K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 1 2018

Tôi có đọc của nhà thơ Giang Nam, có đoạn tôi rất thích:

Thủa còn thơ ngày hai buổi đến trường.

Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ Ai bảo chăn trâu là khổ?

Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao.

Có những ngày trốn học

Đuổi bướm cạnh cầu ao

Mẹ bát được, chưa đánh roi nào đã khóc.

Đọc đoạn thơ tôi gặp tình yêu quê hương của Giang Nam và tôi đồng cảm về những kỉ niệm thời ấu thơ. Viết về tình yêu quê hương, mỗi người có một cách biểu hiện. Qua ngòi bút của Thạch Lam trong bài Một thứ quà của lúa non: cốm và ngòi bút của Vũ Bằng trong bài Mùa xuân của tôi ta có thể nhận ra chỗ hay nhất của những áng văn xuôi ấy là tâm tình sâu nặng thiết tha với quê hương, đất nước”.

Trước hết, “tâm tình sâu nặng thiết tha với quê hương đất nước” được Thạch Lam gửi gắm trong cảm giác nhẹ nhàng, tinh tế, trong lành về mùa cốm. Từ khứu giác thoáng đi qua đầm sen hay đồng lúa vàng, Thạch Lam đã nhớ cốm và cảm nhận bước chân mùa côm đang trở về.

“Cơn gió mùa hạ lướt qua vừng sen trên hồ, nhuần thấm cái hương tham của lá, như báo trước mùa về của một thức quà thanh nhã và tinh khiết”.

Có ai miêu tả được hay và đúng về lúa nếp non được chọn để làm cốm như Thạch Lam không?

“Trong cái vỏ xanh kia, có một giọt sữa trắng thơm, phảng phất hương vị ngàn hoa cỏ... bông lúa càng ngày càng cong xuống, nặng vì cái chất quý trong sạch của Trời”.

Thạch Lam đã giới thiệu làng làm côm nổi tiếng 36 phố phường qua “Tiếng cốm Vòng đã lan khắp tất cả ba kì”, và hình ảnh về làng cốm và thức quà ấy được xuất hiện bằng hình ảnh “cô hàng cốm xinh xinh... cái đòn gánh hai đầu cong vút lèn như chiếc thuyền rồng”.

Nhà văn - với lòng yêu đất Mẹ đằm thắm, đã khẳng định: “Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang hương vị mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam. ”

Thật đẹp làm sao, thức quà giản dị đã trở thành món nghi lễ quen thuộc trong đời sông người Việt, mang về một nét văn hóa đẹp khi “cốm để làm quà sêu Tết”, “sự vương vít của tơ hồng”, “thức quà trong sạch, trung thành như các việc lễ nghi”.

Nét văn hóa của dân tộc biểu hiện trong thức quà cốm còn được Thạch Lam chỉ dẫn ở cách ẩm thực cụ thể:

ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ”.Bởi vì không phải là “ăn cốm”, mà là “thưởng thức cốm”. Để khi ăn có thể cảm nhận “mùi tham phức của lúa mới, của hoa cỏ dại,... cái chất ngọt của cốm, cái thanh đạm của loài thảo mộc... ”. Và từ cảm nhận ấy, không thể quên được cái tình của lúa, của quê, của quê hương đất nước.

Khi gần quê hương, hạnh phúc là được thưởng thức sản vật quê hương để tình quê hương thêm mặn nồng. Nhưng đối với người con xa quê được nhớ quê là một điều hạnh phúc. Ta hãy cảm động lắng nghe Vũ Bằng nhớ về mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân Hà Nội với tâm tình sâu nặng thiết tha khi ông hoạt động ở miền Nam, trong vòng kiểm soát của kẻ thù.

Đầu tiên, nhà văn nghĩ về cái tình yêu, nỗi nhớ tự nhiên, rất con người của mình vì “Ai bảo... bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cẩm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con, ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng”. Bằng một loạt so sánh như thế để khẳng định nỗi nhớ, niềm yêu rất người của mình.

Chúng ta đọc văn của Vũ Bằng, ta cũng xúc. động nao nao nhớ Hà Nội, như gặp một kỉ niệm nào trong bài viết của ông. Ôi cái “mưa riêu riêu, gió lành lạnh, tiếng chim nhạn kêu... tiếng trống chèo... câu hát của cô gái... ” làm sao không rung động nỗi lòng.

