K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 5

Hôm nay tôi đi học về vẻ mặt vui sướng với ba con mười thi học kì đỏ chói trên tay và trong lòng lâng lâng khó tả. Tôi về nhà cất cặp sách và một lần nữa mang bài ra xem, tôi trào dâng sắp khóc khi nhìn thấy con mười toán. Để được con mười toán này tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn, sự quyết tâm của chính mình để vượt qua cái khó khăn của môn toán.Các bạn biết để có con mười toán, tôi đã phải cố gắng nỗ lực thực thế nào không? Rất, rất lớn và nhiều nhưng không vô nghĩa, tuy tôi đã lớn nhưng tôi vẫn khắc sâu ngày đó ngày mà con mười toán đối với tôi xa vời vợi và là cả một giấc mơ. đó là năm tôi học lớp bốn không những nói chuyện nhiều tôi còn là một học sinh kém toán nhất nhì trong lớp nữa đây!

Những khi có bài tập về nhà đối với tôi quả là khó khăn, trong khi tôi cắn bút suy nghĩ vò đầu về bài toán khó thì bây giờ tôi lại nghĩ: “Chắc giờ này mấy đứa giỏi toán đã làm xong bài một cách dễ dàng rồi ấy chứ!” Lại còn cả những bài kiểm tra nữa, trong khi tụi bạn vui mừng hân hoan với điểm mười toán và được khen khi bố mẹ đón về thì tôi lại làm cho bố mẹ tôi buồn vì điểm kém, lúc đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều và đi đến quyết định lập cho mình một kế hoạch về việc ôn tập toán và quyết tâm bằng mọi giá phải trở thành một học sinh giỏi toán. Nghĩ tưởng dễ thế thôi chứ thực tình bao nhiêu khó khăn đã xảy ra đã làm nhiều lúc tôi nản chí, chẳng hiểu sao mà cứ lúc nào ngồi vào bàn làm toán là đầu óc tôi đã rối bù lên rồi cho dù tôi đã rất cố gắng tập trung suy nghĩ. Những lúc như thế tôi đã rất buồn và khóc, tôi khóc, khóc rất nhiều như thế trong đầu tôi những đám mây màu xám xịt nhưng vừa lúc đó ánh nắng ấm áp, ban mai dịu xuất hiện sau lời nói dịu dàng đầy yêu thương của mẹ làm tan đi đám mây ấy trong đầu tôi: “Cố lên con! Đã nói chỉ là bước đầu thôi mà!” Rồi mẹ như làm tôi thức tỉnh, tôi lau nước mắt và tiếp tục suy nghĩ bài toán đang đợi tôi giải nốt. Tối hôm đó tôi đã thức suốt đêm để suy nghĩ nhưng cuối cùng bài toán khó vẫn chưa được giải ra và sáng hôm sau tôi đến lớp trong tâm trạng rất buồn, thất vọng. Hầu như cả ngày hôm đó tôi chẳng chú ý đến môn học gì cả, thế là một ngày cũng trôi qua cho đến cuối giờ khi cô giữ tôi lại và hỏi, giọng cô ấm áp, thiết tha mà cũng có vẻ lo lắng: “Tiên à! Con bị làm sao thế? Con ốm chăng?” Tôi lặng thinh chẳng nói gì cả và sự im lặng đó đã làm cho cô hiểu ra tất cả, cô đến bên kéo sát tôi lại và hỏi: “Môn toán phải không con? Cố gắng rồi sẽ vượt qua thôi mà!”

Thế rồi buổi chiều hôm đó cô đã giúp tôi hiểu sâu hơn về môn toán, cô còn hướng dẫn tôi cách làm một bài toán phải nghĩ như thế nào hướng giải ra sao, nghe lời cô nói tôi như hiểu thêm ra rất nhiều điều và làm cho tôi bắt đầu có hứng thú với môn toán. Những ngày tiếp sau đó tôi cố gắng chăm chú nghe cô giảng ở lớp, những chỗ nào không hiểu tôi lên xin cô giảng lại đến khi thật hiểu mới thôi, còn về nhà tôi cố gắng làm các bài tập thật chăm chỉ làm đi làm lại rất nhiều lần cho thật thành thạo. Lại có những lúc gặp bài khó nhưng tôi vẫn không nản chí tiếp tục suy nghĩ nhưng nhưng… sao cái toán khó thế nhỉ? Thế là tôi cảm thấy nản, lúc đó mẹ tôi đã đến bên an ủi động viên, gợi ý cho tôi hướng và cách giải của bài toán đó. Niềm vui sướng đã đến với tôi khi tôi đã giải được bài toán khó kể từ khi đối với tôi toán là một môn học cứng nhắc và khô khan. Tôi cẩn thận trình bày vào vở và hồi hộp chờ đến ngày hôm sau để đợi thái độ của cô. Hôm sau tôi rất vui vì được tuyên dương trước lớp là tiến bộ nhiều về môn toán. Một tuần, hai tuần rồi ba tuần trôi qua đi dưới sự động viên của mẹ, của cô mà tôi cảm thấy được sự tiến bộ rõ rệt của mình về môn toán, những bài tập giờ đây đối với tôi thật lí thú và dễ dàng. Còn những chiều đi học về tôi khoe mẹ từ bài kiểm tra lúc đầu là 5, 6, 7 rồi 8, 9, 10 là lúc đó mẹ cùng tôi đều cười sung sướng. Tôi làm được vì tôi có lòng quyết tâm, ý chí vươn lên cho dù có thể tôi không thông minh như các bạn cùng lớp.Đến giờ tôi vẫn còn nhớ như in hình ảnh của tôi bật khóc khi tôi được điểm mười trong giờ kiểm tra toán.

