Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Mở bài
– Cách đây hơn 1 năm, ngày 13-11-2015, cả thế giới bàng hoàng đau đớn khi tổ chức khủng bố IS ném bom và xả súng đẫm máu ở Paris khiến 129 người thiệt mạng. Và hàng loạt vụ ném bom tự sát ở Mĩ, Afganistan, Iraq hay ở Ai cập và Anh… đã vẽ ra tình hình an ninh ngày càng bất ổn trên thế giới. Bởi thế, thật đúng khi nói rằng: khủng bố đang là một vấn nạn có ảnh hưởng trên phạm vi toàn cầu.
2. Thân bài
a) Giải thích
– Khủng bố là hình thức đấu tranh xã hội cực đoan bằng bạo lực, dùng bạo lực làm thước đo mức độ đấu tranh.
b) Bàn luận
(1) Thực trạng
– Khủng bố nhà nước: Nhà nước này dùng bạo lực có tổ chức để đàn áp, tấn công một nhà nước khác. Có hai hình thức: bạo lực chính trị tạo sức ép và bạo lực vũ trang tấn công hủy diệt.
– Các tổ chức khủng bố: Một nhóm người (cùng tôn giáo, đảng phái hoặc cùng động cơ, mục đích) dùng bạo lực để gây sức ép với một thể chế chính trị, một bộ phận dân cư.
– Khủng bố cá nhân: Dùng các hình thức bạo lực (dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực…) đối với cá nhân khác.
(2) Nguyên nhân
– Ẩn giấu đằng sau quan hệ giữa các giai cấp, các nhóm xã hội là các quan hệ lợi ích, đặc biệt là lợi ích kinh tế. Xét đến cùng, khủng bố cũng là nhằm đạt được những lợi ích (kinh tế, chính trị, quyền lực)
– Sự xung đột, mâu thuẫn không giải quyết được giữa các tôn giáo, đảng phái trong xã hội.
– Sự ích kỉ, độc ác, vô nhân tính của con người khiến con người mất đi sự tỉnh táo của lí trí, sự sâu sắc trong nhận thức.
(3) Hậu quả
– Đe dọa sự sống của một quốc gia, một dân tộc.
– Đe dọa sự an toàn về tính mạng, của cải và an ninh xã hội ở các mức độ khác nhau.
– Tạo nên những áp lực nặng nề về tâm lí.
– Trong xã hội hiện nay, khủng bố đe dọa ảnh hưởng tới tất cả các quốc gia, các dân tộc, phá vỡ nền hòa bình, tức là đi ngược lại với khát vọng của con người và lấy đi cơ hội phát triển của các dân tộc.
Khủng bố là kẻ thù của con người và của tất cả các dân tộc chân chính. Vì vậy cần phải loại trừ khủng bố (dù là dưới bất kì hình thức nào) ra khỏi cuộc sống của con người.
(4) Giải pháp
– Cần bắt đầu từ vấn đề gốc rễ của khủng bố: Cần nhận thức đúng đắn về lợi ích và giải quyết hài hòa những quan hệ lợi ích của các dân tộc, các giai cấp, các nhóm người xã hội.
– Khủng bố là vấn đề toàn cầu, phức tạp, khó giải quyết, đòi hỏi phải có sự chung tay góp sức của nhiều quốc gia và của toàn nhân loại nói chung.
– Kết hợp những giải pháp mang tính chính trị, không lạm dụng bạo lực trong ngăn chặn khủng bố vì bạo lực sẽ nuôi dưỡng bạo lực. Thực tế cho thấy khi các tổ chức khủng bố bị dồn ép sẽ càng điên cuồng hơn và đẩy bạo lực lên trình độ cao, quy mô lớn hơn.
– Ở mỗi quốc gia, cần xây dựng một xã hội công bằng, bình đẳng thực sự, không còn áp bức bóc lột để hạn chế những mâu thuẫn, xung đột.
c) Bài học nhận thức và hành động
– Nhận thức khủng bố là hành vi giải quyết xung đột tiêu cực, gây hại cho con người.
– Hành động: Nhận thức đúng vấn đề và tỉnh táo trước mọi hành động kêu gọi ủng hộ khủng bố của những kẻ cực đoan. Chuyên tâm học tập, rèn luyện đạo đức, sống yêu thương, chia sẻ với mọi người trong cộng đồng.
3. Kết bài
Hòa bình luôn là khát vọng vĩnh cửu của nhân loại trên toàn thế giới. Và từ xưa đến nay, loài người luôn đấu tranh để đạt được khát vọng đó. Chúng ta tin rằng, bằng sự nỗ lực của các quốc gia trong công cuộc chống khủng bố, bằng tinh thần đoàn kết, tình yêu thương của con người với con người, ánh sáng hòa bình sẽ tỏa rạng khắp mọi nơi trên trái đất này và nỗi đau khủng bố sẽ mãi chìm trong quá khứ.
1. Mở bài
– Cách đây hơn 1 năm, ngày 13-11-2015, cả thế giới bàng hoàng đau đớn khi tổ chức khủng bố IS ném bom và xả súng đẫm máu ở Paris khiến 129 người thiệt mạng. Và hàng loạt vụ ném bom tự sát ở Mĩ, Afganistan, Iraq hay ở Ai cập và Anh… đã vẽ ra tình hình an ninh ngày càng bất ổn trên thế giới. Bởi thế, thật đúng khi nói rằng: khủng bố đang là một vấn nạn có ảnh hưởng trên phạm vi toàn cầu.
2. Thân bài
Giải thích
– Khủng bố là hình thức đấu tranh xã hội cực đoan bằng bạo lực, dùng bạo lực làm thước đo mức độ đấu tranh.
Bàn luận
(1) Thực trạng
– Khủng bố nhà nước: Nhà nước này dùng bạo lực có tổ chức để đàn áp, tấn công một nhà nước khác. Có hai hình thức: bạo lực chính trị tạo sức ép và bạo lực vũ trang tấn công hủy diệt.
– Các tổ chức khủng bố: Một nhóm người (cùng tôn giáo, đảng phái hoặc cùng động cơ, mục đích) dùng bạo lực để gây sức ép với một thể chế chính trị, một bộ phận dân cư.
– Khủng bố cá nhân: Dùng các hình thức bạo lực (dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực…) đối với cá nhân khác.
(2) Nguyên nhân
– Ẩn giấu đằng sau quan hệ giữa các giai cấp, các nhóm xã hội là các quan hệ lợi ích, đặc biệt là lợi ích kinh tế. Xét đến cùng, khủng bố cũng là nhằm đạt được những lợi ích (kinh tế, chính trị, quyền lực)
– Sự xung đột, mâu thuẫn không giải quyết được giữa các tôn giáo, đảng phái trong xã hội.
– Sự ích kỉ, độc ác, vô nhân tính của con người khiến con người mất đi sự tỉnh táo của lí trí, sự sâu sắc trong nhận thức.
(3) Hậu quả
– Đe dọa sự sống của một quốc gia, một dân tộc.
– Đe dọa sự an toàn về tính mạng, của cải và an ninh xã hội ở các mức độ khác nhau.
– Tạo nên những áp lực nặng nề về tâm lí.
– Trong xã hội hiện nay, khủng bố đe dọa ảnh hưởng tới tất cả các quốc gia, các dân tộc, phá vỡ nền hòa bình, tức là đi ngược lại với khát vọng của con người và lấy đi cơ hội phát triển của các dân tộc.
Khủng bố là kẻ thù của con người và của tất cả các dân tộc chân chính. Vì vậy cần phải loại trừ khủng bố (dù là dưới bất kì hình thức nào) ra khỏi cuộc sống của con người.
(4) Giải pháp
– Cần bắt đầu từ vấn đề gốc rễ của khủng bố: Cần nhận thức đúng đắn về lợi ích và giải quyết hài hòa những quan hệ lợi ích của các dân tộc, các giai cấp, các nhóm người xã hội.
– Khủng bố là vấn đề toàn cầu, phức tạp, khó giải quyết, đòi hỏi phải có sự chung tay góp sức của nhiều quốc gia và của toàn nhân loại nói chung.
