K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Hệ thống xuyên vào thành nữ phụ.

Chương I: Câu hỏi của TAT_Shiro

Chương II: Cái chết không ngờ. < Rewrite >
Sân thượng của tòa nhà hai mươi tầng dường như cao hơn trong đêm tối, gió có khi mạnh như một cơn lốc xoáy lướt ngang qua rồi vội vàng bỏ đi.
Hai cô bé tầm tuổi học sinh trung học đứng ngay ở đó. Yến cười ranh ma nói với đứa đứng cạnh " Ê tao bảo này, nghe nói đứng ở chỗ này mà gọi tên cô ta thì cô ta sẽ xuất hiện thật hay sao đấy mày? ". "Èo, tao thấy sởn gai ốc rồi đấy, mày im đi! " Người đứng cạnh Yến không ai khác là Linh - cô bạn cùng bàn nhưng cực kỳ nhát, cô rùng mình một cái. " Nhưng là truyền thuyết thôi mà mày, làm sao nó có thật được chứ Linh ơi là Linh. " Cô nói với một vẻ mặt vênh váo đầy tự tin. " Mày không biết chuyện năm ngoái đứa lớp bên nó gọi thật thế rồi ... nó ... biến mất đấy. Tao vẫn còn enjoy đời lắm, thôi về đi mày." Linh thoáng chút sợ hãi, nép sau lưng Yến, cô cảm thấy có điều gì đó không lành sắp sửa xảy đến. " Êy khoan đã cái con dở người này, cứ thử đi mày." Yến vốn là một người hay hóng mà hay hóng thì toàn là bị ăn dép vô mồm thôi, chả biết lần này nhiệp nó có quật Yến hay không nữa. Cứ thử theo dõi đi rồi sẽ biết. :> Yến lấy hơi, hét thật to " EVILA!!! "
Sau đó tầm khoảng 2, 3 phút; không có chuyện gì xảy đến, Linh như vừa được ông bà ở nơi suối vàng hiện hồn về bảo vệ mình, nàng thở phào nhẹ nhõm, tay vỗ vỗ ở lồng ngực. " Phù, may quá. Thôi về đi, con cảm ơn ông bà rất rất nhiều, hết cả hồn. "
Bỗng sau lưng Linh chợt vang lên một giọng nói trầm và khàn khàn nhưng chứa đầy ma mị. " Các người đang nhắc đến ta đúng hửm ._? " Đằng sau lưng Linh là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp với làn da hồng hào thấp thoáng dưới ánh đèn, mái tóc gợn sóng dài thướt tha, đôi bàn tay dính đầy máu và nàng đang bay trên không trung. Gió vẫn cứ thổi, máu trên tay Evila hóa những sợi tơ đỏ phất phơ dệt thành một chiếc lưỡi hái, đôi mắt vô hồn của cô vẫn nhìn đăm đăm về phía Yến và Linh. "MẸ ƠI CỨU CON!!! " Linh lẫn Yến đều không thể làm gì ngoài việc gào thét với tâm trí rối loạn, sợ hãi tột độ. Không để hai cô nói thêm lời nào, Evila nở nụ cười thân thiện nói " Mấy cưng còn đang trong thời trẻ măng mà lại phải lìa đời sớm thế này chắc buồn lắm á ha, thôi không sao đâu, ở đó ông bà hai cưng đang chờ đứa cháu thân yêu xuống thăm kia kìa, pai nhoa, moa~ " Xoẹt! Tiếng lưỡi hái vụt ngang, 2 cái xác ko đầu rơi xuống. Máu ứa ra, nhuộm đỏ cả gạch men lát sân thượng, mùi tanh lẫn vào không khí bay rất xa.

2
1 tháng 7 2020

TAT_Shiro

ok cj

1 tháng 7 2020

Mấy cậu hội thoại tao nghĩ mày nên xuống dòng, để vậy rất khích và khó nhìn, tổng quá nhìn ok nhưng nhìn cụ thể thì khó nhìn

Cô gái trong truyền thuyết. Chương II: Cái chết không ngờ. Sân thượng của tòa nhà hai mươi tầng dường như cao hơn trong đêm tối, gió mạnh như gào thét lên tên ai đó. - Ê tao bảo này, nghe nói đứng ở chỗ này mà gọi tên cô ta thì cô ta sẽ xuất hiện thật hay sao đấy mày. < Nhật Yến > - Èo, tao thấy sởn gai ốc rồi đấy, mày im đi! < Mỹ Linh rùng mình > - Nhưng là truyền thuyết thôi mà mày, làm sao nó có thật được...
Đọc tiếp

Cô gái trong truyền thuyết.