Chân thật và thú vị biết bao cái nỗi nhớ kỉ niệm “khoác một cái áo lông, ngậm một ống điếu, mở cửa đi ra ngoài... thấy cái thú giang hồ... không uống rượu mạnh mà lòng say sưa một cái gi đó - có lẽ là sự sống”.

Mùa xuân làm cho con người trẻ ra, yêu đời, ham hoạt động, ham sông nhiều hơn, thấy yêu thương con người nhiều hơn.

Xúc dộng nhất là chi tiết về nỗi nhớ không khí gia đình vào những ngày Tết “Nhang trầm, đèn nến... bầu không khí gia đình đoàn tụ êm đềm” ai không xúc cảm. Xa quê vào giờ này, ai chẳng khóc như con trẻ. Tình yêu quê hương là thế đấy.

Nhà văn còn rất sâu sắc khi nhắc đến cảm giác của những ngày sau Tết, cuối xuân, sắp chuyển sang đầu hè. Con người Hà Nội thưởng thức “bữa cơm giản dị có cà om với thịt thăn điểm những lá tía tô thái nhỏ hay bát canh trứng cua vắt chanh ăn mát như quạt vào lòng”, để mà nhó' quê hương da diết.

Dù xuân đã hết, người xa quê yêu cả những ngày thường nhật, giản dị, êm đềm của quê hương.

Cảm ơn hai nhà văn Thạch Lam và Vũ Bằng. Chỉ bằng một thức quà quê bình dị, chỉ bằng những kỉ niệm chân thật, mộc mạc của một người con xa quê, các tác giả đã gửi cả tấm tình sâu nặng với quê hương đất nước Việt Nam của chúng ta. Đọc và hiểu hai văn bản trên, em thấy yêu gia đình, yêu quê hương, yêu mảnh đất này hơn bao giờ hết.

25 tháng 1 2018

Mai này con ta lớn lên

Con sẽ mang đất nước đi xa

Đến những tháng ngày mơ mộng

Em ơi em

Đất Nước là máu xương của mình

Phải biết gắn bó san s

ẻPhải biết hóa thân cho dáng hình xứ sở

Làm nên Đất Nước muôn đời...