– Kết hợp những giải pháp mang tính chính trị, không lạm dụng bạo lực trong ngăn chặn khủng bố vì bạo lực sẽ nuôi dưỡng bạo lực. Thực tế cho thấy khi các tổ chức khủng bố bị dồn ép sẽ càng điên cuồng hơn và đẩy bạo lực lên trình độ cao, quy mô lớn hơn.
– Ở mỗi quốc gia, cần xây dựng một xã hội công bằng, bình đẳng thực sự, không còn áp bức bóc lột để hạn chế những mâu thuẫn, xung đột.
Bài học nhận thức và hành động
– Nhận thức khủng bố là hành vi giải quyết xung đột tiêu cực, gây hại cho con người.
– Hành động: Nhận thức đúng vấn đề và tỉnh táo trước mọi hành động kêu gọi ủng hộ khủng bố của những kẻ cực đoan. Chuyên tâm học tập, rèn luyện đạo đức, sống yêu thương, chia sẻ với mọi người trong cộng đồng.
3. Kết bài
Hòa bình luôn là khát vọng vĩnh cửu của nhân loại trên toàn thế giới. Và từ xưa đến nay, loài người luôn đấu tranh để đạt được khát vọng đó. Chúng ta tin rằng, bằng sự nỗ lực của các quốc gia trong công cuộc chống khủng bố, bằng tinh thần đoàn kết, tình yêu thương của con người với con người, ánh sáng hòa bình sẽ tỏa rạng khắp mọi nơi trên trái đất này và nỗi đau khủng bố sẽ mãi chìm trong quá khứ.
Xã hội ngày càng phát triển, con người ngày càng được quan tâm song vẫn có không ít những tác nhân làm nguy hại đến sức khoẻ của con người. Một trong số đó là thuốc lá.
Trên mỗi vỏ bao thuốc lá đều có dòng chữ “Thuốc lá có hại cho sức khoẻ” vậy mà bất chấp điều cảnh báo ấy,người ta vẫn hút thuốc.Hút đến vàng răng,vàng cả ngón tay cầm thuốc,hơi thở hôi đến khó chịu với những người xung quanh…Có một thời, thuốc lá trở thành vật không thể thiếu trên bàn tiếp khách. Người lớn hút, trẻ nhỏ cũng hút. Nguyên nhân nào dẫn đến thói quen tai hại ấy? Do thói quan giao tiếp cũng có, do sự học đòi bắt chước thích tỏ ra mình là người “sành điệu” cũng có.
Hầu hết những người hút thuốc lá đều biết tác hại của nó. Trong thuốc lá có chứa Nicôtin là một chất gây nghiện. Hút thuốc lá nhiều có thể bị hỏng hệ hô hấp, dẫn đến ho, khó thở, tức ngực, thậm chí có thể gây rỗ phổi hoặc ung thư phổi. Như vậy, thuốc lá làm cho sức khoẻ và tuổi thọ bị suy giảm nghiêm trọng. Không những thế thuốc lá còn làm tiêu hao túi tiền của người sử dụng. Có thể số tiền dành cho thuốc lá không nhiều, nhưng nếu không hút thuốc lá, ta có thể dùng số tiền đó vào những việc khác hữu ích hơn. Đối với trẻ nhỏ việc học đòi, bắt chước hút thuốc lá vừa làm nguy hại đến sức khoẻ vừa làm cho tâm tính bị thay đổi dẫn đến dối trá, trộm cắp vặt để có tiền hút thuốc…
Thuốc lá không chỉ có hại đối với người trực tiếp sử dụng nó mà còn ảnh hưởng đến những người xung quanh vì khói thuốc lan trong không khí khiến họ cũng phải chịu ảnh hưởng nặng nề. Hiện nay, khi đến các nơi công cộng như bến xe, thậm chí cả trường học, trụ sở nhà nước, chúng ta vẫn bắt gặp nhiều người hút thuốc lá mà không hề quan tâm đến sức khoẻ của mình và cảm giác của những người xung quanh. Như vậy họ đã gián tiếp làm nguy hại đến sức khoẻ cộng đồng và vô tình làm cho môi trường bị suy thoái. Theo điều tra mới nhất của tổ chức y tế thế giới WHO, cứ theo đà hút thuốc hiện nay thì đến năm 2020 số người chết vì thuốc lá sẽ là 8 triệu người một năm. Tức là cao hơn số người chết vì HIV/AIDS, bệnh lao và tai nạn giao thông cộng lại. Dự báo ấy liệu có làm cho những con nghiện thuốc lá lưu tâm?
Thuốc lá có hại như vậy. Làm thế nào để ngăn chặn việc hút thuốc lá? Có lẽ cần tuyện truyền nhiều hơn về tác hại của nó trên các phương tiện thông tin đại chúng. Coi việc hút thuốc lá là hành vi không đẹp bởi nó là biểu hiện của nghiện ngập và của những con người dễ bị chi phối. Và yếu tố quan trọng nhất là tự bản thân phải ý thức cao, chủ động không tiếp cận với thuốc lá để giữ gìn,bảo vệ sức khoẻ của chính mình và những người thân trong gia đình mình.
Thuốc lá có hại. Thuốc lá nguy hiểm cho sức khoẻ. Bởi vậy thế hệ trẻ chúng ta hãy cùng nhau nói không với thuốc lá.
Xã hội ngày càng phát triển, con người ngày càng được quan tâm song vẫn có không ít những tác nhân làm nguy hại đến sức khoẻ của con người. Một trong số đó là thuốc lá.
Trên mỗi vỏ bao thuốc lá đều có dòng chữ “Thuốc lá có hại cho sức khoẻ” vậy mà bất chấp điều cảnh báo ấy,người ta vẫn hút thuốc.Hút đến vàng răng,vàng cả ngón tay cầm thuốc,hơi thở hôi đến khó chịu với những người xung quanh…Có một thời, thuốc lá trở thành vật không thể thiếu trên bàn tiếp khách. Người lớn hút, trẻ nhỏ cũng hút. Nguyên nhân nào dẫn đến thói quen tai hại ấy? Do thói quan giao tiếp cũng có, do sự học đòi bắt chước thích tỏ ra mình là người “sành điệu” cũng có.
Hầu hết những người hút thuốc lá đều biết tác hại của nó. Trong thuốc lá có chứa Nicôtin là một chất gây nghiện. Hút thuốc lá nhiều có thể bị hỏng hệ hô hấp, dẫn đến ho, khó thở, tức ngực, thậm chí có thể gây rỗ phổi hoặc ung thư phổi. Như vậy, thuốc lá làm cho sức khoẻ và tuổi thọ bị suy giảm nghiêm trọng. Không những thế thuốc lá còn làm tiêu hao túi tiền của người sử dụng. Có thể số tiền dành cho thuốc lá không nhiều, nhưng nếu không hút thuốc lá, ta có thể dùng số tiền đó vào những việc khác hữu ích hơn. Đối với trẻ nhỏ việc học đòi, bắt chước hút thuốc lá vừa làm nguy hại đến sức khoẻ vừa làm cho tâm tính bị thay đổi dẫn đến dối trá, trộm cắp vặt để có tiền hút thuốc…
Thuốc lá không chỉ có hại đối với người trực tiếp sử dụng nó mà còn ảnh hưởng đến những người xung quanh vì khói thuốc lan trong không khí khiến họ cũng phải chịu ảnh hưởng nặng nề. Hiện nay, khi đến các nơi công cộng như bến xe, thậm chí cả trường học, trụ sở nhà nước, chúng ta vẫn bắt gặp nhiều người hút thuốc lá mà không hề quan tâm đến sức khoẻ của mình và cảm giác của những người xung quanh. Như vậy họ đã gián tiếp làm nguy hại đến sức khoẻ cộng đồng và vô tình làm cho môi trường bị suy thoái. Theo điều tra mới nhất của tổ chức y tế thế giới WHO, cứ theo đà hút thuốc hiện nay thì đến năm 2020 số người chết vì thuốc lá sẽ là 8 triệu người một năm. Tức là cao hơn số người chết vì HIV/AIDS, bệnh lao và tai nạn giao thông cộng lại. Dự báo ấy liệu có làm cho những con nghiện thuốc lá lưu tâm?