Chương II: Cái chết không ngờ.
Sân thượng của tòa nhà hai mươi tầng dường như cao hơn trong đêm tối, gió mạnh như gào thét lên tên ai đó.
- Ê tao bảo này, nghe nói đứng ở chỗ này mà gọi tên cô ta thì cô ta sẽ xuất hiện thật hay sao đấy mày. < Nhật Yến >
- Èo, tao thấy sởn gai ốc rồi đấy, mày im đi! < Mỹ Linh rùng mình >
- Nhưng là truyền thuyết thôi mà mày, làm sao nó có thật được chứ. < Yến tự tin nói >
- Mày không biết chuyện năm ngoái đứa lớp bên nó gọi thật thế rồi ... nó ... biến mất đấy. Tao vẫn còn yêu đời lắm, thôi về đi mày. < Linh nép sau lưng Yến >
- Êy khoan đã, cứ thử đi mày. < Yến nghiêng đầu, tò mò >
Yến liền cất tiếng gọi: " Evila ".
- Phù, may quá, nó chỉ là truyền thuyết. Thôi về đi, lạnh quá mày ạ. < Linh thở phào nhẹ nhõm >
Bỗng sau lưng Linh chợt vang lên một giọng nói trầm nhưng chứ đầy ma mị.
- Các người đang nhắc đến ta đúng chứ? < Evila >
Gió vẫn cứ thổi, máu trên tay Evila hóa những sợi tơ đỏ phất phơ dệt thành một chiếc lưỡi hái, mái tóc trắng gợn sóng dài bay trong gió, đôi mắt vô hồn của cô vẫn nhìn đăm đăm về phía Yến và Linh.
- MẸ ƠIII CỨU CONNNN!!! < Linh gào thét trong đêm tối, tâm trí rối loạn, sợ hãi tột độ >
- ÔI THẦN LINH ƠIII!!! < Yến cũng không kém >
- Hôm nay lại có sơn hào hải vị để ăn rồi, chẹp chẹp. < Evila liếm môi, nở một nụ cười rất chi là thân thiện >
- Ôi chị nữ thần xinh đẹp ơi, làm ơn tha cho bọn em, ở nhà bọn em còn có bố mẹ già. < Yến và Linh nắm tay nhau cầu nguyện, đôi mắt sáng long lanh nhưng đầy giả dối >
- Hừ, lại chính là nó, đôi mắt ấy là đôi mắt của người chị thân yêu đã xô đẩy cuộc đời đến ngõ cụt như vậy đấy. Hahaha đúng là cuộc đời là những niềm đau ha? < đôi mắt khinh bỉ, nụ cười nhạo báng >
Xoẹt, tiếng lưỡi hái trong đêm như tiếng cắt đứt 1 cuộc đời, 2 cái xác ko đầu rơi xuống. Máu ứa ra, tràn ngập sân thượng, mùi tanh lẫn vào không khí bay rất xa.

7
26 tháng 6 2020

ồ, mik thấy bạn làm cx dc á,cứ tiếp tục phát huy nhé!

1 tháng 11 2020

Hay quá

Chương 9: Hôn ước?! Kể từ sau ngày nuôi Karry, Di Di phải chăm lo mọi việc trong nhà. Xem ra tình hình đã thay đổi rồi, trùm trường ngày xưa giờ đã không còn nữa. Tiểu Khải thì càng thích thú với điều đó, cậu sai Di Di làm hết việc này đến việc khiến cô cảm thấy chóng mặt, đau đầu. Thứ hai đầu tuần lại đến, sau khi đi học về cô lại phải lao đầu vào công việc tất cả chỉ vì một con chó" Không...
Đọc tiếp
Chương 9: Hôn ước?!

Kể từ sau ngày nuôi Karry, Di Di phải chăm lo mọi việc trong nhà. Xem ra tình hình đã thay đổi rồi, trùm trường ngày xưa giờ đã không còn nữa. Tiểu Khải thì càng thích thú với điều đó, cậu sai Di Di làm hết việc này đến việc khiến cô cảm thấy chóng mặt, đau đầu. Thứ hai đầu tuần lại đến, sau khi đi học về cô lại phải lao đầu vào công việc tất cả chỉ vì một con chó" Không sao, một tháng thôi, cố nhẫn nhịn" - Lúc naò cô cũng tự nhủ với mình câu nói đó mỗi khi thấy mệt mỏi

Đến bữa trưa, cô nhanh chóng nấu đồ ăn. Hôm nay cô làm súp cua, hương vị khá đặc biệt. Có thể mọi người nhìn về gia cảnh sẽ đánh giá cô khá được nuông chiều lại hay phá phách nên chẳng được việc gì, nhưng thật ra cũng không hẳn. Cô có tài nấu ăn bẩm sinh từ khiến trong nhà ai ai cũng phải tâm phục khẩu phục

- WA!!! Mẹ em có biết chuyện này không vậy? - Tiểu Khải nhìn nồi súp cua rồi khen

- Việc gì?

