Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ lục bát
Câu 2: Tham khảo:
Tình mẫu tử là thứ tình cảm tưởng đơn giản mà lại đặc biệt thiêng liêng. Nó không ồn ào như tình bạn, không nồng nàn bằng tình yêu, nhưng nó lại vô cùng dạt dào và tha thiết. Mẹ cho ta tất cả những gì quý giá nhất, tốt đẹp nhất, che chở ta khỏi bão tố phong ba, dậy ta đứng lên từ những lần vấp ngã. Thế nhưng ta vẫn phải xa mẹ để tự đôi cánh ta vút bay thật cao, mẹ chỉ buông chứ mẹ không hề bỏ, dõi theo và ủng hộ con từng khoảnh khắc, quay đầu là nhà, vấp ngã có mẹ, con mãi khắc ghi. Tất cả những gì cao quý và thiêng liêng muôn phần của tình mẫu tử đều đã được khắc họa cho chúng ta qua đoạn thơ trên.
Câu 3: Từ đơn: trăng
Từ ghép: lời ru
Câu 4: Biện pháp tu từ trong đoạn thơ trên là biện pháp so sánh:
+ Mẹ là biển rộng mênh mông
+ Mẹ là tất cả bến bờ bình yên
Tác dụng: muốn nói lên rằng tình yêu của mẹ thiêng liên và cao cả đến nhường nào, tình yêu ấy lớn hơn biển rộng, là cả bầu trời bình yên.
C1: thể thơ lục bát. Nội dung đoạn thơ: nói về nỗi vất vả, nhọc nhằn của người mẹ
C2:
- Từ đơn: mẹ
- Từ ghép: mùa thu
C3:
- Biện pháp tu từ: So sánh
- Tác dụng: Ví người mẹ với bầu trời đêm đầy sao,toả sáng và rực rỡ. Ngoài ra, câu thơ còn muốn nói rằng tình cảm của mẹ thật to lớn và đầy áp như bầu trời đêm đầy sao, đẹp đẽ, lấp lánh và nhiều ko đếm xuể
C4 với P2 bạn tự làm nha 🥲
Tham khảo các ý:
- Cha mẹ yêu thương, sẵn sàng hi sinh, chăm sóc quan tâm cho con cái, thông qua các hình ảnh "mẹ là cơn gió mùa thu", "mẹ là đêm sáng trăng sao soi đường chạy lối" cho con có được cuộc sống hạnh phúc.
- Con cái cần biết ơn sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ, từ đó phải yêu thương, kính trọng làm trọn hiếu đạo, đền đáp công ơn.
Câu 1:
Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ lục bát. Và đoạn thơ trên thuộc chủ đề: Tình cảm gia đình. Cụ thể trong bài thơ trên là: Tình mẫu tử.
Câu 2: Từ láy "mát mẻ", "ân cần".
Câu 3:
Biện pháp so sánh "Mẹ" - "cơn gió mùa thu" và "đêm sáng trăng sao".
Câu 4:
Nội dung của đoạn thơ trên: Ca ngợi sự hi sinh và tình yêu cao cả của người mẹ dành cho đứa con của mình. Đồng thời ta cũng thấy được sự trân trọng và biết ơn của người con dành cho mẹ của mình.
Câu 5:
Bài học em rút ra được là: Mẹ chính là người luôn yêu thương và sẵn sàng hi sinh để mang lại cho những đứa con hạnh phúc. Vì vậy chúng ta cần yêu thương và trân trọng người mẹ của mình nhiều hơn.
Em tham khảo:
Bị điểm kém đối với nhiều người có lẽ chẳng phải là điều gì quá ghê gớm, thế nhưng đối với với một học sinh được xếp nhất lớp, thì đó là một sự xấu hổ vô cùng với bạn bè, với thầy cô và cả sự sợ hãi nếu như bố mẹ biết. Thế nên một đứa như tôi đã làm một việc rất hài hước và ngờ nghệch.
Lúc đó là thời lớp 5, khi mọi đứa trẻ đã bắt đầu lớn đã có suy nghĩ riêng và cũng nhận thức được tầm quan trọng của sĩ diện, lớp chúng tôi có sự phân bì rất lớn giữa những cá nhân có lực học tốt nhất lớp. Và bản thân tôi luôn là đứa đứng đầu, lại là lớp trưởng thế nên mẹ tôi tự hào về tôi lắm, cô chủ nhiệm cũng rất thích nói về tôi khi họp phụ huynh. Rồi có một ngày trong buổi kiểm tra thường xuyên, chẳng biết đầu óc tôi lú lẫn thế nào lại làm sai hai trên tổng số ba bài, kết quả là tôi được ba điểm, khi phát bài tôi sốc vô cùng. Tôi cảm thấy mặt mình nóng lên, tôi vội cất bài kiểm tra của mình đi. Cả buổi học hôm ấy tôi không thể vui vẻ nổi, tôi lại nghĩ đến mẹ và tôi tìm cách giấu bài kiểm tra, bởi sợ mẹ sẽ thất vọng và sẽ buồn vì tôi lắm.
Tôi đã giấu nó ở ngăn trong cùng của cặp sách, rồi khóa lại chỉ đơn giản vì tôi nghĩ mẹ sẽ không bao giờ lục cặp sách của tôi đâu. Ai ngờ tôi đã lầm, mẹ đã tìm ra bài kiểm tra của tôi, nhưng mẹ không mắng tôi mà mẹ chỉ lắc đầu cười nói với tôi: “Mẹ chưa thấy đứa nào dốt như mày, ai đời lại đi giấu bài kiểm tra trong cặp sách, tưởng mẹ không xem chắc, ít nhất ngày xưa mẹ còn biết thủ tiêu nó đi cơ. Sao mẹ sinh ra mày mà mày lại chẳng thông minh được như mẹ gì cả”. Tôi đứng hình với câu nói hóm hỉnh của mẹ, bỗng tôi thấy mình ngốc thật, đúng là trẻ con thì khó mà nghĩ xa xôi được. Sau đó mẹ nhẹ nhàng nói với tôi: “Mẹ nói nhé, con người cũng có lúc sai lầm, có lúc thất bại, nhìn xem bố mẹ trồng cà phê đâu phải chưa từng có cây bị chết, nhưng chính từ những cây chết đó bố mẹ mới rút được kinh nghiệm để trồng thành công cả vườn cà xanh tốt như bây giờ. Học tập cũng vậy, điểm kém là để con phấn đấu và không lơ là trong học tập, đó là tiếng chuông cảnh tỉnh dành cho con, chứ không việc gì phải xấu hổ, người có bản lĩnh chính là người đứng lên từ thất bại để thành công con ạ”.
Những lời mẹ nói từ lâu ấy, tôi vẫn nhớ mãi đến hôm nay, tôi không biết nó là bài học thứ bao nhiêu mẹ dạy, mẹ ít chữ nhưng những gì mẹ dạy đều quý giá vô cùng. Nghĩ vậy tôi lại càng yêu mẹ hơn. Tuổi thơ của tôi lại có thêm một ký ức về lần phạm lỗi ngô nghê nhưng đắt giá.
đây là đề thi hay bt vậy