Thuốc lá có hại như vậy. Làm thế nào để ngăn chặn việc hút thuốc lá? Có lẽ cần tuyện truyền nhiều hơn về tác hại của nó trên các phương tiện thông tin đại chúng. Coi việc hút thuốc lá là hành vi không đẹp bởi nó là biểu hiện của nghiện ngập và của những con người dễ bị chi phối. Và yếu tố quan trọng nhất là tự bản thân phải ý thức cao, chủ động không tiếp cận với thuốc lá để giữ gìn,bảo vệ sức khoẻ của chính mình và những người thân trong gia đình mình.
Thuốc lá có hại. Thuốc lá nguy hiểm cho sức khoẻ. Bởi vậy thế hệ trẻ chúng ta hãy cùng nhau nói không với thuốc lá.
Trong công cuộc xây dựng và đổi mới đất nước,chúng ta đã gặp không ít khó khăn. Điển hình là các tệ nạn xã hội như: Mại dâm, đánh bạc,văn hoá phẩm đồi trụy,ma tuý,…Nhưng đáng sợ nhất vãn là ma tuý hay còn gọi là “cái chết trắng”.Chúng ta hãy tìm hiểu về tác hại to lớn của ma tuý để phòng tránh cho bản thân, gia đình và xã hội.
Tệ nạn xã hội là những hành vi sai trái, không đúng với chuẩn mực xã hội,vi phạm đạo đức, pháp luật, gây ảnh hưởng nghiêm trọng. Tệ nạn xã hội là mối nguy hiểm,phá vỡ hệ thống xã hội văn minh,tiến bộ,lành mạnh.Các tệ xã hội thường gặp là:tệ nạn ma tuý,mại dâm, đua xe trái phép…và trong đó ma túy là hiện tượng đáng lo ngại nhất,không chỉ cho nước ta mà còn cho cả thế giới.
Ma túy là một loại chất kích thích, gây nghiện có nguồn gốc từ cây túc anh hoặc nhựa cây thuốc phiện được trồng ở 12 tỉnh miền núi phía Bắc Việt Nam hay từ lá, hoa, quả cây cần sa được trồng ở các tỉnh giáp ranh biên giới Việt Nam – Campuchia. Ma túy tồn tại ở nhiều dạng như tép, nước, bột, hồng phiến, bạch phiến, thuốc…và được sử dụng bằng nhiều hình thức:hút, chích, hít…Nó như là mê dược vậy.Nếu không thử thì không sao nhưng nếu đã thử dù là một lần thôi thì xem như nó đã cầm tù con người bạn .Hơn nữa,nó cũng là nguyên nhân dẫn đến con đường phạm tội cuả con người.
Chúng ta phải nói “KHÔNG” với ma tuý vì nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khoẻ của con người.Có người cho rằng ma tuý đem lại cảm giác sung sướng,lâng lâng khó tả khi sử dụng.Chúng gíup cho ta quên đời , quên sầu. Để mỗi lần khi chúng ta cảm thấy chán nản thì chúng ta lại tìm đến ma tuý để giải quyết vấn đề như một thói quen vậy.Nhưng chúng ta đâu biết rằng trong ma tuý có chất kích thích không tốt cho sức khoẻ và nó đang dần huỷ hoại con người chúng ta. Nó có thể biến một người công dân tốt trở thành một “con ma”của xã hội.Ma tuý gây nghiện và người sử dụng nó không thể từ bỏ được nếu như không có ý thức ngay từ đầu.Một lần thăng hoa đổi lấy cả tính mạng liệu có đáng không?Ma tuý không gây chết người ngay từ lần đầu sử dụng nhưng nếu sử dụng quá liều và thường xuyên thì có thể gây tử vong. Ấy là chưa kể đến tình trạng bị chết do sốc thuốc. Câu chuyện “cái chết trắng” của nhà tỉ phú trẻ Raphael, chết ngay bên đường do dùng bạch phiến quá liều. Những người nghiện lâu ngày rất dễ nhận ra, người gầy gò, da xám, tóc xơ xác. Hệ thần kinh bị tổn thương nặng do ảnh hưởng của thuốc, kém tập trung, suy nghĩ, chán nản và thiếu ý chí vươn lên nên việc cai nghiện cũng khó khăn.
Ma tuý còn ảnh hưởng đến gia đình của ngừơi sử dụng nữa.Con mất cha,vợ mất chồng,…Chỉ vì một phút nông nỗi mà làm liên luỵ đến gia đình .Chỉ vì thiếu hiểu biết mà biến mình thành con nghiện.Thật xót xa cho những người mẹ,người vợ,..phải chứng kiến cảnh thiếu thuốc,lên cơn quần quật của chính người thân của họ.Và càng đắng cay hơn khi phải tận mắt chứng kiến cảnh ngừơi thân mình bị ma tuý cướp đi mất mà chúng ta chỉ biết đứng nhìn.Không dừng ở đó, để có tiền mua thuốc sử dụng,nhiều người đã cướp của,giết người.Ngay chính người thân của họ,họ còn ra tay nưã huống chi là đối với những người khác.Ma tuý khiến cho an ninh,trật tử bất ổn,tội phạm gia tăng,làm hư hỏng nhiều thế hệ, ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế đất nước về mọi mặt:an ninh,quốc phòng…Khi đã mắc vào tệ nạn này sẽ không thể rút ra được nếu thiếu ý chí.Thử nghĩ xem,một đất nước muốn phát triển mà còn nhiều tệ nạn liệu có thể nào sánh vai được với các nước văn minh khác không?Và hãy nghĩ đến cảm nhận của dư luận sẽ nghĩ về bản thân mình như thế nào khi họ biết chúng ta đã từng phạm tội vì ma tuý?Khi ấy chắc hẳn các bạn sẽ phải dừng lại để suy nghĩ phải không?
Nhưng nói như thế không có nghĩa không có cách nào để phòng chống lại ma tuý.Chúng ta cần sống lành mạnh, trong sạch, không xa hoa, luôn tỉnh táo, đủ bản lĩnh để chống lại mọi thử thách,cám dỗ của xã hội.Đồng thời cũng lên án, dẹp bỏ tệ nạn bằng cách không tiếp tay cho chúng. Nếu lỡ vướng vào thì phải dùng nghị lực, quyết tâm, vượt lên chính mình để từ bỏ con đường sai trái.Làm con người không phải lúc nào cũng hoàn hảo cả, đôi lúc chúng ta cũng phạm phải sai lầm.Chỉ là chúng ta có muốn sửa và làm lại từ đầu không thôi.Và đừng nghĩ rằng mọi người sẽ khinh thường chúng ta bởi vì cuộc sống này vẫn còn nhiều lòng nhân ái sẵn sàng bỏ qua tất cả nếu như chúng ta biết hối lỗi. Đừng để quá muộn mới quay đầu.
Ma tuý là con quái vật vô hình. Nó có thể cướp đi sinh mạng của chúng ta bất cứ lúc nào nếu như chúng ta không biết phòng tránh nó. Đừng thờ ơ với nó.Ma tuý cũng là một tệ nạn xã hội nghiêm trọng cần phải bài trừ trong cuộc sống hiện nay.Là môt học sinh,em hứa sẽ nói “KHÔNG” với tất cả các tệ nạn xã hội.Và em cũng mong muốn rằng xã hội của chúng ta sẽ có cách nhìn bao dung hơn đối với những người phạm tội nhưng biết sữa chữa.
Trọng nam khinh nữ là một tư tưởng phân biệt về giới tính, trong đó coi nam giới có vai trò quan trọng hơn phụ nữ. Đây từng là một hệ thống tư tưởng tồn tại hầu hết mọi nơi trên thế giới, đặc biệt là dưới chế độ phong kiến. Mặc dù hiện nay quyền phụ nữ bình đẳng với nam giới được Liên hiệp quốc công nhận nhưng hệ thống pháp luật trọng nam khinh nữ vẫn tồn tại ở một số nước, đặc biệt là khi nước đó áp dụng các bộ luật tôn giáo (thường là các nước theo đạo Hồi). Ở những nước khác, hệ thống pháp luật ghi nhận nam nữ bình đẳng trước pháp luật, tuy nhiên nhiều người vẫn mang tư tưởng này với nhiều cấp độ khác nhau. Từ thực tế, ta thấy những cá nhân xuất chúng trong xã hội (chính trị gia, tướng lĩnh, các nhà khoa học nổi tiếng, các tỷ phú...) vẫn chiếm đa số là nam giới không phải bởi họ có năng lực thể chất, sự bền bỉ tâm lý và khả năng tư duy logic tốt hơn nữ giới mà do chính suy nghĩ lạc hậu đã khiến họ cho rằng phụ nữ thì thua kém.
