K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 8 2019

- Cậu bé vui sướng cầm trên tay số tiền mẹ vừa cho để đi mua kem
-Bỗng thấy một ông lão ăn xin, lòng thương cảm dâng lên , cậu ko biết có nên cho 
ông tiền hay là mua kem.
:-dưới cái nắng hè oi ả này mà có được 1 cây kem mát lạnh để ăn thì còn gì =
-nhìn lại quán kem cậu bé toan đi đến nhưng bỗng giật mình nhìn lại ông cụ gầy gò ốm yếu đang giơ bàn tay xương xẩu ra xin tiền
-nước mắt bỗng dưng lăn dài trên má cậu bé chạy đi nhưng ko phải đến quán kem mà là cửa hàng giải khát.Cậu bé trở lại với 1 chai nước trên tay nhẹ nhàng đưa cho lão ăn mày , còn ít tiền cũng cho luôn trước sự cảm phục của mọi người
về nhà mẹ khen cậu bé...


 

em ấy đến và bảo mẹ bo cho ông ăn xin đấy 1 củ 

24 tháng 8 2019

Một em bé vui sướng cầm tiền mẹ cho ra phố mua quà . Bỗng gặp một ông lão ăn xin già yếu chìa đôi tay run rẩy gầy gò ra trước mặt mọi người . Cậu bé bỗng sựng lại , nhìn vào ông lão một cách đáng thương . Ánh mắt cậu tỏ vẻ trìu mến , đôi môi chợt mỉm cười . Cậu bé dễ thương đó liền chạy lại chỗ ông cụ , đưa cho ông cụ tất cả số tiền mà cậu bé đang cầm trên bàn tay nhỏ nhắn của cậu . Ông cụ ngước lên . Ôi chao ! Khuôn mặt gầy gò , đôi mắt sáng long lanh nhưng chứa đựng vô số những nỗi buồn sâu thẳm của ông trông thật đáng thương . Ông cười , đôi má bỗng chợt hóp lại :

- Cảm ơn cháu ! Ông rất cảm ơn cháu ! Đã 2 ngày rồi ông chưa được ăn gì . Chắc chắn công ơn của cháu sẽ được báo đáp .

  Ông cụ vội vàng nhận số tiền . Đôi tay dù đã nhiều nếp nhăn nhưng nhanh thoăn thoắt .Cậu bé cảm thấy có một niềm vui nào đó trong lòng lóe lên khó tả . Cậu bé chỉ mỉm cười , vội vàng chào ông một cái rồi vút đi . Cậu chạy về nhà , kể chuyện với mẹ . Dường như mẹ cậu sau 1 ngày làm việc vất vả , được nghe con mình kể việc tốt do chính con làm , người mẹ dường như còn sung sướng hơn gấp bội lần so với người con . Mẹ xoa đầu , khen con và mong con làm nhiều việc tốt hơn nữa . Cậu bé từ đó về sau luôn cảm thấy hôm đó là ngày may mắn nhất đối với cuộc đời cậu . 

                                                                               THE END

16 tháng 5 2021

Một em bé vui sướng cầm tiền mẹ cho ra phố mua quà . Bỗng gặp một ông lão ăn xin già yếu chìa đôi tay run rẩy gầy gò ra trước mặt mọi người . Cậu bé bỗng sựng lại , nhìn vào ông lão một cách đáng thương . Ánh mắt cậu tỏ vẻ trìu mến , đôi môi chợt mỉm cười . Cậu bé dễ thương đó liền chạy lại chỗ ông cụ , đưa cho ông cụ tất cả số tiền mà cậu bé đang cầm trên bàn tay nhỏ nhắn của cậu . Ông cụ ngước lên . Ôi chao ! Khuôn mặt gầy gò , đôi mắt sáng long lanh nhưng chứa đựng vô số những nỗi buồn sâu thẳm của ông trông thật đáng thương . Ông cười , đôi má bỗng chợt hóp lại :

- Cảm ơn cháu ! Ông rất cảm ơn cháu ! Đã 2 ngày rồi ông chưa được ăn gì . Chắc chắn công ơn của cháu sẽ được báo đáp .

  Ông cụ vội vàng nhận số tiền . Đôi tay dù đã nhiều nếp nhăn nhưng nhanh thoăn thoắt .Cậu bé cảm thấy có một niềm vui nào đó trong lòng lóe lên khó tả . Cậu bé chỉ mỉm cười , vội vàng chào ông một cái rồi vút đi . Cậu chạy về nhà , kể chuyện với mẹ . Dường như mẹ cậu sau 1 ngày làm việc vất vả , được nghe con mình kể việc tốt do chính con làm , người mẹ dường như còn sung sướng hơn gấp bội lần so với người con . Mẹ xoa đầu , khen con và mong con làm nhiều việc tốt hơn nữa . Cậu bé từ đó về sau luôn cảm thấy hôm đó là ngày may mắn nhất đối với cuộc đời cậu .

