Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
A) Những cô gà mái đang đi quanh sân nhà để kiếm ăn.
B) Những cô bàn cậu ghế như những cô bạn cậu bạn của em.
C) Những cô phượng đang vươn mình để đón ánh nắng.
D) Dòng sông như một người bạn gắng bó với em từ thuở nhỏ.
bạn tham khảo ạ
Trong cuộc sống, ai cũng sẽ có một điểm tựa vững chắc luôn kề bên sát cánh với ta khi đứng trước mỗi khó khăn, thử thách. Đó có thể là người bạn thân thiết luôn động viên ta hay một đồ vật quan trọng chứa đựng những kỷ niệm đẹp,… Đối với em, điểm tựa đó chính là ngôi nhà nhỏ thân thương luôn đầy ắp tiếng cười.
Ngôi nhà của em nằm ở ngay đầu xóm. Đó là một ngôi nhà hai tầng không quá xa hoa lộng lẫy nhưng lại mang tới cho em cảm giác ấm áp mỗi khi trở về. Ngôi nhà được sơn màu trắng với những ô cửa bằng gỗ lim được sơn màu nâu cánh gián. Bước vào căn nhà, tầng một có ba phòng chính là phòng khách, phòng ăn và phòng ngủ của bố mẹ em. Phòng khách ở ngay cửa ra vào. Giữa phòng kê một bộ bàn ghế bằng gỗ được ba em mua khi mới xây nhà. Trên bàn là bộ ấm chén bằng gốm sứ với ấm chè thơm ngon để mời khách. Phía trước ngay đối diện cửa ra vào là chiếc tủ gỗ để trống khoảng giữa để đặt ti vi và một số ngăn trống để đựng đồ. Mỗi buổi tối, sau khi ăn cơm, gia đình em lại quây quần bên nhau, cùng xem ti vi và trò chuyện, nhâm nhi ly trà thơm ngát. Không khí giản dị nhưng vô cùng đầm ấm.
Phía sau phòng khách, đi qua một lối đi nhỏ là phòng bếp. Đây là vương quốc nhỏ của mẹ em, nơi mà những món ăn đơn giản nhưng thơm ngon được làm ra để gia đình em thưởng thức mỗi ngày. Chiếc bếp gas đặt trên bàn bếp cách đó khá gần là bệ rửa bát, xoong nồi được treo gọn gàng trên tường với một giá nhỏ để đựng bát bên cạnh. Bên cạnh bàn bếp là chiếc tủ lạnh nhỏ. Tất cả được mẹ sắp xếp rất ngăn nắp. Bên cạnh phòng bếp là phòng ngủ của ba mẹ em cùng em trai còn nhỏ tuổi. Căn phòng này khá đơn giản với chiếc giường nhỏ kê ở góc phòng, bên cạnh là chiếc tủ quần áo. Trên tường treo ảnh cưới của ba mẹ cùng một vài tấm ảnh gia đình, trông rất ấm áp.
Đi theo cầu thang nhỏ bên cạnh phòng khách sẽ dẫn lên tầng hai. Trên đó có hai phòng ngủ của hai chị em. Hai căn phòng được trang trí giống nhau. Phòng em có một chiếc giường cùng chiếc bàn học được đặt bên cạnh. Trước bàn học có một cái cửa sổ hướng ra vườn, tạo nên không gian thoải mái cho em học tập. Hàng ngày, em luôn sắp xếp, dọn dẹp căn phòng của mình thật ngăn nắp.
Tham Khảo
Nếu ai hỏi tôi khi mệt mỏi nhất, chán nản nhất tôi sẽ làm gì thì tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời đó là tôi sẽ trở về ngôi nhà thân yêu của mình. Cuối năm ngoái bố mẹ tôi vừa mới sửa sai tân trang lại ngôi nhà nên bây giờ trông nó đẹp hơn hẳn và tôi luôn tự hào khoe với các bạn về ngôi nhà mà tôi đang sống.