Đó là tình yêu quê hương, đất nước của Nguyễn Khoa Điềm trong bài thơ “Đất nước”. Cũng như Nguyễn Khoa Điềm, nhà văn Thạch Lam và Vũ Bằng cũng thể hiện tình yêu quê hương, đất nước của mìnhqua các văn bản “Một thức quà của lúa non: Cốm”, “Mùa xuân của tôi”. “Dù viết về một thứ quà bình dịhay viết về kỉ niệm của một kẻ xa quê thì chỗ hay nhất của những áng văn xuôi ấy là tâm tình sâu nặng, thiếttha với quê hương, đất nước.”Tình yêu quê hương, tình yêu đất nước luôn là một thứ tình cảm đáng trân trọng của con người. Đólà một tình cảm tự nhiên từ sâu thẳm mỗi con người. Nó có thể không biểu lộ ra bên ngoài hoặc có thể đượcbiểu lộ cụ thể theo những hành động của con người. Mỗi người có một cách thể hiện khác nhau nhưng nóđều giống nhau nơi lòng yêu quê hương, đất nước nồng nàn. Thạch Lam và Vũ Bằng cũng vậy. Sau khi đọcxong hai văn bản“Một thức quà của lúa non: Cốm” và “Mùa xuân của tôi”, chúng ta có thể thấy được tìnhyêu quê hương, đất nước của hai nhà văn được thể hiện qua từng con chữ, câu văn dù rằng đó là tình yêu vớimột thứ quà quê bình dị hay những kỉ niệm của một kẻ xa quê.Trong văn bản “Một thức quà của lúa non: Cốm”, Thạch Lam đã cảm nhận cái tình yêu với cốm mộtcách vô cùng tinh tế. Thoáng đi qua đầm sen hay ruộng lúa, Thạch Lam chợt nhớ đến cốm và cảm nhậnđược bước chân mùa cốm đang về. Hương vị của cốm được tác giả cảm nhận là cái mùi thơm mát của bônglúa non khi đi qua những cánh đồng xanh. Đó chính là một giọt sữa trắng thơm, phảng phất hương vị ngànhoa cỏ. Cốm được chế biến từ cái chất quý trong sạch của Trời, qua bàn tay khéo léo của con người cùngnhững bí quyết được truyền từ đời này sang đời khác. Cốm của làng Vòng là dẻo nhất, thơm nhất và ngonnhất, hình ảnh những cô gái làng Vòng xinh xinh, quần áo gọn ghẽ, với cái dấu hiệu đặc biệt là cái đòn gánhhai đầu cong vút lên như chiếc thuyền rồng luôn được người Hà Nội ngóng trông. Cốm là thức quà riêngbiệt của đất nước, là thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang trong mình tất cả cái mộcmạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam. Cốm và hồng còn được nhân dân ta dùng làm đồsêu Tết. Hai thức quà trong sạch, trung thành, hài hòa về màu sắc: xanh tươi-đỏ thắm, hài hòa về hương vị:thanh đạm-ngọt sắc nâng đỡ nhau để mong ước hạnh phúc lứa đôi dược lâu bền. Thạch Lam cho rằng: cốmkhông phải thức quà của người ăn vội, ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ để cảm nhậnđược cái chất ngọt của cốm, cái mùi thơm phức của lúa mới, của cỏ dại bên bờ, cái tươi mát của lá non, cáidịu dàng thanh đạm của loài thảo mộc. Sự trân trọng mà tác giả dành cho cốm được thể hiện qua cách muahàng: chớ thọc tay, mân mê, hãy nhẹ nhàng nâng đỡ, chút chiu, vuốt ve. Phải nên kính trọng cái lộc của trời,cái khéo léo của người và sự cố sức tiềm tàng và nhẫn lại của thần lúa.Nếu như Thạch Lam yêu tha thiết cái thức quà bình dị của đất nước, cốm, thì Vũ Bằng lại da diếtnhớ quê hương, nhớ mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân Hà Nội. Ai đi xa mà không nhớ quê hương, nhớ nhữngkỉ niệm trên quê hương mình? Tình cảm đó là một tình cảm rất tự nhiên của con người, không có gì lạ cả.Nhà văn nghĩ về cái tình cảm rất tự nhiên ấy để rồi khẳng định nỗi nhớ niềm yêu rất con người của mình.Đọc từng câu từng chữ của Vũ Bằng, ta dường như cũng nao nao xúc động về mùa xuân Bắc Việt, một mùaxuân đặc biệt chỉ ở đây mới có. Mùa xuân Bắc Việt lúc nào cũng trong tâm trí của Vũ Bằng là mùa xuân cómưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại, có câu hát huêtình… Ông luôn nhớ những kỉ niệm khi còn sống ở Hà Nội. Đó là những lúc trời đất mang mang, khoác mộtcái áo lông, ngậm một ống điếu mở cửa đi ra ngoài tự nhiên thấy một cái thú giang hồ êm ái như nhung vàkhông cần rượu mạnh cũng như lòng mình say sưa một cái gì đó. Mùa xuân đến là lúc mọi vật tràn ngập sứcsống, con người cũng vậy, tim dường như trẻ hơn ra, đạp mạnh hơn trong những ngày đông tháng giávà aicũng muốn được yêu thương. Điều đặc biệt khiến Vũ Bằng nhất là bầu không khí gia đình đoàn tụ êm đềm,trên kính dưới nhường trước những bạn thờ Phật, bàn thờ Thánh, bàn thờ tổ tiên có nhang trầm, đèn nến.Tình yêu quê hương, đất nước đã đi vào con tim của Vũ Bằng, ông luôn nhớ về quê hương mình từ cái tiếttrời mùa xuân đến cái không khí tụ họp của gia đình hay bữa cơm đạm bạc với những lá tía tô thái nhỏ haybát canh trứng cua vắt chanh hằng ngày sau rằm tháng giêng. Tình cảm của ông thật khiến cho người ta phảirung động nỗi lòng, đồng cảm với nỗi nhớ của người xa xứ. Tải xuống 0 1/1 