K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

📷Diễn đàn>Góc Thư Giãn>Phòng Truyện>Truyện ngắn>20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câu20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câuTrong chuyên mục 'Truyện ngắn' đăng bởi trungst16, 26/10/2014. — 400.989 Lượt xemTrang 1 / 6123456Tiếp >📷trungst16Thành viên KSV20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câu📷Halloween đến, mùa kinh dị đến.... ​Truyện 1:Tôi nghĩ rằng trên đời này thật sự có...
Đọc tiếp


📷Diễn đàn>Góc Thư Giãn>Phòng Truyện>Truyện ngắn>20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câu

20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câu

Trong chuyên mục 'Truyện ngắn' đăng bởi trungst16, 26/10/2014. — 400.989 Lượt xem

Trang 1 / 6123456Tiếp >

📷trungst16Thành viên KSV20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câu
📷
Halloween đến, mùa kinh dị đến....
Truyện 1:

Tôi nghĩ rằng trên đời này thật sự có ma.
Khi tôi còn nhỏ,tôi từng thấy một đứa con gái và gọi nó là chị.
Nó mặc một bộ đồ bẩn thỉu,giống như tôi vậy...và chúng tôi sống cùng nhau.
Nhưng một ngày nọ,tôi không còn thấy nó nữa.
Ba mẹ tôi trúng vé số..
Họ bảo tôi rằng tôi bị hoang tưởng bởi chúng tôi quá nghèo.
Nhưng giờ chúng tôi thật hạnh phúc.
Nhưng có vẻ như tiền trúng vé số đang cạn dần.

=> Bố mẹ bán con chị lấy tiền tiêu, giờ hết tiền nên định bán nốt con em


Truyện 2:


Tôi đang trên đường về nhà tối qua thì tôi thấy đau bụng , đành phải dùng tạm cái nhà cầu gần đó , tởm vãi ! Xung quanh khu này toàn là nhà bỏ hoang , KINH !!!! Tôi mở cửa đi vào nhà cầu , 2 bên tường có những dòng Grafiti nguệch ngoạc , bên trái thì ghi "Nhà cầu này bị ám" , bên phải là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , nhìn cũng có vẻ ghê ghê , mà thôi kệ mắc quá , đặt đít xuống ị cái đã .

Phù ! ra được thoải mái làm sao . giờ ngồi nhìn lại trên tường để coi có gì lạ hay ko ! Haha , bên trái vẫn là "Nhà cầu này bị ám" , bên phải vẫn là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , thay đổi hả ? thay đổi cái đệt nè

=> Khi đi vào nếu bên trái ghi “nhà cầu này bị ma ám”, thì khi đi ra nó phải ở bên phải. Đằng này nhân vật chính thấy vẫn thế => 2 dòng chữ đổi chỗ cho nhau


Truyện 3:


Tôi là Sarah. Có lẽ cuộc đời tôi không có mấy đặc biệt bởi vì tôi bị mắc căn bệnh mất trí nhớ tạm thời từ hồi 14 tuổi. Bố mẹ tôi bị giết hại 1 cách dã man vào 1 đêm bởi tên cướp đâm hàng chục nhát vào bụng họ. Tôi thường bật khóc sau mỗi lần nhớ ra những gì tôi đã quên. Hằng ngày sau khi tan học tôi vẫn hay mời những người bạn của tôi đến nhà chơi và ngủ qua đêm. Nhưng họ thật tàn nhẫn khi đến sáng hôm sau bỏ đi không hề gửi 1 lời nhắn hay chí ít là nhắc máy điện sau mỗi lần tôi gọi điện.Tôi buồn bã và đi xuống bếp kiếm gì đó ăn.Sực nhớ còn miếng bít tết mới mua,tôi đi ra lấy dao để thái...
Tôi bật khóc.

=> Con này giết cả bố mẹ và bạn bè nhưng quên mất, giờ cầm dao lại nhớ ra


Truyện 4:
Tôi vừa mua được 1 chiếc máy ảnh được cho là có thể ” chụp được diện mạo của 1 người trong 10 năm sau”.

Tôi chụp cho chính mình 1 kiểu , nhưng tấm ảnh lại chẳng có gì trong đó.

“Cái gì? Nó hỏng rồi. ”
Rồi tôi chụp cho bạn tôi 1 tấm. Tấm ảnh cho thấy cậu ta giống hệt 1 gã ăn mày.

Giờ thì tôi thực sự lo cho tương lai cậu ta.

=> Thằng này sẽ chết trong thời gian sắp tới, éo sống đc đến 10 năm sau



Truyện 5:


“Chúng ta sẽ chụp vài tấm ảnh ma” Chúng tôi tuyên bố và lên đường đến 1 nơi được cho là có ma.

Nhóm chúng tôi có 4 người (4 tên ngu ngốc), và, cùng với 1 chiếc máy ảnh kỹ thuật số, 1 chiếc điện thoại di động, chúng tôi chụp lại mọi ngóc ngách trông có vẻ đáng ngờ.
Khi về nhà, chúng tôi lập tức kiểm tra đống ảnh trên máy tính nhưng không hề có tấm nào chụp lại được dù chỉ 1 bóng ma lờ mờ nhất. Và chúng tôi đã chụp gần như 1 trăm bức ảnh như thế.

Với sự thất vọng, tôi lấy 1 tấm ảnh có đủ cả 4 người trong đó (đều trông có vẻ ngu ngốc ) và dùng Photoshop, chèn vào đó khuôn mặt của 1 con ma thật sự đáng sợ. Một bức ảnh ma giả, đã được làm ra thành công.
Tôi đưa nó cho 1 người bạn khác xem và cậu ấy nói rằng: “Cậu…nó có thật…”

Rồi cậu ta trở nên tái nhợt . Đồ ngốc~

=> Có 4 người đi thì cả 4 người xuất hiện trong ảnh


Truyện 6:

Một ngày, tôi giết con em gái vì nó làm phiền tôi.
Tôi ném xác nó xuống giếng.
Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
Năm năm sau, sau cuộc cãi lộn với thằng bạn, tôi đã giết nó.
Tôi ném xác nó xuống giếng.
Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
Mười năm sau, tôi giết con đàn bà mang thai đứa con mà tôi trót dại trong một lần say rượu.
Tôi ném xác nó xuống giếng.
Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
Mười lăm năm sau, do không ưa lão sếp, tôi đã giết lão.
Tôi ném xác lão xuống giếng.
Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
Hai mươi năm sau, tôi giết bà già, vì bà phải nằm liệt giường nhưng tôi lại không muốn chăm sóc.
Tôi ném cái xác xuống giếng.
Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác vẫn chưa biến mất.
Và ngày qua ngày, cái xác vẫn còn đó…

=> Bà mẹ phi tang hộ thằng này mấy cái xác trc đây, giờ bà này bị giết nên ko ai phi tang hộ

Truyện 7:


Hôm qua tôi đến thư viện để mượn sách. Tôi hỏi người chủ thư viện khu truyện kinh dị ở đâu, bà ta chỉ tôi đến khu cuối dãy, ngay trong góc, kề vào tường. Tôi đang tìm xem một số truyện thì thấy một cô gái rất dễ thương nhìn qua từ bên kia. Mắt chúng tôi chạm nhau rồi cô ấy cười. Tôi cố lấy can đảm để nói chuyện với cô ấy, nhưng cuối cùng chỉ lựa ra 3 cuốn sách rồi check out. Tôi nhát quá, đáng lẽ ra phải xin số phone cô ấy.

=> Tủ sách kê sát tường thì nhìn thấy gái sao đc => ma


Truyện 8:


Đây là những gì tôi nghe được từ bạn tôi.

Một hôm, cậu ấy được mời đến dự bữa tối tại nhà một người bạn; người bạn này theo một tôn giáo kỳ lạ.
Ở bữa ăn, cậu ấy được mời một món thịt, nhưng dù thế nào chủ nhà cũng không chịu nói đó là món thịt gì.
Cậu ấy nghi ngờ rằng đó là thịt người.
Nhưng sau khi ăn miếng đầu tiên, thì cậu ấy dám chắc đó không phải thịt người.
Tôi tự hỏi không biết món thịt đó là món thịt gì

=> Ăn thịt người thường xuyên nên biết ngay đấy ko phải thịt người

Truyện 9:

Tôi đã đạt được 98 điểm cho bài kiểm tra khám nghiệm tử thi
Thật cảm ơn tới người bạn cùng phòng của tôi
Khi về nhà tôi sẽ kể lại chuyện này cho anh ấy.

=> Thằng bạn giết người r kể cho thằng này


Truyện 10:

Một cô gái trẻ đẹp một ngày nọ phải ở nhà một mình cùng với con chó nhà thân cận. Lúc này trời đã tối, và trên bản tin thời sự nhà chức trách đang ra thông báo về một tên sát nhân đang lẩn khuất trong khu vực dân cư mà cô đang sống. Tối hôm đó, cô gái cẩn thận khóa chặt mọi cửa nẻo, từ cửa chính đến cửa sổ, duy chỉ có ô cửa nhỏ dưới tầng hầm là chưa đóng. " Thôi chắc không sao đâu, cửa đó nhỏ quá mà", cô bèn để nó như vậy, chỉ khóa cánh cửa dẫn xuống tầng hầm và đi thẳnglên phòng ngủ.....Như mọi hôm, con chó trung thành lại rúc vào dưới giường , bảo vệ cô qua đêm.....
Trong đêm đen tĩnh mịch, côchợt tỉnh giấc bởi tiếng nước nhỏ giọt vọng lại từ phía nhà tắm. Nửa mê nửa tỉnh, cũng chả muốn phải xuống giường để khóa vòi nước mà mất đi giấc ngủ ngon, như thói quen, cô bất giác đưa tay xuống rờ vào đầu con chó cưng, cảm nhận cái liếm ấm áp thường lệ củanó rồi an tâm ngủ tiếp..... Nhưng lại một lần nữa cô tỉnh giấc vì tiếng nước rỉ rả khó chịu đó, và lại đưa tay xuống giường, con chó vẫn ở đấy, liếm bàn tay cô chủ . Cô cảm thấy và tiếp tục yên giấc......

Trằn trọc, khó ngủ vì tiếng nước rỉ rả phiền toái lúc giữa đêm ngon giấc, cô mệt mỏi bước xuống giường, uể oải và thầm bực tức lê bước về phía nhà tắm. Càng tới gần nhà tắm, tiếng nước nhỏgiọt càng trở nên rõ ràng. Côchậm chạp đẩy cửa nhà tắm, lúc này tối như mực, cô bèn bật đèn lên.....
Chào đón cô gái là một cảnh tượng man rợ, xác con chó cưng bị treo lủng lẳng trên cái vòi nước, máu rỉ ra từ vết cắt trên cổ chú chó nhỏ từng giọt, từng giọt xuống bồn tắm đỏ thẫm
Hoảng loạn, nhưng cô chợt nhận ra trong gương có gì đó rất lạ. Cô gái liền quay rađằng sau, và nhận ra một dòng chữ viết bằng máu ở trên bức tường phòng tắm :

" Con người cũng biết liếm tay đấy......"



Truyện 11:


Một kẻ xấu dẫn một cô bé 8 tuổi đi sâu vào rừng cô bé nói:
"cháu sợ lắm, sợ lắm!"
và bắt đầu khóc tên kia trả lời:
"sợ à? ta còn sợ hơn bé nữa cơ, vì ta sẽ phải về nhà một mình"

=> Thằng này sẽ giết con bé rồi vứt xác trong rừng


Truyện 12:


Ở một trường cấp 3, nơi học sinh học thể dục, cứ 6h lại có 1 cánh tay vẫy vẫy ở cửa sổ.
Một học sinh thấy vậy liền đi vào trong khu gym đó.
Ngày hôm sau học sinh đó mất tích.
Ngày hôm sau nữa có 2 cái tay vẫy vẫy ở cửa sổ..


Truyện 13:


Vào một ngày, bạn trai tôi gửi cho tôi một đoạn video qua đường Email
Tò mò nên tôi quyết định xem nó
Video bắt đầu bằng cảnh anh ấy tự tử
Với một sợi dây thừng ở quanh cổ, anh ta nhảy xuống; sau một hồi vật lộn, anh ta chết
Và video kết thúc ở đó

=> Thằng này chết rồi lấy ai gửi video


Truyện 14:
Mơ ngược

Tôi đã gặp một cơn ác mộng.
Trong giấc mơ, ai đó đã cố gắng để siết cổ tôi.
Bộ mặt của kẻ tấn công mờ như nó được bao phủ trong sương mù vậy. Do đó tôi không thể nói được đó là ai.
Tôi cố gắng thoát khỏi đôi tay ấy nhưng đành bất lực. Tôi chỉ cảm thấy ý thức của mình từ từ biến mất...