Thực ra nhà tôi không to lắm, chỉ vẻn vẹn hai tầng và một tum chứ không cao tầng như biết bao ngôi nhà khác nhưng nó lại vô cùng thích hợp cho gia đình tôi đủ ở và vô cùng ấm áp. Từ xa nhìn lại ngôi nhà như một chú robot khổng lồ khoác lên mình chiếc áo màu xanh thẫm trông vô cùng bắt mắt và nổi bật. Phía trước cửa nhà là một chiếc sân khá rộng được lát gạch màu đỏ tươi, trên sân bố tôi trồng rất nhiều cây cảnh nào hoa hồng, hoa loa kèn, cây lộc vừng, cây xanh… Đặc biệt chiếc sân nổi bật là nhờ có hai bức tranh to được vẽ tỉ mỉ và kĩ càng trông rất đẹp. Bố tôi luôn tâm đắc về hai bức tranh này. Bước qua cửa kính chính là phòng khách của gia đình tôi. Căn phòng được trang trí khá giản dị nhưng lại rất tinh tế. Cả căn phòng được bố mẹ tôi sơn màu xanh lá trông rất mát mắt. Ở chính giữa phòng là bộ bàn ghế làm bằng gỗ bên trên có đặt một chậu hoa nhỏ nhỏ xinh xinh và phía trước là một chiếc kệ nhỏ để đặt tivi và ông thần tài ở bên cạnh.Điểm nhấn của căn phòng là chiếc đèn chùm được treo ở trên trần nhà trông rất đẹp và thanh tao.Đây là căn phòng được bố mẹ tôi dùng để tiếp khách và cũng là địa điểm mà gia đình chúng tôi sum vầy sau mỗi bữa cơm để cùng nhau xem phim hay trò chuyện. Có lẽ chính vì vậy nên căn phòng tỏa ra rõ sự ấm áp sum vầy của gia đình tôi. Từ phòng khách đi sâu vào trong sẽ có nhiều phòng khác như phòng ngủ của bố mẹ, nhà vệ sinh, và nhà bếp. Và đi lên tầng hai của căn nhà chính là phòng ngủ của chị em tôi và một phòng thờ. Mỗi căn phòng đều có một chức năng riêng của nó và vô cùng tiện ích. Ví dụ như nhà bếp sẽ là nơi gia đình tôi tụ tập nấu ăn và ăn uống ở đây nên ba mẹ tôi đã đặt sẵn một bộ bàn ghế nhỏ trong nhà bếp. Đây cũng là nơi mà gia đình tôi được sum vầy quanh mâm cơm sau những giờ học tập hay làm việc căng thẳng. Hay nhà vệ sinh là nơi vệ sinh cá nhân của mỗi người; hay phòng ngủ là không gian riêng của mỗi người nên sẽ được trang trí theo ý của mỗi người trong gia đình.
Tôi yêu và tự hào về ngôi nhà của mình lắm.Đây chính là thân thiết và ấm cúng nhất mà tôi gắn bó suốt từ thuở ấu thơ. Bởi vậy nên những lúc rảnh rỗi tôi luôn cùng với mọi người dọn dẹp hoặc sửa sang lại ngôi nhà để nó thêm đẹp hơn.
TK
Đại gia đình em có tám người. Ông bà nội đã ngoài tám mươi tuổi vẫn khỏe mạnh, minh mẫn. Chú Kiều là sĩ quan Hải quân đã và đang trấn giữ đảo Trường Sa. Cô Uyên là con út của ông bà, là kỹ sư địa chất thường đi công tác trên Tây Bắc. Bố em là con cả của ông bà, tên là Nguyễn Đức Thìn, năm mươi tuổi, lái xe lửa trên đường Bắc - Nam. Mẹ em là Nguyễn Thị Bình, bốn sáu tuổi làm y tá bệnh viện thị xã. Chị gái em là Nguyễn Thị Cẩm Tú đang học lớp 10, rất xinh đẹp và học giỏi. Em là Nguyễn Đức Châu tám tuổi, thân hình có chút đầy đặn và học lớp 2. Chị gái em gọi là “Trâu Đen”. Ngày tết hay ngày giỗ, chú Kiều, cô Uyên mới về chơi, ông bà vui lắm.
Gia đình là tổ ấm của em. Gia đình em có ba người, đó là bố mẹ em và em. Bố mẹ em là Bộ đội công tác tại Bộ tư lệnh Thủ đô. Mặc dù bận việc ở cơ quan nhưng bố mẹ vẫn chăm lo cho em từng li từng tí. Em là con trai duy nhất trong gia đình. Năm nay em học lớp 2, trường tiểu học Minh Khai. Em luôn cố gắng học giỏi để bố mẹ vui lòng. Em rất yêu gia đình em. Em mong gia đình em luôn tràn ngập tiếng cười.
