Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1)mình sẽ về thăm ông bà nội ,ngoại.
2)mình sẽ nhận tiền mừng tuổi
3)mình sẽ mặc quần áo mới
Chúc mừng năm mới. Chúc 365 ngày hạnh phúc, 52 tuần như ý, 12 tháng an vui, 8.760 giờ thoải mái, 52.600 phút may mắn và một năm mới an khang thịnh vượng - phát tài phát lộc. Chúc mừng năm mới. Chúc 365 ngày hạnh phúc, 52 tuần như ý, 12 tháng an vui, 8.760 giờ thoải mái, 52.600 phút may mắn và một năm mới an khang thịnh vượng - phát tài phát lộc.
=> Có tố chất h/s giỏi văn đấy :>> Dù sao thì chúc hok tốt nhé
Thuở xưa, có một vị Vua muốn tìm người hiền tài ra giúp nước. Vua bèn nghĩ ra một kế sách, sai người đi thông báo khắp các làng xã trong nước phải nộp cho triều đình một con gà trống biết đẻ. Nếu không có, Vua sẽ trị tội cả làng. Được tin ấy, mọi người đều lo sợ. Nhưng có một cậu bé bình thản thưa với cha: “Cha đưa con lên kinh đô gặp Đức Vua, con sẽ lo được việc này”.
Dân làng liền góp tiền bạc để hai cha con họ lên kinh đô. Đến trước cổng thành, cậu bé liền kêu khóc ầm ĩ. Thấy lạ, Vua cho gọi vào, quát mắng cậu bé. Cậu ôm mặt khóc nức nở rồi thưa với vua:
- Tâu Bệ hạ! Bố con vừa mới sinh em bé, bắt con phải đi xin sữa cho em. Con đi khắp nơi mà cũng không xin được, bị bố con đuổi ra khỏi nhà.
Nghe đứa bé nói vậy, nhà Vua liền quát:
- Thằng bé này láo thật, dám đùa với Trẫm ư! Bố ngươi là đàn ông, làm sao mà đẻ được hả?
Nghe Đức Vua nói vậy, cậu bé vội thưa:
- Muôn tâu Bệ hạ! Vậy thì cơ sao Bệ hạ lại ban lệnh cho làng con phải nộp một gà trống biết đẻ trứng ạ?
Nghe cậu bé nói vậy, Đức Vua bật cười và thầm khen cậu bé là một đứa trẻ thông minh. Nhưng Vua vẫn muốn thử tài cậu bé lần nữa.
Hôm sau Vua sai người đem đến cho cậu bé một con chim sẻ và bảo cậu phải làm ba mâm cỗ. Cậu bé đưa cho sứ giả một cái kim khâu và nói:
- Ông về tâu lại với Đức Vua, hãy cho người rèn chiếc kim khâu này thành một con dao thật bén để xẻ thịt chim.
Nghe sứ giả báo lại vậy, nhà Vua biết là đã tìm được người hiền tại, bèn giữ cậu bé lại và gửi vào trường để đào tạo thành người tài giúp nước sau này.
Có ông vua nọ, vì muốn tìm người hiền tài nên đã cho một viên quan đi dò la khắp cả nước. Viên quan ấy đến đâu cũng ra những câu đố oái oăm, hóc búa để thử tài.
Một hôm, viên quan thấy hai cha con đang làm ruộng bèn hỏi một câu rất khó về số đường cày con trâu cày được trong một ngày. Ông bố không trả lời được, cậu con trai nhanh trí hỏi vặn lại khiến viên quan thua cuộc. Biết đã gặp được người tài, viên quan nọ về bẩm báo với vua. Vua tiếp tục thử tài, bắt dân làng đó phải làm sao cho trâu đực đẻ ra trâu con. Bằng cách để cho nhà vua tự nói ra sự vô lí trong yêu cầu của mình, cậu bé đã cứu dân làng thoát tội. Cậu tiếp tục chứng tỏ tài năng bằng cách giải các câu đố tiếp theo và được nhà vua ban thưởng rất hậu.