Tôi tỉnh giấc trong tình trạng mất đi hoàn toàn ý thức của mình - y như trong giấc mơ.
Tình cờ, tôi cảm thấy được cổ mình.
Mồ hôi bắt đầu tuôn ra.

Nếu tôi tìm thấy được một số dấu tay trên cổ của mình thì nó sẽ trở thành một phần của một câu chuyện ma - tôi nghĩ, rồi tôi đi vào phòng tắm để cởi quần áo ra. Rồi khi nhìn vào gương, tôi như đóng băng.

Chúng đã ở đó.
Các dấu tay màu tím.

Nhưng nó không phải trên cổ của tôi, mà là trên cổ tay tôi.

=> Đọc tiêu đề là biết r, thằng này mơ bị giết => nó mộng du đi giết ng. Lúc bóp cổ ngta, ngta sẽ chống cự, cố kéo tay nó ra => để lại vết bầm



Truyện 15:


Gần nhà tôi có 2 chị em gái và một người mẹ cùng sống với nhau. mọi chuyện chẳng có gì nếu như bất chợt bà mẹ qua đời. Và trong đám ma của bà có một người con trai đến viếng. Cô em gái đã phải lòng chàng trai đó, trong cả buổi tang, cô gái chỉ chăm chú nhìn chàng trai. Sau đám tang chàng trai biến mất không để lại 1 dấu vết. Thế rồi, sau đám tang của bà mẹ 2 ngày, chúng tôi bàng hoàng nhận được tin người con gái cả đã bị giết chết

=> Cái này lấy trong Đề thi đẫm máu. Con em vì muốn gặp lại giai, mà thằng này chỉ xuất hiện trong đám tang, nên con em muốn tạo ra 1 đám tang nữa

0
Trong thế giới này có ai tự tin là mình biết hết tất cả mọi thứ , tất cả mọi chuyện không .Chúng ta đang sống trong một vũ trụ , một thiên hà rộng lớn .Chúng ta được sinh ra ,sinh tồn và chết đi . Có ai thắc mắc là khi chết đi chúng ta sẽ đi đâu không ,và thật sự có thế giới khác chứ.📷Mình đã từng nghĩ mình biết tất cả mọi thứ, nên mình không bao giờ tin vào những thứ hư vô ,...
Đọc tiếp

Trong thế giới này có ai tự tin là mình biết hết tất cả mọi thứ , tất cả mọi chuyện không .Chúng ta đang sống trong một vũ trụ , một thiên hà rộng lớn .Chúng ta được sinh ra ,sinh tồn và chết đi . Có ai thắc mắc là khi chết đi chúng ta sẽ đi đâu không ,và thật sự có thế giới khác chứ.

