Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Căn phòng của mỗi người là một “khoảng trời riêng”, là một “vương quốc bí mật” mà không phải ai cũng có thể bước vào hay tìm ra. Em cũng vậy, căn phòng của em đã gắn liền với tuổi thơ em, cùng với bao kỉ niệm khó quên.
Căn phòng của em nằm trên tầng hai của ngôi nhà nhỏ xinh, là căn phòng đầu tiên khi bước hết những bậc cầu thang. Căn phòng của em không rộng rãi như phòng làm việc của bố, cũng không trang hoàng lộng lẫy như phòng khách. Nó là “vương quốc bí mật” của em, và em chính là nữ hoàng của vương quốc ấy. Căn phòng nhỏ được khoác lên mình một chiếc áo màu kem sữa. Chiếc áo ấy được tô điểm bởi những miếng giấy dán tường hình hoa cỏ, khiến cho căn phòng như được thêm ánh sáng, giống như ta đang ở trong một khu vườn thực sự vậy. Căn phòng được lát gỗ chứ không phải là gạch như nhiều phòng khác trong nhà. Chính vì vậy mà mùa hè sàn nhà rất mát, mùa đông lại ấm áp vô cùng. Em rất thích sự thoáng đãng cùng ánh sáng mặt trời nên trong căn phòng nhỏ của em có một cái cửa sổ lớn cùng ban công rộng. Mở cửa sổ ra là em có thể dễ dàng nhìn thấy đường phố lúc nào cũng đông vui nhộn nhịp, những ngôi nhà san sát, những hàng cây xanh mát. Còn đứng từ ban công rộng lớn, cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy khu vườn luôn tràn ngập sắc hoa rực rỡ. Phòng em không có quá nhiều đồ, chỉ có một cái giường cùng chăn gối được gấp gọn gàng đặt ở góc phòng, một chiếc bàn học bên cạnh cửa sổ, một tủ kính nhỏ để bày những món quà đánh dấu những chuyến đi, một tủ quần áo và cuối cùng là một giá sách – có lẽ là thứ chiếm diện tích nhiều nhất. Em vốn rất thích đọc sách nên giá sách của em luôn đầy những cuốn sách với rất nhiều thể loại: truyện tranh, sách tham khảo, báo… Cuối mỗi tuần em đều thay đổi vị trí của mỗi cuốn sách để giá sách nhỏ này của em được thay đổi một chút. Không chỉ vậy khi em có phòng riêng, bố đã cùng em gắn lên trần nhà những ngôi sao dạ quang thật đẹp. Mỗi khi đèn được tắt hết, trong màn đêm, ánh sáng từ những ông sao dạ quang ấy như những đốm sáng nhỏ li ti phần nào chiếu sáng cho căn phòng. Mỗi đêm như vậy, em lại có cảm giác phía bên trên không còn là trần nhà nữa mà là một bầu trời với hàng ngàn vì tinh tú khác nhau. Những lúc có chuyện không vui, em sẽ đóng cửa “vương quốc bí mật” của mình lại và lắng nghe những bài hát với giai điệu dễ thương để tâm trạng mình khá hơn. Em rất thích căn phòng của mình, bởi vậy em luôn giữ cho phòng sạch sẽ, mỗi cuối tuần em lại cùng mẹ dọn dẹp cho căn phòng và ngôi nhà nhỏ thêm sạch sẽ.