trang (1 trang)Tải Xuống0 Lịch sử tải xuống + THÀNH VIÊN THƯỜNG XEM THÊM Suy nghĩ về tình yêu quê hương đất nước qua "Mùa xuân của tôi" và "1 thức quà của lúa non Cốm" Đoàn Minh Phương 1 970 0 Cảm nghĩ về tình yêu quê hương đất nước qua hai tác phẩm Sài gòn tôi yêu và Mùa xuân của tôi André-Marie Ampère 1 335 0 Cảm nghĩ về tình yêu quê hương đất nước qua hai tác phẩm sài gòn tôi yêu nguyen thanh doan 3 401 0 Phát biểu cảm nghĩ về tình yêu quê hương đất nước qua hai tác phẩm -Sài gòn tôi yêu - và Mùa xuân của tôi- Lê Anh Dũng 3 2 5 Văn mẫu : Cảm nghĩ về tình yêu quê hương đất nước Max Born 2 12 28 Chuyên đề Tâm sự thầm kín về tình yêu quê hương đất nước qua tác phẩm Nhớ rừng -Thế Lữ, Ông đồ - Vũ Đình Liên, Quê hương - Tế Hanh Tailieuonline24h 25 2 9 Nghị luận xã hội về tình yêu quê hương đất nước Xuân Thủy 3 1 2 Nghị luận xã hội về tình yêu quê hương đất nước nguyen thanh doan 2 1 1 THÔNG TIN TÀI LIỆU Ngày đăng: 27/07/2016, 19:12 Mai ta lớn lên Con mang đất nước xa Đến tháng ngày mơ mộng Em em Đất Nước máu xương Phải biết gắn bó san sẻ Phải biết hóa thân cho dáng hình xứ sở Làm nên Đất Nước muôn đời Đó tình yêu quê hương, đất nước Nguyễn Khoa Điềm thơ “Đất nước” Cũng Nguyễn Khoa Điềm, nhà văn Thạch Lam Vũ Bằng thể tình yêu quê hương, đất nước qua văn “Một thức quà lúa non: Cốm”, “Mùa xuân tôi” “Dù viết thứ quà bình dị hay viết kỉ niệm kẻ xa quê chỗ hay văn xuôi tâm tình sâu nặng, thiết tha với quê hương, đất nước.” Tình yêu quê hương, tình yêu đất nước thứ tình cảm đáng trân trọng người Đó tình cảm tự nhiên từ sâu thẳm người Nó không biểu lộ bên biểu lộ cụ thể theo hành động người Mỗi người có cách thể khác giống nơi lòng yêu quê hương, đất nước nồng nàn Thạch Lam Vũ Bằng Sau đọc xong hai văn bản“Một thức quà lúa non: Cốm” “Mùa xuân tôi”, thấy tình yêu quê hương, đất nước hai nhà văn thể qua chữ, câu văn tình yêu với thứ quà quê bình dị hay kỉ niệm kẻ xa quê Trong văn “Một thức quà lúa non: Cốm”, Thạch Lam cảm nhận tình yêu với cốm cách vô tinh tế Thoáng qua đầm sen hay ruộng lúa, Thạch Lam nhớ đến cốm cảm nhận bước chân mùa cốm Hương vị cốm tác giả cảm nhận mùi thơm mát lúa non qua cánh đồng xanh Đó giọt sữa trắng thơm, phảng phất hương vị ngàn hoa cỏ Cốm chế biến từ chất quý Trời, qua bàn tay khéo léo người bí truyền từ đời sang đời khác Cốm làng Vòng dẻo nhất, thơm ngon nhất, hình ảnh cô gái làng Vòng xinh xinh, quần áo gọn ghẽ, với dấu hiệu đặc biệt đòn gánh hai đầu cong vút lên thuyền rồng người Hà Nội ngóng trông Cốm thức quà riêng biệt đất nước, thức dâng cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang tất mộc mạc, giản dị khiết đồng quê nội cỏ An Nam Cốm hồng nhân dân ta dùng làm đồ sêu Tết Hai thức quà sạch, trung thành, hài hòa màu sắc: xanh tươi-đỏ thắm, hài hòa hương vị: đạm-ngọt sắc nâng đỡ để mong ước hạnh phúc lứa đôi dược lâu bền Thạch Lam cho rằng: cốm thức quà người ăn vội, ăn cốm phải ăn chút ít, thong thả ngẫm nghĩ để cảm nhận chất cốm, mùi thơm phức lúa mới, cỏ dại bên bờ, tươi mát non, dịu dàng đạm loài thảo mộc Sự trân trọng mà tác giả dành cho cốm thể qua cách mua hàng: thọc tay, mân mê, nhẹ nhàng nâng đỡ, chút chiu, vuốt ve Phải nên kính trọng lộc trời, khéo léo người cố sức tiềm tàng nhẫn lại thần lúa Nếu Thạch Lam yêu tha thiết thức quà bình dị đất nước, cốm, Vũ Bằng lại da diết nhớ quê hương, nhớ mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân Hà Nội Ai xa mà không nhớ quê hương, nhớ kỉ niệm quê hương mình? Tình cảm tình cảm tự nhiên người, lạ Nhà văn nghĩ tình cảm tự nhiên để khẳng định nỗi nhớ niềm yêu người Đọc câu chữ Vũ Bằng, ta dường nao nao xúc động mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân đặc biệt có Mùa xuân Bắc Việt lúc tâm trí Vũ Bằng mùa xuân có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại, có câu hát huê tình… Ông nhớ kỉ niệm sống Hà Nội Đó lúc trời đất mang mang, khoác áo lông, ngậm ống điếu mở cửa tự nhiên thấy thú giang hồ êm nhung không cần rượu mạnh lòng say sưa Mùa xuân đến lúc vật tràn ngập sức sống, người vậy, tim dường trẻ ra, đạp mạnh ngày đông tháng giávà muốn yêu thương Điều đặc biệt khiến Vũ Bằng bầu không khí gia đình đoàn tụ êm đềm, kính nhường trước bạn thờ Phật, bàn thờ Thánh, bàn thờ tổ tiên có nhang trầm, đèn nến Tình yêu quê hương, đất nước vào tim Vũ Bằng, ông nhớ quê hương từ tiết trời mùa xuân đến không khí tụ họp gia đình hay bữa cơm đạm bạc với tía tô thái nhỏ hay bát canh trứng cua vắt chanh ngày sau rằm tháng giêng Tình cảm ông thật khiến cho người ta phải rung động nỗi lòng, đồng cảm với nỗi nhớ người xa xứ