Trọng nam khinh nữ trong xã hội phong kiến thể hiện qua nhiều hình thức khác nhau: phụ nữ sinh ra con trai được quý trọng hơn phụ nữ chỉ sinh được con gái; quyền hành của anh trai trưởng trong gia đình rất lớn (quyền huynh thế phụ); ngai vàng của các triều đại chỉ truyền cho con trai; quyền thừa kế gia sản của cha mẹ chỉ dành cho con trai, còn con gái không được thừa kế hoặc chỉ được thừa kế các tài sản nhỏ; việc truyền nghề tại các làng nghề thường không truyền cho con gái mà truyền cho con dâu (vợ của con trai); người con trai được học hành để thi cử, tiến thân bằng theo con đường quan lộ nhưng người phụ nữ thì chỉ quanh quẩn với việc nhà; con trai được phép lấy rất nhiều vợ và có quyền sủng hạnh bất cứ người nào nếu muốn trong khi phụ nữ phải chịu cảnh chồng chung mà không có quyền được lên tiếng.
Cho đến đầu thế kỷ 20, tại hầu hết các quốc gia trên thế giới, phụ nữ vẫn chưa có quyền tham gia bầu cử và cũng không được đảm nhận một số công việc đặc biệt như sĩ quan quân đội, giám đốc nhà máy.
Nguyên nhân[sửa | sửa mã nguồn]
Các tổng thống của Hoa Kỳ gồm: George H. W. Bush, Barack Obama, George W. Bush, Bill Clinton, và Jimmy Carter. Dù không có đạo luật nào dành riêng vị trí tổng thống cho nam giới, nhưng tất cả các tổng thống của Hoa Kỳ đến nay đều là nam giới.
- Khi việc sử dụng công cụ bằng kim loại xuất hiện và phát triển mạnh mẽ, việc cày bừa nông nghiệp mang lại hiệu quả rất cao, vượt xa việc hái lượm từ thiên nhiên. Đàn ông với sức khỏe, thể chất tốt hơn phụ nữ nên phù hợp hơn với công việc này và giành lấy quyền lực, vị thế trong gia đình, đóng vai trò trụ cột, quyết định công việc, con cái lấy theo họ cha. Mặt khác, xã hội phân chia giai cấp, quốc gia làm phát sinh chiến tranh, vai trò của nam giới càng được nâng cao vì phụ nữ không thể chiến đấu giỏi như nam giới được.
- Khi xã hội tư bản hình thành và phát triển, giai cấp tư sản làm chủ trong thời gian đó, vai trò của nông nghiệp nhường chỗ cho công nghiệp. Xã hội vẫn ưu tiên cho nam giới hơn vì nam giới đóng góp được nhiều hơn so với nữ giới, nhất là các công việc đòi hỏi sức khỏe và tư duy kỹ thuật như thợ máy, thợ mỏ...
Hiện nay nền văn minh nhân loại đang hướng tới bình đẳng nam nữ với sự đề cao quyền bình đẳng trong xã hội của nữ giới tương đương nam giới. Tuy nhiên, những đặc điểm tự nhiên về giới tính được hình thành qua hàng triệu năm tiến hóa thì không thể thay đổi[1]:
- Phụ nữ đến một độ tuổi nhất định sẽ có tâm lý muốn chuyển hướng tập trung sang xây dựng gia đình và nuôi dạy con cái. Chức năng sinh học của phụ nữ bao gồm việc sinh nở và chu kỳ kinh nguyệt cũng ảnh hưởng nhiều đến sự tập trung trong công việc.
- Nam giới có xu hướng hành động nhanh chóng, quyết đoán, trong khi phụ nữ có xu hướng thụ động, bị cảm xúc chi phối.
- Phụ nữ không yếu hơn nam giới về thể chất mà bởi vì trong hàng triệu năm tiến hóa phụ nữ không được thực hiện nhiệm vụ yêu cầu cao về thể chất như nam giới (phụ nữ hái lượm, nam giới săn thú và chiến đấu bảo vệ bộ lạc) vì họ bị bắt ở nhà chăm sóc gia đình.
- Chức năng não: phụ nữ nói nhiều hơn, trong khi nam giới được định hướng nhiều hơn cho hành động. Nam giới học toán (tư duy logic học) tốt hơn, còn phụ nữ tư duy ngôn ngữ tốt hơn (do họ nói nhiều hơn). Tuy nhiên khi sáng tác văn học, vốn cần kết hợp tính ngôn ngữ với tính logic thì nam giới vẫn vượt trội hơn (ví dụ: trong 28 giải Nobel văn học được trao trong giai đoạn 1990-2018, có 21 người là nam và chỉ có bảy người là nữ).
- Phụ nữ (lạc hậu) thường có xu hướng tìm kiếm một người đàn ông mạnh mẽ để đạt được sự bảo vệ
- Phụ nữ thường được cho là có tinh thần đối mặt thử thách cao hơn nam giới
Một trong những lí do quan trọng khác nữa là vì một phần phụ nữ nghĩ rằng họ không bằng nam giới. Ở châu Á thường con sẽ mang họ cha nên xảy ra tình trạng mất cân bằng giới tính rất nặng nề.
Theo thống kê, tỉ lệ thiên tài trí óc trên thế giới nghiêng vượt trội về phía nam giới[2]. Theo thống kê đến năm 2018, có 853 nam giới đã được trao giải Nobel trong khi chỉ có 51 phụ nữ đạt được vinh dự này. Trong số 51 phụ nữ này thì có 17 giành được Nobel hòa bình, 14 giành được Nobel văn học, chỉ có 20 người giành được Nobel về các ngành khoa học kỹ thuật như vật lý, hóa học, sinh học và y khoa[3] Đối với giải Fields (giải thưởng thế giới dành cho các nhà toán học), tính đến năm 2018 có 60 người được trao giải, trong đó chỉ có duy nhất 1 phụ nữ.
Theo nghiên cứu của Đại học Harvard, ngay cả trong các xã hội và tổ chức đánh giá cao bình đẳng giới (ví dụ như Tây Âu, Bắc Mỹ), các nhân vật xuất chúng trong xã hội (nhà khoa học, lãnh tụ, tướng lĩnh, kiện tướng thể thao...) vẫn thường là đàn ông. Phụ nữ vẫn chỉ chiếm tỷ lệ thấp ở hầu hết các vị trí lãnh đạo cao cấp trong xã hội. Phụ nữ chiếm tỷ lệ nhỏ hơn 5% trong số 500 CEO hàng đầu thế giới, nhỏ hơn 20% trong số các nhà khoa học tự nhiên. Theo nghiên cứu này, "những thứ chiếm lĩnh những suy nghĩ thường lệ, những thứ mà bạn quan tâm sâu sắc, hoặc những thứ thúc đẩy hành vi và quyết định" đã tạo ra sự khác biệt về tỷ lệ thành công giữa phái nam và nữ, theo đó nam giới được thúc đẩy bởi ý chí vươn lên chiếm lĩnh các thành tựu, trong khi phụ nữ lại muốn tạo dựng quan hệ gần gũi với người khác và thường gặp mâu thuẫn tâm lý khi theo đuổi mục tiêu lâu dài nào đó[4].
