K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 8 2023

Câu 1: Không nhận được một xu nào từ nhân vật “tôi” mà ông lão vẫn cảm ơn và nói:” Như vậy là cháu đã cho lão rồi” Vì nhân vật "tôi" đã cho đi tình yêu thương, tấm lòng san sẻ, muốn giúp đỡ ông lão bằng tình cảm chân thành của mình.

Câu 2:

Nhận xét nhắn gọn về nhân vật "tôi" trong câu chuyện:

- Giàu tình yêu thương người.

- Luôn sẵn sàng giúp đỡ người gặp hoàn cảnh khó khăn xung quanh mình.

- Ngoan ngoãn, lễ phép.

Đọc truyện sau và trả lời câu hỏi:NGƯỜI ĂN XINMột người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nà. Bàn tay tôi run run nắm chặt bàn tay run rẩy của ông:– Xin ông đừng...
Đọc tiếp

Đọc truyện sau và trả lời câu hỏi:

NGƯỜI ĂN XIN

Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.

Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nà. Bàn tay tôi run run nắm chặt bàn tay run rẩy của ông:

– Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.

Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười:

– Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.

Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông.

(Theo Tuốc-ghê-nhép)

Vì sao người ăn xin và cậu bé trong truyện đều cảm thấy mình đã nhận được từ người kia một cái gì đó? Có thể rút ra bài học gì từ câu chuyện này?

2
22 tháng 3 2019

a, Trong mẫu chuyện Người ăn xin, cả hai nhân vật, người ăn xin và cậu bé trong câu chuyện đều cảm thấy mình nhận được từ người kia một điều gì đó.

- Nhân vật “tôi” không khinh miệt người nghèo khổ, khốn khó mặc dù không có gì để cho

- Ông lão ăn xin cảm thấy được tôn trọng, chia sẻ, cả hai người đều thấy hài lòng

b, Có thể rút ra bài học quý từ câu chuyện: trong giao tiếp cần tế nhị, tôn trọng người khác

22 tháng 5 2021

Trong câu chuyện trên người ăn xin nhận được sự kính trọng và ấm áp. Còn nhân vật tôi nhận được một nụ cười hiền hậu. Có thể rút ra một điều là ai cũng cần có sự kính trọng và yêu thương.

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏiMột người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe,nước mắt ông dàn dụa,đôi môi tái nhợt,áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.Tôi lục hết túi nọ đến túi kia,không có lấy một xu,không có cả khăn tay,chẳng có gì hết.Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào.Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông.-Xin ông đừng giận cháu! Cháu...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi
Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe,nước mắt ông dàn dụa,đôi môi tái nhợt,áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.

Tôi lục hết túi nọ đến túi kia,không có lấy một xu,không có cả khăn tay,chẳng có gì hết.Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào.Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông.

-Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả

Ông nhìn tôi chằm chằm,đôi môi nở nụ cười:

-Cháu ơi,cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.

Khi ấy,tôi chợt hiểu ra: Cả tôi nữa,tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông

a, Xác định phương thức biểu đạt

b, Lời của nhân vật trong câu chuyện trên được trích dẫn theo cách nào? Chỉ rõ dấu hiệu nhận biết

c,Vì sao người ăn xin và cậu bé trong truyện đều cảm thấy mình đã nhận được từ người kia một cái gì đó

d,Bài học rút ra từ văn bản trên?

 

Giúp mình với ạ:"(

0
Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi. Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết.  Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay nóng hổi của ông: – Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông...
Đọc tiếp

Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi. Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết.  Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay nóng hổi của ông: – Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả. Ông nhìn tôi chăm chăm đôi môi nở nụ cười: - Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi. Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông. 1 Xác định phương thức biểu đạt 2 nội dung chính của văn bản 3 tìm trong văn bản trên 1 câu ghép và phân tích cấu tạo câu ghép đó 4 Tìm 1 trường từ vựng có trong văn bản trên 5 Theo em,tại sao ko nhận được xu nào từ nhân vật "tôi" mà lão vẫn cảm ơn và nói "Như vậy là chấu đã cho lão rồi"?

0
NGƯỜI ĂN XIN  Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi. Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt bàn tay run rẩy của ông:  - Xin ông đừng giận cháu ! Cháu không có gì cho ông cả.  ...
Đọc tiếp

NGƯỜI ĂN XIN 

 Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi. Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt bàn tay run rẩy của ông: 

 - Xin ông đừng giận cháu ! Cháu không có gì cho ông cả. 

   Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười: 

 - Cháu ơi, Cảm ơn cháu ! Như vậy là cháu đã cho lão rồi 

 Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông  

Phương thức biểu đạt của đoạn văn trên là gì??

2
24 tháng 10 2021

PTBĐ chính của đoạn văn: tự sự

4 tháng 1 2022

Tự sự vì câu chuyện chứa nhiều yếu tố kể nhất

    NGƯỜI ĂN XIN  Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi. Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt bàn tay run rẩy của ông:  - Xin ông đừng giận cháu ! Cháu không có gì cho ông cả.  ...
Đọc tiếp

    NGƯỜI ĂN XIN 

 Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi. Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt bàn tay run rẩy của ông: 

 - Xin ông đừng giận cháu ! Cháu không có gì cho ông cả. 

   Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười: 

 - Cháu ơi, Cảm ơn cháu ! Như vậy là cháu đã cho lão rồi 

 Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông  

                                                             (Ngữ Văn 9, tập một, tr.22, NXB Giáo dục 2017)

4. Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về ý nghĩa được rút ra từ văn bản

1
24 tháng 9 2021

Tham khảo:

Qua câu chuyện '' Người ăn xin '' theo em tác giả muốn gửi gắm chúng ta thông điệp rằng : phải biết yêu thương , sẻ chia , quan tâm , giúp đỡ mọi người xung quanh ; lan tỏa tình yêu thương đến xã hội cộng đồng; sống yêu thương xã hội sẽ trở nên rực âm tình người , tốt đẹp hơn và bởi vì cuộc sống này là sự cho đi mà không cần nhận lại .

 Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.            Tôi lục hết túi nọ, túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:- Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ...
Đọc tiếp

 Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.

            Tôi lục hết túi nọ, túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:

- Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.

Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười:

- Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.

Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được được một cái gì đó của ông.

a,xác đinh phương thức biểu đạt chính?

b,xét theo mục đích nói câu văn :xin ông đừng giận cháu ! cháu ko có gì cho ông cả  thuộc kiểu câu gì?

c, nối thông tin của cột A và cột B sao cho phù hợp

                   A                                                 B                                           

1,như vậy là cháu đã cho lão rồi em hiểu cho cái gì?a,cậu bé ko nhận được gì
2,cậu bé nhận được gì từ ông lão b,chân thành thương xót ông lão và muốn giúp đỡ ông lão
3,hành động và lời nói ân cần của cậu bé chứng tỏ tình cảm của cậu bé với ông lão ăn xin c, cậu bé cho ông lão tình thương và sự cảm thông tôn trọng
1,như vậy là cháu đã cho lão rồi em hiểu cho cái gì?a,cậu bé ko nhận được gì
2,cậu bé nhận được gì từ ông lão b,chân thành thương xót ông lão và muốn giúp đỡ ông lão
3,hành động và lời nói ân cần của cậu bé chứng tỏ tình cảm của cậu bé với ông lão ăn xin c, cậu bé cho ông lão tình thương và sự cảm thông tôn trọng
 d,nhận đc lòng biết ơn sự đồng cảm

d,thông điệp mà văn bản muốn gửi gắm

 

1
23 tháng 11 2021

Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là : Tự sự

Câu 2 : Nội dung nói về một người già ăn xin thì bất ngờ gặp một cậu bé ( tôi ) , ông nhờ cậu bé sự giúp đỡ nhưng ko có j cho ông cả . Nhưng ông đã hiểu ra tấm lòng của cháu bé và nói rằng ông chỉ cần vậy thôi

Câu 3 : Theo em, nhân vật “Tôi” trong câu chuyện đã nhận được một lời cảm ơn , tấm chân tình chân thành của ông lão , cũng là lòng biết ơn , kính mến của ông lão dành cho cậu

 

23 tháng 11 2021

anh trả lời ở đâu v

 

 Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.            Tôi lục hết túi nọ, túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:- Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ...
Đọc tiếp

 Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.

            Tôi lục hết túi nọ, túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:

- Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.

Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười:

- Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.

Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được được một cái gì đó của ông.

a,xác đinh phương thức biểu đạt chính?

b,xét theo mục đích nói câu văn :xin ông đừng giận cháu ! cháu ko có gì cho ông cả  thuộc kiểu câu gì?

c, nối thông tin của cột A và cột B sao cho phù hợp

                   A                                                 B                                           

1,như vậy là cháu đã cho lão rồi em hiểu cho cái gì?a,cậu bé ko nhận được gì
2,cậu bé nhận được gì từ ông lão b,chân thành thương xót ông lão và muốn giúp đỡ ông lão
3,hành động và lời nói ân cần của cậu bé chứng tỏ tình cảm của cậu bé với ông lão ăn xin c, cậu bé cho ông lão tình thương và sự cảm thông tôn trọng
 d,nhận đc lòng biết ơn sự đồng cảm
1
23 tháng 11 2021

1c

2d

3b

Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay nóng hổi của ông:– Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.Ông nhìn tôi chăm chăm đôi môi nở nụ...
Đọc tiếp

Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.

Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. 
Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay nóng hổi của ông:

– Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.

Ông nhìn tôi chăm chăm đôi môi nở nụ cười:

- Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.

Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông.

-từ nội dung văn bản trên hãy viết 1 đoạn văn ngắn khoảng 200 từ nêu suy nghĩ của em về lòng nhân ái cho cuộc sống ngày nay

1
13 tháng 2 2023

Gợi ý cho em các ý để em viết nhé: 

Mở đoạn: Nêu lên vấn đề cần bàn luận: (Ví dụ: Lòng nhân ái là điều vô cùng cần thiết trong xã hội hiện nay...) 

Thân đoạn: 

Bàn luận: 

Nêu khái niệm lòng nhân ái là gì? 

Vai trò của lòng nhân ái: 

+ Giúp ta biết cảm thông, chia sẻ với người khó khăn hơn.  

+ Giúp cho những người khó khăn có cơ hội được cảm nhận sự ấm áp 

+ Mang đến cho xã hội nhiều điều tốt đẹp 

... 

Dẫn chứng: 

Ví dụ: Những suất quà trong mùa dịch, những suất cơm 0đ, những bác sĩ, chiến sĩ tham gia chống dịch...   

Bàn luận mở rông: 

Trái với lòng nhân ái là gì? 

Bản thân em đã làm gì để thể hiện lòng nhân ái? 

Kết đoạn: Khẳng định lại vấn đề. 

_mingnguyet.hoc24_ 

21 tháng 8 2021

Thuộc kiểu câu TT, dùng để kể

''ÔngCN// chìa tay xin tôiVN''