12 tháng 3 2019

                                                                         Bài làm

Tôi có đọc của nhà thơ Giang Nam, có đoạn tôi rất thích:

Thủa còn thơ ngày hai buổi đến trường.

Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ Ai bảo chăn trâu là khổ?

Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao.

Có những ngày trốn học

Đuổi bướm cạnh cầu ao

Mẹ bát được, chưa đánh roi nào đã khóc.

Đọc đoạn thơ tôi gặp tình yêu quê hương của Giang Nam và tôi đồng cảm về những kỉ niệm thời ấu thơ. Viết về tình yêu quê hương, mỗi người có một cách biểu hiện. Qua ngòi bút của Thạch Lam trong bài Một thứ quà của lúa non: cốm và ngòi bút của Vũ Bằng trong bài Mùa xuân của tôi ta có thể nhận ra chỗ hay nhất của những áng văn xuôi ấy là tâm tình sâu nặng thiết tha với quê hương, đất nước”.

Trước hết, “tâm tình sâu nặng thiết tha với quê hương đất nước” được Thạch Lam gửi gắm trong cảm giác nhẹ nhàng, tinh tế, trong lành về mùa cốm. Từ khứu giác thoáng đi qua đầm sen hay đồng lúa vàng, Thạch Lam đã nhớ cốm và cảm nhận bước chân mùa côm đang trở về.

“Cơn gió mùa hạ lướt qua vừng sen trên hồ, nhuần thấm cái hương tham của lá, như báo trước mùa về của một thức quà thanh nhã và tinh khiết”.

Có ai miêu tả được hay và đúng về lúa nếp non được chọn để làm cốm như Thạch Lam không?

“Trong cái vỏ xanh kia, có một giọt sữa trắng thơm, phảng phất hương vị ngàn hoa cỏ... bông lúa càng ngày càng cong xuống, nặng vì cái chất quý trong sạch của Trời”.

Thạch Lam đã giới thiệu làng làm côm nổi tiếng 36 phố phường qua “Tiếng cốm Vòng đã lan khắp tất cả ba kì”, và hình ảnh về làng cốm và thức quà ấy được xuất hiện bằng hình ảnh “cô hàng cốm xinh xinh... cái đòn gánh hai đầu cong vút lèn như chiếc thuyền rồng”.

Nhà văn - với lòng yêu đất Mẹ đằm thắm, đã khẳng định: “Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang hương vị mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam. ”

Thật đẹp làm sao, thức quà giản dị đã trở thành món nghi lễ quen thuộc trong đời sông người Việt, mang về một nét văn hóa đẹp khi “cốm để làm quà sêu Tết”, “sự vương vít của tơ hồng”, “thức quà trong sạch, trung thành như các việc lễ nghi”.

