Đây là câu chuyện mình từng trải qua nhắc lại còn thấy nổi da gà nhưng vì cuộc sống mưu sinh nên đành phải bương chải lao vô làm thôi chứ ko còn cách khác, quê mình ở đồng nai biên hoà, biên hoà thì có cù lao phố thì nói ra ai cũng biết nhưng có một cái cù lao nhỏ kế bên thì chắc ko nhìu người biết được trừ dân ởgần đó , cù lao cỏ là một dãi đất nằm giữa sông rất nhỏ so với cù lao phố chỉ vỏn vẹn mười mấy km , các bạn có thắc mắc tại sao gọi là cù lao cỏ ko? chỉ có người sống lâu năm trên vùng đất đó mới biết .bởi vì ở đâu cỏ ko mọc nhiều nhưng trên cái cù lao này cỏ mọc dày như lông chó vậy, dù mấy chục năm trước bị rải thuốc da cam mà nó vẫn mọc ko hiểu tại sao luôn cỏ mọc dày mà còn cao qua đầu người nữa ngoài cuốc đất lên để diệt thì ko còn cách nào khác cứ sau mùa mưa là nó mọc lại như cũ , nên cứ cách một nhà là có một bãi cỏ hoang nào là sậy, mắc mèo , lau, cỏ tranh nói chung là đủ thứ nên gọi là cù lao cỏ, nhà này muốn qua nhà kia thì phải đi bằng ghe chứ ko đi đường bộ được do cỏ mọc dày nên khó đi thêm nữa là rậm rạp nên sinh ra rắn rít ong đủ loại .
📷
ngày đi sợ ong vò vẽ đêm đi sợ rắn rồi gai góc tùm lum nên đi ghe cho khoẻ, gia đình mình 4 đời ở đất này cũng là người có công khai hoang cù lao cỏ. sau này thấy người nghèo cứ vậy là cho ai ở được thì ở , nói thật trên đất này ko có điện ko có đường dây bắt qua mãi tới năm 2010 mới có một hộ câu dây qua sông rồi chia cho cả xóm chứ trước đó là xài đèn dầu rồi sau mới là máy phát điện, nói cả xóm chứ thật ra là có 7 gia đình thôi, cách đây 20 năm nhà tôi khổ lắm tôi ở với ông bà nội và mấy cô chú làm nghề chài lưới kiếm sống ba đi làm xa ít khi về thăm, theo như nhà tôi kể thì lúc mới về khai hoang thì nó có cái gì đó lạ lắm đó là con số 7 , ko biết từ khi nào thì chính giữa cù lao có ai đã trồng 7 cây vú sữa nằm theo chiều ngang của miến đất , cây nào cũng to khủng cở người lớn ôm ko hết cao cầu 2 mươi mấy thước tàn lá rậm tới nỗi 5 giờ chiều đi vô khu đó là tối hù luôn khu vực đó là khu cấm không cho con nít vô đó nhất là chiều tối lúc còn nhỏ tôi cũng ko hiểu tại sao nhưng mà thấy âm u quá nên cũng ko dám vô, tới năm 2006 thì công trình nhà nước mua lại khu đất đó và cưa bỏ 7 cây vú sữa đó điều kì lạ là lúc cưa xong thì trong mỗi gốc cây chạy ra một con rít to như ngón chân cái dài tầm 2 gang tay.