📷

Mình đã từng nghĩ mình biết tất cả mọi thứ, nên mình không bao giờ tin vào những thứ hư vô , hồn ma đối với mình chỉ là chuyện hoang đường từ trí tưởng tượng của con người .
Bạn bè mình mỗi khi tụ họp với nhau chúng hay kể những câu chuyện ma mà được ông bà hay người thân kể lại , nào là người không đầu , người phụ nữ răng nanh dài , khuôn mặt trắng bệch …….Lúc đấy mình chỉ cười thầm và nghĩ rằng trí tưởng tượng của con người đúng là kinh khủng thật . Vì lý do đó mình và nhóm bạn mình thường hay tranh luận với nhau về điều này , nhóm bạn của mình thường hay thách đố với mình chơi những trò chơi về gọi hồn như ma lon , cầu cơ và những trò chơi được xem trên mạng , mình đã tham gia hết nhưng hầu như chẳng có hiện tượng gì xảy ra làm cho mình càng chắc rằng quan niệm của mình là đúng. và thứ đã làm mình thay đổi quan điểm đó bắc đầu từ câu chuyện thách đố của đám bạn .
1 lời thách đố
Như bao buổi sáng khác mình đến trường , khi vữa bước chân vô cửa lớp đám bạn đã quay lại nhìn mình như đang đợi mình đến
-lại có chuyện gì nữa đây, bầy trò gì nửa hả
– tao có cách để mày nhìn thấy ma rồi phong nói ( phong luôn là đứa hay tranh cải với tôi về vấn đề ma quỷ )
– hazzzz lại nữa hả , cách gì mày nói luôn đi
-hehe vậy tụi tao thách mày tối nay giám 1 mình ra ngủ lại ở căn nhà mồ
mình xin nói một tí về căn nhà mồ ,không biết chổ các bạn thì sao chứ chổ mình mỗi nghĩa địa đều có một căn nhà mồ ,mình cũng không biết ngôi nhà đó dũng để làm gì chỉ biết người ta hay gọi đó là căn nhà mồ . Quay lại với câu chuyện ,thì mình là một người coi những lần thánh đố như những thử thách để chứng tỏ mình , mình đồng ý với thằng phong mà đâu biết rằng, đó chính là sai lầm lớn nhất của cuộc đời mình .
Nói là làm ,tối đó mình và một đám bạn đi đến nghĩa địa, bọn nó giúp mình trải nệm và mùng rồi đi về , chỉ còn lại một mình trên cái nghĩa địa này ,cái lạnh cấu xương , tiếng gío lùa như như tiếng người ân oán cũng đủ làm cho những người yếu tim phải chết ngắt , mình nằm xuống lấy điện thoại ra lước fb , khoe khoang với đám bạn được một Lúc thì cơn bù ngủ ập đến và mình chìm vào giắc ngủ Lúc nào không hay , mình có một giắc mơ rất kỳ lạ mình bị rược đuổi mởi một thứ gì đó rất khủng khiếp, nhưng lại không biết đó là thứ gì ,mình chạy mãi và cuối cũng mình bị rớt xuống vực thẩm, khi tới mặt đất cũng chính là lúc mình tỉnh dậy , thở hổn hển ,mồ hôi đầm đìa vì giắc mơ vừa rồi . Vừa định hình lại tinh thần thì mình nghe một tiếng gì đấy gần giống như tiếng đọc kinh nhưng không phải, tiếng đấy cứ to lên dần . Ngồi dậy nhìn đồng hồ thì chỉ mới có 1h, không biết ai tới đây sớm thế nhỉ , bất chợt mình nghe rất nhiều người họ đồng thanh như một lớp học hát , từ ngữ thì mình nghe nhưng chẳng hiểu gì nó cứ ngang ngang như đọc kinh . Trí tò mò của mình đang ở đỉnh điểm , mình nhẹ nhàng mở he hé để vừa con mắt nhìn ra ngoài ,và mình bắt gặp một thứ khủng khiếp nhất mà mình từng thấy , những người mặc áo cà sa như những thầy tu họ ngồi xếp hàng xung quanh và đang đọc những thứ mà mình đã nghe Lúc nãy ,còn chính giữa là một con quỷ khuôn mặt lở loét kinh tởm , mái tóc dài thưa thớt ,nó có vẻ đang rất đau đớn ,quằng quại ,la hét những âm thanh nghe ai oán rùng rợn nó có vẻ đang cố thoát thân ra khỏi vòng vây , cảnh tượng đó trông rất kinh khủng , bỗng nhiên nó dừng la hét lại , nó quay người lại nhìn thẳng vào cánh cửa mà đúng hơn nó đang nhìn thẳng vào mặt mình, đôi mắt của nó đỏ kè nhìn vào mắt mình, nó nở một tràng cười ghê rợn hehehehe….hehehehe và các thầy tu xung quanh từng người một họ gục xuống đến người cuối cùng . Nó rít lên một tiếng , rồi chạy thẳng về phía mình . Vì quá hoảng sợ mình đã ngất đi .sáng hôm sau đám bạn mình đánh thức mình dậy .
-gớm ngủ ở nghĩa địa mà ngủ ngon quá nhỉ”thằng phong nói . Mình đã tỉnh lại hẳn nhưng khi nhớ lại chuyện tối qua chân tay của mình vẫn đang run cập cập , mình cố trấn an bản thân ,đó chắc chỉ là giấc mơ thôi ,cố gắng lấy lại bình tĩnh .
-Tối qua mày thấy gì không
-thấy cái gì ,chẳng có gì cả . Vậy là trận thách đố này mình đã thắng .
Nhưng mình vẫn luôn suy nghĩ về giấc mơ đó , mình không biết là mơ hay không , nhưng mình tự nhủ với bản thân đó chỉ là giấc mơ
Chạy về nhà ,thay bộ đồ và tới trường ,vừa bước tới cửa thì nghe thấy giọng nói
-nó ….sẻ ….không …..tha….cho…..cậu….đâu” giật mình nhìn lên thì ra đó là thằng vĩnh , cái thằng này rất ít nói dù học chung một lớp, mà mình không mấy khi nghe nó nói
-cáiiii gì ,mình ấp úng .
– nhớ …..kỹ …..đấy ,
nó nói từng chữ một làm tôi nổi hết da gà , rồi nó bỏ đi , ”
-thằng này bị sao ấy nhỉ ” dù nói vậy nhưng trong đầu tôi lại suy nghĩ khác không lẽ nó biết cái gì.
2. MƠ HAY THẬT
Thằng vĩnh ngồi ở bàn dưới mình có cảm giác nó cứ nhìn chầm chầm , quay đầu xuống thì đúng như vậy, nó đang nhìn mình bằng một ánh mắt không thiện cảm mấy, mình cảm thấy cực kỳ khó chịu cái ánh nhìn của nó . Cuối cùng cũng học xong buổi học , về tới nhà , bật điện chẳng có cái nào sáng cả , mà hôm nay tự nhiên cảm thấy không khí trong ngôi nhà lạnh bất thường ” thôi kệ đi tắm cái đã” vừa bước chân vào nhà tắm mình hoảng hốt , phải nhảy lùi lại phía sau vì trong gương hiện lên khuôn mặt của con quỷ hôm ấy, ngồi bệt xuống sàn , tay ôm ngực thở gấp ,cố lấy lại bình tĩnh , được 15p sau mình bình tĩnh trở lại , lấy hết can đảm cố ngóc đầu nhìn lại vào gương thì chỉ thấy có mặt mình trong gương , đứng bật dậy nhìn vào gương cười thầm ” không ngờ giấc mơ đó làm mình ám ảnh đến thế” . bất chợt có một cái bóng đen lướt qua sau lưng mình , chết mẹ không phải là tưởng tượng rồi ,cắm đầu cắm cổ chạy ra phòng khách , thở như chưa bao giờ được thở , chân mình tê cứng không thể bước được nữa phải lết ra ghế sofa một cách mệt nhọc,
-chuyện quái quỉ gì đang diễn ra thế này ” . chẳng lẽ là do mình tưởng tượng ra , đúng rồi chắc là do mình mất ngủ và giấc mơ kia đã làm cho mình tưởng tượng mà thôi”, mình cố trấn áp bản thân .suy nghĩ nhiều làm mình ngủ lúc nào không hay mình lại mơ thấy mình bị rược đuổi nhưng cái thứ đuổi mình không còn mơ hồ mà đó chính là còn quỷ đó , giấc mơ kết thúc khi mình bị rơi xuống vực thẩm .giật mình tỉnh dậy
– chết tiệt ngủ cũng không yên nữa , chắc mai mình phải đi khám thử thôi” . tối hôm đó mình đi ra ngoài dạo một tí cho cho sản khoái đầu óc, vừa đi vừa huýt sáo . giật mình khi nghe một tràn tiếng cười ghê rợn phía sau mình”héhéhéhéhé……héhéhéhéhé ” quay đầu lại, thì miệng mình cứng đơ khi nhìn thấy ở cành cây xa xa có một người ốm nhách , tóc dài lưa thưa ,không nói chắc ai cũng biết đó là gì , mình sợ tới mức không còn biết suy nghĩ gì nữa chỉ biết nhấm mắt nhấm mũi mà chạy , dù rất muốn la lên nhưng cổ họng cứng ngắc, không thể phát ra được âm thanh gì nữa , chỉ biết chạy chạy và chạy . có một ai cầm lấy bàn tay của mình không cho mình chạy nữa, vì nhấm mắt nên không biết đó là ai , giờ trong đầu mình chỉ nghỉ đến con quỷ , cố vùng vẫy thoát thân . có một tiếng nói vang lên
-BÌNH TỈNH LẠI ĐI , NÓ KHÔNG CÒN ĐUỔI THEO NỮA” mở mắt ra thì nhìn thấy thằng vĩnh
-sao …..cậu” mình ấp úng .
-cậu vẫn còn sống , làm tôi bất ngờ đấy ”
-sao …sao….chứ ”
-chắc cậu đã biết những gì xẫy ra xung quanh cậu rồi,và cậu nên hiểu rằng cậu đang phải đối mặc với thứ gì ”
bỗng nhiên nó ép sát mặt vào mặt tôi
-cậu…..sẽ…chết”
trong khoảng khắc đó những gì sẩy ra từ tối quá tới giờ bổng nhiên xuất hiện rõ mồn một trước mắt mình , nước mắt lăn dài , vậy những gì mình thấy không phải là giất mơ , hay mình tưởng tượng ra, mình thật sự sợ mình chưa bao giờ có cảm giác tệ hại như thế này
– xin cậu hãy giúp tôi…..xin cậu ”
3 CHẠY TRỐN
– nếu giúp được cậu thì tôi đâu để đến lúc này, cậu đã đưa con quỷ đó lên và cậu sẽ là chính người đưa nó trở về địa ngục”
Mình ngạc nhiên
-mình đã đưa nó lên hồi nào chứ ” .
-Cậu thử nhớ tối hôm đó đi , nếu cậu không tiếp thêm dương khí cho nó ,có lẽ nó đã trở về địa ngục rồi , cậu đã phá tan công sức của nhưng anmi ”
-Anmi là ai chứ ” mình thắc mắt .
– đó là những người cậu đã thấy hôm nọ ,trong đó có cả tôi , nhưng điều đó giờ không còn quan trọng, quan trọng bây giờ là phải diệt được con quỷ đó ”
Mình bối rối càn thêm bối rồi
-vậy bây giờ phải làm sao ”
Trái ngược với sự bối rối của mình thằng vĩnh có vẽ rất bình tỉnh
-cậu có một vị thần bảo hộ ,luôn đi theo và bảo vệ cậu đó là lý do vì sao tới giờ này cậu vẫn còn sống , nhưng vì thần đó sẽ không thể bảo vệ cậu hoài được , nên mạng sống của cậu hoàn toàn phụ thuộc vào cậu ”
vĩnh tháo trên cổ ra một sợi dây chuyền có hình con mắt ,nhìn rất kì lạ đưa mình
-cầm lấy đi sợi dây chuyền này có thế bảo vệ cậu ,dù chỉ là một phần nào đó , 7 ngày con quỷ đó sẽ có 7 ngày để bắt cậu , nếu trong 7 ngày nó không bắt được cậu , dương khí nó sẽ yếu đi lúc đó tôi và các anmi có thể giúp cậu ”
vỉnh nói tiếp
-tôi không cần biết cậu sẻ làm gì trong 7 ngày đó , trốn chạy ,ẩn nấu …nhưng nên nhớ cậu không được chết , nếu cậu chết đi con quỷ sẻ vô cũng mạnh , và một điều khủng khiếp sẻ sẩy đến với con người ”
– mình….mình hiểu rồi ” mình ấp úng vì quá sợ hải .
sau khi nói chuyện xong vĩnh đưa mình trở về nhà , khi vừa đến đầu ngỏ thì gập bác tư .mình sẻ nói sơ về bác tư , bác ở một mình trong một căn nhà nhỏ gần nhà mình , bác đã ngoài 70 tuy nhiên bác chỉ sống một mình không vợ , không con , mình nghe mọi người nói bác từng là một pháp sự nỗi tiếng , nhưng không biết tại sao bây giờ lại thành ra thế này , bác và nhà mình khà là thân , hể có món gì ngon thì mẹ mình thường đêm qua cho bác , mình cũng coi bác như ông của mình.
bác tư thấy mình liền nói
-cháu đi đâu tối thế ”
-dạ , cháu đi dạo với bạn một tí ” mình trả lời.
bất chợt bác tư nhìn qua thằng vĩnh , mặt bác sầm lại , lông mày nhíu lại để nhìn rỏ hơn , khuôn mặt bác trở nên rất nghiêm trọng , còn vĩnh thì nhìn đi chổ khác như đang cố tình lảng tránh ánh nhìn của bác tư. – chào bác” vĩnh nói
-À..à chào cháu , cháu là bạn của tuấn hả” tuấn là tên của mình
-cháu tên là gì” bác tư hỏi
-dạ.. vâng cháu tên vĩnh ” vĩnh trả lời
trong giây phút ấy mình có cảm giác rất kỳ lạ về cách nói chuyện của bác tư cũng như là vĩnh .
khi mình định bước vào cổng thì vĩnh cầm tay mình lại và nói
-cậu hãy cận thận với người đàn ông lúc nãy nhé , tốt nhất là 7 ngày tới , cậu không nên gập ông ta”
gì chứ , lúc này mình càng chắc cách nói chuyện kỳ lạ của hai người , có điều gì ẩn khuất mà mình không tài nào hiểu được , vừa dứt suy nghĩ định quay lại định hỏi vĩnh thì chẳng thấy nó đấu cả ,
-thằng này đúng là ,đi ít nhất cũng chào hỏi một tiểng chứ ”
mình quay đâu bước vào nhà , lúc này trong đâu mình không còn suy nghĩ về con quỷ nữa, thay vào đó mình lại suy nghĩ về những lời của thằng vĩnh , tại sao phải cẩn thận với bác tư chứ , không lẽ bác tư có liên quan gì trong chuyện này , suy nghĩ hoài cũng mệt , mình quyết định đi tắm một lần nữa , đúng là lần này không có chuyện gì xẩy ra cả , đúng là ngày hôm nay mệt mỏi quá rồi , vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ một giắc tới sáng, có lẽ đây là giắc ngủ ngon nhất từ hôm qua tới giờ , bởi mình không gập giấc mơ , hay mộng mị gì cả , nhìn sợi dây chuyền mà hôm qua thằng vĩnh đưa cho mình , chắc có lẽ nó đã giúp mình .
ngày thứ 2
Mình thay đồ chủng bị đi học ,thì nhớ rằng hôm qua lo chuyện con quỷ quá mà chưa học bài , hazzzz hôm nay dò bài củ chắc mình chết sớm . Vừa bước chân ra khỏi cổng thì đã gập bác tư ,mình có cảm giác như bác tư đang đợi mình ra
– chào bác tư , bác làm gì ngoài này sớm vậy ạ”
– à bác đang tập thế dục cho nó khỏe ,dạo này bác thấy hơi mệt trong người ”
– à vậy ạ, thôi cháu đi học đây ”
– khoan đã , cháu có thể kể cho ta vài điều về bạn cháu được không ”
– bạn cháu , ý bác là thằng vĩnh á hả ”
– đúng rồi”
lúc này mình nhớ lại những lời dặn của thằng vĩnh tối hôm qua , mình tìm cách lảng đi câu hỏi của bác tư
– thôi trể học rồi , có gì cháu sẻ nói chuyện với bác sau
– ừ, vậy cũng được
tự nhiên mình cảm thấy có lỗi với bác tư , vì bình thường có chuyện gì cũng hay qua nhà để tâm sự với bác , mà hôm nay phải nói dối bác như vậy , thôi để tí nữa hỏi thằng vĩnh xem sao .
cũng như thường ngày mình đến lớp , mấy thằng bạn thì lúc nào cũng cấm đầu vào chiết dt chơi game , thằng vĩnh ngồi bàn cuối để đọc sách , mình liền chạy ngay đến chổ thằng vĩnh
– Ê ,vĩnh ”
– có chuyện gì sao ” nó nói chuyện với mình trong khi trong tay vẫn cầm chầm chầm cuốn sách
– về chuyện hôm qua đó , tại sai cậu lại keo mình cẩn thận với bác tư , không lẻ bác tư có liên quan gì sao ”
khi nghe mình nói tới chuyện này thằng vĩnh buôn cuốn sách trên tay xuống , nó nói nhỏ vào tai mình
– mình nghi ngờ chính bác ấy đã chỉ điểm cho con quỷ tới bắt cậu ”
– gì chứ , sao cậu lại nghĩ như vậy ”
– vì tớ thấy âm khí tỏa ra trên người bác ấy rất nhiều , tớ chắc rằng bác ấy với con quỷ có liên quan gì đấy ”
– không đâu , không thể nào bác ấy đối sử với mình như vậy ”
– tại cậu không biết thôi , nếu cậu chết đi con quỷ sẻ có một sức mạnh rất lớn và nó sẻ chia sẻ một phần sức mạnh của mình cho những người đã giúp nó”
vĩnh tiếp tục :
– theo tớ biết bác tư từng là một pháp sư , tuy nhiên ông ấy đã mất hết sức mạnh , cho nên ông ấy làm chuyện này cũng không có gì khó hiểu ”
– nhưng ông ấy rất thân với tớ , với gia đinh tớ , làm sao ông ấy hại tớ được chứ ”
– trong thế giới của pháp sư , không có chuyện gia đình , hoặc tình cảm , họ chỉ nghỉ đến làm sao để đạt sức mạnh cao nhất , thậm chị phải đánh đổi hết tất cả mọi thứ ”
vĩnh nói tiếp :
– cậu biết vì sao hầu hết pháp sư không có gia đình không , vì họ đã giết cả gia đình để mua lấy sức mạnh ”
mình đã ngồi bệt xuống ghế sau khi nghe vĩnh nói , chân tay mình trở nên bủn rủn , không còn tí sức lực nào , lúc này mình cảm thấy ghê tởm ông ta , vậy mà bao năm qua mình đã yêu quý ông ấy , còn xem ông ấy như ông ruột của mình vậy mà….TÙNG,TÙNG….TÙNG , tiếng trống báo hiệu cho giơ vô lớp , mình lết đôi chân mệt mỏi trở về bàn học , trong những tiếp học ấy , đầu óc mình không thể nào ngừng suy nghĩ về ông ta

0
chào cả nhà, hôm nay em quyết định chia sẻ về câu chuyện bạn T của em trải qua trong 1 chuyến đi du lịch vũng tàu. bạn em là một người điềm tĩnh, không tin có ma trên đời, thế mà sau lần đó, bạn ấy đã có cái nhìn hoàn toàn mới về thế giới tâm linh.📷T thuê 1 phòng tại nhà trọ X ở Vũng Tàu. T định thuê khoảng 2 tuần. Nhìn nhà trọ tươm tất mà giá cả phải chăng nên T thấy vui trong...
Đọc tiếp

chào cả nhà, hôm nay em quyết định chia sẻ về câu chuyện bạn T của em trải qua trong 1 chuyến đi du lịch vũng tàu. bạn em là một người điềm tĩnh, không tin có ma trên đời, thế mà sau lần đó, bạn ấy đã có cái nhìn hoàn toàn mới về thế giới tâm linh.

📷

T thuê 1 phòng tại nhà trọ X ở Vũng Tàu. T định thuê khoảng 2 tuần. Nhìn nhà trọ tươm tất mà giá cả phải chăng nên T thấy vui trong lòng vì có thể tiết kiệm khoản tiền cho dự tính làm ăn nho nhỏ. Khi T đang loay hoay mở cửa thì thu hút sự chú ý của những hàng xóm chung quanh. Bà C (một người hàng xóm sống ngay bên cạnh phòng T thuê, phòng T thuê là phòng 302) nói khẽ: “Thấy cậu lạ, chắc là người ở xứ khác đến đây trú ngụ. Tôi thấy cậu hiền, lịch sự nên tôi có lời khuyên rằng cậu tốt nhất nên đổi phòng vì phòng này có…M.A”. Vốn là người không tin vào chuyện ma quỷ nên T nói: “Ma quỷ gì bác ơi, thời này là thời nào rồi mà còn tin ba cái chuyện mê tín dị đoan”. Bà C không nói gì nữa, chỉ biết lắc đầu đi vào. Khi T bước vào, căn phòng toát ra một vẻ âm u, lành lạnh. T nghĩ rằng: “Chắc tại mình mệt quá, với lại chưa quen chỗ mới”. Nghĩ thế rồi T bước vào phòng cất đồ, tắm rửa. Từ đây, chuỗi sự kiện kinh dị diễn ra trong 2 tuần du lịch Vũng Tàu ám ảnh T đến cuối đời không thể nào quên được. Còn tiếp.