- Chuyện đầu bếp ấy

- Chứ sao không - cô hất mặt tự hào - Tất cả món ăn hằng ngày của người hầu phải qua miệng tôi thì mới được đem lên đấy

- Ừm

Rồi hai người bưng đồ ăn ra, ngồi ăn ngoan lành, đương nhiên là Karry cũng có phần rồi

Reng!!! - Điện thoại Tiểu Khải kêu làm hai người giật mình

- Anh ra ngoài chút - cậu nhìn điện thoại rồi vội chạy ra ngoài

- A lô mẹ, thật là tốt khi mẹ gọi đấy, nói rõ chuyện của Di Di xem nào - Tiểu Khải mừng rỡ

- Mẹ sẽ nói cho con biết nhưng không được nói với con bé đâu đấy - Vương mama dặn dò - Thật ra giữa con và Di Di có một hôn ước

- SAO CƠ??? - Tiểu Khải bất ngờ gắt lên, ngắt lời của Vương mama

- Bình tĩnh nào, đó là chỉ thị của cha con đấy - Vương Mama liền đổ tội cho Vương baba ( thật ra là hai người cùng thông đồng đấy) - Con cứ sống với con bé đi, thời hạn là một năm, ba con nói nếu hai đứa không có tình cảm với nhau trong một năm thì hôn ước sẽ hủy bỏ

- Thật ạ? Vậy tốt rồi - Tiểu Khải cười - mà khi nào mẹ về?

- Hết thời hạn mẹ sẽ về - vừa dứt câu, Vương mama liền tắt máy né tránh

- Hả? - Tiểu Khải ngớ người, gọi không biết bao nhiêu chữ mẹ nhưng cũng vô dụng, Ba mẹ cậu hiện đang ngoài vùng phủ sóng nên mất tín hiệu

.

.

.

- Chuyện gì vậy? - Cô nhìn - lúc nãy anh say nắng hay sao mà hét gì to thế?

- À không có gì, nhóc lên phòng ngủ trưa đi, để anh dọn cho

- Oa, phải chăng thời tiết thay đổi? Chắc vậy rồi, cảm ơn anh nha - Cô mừng rỡ, theo thói quen ở nhà nên chạy đến hôn Tiểu Khải một cái lên má

Tiểu Khải đứng người, cô cũng đứng theo luôn, rốt cuộc cô vừa làm cái quái gì thế này?

- Nh...nhóc ... nhóc - Tiểu Khải lắp bắp, mặt cậu đỏ ửng lên

- Ayia, đừng hiểu lầm, tôi chỉ cảm ơn anh thôi, vậy nha - cô có ý né tránh, vội ẩm Karry rồi chạy toát lên lầu, bỏ cậu ở dưới nhà

.

.

.

* Ayia, mình viết đến đây thôi vì có việc rồi, tiện thể mình muốn báo cho các bạn một số việc, một tin buồn và một tin vui, tin vui là chuyện sẽ trở nên gây cấn hơn, hay hơn nữa về hai nhân vật chính của chúng ta, mọi người nhớ đồng hành cùng mình nha. Còn tin buồn là hiện tại mình đang lớp 7, đang trong quá trình học tập, bận thi toán, tiếng anh trên mạng và thi học sinh giỏi nên có thể việc tiến hành viết chuyện sẽ chậm hơn, mong các bạn thông cảm nha, sau kỳ thi mình sẽ cố bù đắp, cảm ơn

2
17 tháng 1 2018

hay wa mik chờ mãi mà ng ta chưa ra chap mới mà mik mới đọc đc có đến chap 7 mấy thôikhocroi

17 tháng 1 2018

Hay quá na

ko nói nhiều, báo cáo luôn

15 tháng 12 2021

Bạn huyền cứ trả lời đi 

Chào các bạn thân yêu! Để cho các bạn mới đọc khác đỡ mất công đi tìm Chap 1 thì mình đã sao chép lại bài này vào đây để cho dễ đọc nhé! Bạn nào đọc rồi có thể lướt nhanh Chap 1 để đọc luôn Chap 2 hoặc đọc lại cũng được! (Tùy các bạn nha) Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để...
Đọc tiếp

Chào các bạn thân yêu! Để cho các bạn mới đọc khác đỡ mất công đi tìm Chap 1 thì mình đã sao chép lại bài này vào đây để cho dễ đọc nhé! Bạn nào đọc rồi có thể lướt nhanh Chap 1 để đọc luôn Chap 2 hoặc đọc lại cũng được! (Tùy các bạn nha)

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :(

Chap 1: Lần đầu gặp nhau.

Cả làng Huỳnh Nhơn ai cũng biết thằng A Tứ. Cái thằng suốt ngày bia rượu rồi rạch mặt chửi bới, chỉ cần nhìn bộ dạng lấm lét của nó ai cũng thấy phát kinh rồi. Có vài người thương nó, khuyên nó tìm công việc ổn định mà làm, nó chỉ thản nhiên đáp một câu:

- Tứ ở thế này quen rồi, đi làm chi cho mắc mệt, quanh năm thưởng thức những chén rượu sa- kê ngọt ngào có phải vui hơn không? Từ lúc sinh ra Tứ đã quanh quanh bốn góc chợ rồi, ở thế này cả đời Tứ cũng chịu.

Vậy đấy, thế là chẳng ai khuyên được nó cả. Một ngày nọ, chẳng hiểu tấm thân lấm lét đấy đang ở đường cùng hay phát chán vì xó chợ, nó tuyên bố với cả làng là đi bốc sào, rửa mộ xác chết, cả làng được trận cười ngặt ngẽo, ông Siêu bảo:

-Mày còn chưa làm nổi được gì giúp người ta mà đòi đi làm ở nghĩa địa gì hở? Thôi, về nhà tao sắm cho cái cày, lương ổn định mà không lo lắng gì.