Quyền lực và sự kiểm soát là động cơ xã hội thực sự đằng sau việc phân chia các vai trò giới tính, thông qua phân công lao động. Không chỉ đơn giản là sự khác biệt về quan niệm xã hội, các đặc điểm tự nhiên đem lại ưu thế cho nam giới (sức khỏe, tư duy logic, mức độ tập trung trí óc đều tốt hơn phụ nữ), vẫn thường thấy xu thế nam giới nổi trội rõ rệt trong các công việc phức tạp như nhà lãnh đạo, nhà khoa học, nghệ nhân... Ngay cả với những công việc thường được dành cho phụ nữ (nấu ăn, may vá), các cá nhân nối bật nhất (đầu bếp chuyên nghiệp, nhà thiết kế thời trang nổi tiếng) vẫn thường là đàn ông.[1].
Một số câu nói liên quan[sửa | sửa mã nguồn]
- Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô: với ý nghĩa là "có một con trai thì vẫn là có, nhưng có mười con gái thì vẫn là không có", thể hiện cách đánh giá vai trò của con trai - con gái trong xã hội. Theo đó, các gia đình hay dòng họ có tư tưởng coi trọng việc sinh con trai. Bởi con cái theo họ cha chứ không theo họ mẹ, nên nếu không có con trai mà chỉ có con gái thì các cháu chắt sẽ theo họ ngoại, còn dòng họ của gia đình sẽ bị tuyệt tự (dòng họ kết thúc do không còn ai nối dõi), và khi bố mẹ hoặc ông bà chết đi sẽ không có người và nơi thờ cúng (vì con gái khi kết hôn sẽ sang nhà chồng ở và chăm lo công việc của nhà chồng). Thế nên phần lớn các gia đình hiện nay vẫn muốn sinh cho được con trai.
- Đàn ông nông nổi giếng khơi, đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu: ý nói nam giới tư duy kém thì vẫn sâu sắc hơn nếu so với người phụ nữ tư duy tốt.
- Trai tay không chẳng ăn mày vợ, gái trăm vạn cũng thể nhờ chồng: nhấn mạnh tài sản dù là hai vợ chồng làm ra hay của người chồng hoặc người vợ làm ra, thì người chồng cũng được coi là công lớn hơn.
- Đàn ông mặc váy: ý nói nam giới mà xấu tính hoặc nhu nhược, hèn nhát thì sẽ bị coi là giống như đàn bà chứ không phải là đàn ông đích thực.
- Trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên một chồng: ý nói đàn ông nếu muốn có thể có rất nhiều người vợ hầu hạ nhưng đàn bà dù thế nào đi nữa cũng phải chung thủy với chồng.
Trong văn hóa Việt Nam[sửa | sửa mã nguồn]
Bàn về vấn đề trọng nam khinh nữ trong văn hóa Việt, Phan Kế Bính viết: Tục ta trọng nam khinh nữ thì là một tục trái hẳn với cách văn minh... Tục ta thì phần nhiều áp chế đàn bà quá. Có người coi vợ như kẻ ăn người ở, nào là bắt sửa túi nâng khăn, nào là bắt cơm dâng nước tiến, nào là bẻ hành bẻ tỏi, nào là bắt nhặt bắt khoan. Chồng ăn chơi như phá không sao, vợ xểnh ra một chút đã sinh ra ỏm tỏi; chồng chim chuột như quỷ thì chẳng hề gì, vợ động đi đâu một lúc thì sinh ra ngờ vực, ấy là trái với đạo công bằng. Tục ta buộc cho đàn bà một chữ trinh mới lại nghiệt nữa. Đã đành trinh tiết là một nết rất quý ở Á Đông ta, không có thể sao bỏ được, nhưng giữ gìn từng li (vợ đi đâu cũng đe nẹt) thì tựa như quá hà khắc..."[5].
Những người dám nhảy qua định kiến[sửa | sửa mã nguồn]
Marie Curie: nữ bác học vĩ đại của Ba Lan. Bà là người phụ nữ đầu tiên nhận giải Nobel và là phụ nữ duy nhất (một trong hai người) nhận được hai giải Nobel danh giá trong hai lĩnh vự khác nhau là Vật lí và Hóa học. Marie Curie được coi là hình mẫu lí tưởng của mọi cô gái thời hiện nay, bà được nhiều tạp chí lớn thế giới như: Time, BBC,... bầu chọn là "Người phụ nữ ảnh hưởng nhất mọi thời đại''. Một sự việc thú vị nữa là gia đình bà có đến năm giải Nobel, người con gái lớn là Irène cũng theo sự nghiệp khoa học vĩ đại của mẹ mình và bà cũng ''rinh'' về cho mình một giải Nobel Hóa học; người con gái còn lại là Evè Curie thì chọn con đường văn học ưa thích, bà cũng đã viết một cuốn sách về người mẹ vĩ đại của mình. Các cháu chắt sau đời Marie Curie cũng vững bước trên con đường khoa học chân chính mà bà của họ đã gầy dựng từ đôi tay trắng cho tới ngày vinh quang.
Maryam Mirzakhani: ''Nữ hoàng toán học'' người Iran. Cô là người phụ nữ đầu tiên nhận giải Fields cao quý cho các nhà toán học xuất sắc dưới 40 tuổi. Trước đó, năm 1994 và 1995 cô đã đạt giải vàng ở cuộc thi Olimpic Toán quốc tế, trong đó năm 1995 Maryam đã đạt điểm tuyệt đối trong cuộc thi này. Ngoài ra, cô còn đạt được nhiều giải và huân chương khác trong sự nghiệp rực rỡ của mình.
Grace Murray Hopper là một nhà toán học, đồng thời cũng giữ chức đô đốc trong Hải quân Mỹ. Bà là người phát minh ra COBOL, chương trình phiên dịch chỉ đạo của con người thành mã nguồn máy tính năm 1943. Công trình của bà là tiền đề cho sự ra đời của ngôn ngữ lập trình phổ cập.
Lise Meitner sinh ra ở Áo là một thiên tài về vật lý hạt nhân. Bà là học trò của các nhà khoa học vĩ đại như Ludwig Boltzmann, Max Planck, đã cùng nghiên cứu với Otto Hahn để khám phá ra nguyên tố Protactinium. Bà đã tham gia vào các nghiên cứu phát hiện sự phân hạch hạt nhân và phát minh ra bom nguyên tử. Bà đã được thế giới khoa học vinh danh bằng cách đặt tên một nguyên tố mang tên Meitnerium.
việc trọng (nặng) thì toàn nhờ nam, thế mà làm xong vẫn bị nữ khinh
1. Mở bài
– Sự phát triển của xã hội kéo theo sự ra đời của các thiết bị công nghệ hiện đại thông minh nhằm phục vụ cho cuộc sống. Nhưng công nghệ hiện đại cũng có những mặt trái, mang đến nhiều ảnh hưởng tiêu cực.
– Một trong những “căn bệnh” nổi bật nhất của giới trẻ hiện nay là bệnh nghiện chụp ảnh “tự sướng”. Đây là cách mà các bạn sử dụng để thể hiện bản thân, khẳng định cái tôi của mình. Căn bệnh này đã gây ra nhiều hệ lụy đáng tiếc.
2. Thân bài
a) Giải thích
– Chụp ảnh tự sướng (tiếng Anh là selfie): dùng để chỉ thói quen tự chụp ảnh và cập nhật trạng thái đăng tải lên các trang mạng xã hội nhằm thu hút sự chú ý của mọi người.
b) Bàn luận
(1) Hiện trạng nghiện chụp ảnh “tự sướng”
– Những người nghiện tự sướng thường bỏ ra hàng giờ để chụp được những bức ảnh sao cho hoàn hảo nhất, không có bất cứ sai sót nào.
– Hiện nay, nhiều người đăng tải, chia sẻ hình ảnh, thông tin trên các trang mạng xã hội như Facebook, Twitter, Instagram… để bạn bè hay người khác có thể “like” (thích) và đưa ra những “comment” (lời nhận xét) về bức ảnh, thông tin đó. Khi đăng tải những bức ảnh này, bản thân người chụp hi vọng sẽ nhận được những lời tán dương, ngợi khen từ người khác. Có khi họ ngồi cả ngày chỉ đếm “like” và trả lời những “comment” từ bên ngoài.