Em rất yêu căn phòng nhỏ của em. Nó là người bạn thân nhất của em, là nơi em chia sẻ những niềm vui nỗi buồn của tuổi thơ tươi đẹp. Căn phòng sẽ luôn cùng em trải qua những ngày tháng vui vẻ tiếp theo trong cuộc đời mình . Mỗi người khi lớn lên hẳn đều ao ước có môt góc riêng tư, “một khoảng trời riêng” cho bản thân. Em cũng vậy. Và từ khi còn bé, em đã có cho mình một .
hết bài rùi nha bn
mk tả ko hay đâu hihihi
nếu hay hãy tk nha yêu các bn nhiều
trong khi ngoài kia ,cha vất vả sớm hôm cày cấy , mẹ gánh gồng tần tạo nuôi con. Đấng sinh thành to cao biển lớn .... bạn ở nhà.................................. QUÊN BẤM NÚT NỒI CƠM VÔ DỤNG
Quê tôi ở nông thôn, hoàn cảnh gia đình tôi laị khó khăn nên tôi chưa được đi thăm các cảnh đẹp trong tỉnh và ở những nơi khác trên đất nước Việt Nam. Tôi mới chỉ được biết những cảnh đẹp đó qua tranh, ảnh và trên ti vi thôi. Mặc dù quê em không có những cảnh đẹp nên thơ, nổi tiếng nhưng tôi vẫn yêu tha thiết quê mình, yêu cánh đồng bát ngát lúa vàng, yêu những ngọn núi uy nghi xa thẳm, yêu những rặng cây xanh um tỏa bóng mát. Và tôi yêu, yêu lắm, yêu vô cùng dòng sông quê hương.
Con sông nhỏ chảy qua quê tôi quanh co uốn lượn. Mùa mưa, sông ngập nước, nước sông chở nặng phù sa bồi đắp cho đồng ruộng thêm màu mỡ. Mặt sông rộng gấp hai, ba lần mùa khô. Nước sông dâng lên cao ngập hết cả những rặng bạch đàn, rặng điên điển. Hai bên bờ sông vàng rực những bông điên điển, chúng cứ rung rinh, rung rinh như muôn ngàn cánh bướm nhỏ trông thật vui mắt. Tuy nước sông dâng cao nhưng dòng sông vẫn êm ả, nước không chảy xiết. Chỉ có những khi gió lớn, sóng mới vỗ vào bờ ì ùm như sóng biển. Mùa khô, nước sông xuống thấp nhưng nước vẫn lên xuống đều đặn theo thủy triều. Hai bên bờ sông xanh mướt những thảm lúa. Chiều chiều, bọn trẻ chúng tôi vẫn tụm năm, tụm ba tắm sông, bơi lội thỏa thích. Chúng tôi đập nước văng tung tóe, rồi lặn hụp đỏ cả mắt vẫn chưa chịu lên. Có khi mãi tắm, mẹ gọi không nghe, khi biết được thì đã thấy mẹ cầm roi đứng trên bờ chờ sẵn.
Con sông đã gắn bó thân thiết với người dân quê tôi. Sông cung cấp nước tưới cho đồng ruộng quê tôi xanh bát ngát, lúa trĩu bông. Dòng sông còn vỗ về, ôm ấp lũ trẻ chúng tôi lớn lên. Sáng sáng, chúng tôi chèo xuồng qua sông đi học. Mùa mưa, chúng tôi chèo xuồng đi bẻ cà na, đi hái bông điên điển về nấu canh chua. Biết bao nhiêu kỉ niệm của chúng tôi đã diễn ra trên con sông quê hương.
Con sông có ích với người dân quê tôi như vậy. Nhưng sao một số người dân vẫn vô tư đổ rác, thải phân trâu, bò, heo,…ra sông. Họ có biết rằng nước họ ăn uống, tắm rửa hằng ngày vẫn lấy từ sông không nhỉ? Nếu nước sông bị ô nhiễm thì sức khỏe của người dân sẽ ra sao? Tôi mong sao mỗi người dân quê em phải có ý thức bảo vệ con sông để nước sông luôn được trong sạch, để lũ trẻ chúng tôi được vẫy vùng tắm mát mà không sợ bị đau mắt, bị ngứa da. Tôi và các bạn cùng cố gắng bảo vệ con sông nhé!
"Quê hương" – hai tiếng nghe sao thân thương chi lạ! Quê hương là nơi đã có nhiều kỉ niệm đẹp với chúng ta. Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẫm... Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.