Tham khảo:
Hai tháng trước, bố em có mua về nhà một con chó để nó trông nhà. Em rất thích con chó đó và coi nó như một người bạn của mình.
Em vẫn còn nhớ ngày mới chuyển về gia đình em, con chó còn nhát và sợ lắm, chưa dám sủa lớn. Vậy mà bây giờ chú chó đã dạn hơn rất nhiều. Em đặt tên cho chú chó là Xù. Xù không lớn lắm nhưng ra dáng là một thanh niên cường tráng. Xù nặng khoảng 15 kg. Nó có bộ lông màu vàng nhạt xen lẫn màu đen tuyền. Lông nó dài, xù, và mềm như bông vậy. Đấy là lí do em đặt tên chú là Xù. Em thích ngồi vuốt ve bộ lông ấy, giống cảm giác như đang ôm gấu bông vậy. Cái đầu chú nhỏ, hình quả đu đủ với hai cái tai lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Đôi mắt Xù to, đen, sáng quắc lên trong đêm. Bộ ria mép dài, trắng lúc nào cũng động đậy. Cái mũi chú nhỏ, đen, lúc nào cũng ươn ướt như người bị cảm. Cái miệng chú lúc nhe răng có thể nhìn thấy rõ cặp nanh trắng rợn, là vũ khí lợi hại để Xù tiêu diệt con mồi và bảo vệ chính mình.
Xù về nhà em mới hai tháng nhưng làm thân với mọi người nhanh lắm. Chú không sợ sệt như hồi đầu nữa. Mỗi khi em đi học về đã thấy Xù đứng đợi ở cổng. Thấy em, nó vẫy đuôi mừng rối rít. Cái đuôi dài ngoe nguẩy như thích thú lắm. Mỗi khi em đang học bài, Xù lại tiến tới chân bàn học, dụi dụi đầu vào chân em như đòi nũng nịu. Những lúc ấy, em thường vuốt ve Xù và cưng nựng: "Xù ngoan, chị học xong rồi chị chơi với Xù nhé".
Xù có một cô bạn là Bông - chú chó cưng của em Hoa, hàng xóm nhà em. Xù và Bông thường chơi với nhau rất vui vẻ. Xù không kén ăn chút nào. Bởi vậy Xù dễ nuôi lắm. Xù cũng rất nghe lời chủ nữa. Mỗi khi có khách đến nhà, Xù thường sủa nhưng rồi im bặt khi nghe tiếng chủ quát. Xù cũng rất ngoan, không bao giờ đi chơi xa. Tối đến tự tìm đến chuồng của mình để vào trong đó.
Em rất thích chú chó nhà em. Xù đã cùng em có biết bao kỉ niệm đẹp. Hi vọng Xù sẽ luôn là một người bạn không thể thiếu trong gia đình em.
tham khảo
Vào sinh nhật năm tuổi của em, ông em đã tặng em một chú chó, và nó đã trở thành bạn đồng hành của em trong suốt những năm qua. Nó tên là Happy. Happy thuộc giống chó Phốc trắng. Toàn thân nó khoác lên mình bộ lông trắng muốt như tuyết.
Lông nó dài, hơi xù trông người cứ tròn tròn, nhìn từ xa nó như một cục bông nhỏ đáng yêu. Thuộc giống chó Phốc nên nó có kích thước khá nhỏ nhắn, vừa cho em ôm. Đầu và mặt nhỏ có lông dài hơn các phần khiến phần đầu không nhìn rõ, cả người như một khối cầu nhỏ thống nhất. Tai chú nhỏ, màu hồng xinh xinh lấp ló trong bộ lông dài. Hai mắt tròn xoe như hai hòn bi ve, màu đen lúc nào cũng ngơ ngác. Chiếc mũi nhỏ hình tam giác ngược, lúc nào cũng ươn ướt giúp nó ngửi rõ mọi mùi xung quanh. Miệng nhỏ xinh xinh cùng cái lưỡi bé bé màu hồng. Bốn chân ngắn ngủn giấu trong lớp lông dài. Happy tuy nhỏ nhưng khá hung dữ. Mỗi khi có người lạ vào nhà, nó thường chạy ngay đến, sủa vang khắp nhà, rồi vừa cắn, vừa lôi ống quần người đó. Mỗi khi em đi học về, nó luôn là người đầu tiên chạy và đón em. Em rất thích chơi với Happy. Mỗi khi rảnh rỗi, em thường tắm cho nó, rồi ngồi vuốt ve, chải bộ lông trắng của nó thật mượt. Cuối tuần là thời gian vui nhất của em và Happy. Chúng em thường ra công việc chạy bộ, ngắm cảnh, cùng chơi bóng với nhau.