Các bạn ạ! Làm việc gì nếu có lòng quyết tâm thì đều làm được cho dù việc có khó khăn đến mấy đi chăng nữa thì ta vẫn làm được, đúng là: “Có công mài sắt, có ngày nên kim” mà!

18 tháng 9

hay quá

16 tháng 12 2021

Để thể hiện lòng biết ơn các thương binh,liệt sĩ,Liên đội trường em thường tổ chức đến những gia đình thương binh,liệt sĩ có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn để tham hỏi sức khỏe và làm những việc vừa sức của mình.

Chi đội của em được Liên đội phân công chăm sóc,giúp đỡ chú Thắng bị cụt 2 chân hồi đánh Mĩ.Chú đi lại bằng xe lăn hoặc hai cái nang kẹp hai bên nách.Ngoài tiền trợ cấp hàng tháng,chú còn phải đi bán thêm vé số để có thu nhập nuôi hai con ăn học cấp II và cấp III.Vợ của chú đi làm thuê làm mướn,ai thuê gì làm nấy.

Hàng tuần,vào ngày chủ nhật,chúng em gồm 10 bạn đi đến nhà chú Thắng làm những công việc:quét dọn nhà cửa,chăm sóc vườn rau,kéo nước từ giếng khơi đủ đầy các lu,khạp.Viếc làm của chúng em tuy nhỏ nhưng đủ làm chú Thắng ấm lòng.Chú khen chúng em ngoan,biết giúp đỡ người khác và chú thường nhắc nhở chúng em rằng phải cố gắng học hành cho giỏi.

BẠN THÍCH THAY TÊN GÌ THÌ THAY NHÉ

16 tháng 12 2021

Chúng ta được sinh ra trên cõi đời này là một hạnh phúc lớn lao, nhưng sống để hòa đồng, để yêu thương chia sẻ, chăm sóc lẫn nhau mới là hạnh phúc thật sự. Điều mà tôi muốn nói đến đây là lòng yêu thương con người. Trong đời sống cần phải có lòng thương yêu giữa người với người, như vậy gia đình mới hạnh phúc, xã hội được an ổn và cao hơn nữa là đem lại vùng trời bình yên cho thế giới.

Cho nên mới nói yêu thương là hạnh phúc cao nhất trong mỗi con người. Nhưng chúng ta phải thực hiện lòng yêu thương này như thế nào cho phù hợp mà không thiên về một phía nào. Trước tiên, chúng ta muốn thương yêu chia sẻ với người thì ta hãy yêu thương chính bản thân mình trước. Hãy sống một cách chân thật trong sáng, như vậy tình thương của chúng ta mọi người mới dễ dàng đón nhận. Gần hơn nữa là người thân trong gia đình, bởi cha mình không thương, mẹ mình không thương, mà thương yêu người khác thì có phải chăng là mưu đồ đạt được mục đích gì nơi người này chăng? Sau đó mới đem tình thương này đến chia sẻ với mọi người xung quanh. Nếu không làm được như vậy thì tình thương này không thể gọi là lòng yêu thương con người được. Bởi tình thương này không chân thật, không trong sáng, nên ít có ai đón nhận tình thương này vì nó chứa đầy sự giả dối. Khi chúng ta thực hiện lòng yêu thương con người thì phải biết quý trọng và quan tâm đến người khác, chúng ta phải tạo được lòng tin trong con người của họ.