Nét văn hóa của dân tộc biểu hiện trong thức quà cốm còn được Thạch Lam chỉ dẫn ở cách ẩm thực cụ thể:

ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ”.Bởi vì không phải là “ăn cốm”, mà là “thưởng thức cốm”. Để khi ăn có thể cảm nhận “mùi tham phức của lúa mới, của hoa cỏ dại,... cái chất ngọt của cốm, cái thanh đạm của loài thảo mộc... ”. Và từ cảm nhận ấy, không thể quên được cái tình của lúa, của quê, của quê hương đất nước.

Khi gần quê hương, hạnh phúc là được thưởng thức sản vật quê hương để tình quê hương thêm mặn nồng. Nhưng đối với người con xa quê được nhớ quê là một điều hạnh phúc. Ta hãy cảm động lắng nghe Vũ Bằng nhớ về mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân Hà Nội với tâm tình sâu nặng thiết tha khi ông hoạt động ở miền Nam, trong vòng kiểm soát của kẻ thù.

Đầu tiên, nhà văn nghĩ về cái tình yêu, nỗi nhớ tự nhiên, rất con người của mình vì “Ai bảo... bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cẩm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con, ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng”. Bằng một loạt so sánh như thế để khẳng định nỗi nhớ, niềm yêu rất người của mình.

Chúng ta đọc văn của Vũ Bằng, ta cũng xúc. động nao nao nhớ Hà Nội, như gặp một kỉ niệm nào trong bài viết của ông. Ôi cái “mưa riêu riêu, gió lành lạnh, tiếng chim nhạn kêu... tiếng trống chèo... câu hát của cô gái... ” làm sao không rung động nỗi lòng.

Chân thật và thú vị biết bao cái nỗi nhớ kỉ niệm “khoác một cái áo lông, ngậm một ống điếu, mở cửa đi ra ngoài... thấy cái thú giang hồ... không uống rượu mạnh mà lòng say sưa một cái gi đó - có lẽ là sự sống”.

Mùa xuân làm cho con người trẻ ra, yêu đời, ham hoạt động, ham sông nhiều hơn, thấy yêu thương con người nhiều hơn.

Xúc dộng nhất là chi tiết về nỗi nhớ không khí gia đình vào những ngày Tết “Nhang trầm, đèn nến... bầu không khí gia đình đoàn tụ êm đềm” ai không xúc cảm. Xa quê vào giờ này, ai chẳng khóc như con trẻ. Tình yêu quê hương là thế đấy.

Nhà văn còn rất sâu sắc khi nhắc đến cảm giác của những ngày sau Tết, cuối xuân, sắp chuyển sang đầu hè. Con người Hà Nội thưởng thức “bữa cơm giản dị có cà om với thịt thăn điểm những lá tía tô thái nhỏ hay bát canh trứng cua vắt chanh ăn mát như quạt vào lòng”, để mà nhó' quê hương da diết.

Dù xuân đã hết, người xa quê yêu cả những ngày thường nhật, giản dị, êm đềm của quê hương.

Cảm ơn hai nhà văn Thạch Lam và Vũ Bằng. Chỉ bằng một thức quà quê bình dị, chỉ bằng những kỉ niệm chân thật, mộc mạc của một người con xa quê, các tác giả đã gửi cả tấm tình sâu nặng với quê hương đất nước Việt Nam của chúng ta. Đọc và hiểu hai văn bản trên, em thấy yêu gia đình, yêu quê hương, yêu mảnh đất này hơn bao giờ hết.

Các bạn trong một nhóm học tập đang thảo luận với nhau về cách viết hai đoạn văn nối tiếp nhau để chứng minh cho hai luận điểm sau đây :   (1)  Bài “Một thứ quà của lúa non: Cốm” của Thạch Lam nói đến một món quà quê bình dị, còn “Mùa xuân của tôi” của Vũ Bằng lại viết về kỉ niệm về quê cũ của một kẻ tha hương.   (2)  Cả “Một thứ quà của lúa non : Cốm” và “Mùa xuân của tôi” đều thể hiện tâm...
Đọc tiếp

Các bạn trong một nhóm học tập đang thảo luận với nhau về cách viết hai đoạn văn nối tiếp nhau để chứng minh cho hai luận điểm sau đây :

   (1)  Bài “Một thứ quà của lúa non: Cốm” của Thạch Lam nói đến một món quà quê bình dị, còn “Mùa xuân của tôi” của Vũ Bằng lại viết về kỉ niệm về quê cũ của một kẻ tha hương.