0
Đây là lần đầu mình viết truyện. Mong mọi người thông cảmMình tên là H, mình bị cận từ năm 10 tuổi . Có những chuyện lạ xảy ra từ khi mình bắt đầu đeo kính.Có bạn nào thắc mắc rằng nhiều khi không động chạm gì nhưng mà kính vẫn mờ không. Đó là câu chuyện của mình. Vào mùa hè năm lớp 7 mình về quê chơi dì mình ở Bình Phước( Bình Phước là một tỉnh trồng nhiều cây điều)....
Đọc tiếp

Đây là lần đầu mình viết truyện. Mong mọi người thông cảm

Mình tên là H, mình bị cận từ năm 10 tuổi . Có những chuyện lạ xảy ra từ khi mình bắt đầu đeo kính.Có bạn nào thắc mắc rằng nhiều khi không động chạm gì nhưng mà kính vẫn mờ không. Đó là câu chuyện của mình. Vào mùa hè năm lớp 7 mình về quê chơi dì mình ở Bình Phước( Bình Phước là một tỉnh trồng nhiều cây điều). Buổi trưa dưới quê thì có gió mát mát nên mình hay ra những vườn điều xung quanh nhà để nằm ngủ trưa , nhưng lần nào cũng vậy hễ cứ ngủ dậy là mắt kính bị mờ nhưng lại mờ theo một kiểu rất kì lạ,lạ ở chỗ không phải những vết mờ bình thường mà là những vết mờ hình dấu vân tay. Chuyện đó cứ xảy ra nhiều lần cho đến một buổi tối, lúc đó nhà tôi có đám giỗ nên tôi ra vườn điều ấy để nằm bấm điện thoại ,bấm được một lúc thì ngủ lúc nào không hay. Nhưng tới khi tôi tỉnh thì chiếc mắt kính lại xuất hiện những dấu vân tay lại phải lau kính, bực mình nên tôi hét lên má nó mờ hoài rồi tôi tiếp tục ngủ cho đến khi một tin nhắn làm chiếc điện thoại rung lên khiến tôi tỉnh giấc. Một khung cảnh kinh hoàng trước mắt tôi. Đó là một gương mặt gầy gò, thịt như sắp rớt ra từng mảng, ngón tay thì đang chạm vào chiếc kính của tôi. Tôi bàng hoàng quá hét toáng lên lấy hết sức bình sinh đạp vào cái đống ấy và vừ chạy vừa la cho đến khi về tới nhà. Thấy mọi người đang loay hoay làm đám giỗ nên k dám nói chuyện này ra.

📷

Cũng đã hơn 10h tối tiệc đã tàn. Tôi lại lên chiếc giường quen thuộc mà hè nào cũng được nằm để ngủ, kế bên phải chiếc giường là cửa sổ nhìn ra ngoài mấy bụi chuối bụi tre kế nhà còn bên trái là chiếc tủ thờ. Tôi nằm nhưng lại k ngủ được cứ nhớ về chuyện khi ấy nhìn đồng hô cũng đã gần 12h bổng một cơn gió lạnh từ ngoài thổi vô mình ngồi dậy định đóng cửa sổ thì cơ thể mònh đột nhiên cúng đờ ngoài bụi chuối kế nha vẫn là gương mặt ấy nhưng lần này mình k còn sức để chạy nên ngất luôn tới sáng. Sáng ra tỉnh lại kể cho dì mình thì dượng mình ngồi kế bên gạt đi bảo là mê tín. Tối hôm đó k còn dám ngủ một mình nửa mà là kêu dì lên ngủ chung thì một lần nữa mình lại thấy nó. Lay dì mình dậy chỉ cho dì mình xem thì dì mình cũng giật mình la lên. Lúc đó dượng mình ra xem k thấy gì nên bảo chắc mấy cha say xỉn. Dượng xách cái đèn pin ra coi, một lúc sau thì dượng mình quay lại mặt k còn một giọt máu ông kể lại là lúc ra chỗ đó thì k thấy gì nhưng lại nghe tiếng cành cây xào xạc măc dù trời không có gió, dượng mình ngước lên nhìn thì thấy nó ngồi trên cành tre đưa đưa lại dượng hoảng quá nên chạy vào nhà. Sáng hôm sau thì dì dượng và mình chạy theo đường mòn sau 15 phút thì dừng lại trước một căn nhà gạch mái ngói đằng trước là một khoảng sân rộng có trồng cây và để bàn thờ phật, dì mình nói đây là nhà thầy Điền, một thầy pháp có tiếng. Vừ bước vào nhà là ngửi thấy mùi nhang khói, dì tôi cất tiếng gọi. Đằng sau nhà đi lên là một ông cụ cỡ 65 tuổi nhưng vẫn còn khỏe lắm. Ông ngồi xuống dì tôi định kể lại câu chuyện cho ông nghe, vừa mở miệng ra thì ông đã ngắt lời :” Cái vong đấy là vong chết oan, nó định bắt thằng cu này đi nhưng chưa được vì nhà anh chị đấy có thờ thổ địa nên thổ địa canh giữ nó k dám vào, chở tôi lại đó nào” nói xong ông ra sau nhà xách ra cái giỏ rồi theo chúnh tôi về. Về tới nhà ông dừng lại trước vườn điều nơi tôi gặp nó và bảo:” đây chắc là nơi trú ngụ của nó” nói rồi ông vào nhà tôi lấy đồ nghề ra từ chiếc giỏ đặt lên bàn, ông ngồi một hồi lâu rồi bảo:” Vong này nó thấy thằng cu hợp mạng nêm muốn dắt theo để thế nó, nhưng vì có thổ địa canh nhà nên nó chưa làm gì được, tôi vừa thương lượng với nó xong nhưng nó k chịu vì hôm bữa cậu đạp và chửi nó nênnó quyết bắt cậu cho được, chỉ còn cách phải xài vũ lực” nói rồi ông đưa cho dì dượng và tôi mỗi người một lá bùa xong rồi theo ông ra vườn điều, ông cầm một quan bài trong tay rồi hét lớn:

Quỷ thần nghe lệnh về đây

Âm binh thiên tướng diệt vong chốn này

Nói xong ông bảo mọi người cứ an tâm rồi ông ra về. Tối đó tôi ngủ rất ngon. Nửa đêm tôi nghe một tiếng sét lớn. Sáng ra thì một cái cây bên vườn điều ấy đã bị sét đánh nát và có rất nhiều máu chảy ra. Sau này mình hè mình cũng k dám về đó nữa chỉ thỉnh thoảng có việc lại về r đi liền. CÂU CHUYỆN CỦA MÌNH ĐẾN ĐÂY LÀ HẾT

0
Hôm nay cuối tuần mình có thời gian rảnh nên mình sẽ kể tiếp chuyện ma của ông ngoại mình cho các bạn nha.Chuyện này khoảng năm 1955-1956 gì đó, lúc này ông mình đã lập gia đình và có con rồi, thời bấy giờ ông mình đi lính, nhưng là lính Nguỵ ( ở đâu thì phải theo đó, không theo thì khó bề mà ở yên ổn ), mặc dầu mang tiếng đi lính nhưng không có ra trận hay bắn giết gì hết, chỉ canh...
Đọc tiếp

Hôm nay cuối tuần mình có thời gian rảnh nên mình sẽ kể tiếp chuyện ma của ông ngoại mình cho các bạn nha.
Chuyện này khoảng năm 1955-1956 gì đó, lúc này ông mình đã lập gia đình và có con rồi, thời bấy giờ ông mình đi lính, nhưng là lính Nguỵ ( ở đâu thì phải theo đó, không theo thì khó bề mà ở yên ổn ), mặc dầu mang tiếng đi lính nhưng không có ra trận hay bắn giết gì hết, chỉ canh gác hay lòng vòng trong trại lính hoạ hoằn lắm là bị cấp trên sai đi rước gái về cho mấy ổng hay đi đưa thư đòi tiền gì gì đó ( lúc này ông mình con trẻ, mới đi lính thôi, nghe bảo ngày xưa đi lính cho Mỹ lương cao lắm, lại được hưởng nhiều chế độ ưu tiên như cơ sở vật chất, y tế.. V..v )
Ông mình nhớ lại lúc đó cũng gần tết, cấp trên của ông mới gọi ông vào và nhờ ông mình vào rừng tìm cho ông ta mấy bụi lan rừng để tết treo trước nhà cho đẹp. Ông ngoại mình rủ thêm một người nữa để cùng đi vào rừng, hai người lùng sục cả cánh rừng mà không thấy bụi lan nào, nên cả hai quyết định vào sâu trong rừng một tý, mới đi được một đoạn ngắm thì ông mình thấy có con rùa bò ngang ( quan niệm dân gian hở đi đường xa mà gặp rùa thì sẽ gặp chuyện xui xẻo, bất trắc ), biết sắp có chuyện nên ông ngoại mình xoay qua dặn người bạn đi chung rhif đừng có nói gì linh tinh, bậy bạ, rừng thiêng nước độc, linh lắm đó. Nói rồi hai người lầm lũi tìm lan, đến trời tối vẫn không tìm thấy cây lan nào, ở tròn rừng tối nhanh lắm, khoản 3h chiều là đã tối rồi. Thấy trời bắt đầu tối, ông ngoại mình mới quay lại tìm đường ra, tự dưng người bạn đi cùng buộc miệng hỏi : a Bảy ơi anh Bảy, có khi nào mình đi lạc không anh? Ông ngoại mình bèn nói gỡ lại là không có đâu, đừng có lo, nãy mình có đánh dấu đường đi mà. Vậy mà tối đó 2 người vẫn lạc trong rừng, tìm hoài vẫn không thấy mấy thân cây được dánh dấu đường ra. Ông mình để chắc ăn lại dặn người bạn đi cùng là đừng có nói gì bậy bạ nữa, có gì cần thiết hả nói, tại trong rừng thiêng lắm. Kế tiếp ông ngoại mình tìm được một gốc cây to, khá cao lại có nhiều cành lá cũng dễ trèo, ông bảo người bạn đi cùng, cùng trèo lên cây, tối nay sẽ ngủ trên cây, không được đốt lửa vì cũng sợ địch phát hiện. Hai người chọn được hai cành khá to có thể ngã lưng được, nhưng để an toàn thì một người ngủ, một người canh, rồi thay phiên nhau, một lúc lâu sau cũng khoản giữa giữa đêm, thì ông mình thức giấc để canh cho bạn mình ngủ, tự dưng người bạn lại hỏi có khi nào mình gặp cọp không anh Bảy? Vậy là cọp tới, chỉ mới nói câu trước, câu sau chưa trả lời thì đã nghe tiếng gầm của cọp, rồi tiếng bước chân sột soạt dẫm lên lá khô, cây mục trong rừng, mùi hôi thối, tanh tưởi bắt đầu xông tới mũi, hai người ở trên cây mà sợ điếng người, không dám nhúc nhích cụng cựa, bạn ông ngoại mình sợ quá rút súng định bắn thì ông ngoại mình cản lại, nói đừng bắn, coi chừng địch phát hiện, mình cứ ở trên cây, cọp không trèo cây được, khi nào nguy cấp quá thì mình hãy bắn. Ông ngoại mình kể con cọp cứ ngồi dưới gốc cây nhìn lên cành cây chỗ có ông ngoại mình và người bạn, trong bóng đêm mà mắt nó xanh lè ( hiện tượng này là bình thường nha, đêm tối mắt mèo cũng phát sáng trong đêm), vì quá sợ nên ông ngoại mình không dám nhìn vào mắt nó sợ bị thôi miên, nhưng người bạn ông thì cứ nhìn chằm chằm vào đôi mắt đó, rồi đầu óc lơ mơ, tự dưng trèo xuống dưới, ông mình kèo tay lại, thì người bạn nói thấy có người ở dưới vẫy vẫy nói là cọp đi rồi, ông ngoại mình quay xuống nhìn thì thấy gần chỗ với đôi mắt xanh ánh lên trong đêm đó là mấy đốm sáng tưởng là đom đóm, nhưng thật ra mấy đốm sáng như lân tinh đó mà linh hồn của người bị cọp ăn thịt, khi cọp ăn thịt nhiều người rồi thì nó sẽ thành tinh, linh hồn người bị cọp ăn thịt sẽ biến thành mà Trành, phải đi dụ người đến cho cọp ăn, họ chỉ được giải thoát khi con cọp đó chết đi, biết là người bạn mình bị ma Trành dụ rồi, ông ngoại mình mới lấy lá bùa hộ thân của ông cố đeo cho lúc nhỏ tới bây giờ đưa cho người bạn mình, thì người bạn của ông như sực tỉnh hoảng hồn trèo ngược trở lên, ông ngoại dặn người đó tuyệt đối không được nhìn vào mắt nó nữa, hai người cùng nhìn nhau chứ không dám nhìn xuống dưới, ông ngoại mình bắt đầu lẩm nhẩm đọc chú ( ông có dạy ), vì biết nó là cọp tinh rồi nên chỉ cách đọc chú mới mong thoát chết, cứ như vậy đến trời sáng, mặt trời lên. Con cọp vẫn không có ý định muốn bỏ đi, thì may sao lúc đó có con hươu chạy ngang, con cọp bèn đuổi theo con mồi ngay trước mắt, ông ngoại và người bạn đợi thêm một lúc nữa mới dám trèo xuống tìm đường ra, lần này đi được một lúc thì tìm được hoa lan, chỗ mà hôm qua lùng mãi không thấy, đến khi ra khỏi rừng sâu gần đến bìa rừng thì trời cũng đã tối rồi, nhưng ngoài cánh rừng thì yên tâm, không sợ thú dữ. Song song với bìa rừng là con sông, hai người lầm lũi bước hy vọng về kịp trại vì đã đi suốt hai ngày, đói rã rời, thức ăn mang theo chỉ có một ít ( vì không nghĩ bị lạc ), thì có một người đàn ông chèo xuồng từ từ tiến tới, ông ngoại với bạn mừng quá mới xin người đó đi nhờ về chợ, người đó nhìn ông ngoại với bạn ông rồi hỏi đi đâu giờ này, ông ngoại nói dối là vào rừng tìm lan về bán tết, thì người đàn ông đó mới kêu lên xuồng, về nhà ông nghĩ qua đêm, rồi sáng mai hẳn đi, giờ tối rồi, xuống chợ cũng không có ai. Ông mình mừng quá xuống ngay xuồng, tuy ba người trên một chiếc xuồng mà lướt đi trên nước êm lắm, không hề nặng nhọc gì, người đàn ông chèo thuyền cũng rất nhẹ nhàng, được khoản hơn tiếng thấy có ánh đèn đàng xa xa, tới nơi thì thấy đèn đuốc sáng trưng, người đàn ông chèo thuyền nói là hôm nay người ta họp chợ đêm, ông ngoại mình có ý muốn lên chợ, còn ông chèo thuyền thì không muốn, một hai muốn ông ngoại và bạn ông ngoại về nhà ông ta, nhưng ông mình không chịu, dứt khoác lên bờ, bạn của ông ngoại cũng lên theo, ông ngoại cảm ơn rồi trả tiền nhưng ông chèo thuyền không lấy, mà chỉ hậm hực chèo thuyền đi, ông ngoại mình nhìn theo, thấy dáng ở sau ngồi nhìn thấy lạ lạ, rồi vèo cái con thuyền đã không thấy đâu, ông ngoại mình cũng không nghĩ nhiều bỏ lên chợ, thấy mọi người bán nhiều thứ lắm, nhưng tuyệt nhiên không ai bán thức ăn khác với mấy chỗ họp chợ khác, đồ ăn vặt bán rất nhiều, cái chợ rất dài, đi đến cuối chợ cũng không thấy ai bày hàng ăn ra bán, ông ngoại hỏi một người ở đó, thì người đó không nhìn ông ngoại mà bảo là chợ này bán và trao đổi dụng cụ thôi, không bán thức ăn đâu, rồi người đó dặn là có bán thức ăn cũng đừng ăn, ông ngoại hỏi tại sao thì người đó chỉ nói là để đến bây giờ ăn vào coi chừng đau bụng. Hai người mệt quá rồi nên tìm được một cái sạp trống không ai buôn bán gì mới trèo lên đó ngủ, ông ngoại và banh ông ngủ ngay sau đó, chỉ giật mình thức khi có ánh nắng mặt trời chiếu vào mắt, dụi mắt mở ra, định bụng tìm chỗ ăn sáng rồi về trại, thì khủng cảnh trước mắt lại làm ông ngoại mình hoảng hồn, cái chợ tối hôm qua, nhà cửa san sát nhau thì bây giờ là một bãi tha ma mênh mông, ông ngoại mình và người bạn đang nằm trong một cái mộ mà chưa có người táng, người ta xây sẵng, hết hồn lay bạn mình dậy, người kia thức giấc thấy vậy còn hoảng hồn hơn, không ai nói với nhau câu nào, nhanh chân rời khỏi chỗ đó để tìm đường về trại. Trên đường đi ông ngoại mình chợt nghĩ, nếu tối qua những hồn ma ở nghĩa địa đó không họp chợ, thì ông ngoại và bạn mình sẽ tới nhà ông chèo thuyền, mà ai biết được đó là người hay ma? Cũng có thể là ma Trành tới dụ ông ngoại và bạn ông ngoại cho cọp ăn, vì con cọp tinh không bao giờ chịu buông tha con mồi của mình, kể ra mạng cũng lớn lắm thì lúc sáng mới được con hươu thế mạng, rồi lại được gặp cái chợ âm phủ này, ông mình nghĩ trong bụng tới lúc được phép về nhà phải cùng ông cố đến đây cúng tạ ơn, ma thì cũng có ma tốt ma xấu, không phải ma nào cũng hại người…