– Có thể dễ dàng bắt gặp ở bất cứ đâu hiện tượng giới trẻ “tự sướng”: trong lớp học, ngoài công viên, trong nhà hàng, trước bữa ăn, thậm chí là trước một đám ma, một tai nạn, một vụ cháy…
(2) Nguyên nhân
– Việc đăng nhiều ảnh của mình chứng tỏ sự tự mãn, muốn khoe khoang, thể hiện bản thân mình. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu của những bạn trẻ nghiện tự sướng hiện nay.
– Bên cạnh đó, chụp ảnh tự sướng cũng giống như một căn bệnh lây lan, nhiều người chụp là chạy theo phong trào, muốn thể hiện đúng phong cách, trào lưu của giới trẻ. Nếu không chụp sẽ thành dị biệt, không hợp thời, không hòa nhập với chúng bạn.
– Theo nhiều chuyên gia về tâm thần học, nghiện chụp hình “tự sướng” cũng là một loại bệnh lý, một chứng rối loạn về tâm thần, là hội chứng ám ảnh, mặc cảm về ngoại hình… Những người bị chứng ám ảnh này luôn không ngừng lo lắng về dung nhan, diện mạo của họ. Họ cho rằng có vài chỗ trên cơ thể của họ bị khiếm khuyết.
(3) Hậu quả
– Nhiều bạn trẻ quá tin tưởng vào lời tán dương của cư dân mạng, từ đó mà ảo tưởng về giá trị của bản thân. Để rồi, khi va vấp với hiện thực, nhiều bạn không khỏi thất vọng về bản thân, dẫn đến mất tự tin, trầm cảm, tự tử. Ngược lại, có những bạn trẻ phải nhận những lời nhận xét ác ý, thậm chí thóa mạ của nhiều người sử dụng… gây ra những sang chấn tinh thần, ảnh hưởng đến cuộc sống thực. Những bình luận trái chiều ấy sẽ làm tổn hại đến sự tự tin của các bạn trẻ, thậm chí có thể làm sai lệch nhận thức, suy nghĩ của họ về bản thân, đôi khi có thể dẫn đến những hành động bồng bột, thiếu kiềm chế.
– Việc ham mê chụp ảnh tự sướng cũng gây lãng phí thời gian. Nhiều bạn trẻ tốn hàng giờ đồng hồ để chỉnh sửa, đăng tải một bức ảnh và tham gia bình luận vào những bức ảnh “tự sướng”. Dành quá nhiều thời gian vào thế giới ảo, những người trẻ sẽ bỏ lỡ, đánh mất nhiều điều của cuộc sống thật. Không thiếu những thanh thiếu niên xa rời thực tế, coi máy tính hay điện thoại thông minh là những người bạn thân thiết còn hơn cả người thân, bạn bè của mình, dần dẫn đến thờ ơ, vô cảm với cuộc sống.
– Chụp và đăng ảnh selfie thực sự có thể làm người khác khó chịu. Trong những nơi sinh hoạt công cộng, nhiều bạn trẻ mải mê tự sướng làm cản trở công việc của những người xung quanh, gây cho người bên cạnh cảm giác phiền phức.
– Trên thế giới có nhiều trường hợp người đăng ảnh bị kẻ xấu lấy ảnh rồi lắp ghép, chỉnh sửa… nhằm bôi nhọ hình ảnh khiến nạn nhân xấu hổ, tự ti đến mức tự tử.
(4) Giải pháp
– Để không rơi vào hiện tượng lạm dụng công nghệ dẫn tới nghiện như trên, trước hết cần sự quản lí chặt chẽ từ gia đình và nhà trường. Các bậc cha mẹ có lẽ không nên quá chiều theo ý con mà chu cấp những chiếc điện thoại hay ipad đắt tiền, nhiều tính năng mà không có sự kiểm soát, quản lí. Nhà trường cũng cần đưa ra những chương trình giáo dục phù hợp và những quy định cụ thể về vấn đề sử dụng công nghệ.
– Nhưng quan trọng nhất vẫn là mỗi người cần ý thức được: Các phương tiện công nghệ hiện đại chỉ là công cụ giúp cho cuộc sống trở nên tiện nghi hơn, thuận lợi hơn. Không nên phụ thuộc quá nhiều vào công nghệ hiện đại để làm mất đi nhiều giá trị của cuộc sống thực.
Giữa những thăng trầm của cuộc sống đôi khi con người chẳng biết mình sinh ra để làm gì, trong các biến cố nơi kiếp nhân sinh lắm lúc người ta không còn cảm nhận được giá trị đích thực của bản thân xuất phát từ đâu. Hơn nữa, sống trong thời đại hiện nay con người lại bị cuốn hút vào nhu cầu hưởng thụ qua những phương tiện mà khoa học kỹ thuật mang lại, để rồi lúc trở về với đời sống thật con người lại cảm thấy lạc lõng và bơ vơ. Một khi không còn cảm nhận được những giá trị của đích thực được phát xuất từ bên trong thì con người lại phải tìm những giá trị bên ngoài để vơi bớt những chơi vơi, lạc lõng. Đó cũng chính là hiện trạng của một số bạn trẻ ngày hôm nay có thói quen nghiện chụp ảnh “Tự sướng” để thể hiện bản thân và khẳng định cái tôi của mình.
“Chụp ảnh tự sướng” là một hành động của bản thân hay nhờ người khác chụp những bức chân dung theo phong cách “thời thượng” nhằm thỏa mãn cho sở thích của bản thân. Đó có thế là tư thế nằm, đứng, ngồi hay bất cứ hình dáng nào mà bản thân cho là đẹp. Còn “thể hiện bản thân và khẳng định cái tôi của mình” là một thông báo ngầm cho người khác biết mình cũng sống theo phong cách của giới trẻ hiện đại, hay để “khoe” với bạn bè mình đã đi chỗ này, chỗ kia; làm công việc này hay sống ở môi trường nọ. Vì thế, hiện trạng được nêu lên là một thói quen của nhiều bạn trẻ ngày nay, dù đi đâu, làm gì hay đang mặc trang phục nào họ đều chụp ảnh “tự sướng” rồi đăng tải lên các trang mạng có kết nối với bạn bè để được mọi người quan tâm.
Có lẽ chưa bao giờ người ta “kinh ngạc và choáng váng” mỗi lần lên các trang mạng xã hội có kết nối với bạn bè như hiện nay, nhất là kể từ khi dòng điện thoại thông minh (Smartphone) ra đời. Ngày xưa sở hữu được một tấm chân dung là cả một sự gian nan, ngày nay có được một tấm hình theo ý riêng của mình là chuyện hoàn toàn đơn giản. Nói đúng hơn, ngày nay dù bất cứ đi đâu hay làm việc gì; dù đến các chùa chiền hay tới các lễ hội; dù ở các cuộc họp hay trong các đám tang; dù đi du lịch hay ở trong các đám cưới; dù đi dự tiệc hay tới các buổi lễ tổng kết thì tình trạng người ta mang điện thoại ra để chụp hình “tự sướng” đã trở thành phổ biến. Và cũng chẳng biết bắt đầu từ khi nào mà người ta có thói quen đăng những hình ảnh chụp “tự sướng” lên trang mạng xã hội có kết nối với bạn be bè như: Facebook, Zalo, Twitter, Tango… để được người khác công nhận và quan tâm. Tuy nhiên, bất cứ thứ gì trong cuộc sống đều có mặt đối nghịch của nó. Nếu ở các trang mạng này khi những tấm hình được đăng tải lên được một số người khác ngợi khen, tán dương thì cũng không thiếu những kẻ dè bỉu, chê bai. Cũng chính điều này đã ảnh hưởng không nhỏ đến đời sống tinh thần của một số bạn trẻ. Nói đúng hơn, khi những bức hình được đăng tải lên được nhiều người ủng hộ (like) thì những người trong cuộc thường rơi vào trạng thái sống ảo tưởng, còn khi những tấm chân dung bị người khác chê bai (dislike) thì tự ty, mặc cảm với bản thân, đôi khi còn làm sứt mẻ tình cảm bạn bè và có cái nhìn không tốt về những người có hành động (dislike) này. Quả thật, dành thời gian quá nhiều vào việc chụp ảnh “tự sướng” để thể hiện bản thân, khẳng định cái tôi để đem lại lợi ích cho bản thân ở đâu chẳng thấy, chỉ biết tỏ lộ ra một điều là làm cho tâm lý con người không ổn định và đánh mất những giá trị mầu nhiệm của cuộc sống.