-Thằng đấy là một thằng điên! Thằng điên!

Tứ mặc kệ người ta. Bao lâu nây, Tứ đã quen với việc bị miệng đời xỉa xói vào chuyện đời tư. Nó đi vay nợ mãi mới làm được một cái chòi rách nát ở sát bên nghĩa địa Hụy Nhơn cho tiện đi lại. Ngay hôm đầu tiên, hắn đã có sở thích kì lạ với xác chết, hôm nào có đám giỗ, đám tang là người ta lại thuê nó. Gần như hôm nào nó cũng tiếp xúc với xác chết. Vì vậy, nhiều người thường bảo thằng cha đó tiếp xúc với người chết nhiều hơn người sống. Bộ dạng của nó xơ xác trông chẳng khác gì người chết vậy, thế nên cái biệt danh ''Tứ Tử'' của nó được xuất phát từ đây. Cứ gặp nó, người ta không quên hỏi :

-Dạo này gặp bao nhiêu người chết rồi?

-Gặp được ma không hở chú ?

Bọn trẻ con cũng không bỏ lỡ cơ hội. Gặp Tứ là chúng nó nháo nhào đi theo nhìn xác chết cho bằng được khiến Tứ rất khó chịu.

-Chúng mày không thể không đi theo tao được à?

Nửa đêm nọ, Tứ nghe thấy tiếng lạo xạo ở nghĩa địa. Dù nghĩa địa này gần như là mái nhà của nó nhưng nó vẫn cảm thấy ớn người và cầm sẵn con dao bầu theo. Càng đi, tiếng lạo xạo càng rõ hơn nữa, nghe chẳng ra tiếng người, tiếng gió. Bỗng, Tứ phát hiện một người phụ nữ da trắng tuyết, tóc phủ hết mặt, mắt nhìn đăm đăm vào mắt Tứ... \

(Sang Chap 2 rồi nè)

- Giết....giết....ta phải giết nó....thứ đàn ông đần độn...-người phụ nữ lẩm bẩm. Tứ biết ngay đây là ma không phải người. Nhưng ai mà biết trước được? Tứ chạm nhẹ vào vai:

- Sao cô lại ở đây?

Cô gái quay lại. Vâng, đó là khoảnh khắc đáng sợ nhất mà một thằng gan to bằng trời như Tứ cũng không thể nào quên được. Đó là một người phụ nữ ngực chảy xệ, mắt đỏ rứa máu đã đông đực, miệng và cả cơ thể bốc mùi hôi thối như thịt người bị rữa. Nó lè cái lưỡi trắng bệch ra nhìn Tứ ....

-Thứ đàn ông chúng mày...có chết cũng không thể trả giá cho tao...chúng mày đã xô đầy đời tao vào vực thẳm! Tao sẽ giết từng thằng một rồi lôi chúng mày xuống tận cùng của địa ngục..bắt đầu từ mày......H....H.....-Người phụ nữ lẩm bẩm, tay cầm con dao, đôi mắt to lồi hẳn ra nhìn Tứ.

-Mày chết chắc rồi con đ* ạ!- Tứ lẩm bẩm (chắc mọi người đang thấy lạ đúng không, đọc tiếp đi)

Tứ lôi tuột găng tay vật lộn với con quái vật. Nó bất ngờ dùng dao găm để chọc vào bụng Tứ nhưng anh đã né được. Anh hất cái găng tay kia lên rồi thọc vào mồm con yêu nữ. Nó bị tắc họng nhưng vẫn cố giẫy giụa với Tứ cho đến phút cuối cùng...

''Con chỉ cần nhớ... nếu tĩnh tâm thì loại yêu nhân nào cũng đổ gục.''-Lời dạy của ông Cần Kiêu đang chảy qua tâm trí anh, đầy mãnh liệt và cảm xúc.

Chẳng mấy chốc, con quái vật bị ngã trước đòn tấn công của Tứ. Con quái vật hiện nguyên hình thành một cô gái xinh đẹp đúng nghĩa ''một nữ nhân có khí chất thanh cao, thánh khiết, không ô nhiễm bụi trần- một vẻ đẹp tuyệt mỹ khiến người ta mê mẩn ngắm nhìn mà lòng không hề chứa dục vọng''....

0
30 tháng 6 2020

k đou, hay mà

Ribi Sachi umk

Cám ơn :)

Hi, diễn biến của chap tiếp theo ra sao, mời bạn đọc tiếp (Chap 1 ở tcn của mk) Lưu ý lớn: Đây là thể loại Creepypasta, not like ngôn tình mà mí bạn ướt át tâm sự tại đây Chap 2. //Mode Jonathan Galindo enter:)// Tiếp Chap 1. ... Rena đẩy nhẹ Mina xuống hầm trước, cả lũ theo sau. Hầm tối om, xung quanh chỉ thấy một màu đen ảm đạm, u sầu như chốn nhân gian. Một mùi hôi thối như thịt rữa xác chết khiến...
Đọc tiếp

Hi, diễn biến của chap tiếp theo ra sao, mời bạn đọc tiếp (Chap 1 ở tcn của mk)

Lưu ý lớn: Đây là thể loại Creepypasta, not like ngôn tình mà mí bạn ướt át tâm sự tại đây

Chap 2.