Vua nước láng giềng muốn kéo quân sang xâm lược nhưng trước hết muốn thử xem nước ta có người tài hay không bèn cho sứ giả mang sang một chiếc vỏ ốc vặn thật dài và đố xâu sợi chỉ qua. Tất cả triều đình không ai giải được lại tìm đến cậu bé. Với trí thông minh khác người, lại sống gần gũi với thực tế, cậu bé vừa chơi vừa giải đố, kết quả là tránh được cho đất nước một cuộc chiến tranh. Nhà vua thấy thế bèn xây dinh thự ngay cạnh hoàng cung để cậu ở cho tiện việc hỏi han đồng thời phong cho cậu làm Trạng nguyên.
E èm . Để tui . Đất lành chim đậu . chim chưa đậu đã nhậu mất chim . He he . Câu lầy nhất năm
Hãy đối lại một câu trái nghĩa với câu này:”đất lành chim đậu”
Đối lại :
Đất giữ chim đi .
:)
Chúc mừng năm mới !
Trên đời này, chắc ai cũng sẽ có một ngày kỉ niệm thật đáng nhớ, đúng không nào? Chị cũng vậy, kỉ niệm đáng nhớ nhất đối với chị đó là sinh nhật năm lên chín. Dịp sinh nhật đó, chị được bố mẹ cho về quê để tổ chức với ông bà.
Ngày sinh nhật là ngày vui của người được sinh nhật cũng như niềm vui của những người thân, bạn bè được chung vui, chúc mừng. Ở nơi thành phố, bữa tiệc sinh nhật của các bạn nhỏ thường rất đông vui, rất nhiều hoa quả, bánh kẹo và những gói quà, ngược lại, ở vùng nông thôn, một bữa tiệc sinh nhật như vậy là quá xa xỉ. Ở nơi đây, đa số các gia đình đều làm nông dân, họ ngày ngày quần quật với ruộng đồng, bán mặt cho đất bán lưng cho trời, lao động bất kể ngày mưa ngày nắng.
Họ chỉ cố gắng sao cho gia đình đủ ăn đủ mặc, cho con cái có quyển sách, cái bút chứ chẳng còn thời gian và tâm trí đâu để nhớ tới cái gọi là ngày sinh nhật. Ngày sinh nhật chị, chỉ có một chiếc chiếu làm bằng những cật tre trải ra giữa sân, giữa chiếu được bày ra chỉ vỏn vẹn vài cái kẹo, những chiếc bỏng nhỏ xíu nhiều màu sắc và vài thanh bỏng gạo. Sinh nhật ở đây cũng có mấy bạn tới dự, nhưng các bạn chỉ đến chơi, tranh nhau đồ ăn chứ không mang quà, hay kể cả người thân, anh em cũng không hề có quà. Chị hiểu rằng, quà cáp không quan trọng và dù không có quà thì chỉ cần mọi người tới dự, nhớ tới sinh nhật của mình đã là niềm vui lớn lắm rồi.
Sau khi ăn hết đồ ăn, chúng bạn cùng nhau chơi, chính vì hôm nay là ngày sinh nhật của chị nên khi chơi bất cứ trò gì chị cũng được nhường hơn.
Và, em biết gì không? Chị cảm thấy rất ấn tượng và bất ngờ, lần đầu tiên chị được chứng kiến một bữa tiệc giản đơn đến thế, và có lẽ đây sẽ là bữa tiệc sinh nhật mà chị nhớ nhất. Ở cái tuổi hồi đó, như chị, các bạn ở thành phố còn phải dỗ ăn, chiều chuộng, bao bọc, còn ở nông thôn, các bạn ấy đi ăn sinh nhật còn mang phần về, vì các bạn nhớ tới người ở nhà, đúng là có nghèo có khó người ta mới nhớ đến nhau còn khi đầy đủ rồi thì chẳng cần nhớ đến như thế nữa.
#Riin
chúc bạn may mắn lần sau :))
năm hạn rồi