Ngoài ra, hậu quả của hành vi “thể hiện bản thân, khẳng định cái tôi” theo thói quen “khoe” hình “tự sướng” thì không thể lường được hết. Ngoài ảnh hưởng đến đời sống tinh thần thì hoang phí thời gian một cách vô bổ cho thói quen này cũng cần được nói đến. Chẳng phải ngày nay công nghệ của những phần mềm sửa ảnh nhiều vô kể, mà muốn có được những tấm hình như ý muốn chỉ còn cách đầu tư thời gian. Một khi đã đầu tư qua nhiều thời gian vào việc sửa ảnh này thì tránh sao khỏi công việc bị trì trệ, còn với học sinh và sinh viên thì học lực ngày càng yếu kém và đôi khi bỏ lỡ nhiều cơ hội để xây dựng tương lai. Đó là chưa kể đến tình trạng những bức hình “tự sướng” bị kẻ xấu lợi dụng, cắt đổi, chỉnh sửa, chắp vá rồi tống tiền. Kết quả của sự thể hiện và khẳng định bản thân đáng lẽ phải là niềm vui trong cuộc sống nào ngờ lại được thay thế bằng những tổn thương về tinh thần và niềm đau nơi thể xác.
Cổ nhân ta đã khẳng định: “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” để khuyên dạy thế hệ đi sau về giá trị của nội dung thì bao giờ cũng tốt hơn hình thức. Sâu xa hơn, lời dạy còn muốn nhắc nhở đến tầm quan trọng của những giá trị bên trong bao giờ cũng tốt hơn những hình dáng bên ngoài. Khi quy chiếu vào hiện trạng “thể hiện bản thân và khẳng định cái tôi” bằng những hình dáng bên ngoài nhờ những phương tiện có nhiều chức năng có vẻ như một số người trẻ ngày nay không còn để ý đến lời khuyên của cổ nhân, và đôi khi còn xem suy nghĩ của thế hệ đi trước đã lỗi thời, không còn phù hợp. Điều này cũng đồng nghĩa cho hiện tượng sống của một bộ phận giới trẻ đang trong ảo tưởng mà cứ ngỡ mình là con người văn minh, thực hiện những hành vi sai lầm mà cứ tưởng mình đang nhân danh một nền khoa học đúng đắn. Chẳng phải tình trạng đổ vỡ trong gia đình hiện nay một phần do hiện trạng quen nhau qua mạng, khi chưa tìm hiểu kỹ về tính tình của nhau mà vẫn cưới để rồi lúc chung sống với nhau mới bị “vỡ mộng” nên “tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi” vẫn không thiếu. Hay một số người nói chuyện với nhau qua mạng thấy rất “tâm đầu ý hợp” và nhìn hình đại diện cũng “không đến nỗi nào”, nhưng khi gặp nhau để tiến thêm mối quan hệ thì liền “quất ngựa truy phong”. Quả thật, nếu Thomas Edison được sống lại thời này chắc ông sẽ kinh ngạc cho sự văn minh mà cứ để thời gian trôi đi một cách không thương tiếc, không biết phát minh ra cái mới mà chỉ đầu tư thời gian vào thế giới ảo. Còn Walt Disney nếu được một phép mầu hồi sinh chắc ông lại “la toáng lên” và hối thúc thế hệ trẻ hôm nay hãy thể hiện những giá trị của bản thân và khẳng định cái tôi để mang lại hạnh phúc cho cuộc sống, chứ đừng nhân danh khoa học để rồi làm cho xã hội càng ngày càng đi xuống.
Đành rằng vẫn biết những công nghệ mà khoa học đã phát minh ra là để phục vụ cho con người là điều chúng ta không thể phủ nhận. Bởi cuộc sống ngoài giờ làm việc mệt mỏi vẫn luôn cần thời gian giải trí để cho con người thanh thản, minh mẫn và lấy lại những năng lương đã mất. Hơn nữa, ích lợi từ việc chụp những tấm hình để người thân, bạn bè ở xa dễ quan tâm, chia sẻ những lúc vui vẻ hay khi ốm đau. Tuy nhiên, điều quan trọng là sử dụng những phương tiện sao cho phù hợp mới là điều cần thiết. Thể hiện bản thân bằng hành vi “tự sướng” để rồi đánh mất tương lai thì thật uổng phí, khẳng định cái tôi bằng những tấm hình tốn quá nhiều thời gian mà quên trau dồi kiến thức, sự nghiệp, công danh thì quá dại khờ. Vì thế, ngay từ hôm nay ta hãy trau dồi bản thân bằng sự thể hiện và khẳng định bản thân bằng những giá trị để mang lại cho cuộc sống hạnh phúc. Đừng để lối sống ảo tưởng làm mất đi những giá trị của cuộc đời nhưng hãy biết sử dụng những phương tiện sao cho phù hợp để thăng hoa cuộc sống. Cần bỏ ngay những đam mê làm cho đời sống thường nhật bất ổn và biết dùng thời gian cho việc học hành, nghề nghiệp để đến lúc tuổi xế chiều còn có cái gì đó tốt đẹp để lại cho con cháu đừng để cho hiện hữu của mình trở thành thứ hoang phế và bị người đời lãng quên.
Khoa học kỹ thuật càng hiện đại không có nghĩa là con người sẽ được sống hạnh phúc đích thực. Xã hội càng văn minh cũng chẳng phải kiếp nhân sinh sẽ được sống trong bình an chân thật. Ngược lại đâu đó trong những ngõ ngách của xã hội văn minh vẫn luôn ẩn chứa những lối sống làm cho con người lạc lõng, nơi những phát phát minh của khoa học luôn có những cảm bẫy làm cho kiếp nhân sinh rơi vào trạng thái bơ vơ. Vì thế, hiểu cho được giá trị thể hiện bản thân và khẳng định cái tôi bằng những giá trị xuất phát từ bên trong mới làm cho cuộc sống bình an và hạnh phúc. Còn chú trọng vào hình thức bên ngoài ngoài chỉ làm cho cuộc sống lạc lõng và bơ vơ. Ngay từ hôm nay ta hãy trau dồi những giá trị mang lại cho cuộc sống ý nghĩa và gạt bỏ những gì sẽ làm cho hành trình sống mất niềm vui, để lúc tới tuổi trưởng thành ta sẽ có mái ấm đong đầy hạnh phúc.
có nó là vấn đề môi trường mang tính sống còn của cả nhân loại
1. Mở bài
– Cách đây hơn 1 năm, ngày 13-11-2015, cả thế giới bàng hoàng đau đớn khi tổ chức khủng bố IS ném bom và xả súng đẫm máu ở Paris khiến 129 người thiệt mạng. Và hàng loạt vụ ném bom tự sát ở Mĩ, Afganistan, Iraq hay ở Ai cập và Anh… đã vẽ ra tình hình an ninh ngày càng bất ổn trên thế giới. Bởi thế, thật đúng khi nói rằng: khủng bố đang là một vấn nạn có ảnh hưởng trên phạm vi toàn cầu.
2. Thân bài
Giải thích
– Khủng bố là hình thức đấu tranh xã hội cực đoan bằng bạo lực, dùng bạo lực làm thước đo mức độ đấu tranh.
Bàn luận
(1) Thực trạng
– Khủng bố nhà nước: Nhà nước này dùng bạo lực có tổ chức để đàn áp, tấn công một nhà nước khác. Có hai hình thức: bạo lực chính trị tạo sức ép và bạo lực vũ trang tấn công hủy diệt.
– Các tổ chức khủng bố: Một nhóm người (cùng tôn giáo, đảng phái hoặc cùng động cơ, mục đích) dùng bạo lực để gây sức ép với một thể chế chính trị, một bộ phận dân cư.
– Khủng bố cá nhân: Dùng các hình thức bạo lực (dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực…) đối với cá nhân khác.