tính tổng cộng chính xác là đúng 7 con , lúc đó ai cũng sợ xanh mặt cúng vái quá trời lúc đó tôi cũng chính mắt chứng kiến ai cũng tự hỏi tại sao ko là 6 hay 8 con mà là 7 con. rồi có lần nhà tui đào ao thả cá thì đào được cái hủ tưởng hủ vàng ai ngờ trong đó lại có đúng 7 cái đồng xu ko hỉu luôn? mà thêm nữa là có 7 gd sống trên đó nữa cái này thật sưj mình ko biết trùng hợp hay sao nữa mà lúc đó thì cũng chẳng ai quan tâm có cơm ăn là mừng rồi ko ai để ý tới làm gi, con nít nhỏ cỡ 7,8 tuổi là sau 6 h tối là phải ở trong nhà nếu có ra ngoài thì phải đi với người lớn, ta nói chứ thiệt 6 h chiều là ôi thôi đủ thứ tiếng cóc nhái chim cú gì um xùm nghe thê lương lắm nên mà mấy ai ko quen là ở ko nổi rắn rít bò vô nhà là chuyện bt sau khi tôi lên 13 t là phải bắt đầu bương chải đi phụ gd đi lưới cá kiếm sống thường là với chú tôi cũng có khi đi một mình từ đó tôi mới làm quen với cái cảnh lạnh xương sống hay là bỏ của chạy lấy người về nhà mình mẩy bị cây móc .trầy nát người.
nhưng riết rồi quen vì kiếm miếng ăn phải ráng thôi chứ sao giờ khi sợ quá thì cầu ông bà phù hộ thôy với vái người ta là mình kiếm ăn thoy chứ ko có chọc phá gì họ hết nên riết rồi cũng ổn sau đây tôi xin kể lại một vài câu chuyện tôi từng trải có cái thiệt có cái mình tự nhát mình câu chuyện kinh dị nhất mà tôi kể là chính mắt tôi thấy ko biết là cái giống gì nhưng mà nó sợ thiệt .có lần tôi đi chích cá với ông chú 5 đi cả đêm mà thất ko có nhiu 2 chú cháu mới liều đi vô khu dưới nhà tôi khoảng 3 km khu đó nổi tiếng nhìu ma tại vì ngày xưa là chổ mấy thag tây bị việt cộng xử chặt đầu rồi chặc tay chân gì đó. nghe mấy ông bà già kể thì nói chung dân khu đó ai cũng ngán 2 chú cháu tôi thì nói ngay cũng ngán lắm chứ mà hôm đó quả quá đi nguyên đêm tới gần 1 h khuya mà mới có 1,2 kg cá à mà toàn cá tạp cá sặc lòng tong tép này nọ, mới liều vô đó mới đầu tui ko chịu ổng mới dụ tôi vô đó thế nào cũng kiếm 5, 6 kg cá lóc mai có tiền cho mày chơi điện tử nghe vậy tui cũng ham kệ chơi luôn chứ sao . khu đó là gần cái nghĩa địa nó ko nằm trên đất cù lao mà nằm bên kia sông , xung quanh thì đồng hoang nước xấp xấp tới đầu gối , vô đó tui nói chứ nó tối thui nhà cửa le que mấy cái xa thiet xa vay, mà được cái cá nó nhìu, vừa mới vô để điện xuống là dớt một cặp cá lóc gần 2 kg/con
còn cá rô mề con cở bàn tay, ham quá trời (luôn tui cười với ông chú nói chứ bữa nay vô rồi mánh rồi nha 2 chú cháu đi mới tầm tiếng là bắt gần cả chục kg toàn cá khủng, ổng thì chích tui thì lượn bỏ vô rọ cỡ tầm 3 h sáng thì trời mưa lăm răm tui vác cá hồi cũng mệt nên thoy kêu ổng về thì 2 chú cháu cũng tính sửa xoạn nghĩ ngơi hút điếu thuốc rồi về thì trên đường lại cá gò đất tui đi đằng sau mò cá ổng đi trước cách tui khoảng đâu tầm 30 thước thì tui quay qua thấy trên đầu ổng có 2 cánh tay với cái đầu tóc bay lơ lửng trên đầu ổng ( kể tới