K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không?








 

Đau lắm vẫn cứ cắn chặt môi để không khóc, vì dù có khóc cũng chẳng giải quyết được chuyện gì. Vẫn cứ cười khi gặp nhau, cứ bâng khuâng khi chia cách, vẫn cứ tự lừa dối chính mình rằng đang vui, đang hạnh phúc.

Thường thì những đêm muộn mùa đông là khoảng thời gian buồn nhất. Mọi thứ đen đậm như cốc cà phê không đường, không sữa, pha thêm nỗi cô đơn đặc quánh và đắng ngắt. Lòng trống rỗng và chùng xuống tựa dây đàn lâu ngày không chơi mà bụi bặm, mà bâng khuâng.

Yêu thầm. Thứ tình yêu chỉ có duy nhất một người, cũng đắng như cà phê vậy. Những khoảnh khắc hồi tưởng dường như có vẻ ngọt ngào mà cứa vào lòng nhát cứa sắc bén, đến quên cả đau mà tiếp tục yêu, tiếp tục nhớ, tiếp tục thương. Dẫu là ngu ngốc khi chạy theo một người mà sao chẳng thể dừng lại được, dẫu là vô vọng vẫn cứ mải mê ngóng chờ thứ tình chẳng dành cho mình.

Ừ, yêu thầm anh. Không phải vì em chẳng đủ can đảm mà nói ra tình cảm của mình, mà vì em sợ. Em sợ anh rồi cũng sẽ rời xa em, sợ anh không hề có tình cảm với em, sợ anh đã có trong tim một hạnh phúc khác. Cứ vẽ ra hàng vạn nỗi sợ mà hù dọa chính mình, em chơi vơi không biết níu vào đâu để khỏi ngã. Tự nhủ lòng mình hãy chờ đợi, vì hạnh phúc đâu thể về trong chốc lát, ấy thế mà càng chờ càng chỉ thấy tổn thương, thấy cô đơn rủ nhau về trong từng cơn gió lạnh. Tình yêu đôi lúc thật trớ trêu. Có mấy ai hạnh phúc khi yêu thầm?+

Vậy sao em đã quá đủ tổn thương rồi vẫn chưa chịu buông ra? Và rồi nếu có buông thì liệu trái tim em có đủ sức chống chọi hay tự khắc vỡ ra thành trăm ngàn mảnh vỡ? Biết đến bao giờ em mới tìm được lối đi riêng cho chính mình hả anh, mà sao cứ dõi theo một người chẳng thuộc về mình, một người mà đến một ngày rồi cũng bỏ em đi?

Yêu thầm như thứ sức mạnh kỳ diệu của bản thân, để rồi chính nó âm thầm tự xóa đi tất thảy những niềm vui khác trên đời. Thấy đôi lứa hạnh phúc mà ghen, thấy người ta bên nhau mà tủi. Mọi chuyện luẩn quẩn đến ngột ngạt, khó chịu. Ừ thì là tình yêu, nhưng tại sao chỉ của một người mà không phải là hai.

Đau lắm vẫn cứ cắn chặt môi để không khóc, vì dù có khóc cũng chẳng giải quyết được chuyện gì. Vẫn cứ cười khi gặp nhau, cứ bâng khuâng khi chia cách, vẫn cứ tự lừa dối chính mình rằng đang vui, đang hạnh phúc.

Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không?

5
18 tháng 1 2018

Viết tiểu thuyết hở bạn...hihi...haha

19 tháng 1 2018

z CHI đã yêu thầm bao giờ chưa

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY Lời tác giả: Như đã hứa, mình sẽ ra truyện mới vào ngày 26/06/2020 nên hôm nay ngoi lên đây viết vài câu văn án chào sân đã nha. Mong mọi người ủng hộ.Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

Lời tác giả:

Như đã hứa, mình sẽ ra truyện mới vào ngày 26/06/2020 nên hôm nay ngoi lên đây viết vài câu văn án chào sân đã nha. Mong mọi người ủng hộ.Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:

Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến
---------------------------------------------------------------------------

CHAP 1:VĂN ÁN

Người ta vẫn thường bảo rằng: "Đúng người sai thời điểm là nuối tiếc cả đời". Quả thật là vậy, trong mắt người đời, yêu đơn phương là hèn nhát, là khổ sở vô ngàn. Nhưng với suy nghĩ người trong cuộc, sự đau đớn ấy như vị đắng của cafe, vị chát của rượu, vị cay của ớt mà những người thích ngọt không thể hiểu nổi, và cũng không thể giải thích bằng lời nói. Hay yêu thầm một người cũng giống như đeo tay nghe và mở nhạc ở mức to nhất. Người ngoài thì thấy thật tĩnh lặng, chỉ có ta mới biết bên trong đang điên cuồng gào thét như thế nào thôi.

Đơn phương mang đến cho ta cả một bầu trời u ám đầy chết chốc, dằn vặt ngấu nghiến tâm tưởng ta, điên loạn đập phá lí trí... Nó mang màu khổ đau, bi thương, tàn lụy. Và rồi cứ như thế từng ngày trôi quá, chút hi vọng yếu ớt vẫn không ngừng thoi thóp chiến đấu chống lại niềm đau tột cùng ấy. Con tim rỉ máu, tâm cạn dậy sóng, còn thân xác rũ rượi nhưng chỉ có cõi lòng ta vẫn rộng mở cửa chờ đón, cho dù là từng đợt gió lạnh lẽo vẫn ùa vào, thẩm thấu bờ môi nứt nẻ cùng tuyến lệ ngập tràn.

Nhưng hỡi những cô gái, chàng trai đang đắm chìm trong mộng tưởng khổ sở kéo dài ấy, hãy đừng từ bỏ, hãy mạnh dạn, hãy đương đầu với sự oặm đau, tàn xé ấy, hãy chiến đấu với tinh thần thép. Bởi thà rằng ta đón nhận một phút giây huy hoàng rồi vụt tắt, còn hơn buồn thương le lói suốt trăm năm. Yêu đơn phương là cho đi mà không mưu cầu nhận lại... Nó cũng là một tình cảm đáng quý, đáng nâng niu.

Và rồi dù ta thất bại, nhưng khi được nhìn bóng người yêu đang vui cười, hạnh phúc sống, lồng ngực ta lại thổn thức từng nhịp sung sướng. Ta vui, ta lùi lại để người ấy được bước đi cùng bờ vai mà mình tin tưởng, dựa vào. Có những nỗi nhớ không được đặt tên, có những yêu thương không được gửi trao nhưng vẫn lâng lâng một niềm hạnh phúc vì được yêu đúng cảm xúc trái tim.

Thế nhưng, khi ta làm trái tim ai kia rung động, trải lòng, ta cảm thấy toàn thể vũ trụ này thật nhỏ bé và ta hạnh phúc cùng người đi qua hàng ngàn hàng vạn thiên hà. Ta dạo chơi trong vườn yêu đẹp đẽ, ta vui đùa cùng những vì tinh tú. Từng bước đôi ta đi không thấm đẫm nước mắt đau thương mà ở đó rạo rực nở lên những bông hồng ngọt ngào.

