K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 1 2021

1.       Thái Bình là đất ăn chơi,Tay bị tay gậy khắp nơi tung hoành

2.       Bao giờ Nhân Lý có đìnhTrạm Chay mở chợ Ngọc Đình có vuaBao giờ Tiền Hải có chùaTrạm Chay mở chợ thì vua ra đời.

3.       Cha đời con gái Bộ LaLàm mắm, mắm thối, làm cà, cà thâm.

4.       Cha đời con gái Bộ LaLàm mắm, mắm thối, làm cà, cà thâm.

5.       Trai làng Ngái gái Cổ AmThà rằng chẳng biết cho camBiết rồi kẻ Bắc ngưới Nam thêm rầu.

6.       Dẫu rằng ông nảo ông naoQua đến A Sào cũng mời xuống ngựa

7.       Sông Cầu nước chảy lơ thơCó đôi trai gái ngồi hơ quần đùi

8.       Lụa là nhất ở Phương LaKinh kì xưa vẫn thường qua nơi này

9.       Xứ Đoài, xứ Bắc, xứ ĐôngLinh thiêng phải kể đức ông Sâm Đồng

10.    Hỡi cô thắt dải lưng xanh

Có xem chèo Khuốc với anh thì về

24 tháng 1 2021

Tham khảo:

ca dao

1,Cha đời con gái Bộ La Làm mắm, mắm thối, làm cà, cà thâm.

2,Ăn cơm hom, nằm giường hòm, đắp chiếu Hới

 

4,Phạm Tuân quê ở Thái Bình

Quê hương đói khổ dứt tình bỏ đi

Sao không xin gạo, xin mì

Bay lên vũ trụ làm gì hỡi Tuân?

5,Trai làng Ngái gái Cổ Am

Thà rằng chẳng biết cho cam

Biết rồi kẻ Bắc ngưới Nam thêm rầu.

6,Dẫu rằng ông nảo ông na

o Qua đến A Sào cũng mời xuống ngựa

7,Con cò trắng bệch như vôi

Đừng nông nổi nữa, đừng lời nguyệt hoa

Ví dù muốn đẹp đôi ta

Đừng như cánh bướm quanh hoa đầu mùa

Đừng vê thuốc, đừng bỏ bùa

Đừng như chú tiểu ở chùa Thiều Quang

Đừng thắm nhạt, đừng đa đoan

Nên duyên thì phượng với loan một lời

Giăng kia vằng vặc giữa giời

Giăng ai soi tỏ lòng người nầy cho

8,Sông Cầu nước chảy lơ thơ

Có đôi trai gái ngồi hơ quần đùi

9,Lụa là nhất ở Phương La

Kinh kì xưa vẫn thường qua nơi này

10,Hỡi cô thắt dải lưng xanh

Có xem chèo Khuốc với anh thì về

tục ngữ

1,Ngu si hưởng thái bình

2,Gái khéo vá vai,

Trai tài phủ nóc

3,Đàn ông đốn nhà,

Đàn bà đốn áo.

4,Nong vàng không bằng sàng chữ

5,Nhà giàu ăn cơm ba bữa, Nhà khó đỏ lửa ba lần

6,Ông khen ông hay

Bà khen bà giỏi

7,Sự thật che sự bóng

8,Gả con bù của

9,Phải tội mua mạ,

Phải vạ mua than

10,Lặn cho sâu, vò đầu cho sạch

9 tháng 5 2022

ra hoài có mô?

 

 

29 tháng 4 2022

Gợi ý:

* Giới thiệu tác giả, tác phẩm, khẳng định thưởng thức ca Huế là một thú vui tao nhã.

* Thưởng thức ca Huế:

- Thời gian: thưởng thức vào đêm, khi ánh trăng đã lên cao.

- Không gian:

+Trên thuyền rồng, trang trí lộng lẫy.

+Xuôi dòng sông Hương đầy thơ mộng, trữ tình.

- Cảnh vật:

+Trăng lên cao, tỏa sáng bốn phương.

+Sóng vỗ mạn thuyền rì rào không ngớt

+Thiên Mụ mờ ảo trong sương càng làm tăng thêm không khí cho buổi thưởng thức âm nhạc.

+Tháp Phước Duyên dát ánh trăng vàng

=> Đây là bức phông nền hoàn hảo cho ca Huế cất lên.