0
Mấy chuyện này của em có thật và em chỉ nói kiểu giao lưu thôi nên là không dám nói tên người hay tên tổ chức.. nếu ai là người trong câu chuyện hoặc biết đến mà đọc được thì mong tha thứ cho em. Theo em được nghe cô giáo kể lại.. hồi cô vừa làm chủ nhiệm có một chị rất xinh Nhưng là người bị ám bởi ma gà thấy đồn vậy. Vì trường em có học sinh trên toàn miền bắc mà nên là...
Đọc tiếp

Mấy chuyện này của em có thật và em chỉ nói kiểu giao lưu thôi nên là không dám nói tên người hay tên tổ chức.. nếu ai là người trong câu chuyện hoặc biết đến mà đọc được thì mong tha thứ cho em. Theo em được nghe cô giáo kể lại.. hồi cô vừa làm chủ nhiệm có một chị rất xinh Nhưng là người bị ám bởi ma gà thấy đồn vậy. Vì trường em có học sinh trên toàn miền bắc mà nên là chuyện gì cũng thấy có nghe cô nói chị đấy ban ngày thì bình thường nhưng ban đêm thì cực kì xinh đẹp trời tối là mắt sáng long lanh da trắng hồng tóc đen các kiểu nhìn chung là xinh nhưng chả anh nào dám yêu .Có lần có đám ma đi qua cạnh trường tự nhiên chị đấy bị kiểu gì đấy nhưng tự nhiên khỏe mạnh nhảy phát qua cái tường hơn 2m Có cả thép gai .

📷

Bao nhiêu anh khỏe mạnh vào giữ mà ko được cô đi tìm cả buổi không thấy đâu cuối cùng lại gặp chị đấy đứng canhj nhà đám ma nghe tiếng kèn. nhưng bà cô sợ quá không dám vào hỏi luôn . Rồi tới hôm sau chị đấy về. thầy cô hỏi xem đi đâu thì chị ấy chỉ bảo là đi nghe kèn đám ma rồi đoạn trước đấy ko nhớ gì cả… sau thì chị đấy bị cho chuyển về nhà vì gây hoang mang cho bạn bè ..À mà chị đấy chỉ cần khen con gì đẹp là con đấy chết thẳng cẳng luôn máu còn phụt ra mồm với đít nữa nghe người ta nói là bị ma gà nhập vào và ăn hết nội tạng. Nếu khi biết con gì bị ma gà nhập thì dùng súng bắn vào đầu con đấy cho nó chết luôn .con ma không kịp thoát ra thì tiêu diệt được con ma.. còn con ma nhập vào người thì thường là không ăn nội tạng nhưng vẫn có trường hợp bị ăn.. bình thường nó chỉ đòi các thứ thôi. Sau khi bị nhập thì đổi luôn giọng với cử chỉ sức khỏe các thứ luôn…Nhưng cái chị đấy không đáng sợ chị đấy cũng chả muốn như thế đâu… chị đấy chỉ là con trong nhà có truyền thống nuôi con ma nên nó ko hại chị đấy nghe nói là truyền từ đời này qua đời khác không nuôi thì cả nhà chết có chuyện kể lại là nhà nuôi ma gà có một cái chum trong nhà. Mỗi tháng ném vào đấy một con gà sống cho con ma ăn không hiểu kiểu gì tháng sau con gà bốc hơi luôn chả còn cả lông. Nếu quên cho nó ăn nó sẽ đi phá làng xóm. Đấy là truyện ở trường..

Còn ở làng em cũng có nhà như vậy cũng nuôi ma gà. Vào nhà đấy có đặc điểm là nhà không có mạng nhện một tí nào cả..Và không có chổi quét nhà ai. để ý thì nhìn cái biết luôn.. nghe nói mấy ông thầy có cách làm kiểu gì đấy.. hình như là chôn than trước cửa nhà làm con ma ko ra được là cả nhà đấy chết sạch..Việc ma gà nhập thì xảy ra cơm bữa nên em cũng thấy quen rồi..Nó thường đi theo người nhà nuôi nó rồi nhập vào người khác đòi này nọ…Không được thì người đấy bị ăn hết nội tạng nghe nói vậy .. nghĩ cũng ghê .Trước có bà tầm 50 tuổi bị nhập vào người .. mọi người xung quanh vào hỏi thì bà kia bảo đói muốn ăn cơm.. thế là người ta gói cho gói cơm rồi bà đấy ôm gói cơm cười rồi nhảy phát qua cái hàng rào cao mà không sao rồi ngất luôn .Sau bà đấy tỉnh thì bảo không nhớ gì hết và rất mệt.. liệt giường mấy ngày luôn. Cái lạ là sau đấy con ma đấy nhập vào người khác rồi chửi ầm ý cả là cho cơm ko cho thịt 📷 .

Nói đúng cái giọng lúc nhập bà kia luôn. Rồi sau đấy mọi người phát hiện ra con ma này đi theo một cái cô xinh xinh…. và nhà đấy có ma gà. Cô đấy mặc dù xinh nhưng không ai dám lấy làm vợ hết cả. Hình như là có con với một anh nhưng gia đình anh đấy không cho lấy sau phải vác cái bụng bầu đến lấy một anh xấu nhất làng… xấu quá cũng ko ai chịu lấy luôn ..Rồi cô đấy sợ con ma kia nhập vào người trong làng nên là đi vào trong rừng sâu làm một cái nhà sống cùng anh đấy cách khá xa làng em . Nhưng lâu lâu chị đấy ra chợ mua rau lại có người bị nhập. À mà theo lời mấy anh chị kể thì ai bị ma gà bám theo trước khi bị nhập thường mơ thấy rắn hoặc là con vắt

Những người bị nhập phải chạy mà bị ngã úp mặt xuống đất thì con ma mới ra được

hoặc là có ông thầy làm phép.. nghe có vẻ buồn cười nhưng là truyện thật. Có bà bị ma nhập người ta đi gọi thầy về đang khóc đòi các kiểu ông thầy vừa bước chân đến cửa nhà… chỗ người bị nhập ngồi ko nhìn thấy cửa nhà đâu nhưng không hiểu sao vẫn sợ chạy toán loạn ở trên nhà sàn tầng trên mà nhảy phát xuống. Chạy biến luôn :)) Còn nhiều nữa nhưng mà em lười kể quá .cái chuyện đầu là em được nghe từ bà cô dạy sinh học bà cũng khá là già rồi và trường cấp 3 em học cũng có tuổi đời 60 năm rồi nên truyện ma nhiều lắm có mấy chuyện nữa này..Mọi chuyện bắt đầu khi có một chị có khả năng nhìn thấy ma. chắc có căn cửa gì đó vào trường em học cách đây cũng tầm lâu rồi chắc khoảng 8-10 năm gì đó . Có lần chị đấy lên phòng cô hiệu trưởng thì hốt hoảng chạy ra rồi bảo với cô là sao trên vai cô lại có đứa trẻ con thế cô nhưng lúc đấy làm gì có ai đâu làm bà cô sợ hãi tột độ . Trường em cũng có truyền thống giáo dục nên không thể mê tín dị đoan kiểu đó được nhưng bà hiệu trưởng vẫn quyết định gọi thầy về trừ tà… sau thì mọi người mới biết lí do là