Nhưng rồi có thể nào đi chăng nữa, tình yêu ấy vẫn là vĩnh hằng, vẫn tạc vào dòng thời gian những xúc cảm khó phai mờ. Để sau bóng nắng chiều thu dịu mát, ta bắt gặp một mảnh kí ức lung linh, tuyệt diệu. Dù ở đó là những cơn sóng dữ kêu gào đêm ngày, nhưng chỉ cần nhìn lại ta vẫn có thể mỉm cười thật tươi bởi chính ta cũng là một phần trong bao hồi tưởng xa xăm của người ấy mặc cho mờ ảo hay chỉ là vụt qua chốc lát.

-----------------------------------------------------------------

P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.

Kí: #Junny

4
23 tháng 6 2020

bạn là người mới đúng không?

23 tháng 6 2020

Trước kia ở đây còn rất nhiều Shop, Clb, ... cho nên bạn không cấm đc bạn đó

Với lại truyện là một loại giải trí cứ gì bạn đó không đc đăng lên mà trong khi đó Shop, Clb, ... rất nhiều

12 tháng 1 2018

câu nói hay nhất trong những câu đã từng nói

ha

12 tháng 1 2018

Nghe bài hát Giả vờ yêu của Ngô Kiến Huy hoặc Giả vờ thương anh được không của Chu Bin lun ik haha

Sau đây, Linh xin được viết một câu truyện tình cảm. Nó không hay lắm, mọi người thông cảm cho Linh nhé. Không có đề Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi...
Đọc tiếp

Sau đây, Linh xin được viết một câu truyện tình cảm. Nó không hay lắm, mọi người thông cảm cho Linh nhé.
Không có đề
Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái khác. Anh đối xử với họ thì như thưởng, người lạ. Rõ ràng tôi cũng vậy mà anh lại quan tâm tôi, mỗi khi tôi buồn thì anh chọc ghẹo, làm tôi tức và vui. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có những người khác xinh hơn tôi, tốt hơn tôi, việc gì anh phải để ý đến tôi?
Sau khoảng 1 tháng đi học, anh đi cùng đường với tôi, đã gặp nhau. Anh lướt qua tôi, tôi chỉ nghĩ là đi qua thôi, chả có gì cả. Nhưng bỗng anh dừng lại, có vẻ như chờ cái gì. Hóa ra anh trờ tôi đến, hỏi tôi:'' Có muốn đến trường cùng anh không? Anh cũng đến trường '' Chẳng là hôm đó, tôi và anh cùng đến trường tập kịch. Tôi kịch văn, anh kịch tiếng anh, trường cũng không đông nên có lẽ anh mới mạnh bạo như vậy. Xong tôi từ chối, nhìn vẻ mặt anh lúc đó khá buồn nhưng cũng phóng đến trường, tất nhiên mà trước tôi.
Đến ngày 24/12, ngày Noel. Suốt một buổi sáng, anh gọi tôi đến chỗ anh để hỏi điều gì. Tôi cũng đâu có lại. Tan học, cùng đường mà, lại gặp nhau, anh đang đi cùng bạn, hỏi nhỏ với tôi là đi chơi không? Tôi lơ ngơ không hiểu, hỏi cái gì cơ. Chắc anh bực mình, chậc một cái rồi đi trước. Chiều hôm đấy, trên đường đi học lại gặp, hóa ra những gì anh hỏi lúc sáng là đi chơi Noel không. Tôi cũng từ chối. Mặc dù khá vui khi lần đầu tiên có người con trai nào dủ tôi đi chơi Noel.
Càng ngày, anh càng quan tâm tôi, tôi cũng để ý anh nhiều hơn. Bỗng một ngày, tôi chợt nhận ra: Tôi thích anh mất rồi!!! Chuyện gì thế này, tôi vốn là người con gái không biết yêu là gì, vậy mà ...Thật sự, tôi không thể hiểu được là tại sao nữa. Anh khiến tôi rung động. Tôi không thể kể với ai, không thể tâm sự với ai cả. Đành dấu kín trong lòng. Nhưng anh cuối cấp, anh ra trường đúng lúc tôi thích anh. Một nỗi buồn rất lớn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc khóc vào mỗi tối, việc này giống như mới chia tay người yêu vậy. Cô đơn, một mình chịu nỗi khổ tâm, chẳng ai biết chuyện này cả. Tôi không biết làm thế nào để quen anh nữa. Mỗi lần sắp quên thì anh lại xuất hiện, không thể tránh được anh. Tôi không biết làm thế nào để hết thích anh nữa. Và một câu hỏi nữa là: Liệu, anh có thích tôi không?
Tôi không dám nói ra vì sợ.
Sợ anh biết tôi thích anh.
Cũng sợ anh không biết là tôi thích anh.
Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?

#LinhMuộiMuội

0
17 tháng 8 2020

chỉ có thế thôi, câu truyện kết thúc rồi.

Nguyễn Quỳnh Ngânồ thế ak,tiếc quớ

CUỘC CHIẾN TRANH PHI chương 9: ...................... Bầu trời gần sụp tối, bên trong xe ngựa cao quý Phượng Mặc Yên phe phẩy chiếc quạt nhìn thiếu nữ lạnh lùng đang ngồi đối diện, nàng không giống như những gì hắn biết trứơc đây, từ khí chất đến ngoại hình. Mộc Khả Hân không để ý đến ánh mắt tìm tòi của hắn, nàng chỉ nhắm mắt dưỡng thần. Không có nàng ở thế giới hiện...
Đọc tiếp

CUỘC CHIẾN TRANH PHI

chương 9: ......................

Bầu trời gần sụp tối, bên trong xe ngựa cao quý Phượng Mặc Yên phe phẩy chiếc quạt nhìn thiếu nữ lạnh lùng đang ngồi đối diện, nàng không giống như những gì hắn biết trứơc đây, từ khí chất đến ngoại hình. Mộc Khả Hân không để ý đến ánh mắt tìm tòi của hắn, nàng chỉ nhắm mắt dưỡng thần.

Không có nàng ở thế giới hiện đại Sát sẽ như thế nào? Tuy nàng tin tưởng Ni Ni nhưng dẫu sao Boss của Sát mất cũng là tin rúng động giới hắc đạo. Khoan.. nếu như nàng thành lập Sát tại thế giới cổ đại này.

Mộc Khả Hân đột ngột mở mắt, sau đó miệng khẽ nhếch lên thành nụ cười, ý kiến không tồi, nếu nàng đã một tay thành lập Sát và tập đoàn Dark tại hiện đại, vậy thì về đây có gì không được.

Phượng Mặc Yên hứng thú nhìn trong mắt nàng loé lên tự tin, nàng đang nghĩ ra chủ ý gì? Nó làm hắn tò mò muốn biết, càng muốn tìm hiểu sâu hơn về nàng.

“ Hân Nhi, có chuyện gì vui sao?”

Nàng liếc nhìn hắn, tại sao cùng là huynh đệ Phượng Mặc Khuynh lại mang dáng vẻ lạnh lùng như băng, còn nam nhân trước mặt lại là vui vẻ như ánh mặt trời. “ Một số chuyện “

“ Có thể kể cho ta không?” Hắn vẫn dùng gương mặt đáng yêu lừa tình nhìn nàng, tiếc rằng tâm hồn sắc như đá của Mộc Khả Hân đâu dễ đánh đổ như vậy.

“ Không “ Nàng lạnh nhạt trả lời hắn sau đó tiếp tục khép mắt lại chìm vào thế giới của mình.