(2) Nguyên nhân
– Ẩn giấu đằng sau quan hệ giữa các giai cấp, các nhóm xã hội là các quan hệ lợi ích, đặc biệt là lợi ích kinh tế. Xét đến cùng, khủng bố cũng là nhằm đạt được những lợi ích (kinh tế, chính trị, quyền lực)
– Sự xung đột, mâu thuẫn không giải quyết được giữa các tôn giáo, đảng phái trong xã hội.
– Sự ích kỉ, độc ác, vô nhân tính của con người khiến con người mất đi sự tỉnh táo của lí trí, sự sâu sắc trong nhận thức.
(3) Hậu quả
– Đe dọa sự sống của một quốc gia, một dân tộc.
– Đe dọa sự an toàn về tính mạng, của cải và an ninh xã hội ở các mức độ khác nhau.
– Tạo nên những áp lực nặng nề về tâm lí.
– Trong xã hội hiện nay, khủng bố đe dọa ảnh hưởng tới tất cả các quốc gia, các dân tộc, phá vỡ nền hòa bình, tức là đi ngược lại với khát vọng của con người và lấy đi cơ hội phát triển của các dân tộc.
Khủng bố là kẻ thù của con người và của tất cả các dân tộc chân chính. Vì vậy cần phải loại trừ khủng bố (dù là dưới bất kì hình thức nào) ra khỏi cuộc sống của con người.
(4) Giải pháp
– Cần bắt đầu từ vấn đề gốc rễ của khủng bố: Cần nhận thức đúng đắn về lợi ích và giải quyết hài hòa những quan hệ lợi ích của các dân tộc, các giai cấp, các nhóm người xã hội.
– Khủng bố là vấn đề toàn cầu, phức tạp, khó giải quyết, đòi hỏi phải có sự chung tay góp sức của nhiều quốc gia và của toàn nhân loại nói chung.
– Kết hợp những giải pháp mang tính chính trị, không lạm dụng bạo lực trong ngăn chặn khủng bố vì bạo lực sẽ nuôi dưỡng bạo lực. Thực tế cho thấy khi các tổ chức khủng bố bị dồn ép sẽ càng điên cuồng hơn và đẩy bạo lực lên trình độ cao, quy mô lớn hơn.
– Ở mỗi quốc gia, cần xây dựng một xã hội công bằng, bình đẳng thực sự, không còn áp bức bóc lột để hạn chế những mâu thuẫn, xung đột.
Bài học nhận thức và hành động
– Nhận thức khủng bố là hành vi giải quyết xung đột tiêu cực, gây hại cho con người.
– Hành động: Nhận thức đúng vấn đề và tỉnh táo trước mọi hành động kêu gọi ủng hộ khủng bố của những kẻ cực đoan. Chuyên tâm học tập, rèn luyện đạo đức, sống yêu thương, chia sẻ với mọi người trong cộng đồng.
3. Kết bài
Hòa bình luôn là khát vọng vĩnh cửu của nhân loại trên toàn thế giới. Và từ xưa đến nay, loài người luôn đấu tranh để đạt được khát vọng đó. Chúng ta tin rằng, bằng sự nỗ lực của các quốc gia trong công cuộc chống khủng bố, bằng tinh thần đoàn kết, tình yêu thương của con người với con người, ánh sáng hòa bình sẽ tỏa rạng khắp mọi nơi trên trái đất này và nỗi đau khủng bố sẽ mãi chìm trong quá khứ
1. Mở bài
– Cách đây hơn 1 năm, ngày 13-11-2015, cả thế giới bàng hoàng đau đớn khi tổ chức khủng bố IS ném bom và xả súng đẫm máu ở Paris khiến 129 người thiệt mạng. Và hàng loạt vụ ném bom tự sát ở Mĩ, Afganistan, Iraq hay ở Ai cập và Anh… đã vẽ ra tình hình an ninh ngày càng bất ổn trên thế giới. Bởi thế, thật đúng khi nói rằng: khủng bố đang là một vấn nạn có ảnh hưởng trên phạm vi toàn cầu.
2. Thân bài
a) Giải thích
– Khủng bố là hình thức đấu tranh xã hội cực đoan bằng bạo lực, dùng bạo lực làm thước đo mức độ đấu tranh.
b) Bàn luận
(1) Thực trạng
– Khủng bố nhà nước: Nhà nước này dùng bạo lực có tổ chức để đàn áp, tấn công một nhà nước khác. Có hai hình thức: bạo lực chính trị tạo sức ép và bạo lực vũ trang tấn công hủy diệt.
– Các tổ chức khủng bố: Một nhóm người (cùng tôn giáo, đảng phái hoặc cùng động cơ, mục đích) dùng bạo lực để gây sức ép với một thể chế chính trị, một bộ phận dân cư.
– Khủng bố cá nhân: Dùng các hình thức bạo lực (dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực…) đối với cá nhân khác.
(2) Nguyên nhân
– Ẩn giấu đằng sau quan hệ giữa các giai cấp, các nhóm xã hội là các quan hệ lợi ích, đặc biệt là lợi ích kinh tế. Xét đến cùng, khủng bố cũng là nhằm đạt được những lợi ích (kinh tế, chính trị, quyền lực)
– Sự xung đột, mâu thuẫn không giải quyết được giữa các tôn giáo, đảng phái trong xã hội.
– Sự ích kỉ, độc ác, vô nhân tính của con người khiến con người mất đi sự tỉnh táo của lí trí, sự sâu sắc trong nhận thức.
(3) Hậu quả
– Đe dọa sự sống của một quốc gia, một dân tộc.
– Đe dọa sự an toàn về tính mạng, của cải và an ninh xã hội ở các mức độ khác nhau.
– Tạo nên những áp lực nặng nề về tâm lí.
– Trong xã hội hiện nay, khủng bố đe dọa ảnh hưởng tới tất cả các quốc gia, các dân tộc, phá vỡ nền hòa bình, tức là đi ngược lại với khát vọng của con người và lấy đi cơ hội phát triển của các dân tộc.
Khủng bố là kẻ thù của con người và của tất cả các dân tộc chân chính. Vì vậy cần phải loại trừ khủng bố (dù là dưới bất kì hình thức nào) ra khỏi cuộc sống của con người.
(4) Giải pháp
– Cần bắt đầu từ vấn đề gốc rễ của khủng bố: Cần nhận thức đúng đắn về lợi ích và giải quyết hài hòa những quan hệ lợi ích của các dân tộc, các giai cấp, các nhóm người xã hội.
– Khủng bố là vấn đề toàn cầu, phức tạp, khó giải quyết, đòi hỏi phải có sự chung tay góp sức của nhiều quốc gia và của toàn nhân loại nói chung.
– Kết hợp những giải pháp mang tính chính trị, không lạm dụng bạo lực trong ngăn chặn khủng bố vì bạo lực sẽ nuôi dưỡng bạo lực. Thực tế cho thấy khi các tổ chức khủng bố bị dồn ép sẽ càng điên cuồng hơn và đẩy bạo lực lên trình độ cao, quy mô lớn hơn.
– Ở mỗi quốc gia, cần xây dựng một xã hội công bằng, bình đẳng thực sự, không còn áp bức bóc lột để hạn chế những mâu thuẫn, xung đột.
c) Bài học nhận thức và hành động
– Nhận thức khủng bố là hành vi giải quyết xung đột tiêu cực, gây hại cho con người.
– Hành động: Nhận thức đúng vấn đề và tỉnh táo trước mọi hành động kêu gọi ủng hộ khủng bố của những kẻ cực đoan. Chuyên tâm học tập, rèn luyện đạo đức, sống yêu thương, chia sẻ với mọi người trong cộng đồng.
3. Kết bài
Hòa bình luôn là khát vọng vĩnh cửu của nhân loại trên toàn thế giới. Và từ xưa đến nay, loài người luôn đấu tranh để đạt được khát vọng đó. Chúng ta tin rằng, bằng sự nỗ lực của các quốc gia trong công cuộc chống khủng bố, bằng tinh thần đoàn kết, tình yêu thương của con người với con người, ánh sáng hòa bình sẽ tỏa rạng khắp mọi nơi trên trái đất này và nỗi đau khủng bố sẽ mãi chìm trong quá khứ.