 

Lòng thương yêu này không hạn chế ở một phương diện nào, mà luôn dang rộng vòng tay để chào đón mọi người. Không ghen tỵ, đố kỵ với sự thành đạt của người, không chê bai ghét bỏ khi người vấp phải sự thất bại, mà khi ấy ta hãy hóa thân thành một người bạn cùng chia sẻ những niềm vui nỗi buồn, thành công và thất bại, để họ đứng lên và vươn lên cao hơn nữa với sự thành công của mình, đó mới là một tình thương trọn vẹn. Cổ đức có câu: “Sanh ngã giả phụ mẫu, thành tác giả bằng hữu”. Chúng ta muốn thành công, thành đạt trong cuộc đời này thì hãy thương yêu con người, vì những người này sẻ là người bạn tốt của chúng ta, giúp cho chúng ta trở thành hoàn thiện. Chúng ta thương yêu bằng cả tấm lòng của chính mình, cả vật chất lẫn tinh thần, sẵn sàng giúp đỡ người khác khi họ gặp khó khăn hoạn nạn. Khi có một người nào đó gây cho ta khổ đau thì chúng ta cũng nên khoan dung tha thứ cho họ bằng tình thương và lòng quan tâm giúp đỡ. Cũng như vậy, chúng ta hãy biết chia sẻ lòng yêu thương với tất cả mọi người, mọi loài nhất là bây giờ hãy chung tay giúp đỡ đất nước Nhật Bản vừa qua đã bị một trận thiên tai rất nặng nề. Chính vì vậy chúng hãy giúp đỡ bằng lòng yêu thương trọn vẹn, không chỉ về tiền tài vật chất, mà còn phải củng cố tinh thần cho họ nữa. Chúng ta hãy gom tâm thành cầu nguyện cho họ được vạn sự bình an, muôn điều phước lạc, và nhất là người quá vãng thì siêu sanh tịnh độ. Điều gì đáng quý hơn khi chúng ta thực hiện trọn vẹn tình thương giữa con người với con người? Chúng ta thử nghĩ xem nếu nhân rộng tình thương này ra toàn thế giới, mọi người đều thương yêu chăm sóc lẫn nhau, cùng dìu nhau đi đến chân thiện mỹ, thì làm sao có thể có chiến tranh, bạo loạn, hay các vấn đề xã hội? Như vậy lòng yêu thương con người không thể thiếu trong mỗi con người chúng ta, nó là một nhân tố cấu tạo nên hòa bình và sự vắng mặt của chiến tranh đàn áp.

Trong lòng thương yêu này luôn ẩn chứa một phẩm giá tốt đẹp của mỗi con người, đó là đức tính hy sinh, khoan dung, và cần phải có đức tính nhẫn. Như vậy mới có thể giúp chúng ta vượt qua mọi thử thách khi thực hiện trọn vẹn sự yêu thương này. Trong yêu thương, không thể thiếu đức tính nhẫn. Nên người xưa có câu: “Có khi nhẫn để yêu thương. Có khi nhẫn để tìm đường lo toan. Có khi nhẫn để vẹn toàn. Có khi nhẫn để tránh tàn hại nhau”. Chúng ta muốn thực hiện trọn vẹn tình thương yêu đó thì hãy tập cho mình những đức tính tốt đẹp như: nhẫn nhục, khoan dung, tha thứ, nhường nhịn… và biết hy sinh. Phàm là một con người thì phải biết thương yêu chia sẻ lẫn nhau, nó xuất phát từ bản chất tự nhiên của cuộc sống trong ca dao cũng nói lên được điều này: “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”. Nghĩa là chúng ta sinh ra trong một cộng đồng, cùng chung tộc loại thì cần phải thương yêu lẫn nhau, không phân biệt người đó ở đâu, xứ nào, hễ sinh ra trên cõi đời này điều đầu tiên cần phải biết đó là lòng thương yêu giữa người với người. Nếu con người chúng ta bị tách ra khỏi cộng đồng thì chắc chắn rằng không thể nào mà tồn tại được. Cho nên chúng ta muốn tồn tại, phát triển và trưởng thành hãy sống hòa đồng vào xã hội.

 

Trong mỗi thời đại, tình yêu thương luôn luôn cần và đủ để thực hiện một cách trọn vẹn. Yêu thương con người vốn là đức tính cao đẹp theo dòng chảy truyền thống văn hóa dân tộc từ xưa đến nay. Vì vậy chúng ta hãy trân trọng và phát huy đức tính cao đẹp ấy.

Do đó chúng ta phải giữ gìn xây dựng, vun bồi lòng yêu thương và hoàn thiện con người trong mỗi lúc mỗi nơi. Phải biết tôn trọng môi trường sống, môi trường làm việc của mỗi người. Bên cạnh đó chúng ta hãy sống một cách thiểu dục tri túc, không xa xỉ lãng phí, không xa hoa phung phí. Có như vậy chúng ta mới hoàn thiện được nhân cách của con người.