“ Nàng thật vô tâm” Phượng Mắc Yên bất đắc dĩ nói, nàng bây giờ làm hắn không thể nhìn thấu, lạnh lùng vô cảm xúc không giống với nữ nhân yếu đuối hay đi theo Hoàng Huynh của hắn trước đây.

Về đến Vương Phủ, Phượng Mặc Yên bước xuống trước, hắn đưa một tay lên muốn đỡ nàng nhưng bị Mộc Khả Hân đẩy sang một bên rồi tự mình đi xuống, nàng không yếu đuối đến vậy.

Hắn cứng ngắt miệng cười sau đó phục hồi như cũ, nàng đây là đang giận hắn đêm tân hôn bỏ lại nàng sao? “ Hân Nhi, hôm nay ta ở lại điện của nàng “

“ Nếu không muốn sáng mai bị gì đó thì đi chỗ khác “ Nàng nhăn mày, đùa sao? Không phải hắn rất chán ghét thân thể này sao?

“ Ta là Vương Gia, ta quyết định “ Phượng Mặc Yên kiên quyết nói , hắn muốn xem nàng có phải chơi mềm buộc chặt.

“ Tuỳ ngươi “ Nàng biết từ chối hắn cũng sẽ đến, vì nơi đây là của hắn không phải nàng làm chủ.

Bước vô trong Vương Phi điện, Nhụy Nhi từ xa chạy đến, lúc sáng hộ vệ của Thất Vương Gia đến nói rằng tiểu thư sẽ về chung với Vương Gia, kêu nàng hãy về trước, trên đường về nhà nàng bức rứt không yên, Vương Gia không phải không quan tâm tiểu thư sao? Sao giờ lại kêu đi chung với nàng? Hắn có hại tiểu thư không. Nàng đờ người khi thấy Phượng Mặc Yên sau lưng Mộc Phả Hân.

“ Nô Tỳ thỉnh an Vương Gia” Sao hắn lại đến đây? Còn đi cùng tiểu thư nữa.

“ Đứng dậy đi “ Phượng Mặc Yên phất tay, từ lúc tân hôn hắn chưa bao giờ bước vào đây, dù là Vương Phi nhưng hắn lại cho nàng ở nơi cách xa điện của hắn nhất.

Hắn nhìn căn phòng đồ dùng không phải là mới, nhiều ngóc ngách còn dính bụi, vì ở đây chỉ có một nô tỳ nên cây cỏ trong sân không thể nào cắt hết làm nó mọc lên um tùm.“ Không ai đến hầu nàng sao “ Dù không được sủng ái nhưng nàng cũng vẫn là Vương Phi.

“ Không “ Nàng trả lời đúng sự thật, bọn họ không tự giác đến lau dọn, đợt trước đồ ăn là vì nàng không thể ăn được món dở, còn bây giờ nàng lười nên để như vậy.

“ Ta đã biết “ Có vẻ như Thất Vương Phủ cần điều chỉnh lại rồi.

Phượng Mặc Yên cho Nhuỵ Nhi lui ra, hắn giơ tay trước mặt nàng.

Mộc Khả Hân khó hiểu khẽ nhăn mi, hắn đang tính làm gì? Khi không dang hai tay ra như sắp bị tử hình vậy?

Phượng Mặc Yên thấy nàng vẫn cứ nhìn hắn không phản ứng, thở dài “ Cởi y phục cho ta “

“ Tự đi mà làm “ Mộc Khả Hân bỏ mặc hắn đi đến cạnh giường nằm xuống, hôm nay đi nhiều nàng cần ngủ bù lại “ Còn có đừng nằm kế ta “

Từ lúc sinh ra tới giờ chưa ai dám đối xử vậy với hắn, nếu không đã sớm bị hắn giết, vậy mà hắn lại không muốn giết nàng.

“ Không được, hôm nay là nàng thị tẩm “ Hắn bước lại trước giường nàng, nằm đè lên thân Mộc Khả Hân.

Nàng nhanh nhẹn rút thanh dao nhỏ giấu dưới gối nhanh tay để lên động mạch của hắn nếu nàng cứa một đừơng hắn sẽ chết, Phượng Mặc Yên kinh ngạc giữ tay nàng lại.

“ Nếu không muốn chết thì bước xuống khỏi người ta “ Giọng lạnh băng vang lên.

Phựơng Mặc Yên nhìn sâu vào nàng “Nàng muốn ám sát phu quân?”

“ Ta cho ngươi ba giây “ Mộc Khả Hân không trả lời câu hỏi của hắn, mà vẫn mắt lạnh bình tĩnh nhìn vào hắn.

Hắn bước xuống nằm bên cạnh nàng, hắn biết nàng không nói giỡn, thân thủ tốt như vậy thật sự là Tiểu thư yếu đuối của Thừa Tướng Phủ sao?

Nàng nằm xoay lưng về phía hắn, dù sao nàng cũng là người hiện đại đương nhiên không để ý nam nữ cách biệt, với lại hắn cũng là phu quân của thân thể này, nàng còn nói được gì nữa.

Một hồi sau Phượng Mặc Yên nghe tiếng thở đều đều phát ra từ nàng, hắn chòm dậy một tay chống đầu ngắm nàng. Mộc Khả Hân rất xinh đẹp, sắc đẹp của nàng vượt hoa cả Nam Quốc Đệ nhất mĩ nhân, nhưng do khi xưa nàng luôn yếu đuối hay tô son chét phấn nên dung nhan nàng bị lu mờ.

Hắn nhìn đôi lông mày khi ngủ vẫn luôn nhíu lại của nàng, lòng hơi nhói, hắn vuốt nhẹ lên lông mày đen nhánh của nàng “ Nàng đang mơ thấy gì sao khi ngủ vẫn không yên tâm?”

3
19 tháng 12 2018

hay lem khi nao thi dang tiep bn oi

19 tháng 12 2018

tối mai nha mk đg viết giở chương 16

Nam Khang Bạch Khởi: Mối tình đồng tính buồn đầy tiếc nuối nằm lại mãi dưới lòng sông Tương Giang Đã 12 năm -mỗi khi nhắc đến cái tên "Nam Khang Bạch Khởi", người ta vẫn phải rơi nước mắt vì chàng trai si tình đã chọn trầm mình xuống sông tự vẫn vì không thể đợi được người mình yêu đến năm 35 tuổi.Nam Khang Bạch Khởi, sinh ngày 26/5/1980 - mất trong khoảng thời gian từ ngày 9/3 -...
Đọc tiếp

Nam Khang Bạch Khởi: Mối tình đồng tính buồn đầy tiếc nuối nằm lại mãi dưới lòng sông Tương Giang