Ngày xửa ngày xưa có một chị mang bầu ở nhà rồi rồi mới xuống trường em nhâp học nhưng ko ai biết là có bầu cả … đến khi bụng to thì là mùa đông nên là mặc nhiều áo khoác.. người ta nhìn cũng ko biết.. tưởng là béo thôi..Và sau đấy có đợt tiêm phòng sởi. chị kia không có biết và đi tiêm thế là sảy thai. Nhưng cũng cũng chả ai biết . Chị đấy trốn ở phòng. một mình chị đấy khác đẻ và khác mang đứa con đi vứt vào thùng rác OMG. Sau thì có người qua đấy mới phát hiện ra.. và truy ra là chị đấy.. Nhưng trong trường mà.. chả ai làm lễ gì đâu. À mà em quên nói trường em là nội trú :)) . Tiếp theo đến khi ông thầy pháp kia đến trường và làm lễ trong bí mật mới tòi ra thêm nhiều con ma nữa.. và nhiều câu truyện đáng buồn nữa.. sau em sẽ kể tiếp

0
Chào các bạn! Mình đọc đã nhiều truyện do các thành viên viết nay mình xin kể lại hầu các bạn đọc dựa trên các truyện thật do người nhà mình kể lại. Nhà mình từng làm xây dựng và vận chuyển cơ giới ở miền tây nên công nhân và người thân mình từng có dịp gặp nhiều chuyện kì lạ. Mình nghe cho vui vì nữa tin nữa ngờ cho đến khi tận mắt mình găp bóng trắng đứng trước cửa phòng...
Đọc tiếp

Chào các bạn! Mình đọc đã nhiều truyện do các thành viên viết nay mình xin kể lại hầu các bạn đọc dựa trên các truyện thật do người nhà mình kể lại. Nhà mình từng làm xây dựng và vận chuyển cơ giới ở miền tây nên công nhân và người thân mình từng có dịp gặp nhiều chuyện kì lạ. Mình nghe cho vui vì nữa tin nữa ngờ cho đến khi tận mắt mình găp bóng trắng đứng trước cửa phòng mình lúc mình ở kí túc thì mình mới hoàn toàn tin vào thế giới tâm linh.
1Truyện ma ở miền tây:

P1. Lúc Ba mình còn trẻ thường hay đi chơi đêm với các bạn cùng xóm, thời đó là những năm cuối 80s, trong xóm căp mé sông có một ông đi câu bị chết trôi vì say rượu, không biết vì sau mà hồn ma ông ấy không theo vợ con về nhà mà ở luôn ngay bờ sông ấy thành quỷ hiện hồn về trêu ghẹo những ai đi ngang qua khi trời sẩm tối. Ba mình kể lại rằng ông ấy thường xuyên dọa ma bằng cách hiện thành một cục đen sì giữa đường nơi ông ấy mất, vì chổ đó hai bên cây cối um tùm không có nhà ở gần nên ban ngày đã vắng vẻ ban đêm còn khiếp sợ hơn kể từ sau khi ông ấy thành quỷ. Thanh niên trong xóm nếu có đi chơi về tối đều không dám đi một mình mà phải đi theo nhóm, nếu không thì phải có người đi theo đưa về rồi đến giữa đoạn đường ấy thì mạnh ai nấy xoay lưng chạy theo hướng về nhà mình. Chuyện ông cắm câu say rượu chết thành quỷ chưa hết sợ thì lại có thêm một phụ nữ chết trôi bên kia sông thành ma dọa người. Lúc ấy phương tiện đi lại chủ yếu là ghe xuồng chứ chưa có xe máy như bây giờ. Ai đi chợ sớm hay về tối hễ đi ngang qua là chị ta xin quá giang. Thành ra ai cũng sợ bơi xuồng cặp hai bên mé vì một bên có quỷ hiện hình còn một bên là ma xin quá giang nên người ta cứ nhắm giữa sông mà bơi chứ chả ai gan dạ mà bơi gần bờ.
Sau này đến năm 1997 thì chuyện cũng lắng xuống, không còn ai nhắc đến nữa. Nghe nói là sau trận mưa giông, sấm sét đánh cháy đọt cây dừa chổ quỷ hay hiện hình, kể từ đó không ai còn thấy ổng hiện về nữa.

P2.Các chú công nhân nhà mình thường xuyên đi làm công trình ở xa như Cần Thơ, An Giang, Sóc Trăng, Trà Vinh..nên gặp ma như cơm bữa.
Hôm đó xà lan nhà mình vận chuyển xe ở gần bến ninh kiều CT ( xà lan là chiếc phà nhỏ để chở xe cuốc xe cẩu). Tối hôm đó có 2 chú ngủ giữ xà lan nhưng có một chú mê nhậu nên đi theo chủ xe cẩu nhập hội, nên chỉ còn một chú ngủ trên cabin xà lan. Gần nữa đêm thì chú đó thức dậy đi về sinh, nhìn lên bờ thấy có một cô gái ngồi một mình quay lưng về phía chiếc xà lan, đoán là đang chờ người yêu hay ai đó nên chú ấy cũng không thắc mắc mà quay lại ngủ tiếp. Nhưng nằm lăn lộn một hồi cũng không ngủ được, nhìn lên bờ vẫn thấy cô gái ngồi đó, tuy chỉ nhìn từ phía sau lưng nhưng vì cái dáng thanh mãnh trông cũng xinh nên chú ấy định lên bờ làm quen nói chuyện xả giao với cô ấy. Nhưng chưa kịp ngồi dậy thì chú ấy bỗng sững người, cô nàng đứng dậy bỏ đi nhưng đi như bay vì không hề có chân. Toàn thân chú ấy lạnh toát mồ hôi, khoảng cách chưa đầy chục thước nên chú ấy nhìn thấy rất rõ. Sợ quá nên chú ấy định nhổ neo nổ máy chạy đi nhưng kẹt là chú kia với ông chủ xe cẩu còn chưa về mà ở lại một mình thì chú ấy không dám nên chỉ biết chui xuống hầm ngồi co ro đợi mấy người kia về.
P3. Lần nọ mấy chú mình thi công công trình đào ao tôm dưới TV. Tối đó mọi người giăng võng ngủ giữ xe như mọi khi thì có một chú tự dưng chửi thề ” Đ.M phá quài* nha ( phá hoài). Mấy chú kia nghe thấy liền hỏi chuyện gì vậy, ai làm gì mày hả, chú kia liền kể ” tao đang ngủ thì tư dưng bị đè, một thằng nào đen thui bóp miệng tao, tao thấy nhưng không cử động được, vùng quậy nảy giờ mới dậy được nên tao mới chửi…
Chuyện tưởng có vậy nhưng đêm nào từng người trong các chú ấy cũng bị đè nên các chú ấy mua gà về cúng váy thì không còn gặp nữa.
P4. Ma dẫn đường. Bà nội mình gốc ở Trà Vinh. Bà Cố sinh bà nội mình ra không được bao lâu thì mất vì bệnh sau khi bị ma dẫn đường. Bà nội mình kể, lúc mới sinh bà được 3 tháng thì có người mời ăn cưới, TV khi đó rừng nhiều lắm, muốn tới nơi bà cố và người làm phải đi qua một cánh rừng. Bà cố ngồi trên lưng ngựa còn người làm thì đi bộ theo. Hai người một ngựa đi hoài mà không thấy tới, nhìn trước thì vẫn thấy đèn đỏ sáng trưng như đám cưới nhưng hai người đi hoài vẫn không đến nơi. Nghi chuyện chẳng lành nên bà cố bảo người làm quay về, bà cố kiệt sức nên người làm vừa đỡ bà vừa điều khiển ngựa, ngựa khôn nên tự tìm được hướng về nhà. Về đến nhà được 3 hôm thì bà cố mất vì bệnh.
2. Ma ở Singapore
Truyện này mình nghe bạn kể lại khi du học ở Singapore. Bạn mình khi đó học tiếng Anh ở trường D. Khu Kovan, bạn nào đã qua Singapore chắc sẽ biết về trường đó vì Singapore rất bé, nhỏ hơn TP HCM nhiều về diện tích. Trường D. Là tập đoàn lớn chuyên về đào tạo quản lý nhà hàng ks và tiếng Anh…
Bạn mình thuê phòng trọ ngay phía sau sân bóng của trường để tiện đi lại. Căn nhà ấy chỉ có người Việt ở, 4 phòng ngủ trong đó có 1 phòng master bedroom có phòng tắm bên trong. 1 phòng nữ và 2 phòng nam. Phòng nào cũng có 6 người nên phí thuê rất rẻ so với mặt bằng chung vì Singapore nhà rất đắt.
Mọi chuyện bắt đầu khi có một anh ngủ trưa bị nhát, hôm đó các anh khác đều đi học, một mình ở trong phòng yên tĩnh nên anh ấy định làm một giấc, đang thiêu thiêu ngủ thì anh ấy mơ màng nghe tiếng con nít cười khúc khích, mình nặng triễu như ai đè, mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy có đứa con nít đang bay ngoài sân và nhìn anh rồi cười. Tỉnh dậy anh ấy kể cho cả nhà nghe nhưng có người tin người ngờ vực nói anh ấy say nắng nên thấy bậy bạ. Đang nói chuyện bàn tán thì phía bên phòng nữ vang lên tiếng la hét :” ma…
Mọi người chạy lên lầu xem chuyện gì thì có một chị hớt hở từ phòng tắm chạy ra la om sòm, trên người quấn mỗi chiếc khăn tắm@@ luôn miệng kêu có ma nói bên trong phòng tắm có vân tay máu trên tường, kêu vào đó xem, chị ấy vốn hiền lành lại có uy tính nên trong nhà ai cũng nể và tin tưởng chị ấy nên không cần kiểm tra nhưng ai ai đều tin vào chị ấy. Lúc đó ai cũng sửng sờ nên không ai còn ngại trên người chị ấy đang mặc gì nữa. Chị ấy kể chị ấy tắm xong thì theo thói quen tắt đèn rồi đóng cửa ra ngoài, vừa ra khỏi phòng tắm thì chị ấy nghe tiếng cái vòi sen rớt xuống đất, chị ấy vào nhặt lên rồi đi ra ngoài nhưng lạ thay, cái vòi lại rớt xuống một lần nữa ( vòi inox nên không gãy). Nhưng khi bước vào thì hỡi ơi, trên tường bên trong phòng tắm đầy dấu tay máu, chị ấy hoảng quá nên hét ầm lên kêu cứu, trong nhà lúc này ai cũng tin nhưng có một anh người bắc tên là C thì không tin ( anh này tính tình láu cá lại thích thể hiện nên ai cũng trêu là C.đô Sin) Cường chửi Đ. con mẹ tao đ..eo có tin ma. Ngon dọa tao nè. Thì tối đó lúc đang ngủ thì mọi người bỗng nghe tiếng anh C hét lên ” ui mẹ ui tha cho con”. Vì là ai cũng sợ ma nên không ai dám ngủ trong phòng mà tập trung lại xuống phòng khách ngủ nên vừa khi nghe tiếng la của anh C là mọi người xúm lại hỏi anh C thấy gì. C bảo đang ngủ thì tay mò trúng vật gì giống như tim heo, bốc lên ngửi thì tanh mùi máu nên anh ta mếu máo hét lên nhưng khi đèn bật lên thì không thấy gì.
Sau đó có một chị đem chuyện kể cho chị osin người Philippin hàng xóm thì chị ấy cũng gật đầu kể là chị ấy cũng có thấy bóng cô gái đi vào phòng ngủ của chị ấy nhưng là vì nhà đạo thiên chúa nên gia chủ không cho cúng bái đốt nhang. Căn nhà trọ sau này giải tán trả về chủ cũ không có anh chị Việt nam nào ở đó nữa.

Mình phải đi ngủ rồi, có tg mình kể tiếp chuyện ma ở Trung Quốc mà nhỏ bạn người Hàn Quốc từng gặp và kể lại nhé.