9 tháng 10 2021

ko bt trong đó thì cậu bé có cho thật ko :)

                                                                                          NGƯỜI ĂN XIN      Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước mặt tôi. Đôi mắt ông lão đỏ đọc và giàn giụa nước mắt. Đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi thảm hại... Chao ôi! Cảnh nghèo đói đã gặm nát con người đau khổ kia thành xấu xí...
Đọc tiếp

                                                                                          NGƯỜI ĂN XIN

      Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước mặt tôi. Đôi mắt ông lão đỏ đọc và giàn giụa nước mắt. Đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi thảm hại... Chao ôi! Cảnh nghèo đói đã gặm nát con người đau khổ kia thành xấu xí biết nhường nào!

     Ông già chìa trước mặt tôi bàn tay sưng húp, bẩn thỉu. Ông rên rỉ cầu xin cứu giúp. Tôi lục tìm hết túi nọ đến túi kia, không có tiền, không có đồng hồ, không có cả một chiếc khăn tay. Trên người tôi chẳng có tài sản gì.

     Người ăn xin vẫn đợi tôi. Tay vẫn chìa ra, run lẩy bẩy.

     Tôi chẳng biết làm cách nào. Tôi nắm chặt lấy bàn tay run rẩy kia:

-   Ông đừng giận cháu, cháu không có gì để cho ông cả.

     Người ăn xin nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt ướt đẫm. Đôi môi tái nhợt nở nụ cười và tay ông cũng xiết lấy tay tôi:

- Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi. – Ông lão nói bằng giọng khản đặc.

     Khi ấy, tôi chợt hiểu rằng: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được chút gì của lão.

                                                                                                                           Theo Tuốc-ghê- nhép

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản trên là gì?

Câu 2: Câu chuyện được kể ở ngôi thứ mấy? Nêu tác dụng của việc sử dụng ngôi kể đó?

Câu 3: Những từ gạch chân ở trên thuộc kiểu từ loại nào?

Câu 4: Bài học cuộc sống em rút ra được từ câu chuyện trên là gì?

4
31 tháng 12 2019

a. Phương thức biểu đạt chính: tự sự

b. Câu chuyện được kể ở ngôi thứ nhất, xưng"tôi".

Ngôi kể làm cho câu chuyện trở nên chân thực, sinh động, cảm xúc của người trong cuộc được thể hiện trực tiếp.

c. - tả tơi, giận: tính từ

- kia: chỉ từ

- đôi: số từ

d. Bài học cuộc sống: tình yêu thương chân thành không thể hiện bằng vật chất mà còn bằng những cử chỉ nhỏ nhưng chứa đựng ân tình.

6 tháng 7 2020

ơn nha

20 tháng 8 2018

Chim sẻ chết hết và linh hồn chúng được đẫn dắt lên thiên đường

PHẦN I. ĐỌC HIỂU (3,0 điểm)"Vua và đình thần chụi thằng bé là thông minh lỗi lạc. Nhưng vua vấn muốn thử một lần nữa. Qua hôm sau, khi hai cha con đang ăn cơm ở công quán, bỗng có sứ nhà vua mang tới một con chim sẽ, với lệnh bắt họ phải dọn thành ba cỗ thức ăn. Em bé nhờ cha lấy cho mình một cái kim may rồi đưa cho sứ giả, bảo:- Ông cầm lấy cái này về tâu đức vua xin rèn cho tôi...
Đọc tiếp

PHẦN I. ĐỌC HIỂU (3,0 điểm)

"Vua và đình thần chụi thằng bé là thông minh lỗi lạc. Nhưng vua vấn muốn thử một lần nữa. Qua hôm sau, khi hai cha con đang ăn cơm ở công quán, bỗng có sứ nhà vua mang tới một con chim sẽ, với lệnh bắt họ phải dọn thành ba cỗ thức ăn. Em bé nhờ cha lấy cho mình một cái kim may rồi đưa cho sứ giả, bảo:

- Ông cầm lấy cái này về tâu đức vua xin rèn cho tôi thành một con dao để xẻ thịt chim.

 Vua nghe nói, từ đó mới phục hẳn."