   (2)  Cả “Một thứ quà của lúa non : Cốm” và “Mùa xuân của tôi” đều thể hiện tâm tình sâu nặng, thiết tha đối với quê hương đất nước, và đó chính là chỗ hay nhất của hai áng văn xuôi.

   Em thấy hai luận điểm trên có chính xác, hợp lý không?

Mọi người giúp mình gấp với. Mình đang cần luôn bây giờ. Cảm ơn mọi người.
 

1
9 tháng 3 2021

2 luận điểm trên đều hợp lí

9 tháng 3 2021

ngủ đii chị ơi! khuya r

Câu 1: “Một thứ quà của lúa non: Cốm” được viết trong hoàn cảnh đất nước đang bị thực dân Pháp đô hộ. Em hãy nêu ý nghĩa của tác phẩm trong hoàn cảnh đó. Từ đó, em cảm nhận gì về vẻ đẹp tâm hồn tác giả.Câu 2: Văn bản “Một thứ quà cùa lúa non: Cốm” được viết theo thổ loại nào? Hãy kể tên các tác phẩm cùng thể loại mà em đã học.Câu 3: “Cốm là thức quà riêng biệt cùa đất nước, là thức dâng cùa...
Đọc tiếp

Câu 1: “Một thứ quà của lúa non: Cốm” được viết trong hoàn cảnh đất nước đang bị thực dân Pháp đô hộ. Em hãy nêu ý nghĩa của tác phẩm trong hoàn cảnh đó. Từ đó, em cảm nhận gì về vẻ đẹp tâm hồn tác giả.

Câu 2: Văn bản “Một thứ quà cùa lúa non: Cốm” được viết theo thổ loại nào? Hãy kể tên các tác phẩm cùng thể loại mà em đã học.

Câu 3: “Cốm là thức quà riêng biệt cùa đất nước, là thức dâng cùa những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cái mộc mạc, giàn dị và thanh khiết của đồng quê nội cò An Nam.” Nêu cảm nghĩ của em vé nhận xét trên?

Câu 4: Theo em, việc dùng cốm làm đồ sêu tết, cưới hỏi có ý nghĩa sâu sắc như thế nào?

Câu 5: “Cốm không phải thức quà của người vội; ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thà và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lại cả trong hương vị ấy, cái mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ, trong màu xanh cùa cốm, cái tươi mát của lá non, và trong chất ngọt cùa cốm, cái dịu dàng, thanh đạm của loài thảo mộc”.

Hãy phân tích ví dụ trên để chứng minh cho nhận xét: bài văn thể hiện nét đặc sắc của ngòi bút Thạch Lam là thiên về cảm giác tinh tế, nhẹ nhàng mà sâu lắng.

Câu 6: “Chỉ qua một thứ quà giản dị, quen thuộc, Thạch Lam đã gợi ra được cả hương vị, cả linh hồn của quê hương làng mạc Việt Nam, cả vè đẹp của tâm hổn và lối sống của con người Việt Nam. Điều đó khiến cho văn Thạch Lam ở đây thấm đượm một chất thơ, nhiều câu văn xuôi mà giống như thơ.” (Nguyễn Hoành Khung)

Dựa vào nhận đinh trên, em hãy nêu cảm nhận của mình về chất thơ trong vãn bản “Một thứ quà của lúa non: Cốm”.

Câu 7: Hãy tìm trong văn bản “Một thứ quà của lúa non: Cốm” những tên khác nhau Thạch Lam dùng để chỉ vể cốm. Theo em, những cách gọi như thế mang ý nghĩa gì?

3
23 tháng 1 2021

ai giúp mik với 

mik sắp đi hok r

 

Câu 1: “Một thứ quà của lúa non: Cốm” được viết trong hoàn cảnh đất nước đang bị thực dân Pháp đô hộ. Em hãy nêu ý nghĩa của tác phẩm trong hoàn cảnh đó. Từ đó, em cảm nhận gì về vẻ đẹp tâm hồn tác giả.Câu 2: Văn bản “Một thứ quà cùa lúa non: Cốm” được viết theo thổ loại nào? Hãy kể tên các tác phẩm cùng thể loại mà em đã học.Câu 3: “Cốm là thức quà riêng biệt cùa đất nước, là thức dâng cùa...
Đọc tiếp

Câu 1: “Một thứ quà của lúa non: Cốm” được viết trong hoàn cảnh đất nước đang bị thực dân Pháp đô hộ. Em hãy nêu ý nghĩa của tác phẩm trong hoàn cảnh đó. Từ đó, em cảm nhận gì về vẻ đẹp tâm hồn tác giả.