khúc này tui lạnh xưởng sống luôn da gà vịt gì nổi mẹ hết) mà ổng thì ko biết lúc đó tui á khẩu luôn tay đag cầm con cá trê cả kg mà tui quăng luôn sợ quá ko biết làm sao thì tui mới rọi đèn chổ khác rồi kêu ổng thì lúc chú tôi quay lại thì cái đó nó mất tiêu luôn ổng mới hỏi tui bị ji .tui nói con làm rớt con cá trê mất roi chú lại chích lại coi nó còn ko ổng kêu tui thoy bỏ đi có cả đống rồi lấy làm gì rồi tui lật đật chạy lại ổng mặt mài tui ko còn tý máu luôn thì ổng hỏi mày trúng gió hả thì tui nói ừ đòi về liền chứ thật ra tui ko dám nói ổng nghe tại ổng sợ ma cũng đâu có thua tui, tại cái kiêng kỵ đi đêm 2 thằng mà một thằng gặp ma thì tuyệt đối phải im chứ ko có la lên làm thag kia sợ là chết cả đám, ổng thì có biết gì đâu còn ngồi dây dưa hút thuốc cười hí hí nói mai là có tiền rồi, đang ngồi thì cha nội ko có chuyện gì làm ngồi lấy đèn rọi tùm lum hết, thì rọi vô bụi cây gần đó thấy chả im re nít cười luôn tui thì chưa hoàn hồn hỏi ổng ê ông bị gì zậy cha sao im re zậy thì ổng quay đèn chổ khác giọng ổng run run nói chứ ê giờ tao quay đèn lại chổ này mày nhìn coi mày có thấy cái tao thấy hong nha.
nói chung lúc đó tui cũng ngu cũng ráng nhìn theo ổng lẩm bẩm cái gì trong miệng như đọc kinh zậy à , rồi lúc nhìn vô thì má ơi nó còn hơn phim kinh dị luôn nữa tui nói thiệt luôn chứ thấy muốn xỉu luôn trời ơi 2 con mắt với cái đầu tóc với hàm răng mà ko có mặt treo tòn ten trên nhánh cây nhìn sơ thì tui thấy zậy đó chứ ông nội tui cũng ko dám nhìn kỹ nữa , tui bật ngữa ra sau thì ông chú tui quay đèn chổ khác rồi hỏi tui mày thấy cái tao thấy phải hog tui gật đầu mà miệng á khẩu rồi ổng khều tui nói nhỏ dọt mày ơi zậy là 2 chú cháu vác đồ cắm đầu chạy cá mắm tui nói nó văng tùm lum ra mà thoy kệ chứ biết sao giờ đường về nhà thì còn xa quá nên chạy bộ lại nhà bà 3 gần đó gõ cửa um xùm , bả thức zậy chửi um xùm tại cũng gần 4 h sáng rồi , thì thấy mặt 2 chú cháu tui tái mét nên bả biết là thế nào cũng xảy ra chuyện nên cho tụi tui vô hỏi này nọ tụi tui kể bả mới nói tụi mày liều quá ở đó có quỷ luôn chứ đừng nói tới ma, nghe xong 2 chú cháu tui muốn rụng rời luôn , bả nói. ruộng hoang đó xác người hồi thời chiến tranh ko biết bao nhiêu ở đó toàn chết oan ko nhìu khi dân đi mò cá ban ngày còn lụm được xương người ở đó, một lát thì bả kêu lên bàn thờ nhà bả thắp nhang cho quan nhị ca rồi cho mượn cái nanh heo kêu cầm theo rồi về về tới nhà mừng muốn chết luôn hôm sau tui bệnh luôn còn ông chú thì nghĩ đi lưới với chích cá cả tháng về đâu dám kể ai sợ bị chửi thêm nên tụi tui dấu , nói thiệt trước đó tụi tui đi như cơm bữa trên đất cù lao mà có bị gì đâu có thấy thì cũng là mấy cái bóng này nọ thì cũng bt thoy mà kỳ này phải nói là nhớ đời , chục kg cá bắt được chạy rớt bà nó hết luôn, còn nhìu chuyện lắm bữa nào rãnh tui kể nữa nghen!! giờ mỏi tay quá
có đầy
Ăn nnói tử tế đđi