Từ lúc còn bé, em đã thích sông (nhà em ở cạnh dòng sông). Em thường ngồi ở bờ sông ôn bài, vẽ, có khi còn làm thơ nữa hoặc là ngắm sông. Quả thật dòng sông quê em đẹp lắm. Sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông. Lúc ấy, dòng sông vẫn còn phủ một màn sương mỏng, im lìm trong giấc ngủ say. Khi em đi học về, sông gờn gợn, lăn tăn như chào em. Em mỉm cười: "ừ, chào sông nhé!". Vào lúc trưa hè nắng gắt, cả xóm im lặng, chìm vào giấc ngủ trưa, đế xua đi cái nóng oi ả của mùa hè, em nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát, trong veo. Dòng sông nhấp nhô, vuốt ve, chơi đùa cùng em. Bây giờ, em đã biết bơi giỏi thế mà nhớ lại lúc trước, buồn cười quá. Lần ấy, em chưa biết bơi, muốn tắm mà chẳng dám xuống nước, chỉ quanh quẩn trên bờ. Nào ngờ trượt chân, té nhào xuống nước. Thế là uống một bụng nước no nê. Còn giờ đây, đã có lúc bạn bè ví em như con rái cá. Mà có bơi giỏi thế mới có thể chơi đùa cùng sông chứ, phải không sông? Em chơi đùa thỏa thích, vớt lục bình cài lên mái tóc sũng nước. Bông hoa tim tím còn vương những giọt nước long lanh thật đẹp. Quà của sông dành cho em đấy!
Lúc hoàng hôn, khi vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông của em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá cung vội vã trở về "nhà" bơi thật nhanh làm xao động cả mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê nhìn sông, nhìn dòng sông yêu dấu của em.
Thế đấy! Dòng sông quê em đẹp như thế đấy. Các bạn có thích không? Riêng em, tuy giờ đây đã xa dòng sông thân yêu, sống ở chốn thị thành xa hoa nhưng không bao giờ em quên được dòng sông. Đối với em, sông là một người bạn dễ thương, dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho em. Tối đến, hình ảnh "dòng sông bạc" lấp lánh dưới ánh trăng vỗ về, đưa em vào giấc ngủ êm đềm.(làm nhanh còn đi ngủ ngủ 8 giờ hơn rồi).
Trần Thị Thu Thủy tên thật Trần Thị Thỏ, trú tại thôn Tám, Trảng Tranh, Tỉnh Thừa Thiên. Thuở thiếu thời, trí tuệ thì thường thôi, tuy thế, tính Thủy thật thà, thủ thỉ thù thì, thỏn thà thỏn thẻn, thật thương! Tới tuổi trăng tròn, Thủy tròn trặn, tươi tắn, trắng trẻo, tay tròn trĩnh, tóc thơm thơm, thật tuyệt!
Thủy tuyệt trần, tôi tả thì thô thiển. Thôi thì tàm tạm thế.
Trai tráng trong thôn Tám, từ trai tơ tới tuổi tứ tuần, từ tuổi tứ tuần tới tuổi thất thập, thoạt trông thấy Thủy, tất thảy tấm tắc trầm trồ:
“Trời! Trắng tựa tuyết!”
“Thon thả thế!”
“Tóc thật thướt tha!”
“Trác tuyệt! Trác tuyệt!”
Trai tơ thổn thức, tứ tuần tơ tưởng, thất thập thẫn thờ. Thấy Thủy thấp thoáng, tất thảy táo tác, thập thà thập thò, thật tội. Tứ tuần thách trai tơ: tán thắng Thủy thì thua tam trâu. Thất thập thách tứ tuần: tán thắng Thủy thì thua tám thúng tiền. Thách thì thách thế thôi, thua Thủy tất tần tật. Thủy tựa thần tiên, trai tráng trong thôn thì thô thiển, tiền tài trắng trơn, thân thế thấp tè, thế thì tán tới trăm tuổi!