//Mode Jonathan Galindo enter:)//

Tiếp Chap 1.

... Rena đẩy nhẹ Mina xuống hầm trước, cả lũ theo sau. Hầm tối om, xung quanh chỉ thấy một màu đen ảm đạm, u sầu như chốn nhân gian. Một mùi hôi thối như thịt rữa xác chết khiến cả lũ phải bịt mũi lại. Gios nhẹ thổi vào làm Mina lạnh sống lưng, từ trước tới giờ cô cảm thấy lo lắng như vậy. Bao nhiêu trăn trở hiện ra trước mắt cô, cô phải làm gì bây giờ?

Trấn tĩnh lại bản thân, Mina thở một tiếng nhẹ nhõm rồi từ nhủ :''Trên đời này làm gì có ma, mình không phải sợ.''

-Ê?

Mina vội vàng quay lại. Không có một ai ở đằng sau cô.

''Đũy mọe bọn nó đang bắt nạt hội đồng mình à?''-Mina nghĩ, cô cảm thấy ớn lạnh khi phải đi tìm lũ bạn mất dạy của mình ở nơi này. ''Ê! Tao biết bọn mày đang chơi tao rồi, ra đây đi, đây không phải là nơi trốn tìm đâu!'' Mina hét lên.

Không một ai trả lời, chỉ nghe thấy tiếng vọng lại của Mina. Cô tự an ủi bản thân mình rồi tìm lối thoát. Bỗng, cô thấy một cái bóng lấp loáng ở phía sau.

-Lili đấy à? Ra đây đi!

Không có tiếng trả lời.

-Mày không ra tao về một mình đấy!

Xung quanh vẫn lạnh lẽo, ảm đạm như thường. Tiếng bước chân càng lúc càng mạnh hơn, rồi lướt qua như một luồn gió nhỏ. Mina trấn an bản thân mình rồi đi tiếp. Bước đi càng lúc càng nhanh hơn, lưng cô đổ đầy mồ hôi. Lại lần nữa, cái bóng lại xuất hiện trước mắt cô. Nhưng có gì đó khá lạ...CÁI BÓNG KHÔNG PHẢI CON NGƯỜI!

Thứ cô nhìn thấy không phải chó mèo, con người hay lũ bạn khốn nạn của cô. Nó cao, gầy, bàn tay dài mấy feet liền. Nó chạy nhanh như tốc độ tìm kiếm từ khóa Jonathan Galindo của các main Đông Lào vậy nên cô không kịp nhìn thấy. Cô tự nhủ:'' Chắc mình sợ quá nên bị hoa mắt ấy mà, để ý làm gì.''

Cô đã lầm.

Đó là lần đáng nhớ nhất trong cuộc đời cô.

Bỗng, một thứ ghê tởm xuất hiện trước mặt cô. Da nó trắng nhợt nhạt như thể chát lên 5000 lớp phấn của Trần Đức Bo vậy. Mõm nó xuắn tít lại để lộ hàm răng vàng khè chưa được đánh từ thời tiền sử. Nó có hơi thở nồng nặc và bốc mùi như xác chết vậy. Nó nhìn cô nhoẻn một nụ cười thật tươi. Một nụ cười man rợ nhất. Mina khựng lại. Đôi bàn chân cô lùi từng bước. Con quái vật cao hơn hai mét lùi về phía cô. Bỗng chớp, đôi chân cô chạy nhanh như Sky đang cày view cho Sếp Tùng khiến nó không đuổi kịp được. Không biết vật cản phía trước là gì, cô tọc mạch chạy thẳng về nhà mà không kịp thở.

Tất nhiên, ngay sau đó, cô bị bố mẹ chửi hội đồng vì giữa đêm khuya lắc khuya lơ mà cô vẫn dung dăng dung dẻ ra ngoài chơi được. Nhưng cô vẫn thở phào nhẹ nhõm vì đã may mắn thoát khỏi con quái vật. Cô vui sướng và tràn đầy hạnh phúc như Jonathan Galindo thoát khỏi các Anonymous Đông Lào. Ngắm nhìn khoảng trời bao la, cô nhắm mắt ngủ tiếp.

Sáng hôm sau, cô chạy đến trường tìm lũ bạn khốn nạn đã bỏ rơi mình từ hôm qua. Thấy chúng cười tươi như thể chưa có chuyện gì xảy ra khiến cô càng bực mình hơn.

-Mấy con đũy! Sao hôm qua chúng mày bỏ tao ở lại cái hầm đó rồi rủ nhau đi về?

-Ơ? Tao không biết mày đang nói gì nhưng hôm qua tụi tao đâu có ở trường?

Vậy, những người Mina gặp vào tối hôm qua là ai chứ?