0
Xin chào mọi người, câu chuyện mình sắp kể sau đây là 1 câu chuyện tình có hơi hớm liêu trai do chính bà nội nuôi của mình kể lại. Bà khẳng định với mình đây là 1 câu chuyện có thật 100%. Và bà kể cho mình nghe không chỉ vì mục đích thoả mãn tính tò mò của mình, mà còn là 1 lời cảnh báo cho mình và bất cứ ai nghe câu chuyện này đều nên biết tránh đi vào vết xe đổ của bà.Bà nội...
Đọc tiếp

Xin chào mọi người, câu chuyện mình sắp kể sau đây là 1 câu chuyện tình có hơi hớm liêu trai do chính bà nội nuôi của mình kể lại. Bà khẳng định với mình đây là 1 câu chuyện có thật 100%. Và bà kể cho mình nghe không chỉ vì mục đích thoả mãn tính tò mò của mình, mà còn là 1 lời cảnh báo cho mình và bất cứ ai nghe câu chuyện này đều nên biết tránh đi vào vết xe đổ của bà.
Bà nội nuôi của mình luôn tự hào thời 19 – đôi mươi bà là cô gái đẹp nhất làng. Để chứng minh điều đó, bà luôn chìa ra tấm hình trắng đen thời bà còn trẻ cho con cháu xem. Công nhận hồi trẻ bà đẹp thật. Không hề son phấn mà nét nào ra nét đó. Nếu so với vẻ đẹp của hiện tại, thì bà ngày ấy có khuôn mặt trái xoan với ánh nhìn pha chút Diễm Hương và nụ cười pha chút Giáng My vậy đó. Dĩ nhiên là hoa đẹp sẽ có nhiều bướm ong ve vãn, và bà là cô gái mà hết 90% chàng trai của làng theo đuổi. Bà bảo, ngày ấy mẹ của bà luôn cảnh báo bà đừng dại dột cho đàn ông chạm vào người. Chạm vào chỗ nào thì sẽ phình to chỗ ấy, nên bà sợ lắm. Gặp con trai trêu ghẹo là bà bỏ chạy vắt giò lên cổ.
Ấy vậy mà mối tình đầu của bà không phải là 1 người bình thường, mà là 1 hồn ma người lính trẻ.
Mỗi năm cả gia đình bà hay đi tảo mộ. Trong khu mộ tập thể với rất nhiều mộ khác nhau chứ không chỉ riêng mộ của tổ tiên bà. Mà gia đình luôn có thói quen mỗi khi tảo mộ thì không chỉ thắp hương dọn cỏ cho mộ phần của tổ tiên thôi đâu, mà còn cho cả những ngôi mộ lân cận gần nhất nữa. Mẹ của bà (tạm gọi là bà cố nhé!) bảo làm thế để “hàng xóm láng giềng” đối xử tốt với ông bà tổ tiên của mình. Và luôn luôn, bà nội nuôi của mình đặc biệt ưu ái thắp hương, cúng trái cây, và dọn cỏ kĩ lưỡng cho 1 ngôi mộ cách ngôi mộ của tổ tiên bà vài bước chân. Đó là 1 ngôi mộ có in hình 1 chiến sĩ đã khá nhoè nhưng vẫn có thể nhìn được vẻ mặt khôi ngô tuấn tú của người đó. Bà kể với vẻ vừa hóm hỉnh vừa tự hào rằng nhan sắc của Tiêu Ân Tuấn (1 diễn viên Đài Loan mà bà thần tượng) chỉ đáng “xách dép” cho người lính ấy. Ngôi mộ của anh như từ rất lâu không có người nhà quan tâm vậy. Bà nghĩ chắc cha mẹ của anh đã mất rồi, còn các anh/chị/em gì đó chắc lo làm ăn buôn bán nên chả còn ai quan tâm đến anh, 1 người đã chết. Bà tả cảm giác của bà dành cho anh đầy sự cảm thương như cảnh Thuý Kiều khóc mộ Đạm Tiên vậy đó. Những lần đang dọn mộ 1 mình cho anh, bà luôn thỏ thẻ với những lời an ủi và cả tiếc nuối. Bà vô tư nói “Giá mà anh với em sanh ra cùng 1 thời kì, cùng 1 làng quê, thì chắc mình sẽ lấy nhau rồi”.
Chỉ có 1 câu nói ấy thôi, mọi chuyện rắc rối về sau đổ ập lên đời bà tạo thành 1 kí ức vừa ngọt ngào và cũng ngập tràn cay đắng đau thương.
Đợt tảo mộ ấy về thì bà đột nhiên bị sốt. Nhiệt độ cơ thể có khi thì 38 độ, có khi 40 độ, rồi lại hạ xuống 37 độ… Bà mê man suốt cả 3 ngày. Và chỉ toàn được bón cháo trắng với chút xíu muối. Tuyệt nhiên không ăn được thịt. Mấy lần bà cố xót con nên nhừ chút thịt vào cháo vừa đưa tới miệng là bà nội nôn thốc nôn tháo cả hết. Qua ngày thứ 3 thì bà hết sốt, nhưng lại thích ăn chay và không thích ra khỏi phòng ngủ của mình. Đàn ông con trai nào tới gần thăm hỏi là bà nạt nộ xua đuổi hết. Còn với phụ nữ thì bình thường. Có 1 đêm nọ, bà cố vô tình nghe thấy tiếng nói lầm bầm khe khẽ trong phòng ngủ của bà nội. Bà cố không đẩy cửa vào vội, mà chỉ khẽ áp tai vào vách cửa buồng nghe kĩ coi con mình đang nói gì. Bà cố nghe bà nội nói chuyện trai gái rồi cười rúc rích với ai đó nên mới lén vén màng nhìn vào. Và dưới ánh sáng hăn hắt khi mờ khi tỏ của đêm trăng rọi vào cửa sổ căn buồng, bà cố như ngất đi khi thấy đứa con gái yêu quý của mình ngồi bó gối trên giường, mặt thì xoay vào vách đang trò chuyện với 2 cái bóng hắt trên tường. 1 bóng hình phụ nữ là bóng của bà nội, còn cái bóng kế bên thì cao dong dỏng nhìn không có vẻ gì là bóng của 1 người phụ nữ cả.
Bà cố thấy vậy lập tức quay trở về phòng lay chồng dậy để cùng qua phòng con gái. Nhưng khi 2 người qua thì chỉ thấy bà nằm ngủ ngon lành trên giường như không có chuyện gì xảy ra. Bà cố lay bà nội thức dậy hỏi chuyện nhưng không dám đề cập thẳng vấn đề vì sợ bà hoảng sợ. Chỉ hỏi qua loa là ban nãy bà có thức dậy giữa đêm hay không thôi. Nhưng bà chỉ ngơ ngác trả lời là ngủ suốt chứ đâu có thức dậy khi nào đâu. Sau vụ việc ấy thì Bà cố bị chồng quở là mắt mũi kèm nhèm, nhưng với bản năng người mẹ Bà cố đã nghi ngờ có 1 chuyện không lành xảy ra.
Và đúng là như vậy thật.
Tình trạng mộng du nói chuyện yêu đương một mình của bà nội ngày càng trở nặng hơn. Nặng tới mức bà đi đâu gặp ai cũng khoe đã có người yêu rất đẹp trai và hiền lành tử tế. Mỗi ngày bà đều trang điểm chút phấn son kể cả khi đi ngủ vì muốn người yêu thấy bà luôn xinh đẹp nhất. Bà còn lấy cả tiền tiết kiệm đi mua áo sơ-mi và quần tây dành cho đàn ông rồi cất trong phòng nữa. Kì lạ ở chỗ, trong nhà bà mà ai bị lạc mất món đồ gì thì bà nội cũng đều giúp được họ tìm ra ngay món đồ ấy. Có 1 dạo nọ, có 1 gã thanh niên đến xin thuê 1 chiếc xuồng của nhà bà. Lúc ấy, chỉ có bà cố ra tiếp đón gã ấy. Đột nhiên bà nội từ trong phòng chạy vọt ra trên tay lăm lăm cái rìu bửa củi gào thét hăm he & xua đuổi gã thanh niên ấy. Gã thanh niên hoảng hốt bỏ chạy. Bà cố và mấy người trong nhà gặng hỏi nguyên do thì bà nội mới nói là gã ấy có ý đồ xấu, hắn chỉ viện cớ thuê xuồng chứ thật ra muốn dọ tình hình nhà bà để ấp ủ âm mưu giết cướp. Bà cố không tin con gái, bảo mới lần đầu gặp người ta sao gieo tiếng ác rồi. Nhưng bà nội kiên quyết khẳng định gã kia là kẻ xấu và cấm người nhà không được chào đón hắn nữa. Bà hăm he nếu hắn tới nữa là bà sẽ giết chết, nên cả nhà ai cũng lo lắng e ngại cho tình trạng của bà. Lúc này, bà cố đã không thể chịu đựng hơn được nữa. Tối đó bà rình bắt quả tang tại trận con gái đang ngồi nói chuyện một mình trong buồng ngủ. Bà nội không thể chối cãi nên đành khai thật sự tình cho bà cố nghe. Bà nội thú nhận là bà đang yêu say đắm 1 chàng trai và người ấy chỉ là … 1 hồn ma người lính trẻ. Người ấy chết trận lúc đang cố gắng giúp người dân di tản tới nơi an toàn. Rằng đó là 1 người tốt không cố ý hãm hại ai, vì còn trẻ chưa có người yêu nên khi chết rồi hồn vẫn còn vấn vương cõi tục. Khi gặp bà nội lúc ấy quá đẹp lại buông lời yêu thương nên người lính cô độc kia theo bà về nhà. Những việc mất mát đồ đạc trong nhà đều nhờ người ấy chỉ bà tìm thấy, kể cả việc vừa rồi cũng do người ấy báo trước với bà sẽ có kẻ xấu giả dạng thuê xuồng rồi tìm cách giết hại. Bà cố nghe xong rụng rời cả tay chân. Bà lo lắng sợ hãi tột độ khuyên nhủ bà nội hãy cắt đứt ngay với vong linh đó vì âm dương cách biệt không có kết quả tốt đẹp. Nhưng bà nội kiên quyết không nghe lời. Sau đó, bà cố ngày nào cũng lôi bà nội lên chùa cầu an cầu siêu, rồi lôi đến cả nhà mấy ông bà thầy bói để trục ma diệt yêu, nhưng đều công cốc. Người ta bảo “đi với Phật mặc áo cà sa, đi với ma thì mặc áo giấy”, nên người nào tiếp xúc với âm linh thì sức khoẻ dễ tổn hại. Và bà nội cũng không phải là 1 trường hợp ngoại lệ. Bà tiều tuỵ hẳn đi. Dù mỗi ngày cũng ráng ăn uống 3 bữa, nhưng sắc mặt vẫn không thể khá hơn. Bà cố bèn lập đàn khấn vái với lòng chân thành nhất. Bà cố bày mâm cỗ với hương hoa và chút rượu giữa nhà. Rồi bà chắp tay lên ngực thiết tha nói giữa khoảng không như thể đang cầu xin 1 người nào đó đang hiện diện quanh đây: “Tôi cầu xin anh hãy buông tha cho con gái tôi trẻ người non dạ. Âm dương cách biệt nên dù thế nào thì mối lương duyên này cũng phạm ý trời. Tôi cảm ơn anh đối tốt với con gái tôi và với cả gia đình tôi. Nhưng chắc anh cũng biết con tôi ngày càng tiều tuỵ. Anh thương nó thì hãy giúp nó sống an lành hạnh phúc. Con gái tôi còn trẻ lắm anh ơi. Nó còn cả tương lai phía trước, còn biết bao hoài bão. Tôi không muốn nó chết, nó bỏ vợ chồng tôi. Tôi cầu xin anh!”
Thế là cả đêm đó bà cố thức trắng cầu xin vô cùng khẩn thiết. Bà cố chốc chốc lại khóc rưng rức rồi lại van xin. Bà không biết vong linh đó có nghe hiểu được nỗi lòng của bà hay không, nhưng có 1 sáng nọ con gái ra nói với bà là sẽ không gặp lại người con trai ấy nữa đâu vì người ấy đã đi rồi.
Bà nội kể với giọng đầy xúc động, ngay cái đêm mà bà cố khấn vái cầu xin thì khi ngủ bà nội chỉ nằm mơ thấy anh về nói là anh phải đi về núi nên sau này không thể gặp lại nhau được nữa. Anh khuyên bà nên giữ gìn sức khoẻ và hãy sống hãy yêu như những người bình thường khác. Anh đi rồi nên nếu có nhớ thì anh sẽ hoá bướm bay về đậu trên vai trái, còn bà nếu có còn chút nhớ tiếc thì ghé mộ thắp cho anh 1 nén hương là được.
Rồi từ đó về sau, bà không còn gặp lại anh nữa, dù chỉ là trong mơ. Bà buồn suốt cả năm trời. Về sau thì không còn cảm giác yêu ai được nữa. Chỉ khi cha mẹ “nắm tóc gả đi” thì bà ừ đại, bà nói vậy đấy.
Mình mới hỏi bà nội là bà có thấy con bướm nào bay về đậu trên vai hay không? Bà bảo rằng không. Nhưng có chuyện cách đây gần 10 năm về trước bà bị trợt chân té ngoài sân nhà. Lúc ngã xuống bà có cảm giác rõ ràng có 1 bàn tay ai đó đỡ lấy phần đầu nên nhờ thế bà chả bị thương gì. Bà nội nuôi của mình ăn chay trường từ thời con gái, cũng hay phóng sanh và làm việc thiện, nên những câu chuyện tâm linh thường hiếm khi “gió máy” lắm, hihihi….
Bà dặn dò sau này mấy cô cậu thanh niên có đi đâu vào chốn linh thiêng như đình chùa hoặc những nơi trang nghiêm như nghĩa trang, thì đừng có mà đùa giỡn nói năng xằng bậy, hoặc nói lời gây thương nhớ giống như trải nghiệm của bà. Bà bảo cõi này là cõi dục, con người ta vì tình yêu và dục vọng mà cứ dằng dưa ân oán và luân hồi. Cho dù có là động vật, hay là ma là quỷ ở cõi dục này cũng không phải là trường hợp ngoại lệ.
Bởi thế, “có kiêng ắt có lành” đấy cả nhà ạ. Dù tin hay không tin vào thế giới vô hình nhưng vẫn nên cẩn trọng thì hơn.