Tiếng tăm Thủy truyền trong toàn tỉnh.Thư từ tới tấp tới tay Thủy. Thư thì thủ thỉ tâm tình. Thư thì tranh thủ trình thêm thân thế, tiền tài. Thư thì than thở tức tưởi. Thư thì thêm thơ, thêm tranh, trang trí thật trang trọng… Trong tám tháng trên tám trăm thư, thật thế!
Trai tráng trong tỉnh tìm tới tán tỉnh Thủy tới trăm thằng. Tám thằng thân tôi: Thằng Thịnh, thằng Tâm, thằng Thông, thằng Thìn, thằng Thỉ, thằng Trung, thằng Tuy, thằng Tuấn tán tỉnh tài thế, tí ta tí tởn tới tán Thủy, tốn tiền trăm tiền triệu, tiêu tiền tới trắng tay, thua tiếp tục thua. Tám thằng thất thểu tìm tới tôi than thở:
“Thôi! Tiền thế, tài thế, tập tễnh tới tán Thủy thêm thiệt thòi.”
Tôi thích Thủy, tuy thế tôi tỉnh táo tự thấy: trí tuệ tôi tầm thường, tiền tài thiếu thốn, thân thế tiếng thì to, thực tình thanh thế tổ tiên thôi, thân thế tôi thấp tẹt. Tôi trù tính: thư từ tán tỉnh, trật! Tiền tài: trật! Thân thế: trật. Tổ tiên ta từng truyền tụng: tham thì thâm. Thư từ, thân thế, tiền tài… trật trật trật! Thua thua thua! Thủy thích tinh tế, trung thực, thật thà, thế thôi. Tôi tính toán thật tình tiết: từ thị trấn Tân Tiến tận tụy tới thôn Tám tìm Thủy tâm tình, từ từ, từ từ, tránh trắng trợn, tránh thô thiển, thỉnh thoảng thêm tí tranh, thêm tí thơ tặng Thủy, trời thương trời trợ thủ thì tất thành.
Trời thương tôi thật. Tới thôn Tám, thấy Thủy trơ trọi, thui thủi trên thềm, tôi thích thú thấy tôi tính toán trúng.
Tôi trấn tĩnh, từ từ tiến tới tận thềm, thì thầm:
“Thủy! Tôi tên Trí, Trần Trọng Trí, thầy thuốc Tây…”
“Trần Trọng Trí!”, Thủy trầm trồ, “Thầy thuốc trị tim, trị thận, trị toàn thân thể, tiếng tăm truyền tám tỉnh!Trời, trẻ thế! Trẻ thế!” Thủy tấm ta tấm tắc.
Tôi trùng tên thầy Trí, thầy thuốc thiên tài trên tỉnh. Thủy tưởng thế, thật trúng tủ, trời toàn thương tôi!
Thấy tình thế thật thuận tiện, tôi tiếp tục thủ thỉ:
“Thủy, tôi trốn thầy, trốn thủ trưởng, trốn tránh tất thảy, từ thị trấn Tân Tiến tới tìm Thủy!”
Thủy trao tôi tách trà, thẹn thùng:
“Thủy thật tầm thường, tìm Thủy thật trớ trêu…”
Tôi tíu tít:
“Thủy! Thủy! Thủy tránh tự ti. Thủy thật tuyệt trần, tiếng thơm truyền từ tỉnh Thanh tới tỉnh Thừa Thiên, thật thế!”
“Thầy Trí tưởng thế thôi…”, tiếng Thủy trong trẻo, thánh thót.