:))))

~Hết~

P/S: Khá xin lỗi khi mình pha muối mặn vào Creepypasta:)))

Nhưng có tính chất giải trí cao, đúng hơm :))

0

☓ Tяươиɢ๖ۣۜHảι๖ۣۜNαм ︵²ᵏ⁸ :))

Hi guys~ Em là một đứa con nít viết k hay nhưng vẫn đăng cho zui đây~ Em k thích những truyện ngôn, đam,..v..v.. v và là Fan của thể loại Creepypasta (Đừng ném đá) E biết viết k có hay nên ném đá hay k tùy các Anh chị (Có gạch đá xây nhà:))) //Mode Nguyễn Ngọc Ngạn enter// (Tiện đây xin hỏi ai fan ông Ngạn k ạ) Tóm tắt: Mina là nv chính trong truyện. Cô thuộc tầng lớp thượng lưu của TP Scrima. Chuyện xảy ra vào hai...
Đọc tiếp

Hi guys~

Em là một đứa con nít viết k hay nhưng vẫn đăng cho zui đây~

Em k thích những truyện ngôn, đam,..v..v.. v và là Fan của thể loại Creepypasta (Đừng ném đá)

E biết viết k có hay nên ném đá hay k tùy các Anh chị (Có gạch đá xây nhà:)))

//Mode Nguyễn Ngọc Ngạn enter// (Tiện đây xin hỏi ai fan ông Ngạn k ạ)

Tóm tắt: Mina là nv chính trong truyện. Cô thuộc tầng lớp thượng lưu của TP Scrima.

Chuyện xảy ra vào hai năm trước, Mina còn là nữ sinh của Học Viện Laylassin. Một buổi chiều nọ, khi giờ ra chơi đang sôi nổi diễn ra, Lili hào hứng nói:

-Mấy cưng biết tầng hầm dưới trường mình không ?

-Không biết...Có gì kì lạ à?- Mina thắc mắc.

- Vậy là cưng không biết gì rồi. Cilina sinh viên năm thứ nhứt và hai đứa khác sinh viên năm ba lẻn vào tầng hầm lúc nửa đêm. Đến giờ vẫn không tìm được tung tích của chúng. Vụ án này hot đến mức lên báo quốc tế rồi đó.

''Sao mình không biết gì nhỉ?"Mina nghĩ.

-Sao hả? Thấy hào hứng lắm phải không? Sao ta không làm một chuyến xuống đấy ''thăm quan'' nhể ?

Tất cả đều vỗ tay hưởng ứng, riêng Mina vẫn cứ chần chừ. Cô là người nhát gan nhất trong bọn nhưng không muốn bị bẽ mặt. Mà đi thì lỡ....Mina nghĩ mông lung.

-Sao hả cưng? Lúc nào cũng kể Creepypasta cho bọn này nghe, ít nhất cũng phải lên tiếng, nhỉ?

-U...ừ! Nghe cũng ''hấp dẫn đó''.-Mina cố nhoẻn một nụ cười thật tươi, mặc dù cô thấy nó chẳng hay cái mẹ gì cả.

-Hẹn tối nay lúc 11 giờ đêm nhé. Đứa nào không đến thì ăn phạt đó~Lili ranh ma cười, một nụ cười đầy ma mị.

Mina cố lết từng bước về nhà. Sao hôm nay cái chân nó nặng đến thế? Thời gian trôi chậm đến thế? Hay cô đang lo lắng cho cái chết sắp tới gần?

Đồng hồ trôi càng lúc càng chậm. Mina thầm ước mình không cá cược với bọn đũy đó để rồi thành ra nông nỗi này. Cô vẫn còn là một nàng thiếu nữ 19 tuổi- cái tuổi thanh xuân tràn đầy hi vọng. Cô không muốn chết trẻ, cũng không muốn trên bia mộ khắc tên mình. Suy nghĩ một lúc lâu, cô đành phó thác số phận của mình cho Thượng Đế vậy. Nếu Thượng Đế rủ lòng thương may ra cô còn được nhìn thấy mặt con cháu của mình, hoặc ngược lại.

-Ê! Mina...Làm gì mà lâu thế?

Tiếng í ới của đám bạn réo lên ầm ĩ. Chúng khiến Mina sợ hơn: ''Mọe, chúng nó tới thật à? Muốn nổi tiếng bằng cách chết sao?''.

Mina đành phải theo chúng. Mấy đứa bạn thì hồ hởi, tranh nhau kể rồi nói linh tinh về chuyện sắp xảy ra. Mina thì lết theo chúng từng bước, trong lòng nặng trĩu nỗi buồn, mặc cảm và vô tội...

Ba...Mẹ...Con xin lỗi...

Họ đã đến nơi. Trong ánh sáng huyền ảo của mặt trăng, chúng chỉ có thể thấy được ngôi trường bao phủ sương dày đặc...

Hếp Chap 1

-

2

Trần Ngoc an sao cầm gạch làm chi :)

3 tháng 7 2020

•๖ۣۜMĭηʂɦα๖ۣۜ¢ɦαηɦ๖ۣۜ• ném

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :( Chị CTV Hồ Bảo Trâm đừng xóa bài em nha ! Vẫn như xưa, thể loại mình viết sẽ có đôi khác với thể loại mình thường viết nha. Truyện thể loại dài nha các bạn :) Truyện: A Tứ Chap 1: Lần đầu...
Đọc tiếp

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :(

Chị CTV Hồ Bảo Trâm đừng xóa bài em nha !

