K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa            Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa            Xoá nhoà hết những điều em hứa            Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa            Nắng không trong như nắng buổi ban đầu.                                                            Cơn mưa rào nối trận mưa ngâu                                                            Xoá cả dấu chân em về buổi...
Đọc tiếp

Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa

            Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
            Xoá nhoà hết những điều em hứa
            Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa
            Nắng không trong như nắng buổi ban đầu.

                                                            Cơn mưa rào nối trận mưa ngâu
                                                            Xoá cả dấu chân em về buổi ấy
                                                            Gối phai nhạt mùi hương bối rối
                                                            Lá trên cành khô tan tác bay.

                                                            Mưa cướp đi ánh sáng của ngày
                                                Đường chập choạng trăm mối lo khó gỡ
                                                            Thức chẳng yên dở dang giấc ngủ
                                    Hạnh phúc con người mong manh mưa sa.

            Bản nhạc ngày xưa, khúc hát ngày xưa
            Tuổi thơ ta là nơi hiền hậu nhất

            Dẫu đường đời lắm đổi thay mệt nhọc
            Tựa đầu ta nghe tiếng hát ru nhau.

 

                                                Riêng lòng anh, anh không quên đâu
                                                            Chỉ sợ trời mưa đổi mùa theo gió
                                                            Cây lá với người kia thay đổi cả
                                                            Em không còn màu mắt xưa.

            Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
            Thương vườn cũ gẫy cành và rụng trái
            Áo em ướt để anh buồn khóc mãi
            Ngày mai chúng mình ra sao em ơi.

                                       ( Lưu Quang Vũ, Thơ tình, NXB Văn học, 2022)

Viết bài văn nghị luận phân tích tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ Anh chỉ sợ rổi trời sẽ mưa củaLưu Quang Vũ.

 

 

0
28 tháng 9 2018

Phương thức biểu đạt: miêu tả.

9 tháng 8 2017

ð Đáp án lựa chọn: B

3 tháng 1 2018

Biện pháp tu từ: nhân hóa: mặt đất kiệt sức...

Điệp ngữ: “mưa mùa xuân”

Tác dụng: Miêu tả hình ảnh mưa mùa xuân đã mang lại cho mặt đất sức sống, tràn lên các nhánh lá mầm non. Cây trả nghĩa cho mưa bằng cả mùa hoa thơm trái ngọt.

chào ( ^_^)

 

ĐỀ SỐ 2. I.PHẦN ĐỌC HIỂU (6,0 điểm) Đọc đoạn thơ sau và thực hiện các yêu cầu: Hai cha con bước đi trên cát Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh Bóng cha dài lênh khênh Bóng con tròn chắc nịch,   Sau trận mưa đêm rả rích Cát càng mịn, biển càng trong Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng  Nghe con bước, lòng vui phơi phới. Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:  "Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời, Không...
Đọc tiếp

ĐỀ SỐ 2.

I.PHẦN ĐỌC HIỂU (6,0 điểm)

Đọc đoạn thơ sau và thực hiện các yêu cầu:

Hai cha con bước đi trên cát

Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh

Bóng cha dài lênh khênh

Bóng con tròn chắc nịch,

 

Sau trận mưa đêm rả rích

Cát càng mịn, biển càng trong

Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng 

Nghe con bước, lòng vui phơi phới.

Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi: 

"Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,

Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?"

 

Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ: 

"Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa, 

Sẽ có cây, có cửa, có nhà

Vẫn là đất nước của ta

Ở nơi đó cha chưa hề đi đến."

 

Cha lại dắt con đi trên cát mịn

Ánh nắng chảy đầy vai

Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời

Con lại trỏ cánh buồm khẽ nói:

“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,

Để con đi!"

 

Lời của con hay tiếng sóng thầm thì

Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm

Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận

Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con.

(Hoàng Trung Thông, Những cánh buồm)

Câu 1. (1,0 điểm) Xác định thể thơ và phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên.