Tôi thủng thẳng tán tỉnh, thầm thầm thì thì, tu từ thật tốt, thỉnh thoảng thêm tí thán từ. Thấy Thủy thinh thích, tôi tấn tới, thả từng tiếng thật tha thiết:
“Tháng tư, tôi trông thấy Thủy tha thướt trong thị trấn. Tôi thảng thốt: Trời, tiên từ trên trời tới thị trấn! Từ tháng tư tới tháng tám, tối tối tôi thao thức, trằn trọc. Tâm thần tôi trục trặc, thân thể tiều tụy. Tưởng tượng thấy Thủy trẻ trung, tươi tắn, tôi thổn thức: Thiếu thủ trưởng thì thảnh thơi, thiếu trời thì tổn thọ, thiếu Thủy thì tắc thở! Thủy! Trái tim tôi tràn trề tình thương Thủy. Tôi tìm tới Thủy trao trọn trái tim thật thà, trái tim trong trắng, trái tim thân thương, trái tim trẻ trung, trái tim trung thực… Tôi thề, tôi trao trọn!”
Thấy tôi thề thốt thật tha thiết, thật tận tình, Thủy thấy thương thương, thẹn thò túm tóc thỏn thẻn:
“Thôi thôi, Trí thôi thề thốt…”
Thủy tin tôi, thật tuyệt! Thế thì tôi toàn trúng tủ, thật tuyệt! Tôi từ thủ thỉ tâm tình tiến tới thề thốt trầm trọng, toàn từ to tát:
“Thủy tin tôi, thương tôi thì tôi thôi thề thốt. Thủy thiếu tin tưởng thì tôi tiếp tục thề. Tôi thương Thủy, tha thiết trao trọn tình tôi tới Thủy. Thủy tuyệt tình tôi thì tôi tự tử. Tôi theo Thủy tới trăm tuổi, tôi tuyệt tình Thủy thì tôi tắc tử!”
“Trí!”, Thủy thổn thức, “Thủy tin Trí, thương Trí…”
Tôi trúng to, trúng to!
Trăng tròn tháng tám thấp thoáng trong tre, trời thu tươi tốt, tiếng thu thánh thót. Tôi tấn tới tìm tay Thủy. Tay Thủy trong tay tôi.
“Thủy… Trí thương Thủy, thương tới tận tim…”, tôi thì thầm, từ từ thơm tay Thủy.
Thủy thẽ thọt từng tiếng, từng tiếng thật thương:
“Tính Thủy thật thà, thương thì thương thật. Trí tâm tình thế, Thủy tin. Tất thảy tình thương, Thủy trao trọn. Thủy tin: tình ta thắm thiết!”
Tới tháng thứ tám, tôi trâng tráo tuyệt tình Thủy. Tôi trốn tránh Thủy. Thủy tất tả tìm tôi từ tháng tám tới tháng tư, từ tỉnh Thừa Thiên tới tỉnh Thanh thì thấy tôi. Thủy túm tay tôi tấm tức:
“Trí! Thủy tìm Trí…”
“Tìm tôi? Tôi tiền thì thiếu, tài thì thấp. Tìm tôi thật trớ trêu.”
“Trí!”, Thủy tức tưởi thét to.
Tôi thong thả từng tiếng:
“Tình ta thế thôi. Thương tôi, Thủy tất thiệt thòi.”
“Trí!’’, Thủy thút thít, “Thủy trúng thai…’’
“Trúng thai?’’, Tôi trơ tráo tủm tỉm. “Thông tin thật trơ trẽn!’’
“Trời, thằng tráo trở! Thật tởm!” Thủy tức tối thét.
Thủy tát tôi tới tấp, thụi tôi tứ tung, toàn thân tôi thâm tím. Tóc tai Thủy tơi tả, tay túm tóc tôi, tay thụi trúng thận tôi.
“Thôi!”, Tôi trợn tròng, thét. “Tôi thế thôi, Thủy trách tôi thì trách! Tránh!” Tôi tức tốc thúc Thủy tránh tôi.
Tránh thoát Thủy, tôi túc tắc tới tám tư - Tô Tịch tìm Thanh Trà.
nek, phần thưởng cho chép mạng = 2
ko chép mạng = 6
thế nhá, văn ko đc giống nhau.