Đã 12 năm -mỗi khi nhắc đến cái tên "Nam Khang Bạch Khởi", người ta vẫn phải rơi nước mắt vì chàng trai si tình đã chọn trầm mình xuống sông tự vẫn vì không thể đợi được người mình yêu đến năm 35 tuổi.Nam Khang Bạch Khởi, sinh ngày 26/5/1980 - mất trong khoảng thời gian từ ngày 9/3 - 12/3/2008, anh sinh ra ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông và là một nhà văn đam mỹ nổi tiếng trên mạng Trung Quốc với 2 bút danh là "Nam Khang" và "Bạch Khởi. Vào ngày 9/3/2008, cư dân mạng nước này vô cùng bàng hoàng khi hay tin thi thể anh được tìm thấy ở sông Tương Giang, Hồ Nam. Chàng trai ấy đã tự kết thúc cuộc đời mình khi chỉ mới 28 tuổi để lại sự tiếc thương cho biết bao người và hé lộ một câu chuyện tình buồn đầy day dứt phía sau.Nguyện bên người dài lâuNăm 1999, Nam Khang rời quê nhà Nội Mông đến thành phố Trường Sa, tỉnh Hồ Nam học tập. Tại đây, chàng trai phương bắc đã gặp và nảy sinh tình cảm với người bạn cùng phòng kí túc xá gọi là "Trương tiên sinh" - người đã mang đến tình yêu và cũng là kẻ gây ra nỗi đau lớn nhất trong cuộc đời Nam Khang. Mặc dù ngay từ phút giây hai ánh mắt chạm nhau, họ đã cảm thấy có chút rung động với đối phương nhưng ngại ngùng không dám thổ lộ. Đặc biệt là vào thời điểm đó, xã hội vẫn còn nhiều định kiến và cấm cản, khiến họ không chỉ lo ngại ánh nhìn của người đời mà còn không dám thừa nhận chính giới tính thật của bản thân, chỉ có thể chôn chặt những xúc cảm thầm kín đó vào sâu tận đáy lòng.Đến mùa xuân năm 2000, trong thời gian quan hệ giữa hai người vẫn còn "mập mờ", Nam Khang cũng đã thử tránh né người ấy một thời gian rồi có bạn gái, nhưng không lâu sau đã nhanh chóng chia tay. Phải đến năm 2002, năm cuối Đại học, hai người đã quyết định không tiếp tục đè nén tình cảm của bản thân thêm nữa, Nam Khang và người ấy chính thức trở thành người yêu của nhau, anh cũng âu yếm gọi bạn trai mình là "ông xã".Trong cuốn Phù Sinh Lục Ký Nam Khang đã kể lại những năm tháng thanh xuân này bằng những câu văn ngọt ngào và tràn đây tình cảm nhất. "Ông xã" xuất hiện dày đặc trong những trang sách, thể hiện được tình yêu vô bờ bến mà chàng trai trẻ dành cho người mình thương. Nam Khang từng hạnh phúc viết: "Thật là đáng sợ, anh sinh ra ở Thiểm Tây, lớn lên ở Cam Túc; em sinh ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông, cách xa cả ngàn dặm, rồi Trung Quốc lại có đến 1,3 tỷ người. Thế mà chúng ta lại có thể thi đỗ cùng một trường đại học, ở trong cùng một phòng kí túc xá. Thử tính xem, xác xuất đó nhỏ đến mức nào. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi, em đã không thể gặp được anh rồi".Họ cứ bình yên bên nhau như thế suốt từ năm 2002 - 2006, đến sau khi tốt nghiệp đại học, Nam Khang và bạn trai chuyển đến sống chung với nhau tại một căn nhà trọ gần trường cũ. Ngoài mặt, mọi người vẫn nghĩ họ chỉ là những người bạn thân đơn thuần như trước đây, mà không hề hay biết rằng bên trong tim họ, tình cảm dành cho đối phương cứ sâu sắc từng chút, từng chút một đến khắc cốt ghi tâm.Niềm hạnh phúc "trộm" về được cũng phải đến ngày hoàn trảCứ ngỡ hạnh phúc sẽ kéo dài mãi, khi Nam Khang gặp được người mà mình yêu bằng cả trái tim ở những năm tháng tươi đẹp nhất của đời người. Từ 19 tuổi đến 26 tuổi, bảy năm thanh xuân chỉ dành hết những gì chân thành, trân quý nhất cho riêng một người con trai, để rồi nhận lại một lời thông báo rằng chúng ta không thể bên nhau được nữa, anh phải lấy vợ rồi.Ngày 1/1/2006 có lẽ chính là ngày đau khổ nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của Nam Khang, người ấy đã không thể vì tình yêu mà vượt qua những khó khăn, ngăn cấm của gia đình và xã hội. Sau khi "ông xã" đã trở thành "ông xã" của người khác, Nam Khang viết cuốn tuỳ bút: Em đợi anh đến năm 35 tuổi; như mộtlời tựa hứa với lòng rằng sẽ cho mối tình này một kỳ hạn, nếu người ấy muốn quay về, anh sẽ vẫn luôn ở đây. Cũng vào thời điểm đó, phong cách viết của Nam Khang bắt đầu trở nên ảm đạm hơn với những dòng chữ ngập tràn nỗi u uất. Người ta cho rằng sự bế tắc trong tình yêu suốt thời gian dài đã khiến anh mắc bệnh trầm cảm."Chỉ còn nửa tháng nữa là anh ấy kết hôn rồi. Anh cũng đã dọn ra ngoài 1 tuần. Kể từ đó, chúng tôi không còn gặp lại nhau, anh cũng không trả lời tin nhắn của tôi, không biết lúc nhìn thấy những dòng chữ trên điện thoại anh sẽ có suy nghĩ gì? Chuyện đến nước này, tôi cũng không oán trách ai cả. Bởi tôi đã sớm nhận ra và tự an ủi mình với ý nghĩ "được ngày nào hay ngày ấy". Tất cả những hạnh phúc và vui vẻ bấy lâu nay đều là tôi "trộm" về được, bây giờ cũng đã đến lúc phải hoàn trả rồi". Hẳn anh đã viết những dòng chất chứa tâm sự này trong những đêm cô đơn ở căn phòng trọ. Khi xung quanh chỉ là 4 bức tường hoà lẫn trong màn đêm tối đen như mực, mà người từng nắm tay cùng mình vượt qua gần cả thập kỷ đã cất bước ra đi và không bao giờ còn quay trở lại nữa."Khi một người đang nâng chén mừng tân hônLại có người trầm mình dưới sông lạnh lẽo".Có người nói, khi nỗi đau đạt đến tận cùng, người ta sẽ không còn thấy đau đớn. Nhưng mấy ai vượt qua được quãng thời gian dày vò, nhớ quay quắt một người từng là của mình nay đã ở bên cạnh người khác. Những đêm ngồi một mình viết nên những dòng văn bi thương, Nam Khang lại nghĩ về quãng thời gian anh và người ấy vẫn còn mặn nồng. Họ sống với nhau như những đôi tình nhân thực thụ, nhưng lại chưa từng dũng cảm thốt lên một lời: "Anh yêu em" hay là "em yêu anh".Kể từ khi người mình yêu thương rời đi, Nam Khang bắt đầu chống chọi với những cơn mất ngủ kéo dài từ ngày này qua ngày khác. Có những khi vừa chợp mắt, lại nghe thấy đâu đây giọng nói thân quen rồi choàng tỉnh dậy, nhận ra bản thân chỉ có một mình rồi cứ nhìn trân trân vào khoảng không vô định cho đến tận trời sáng.đ Nỗi nhớ gặm nhấm tâm hồn chàng trai trẻ như vết thương bị nhiễm trùng, gây ra những cơn đau dai dẳng mà không biết đến bao giờ mới chịu liền lại.Ngày 9/3/2008, sau khi liên lạc lần cuối cùng với một người bạn, không ai còn gặp lại Nam Khang nữa. Cho đến 15 ngày sau, vào ngày 27/3, người ta tìm thấy thi thể anh trên dòng sông Tương Giang thuộc tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc. Năm ấy, anh vừa tròn 28 tuổi.Đã từng hứa sẽ đợi người ấy đến tuổi 35, nhưng chàng trai tài hoa bạc mệnh ấy quyết định gieo mình xuống sông tự vẫn, để những dòng nước cuốn trôi hết mọi ưu phiền, rửa sạch những nỗi đau mà người khác đã gây ra cho anh. Nam Khang mãi mãi là chàng trai ở tuổi 28, luôn mang một trái tim si tình dành hết tất cả những gì chân thành, tốt đẹp nhất cho người mình yêu. Vì không bao giờ đến được tuổi 35, nên Nam Khang sẽ vẫn luôn chờ người ấy.Nam Khang tự vẫn không phải do cảm xúc nhất thời, anh đã từng đợi, đợi sau 2 năm trời kể từ khi người ấy bước vào lễ đường đặt nụ hôn trên môi cô dâu. Khi những cặp đôi nắm tay nhau nói cười trên phố, là lúc Nam Khang phải gồng mình chiến đấu với căn bệnh trầm cảm và những khúc mắc rối bời không cách nào tháo gỡ. Anh xóa số liên lạc của tất cả bạn bè trong điện thoại, chỉ giữ số của gia đình, rồi buông mình phiêu bạt trên dòng sông Tương Giang như để thực hiện chuyến đi cuối cùng của cuộc đời.Người đã đi rồi, đừng đợi nữa Đã 12 năm trôi qua kể từ khi người con trai ấy tìm đến cái chết để kết thúc cuộc đời đầy đau khổ của mình. Mỗi năm trôi qua, người hâm mộ vẫn luôn nhớ đến lời hẹn thề đến năm 35 tuổi. Nếu Nam Khang vẫn còn, liệu anh có tiếp tục chờ đợi người đã cất bước ra khỏi cuộc đời mình vội vã, chẳng còn chút luyến lưu? Có người hâm mộ đã nói, họ ước một lần được đi dạo bên bờ sông Tương Giang, gió xuân tháng 3 nhè nhẹ thổi và nhớ về chuyện tình buồn ấy. Ai thương ai, chờ ai cũng chỉ còn là chuyện quá khứ, tất cả mọi người đều đã già đi, chỉ có tuổi thanh xuân của Nam Khang là còn mãi. các bạn có thể đọc cuốn tuỳ bút: ' Em đợi anh đến năm 35 tuổi 'của anh .Nếu bạn thật sự đọc tác phẩm này một cách nghiêm túc, đọc toàn bộ một cách chân thành và nghiền ngẫm rồi chợt thấy xót xa , thấy thương cảm . Bạn đã tìm hiểu về anh , thấy buồn vì anh , buồn cho chuyện tình của anh thì bài hát này sẽ là món quà tốt nhất dành cho bạn: https://www.youtube.com/watch?v=HMsDv0KivmY ------------------------------ 9/3 là tròn 12 năm anh mất. dù có là 2008 - 2020hay năm nào đó, thì anh cũng vẫn là 28 tuổi - độ tuổi thanh xuân rực rỡ của một kiếp người. nguồn :VNreview đôi lời muốn nói :Nếu cuộc đời, có 2 lần ngoảnh lại Nguyện dùng một lần cho tình duyên. Nếu cuộc đời là vạn kiếp bi thương Thì xin dùng một nửa hóa thành cát bụi .Nếu cuộc đời là vạn ngàn xót xa Nguyện dùng thứ tha để khép lại nỗi buồn .Nếu cuộc đời là vầng trăng sáng Xin hãy chừa lại góc khuất để chứa nỗi buồn của anh.Chúc anh kiếp sau bình an Ảnh phía bên dưới
1
29 tháng 2 2020

