhỏ

câu 3 : Qua những từ ngữ xưng hô em phát hiện tác giả và Lượm có quan hệ gì ?

câu 4 :Câu thơ được đặt ở gần cuối có tác dụng gì ?

câu 5 : Sau câu thơ đặc biệt Lượm ơi , còn không ? hình ảnh Lượm ở đầu khổ thơ có tác dụng gì ?

câu 6 : Bài thơ lượm được sáng tác tring giai đoạn nào ?

câu 7 : Phương thức biểu đạt nào không được sử dụng trong bài thơ Lượm ?

câu 8 : "Chú bé loắt choắt

Cái xắc xinh xinh

Cái chân thoăn thoắt

Cái đầu nghênh nghênh

Ca lô đội lệch

Mồm huýt sáo vang

Như con chim chích

Nhảy trên đường vàng..."

Vẻ đẹp của Lượm trong hai khổ thơ trên là gì?

câu 9 : Từ xưng hô nào không phải để gọi Lượm trong bài thơ ?

câu 10 : Việc lặp lại hình ảnh của chú bé Lượm nhỏ nhắn , nhanh nhẹn ở khổ thơ đầu và cuối bài thơ có ý nghĩa gì ?

Giúp mình làm bài với

p/s : hứa sẽ tick đúng

1
4 tháng 11 2022

ko bt

4 tháng 4 2021

1,Lượm nhận bức thư thượng khẩn từ tay anh cán bộ rồi xin phép ra về. Ngoài mặt trận súng nổ vang trời, máy bay địch rè rè lượn trên bầu trời. Giữa trưa, đường làng vắng vẻ. Lúa trên đồng xanh mướt, đã bắt đầu trổ bông. Thấp thoáng trên cánh đồng xanh bạt ngàn tít tận chân trời là chiếc ca lô trắng của Lượm. Em băng qua đường, lội qua những cánh đồng đưa lá thư tới tay chỉ huy. Thế nhưng, bất ngờ một quả bom từ máy bay địch thả xuống. Đùng! Lượm ngã xuống. Chiếc ca lô văng ra xa. Khuôn mặt em lấm lem bùn đất, bộ quần áo nhuốm sắc đỏ tươi của máu. Đôi tay em nắm chặt bông lúa non còn thơm mùi sữa. Đôi mắt từ từ nhắm lại....Thôi rồi, Lượm ơi!

2,

Đêm đã về khuya rồi. Ngoài trời gió lồng lộng thổi. Không còn tiếng chim kêu lích chích trong tán cây. Cảnh rừng Việt Bắc âm u, tĩnh mịch quá!

Chẳng biết vì sao, tôi không ngủ được. Tôi suy nghĩ cho trận chiến nay mai, chiến dịch Điện Biên Phủ. Đang nghĩ ngợi mông lung thì tôi nghe có tiếng sột soạt rất khẽ. Tôi nhổm dậy. Là Bác ư? Khuya rồi, sao Người chưa ngủ nhỉ?

Bác ngồi yên lặng bên cạnh bếp lửa hồng, vẻ mặt của Bác trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Ngoài mái lều tranh cũ nát, mưa rơi lâm thâm, dai dẳng. Tôi ngước mắt nhìn Bác, càng nhìn, tôi càng thấy thương Bác hơn. Bác như một người cha vậy. Người cha ấy đang nhóm lửa cho tôi và đồng đội nằm ấm.

Sau đó, Bác đi dém chăn cho chúng tôi: Từng người một. Như sợ các anh em giật mình, Bác nhón chân nhẹ nhàng, thật nhẹ. Bóng Bác ánh lên trước ngọn lửa, cao lồng lộng, bao trùm cả cán lều. Tôi có cảm giác mơ màng cái bóng của Bác như làm chúng tôi ấm áp hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy hừng hực kia.

Thổn thức nỗi lòng, tôi thầm thì hỏi:

- Bác ơi, Bác chưa ngủ ạ? Bác có thấy lạnh không?

Bác nhìn tôi, mỉm cười rồi trả lời bằng một giọng ấm áp:

- Ừ, Bác chưa ngủ đâu. Chú cứ ngủ cho đẫy giấc, để mai còn đi đánh giặc nữa chứ!

Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt, nhưng vẫn bồn chồn. Tôi nằm mà vẫn lo Bác ốm, lòng tôi cứ bộn bề. Chiến dịch còn dài lắm! Rừng Việt Bắc lắm dốc, lắm ụ. Nếu Bác cứ không ngủ suốt thế này, thì Bác lấy sức đâu để mà đi? Thế rồi tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Lần thứ ba tôi thức giấc thì đã canh tư. Nhìn thấy Bác vẫn đang ngồi, tôi hoảng hốt, giật thót mình. Bác vẫn chưa ngủ ư? Trời sắp sáng rồi!!! Tôi vội vã:

- Bác ơi, trời sắp sáng rồi, Bác hãy ngủ để sáng mai có sức mà đi!

Vẫn bằng giọng dịu dàng, Bác nói với tôi:

- Chú cứ ngủ đi, còn Bác thức thì cứ mặc Bác. Bác không ngủ được đâu! Bác đang nghĩ về đoàn dân công, trời mưa như thế này, chắc họ lạnh lắm. Bác chỉ mong trời sáng cho nhanh thôi. Không biết các cô chú ấy có sao không?

Tôi chợt hiểu ra, Bác thức vì chuyện ấy. Bác không chỉ chăm lo cho chúng tôi mà còn lo lắng cho cả những người ở xa chưa hề được gặp Bác. Tấm lòng của Bác thật cao cả. Lòng tôi vui sướng tràn trề và tôi quyết định thức luôn cùng với Bác.

Đêm nay, Bác không ngủ vì Bác là người luôn lo cho mọi người hơn bản thân. Bác là người Cha già của nhân dân Việt Nam - Vì Bác là Hồ Chí Minh.