0
Xin chào quý vị và các bạn… tôi biết đến page truyện ma này từ lâu . Chắc cũng khoảng từ năm 2010 . Tuy đọc nhiều truyện trên này và tôi cũng có vài truyện muốn kể cho quý vị cùng nge nhưng ngặt nỗi là tôi không biết cách đăng truyện . Sau khi hỏi 1 bạn cũng hay đọc truyện trên trang này thì được bạn ý mách cho nên hôm nay tôi cũng xin làm phiền giấc ngủ của quý vị tí… câu truyện...
Đọc tiếp

Xin chào quý vị và các bạn… tôi biết đến page truyện ma này từ lâu . Chắc cũng khoảng từ năm 2010 . Tuy đọc nhiều truyện trên này và tôi cũng có vài truyện muốn kể cho quý vị cùng nge nhưng ngặt nỗi là tôi không biết cách đăng truyện . Sau khi hỏi 1 bạn cũng hay đọc truyện trên trang này thì được bạn ý mách cho nên hôm nay tôi cũng xin làm phiền giấc ngủ của quý vị tí… câu truyện như sau…

Bản thân tôi là người gốc bắc nhưng lại được ra lò và lớn lên trong nam ( daklak ) cái từ daklak giờ tôi cũng không nhớ phải viết thế nào cho đúng nữa vì gia đình tôi chuyển về bắc từ năm 2007 . Đến giờ cũng ngót chục năm rồi nên không nhớ là điều dễ hiểu…khi về đây trong lúc đang loay hoay kiếm miếng đất để mua thì được mấy ông bác giới thiệu đến nhà 1 ông cũng khá là già. Đúng lúc ông này có miếng đất muốn bán mà nge nói miếng đất này nằm trên 1 ngọn đồi và điều đặc biệt hơn đó là mảnh đất này không bằng phẳng như những mảnh đất khác mà lại bị trũng ở giữa , cứ đến mùa mưa bão hằng măm là nước lại tràn ngập mảnh đất đó nhìn như 1 hồ nước lớn… mảnh đất khoảng 3 mẫu nha
Sau khi mua đất xong thì ông bà già cũng tính đến chuyện xây nhà còn về phần tôi thì cũng rất nôn nóng được ở nhà mới ;)) và cái ngày tôi chờ đợi cũng đến . Nhưng lúc làm nhà đổ móng quá thấp nên vào ở được năm đầu tiên . Mình nhớ năm đó là khoảng tháng 7 hay tháng 8 gì đó . Năm đó lũ lụt nhiều nơi và nhà mình cũng không ngoại lệ . Nước dâng lên cao và ngập cả vào nhà . Mình đứng trong nhà mà nước ngập lên tận đầu gối là các bạn biết rồi đấy. Cá còn bơi cả vào nhà cơ mà. Nhà mình nuôi cá

Mà lũ lụt không làm cho mình sợ bằng câu chuyện bác mình kể cho những người trong nhà mình nge… câu truyện như sau

Cách đây gần chục năm ở miếng đất này có 1 bà đi làm đồng mà trời nắng quá bà bị mệt vì say nắng nên bà lên chỗ cái cống nước phía sau nhà sinh nhà cô chú bà ngồi ngỉ ở đó nhưng đến chiều muộn khi mọi người đi làm về thì phát hiện bà này đã chết ngồi ở ngay dưới miệng cống . Mình nge kể là hôm đó trời nắng rất to mà lúc còn xớm mặt trời đang ngả bóng mà ngồi chỗ cống đó thì mát lắm nhưng đến trưa muộn lúc mặt trời lên cao thì không còn bóng mát nữa và vì nà này bị chết mà phơi ngoài nắng nguyên 1 ngày nên da thịt bà này bị nứt hết ra nhìn thấy nước và máu chảy ra từ những vết nứt đó và kinh dị hơn nữa là khi họ kéo xác bà này lên thì da thịt ở cánh tay bà này bị ông kia kéo tuột ra luôn vì thịt bị chín

Lúc đó mình không còn sợ câu chuyện nữa mà mình lo sợ 1 chuyện khác… đó là cái cống bà đó chết nằm ngay sau wc nhà mình chỉ cách nhau 1 bức tường . Bác mình còn kể là bà đó hay hiện về chỗ cái cống đó lắm và chính bác mình cũng đã gặp bà đó 2 lần khi đi ngang qua đó vào ban đêm… nhà bác mình cũng có mảnh đất gần đó nhé

Tuy thế nhưng mình chưa gặp lần nào… nói thật thời đó mình rất hay đi chơi game về muộn đêm nào cũng 12h đem mới vác mặt về như kiểu ăn trộm… mình cày game crossfire… có bạn nào muốn solo thì pm mình ;))

Mọi chuyện bình yên cho đến khi gia đình mình chuyển lên chô đất cao hơn và xây nhà khác để ở và sự bình yên kết thúc từ đó . Năm nhà mình xây nhà khác là khoảng năm 2011 gì dó ngôi nhà mới cách nhà cũ khoảng 50 mét thôi . Ngôi nhà cũ gần như là bỏ hoang . Chỉ dùng nhà tắm và wc thôi…

Sau khi vào nhà mới được 1 thời gian thì mình gặp chuyên này… mình không chắc chắn đâu nhé . Tối hôm đó sau khi đọc truyện ma xong mình chạy qua wc nhà cũ để ỉa thì trong lúc mình ngồi ỉa bên trong thì nge tiếng sột soạt phía sau bức tường ngay sau lưng mình phía cái cống vì sáu đó có 1 bụi cây dọc mùng tốt lắm . Mình chỉ ngĩ là con chó nó rình con mèo nhà ai nên cũng không quan tâm 1 lúc sau tiếng sột soạt kết thúc thì thay vào đó là tiếng ném đá lên mái wc bằng bờ lô… mình bắt đầu nhớ đến câu truyện bác kể và suy nghĩ lung tung . Mình không dám ngồi thêm nữa chùi khu nhanh và xả nước xong đi nhanh ra ngoài nhưng khi mình vừa thò đầu nhìn ra phía góc sân thì mình thấy có cái lưng của ai đang lấp ló sau cái bể nước . Vì không có điện nên mình nhìn không rõ nhé chỉ soi bằng con cục ghặch mờ mờ thôi . Mình chỉ thấy cái lưng đó trong giây lát và cái lưng đó liền biến mất . Mình ngĩ là mẹ nên chạy ra xem nhưng đến lúc ra thì lại không thấy ai … mà trong khi đó cái cổng nằm ngay đó nhưng bị xây bịt lại rồi vậy người đó đi đâu ? Mình chẳng ngĩ gì nữa liền chạy nhanh về nhà… đó là hiện tượng đầu tiên . Lần thứ 2 cách đó khoảng. 1 tuần . Lần này là buổi trưa . Trưa hôm đó thời tiết oi bức nên mình đem võng qua ngôi nhà cũ mắc để ngủ trưa . Vì nhà cũ làm lợp bằng ngói nên rất mát và lại lâu không có người ở lại càng mát… mình ngĩ thế

Lúc mở cửa ra thì bên trong bụi bặm và mạng nhện khá nhiều và đương nhiên là cảm giác mát lạnh như điều hòa bao phủ xung quanh . Bên trong chỉ có 1 cái tủ lốm đốn vết gỉ sét . Loại tủ lâu đời lắm rồi tủ bằng tôn và có gương soi .

Vì cổ quá nên không dùng nữa bỏ bên này . Chô mình mắc võng là ngay cái tủ nhé cái tủ nằm bên tay trái của mình… vì mát nên mình vào giấc ngủ chỉ sau 1 bài hát . Nhưng mình nhớ là lúc mình đang lim dim mát nge ngạc thì mình quay phắt lại phía cái tủ . Hình như mình vừa thấy ai đó vừa đi ngang qua trong tấm gương đó là phụ nữ… mình nhìn vào đó 1 lũc không thấy gì ngĩ hoa mắt nên quay mặt lại nhìn lên trần nhà… đang suy ngĩ mông lung thì nình đảo mắt qua tấm gương thì mình cứng người khi thấy có 1 người phụ nữ tuổi khá cao đứng trong gương nhìn mình bằnh ánh mắt vô tri… không hiểu sao mình cũng nhìn lại và cứ như thế cho đến lúc khuôn mặt người đó từ từ biến dạng . Mặt người đó từ màu trắng bệch chuyển sang màu nâu xẫm và da thịt trên mặt từ từ nứt ra mau chảy ra từ những khe nứt… xong bà đó nói…đi…điiiii… vì tấm gương chỉ cách mình chừng 1 mét . vừa nói bà đó vừa thò cái đầu ra ngoài tấm gương dí sát mặt mình và ngiến răng ken két trong khi thịt trên mặt bả cứ nứt dần và rơi ra từng mảng

Mình muốn hét lên và vùng dậy để chạy ra ngoài ngay nhưng không nhúc nhích được . Bà đó cứ rít lên ngày càng lớn như kiểu hận thù dồn nén lâu ngày vậy… bà gầm lên lúc 1 to cho đến lúc tấm gương vỡ toang và cánh cửa của cái tủ rớt xuống cái rầm thì mình mình bật dậy được. Mình thở dốc mồ hôi ướt hết cái áo ba lỗ … thì ra là mơ . Nhưng sao giấc mơ lại chân thật đến vậy ? Lúc đó mình khổng để ý xung quanh nữa mà chạy 1 mạnh qua nhà bên luôn . Bà già mình hỏi làm gì mà rầm rầm bên đó rứa ? Nhìn bộ mặt ngu xi của mình có lẽ bả cũng hiểu nên nói . Đừng quá đó ngủ nữa có ngày bóng đè

Và sau đây là lần mình gặp trực tiếp nè

Hôm đó khoảng gần 1 giờ sáng mình đi chơi game về vì quán nét gần nhà nên mình đi bộ nha lúc mình về ngang qua chỗ cái cống thì bắt đầu nhớ chuyện cũ . Mình vừa đi vừa hát cho đỡ sợ và cố đi thật nhanh nhưng… vừa đến chỗ cái cống thì không biết ở đâu có con mèo đen công 1 cái gì đó chạy nhanh xuống cống lúc đó không hiểu sao mình lại tò mò muốn xem nên bật đèn pin của con cục ghặch tiến đến xem thử thì thấy con mèo đang ngấu ngiến 1 miếng thịt đỏ hỏn . Thấy mình con mèo khò khè vài tiếng xong công miếng thịt chạy sâu vào cái cống và mình nge tiếng con mèo kêu ngéo 1 cái xong mình nhảy xuống soi vào cống xem thì 1 lần nữa gặp người đàn bà đó . Đang bò đến phía mình trong miệng bà đó đang ngậm con mèo đen… chỉ đến đó thì mình không biết gì nữa. Lúc tỉnh đậy thì đang nằm trong nhà rồi . Mọi người hỏi sao nằm ngoài đó thì mình kể lại mọi chuyện . Ngay hôm sau mẹ mình đi mời thầy về cúng luôn mình cũng ốm li bì mấy ngày trời và bỏ luôn cái kiểu đi chơi về lúc nửa đêm luôn ;))

Câu truyện đến đây là hết… xin thành thật cảm ơn quý vị đã bớt chút thời gian vàng ngọc của mình để đến đây theo giõi câu truyện của tôi . Lần đầu kể truyện không biết kể thế nào cho hay mà chỉ biết kể sự thật nên mong được sự thông cảm của quý vị và 1 lần nữa xin chân thành cảm ơn quý vị và xin chúc mọi người có 1 giấc ngủ ngon…

0