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và văn bản

Trong hình ảnh có thể có: thiên nhiên

Trong hình ảnh có thể có: 1 người

Trong hình ảnh có thể có: hoa, thực vật và văn bản

♥ Xếp hạng mức độ tham tiền của các cung hoàng đạo ♥ Hạng 1: Kim Ngưu Hạng 2: Ma Kết Hạng 3: Xử Nữ Hạng 4: Hổ Cáp Hạng 5: Nhân Mã Hạng 6: Bảo Bình Hạng 7: Bạch Dương Hạng 8: Song Ngư Hạng 9: Sư Tử Hạng 10: Song Tử Hạng 11: Cự Giải Hạng 12: Thiên Bình [Mật khẩu điện thoại của 12 chòm sao là] Bạch Dương: Vui và vui là chìa khoá! Kim Ngưu: Là những thứ liên quan tới thực tế và...
Đọc tiếp

♥ Xếp hạng mức độ tham tiền của các cung hoàng đạo ♥

Hạng 1: Kim Ngưu
Hạng 2: Ma Kết
Hạng 3: Xử Nữ
Hạng 4: Hổ Cáp
Hạng 5: Nhân Mã
Hạng 6: Bảo Bình
Hạng 7: Bạch Dương
Hạng 8: Song Ngư
Hạng 9: Sư Tử
Hạng 10: Song Tử
Hạng 11: Cự Giải
Hạng 12: Thiên Bình


[Mật khẩu điện thoại của 12 chòm sao là]


Bạch Dương: Vui và vui là chìa khoá!


Kim Ngưu: Là những thứ liên quan tới thực tế và công việc!


Song Tử: Là những thay đổi của sản phẩm mới.


Cự giải: Là nhữnh kĩ niệm hoặc đò vật cũ.


Sư Tử: Là thứ có trọng lượng.


Xử Nữ:Liên quan tới an ninh.


Thiên Bình: Những thứ có đẳng cấp và chất lượng cao.


Thiên Yết: Hình học và những điều bí ẩn.


Nhân Mã: Du lịch luôn là sở thích của họ.


Ma Kết: Những thứ thực tiễn và chân thành.


Thủy Bình: Tất nhiên là hài hước rồi


Song Ngư: Kích động đến sự đa cảm




[Các cao thủ trong khả năng bày mưu tính kế ]


Song Tử

Song Tử thường xem mấy trò lừa bịp nho nhỏ, mánh khóe chọc người phát điên làm niềm vui hàng ngày của mình . Đừng vì thái độ ỡm ờ , vẻ ngoài ko nghiêm chỉnh của Song Tử mà cho họ là những kẻ giản đơn, ngu ngốc , thật ra họ là những con người rất phức tạp , nguy hiểm , Song Tử là những kẻ có thể đánh úp bạn vào những thời điểm mà bạn ko đề phòng nhất, mọi người có thể đánh nhau đến bể đầu sứt trán ,còn Song Tử sẽ là kẻ ngồi ko hưởng lợi , chỉ khi nào bị kẻ địch để ý, họ mới giả vờ ngu ngơ để đánh lạc hướng đối phương, họ sẽ cùng chơi trò "mèo vờn chuột" với bạn cho đến khi bạn mệt lữ mới thôi

Thiên Bình

Mọi người đều cho rằng Thiên Bình ko phải là loại người quỷ kế đa đoan, nhưng thật ra họ lại giỏi nhất về khoản này . Họ ghét mâu thuẫn, ghét phiền phức, trắc trở, Thiên Bình luôn mong muốn công việc của họ được tiến hành một cách suông sẽ nhất, vì muốn tranh thủ tình cảm của sếp trên, Thiên Bình sẽ ko ngần ngại lấy lòng “boss”, cho nên những chuyện như tặng quà, nịnh nọt là chuyện ko thể tránh khỏi ở Thiên Bình , chính vì điều này mà những người bên cạnh sẽ cho rằng Thiên Bình là kẻ ko đàng hoàng, lòng dạ gian xảo