- Con người

+Ca công: trẻ, trang trọng, duyên dáng

+Nhạc công: điêu luyện, trau chuốt, lay động chốn này

+Trút bỏ mệt mỏi, lo toan, hòa mình vào không gian nghệ thuật.

+ Người nghe vừa thưởng thức âm nhạc vừa ngắm cảnh về đêm.

=> Cảm nhận cả chiều sâu nội tâm của con người Huế.        

=> Thưởng thức ca Huế là một thú vui tao nhã, không chỉ giúp ta thư thái tâm hồn mà còn giúp mỗi người nghe hiểu hơn về con người và cuộc sống của đất Huế mộng mơ.

16 tháng 2 2022

a) Tiệt nhiên định phận tại thiên thư

    Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm

    Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư

b) Nam đế: vua nước Nam

   Thiên thư: sách trời ( ý nói tạo hóa)

Tác giả sử dụng từ "Nam đế" nhằm thể hiện lòng tự hào, tự tôn dân tộc,  chứng tỏ nước Nam đã có vua, có chủ, rằng "Nam đế" cũng bằng "Bắc đế". Đế còn có ý nghĩa đại diện cho nhân dân , "Nam đế" là vua đại diện cho nhân dân nước Nam

16 tháng 2 2022

tẹt zời:<<

26 tháng 9

Hồ Chí Minh là vị lãnh tụ vị đại, người cha già kính yêu của dân tộc Việt Nam.  Người là biểu tượng là trái tim linh hồn của mảnh đất phương Nam yêu dấu này. Cả cuộc đời này Người đã cống hiến hết mình cho đất nước trở thành lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam, anh hùng giải phóng dân tộc, doanh nhân văn hóa thế giới.

Hồ Chí Minh con người vĩ đại, lãnh tụ của một dân tộc. Ở Người có sự kết tinh của tất cả những gì tinh túy nhất. Người đã cống hiến cả cuộc đời mình cho đất nước. Vốn sinh ra trong một gia đình nhà Nho yêu nước nên Người đã có cho mình tình yêu nước nồng nàn, ý thức dân tộc. Năm 1911, tại bến cảng nhà Rồng, chàng trai trẻ 21 tuổi, với đôi bàn tay trắng đã ra đi tìm đường cứu nước. Ba mươi năm bôn ba xứ người, Người vừa làm tất cả những công việc nặng nhọc vừa học hỏi, tìm ra lối đi đúng đắn nào cho cả một dân tộc, dẫn dắt cả một dân tôc, đưa đất nước ta đi đến bến bờ độc lập. Với lý tưởng Cách mạng của Người, không ngại nguy hiểm khó khăn, không quản con đường phía trước có nguy nan như thế nào, Người vẫn không từ bỏ, cùng nhân dân ta kháng chiến chống Mĩ chống Pháp thành công. Tài mưu lược quân sự cùa Người thể hiện rõ qua những chiến thắng vẻ vang của dân tôc, đã được lịch sử chứng minh. Người chính là người anh hùng giải phóng dân tộc, là ánh sáng của dân ta trong suốt những tháng ngày đen tối cùng cực trong cuộc đời mỗi con người trên mảnh đất nơi đây. Sự vĩ đại của Người còn thể hiện ở sự bình dị trong cuộc sống, cách ứng xử, tình cảm của Người dành cho con dân đất Việt. Người luôn quan tâm đến mọi người, từ trẻ nhỏ, thanh thiếu niên đến người già. Bác luôn để lại ấn tượng đẹp trong tim mỗi người mà Bác gặp vì vẻ giản dị, mộc mạc vô cùng thuần khiết của Bác. Trong từng lời nói của Bác đều ẩn chứa những luân lý đạo đức nhưng không khô khan mà nhẹ nhàng, sâu lắng, dễ dàng đi vào lòng người. 

