Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
dịch covid 19 đc nghỉ tưởng vui nhưng khá chán
đùa thôi thật ra rất vui
Năm nay em đã lên lớp Năm nên được mẹ sắm cho một bộ sách giáo khoa mới tinh. Em thích thú lắm nên ngày nào cũng lật từng cuốn sách ra xem cuốn sách nào cũng hay hấp dẫn nhưng có lẽ em ấn tượng nhất là quyển sách Tiếng Việt lớp 5 tập hai.
Ngay khi cầm cuốn sách em đã bị ấn tượng bởi chiếc bìa xinh đẹp của nó. Cuốn sách của em được bọc bên ngoài bằng môt tấm bìa khá cứng hình doremon trông rất bắt mắt và phía bên trên góc bên phải của cuốn sách có một chiếc nhãn vở xinh xinh ghi tên em ở đó như đánh dấu chủ quyền cho em vậy. Đặc biệt hơn cả là phía sau tấm bì xinh đẹp đó sẽ là tấm bìa chính của sách được vẽ tranh tỉ mỉ minh họa về khung cảnh làng quê Việt Nam rất sinh động như hình ảnh mấy bạn học sinh, cảnh ruộng lúa, núi non và có cả nhà... Màu sắc chủ đạo của tấm bìa là màu xanh dương nên trông rất mát mắt và ở chính giữa miếng bìa là dòng chữ to “ Tiếng Việt 5 tập hai” và in logo của bộ giáo dục và đào tạo. Sau khi xem xong bìa của quyển sách em bắt đầu lật tiếp từng trang tiếp theo. Vì là sách mới nên có mùi thơm lắm. Bên trong là các trang sách mỏng màu trắng rất tốt cho mắt cho người đọc. Sách có nhiều nội dung lắm, hầu hết đều dạy chúng em rất tỉ mỉ về từng phần như chính tả, tập làm văn, luyện từ và câu… Đây toàn là những nội dung trọng tâm và rất phù hơn đối với chúng em vì dụ như ở phần chính tả sẽ giúp chúng em có thể luyện viết tốt hơn mà không sợ bị sai hay phần tập làm văn sẽ hướng dẫn chúng em cách làm một bài văn hay đạt điểm cao…Nội dung học nào cũng đều vô cùng bổ ích và ở mỗi mục đều được bố trí một cách đầy khoa học logic giúp chúng em có thể tiếp thu kiến thức một cách dễ dàng hơn mà không sợ bị chán. Phía cuối sách có dành hai trang để ghi mục lục của cả quyển vô cùng tiện ích giúp cho chúng em có thể theo dõi được trình tự học và có sự chuẩn bị bài kĩ hơn.
Quyển sách Tiếng Việt lớp 5 tập hai là một quyển sách giáo khoa vô cùng bổ ích đối với chúng em. Từ khi có cuốn sách ngày nào em cũng giở sách ra để xem và khám phá nội dung bên trong và có lẽ do vậy mà khả năng học tập của em đã tăng lên đáng kể.
Cuốn sách tiếng Việt lớp 5 này đã gắn bỏ với rất nhiều các thế hệ học sinh, mỗi lần nhìn vài ảnh bìa có thể chúng ta sẽ gợi lại rất nhiều kỷ niệm đẹp của năm cuối tiểu học, có thể trong một số năm tiếp theo thì cuốn sách sẽ được biên soạn theo nội dung mới và ảnh bìa này cũng sẽ được thay đổi
k cho mình nhé
Trước nhà em có một cái sân lớn,mặt sân được tráng bằng xi măng nên nó trông như một cái nền đá cho bọn trẻ con chúng em nô đùa.Chiều chiều, bà em thả những hạt thóc ra sân và những cô gà mái,gà con chạy đến tranh nhau mổ thóc,tiếng kêu chiêm chiếp với tiếng cục tác sao mà vui tai đến thế.Những buổi chiều đi học về, em giúp bà quét sân rồi hưởng thụ cái công lao của mình trên nền xi măng đó cùng bạn bè quanh xóm, làm rộ lên cả một góc sân.