Chim sơn ca còn gọi là chim chiền chiện. Chúng sống ở ngoài đồng, mình và lông màu cỏ úa có vân và sọc trắng, gần giống như chim sẻ, nhưng mỏ dài và chân bé hơn.
Chim sơn ca là giống chim hay hót, nhất là về mùa xuân. Thường thường nó vừa bay, vừa hót, càng bay cao giọng càng véo von. Tiếng hót to, ngân dài, có khi nó bay thật cao, ta không hề trông thấy cánh chim mà vẫn nghe sơn ca hót.
Khi sơn ca không bay thì đậu ở dưới đất chứ không đậu trên cành cây, mà những lúc đậu ở dưới đất thì nó không hót bao giờ. Sơn ca làm tổ ở vồng khoai, gổc cây, bụi cỏ rậm.
Những người chơi chim cảnh thường bắt chim non vừa khi mới nở, nuôi và luyện rất công phu mới có chim sơn ca hót trong lồng son.
Chim sơn ca còn gọi là chim chiền chiện. Chúng sống ở ngoài đồng, mình và lông màu cỏ úa có vân và sọc trắng, gần giống như chim sẻ, nhưng mỏ dài và chân bé hơn.
Chim sơn ca là giống chim hay hót, nhất là về mùa xuân. Thường thường nó vừa bay, vừa hót, càng bay cao giọng càng véo von. Tiếng hót to, ngân dài, có khi nó bay thật cao, ta không hề trông thấy cánh chim mà vẫn nghe sơn ca hót.
Khi sơn ca không bay thì đậu ở dưới đất chứ không đậu trên cành cây, mà những lúc đậu ở dưới đất thì nó không hót bao giờ. Sơn ca làm tổ ở vồng khoai, gổc cây, bụi cỏ rậm.
Những người chơi chim cảnh thường bắt chim non vừa khi mới nở, nuôi và luyện rất công phu mới có chim sơn ca hót trong lồng son.
Đất nước Việt Nam muôn vàn cảnh đẹp với nhiều sắc màu rực rỡ. Trong những sắc màu ấy, em thích nhất là màu xanh. Đồng bằng phì nhiêu lúa xanh mơn mởn, cây ăn quả xanh um, nhẫy nhượt. Mảng xanh của rừng núi mang đến cho ta không khí trong lành. Cạnh bên, đại dương mênh mông xanh thẳmmát lành của thiên nhiên ban tặng nhiều cá tôm, hải sản quý. Màu xanh đất nước là màu xanh vô tận dưới bầu trời cao vợi.
Trong các sắc màu, em thích nhất là màu đỏ. Màu đỏ là màu máu đỏ hồng trong tim, là màu đỏ tươi của lá cờ Tổ quốc, của chiếc khăn quàng đội viên. Màu đỏ còn là màu đỏ ối của mặt trời, màu đỏ rực của bếp lửa, của đoá hoa mào gà đỏ tía, màu đỏ au trên đôi má phúng phính của những em bé khoẻ mạnh, xinh đẹp... Có rất nhiều gam đỏ khác nhau nhưng nói đến màu đỏ là nói đến một sắc màu lộng lẫy, gây ấn tượng rất mạnh.
#Hok tốt!
k mik nha!
thế thì đây
Nhà em có nuôi một chú chó, nó là món quà mà bà ngoại ở quê đã cho em để nuôi. Em luôn coi chú chó là một người bạn thân thiết và là một thành viên trong gia đình. Khi bà ngoại cho em, chú chó còn rất nhỏ, em bế chú chó trên tay âu yếm và đặt tên cho nó là Cún. Khi còn nhỏ, chú Cún có màu lông vàng như màu rơm, đến khi lớn lên màu lông ngày càng sẫm hơn. Cún có bộ lông dài và mượt, em thường hay chải lông và thi thoảng lại tắm cho Cún nên lông của nó rất sạch, không bị hôi và không có rận. Chú Cún nhà em có đôi mắt to tròn đen láy, trông như viên bi ve rất long lanh, mỗi khi nhìn thấy em đi học về, mắt nó lại sáng lên, vẫy đuôi mừng quýnh và lao ra chào đón em. Em rất yêu quý chú Cún của mình, mỗi ngày đi học về em đều ngồi kể chuyện và vui đùa cùng Cún, Cún luôn lắng nghe mọi chuyện của em, em rất vui vì có một người bạn như Cún.