Em thường mang Happy đi cùng mỗi lần đi chơi với các bạn. Ai cũng khen nó đẹp. Em rất yêu quý Happy, em sẽ chăm sóc nó cẩn thận để nó luôn khỏe mạnh.
Cuộc sống ở trong trại trẻ mồ côi đã truyền cho em những giác quan khắc nghiệt và chiến đấu trong từng hơi thở của em. Đó chính là lý do tại sao em có một ước mơ lớn lao trong tâm hồn, một ước mơ tưởng chừng xa vời nhưng với em nó lại thật chắc chắn.
Em mơ ước rằng một ngày nào đó, em sẽ trở thành một nhà văn nổi tiếng. Em muốn có khả năng truyền cảm hứng và lan tỏa niềm vui đến với mọi người thông qua những câu chuyện mà em viết. Em muốn mỗi từ được lựa chọn cẩn thận để mang đến những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ niềm vui và hạnh phúc đến nỗi đau và khó khăn trong cuộc sống.
Em cũng ước mơ được khám phá thế giới, từng bước đi qua những con đường chưa ai từng đi qua. Em muốn khám phá những ngôi làng xa xôi, những nền văn hóa độc đáo và những kỷ nguyên lịch sử quan trọng. Em muốn chạm tay vào những vẻ đẹp thiên nhiên tuyệt vời, từ những ngọn núi cao tới những bãi biển trải dài.
Trong ước mơ của em, em cũng muốn có thể tạo ra một tác động tích cực cho cộng đồng. Em muốn đưa ra các chương trình giáo dục và vận động cộng đồng nhằm nâng cao nhận thức về vấn đề môi trường, giúp mọi người hiểu hơn về tầm quan trọng của bảo vệ và duy trì nguồn tài nguyên tự nhiên của chúng ta.
Cuối cùng, em ước mơ có một gia đình hạnh phúc và ổn định. Em muốn được trao quyền trách và cơ hội để chăm sóc và yêu thương những người thân yêu xung quanh em. Em hi vọng có thể chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ và xây dựng những kỷ niệm đáng trân trọng.
Sẽ không dễ dàng để biến ước mơ thành hiện thực, nhưng em quyết tâm không bỏ cuộc và sẽ luôn nỗ lực hết mình. Với quyết tâm và sự đam mê, em tin rằng em có thể biến những ước mơ thành hiện thực và tạo ra một cuộc sống ý nghĩa trong tương lai.
Trong đời này, ai chẳng có một người bà. Và tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương mà bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương yêu trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển nhà, không được ở bên bà nhưng hình ảnh bà luôn khắc sâu trong trái tim tôi.
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bà trắng như những bà tiên trong các câu chuyên cổ tích. Lưng bà còng lắm rồi. Làn da nhăn nheo với nhiều chỗ có chấm đồi mồi. Bà đã hi sinh cả tuổi xuân, tần tảo, bươn chải, thức khuya dậy sớm nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn thì vẫn như ngày nào: trìu mến và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần bởi suốt đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho các con.
Ngày còn thơ bé, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của bà. Đêm nào tôi cũng chìm trong giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Sáng sớm, bà gọi tôi dậy đi học. Lời gọi: "Cháu ơi, dậy đi nào, đã đến giờ đi học rồi" luôn làm tôi tỉnh táo sau giấc ngủ dài. Bà dắt tay, đưa tôi đến trường. Chờ cho cánh cổng trường khép hẳn, bà mới an tâm ra về. Chiều chiều, vẫn cái dáng đi lặng lẽ ấy, bà đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở cạnh bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.