Thiên Yết

Nhắc đến Thiên Yết thì chúng ta ko thể bàn cãi gì thêm, vì họ chính là cao thủ dụng mưu trong 12 chòm sao . Khi đối mặt với những tình huống phức tạp, khó giải quyết, và hơn phân nửa phần trăm cơ hội chịu thiệt là về phía mình,điều này vẫn ko thể làm khó dễ Thiên Yết, Thiên Yết rất thích đối mặt với những thử thách, những tình huống khó khăn, vì đó là cơ hội để họ có thể sử dụng trí thông minh cùng tài mưu lược của mình , họ sẽ xoay đối thủ như dế, chuyển bại thành thắng . Khi cuộc đấu trí càng kéo dài lâu, thì niềm thích thú của Thiên Yết sẽ càng lớn, họ sẽ chẳng ngần ngại lâu lâu thiết kế một ít tình huống kịch tính , trêu đùa đối phương

Ma Kết

Ma Kết chính trực và quy tắc, nhưng nội tâm lại sâu như biển, nhắc về khoản sử dụng mưu kế của họ thì Ma Kết giỏi khỏi phải bàn . Người cung Ma Kết thường làm việc rất chuyên nghiệp và cẩn thận, trước khi đưa ra một quyết định họ luôn suy tính rất kỹ lưỡng, Ma Kết ko thích lãng phí thời gian và sức lực của mình vào những chuyện hoặc những người vô vị . "Bày mưu tính kế" chính là bản năng sinh tồn bẩm sinh của họ , tình yêu đối với họ thường chẳng là gì!

Thủy Bình

Thủy Bình rất biết cách quan sát nét mặt để đoán ý nghĩ của đối phương, ko ai có thể nhìn thấu tâm tư của Thủy Bình, Họ có thể hoàn thành mục đích của mình bất kể trong sáng hay ngoài tối , ngoài ra Bảo Bình còn rất giỏi điều khiển người khác. Nếu như có ngày bạn bị họ bán đi, có khi bạn còn ko biết là mình đã bị bán mà còn thay họ đếm tiền cũng nên

Song Ngư

Đừng nhìn vẻ ngoài ngoan ngoãn của Song Ngư mà bị đánh lừa,vì họ chính là những "thiên thần bóng tối"! . Song Ngư rất thích tỏ ra đáng yêu, dễ gần trước mắt mọi người, phần lớn bạn bè , người yêu thường bị mánh khóe này của Song Ngư che mắt, đáp ứng mọi yêu cầu của Ngư Ngư . Đối với đối tượng mà họ ngưỡng mộ thì khả năng "diễn xuất" của Ngư chan lại càng thêm điêu luyện , họ sẽ giả vờ đáng thương, giả vờ tỏ ra dễ mến, thiết lập một cái bẫy êm dịu và như thế là..........vì khinh địch, đối tượng mà Ngư chan để ý đã bị họ thu phục lúc nào ko hay


Lý do 6 chòm sao còn lại ko thích sử dụng mưu kế:

Bạch Dương: Tôi ko phải là kẻ hữu dũng vô mưu đâu! Hừ, các bạn phải hiểu rõ một chút, là vì tôi ko thèm sử dụng quỷ kế mà thôi!

Kim Ngưu: Làm người thì phải quang minh chính đại, hơi sức đâu mà sử dụng tới mấy phương pháp bàng môn tà đạo kia!

Cự Giải:Đã làm người thì phải đối xử nhân hậu với nhau, giở mánh khóe thủ đoạn ra thì còn gì là chính nghĩa và công bằng!

Sư Tử: Tôi là kẻ sống trong sạch, ngay thẳng, nêú sử dụng mấy cái mánh khóe thủ đoạn kia thì nhân phẩm con người tôi sẽ bị hạ thấp!

Xử Nữ: Chuyện của tôi , tôi còn lo chưa xong , hơi sức đâu mà đấu đá với người khác!

Nhân Mã: Xì, có thời gian rảnh rỗi thì chi bằng đi chơi , thám hiểm cho đã đi, rõ là đám người rảnh hơi!



[Khi yêu thường hay “tra xét” người yêu nhất]
*Vd như em đi đâu, đi với ai…? Dù sao cũng là quan tâm thôi mà


Hạng 1: Ma Kết

Hạng 2: Xử Nữ

Hạng 3: Thiên Yết

Hạng 4: Kim Ngưu

Hạng 5: Cự Giải



[12 sao nữ ai nấu ăn ngon nhất]
*Ngày hôm nay bạn có xuống bếp ko ?

Hạng 1: Cự Giải

Hạng 2: Kim Ngưu

Hạng 3: Song Ngư

Hạng 4: Song Tử

Hạng 5: Thiên Bình

Hạng 6: Xử Nữ

Hạng 7: Nhân Mã

Hạng 8: Thủy Bình

Hạng 9: Ma Kết

Hạng 10: Sư Tử

Hạng 11: Bạch Dương

Hạng 12: Thiên Yết

[Sao nào háo sắc mà cứ thích giả như không]

Hạng 1: Kim Ngưu 95 %

Hạng 2: Thiên Yết 90 %

Hạng 3: Bạch Dương 85%

Hạng 4: Cự Giải 80 %

Hạng 5: Thiên Bình 75%

Hạng 6: Nhân Mã 70%

Hạng 7: Xử Nữ 65%

Hạng 8: Ma Kết 60%

Hạng 9: Sư Tử 55%

Hạng 10: Song Ngư 50 %

Hạng 11: Song Tử 45%

Hạng 12: Thủy Bình 40%

28
21 tháng 12 2017

Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Trời ơi chòm sao thiên yết của mình !!!!

21 tháng 12 2017

Hay wa àk mk rất thích cái này bn đăng nhìu nhìu nha!!yeu

Các thánh lên Hóng tiếp nè: Nguồn: Tâm Sự Tuổi Buê Đuê - Bài viết #TSTBĐCFS518 Chào :3, tôi là nữ. Tôi có một ông anh nuôi. Vì một số lý do nên tôi phải ở nhờ nhà ổng vài tháng. Dù nay tôi đã chuyển đi và sống với mẹ nhưng 2 anh em vẫn hay rủ nhau đi chơi hoặc không thì chỉ gặp nhau tán phét mấy tiếng đồng hồ, nhiều khi mẹ tôi không có nhà tôi cũng sang nhà ổng ngủ chơi. Vì ở với...
Đọc tiếp

Các thánh lên Hóng tiếp nè:

Nguồn: Tâm Sự Tuổi Buê Đuê - Bài viết

#TSTBĐCFS518
Chào :3, tôi là nữ. Tôi có một ông anh nuôi. Vì một số lý do nên tôi phải ở nhờ nhà ổng vài tháng. Dù nay tôi đã chuyển đi và sống với mẹ nhưng 2 anh em vẫn hay rủ nhau đi chơi hoặc không thì chỉ gặp nhau tán phét mấy tiếng đồng hồ, nhiều khi mẹ tôi không có nhà tôi cũng sang nhà ổng ngủ chơi. Vì ở với ổng nên tôi cũng biết ổng thích một anh quán nước, cao ngồng và mặt liệt. Anh này tôi gặp nhiều lần rồi, nhưng mà ấn tượng đầu tiên là một anh khó chơi và bủn xỉn. Ông anh tôi thì yêu ảnh không lối thoát, thứ u mê không có liêm sỉ:v(nói vậy thôi chứ tôi cũng vậy). Sau mấy tuần tán tỉnh thì ông anh tôi cũng hốt được anh quán nước. Yêu nhau chưa bao lâu thì hai người này mới về nhà nhau chơi... và nơi ghé đến nhiều nhất là nhà ông anh tôi... và ***** mẹ nó chứ, tôi bị đẩy sang phòng bên cạnh. Tôi muốn ăn bánh của anh quán nước đưa tới:<<( bánh ảnh làm ngon thiệt sự), nhưng mà thôi, tôi không ăn bánh cũng được, chỉ mong 2 ổng đừng có vả hường bôm bốp vào mặt tôi. Nhưng mà biết gì không, khi buổi tối tôi mót tiểu đi giữa đêm thì cứ kiểu lạ lạ thế nào ấy... nào là: “Siết của tôi thật chặt... em thật chặt”; “Sẽ rách mất, hỏng mất...” Biết cảm tưởng của tôi lúc đó không? Là đau đầu bome ấy. 2 người nghĩ làm vậy hay hả? Con cẩu FA này chưa đủ khổ sao?? Nghĩ vui lắm chắc? Rên thì rên nhỏ thôi, bố mẹ nghe được thì đến khúc comeout phải làm sao??? Tôi mệt mỏi với 2 ổng lắm luôn:((
Tôi chỉ biết cầu mong là lần sau đến đó ngủ nhớ mang theo máy ghi âm thôi:<<.
Mong page duyệt bài vì tôi chờ được xem cfs của mình lâu lắm rồi :<
#PostedbySpawn2532020

4
26 tháng 3 2020

hay à nha

26 tháng 3 2020

hay quá xá

hiha

CUỘC CHIẾN TRANH PHI chương 13: ...................... Ngồi trên bàn tròn dùng bữa cùng huynh đệ họ Phượng cùng Lệ Lăng Di, Mộc Khả Hân yên tĩnh ăn, đôi khi nàng trả lời vài câu hỏi của Lệ Lăng Di, có thể nói bữa cơm như vậy là lần đầu tiên nàng thưởng thức, không tránh khỏi cảm giác lạ lẩm. Phượng Mặc Yên thì liên tục gắp thức ăn cho nàng, kêu là gì nàng gầy cần tẩm bổ, Mộc...
Đọc tiếp

CUỘC CHIẾN TRANH PHI

chương 13: ......................

Ngồi trên bàn tròn dùng bữa cùng huynh đệ họ Phượng cùng Lệ Lăng Di, Mộc Khả Hân yên tĩnh ăn, đôi khi nàng trả lời vài câu hỏi của Lệ Lăng Di, có thể nói bữa cơm như vậy là lần đầu tiên nàng thưởng thức, không tránh khỏi cảm giác lạ lẩm.

Phượng Mặc Yên thì liên tục gắp thức ăn cho nàng, kêu là gì nàng gầy cần tẩm bổ, Mộc Khả Hân ngẩng đầu thấy Lệ Lăng Di đang nhìn phía nàng vội gắp đại một miếng gà đưa vào bát hắn

“ Ngươi cũng vậy”

Hắn cười rộ lên, Hân Nhi là đang quan tâm hắn nha. Phượng Mặc Khuynh nhìn bọn họ tâm hơi không thoải mái.

Lệ Lăng Di vui sướng hài lòng nói “ Nhìn hai người các ngươi hạnh phúc như vậy, ta cũng thấy vui. Hân Nhi, Yên Nhi khi nào mới cho ta ôm tôn tử?”

Mộc Khả Hân nghẹn cổ họng ho khan, tôn tử? Cho xin đi nàng còn trẻ, sự nghiệp nơi cổ đại này còn chưa đâu vào đâu, nàng chưa muốn có con.

Phượng Mặc Yên mắt cười càng rõ, con của hắn và Hân Nhi, chắc rất xinh đẹp nha “ Sớm thôi, không để mẫu hậu chờ lâu “

Lệ Lăng Di ý cười càng sâu, Mộc Khả Hân liếc lạnh qua nam nhân tươi như ánh mặt trời bên cạnh “ Ngươi..” nàng dùng tay nhéo mạnh hông hắn làm hắn ăn đau kêu nhẹ “ Hân Nhi đừng ngại”

Tên điên, nàng không để ý đến hắn tiếp tục dùng cơm. Phượng Mặc Khuynh tay hơi nắm chặt đôi đũa, hắn không thích nhìn nàng thân mật quá với Yên, sao lại vậy không phải hắn rất chán ghét nàng sao?



Tạm biệt Lệ Lăng Di, rời Phượng Hoàng Cung, Mộc Khả Hân đi theo Phượng Mặc Yên dọc theo con đường đến xe ngựa, ngoài ý muốn là tên Phượng Mặc Khuynh cũng đi theo sau.

Phượng Mặc Yên nhìn hắn tò mò hỏi “ Tam ca ngươi hôm nay không ghé qua Phụ Hoàng sao?” Hắn là Tiêu Dao Vương có thể không quan tâm đến triều chính, nhưng Tam ca lại là người đóng vai trò quan trọng trong triều.

“ Không cần, hôm nay không có sự việc gì “ Thật ra hắn cũng không biết tại sao lại đi theo nàng, chắc có lẽ do hồi trước lúc nào nàng cũng bám theo hắn, bây giờ lại không tỏ thái độ đó nữa nên hắn thấy không quen, đúng chắc chắn là vậy.

Mộc Khả Hân cũng nhìn nam nhân lạnh lùng tuấn lãng, nguyên chủ lúc trước từng yêu hắn sâu sắc, không trách được, hắn đẹp như thế lại còn là Chiến thần nổi danh của Nam Quốc, nữ nhân nào không bị mê hoặc. Tiếc rằng trong đó không có nàng.

Phượng Mặc Yên thấy nàng nhìn Phượng Mặc Khuynh, lòng trầm xuống, nàng quả nhiên còn thích Tam ca, hắn đi lại ôm vai nàng “ Hân Nhi bây giờ trời còn sớm, chúng ta đi chơi được chứ?”

Mộc Khả Hân nhăn mi đẩy tay hắn xuống, đây còn có Hoàng Hậu đâu, đóng kịch làm gì “ Cũng được” dù sao tại cổ đại này không có TV, internet hay bắn nhau trong giới Hắc đạo, ngồi trong điện hoài cũng chán, chi bằng ra ngoài dạo chơi.

Phượng Mặc Yên thấy nàng tránh tay hắn mất mác bỗng trào lên, nhưng cũng vội tan biến khi nghe thấy nàng đồng ý, hắn nhìn qua nam nhân đứng bên cạnh “ Tam ca, ngươi thì sao?” Theo như suy đoán của hắn, Tam ca sẽ không đi chung, vì hắn ta không thích những nơi như vậy.

Phượng Mặc Khuynh hơi liếc qua nữ tử, sau đó lạnh lùng nói “ Ta cũng không có việc gì làm “

Phượng Mặc Yên co rút khoé miệng, Tam ca ngươi đây là bị gì? Hôm nay hắn trúng tà sao?“ Được đi thôi “

Xe ngựa dừng tại một con đường, hai nam nhân một nữ nhân bước xuống thu hút toàn bộ ánh bắt người đi bộ, nữ nhân xinh đẹp khuynh thành, bên phải nàng là nam tử tuấn lãng mặc lục y, hắn lúc nào cũng nở nụ cười với nữ tử bên cạch, phía trái là nam nhân tuấn mỹ lạnh lùng vận trang phục xanh hắc y.