Sân nhà em khá rộng, được lát bằng gạch vuông Bát Tràng. Mẹ và chị Hà thay nhau quét nên sân nhà em rất sạch. Sau cơn mưa rào, màu gạch trở nên đỏ tươi. Có tường xây cao gần một mét bao bọc xung quanh. Ba chậu hoa lan xinh xinh để trên tường. Phía ngoài sân là mảnh vườn rau, có cây cam trĩu quả. Chú gà trống vẫn đứng trên bờ tường đón rạng đông, cất tiếng gáy Ò... ó... o...!
Vui nhất, đẹp nhất là những đêm trăng. Mẹ và chị trải chiếu để bố ngồi hút thuốc, uống nước chè và nói chuyên. Em được nằm ngắm bầu trời, tìm sao Thần Nông. Cả gia đình em thường ăn cơm ở ngoài sân. Có nhiều đêm, mẹ em luộc bắp, luộc khoai cho các con ăn dưới trăng, thật thú vị.
Sân nhà là cõi thần tiên của em.
Hôm qua, khu phố em tổ chức tổng vệ sinh để chào mừng ngày Quốc khánh mùng 2 tháng 9. Các gia đình đều phải tham gia dọn dẹp. Em đã cùng với mọi người quét dọn sạch đường phố. Sau đó, em còn cùng các anh chị đoàn viên thu gom các rác thải nhựa rồi để vào các bao tải lớn để chuyển đến nơi xử lý. Sau buổi tổng vệ sinh, khu phố giống như được khoác lên mình một chiếc áo mới. Em cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã làm được một việc làm tốt để bảo vệ môi trường.
Ngày hôm qua, em đã cùng với các bạn trong khu phố tổng vệ sinh. Chúng em đã cùng nhau nhặt sạch rác trên đường, bỏ gọn vào túi rác. Sau đó, em và các bạn nữ phụ trách tưới các bồn cây hai ven đường. Các bạn nam sẽ nhặt cỏ, giấy rác trong các bồn cây. Một ngày lao động tuy vất vả, nhưng chúng em cảm thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt.
Ực viết nhầm rooiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mỗi lần nghe lời bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ, thơm lên má lên trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.
Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.
Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.
Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị cuốn vào bài giảng ngay lập tức.
Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm, nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều, thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.
Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ vui lòng.
Ngoài những giờ học căng thẳng trên lớp, thì em về đến nhà là sẽ giúp mẹ những công việc nhà. Em biết mẹ ở nhà đã vất vả như thế nào. Nên khi về đến nhà cất sách vở là em lấy cây chổi ra quét nhà. Người ta thường nói " nhà sạch thì mát bát sạch ngon cơm". Em quét từng ngóc ngách trong ngôi nhà, từng hạt bụi, hạt cát. Em làm việc nhà thấy mẹ rất vui,nên từ nay em sẽ luôn phụ giúp mẹ như vậy.
đây e nha
HT
Hôm nay, em được nghỉ học. Em đã giúp mẹ làm việc nhà. Sáng sớm, em giúp mẹ quét dọn nhà cửa sạch sẽ. Đến chiều, em ra vườn tưới cây giúp ba. Sau đó, em còn cho con Đậu ăn. Tối ăn cơm xong, em giúp chị Lan rửa bát. Sau đó, cả nhà cùng nhau xem phim, trò chuyện. Em cảm thấy thật hạnh phúc. Em mong rằng có thể làm việc nhà nhiều hơn.
Trong thời gian dịch bệnh Covid-19, tôi đã thường xuyên giữ khoảng cách an toàn, đeo khẩu trang khi ra ngoài, và rửa tay thường xuyên để bảo vệ bản thân và người khác khỏi bệnh. Ngoài ra, tôi cũng đã hỗ trợ để cung cấp khẩu trang và nước rửa tay cho những người không đủ khả năng mua sắm. Tôi hy vọng những hành động nhỏ này sẽ góp phần đẩy lùi dịch bệnh và giúp đời sống của mọi người trở lại bình thường.
Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người mất.
Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ồ! hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả A.R Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về nhưng tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo:
– Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: 25.000đ cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi. – Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít.
Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.