Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đọc bài trích sau rồi trả lời các câu hỏi bên dưới:
“ Nhưng tôi yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng Giêng .Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong , cỏ không mướt xanh như cuối đông, đầu giêng, nhưng trái lại lại nức một mùi hương man mác.
Thường thường, vào khoảng đó trời đã hết nồm, mưa xuân bắt đầu thay thế cho mưa phùn , không còn làm cho nền trời đùng đục như màu pha lê mờ. Sáng dậy, nằm dài nhìn ra cửa sổ thấy những vệt xanh tươi hiện ở trên trời, mình cảm thấy rạo rực một niềm vui sáng sủa. Trên giàn hoa lý,vài con ong siêng năng đã bay đi kiếm nhụy hoa. Chỉ độ tám chín giờ sáng, trên nền trời trong trong có những làn sáng hồng hồng rung động như cánh con ve mới lột. ”
(Ngữ văn 7, tập I- NXB Giáo dục)
Câu 1/ Đoạn trích trên năm trong văn bản nào? Tác giả là ai? (0,5 điểm)
Câu 2/ Chỉ các từ láy bộ phận trong đoạn văn? (0,5 điểm)
Câu 3/ Chỉ ra nghệ thuật được sử dụng trong câu văn sau: “Trên giàn hoa lý,vài con ong siêng năng đã bay đi kiếm nhụy hoa.” (0,5 điểm) .Nêu tác dụng của nghệ thuật được sử dụng trong câu văn đó (0,5 điểm)
Câu 4/ Nội dung của đoạn trích. (1 điểm)
TL:
Câu 1: Từ "phong" trong câu :"Đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong" có nghĩa là bọc kín (gói, bọc)
Câu 2: Nội dung của đoạn văn trên là: Tình cảm yêu mến của tác giả đối với mùa xuân Hà Nội
Tham khảo
Hình ảnh ổ trứng hồng tuổi thơ trong bài Tiếng gà trưa để lại trong ta nhiều ấn tượng khó quên. Ổ trứng là nơi gửi gắm yêu thương của bà dành cho cháu khi bà chắt chiu vì mong cho cháu có manh áo mới. Nó gắn với kỉ niệm cháu xem trộm gà đẻ bị bà mắng yêu. Hình ảnh ổ trứng hồng ẩn chứa muôn ngàn yêu thương nồng ấm để tiếp sức cho cháu trên đường đời.