Câu 2: Văn bản “Một thứ quà cùa lúa non: Cốm” được viết theo thổ loại nào? Hãy kể tên các tác phẩm cùng thể loại mà em đã học.

Câu 3: “Cốm là thức quà riêng biệt cùa đất nước, là thức dâng cùa những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cái mộc mạc, giàn dị và thanh khiết của đồng quê nội cò An Nam.” Nêu cảm nghĩ của em vé nhận xét trên?

Câu 4: Theo em, việc dùng cốm làm đồ sêu tết, cưới hỏi có ý nghĩa sâu sắc như thế nào?

Câu 5: “Cốm không phải thức quà của người vội; ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thà và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lại cả trong hương vị ấy, cái mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ, trong màu xanh cùa cốm, cái tươi mát của lá non, và trong chất ngọt cùa cốm, cái dịu dàng, thanh đạm của loài thảo mộc”.

Hãy phân tích ví dụ trên để chứng minh cho nhận xét: bài văn thể hiện nét đặc sắc của ngòi bút Thạch Lam là thiên về cảm giác tinh tế, nhẹ nhàng mà sâu lắng.

Câu 6: “Chỉ qua một thứ quà giản dị, quen thuộc, Thạch Lam đã gợi ra được cả hương vị, cả linh hồn của quê hương làng mạc Việt Nam, cả vè đẹp của tâm hổn và lối sống của con người Việt Nam. Điều đó khiến cho văn Thạch Lam ở đây thấm đượm một chất thơ, nhiều câu văn xuôi mà giống như thơ.” (Nguyễn Hoành Khung)

Dựa vào nhận đinh trên, em hãy nêu cảm nhận của mình về chất thơ trong vãn bản “Một thứ quà của lúa non: Cốm”.

Câu 7: Hãy tìm trong văn bản “Một thứ quà của lúa non: Cốm” những tên khác nhau Thạch Lam dùng để chỉ vể cốm. Theo em, những cách gọi như thế mang ý nghĩa gì?

1

Câu 1 :

* Ý nghĩa: Bài văn thể hiện thành công những cảm giác lắng đọng, tinh tế mà sâu sắc của Thạch Lam về văn hoa và lối sống của người Hà Nôi.

* Cảm nhận về tâm hồn tác giả: Thạch Lam là một nghệ sĩ có tâm hồn lãng mạn, ông yêu cái đẹp, và điều ông luôn hướng tới là cái đẹp.

Viết đoạn văn diễn tả cảm xúc của em về mùa xuân trong năm “Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cảnh đồng lúabát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cải mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam. Ai đã nghĩ đầu tiên dùng cốm để làm quà sêu tết. Không còn gì hợp hơn với sự vương vịt của tơ hồng, thức quà trong sạch, trung thành như các việc lễ...
Đọc tiếp

Viết đoạn văn diễn tả cảm xúc của em về mùa xuân trong năm
 

“Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cảnh đồng lúa

bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cải mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ An Nam. Ai đã nghĩ đầu tiên dùng cốm để làm quà sêu tết. Không còn gì hợp hơn với sự vương vịt của tơ hồng, thức quà trong sạch, trung thành như các việc lễ nghi. Hồng cốm tốt đôi...Và không bao giờ có hai màu lại hòa hợp hơn được nữa: Màu xanh tươi của cấm như ngọc thạch quý, màu đỏ thẳm của hồng như ngọc lựu già. Một thứ thanh đạm, một thứ ngọt sắc, hai vị nâng đỡ nhau để hạnh phúc được lâu bền. (Thật đáng tiếc khi chúng ta thấy những tục lệ tốt đẹp ấy mất dần, và những thức quý của đất mình thay dần bằng những thức bóng bẩy hào nháng và thô kệch bắt chước người ngoài: những kẻ mới giàu vô học có biết đâu mà thưởng thức được những vẻ cao quý kín đảo và nhũn nhặn

 

1
8 tháng 1 2022

help me