Câu 2. Tìm những từ ngữ, hình ảnh thể hiện khung cảnh thiên nhiên trong bài thơ trên

Câu 3. Chỉ ra và nêu tác dụng của 1 biện pháp tu từ trong đoạn thơ sau: 

" Lời của con hay tiếng sóng thầm thì

Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm

Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận

Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ của con" 

Câu 4. Chỉ ra và nêu tác dụng của yếu tố tự sự trong bài thơ trên

Câu 5. Nhận xét về cảm xúc và tình cảm của người cha dành cho con được thể hiện trong bài thơ trên.

Câu 6. Viết đoạn văn (khoảng 5 đến 7 dòng) trình bày điều em tâm đắc nhất khi đọc bài thơ trên.

 

giúp mik vs ạ

0
24 tháng 1 2022

Tham Khảo 

+ Thi nhân đọc thơ cho trời và chư tiên nghe

+ Thái độ của thi nhân khi đọc thơ và việc thi nhân nói về tác phẩm của mình:

+ Thi nhân đọc rất cao hứng, sảng khoái và có phần tự đắc: “ Đọc hết văn vần sang văn xuôi/Hết văn thuyết lý lại văn chơi”

+ Thi nhân kể tường tận, chi tiết về các tác phẩm của mình: “Hai quyển khối tình văn lý thuyết/ Hai khối tình còn là văn chơi/ Thần tiên, giấc mộng văn tiểu thuyết….”

+ Giọng đọc: đa dạng, hóm hỉnh, ngông nghênh có phần tự đắc.

=> Đoạn thơ cho thấy thi nhân rất ý thức về tài năng văn thơ của mình và cũng là người táo bạo, dám đường hoàng bộc lộ “cái tôi” cá thể. Ông cũng rất “ngông” khi tìm đến trời để khẳng dịnh tài năng. Đây là niềm khát khai chân thành trong tâm hồn thi sĩ.

- Thái độ của người nghe: Rất ngưỡng mộ tài năng thơ văn của tác giả.

+ Thái độ của trời: khen rất nhiệt thành: văn thật tuyệt, văn trần được thế chắc có ít, văn chuốt như sao băng…

+ Thái độ của chư tiên: xúc động, hâm mộ và tán thưởng…Tâm nở dạ, cơ lè lưỡi…

=> Cả đoạn thơ mang đậm chất lãng mạng và thể hiện tư tưởng thoát li trước cuộc đời.

- Thi nhân trò chuyện với trời:

+ Thi nhân kể về hoàn cảnh của mình =>Trong văn chương việc thể hiện họ tên trong tác phẩm chính là một cách để khẳng định cái tôi cá nhân của mình.

+ Thi nhân kể về cuộc sống: Đó là môt cuộc sống nghèo khó, túng thiếu, thân phận nhà văn bị rẻ rúng, coi thường. Ở trần gian ông không tìm được tri âm, nên phải lên tận cỏi trời để thoả nguyện nỗi lòng.

=> Đó cũng chính là hiện thực cuộc sống của người nghệ sĩ trong xã hội lúc bấy giờ, một cuộc sống cơ cực không tấc đất cắm dùi, thân phận bĩ rẻ rúng, làm chẳng đủ ăn.

=> Qua đoạn thơ tác giả đã cho người đọc thấy một bức tranh chân thực và cảm động về chính cuộc đời mình và cuộc đời nhiều nhà văn nhà thơ khác.

=> Cảm hứng hiện thực bao trùm cả đoạn thơ này.

- Trách nhiệm và khát vọng của thi nhân:

+ Nhiệm vụ trời giao: Truyền bá thiên lương. =>Nhiệm vụ trên chứng tỏ Tản Đà lãng mạn chứ không hoàn toàn thoát li cuộc sống. Ông vẫn ý thức về nghĩa vụ, trách nhiệm đối với đời để đem lại cuộc sống ấm no hành phúc hơn.

+ Thi nhân khát khao được gánh vác việc đời => đó cũng là một cách tự khẳng định mình trước thời cuộc.
=> Như vậy có thể nói trong thơ Tản đà cảm hứng lãng mạng và cảm hứng hiện thực đan xen khăng khít.