 

Cách sống của Bác cũng bình dị, mộc mạc bên cạnh mục đích sống của Bác là hết lòng vì nước vì dân. Người từng nói: “Suốt đời tôi có một ham muốn tột bậc, ham muốn tột bậc của tôi là đất nước ta được độc lập dân ta được tự do, đồng bào ta ai cũng có cơm ăn áo mặc”. Bác quan tâm đến cuộc sống mỗi ngày của mọi người dân, săn sóc lo toan như chăm lo cho chính đứa con của mình. Đau từng khúc ruột khi đồng bào ta lầm than đói khổ, sống tiết kiệm giản dị như bao người dân chân chất nơi thôn quê. Hình ảnh Người với chiếc áo kaki màu bạc, đôi dép cao su, chòm râu bạc của Người. Lời thủ thỉ quan tâm chăm lo của người in đậm trong tim mỗi con dân đất Việt:

“Bác ơi tim Bác mênh mông thế

Ôm cả non sông mọi kiếp người"

(Tố Hữu )

Không những là một lãnh tụ tài ba, nhà quân sự chiến lược, Người còn là một nghệ sĩ, một nhà thơ, một danh nhân văn hóa thế giới.  Cuộc đời Người không chỉ là cuộc đời của một chiến sĩ mà còn là một thi sĩ. Với bài báo “ Những Người cùng khổ” như một ngòi nổ, vạch trần bộ mặt giả dối, tội ác của thực dân Pháp lúc bấy giờ. Người còn là nhà văn, nhà thơ lớn của dân tộc Việt Nam với những tập thơ “ Nhật ký trong tù”,” Cảnh khuya”,” Đi thuyền sông Đáy”,…với hai bản luận cương chính trị nổi tiếng là” Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến” và “Bản tuyên ngôn độc lập”. Bác Hồ đã từng đi khắp các châu lục trên thế giới, thông thạo nhiều thứ tiếng, am hiểu nền văn hoá của nhiều dân tộc chính vì thế Người có cho mình một phong cách riêng, kết hợp hài hoà giữa truyền thống và hiện đại,thanh cao và giản dị,giữa tinh hoa văn hoá nhân loại và tinh hoa văn hoá Việt Nam . Chất thi sĩ cùng chiến sĩ hòa cùng làm nên một cốt cách Hồ Chí Minh, để lại cho thế hệ trẻ những di sản thơ ca vô cùng giá trị. Học và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh luôn được thế hệ trẻ chúng ta noi theo và học tập.  Đó là kim chỉ nam vô cùng cần thiết trong cuộc sống của những người trẻ tuổi như học sinh chúng em. “Học tập tốt, lao động tốt”, “Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”, … là những lời dạy mà chúng em không thể nào quên được. Càng được học, càng tìm hiểu về Bác Hồ, em thấy càng tự hào vì nước Việt Nam của chúng ta nhỏ bé nhưng lại sinh ra những danh nhân không hề bé nhỏ.

 

Hồ Chí Minh là người chiến sĩ cộng sản kiên trung, là người con anh hùng của đất nước Việt Nam, đồng thời là vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc. Bác là ánh sáng của lý tưởng và niềm tin trong lòng mỗi người dân Việt Nam. Bác đã đi xa nhưng sao dường như vẫn đang dõi theo từng bước tiến của dân tộc. Và Bác Hồ của chúng ta sẽ sống mãi cùng non sông đất nước.

Những chiến sĩ nơi tuyến đầu chống dịch

Từ khi đợt dịch COVID-19 lần thứ 4 bùng phát tại Việt Nam đến nay, hàng trăm chiến sĩ công an, quân đội, y bác sĩ, giáo viên, đoàn viên… đã không ngại khó, ngại khổ, luôn trong tư thế sẵn sàng đi vào tâm dịch. Bất kể ngày hay đêm, họ luôn cơ động, nhanh chóng thực hiện nhiệm vụ được phân công, san sẻ những vất vả cho nhau với chung một mục tiêu là sớm đẩy lùi dịch bệnh. 

Họ là những "lá chắn" vững vàng trên tuyến đầu chống dịch

Từ tháng 6/2021 đến nay, toàn nước đã thành lập hơn 300 chốt kiểm soát dịch bệnh, trong đó lực lượng Công an các cấp làm chủ công, trực 24/24 giờ. Ngoài ra, lực lượng Công an cũng tổ chức gần 150 tổ tuần tra lưu động hoạt động thường xuyên, liên tục. Công an đã điều động hơn 1.500 cán bộ, chiến sĩ tham gia đảm bảo an ninh trật tự và phòng, chống dịch tại Bệnh viện dã chiến, khu cách ly tập trung, chốt kiểm dịch… trên địa bàn tỉnh.  Cùng với y tế, quân sự, lực lượng Công an đang nỗ lực hết mình, trở thành "lá chắn" ban đầu quan trọng, góp phần giúp địa phương từng bước kiểm soát tình hình dịch bệnh.