 (Trích " Em bé thông minh"- Ngữ Văn 6- Tập 1- Theo Nguyễn Đổng Chi)

Câu 1: ( 0,5 đ). Đoạn ăn trên được kể theo ngôi thứ mấy?

Câu 2: ( 0,5 đ ). Các từ: nhà vua, em bé, chim sẻ, con dao thuộc từ loại gì?

Câu 3: ( 1,0 đ ). Tìm số từ và chỉ từ.

Câu 4: ( 1,0 đ). Khái quát nội dung chính.

PHẦN II. LÀM VĂN ( 7,0 đ)

Câu 1: ( 2,0 đ) Em hãy viết một đoạn văn ( từ 5 đến 7 câu ) chỉ ra cái hay về thử thách của vua và cách giải đố của em bé trong đoạn văn phần đọc hiểu.

Câu 2: Đóng vai nhân vật tráng sĩ Gióng kễ lại truyền thuyết Thánh Gióng (Ngữ văn 6-Tập một)

                                              ..........................HẾT.........................

1
6 tháng 1 2020

Trả lời phần đọc hiểu

1. Đoạn văn trên được kể theo ngôi thứ ba.

2. Các từ trên thuộc từ loại danh từ.

3. Số từ: hai, một, ba.

Chỉ từ: này.

4. Nội dung chính: Em bé vượt qua thử thách của nhà vua để chứng tỏ trí thông minh của mình.

11 tháng 9 2018

Đọc sách, tôi rất thích một câu nói của nhà văn người Úc: “Không có gì là hoàn hảo, có chăng chỉ là sự đề cao mà thôi”. Đúng, thử hỏi trong chúng ta có ai dám tự nói mình chưa mắc lỗi dù chỉ một lần không? Tôi cũng vậy, có lẽ tôi không thể quên lỗi lầm mình gây ra hôm đó, khiến người tôi yêu quý nhất – mẹ tôi, buồn lòng…

 Hôm ấy, đất dát vàng ánh nắng, trời mát dịu, gió khẽ hôn lên má những người 
đi đường. Nhưng nó sẽ là ngày tuyệt đẹp, nếu tôi không có bài kiểm tra khoa học tệ hại đến như vậy, hậu quả của việc không chịu ôn bài. Về nhà, tôi bước nhẹ lên cầu thang mà chân nặng trĩu lại. Tôi buồn và lo vô cùng, nhất là khi gặp mẹ, người 
tôi nói rất chắc chắn vào tối qua: “Con học bài kỹ lắm rồi”.Mẹ đâu biết khi mẹ lên nhà ông bà, ba đi công tác, tôi chỉ ngồi vào bàn máy tính chứ nào có ngồi vào bàn học, bởi tôi đinh ninh rằng cô sẽ không kiểm tra, vì tôi được mười điểm bài trước, 
nào ngờ cô cho làm bài kiểm tra mười lăm phút. Chả lẽ bây giờ lại nói với mẹ: “Con chưa học bài hôm qua” sao? Không, nhất định không.Đứng trước cửa, tôi bỗng nảy ra một ý “Mình thử nói dối mẹ xem sao”. Nghĩ như vậy, tôi mở cửa bước vào nhà. Mẹ tôi từ trong bếp chạy ra. Nhìn mẹ, tôi chào lí nhí “Con chào mẹ”. Như đoán biết được phần nào, mẹ tôi hỏi: “Có việc gì thế con”? Tôi đưa mẹ bài kiểm tra, nói ra vẻ ấm ức: Con bị đau tay, không tập trung làm bài được nên viết không kịp”… Mẹ tôi nhìn, tôi cố tránhhướng khác. Bỗng mẹ thở dài! “Con thay quần áo rồi tắm rửa đi!”.Tôi “dạ” khẽ rồi đi nhanh vào phòng tắm và nghĩ thầm: “Ổn rồi,mọi việc thế là xong”. Tôi tưởng chuyện như thế là kết thúc, nhưng tôi đã lầm. Sau ngày hôm đó, mẹ tôi cứ như người mất hồn, có lúc mẹ rửa bát chưa sạch, lại còn quên cắm nồi cơm điện. Thậm chí mẹ còn quên tắt đèn điện, điều mà lúc nào mẹ cũng nhắc tôi. Mẹ tôi ít cười và nói chuyện hơn.Đêm đêm, mẹ cứ trở mình không ngủ được. Bỗng dưng, tôi cảm thấy như mẹ đã biết tôi nói dối. Tôi hối hận khi nói dối mẹ. Nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm để xin lỗi mẹ. Hay nói cách khác, tôi vẫn chưa thừa nhận lỗi lầm của mình. Sáng một hôm, tôi dậy rất sớm, sớm đến nỗi ở ngoài cửa sổ sương đêm vẫn đang chảy “rócrách” trên kẽ lá. 
Nhìn mẹ, mẹ vẫn đang ngủ say. Nhưng tôi đoán là mẹ mới chỉ ngủ được mà thôi. Tôi nghĩ: Quyển “Truyện về con người” chưa đọc, mình đọc thử xem”. Nghĩ vậy, tôi lấy cuốn sách đó và giở trang đầu ra đọc.Phải chăng ông trời đã giúp tôi lấy cuốn sách đó để đọc câu chuyện “lỗi lầm” chăng ! “…Khi Thượng đế tạo ra con người, Ngài đã gắn cho họ hai cái túi vô hình, một túi chứa lỗi lầm của mọi người đeo trước ngực, còn cái túi kia đeo ở sau lưng chứa lỗi lầm của mình, nên con người thường không nhìn thấy lỗi của mình”.Tôi suy ngẫm: “Mình không thấy lỗi lầm của mình sao?”. Tôi nghĩ rất lâu, bất chợt mẹ tôi mở mắt, đi xuống giường. Nhìn mẹ, tự nhiên tôi đi đến một quyết định: Đợi mẹ vào phòng tắm, rồi lấy một mảnh giấy nắn nót đề vài chữ.Mẹ tôi bước ra, tôi để mảnh giấy trên bàn rồi chạy ù vào phòng tắm. Tôi đánh răng rửa mặt xong, đi ra và… chuẩn bị ăn bữa sáng ngon lành do mẹ làm. Và thật lạ, mảnh giấy ghi chữ: “Con xin lỗi mẹ” đã biến đâu mất, thay vào đó là cốc nước cam. Tôi cười, nụ cười mãn nguyện vì mẹ đã chấp nhận lời xin lỗi của tôi. Đến bây giờ đã ba năm trôi qua, mảnh giấy đó vẫn nằm yên trong tủ đồ của mẹ. Tôi yêu mẹ vô cùng, và tự nhủ sẽ không bao giờ để mẹ buồn nữa. Tôi cũng rút ra được bài học quý báu: Khi bạn biết xin lỗi bố mẹ, bạn sẽ có nhiều hơn một thứ bạn vẫn đang có, đó là tình thương