Có lần bị ngã, tôi đã nằm ăn vạ rất lâu. Bà ẩy con lật đật và bảo: "Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào? Cháu được như con lật đật là bà rất vui". Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém "Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào". Những hôm học khuya, buồn ngủ quá, tôi gục luôn xuống bàn thiếp đi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đắp chăn, nằm trên giường. Trên bàn học, đèn đã tắt từ lúc nào, sách vở được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bà đã bế tôi lên giường, xếp lại sách vở cho tôi.
Bà luôn chăm lo việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, sợ bà mệt nhưng bà không nghe. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà nhưng nhiều khi, tôi lại ước ao thời gian trôi thật chậm để tôi mãi mãi nằm trong vòng tay yêu thương của bà
Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn, xấu hổ vì để bà buồn. Sau chuyện đó, tôi tự hứa với mình, không bao giờ được phụ công lao tình cảm của bà.
Bà thích chăm sóc cây cảnh, Sáng sáng, bà dậy sớm tưới cây trên sân thượng. Những chồi non, nụ hoa không phụ công chăm sóc của bà, luôn tưng bừng khoe sắc thắm. Những lúc rảnh rỗi, bà ngồi ngắm không biết chán những cái cây đang dần dần lớn lên.
Tối tối, khi đi ngủ, bà thường kể chuyện cho tôi. Nghe các câu chuyện của bà, tôi như được hoá thân vào các nhân vật, khi thì là cô Tấm dịu hiền, khi lại là cô tiên tốt bụng. Bà mua cho tôi rất nhiều sách, nhờ đó kiến thức của tôi được rộng mở hơn.
Giờ đây, khi Hà Nội vào đông lạnh giá, ở nơi xa, tôi luôn lo bà có mặc đủ ấm không, bà ngủ có ngon giấc không… Tôi mong bà sống mãi bên tôi. Bà ơi, cháu yêu bà nhất trên thế gian này. Bà là người bà tuyệt vời nhất.
Hôm nay, trời se lạnh, em tung tăng tới trường trong chiếc áo đồng phục mùa đông. Chiếc áo này do nhà trường đặt may cho học sinh. Chiếc áo này trang trí tuy không cầu kì nhưng em vẫn thấy thích.
Chiếc áo dài, rộng và có hai lớp vải. Chiếc áo của em có hai màu, nửa phần trên màu trắng, nửa phần dưới màu xanh nước biển. Áo được may bằng chất vải pha ni lon mềm, bên trong được lót bằng vải lưới nên khi mặc em thấy rất ấm và nhẹ.
Cầu vai được may cách điệu màu trắng. Cổ áo màu xanh. Cách trang trí không cầu kì, diêm dúa nhưng em vẫn thấy đẹp. Trước ngực và sau vai áo có đường diềm hình chữ V màu xanh nổi bật trên nền trắng. Khóa có màu trắng kéo lên kín cổ nên tránh được những cơn gió lùa mùa đông.
Hai tay áo dài, có chun ở đầu ôm khít cổ tay em. Đặc biệt trên vai trái có phù hiệu tên trường em. Em thích nhất là hai túi áo, có thể đựng một vài đồ nhỏ, lúc rét quá cũng có thể xỏ tay vào. Mặc chiếc áo này, em thấy rất tiện lợi cho hoạt động của trường, lớp. Mỗi khi mặc chiếc áo đồng phục này, em thấy rất hãnh diện vì là học sinh của Trường Tiểu học mình đang học.
Em rất thích chiếc áo này, em có cảm giác mình lớn lên khi mặc nó. Em sẽ giữ gìn chiếc áo cẩn thận. Chiếc áo mãi là người bạn thân của em.
refer
Mẹ là người mà em yêu quý và kính trọng nhất trên cuộc đời này.
Năm nay mẹ em đã hơn bốn mươi tuổi rồi nhưng vẫn còn đẹp lắm. Khuôn mặt mẹ tròn trịa, kết hợp với mái tóc nâu xoăn nhẹ trông thật là đáng yêu. Đôi mắt mẹ bị cận nên lúc nào cũng mang theo một chiếc kính cận màu trắng. Khi mẹ cười, sẽ xuất hiện một chiếc răng khểnh rất đáng yêu. Vóc dáng của mẹ khá cân đối, nên mặc gì cũng xinh. Khi đi làm, mẹ sẽ mặc đồng phục, ở nhà mẹ lại thích những bộ đồ bộ thoải mái.