Bất kể thời tiết nắng gắt hay mưa to, những chiến sĩ tại chốt kiểm soát dịch bệnh ở các địa phương vẫn luôn túc trực để kiểm soát người và phương tiện lưu thông ra vào cửa ngõ thành phố. Các lực lượng vừa kiểm tra vừa tuyên truyền nhắc nhở người dân tuân thủ nghiêm quy định chỉ ra đường khi thật sự cần thiết để đảm bảo sức khỏe, hạn chế lây lan dịch bệnh.

Các bạn cũng hãy nên tuân thủ theo các điều luật, cố gắng thực hiện biện các biện pháp phòng tránh để không bị lây nhiễm dịch bệnh, gây hại cho bản thân và ảnh hưởng tới những người xung quanh nhé!

21 tháng 9 2021

Cảm ơn anh/chị đãgiúp em ạ!🤞🤞🤞🤞🤞

28 tháng 11 2016

đúng đó

bn tham khảo bài này đi

bài này viết đc tận 9,5 đó

ai đc lm bài này chắc là phải giỏi lắm ha

28 tháng 11 2016

Bạn tham khảo thôi nhá, lấy ý hay thôi đừg lấy hết kẻo bị cô mắng ik^^

Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”

Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con tương tự mẹ, có ai săn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.

Với tui cũng vậy, mẹ là người quan tâm đến tui nhất và cũng là người mà tui yêu thương và mang ơn nhất trên đời này. tui vẫn thường nghĩ rằng mẹ tui không đẹp. Không đẹp vì không có cái nước da trắng, khuôn mặt tròn phúc hậu hay đôi mắt long lanh… mà mẹ chỉ có khuôn mặt gầy gò, rám nắng, vấng trán cao, những nếp nhăn của cái tuổi 40, của bao âu lo trong đời in hằn trên khóe mắt. Nhưng bố tui bảo mẹ đẹp hơn những phụ nữ khác ở cái vẻ đẹp trí tuệ. Đúng vậy, mẹ tui thông minh, nhanh nhẹn, tháo vát lắm. Trên cương vị của một người lãnh đạo, ai cũng nghĩ mẹ là người lạnh lùng, nghiêm khắc. có những lúc tui cũng nghĩ vậy. nhưng khi ngồi bên mẹ, bàn tay mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, tất cả ý nghĩ đó tan biến hết. tui có cả giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm giác như chưa bao giờ tui được nhận nhiều yêu thương đến thế. Dường như một dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, đôi môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào, … qua tất cả những gì của mẹ. tình yêu ấy chỉ khi người ta gần bên mẹ lâu rồi mói cảm giác đuợc thôi. Từ nhỏ đến lớn, tui đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như một ân huệ, một điều đương nhiên.

Trong con mắt một đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm nom con. Chưa bao giờ tui tư đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con? . Mẹ tốt, rất tốt với tui nhưng có lúc tui nghĩ mẹ thật quá đáng, thật… ác. Đã bao lần, mẹ mắng tôi, tui đã khóc. Khóc vì uất ức, cay đắng chứ đâu khóc vì hối hận. Rồi cho đến một lần… tui đi học về, thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mình. tui tức lắm, giằng ngay cuốn nhật ký từ tay mẹ và hét to:“ Sao mẹ quá đáng thế! Đây là bí mật (an ninh) của con, mẹ không có quyền động vào. Mẹ ác lắm, con không cần mẹ nữa! ” Cứ tưởng, tui sẽ ăn một cái tát đau điếng. Nhưng không mẹ chỉ lặng người, hai gò má tái nhợt, Khóe mắt rưng rưng. Có gì đó khiến tui không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ.

tui chạy vội vào phòng, khóa cửa mặc cho bố cứ gọi mãi ở ngoài. tui vừa khóc, khóc nhiều lắm, ướt đẫm chiếc gối nhỏ. Đêm càng về khuya, tui thao thức, trằn trọc. Có cái cảm giác thiếu vắng, hụt hẫng mà tui không sao tránh được. tui vừa tự an ủi mình bằng cách tui đang sống trong một thế giới không có mẹ, không phải học hành, sẽ rất hạnh phúc. Nhưng đó đâu lấp đầy dược cái khoảng trống trong đầu tôi. Phải chăng tui thấy hối hận? Phải chăng tui đang thèm khát yêu thương? …

