Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chọn đáp án: C. Khi nghe được lệnh phá khóa, gọi hàng người trốn trong nhà nguyện
- Đoạn văn (1): Câu “Nếu bị tước đi... chịu đựng sự kìm hãm” luận điểm văn bản.
Các câu văn phía sau bổ sung ý nghĩa, làm sáng rõ cho luận điểm
- Đoạn văn (2) kể về truyền thuyết hòn đảo An Mạ làm bài thuyết minh thêm hay, sinh động:
+ Tâm lý chung người tham quan muốn biết thêm về truyền thuyết, lịch sử thắng cảnh đó
+ Kể về truyền thuyết khiến cho bài văn trở nên huyền bí, kì ảo
Thật tội nghiệp những đứa trẻ còn đang ở tuổi đến trường lại phải nai lưng ra kiếm sống. Các em đã phải hứng lấy tất cả những bụi bặm của cuộc đời. Hàng ngày phải đương đầu với biết bao khó khăn của cuộc sống, phải đối diện với hầu hết những cặn bã của xã hội, làm thế nào để các em có thể giữ gìn được sự trong sáng cho tâm hồn mình. Nhìn những đứa trẻ lang thang trên đường phố với một tương lai mờ mịt, trong lòng tôi dấy lên bao nhiêu cảm xúc.Giá như, những người quyền cao chức trọng bớt ăn chơi xa xỉ, những thanh niên con nhà giàu bớt những cuộc ăn chơi thâu đêm suốt sáng thì chắc rằng sẽ có rất nhiều em nhỏ đáng lang thang kia có được một chốn bình yên để đi về, có được một chỗ ấm áp để trú chân trong những mùa đông rét mướt.
Cuộc sống còn bộn bề những lo toan và còn bao nhiêu bất trắc. Sẽ vẫn còn những đứa trẻ lang thang, không nhà không cửa, không người che chở yêu thương. Chỉ mong rằng, những bậc cha mẹ biết nghĩ hơn, sinh ít con để đảm bảo cuộc sống cho chúng, những bà mẹ hãy có trách nhiệm hơn khi đã trót sinh ra một đứa trẻ. Đừng vì cuộc sống của riêng mình mà nỡ bỏ rơi đứa con do mình đứt ruột đẻ ra. Và cũng mong rằng chúng ta sẽ quan tâm giúp đỡ để hạn chế những thiệt hại do thiên tai bão lụt gây ra, để những đứa trẻ không phỉ rời bỏ gia đình, quê hương bản quán mà đi tha phương cầu thực… Còn biết bao cảnh ngộ đáng thương tâm, nếu mỗi chúng ta đều biết sống nhân hậu hơn thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn, và chắc hẳn trên đường phố sẽ bớt đi những mảnh đời côi cút, chắp vá.
em lớp 4. em mạnh dạn viết ạ
Cuộc sống ngày càng phát triển, con người cũng vì đó bị cuốn vào vòng xoay tièn bạc. Cơm, áo, gạo, tiền khiến con người ta mải miết với công việc mà quên đi rằng còn nhiều thứ quan trọng cần được quan tâm. Những đứa trẻ thời nay gần như được phó mặc cho nhà trường hoặc những bà giúp việc. Bố mẹ chúng còn "bận" kiếm tiền. Lý do được hầu hết các bậc phụ huynh đưa ra là tôi "bận". Họ bận đến nỗi không có thời gian dành cho con cái. Cả ngày có khi không gặp mặt con, vì họ đi làm từ sớm đến tối muộn mới về. Khi về nhà thì lại cầm khư khư trên tay chiếc điện thoại. Khi con cái muốn đến gần tâm sự thì chỉ nhận được sự thờ ơ " đi ra ngoài, mẹ (bố) đang bận lắm". Cái khoảng cách đó lớn dần theo năm tháng, những đứa trẻ cảm thấy cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Chúng chỉ ước rằng bố mẹ có thể bớt chút thời gian tâm sự với chúng, đưa chúng đi chơi hoặc ôm chúng vào lòng. Cái chúng cần không chỉ là đầy đủ về vật chất, được ăn ngon mặc đẹp. Chúng cần được bố mẹ quan tâm, chia sẻ. Đã có rất nhiều trường hợp vì áp lực học tập hoặc bị bạo lực học đường nhưng không chia sẻ được với ai nên đã dẫn đến những cái chết thương tâm.
Chọn đáp án: C. Mối nghi ngờ Giám đốc Cô nhi viện đã giấu ai đó vào trong nhà nguyện
- Điểm tương đồng giữa trẻ em và người nghệ sĩ là giàu lòng đồng cảm.
- Sự khâm phục, trân trọng trẻ em của tác giả được hình thành trên cơ sở tác giả phát hiện “bản chất của trẻ thơ là nghệ thuật”. Trẻ em không chỉ đồng cảm với con người mà bằng một cách hết sức tự nhiên, còn đồng cảm với hết thành sự vật như chó mèo, hoa cỏ, chim cá, bướm sâu. Chúng hồn nhiên trò chuyện với chó mèo, hồn nhiên hồn nhiên cây cỏ, hồn nhiên chơi với búp bê, tấm lòng chung chân thành mà tự nhiên hơn nghệ sĩ nhiều.
Câu 1: Nội dung: Đây là sự rối loạn tăng động (ADHD) ở trẻ khiến trẻ gặp khó khăn khi đi học. Nhưng phụ huynh chưa thật sự quan tâm và chưa có nhiều môi trường giáo dục đặc biệt để trẻ phát triển và được điều trị tốt hơn.
Câu 2: - Thái độ đúng đắn của cha mẹ, gia đình, người xung quanh khi chấp nhận đây là một căn bệnh cần họ quan tâm, chăm sóc và trẻ được đưa đi điều trị.
- Môi trường giáo dục đặc biệt: Trẻ vẫn có thể học cùng với bạn bè đồng lứa với sự đồng hỗ trợ thích hợp của giáo viên, chuyên viên tâm lý học đường và phụ huynh. Hoặc trẻ có thể theo đuổi những môn năng khiếu ưa thích, nơi mà không cần sự tập trung chú ý quá lâu nhưng khuyến khích sự vận động thể chất ở cường độ cao, như điền kinh, bơi lội, khiêu vũ thể thao...
Câu 3: Những môi trường giáo dục đặc biệt ấy thường rất ít và có nhiều trẻ không có được môi trường đó để được phát triển tốt hơn. Tác giả rất tiếc nuối vì điều này và có lẽ tác giả cũng mong xã hội quan tâm nhiều đến căn bệnh này để những môi trường này được xây dựng nhiều hơn.
Câu 4: Câu văn Khi nào cuộng đồng hiểu và trao quyền được khác người cho những đứa trẻ đặc biệt? gợi cho tôi suy nghĩ cộng đồng vẫn luôn thờ ơ với những đứa trẻ ấy. Cộng đồng phải đồng cảm, thấu hiểu và trao cho chúng quyền được khác người. Vì chỉ có như vậy những đứa trẻ ấy mới nhận được thái độ đúng đắn về căn bệnh và được chăm sóc tốt hơn từ mọi người.
Chọn đáp án: C. Thương xót những đứa trẻ con lai.