Là một nhân viên ngân hàng, công việc của mẹ rất bận rộn và vất vả. Có những hôm phải rất khuya mới được về. Tuy nhiên, mẹ vẫn dành thời gian để chăm sóc cho gia đình. Lúc nào nhà cửa cũng gọn gàng, đồ ăn cũng thơm ngon. Các cô các bác ai cũng khen mẹ em vừa giỏi việc nước lại đảm việc nhà.
Em rất yêu quý và tự hào về mẹ. Em sẽ cố gắng học tập thật chăm chỉ để có thể đem đến những niềm vui nhỏ cho mẹ yêu.
refer
Chủ nhật hàng tuần, mẹ thường nấu một món ngon cho cả nhà thưởng thức. Phụ mẹ làm bếp, em được ngắm mẹ lúc mẹ nấu ăn.
Mẹ em còn trẻ, chỉ mới ba mươi lăm tuổi. Hôm nay, mẹ mặc bộ đồ ngắn màu hồng nhạt rất xinh. Tóc mẹ vấn cao, búi gọn trong cái kẹp lưới có gắn nơ màu đen. Một lọn tóc mai gợn sóng loăn xoăn bên mái tóc mẹ làm mẹ thêm duyên dáng. Mẹ rửa sạch tay rồi bắt đầu nấu ăn.
Trước tiên, mẹ thái thịt ra từng mẩu nhỏ bằng con cờ rồi ướp gia vị cho thấm. Bàn tay thon dài của mẹ gọt, cắt, tỉa rau củ thành hình hoa, hình bướm. Mẹ hầm thịt trước rồi làm sốt cà chua. Gò má mẹ hồng lên vì hơi nóng của bếp. Mắt mẹ sáng long lanh, vui vẻ. Mẹ mỉm cười, tươi như hoa bảo em: “Trưa nay, mình ăn bánh mì ra-gu, một món ăn Tây đã Việt hoá.”
Mẹ vừa làm vừa giảng giải cho em cách ướp thịt. Trong lúc chờ thịt hầm mềm, em phụ mẹ nhặt rau sống. Từng lá nhỏ sau khi được ngâm trong nước rửa rau quả. Rửa rau lại bằng nước sạch kĩ lưỡng, mẹ quay rau cho khô nước rồi bảo em bày bàn ăn. Thịt trên bếp đã mềm, mùi thơm bốc lên thật hấp dẫn. Mẹ nêm nếm rồi gật gù: “Hầm với rau củ là vừa ăn.”
Tay mẹ bác chảo sốt cà chua vào thịt, mắt theo dõi váng cà chua nổi lên mặt nước hầm. Nồi thịt sôi, mẹ bỏ rau củ vào tiếp và bảo em: “Con bày tô chén và bánh mì là vừa lúc đó.” Mẹ vặn nhỏ lửa cho ra-gu sôi nhẹ và bày rau sống ra đĩa. Đĩa rau mẹ bày đẹp như đóa hoa xanh biếc có nhụy là màu trắng hơi xanh của dưa leo. Mẹ thăm chừng nồi ra-gu, mẹ xắn một mẩu khoai tây rồi tắt bếp.
Món ăn mẹ nấu được múc ra tô chờ cả nhà. Em đi lên nhà mời ông và bố ăn trưa. Ra-gu mẹ nấu ngon thật. Mẹ làm bếp khéo ghê. Bữa ăn gia đình đầm ấm, vui tươi là hạnh phúc của cả nhà. Mẹ em nấu ăn ngon nên cả nhà em thích ăn thức ăn do mẹ nấu hơn ăn ở nhà hàng.
Thỉnh thoảng, để mẹ có thời gian dạo phố, nghỉ ngơi, bố đề nghị cả nhà ăn cơm tiệm một hôm. Mẹ vui vẻ đồng ý và thường chọn món ăn lạ để học cách nấu. Mẹ em rất thích nấu ăn. Em rất tự hào về tài nấu ăn của mẹ. Hằng ngày, nghe lời mẹ chỉ bảo, lớn lên em sẽ cố gắng nấu ăn ngon như mẹ.