Học tốt. 

Hãy giúp mk làm đề ôn văn 6 nhé vì mk sắp thi:đề 1: hãy tả lại hình ảnh cây mai hoặc cây đào nhân dịp tết đến xuân về.đề 2: hãy viết bài văn miêu tả hàng phượng vỹ và tiếng ve vào một ngày hè.đề 3: em đã từng chứng kiến cảnh bão lụt ở quê mình hoặc xem cảnh đó trên TV, hãy viết bài văn miêu tả trận bão lụt đó.đề 4: em hãy viết bài văn tả người thân yêu gần gũi nhất...
Đọc tiếp

Hãy giúp mk làm đề ôn văn 6 nhé vì mk sắp thi:

đề 1: hãy tả lại hình ảnh cây mai hoặc cây đào nhân dịp tết đến xuân về.

đề 2: hãy viết bài văn miêu tả hàng phượng vỹ và tiếng ve vào một ngày hè.

đề 3: em đã từng chứng kiến cảnh bão lụt ở quê mình hoặc xem cảnh đó trên TV, hãy viết bài văn miêu tả trận bão lụt đó.

đề 4: em hãy viết bài văn tả người thân yêu gần gũi nhất với mình.

đề 5: hãy miêu tả hình ảnh mẹ hoặc cha trong trường hợp sau :

- lúc em ốm

- khi em mắc lỗi

- khi em làm được một việc tốt.

đề 6: hãy tả lại hình ảnh cụ già đang ngồi câu cá bên hồ.

đề 7: em hãy tả quang cảnh một phiên chợ theo trí tưởng tượng của em.

đề 8: từ bài văn Lao Xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một bữa sáng đẹp trời.

đề 9: em đã từng gặp ông tiên trong những truyện dân gian, hãy miêu tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của mình.

đề 10: hãy miêu tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em có dịp quan sát, đã đọc sách hoặc nhge kể lại.

(* lưu ý: các bạn không được copy bài trên mạng mà phải tự làm nha)

 

1
28 tháng 7 2018

nhiều vậy^o^

24 tháng 1 2016

Câu chuyện này dựa bài văn Bưc stranh của em gái tôi, bn từ dựa và mà viết được mà

27 tháng 1 2016

tôi chẳng còn suy nghĩ