“ Hân Nhi, nàng muốn nếm thử mức hoa quả ở đây chứ? Ta đi mua cho nàng, rất ngon đấy” Phượng Mặc Yên nhiệt tình hỏi nàng.

Mộc Khả Hân hơi ngẩng ra, mức hoa quả? Là thứ khi còn bé trẻ em nào cũng được ba mẹ cho ăn?Nàng khi bé là trẻ mồ côi, nàng chưa thử bao giờ, Mộc Khả Hân gật đầu.

Hắn đi mua, chỉ còn Phượng Mặc Khuynh cùng nàng đứng lại, cả hai cùng im lặng, Mộc Khả Hân thấy bên hồ đang thả hoa đăng, nàng xoay người đi đến. Phượng Mặc Khuynh cũng khó hiểu đi theo hỏi nàng “ Ngươi muốn thả?”

“ Ừ” Mộc Khả Hân không để ý đáp lại, hắn đi ra mua hai cái hoa đăng, nữ nhân bán đồ nhìn hai người cảm thán.

“ Công tử, ngươi cũng rất yêu thương tiểu thư xinh đẹp này nha, hai người rất hợp đôi”

Nàng nhăn mi “ Ta với hắn không phải một đôi “

“ Vậy sao? Thật tiếc, hai người rất đẹp mà” Nàng ngậm ngùi tếc nuối.

Phượng Mặc Khuynh trả tiền sau đó đưa nàng một cái, chính mình cầm một cái, khi nãy khi nghe nàng ta nói nàng và hắn hợp nhau trong lòng đột nhiên toát ra cảm giác vui vẻ, nhưng khi nghe nàng chối lại cuồn cuộn mất mác.

Mộc Khả Hân cầm hoa đăng trên tay, sau đó thả nó xuống nước, Phượng Mặc Khuynh cũng vậy, nhìn hai cái hoa đăng trôi dần lẩn trong một dàn hoa đăng, Mộc Khả Hân cười nhẹ, hắn nhìn nàng cười đột nhiên tim đập mạnh, sao hắn khi trứơc không chú ý ra nàng rất đẹp.

Phượng Mặc Khuynh lấy lại tinh thần, vẫn giữ thái độ lạnh lùng hỏi nàng “Ngươi ước gì?”

Mộc Khả Hân lạnh lùng lắc đầu không nói, nàng ước nàng sẽ cường hơn nữa, và Sát tại hiện đại vẫn mạnh khoẻ.

Phượng Mặc Khuynh định nói thêm gì nhưng Phượng Mặc Yên đã chạy về “ Hân Nhi của nàng, hai người thả hoa đăng sao? Sao không đợi ta “ Hắn đưa túi mức hoa quả cho nàng, ấm ức nói, lúc nãy từ xa hắn đã thấy hai người đứng kế nhau, thật sự rất hợp đôi, làm hắn nhìn đau cả mắt. Hắn không thích vậy.

Mộc Khả Hân đón túi mức bỏ vào miệng “ Cảm ơn “ vị ngọt của đường vài hoa quả tan ra trong miệng.

“ Nàng thích là được” Hắn cười ôn nhu nhìn nàng, không để ý đến bàn tay hơi nắm chặt của Phượng Mặc Khuynh đang để sau lưng.

Mộc Khả Hân lạnh nhạt bước đi “ Buồn nôn “ một sát thủ máu lạnh như nàng đương nhiên không quen nghe những lời đường mật.

3
Cô gái trong truyền thuyết. Chương II: Cái chết không ngờ. Sân thượng của tòa nhà hai mươi tầng dường như cao hơn trong đêm tối, gió mạnh như gào thét lên tên ai đó. - Ê tao bảo này, nghe nói đứng ở chỗ này mà gọi tên cô ta thì cô ta sẽ xuất hiện thật hay sao đấy mày. < Nhật Yến > - Èo, tao thấy sởn gai ốc rồi đấy, mày im đi! < Mỹ Linh rùng mình > - Nhưng là truyền thuyết thôi mà mày,...
Đọc tiếp

Cô gái trong truyền thuyết.

Chương II: Cái chết không ngờ.
Sân thượng của tòa nhà hai mươi tầng dường như cao hơn trong đêm tối, gió mạnh như gào thét lên tên ai đó.
- Ê tao bảo này, nghe nói đứng ở chỗ này mà gọi tên cô ta thì cô ta sẽ xuất hiện thật hay sao đấy mày. < Nhật Yến >
- Èo, tao thấy sởn gai ốc rồi đấy, mày im đi! < Mỹ Linh rùng mình >
- Nhưng là truyền thuyết thôi mà mày, làm sao nó có thật được chứ. < Yến tự tin nói >
- Mày không biết chuyện năm ngoái đứa lớp bên nó gọi thật thế rồi ... nó ... biến mất đấy. Tao vẫn còn yêu đời lắm, thôi về đi mày. < Linh nép sau lưng Yến >
- Êy khoan đã, cứ thử đi mày. < Yến nghiêng đầu, tò mò >
Yến liền cất tiếng gọi: " Evila ".
- Phù, may quá, nó chỉ là truyền thuyết. Thôi về đi, lạnh quá mày ạ. < Linh thở phào nhẹ nhõm >
Bỗng sau lưng Linh chợt vang lên một giọng nói trầm nhưng chứ đầy ma mị.
- Các người đang nhắc đến ta đúng chứ? < Evila >
Gió vẫn cứ thổi, máu trên tay Evila hóa những sợi tơ đỏ phất phơ dệt thành một chiếc lưỡi hái, mái tóc trắng gợn sóng dài bay trong gió, đôi mắt vô hồn của cô vẫn nhìn đăm đăm về phía Yến và Linh.
- MẸ ƠIII CỨU CONNNN!!! < Linh gào thét trong đêm tối, tâm trí rối loạn, sợ hãi tột độ >
- ÔI THẦN LINH ƠIII!!! < Yến cũng không kém >
- Hôm nay lại có sơn hào hải vị để ăn rồi, chẹp chẹp. < Evila liếm môi, nở một nụ cười rất chi là thân thiện >
- Ôi chị nữ thần xinh đẹp ơi, làm ơn tha cho bọn em, ở nhà bọn em còn có bố mẹ già. < Yến và Linh nắm tay nhau cầu nguyện, đôi mắt sáng long lanh nhưng đầy giả dối >
- Hừ, lại chính là nó, đôi mắt ấy là đôi mắt của người chị thân yêu đã xô đẩy cuộc đời đến ngõ cụt như vậy đấy. Hahaha đúng là cuộc đời là những niềm đau ha? < đôi mắt khinh bỉ, nụ cười nhạo báng >
Xoẹt, tiếng lưỡi hái trong đêm như tiếng cắt đứt 1 cuộc đời, 2 cái xác ko đầu rơi xuống. Máu ứa ra, tràn ngập sân thượng, mùi tanh lẫn vào không khí bay rất xa.

7
26 tháng 6 2020

ồ, mik thấy bạn làm cx dc á,cứ tiếp tục phát huy nhé!

1 tháng 11 2020

Hay quá