Vẫn như xưa, thể loại mình viết sẽ có đôi khác với thể loại mình thường viết nha. Truyện thể loại dài nha các bạn :)

Truyện: A Tứ

Chap 1: Lần đầu gặp nhau.

Cả làng Huỳnh Nhơn ai cũng biết thằng A Tứ. Cái thằng suốt ngày bia rượu rồi rạch mặt chửi bới, chỉ cần nhìn bộ dạng lấm lét của nó ai cũng thấy phát kinh rồi. Có vài người thương nó, khuyên nó tìm công việc ổn định mà làm, nó chỉ thản nhiên đáp một câu:

- Tứ ở thế này quen rồi, đi làm chi cho mắc mệt, quanh năm thưởng thức những chén rượu sa- kê ngọt ngào có phải vui hơn không? Từ lúc sinh ra Tứ đã quanh quanh bốn góc chợ rồi, ở thế này cả đời Tứ cũng chịu.

Vậy đấy, thế là chẳng ai khuyên được nó cả. Một ngày nọ, chẳng hiểu tấm thân lấm lét đấy đang ở đường cùng hay phát chán vì xó chợ, nó tuyên bố với cả làng là đi bốc sào, rửa mộ xác chết, cả làng được trận cười ngặt ngẽo, ông Siêu bảo:

-Mày còn chưa làm nổi được gì giúp người ta mà đòi đi làm ở nghĩa địa gì hở? Thôi, về nhà tao sắm cho cái cày, lương ổn định mà không lo lắng gì.

-Thằng đấy là một thằng điên! Thằng điên!

Tứ mặc kệ người ta. Bao lâu nây, Tứ đã quen với việc bị miệng đời xỉa xói vào chuyện đời tư. Nó đi vay nợ mãi mới làm được một cái chòi rách nát ở sát bên nghĩa địa Hụy Nhơn cho tiện đi lại. Ngay hôm đầu tiên, hắn đã có sở thích kì lạ với xác chết, hôm nào có đám giỗ, đám tang là người ta lại thuê nó. Gần như hôm nào nó cũng tiếp xúc với xác chết. Vì vậy, nhiều người thường bảo thằng cha đó tiếp xúc với người chết nhiều hơn người sống. Bộ dạng của nó xơ xác trông chẳng khác gì người chết vậy, thế nên cái biệt danh ''Tứ Tử'' của nó được xuất phát từ đây. Cứ gặp nó, người ta không quên hỏi :

-Dạo này gặp bao nhiêu người chết rồi?

-Gặp được ma không hở chú ?

Bọn trẻ con cũng không bỏ lỡ cơ hội. Gặp Tứ là chúng nó nháo nhào đi theo nhìn xác chết cho bằng được khiến Tứ rất khó chịu.

-Chúng mày không thể không đi theo tao được à?

Nửa đêm nọ, Tứ nghe thấy tiếng lạo xạo ở nghĩa địa. Dù nghĩa địa này gần như là mái nhà của nó nhưng nó vẫn cảm thấy ớn người và cầm sẵn con dao bầu theo. Càng đi, tiếng lạo xạo càng rõ hơn nữa, nghe chẳng ra tiếng người, tiếng gió. Bỗng, Tứ phát hiện một người phụ nữ da trắng tuyết, tóc phủ hết mặt, mắt nhìn đăm đăm vào mắt Tứ... Tứ muốn chạy ngay đi, nhưng đôi chân thì không khập khiễng nổi, nó cứng đờ lại như thể bị liệt...

~Hết Chap 1~

À mọi người đoán xem, diễn biến sẽ như thế nào? Truyện này thể loại gì? Người phụ nữ ấy là ai?

Nhớ cmt cho mình biết nha~

5
20 tháng 7 2020

I don't know

Mk chỉ là nói trc thôi để như lần trc xóa mãi mà vẫn cứ bị khôi phục mệt

20 tháng 7 2020

HAY LÉM Ạ

HÓNG CHAP 2 CỦA CJ

13 tháng 11 2021

chắc là níc của bạn bị lõi đó 

13 tháng 11 2021

khocroi mình ko muốn bị lỗi nick đâu,thế này cứ  mãi danh hiệu tân binh àkhocroi

Quản lý Linh Ka lớn giọng “Nó ung thư còn được đi thảm đỏ, antifan chúng mày cả đời chẳng được” Chủ Nhật, 05/11/2017 | 14:32 GMT+7 Trong tuần qua, cùng với hàng loạt hot girl hot boy ca sĩ và những người nổi tiếng khác, Linh Ka may mắn được mời đến tham dự Vietnam International Fashion Week tổ chức tại Hà Nội. Tuy nhiên, có lẽ vì đứng với nhiều gương mặt đình đám cộng với phong cách ăn mặc có phần...
Đọc tiếp
Quản lý Linh Ka lớn giọng “Nó ung thư còn được đi thảm đỏ, antifan chúng mày cả đời chẳng được” Chủ Nhật, 05/11/2017 | 14:32 GMT+7

Trong tuần qua, cùng với hàng loạt hot girl hot boy ca sĩ và những người nổi tiếng khác, Linh Ka may mắn được mời đến tham dự Vietnam International Fashion Week tổ chức tại Hà Nội. Tuy nhiên, có lẽ vì đứng với nhiều gương mặt đình đám cộng với phong cách ăn mặc có phần lạc tông nên Linh Ka lại một lần nữa bị chỉ trích.

