Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo:
Trong đoạn thơ trên MÃ GIÁM SINH đã không tuân thủ các phương châm hộithoại sau:
- Phương châm lịch sự: Trả lời cộc lốc nhát gừng, thiếu tôn trọng người nghe
- Phương châm về lượng: Nội dung trả lời chưa đáp ứng yêu cầu của giao tiếp:Hỏi tên mà chỉ trả lời họ và chức danh.
- Phương châm về chất: Mã Giám Sinh đã nói những điều không đúng sư thật đãnói là viễn khách mà lại nói mình ở huyện Lâm thanh cũng gần…
a. Phương châm về lượng.
b. Phương châm về chất.
c. Phương châm cách thức.
d. Phương châm lịch sự.
chỉ được chọn 1 trong 3 cái đó thôi mới đau, đề trắc nghiệm mà
Những phương châm hội thoại được đại thi hào Nguyễn Du sử dụng là:
- Phương châm về lượng: nội dung trả lời không đạt được mục đích giao tiếp ( đối phương muốn biết tên mà chỉ trả lời họ với chức danh )
- Phương châm về chất: Mã Giám Sinh nói dối về thông tin của mình
- Phương châm lịch sự: trả lời thiếu tôn trọng, cộc lốc.
=> Mã Giám Sinh với bề ngoài là một kẻ đạo mạo có học thức nhưng bản chất lại thối rữa, giả dối “ Tuồng vô nghĩa, ở bất nhân". Qua đó Nguyễn Du làm nổi bật một điển hình cho bọn "buôn phấn bán hương" trong xã hội.
Em tham khảo:
Trong đoạn thơ trên MÃ GIÁM SINH đã không tuân thủ các phương châm hộithoại sau:
- Phương châm lịch sự: Trả lời cộc lốc nhát gừng, thiếu tôn trọng người nghe
- Phương châm về lượng: Nội dung trả lời chưa đáp ứng yêu cầu của giao tiếp:Hỏi tên mà chỉ trả lời họ và chức danh.
- Phương châm về chất: Mã Giám Sinh đã nói những điều không đúng sư thật đãnói là viễn khách mà lại nói mình ở huyện Lâm thanh cũng gần…
1/ Đoạn văn trên trích từ tác phẩm Truyền kì mạn lục, đoạn văn trích trong truyện thứ 16/20 truyện, câu chuyện: Chuyện người con gái Nam Xương. Tác giả là Nguyễn Dữ.
2/ Phương thức biểu đạt là miêu tả, tự sự.
3/ Nội dung chính: Miêu tả nhân vật Vũ Nương về sắc đẹp, tính tình, và chuyện chàng Trương cưới nàng về làm vợ.
4/ (cho mik hỏi là bộ phận in đậm là bộ phận nào?)
5/ "tư dung tốt đẹp": nhan sắc và dáng vẻ tốt đẹp.
"dung hạnh": nhan sắc và đức hạnh.
6/ phương thức liên kết: phép nối, phép lặp, phép thế.
+ phép nối: từ ngữ để nối 'song'.
+ phép lặp: từ 'Trương'
+ phép thế: từ 'nàng','vợ' thế cho từ 'Vũ Nương'.
Phương châm lịch sự trả lời cộc lốc, nhát gừng thiếu tôn trọng với người nghe.
Phương châm về lượng nội dung chưa đáp ứng được yêu cầu của giao tiếp: Hỏi tên mà chỉ trả lời họ và chức danh
Phương châm về chất Mã Giám Sinh đã nói ko đúng sự thật đã nói là viễm khách mà còn nói mình ở Huyện Lâm Thanh cũng gần..
Trc khi hỏi bn tìm trên mạng nha. bài này giống dạng trong sgk nên dễ kiếm lắm
Trong đoạn thơ trên MÃ GIÁM SINH đã không tuân thủ các phương châm hộithoại sau:
- Phương châm lịch sự: Trả lời cộc lốc nhát gừng, thiếu tôn trọng người nghe
- Phương châm về lượng: Nội dung trả lời chưa đáp ứng yêu cầu của giao tiếp:Hỏi tên mà chỉ trả lời họ và chức danh.
- Phương châm về chất: Mã Giám Sinh đã nói những điều không đúng sư thật đãnói là viễn khách mà lại nói mình ở huyện Lâm thanh cũng gần…
Xem nội dung đầy đủ tại:http://123doc.org//document/2671883-de-thi-hoc-sinh-gioi-van-hoc-9.htm
1. Những câu trên trích trong Mã Giám Sinh mua Kiều (Truyện Kiều) của Nguyễn Du.
Những câu thơ trên là những câu đầu thuộc phần II. Gia biến và lưu lạc. Đây là những biến cố đầu tiên trong 15 năm đoạn trường của Kiều.
2. Mã Giám Sinh mua Kiều là trích đoạn nói về những sóng gió đầu tiền trong đời Kiều - nàng phải bán mình để cứu cha và em.
3. Đoạn đối thoại vi phạm phương châm lịch sự. Mã Giám Sinh ăn nói cộc lốc, hành động sỗ sàng, thể hiện là 1 tay vô học chứ không phải như lời giới thiệu: một chàng trai con nhà có học, muốn lấy vợ.
Mục đích của việc cố tình vi phạm phương châm hội thoại này đã bộc lộ bản chất của Mã Giám Sinh: không đàng hoàng, vô học, bát nháo.
4. (1) Nhân vật Mã Giám Sinh hiện ra với lời giới thiệu là người "viễn khách". (2) Ý nói là vị khách từ phương xa tới. (3) "Vấn danh" là xưng tên tuổi, giới thiệu bản thân để làm quen, gặp gỡ Kiều. (4) Nhưng "mụ mối" lại đưa tới một người hết sức đáng nghi: "Hỏi tên rằng: Mã Giám Sinh". (5) Tên tuổi, tước hiệu chính là dấu hiệu đầu tiên để nhìn nhận một người. (6) Người ta khi gặp nhau thường xưng danh đầu tiên. (7) Nhưng qua cách nói cộc lốc ngắn gọn: "Mã Giám Sinh" đã cho thấy sự vô học. (8) Tiếp đó, hỏi quê, để tìm hiểu rõ hơn thì hay tin: "huyện Lâm Thanh cũng gần". (9) Mấy câu thơ đầu mới miêu tả tên tuổi, quê quán mà đã đầy nghi hoặc. (10) Khi tiếp xúc, qua thái độ và hành động lại càng bộc lộ rõ hơn bản chất của Mã Giám Sinh. (11) Ngoài bốn mươi tuổi nhưng "mày râu nhẵn nhụi", "áo quần bảnh bao" cho thấy sự tỉa tót thái quá đến kệch cỡm. (12) Đặc biệt, không phải là một chàng thư sinh "Phong tư tài mạo tót vời/... Sau chân theo một vài thằng con con" như Kim Trọng mà ở đây, không phân biệt được chủ - tớ: "Trước thầy sau tớ lao xao". (13) Chủ không nghiêm khiến tớ cũng nhốn nháo, hoàn toàn không có quy củ, phép tắc. (14) Như vậy, những câu thơ trên, chỉ qua một vài chi tiết đã bộc lộ rõ bản chất trai lơ, kệch cỡm, vô học của Mã Giám Sinh - kẻ đến hỏi mua Kiều về làm vợ.