Suy nghĩ miên man làm tui thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tui cảm giác như có một bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi. Đúng rồi tui đang mong chờ cái cảm giác ấy, cảm giác ngọt ngào đầy yêu thương. tui chìm đắm trong giây phút dịu dàng ấy, cố nhắm nghiền mắt vì sợ nếu mở mắt, cảm giác đó sẽ bay mất, xa mãi vào hư vô và trước mắt ta chỉ là một khoảng không thực tại. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tui cảm giác căn nhà sao mà u buồn thế. Có cái gì đó thiếu đi. Sáng đó, tui phải ăn bánh mỳ, không có cơm trắng như tất cả ngày. tui đánh bạo, hỏi bố xem mẹ vừa đi đâu. Bố tui bảo mẹ bị bệnh, phải nằm viện một tuần liền. Cảm giác buồn tủi vừa bao trùm lên cái khối óc bé nhỏ của tôi. Mẹ nằm viện rồi ai sẽ nấu cơm, ai giặt giũ, ai tâm sự với tôi? tui hối hận quá, chỉ vì nóng giận quá mà vừa làm tan vỡ hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ này. Tại tui mà mẹ ốm. Cả tuần ấy, tui rất buồn. Nhà cửa thiếu nụ cười của mẹ sao mà cô độc thế. Bữa nào tui cũng phải ăn cơm ngoài, không có mẹ thì lấy ai nấu những món tui thích. Ôi sao tui nhớ đén thế những món rau luộc, thịt hầm của mẹ quá luôn.

Sau một tuần, mẹ về nhà, tui là người ra đón mẹ đầu tiên. Vừa thấy tôi, mẹ vừa chạy đến ôm chặt tôi. Mẹ khóc, nói: “ Mẹ xin lỗi con, mẹ không nên xem bí mật (an ninh) của con. Con … con tha thứ cho mẹ, nghe con.” tui xúc động nghẹn ngào, nước mắt tuôn ướt đẫm. tui chỉ muốn nói: “ Mẹ ơi lỗi tại con, tại con hư, tất cả tại con mà thôi. ” . Nhưng sao những lời ấy khó nói đến thế. tui vừa ôm mẹ, khóc thật nhiều. Chao ôi! Sau cái tuần ấy tui mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công chuyện mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ vừa lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang gì đâu. Chỉ là bữa cơm bình dân thôi nhưng chứa chan cái niềm yêu tương vô hạn của mẹ. Bố con tui như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ. Những bữa nào không có mẹ, bố con tui hò nhau làm chuyện toáng cả lên. Mẹ còn giặt giũ, quét tước nhà cửa… chuyện nào cũng chăm chỉ hết. Mẹ vừa cho tui tất cả nhưng tui chưa báo đáp được gì cho mẹ. Kể cả những lời yêu thương tui cũng chưa nói bao giờ. Đã bao lần tui trằn trọc, lấy hết can đảm để nói với mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con vừa biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận dỗi nữa, con chỉ cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ phạm phải nữa. Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về sẻ chia bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị… là tất cả của con. Con lớn lên rồi mới thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Có mẹ giặt giũ quần áo, lau dọn nhà cửa, nấu ăn cho gia đình.

Mẹ ơi, mẹ hy sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đòi con trả công. mẹ là người mẹ tuyệt cú cú vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất. Đi suốt đời này có ai bằng mẹ đâu. Có ai sẵn sàng che chở cho con bất cứ lúc nào. Ôi mẹ yêu của con! Giá như con đủ can đảm để nói lên ba tiếng: “ Con yêu mẹ! ” thôi cũng được. Nhưng con đâu dũng cảm, con chỉ điệu đà ủy mỵ chứ đâu được nghiêm khắc như mẹ. Con viết những lời này, dòng này mong mẹ hiểu lòng con hơn. Mẹ đừng nghĩ có khi con chống đối lại mẹ là vì con không KẾT mẹ. Con mãi yêu mẹ, vui khi có mẹ, buồn khi mẹ gặp điều không may. mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm nom con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời. Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy vừa nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là nguời vừa mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “ Con dù lớn vẫn là con mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con. ”