Kể cũng khổ, là con người sinh ra gắn liền với thị phi nên bây giờ, cứ xuất hiện ở đâu, dù ăn mặc ra sao như thế nào, cô bé đều có cớ bị chỉ trích không thương tiếc từ anti fan. Thậm chí nhiều người còn thẳng thắn bày tỏ trên Facebook công khai rằng, nhìn thấy Linh Ka là “auto chửi, auto dè bỉu”, thấy bài viết về Linh Ka là “auto lướt qua không thèm đọc”.

Dòng trạng thái này của Vinh Gấu – quản lý của Linh Ka khiến anh nhận gạch đá tơi bời

Trước làn sóng chỉ trích và ném đá kinh hoàng dành cho Linh Ka, quản lý của cô bé là Trương Phạm Tuấn Vinh, hay còn gọi là Vinh Gấu đã có những chia sẻ cực kỳ bức xúc trên trang cá nhân. Nguyên văn dòng trạng thái bốc hỏa của anh như sau:

“Thật sự thấy mắc cười với một số người thích chửi hùa, chửi đổng làm như ta đây là anh hùng kiểu như: “Con này nó ung thư mà được tham gia tuần lễ thời trang quốc tế à?”. Các bạn cào phím chửi người ta “ung thư” này nọ mà các bạn được đẳng cấp như người ta chưa? Trong khi đứa xàm nách ung thư thì đang đi dự tuần lễ thời trang tiếng tăm quốc tế, còn các thánh cao thượng thì ngồi nhà cào phím chứ cả đời chắc gì đã được chạm mũi chân vào cái thảm đỏ”.

Vinh Gấu và dàn hot teen bị gọi là ung thư của mình

Bài viết của Vinh Gấu thể hiện sự bênh vực và công nhận những gì mà Linh Ka đang có được, khác xa hoàn toàn với thế giới của anti fan. Trong khi “Linh Ka ung thư mà còn được đi dự Vietnam International Fashion Week, còn những anh hùng bàn phím anti fan chỉ cả đời ngồi ở nhà chẳng bao giờ biết đến thảm đỏ”.

Sự bức xúc này vô tình không những không được giải tỏa mà còn châm ngòi cho một cuộc chiến như bão ngay trên trang cá nhân của Vinh Gấu.Đối với lẽ thường tình, quản lý của một hot teen thì việc bênh vực hot teen đó là chuyện thường tình nhưng cách mà Vinh Gấu vừa bênh vực Linh Ka, lại hạ thấp antifan khiến anh nhận phải lượng gạch đá vô cùng lớn từ dân mạng.

Hàng loạt bình luận chỉ trích của cộng đồng mạng hướng đến Vinh Gấu

“Đâu phải ngẫu nhiên mà người khác gọi em ấy như vậy. Phát ngôn xúc phạm Bộ giáo dục, coi thường đàn chị. Bộ xuất hiện ở tuần lễ thời trang thì giỏi lắm sao? Chạm vào thảm đỏ thì hay lắm à? Xin lỗi, tôi đây chả có hứng thú gì chạm vào cái thảm đỏ xa hoa ấy. Tôi cào phím, tôi chẳng biết cái gì gọi là thời trang quốc tế nhưng ít ra tôi còn biết đâu là đúng đâu là sai, tôn trọng người lớn tuổi hơn mình và cố gắng không để người khác phiền lòng. Không như ai kia, xinh đẹp hát hay đi dự này kia các kiểu mà rước đầy anti. Dù không thể làm hài lòng tất cả mọi người, nhưng ít ra nên sống sao cho người ta thương đi chứ, có ở đâu 10 cmt là hết 9 cmt anti rồi”, comment từ một dân mạng.

Linh Ka ăn mặc lạc tông và trang điểm hơi già ở VIFW

Linh Ka được mệnh danh là hot teen gắn liền với tai tiếng

“Công nhận mọi người nói Linh hơi quá đáng, do bản thân của mình thấy Linh ăn mặc cũng già và bớt bớt đi còn xinh hơn. Mình cũng không phải là fan của ka và nói thẳng luôn rằng, cái gì cũng tầm thường thôi kẻo ngta ghét chửi rủa, nếu muốn tài năng nổi chội thì hãy đừng thuê người khác viết bài báo này nọ là như thế này như thế kia cũng chả có ích gì cả. Tự nổi bằng tài năng hoặc lòng tốt của mình”, một ý kiến khác khách quan hơn.

5
9 tháng 11 2017

tin hot .tin hot

10 tháng 11 2017

Trời ơi làm như nổi lắm í, có quản lý đồ