Vào ngày sinh nhật tròn sáu tuổi của em, bố mẹ đã tặng cho em một món quà rất đặc biệt và ý nghĩa, đây cũng là quà chúc mừng em bắt đầu bước chân vào cánh cổng trường học. Món quà đó là một chú chó con, rất đáng yêu, em rất yêu quý nó và coi nó như một người em của mình vậy.
Con chó của em tên là Milu, là một con chó cái, năm nay nó đã được hơn một tuổi rồi, chỉ mới nuôi được một năm nhưng trông nó rất cao và to lớn, là một chú chó lai nên thân hình nó trông rất vạm vỡ, hơn hẳn các chú chó ta khác. Milu có một bộ lông rất đẹp, lông của nó có màu vàng nâu vừa dài lại vừa bóng mượt khiến cho ai cũng muốn vuốt ve, đặc biệt là chiếc đuôi dài với lông xù ra trông như một chiếc chổi lông thực sự. Hai đôi chân to và chắc nịch, bàn chân dày cộp, to hơn cả bàn tay của em, ở mỗi bàn chân sau còn có thêm một ngón, mẹ em bảo đó là huyền đề, con chó có huyền đề là những con chó rất khôn. Milu nhà em chạy rất nhanh và khỏe, nhiều lần em đi học về Milu mừng nhảy chồm lên người em, khiến em ngã ngửa, em ngã cũng phải vì Milu còn nặng cân hơn em, nó phải 35 kg còn em mới được 30 kg. Điểm em thích nhất ở con chó chính là đôi tai của nó, Milu có một đôi tai rất không cân đối với khuôn mặt bởi vì quá to, đôi tai to dựng đứng hướng về phía trước trông rất oai nghiêm. Mỗi khi con chó mừng chủ về hay được ai lại gần vuốt ve thì đôi tai lại cụp xuống ngả về hai bên trông rất đáng yêu, thế nhưng chỉ cần có tiếng người lạ hay tiếng động khác thường là đôi tai lại như lò xo bật thẳng đứng lên ngay. Milu có một đôi mắt rất đặc biệt, ban ngày nhìn đôi mắt nó to tròn và đen láy, thế nhưng ban đêm khi có ánh đèn rọi vào, mắt nó lại có màu xanh ngọc bích, có lẽ vì đôi mắt đặc biệt ấy nên loài chó có thể nhìn thấy mọi vật vào ban đêm. Chiếc mõm to với những chiếc ria mép đen nhánh, dài và cứng khiến cho ai mới đầu nhìn cũng sợ, thế nhưng nó lại rất ngoan, chỉ sủa chứ không cắn người bao giờ. Con chó nhà em rất thích ăn đồ ngọt, đặc biệt là bánh kẹo, chỉ cần nghe thấy tiếng động của vỏ bánh kẹo là nó từ đâu phi tới và ra vẻ muốn được ăn, mỗi lần cho ăn kẹo em lại được xem nó diễn trò bởi chỉ cần ném kẹo lên là Milu sẽ nhảy lên và dùng miệng của mình chộp lấy rất chính xác.
Cả nhà em ai cũng yêu quý Milu và coi nó là một thành viên trong gia đình, nó không chỉ trông nhà để cho gia đình có những giấc ngủ thật ngon mà còn là niềm vui và người bạn trung thành của mọi người. Em sẽ chăm sóc cho Milu thật tốt bởi Milu chính là một người em, người bạn thân thiết của em.