Lòng yêu thương con người đem lại hạnh phúc cho nhân loại, vì vậy hãy dành tình yêu thương của mình cho mọi người thật nhiều. Bởi yêu thương để sống, sống để yêu thương, đó mới chính là hạnh phúc cần có của con người. Nhất là trong thời đại hiện nay, thế giới đang phát triển, thì tuổi trẻ chúng ta phải có lòng yêu thương nhiều hơn, yêu thương để học tập, yêu thương để cống hiến. Giai đoạn này được coi là sự cống hiến hăng say nhất của tuổi trẻ. Chỉ có yêu thương mới có thể xoa dịu những ngăn cách giữa người giàu và nghèo, những bất đồng nghi kỵ. Phải biết yêu thương gắn bó, cảm thông chia sẻ và đôi lúc phải nhẫn chịu, nhường nhịn để giải quyết những vấn đề khuất mắt. Như vậy sẽ tạo ra thế giới hòa bình, nhân sanh an lạc, ngày càng hạnh phúc văn minh và giàu đẹp.

11 tháng 12

1. Câu chuyện tình hữu nghị:
   Em đã chứng kiến một nhóm sinh viên quốc tế tham gia chương trình tình nguyện ở quê em. Họ cùng nhau trồng cây, dọn dẹp và giao lưu văn hóa, thể hiện sự đoàn kết và hữu nghị giữa nhân dân Việt Nam và các nước.

2. Nước em biết qua truyền hình:
    Em biết về Nhật Bản qua các bộ phim hoạt hình như Naruto, Doraemon. Nhật Bản nổi bật với nền văn hóa đặc sắc, kỷ luật cao và sự phát triển mạnh mẽ trong công nghệ.

21 tháng 12 2022

mình nghĩ là cả A và B đều có ý đúng cả theo mik thì mik chọn B

21 tháng 12 2022

C

12 tháng 6 2021

Tham khảo nha em:

Như bao buổi tối khác, hôm đó khi đã học xong bài, em nằm trong vòng tay mẹ để nghe mẹ kể chuyện. Mỗi ngày mẹ đều kể chuyện cho em nghe trước khi đi ngủ. Hôm ấy, mẹ không kể chuyện cổ tích, ngụ ngôn hay truyện cười. Mẹ kể chuyện của mẹ – một người trung thực.

Năm em học lớp 2, để có tiền nuôi em và các chị đi học, ngoài việc đồng áng mẹ còn tranh thủ đi mua sắt vụn nữa. Những buổi trưa, khi chuẩn bị cho 3 chị em bữa ăn sau giờ học, dặn dò từng đứa công việc buổi chiều, mẹ lại đạp xe đi đến từng nhà để mua giấy, nhựa, sắt… tất cả những gì có thể bán được không kể nắng mưa.

Mẹ kể: Có những hôm may mắn, vào gia đình người ta vừa có tiệc, mẹ mua được rất nhiều thứ, mẹ vui lắm vì lại có được thêm tiền cho các con mua thêm sách, vở. Nhưng cũng có những hôm, mẹ đến khi người ta ngủ trưa, có người tỏ ra cáu gắt, mẹ luôn bình tĩnh, nói lời xin lỗi và đi ra. Từ khi có nghề tay trái, mặc dù là buôn bán nhưng mẹ chưa để ai mất lòng.

Mẹ nhắc lại lần mẹ nhớ nhất: Hôm đó, trời cũng nắng chang chang, mẹ đang đi, có tiếng gọi: Sắt vụn, vào đây nhặt ít đồ, mẹ quay xe và vào nhặt những vỏ lon, sách cũ. Người phụ nữ bán đồ cho mẹ đã đi vào nhà, để cho mẹ tự phân loại rồi cân. Đang miệt mài phân loại giấy viết, giấy in, báo thì mẹ phát hiện một chiếc phong bì đã mở, bên ngoài có dòng chữ: Gửi con gái. Mẹ thấy bên trong vẫn có thư và hai tờ 200 nghìn. Mẹ đã biết đó là thư bố gửi cho con gái khi ông đi làm xa cùng với tiền chắc là cũng cho con mua sách vở hoặc nộp tiền học như trách nhiệm của mẹ với các con mình. Mặc dù số tiền đó bằng cả tháng mẹ đi gom sắt vụn nhưng mẹ hiểu tấm lòng của những người cha cũng đoán rằng người con vẫn dành dụm nên mẹ gọi người phụ nữ ra và trao lại cho bà.

Người phụ nữ ra nhận trong sự vui mừng và ngạc nhiên: Con gái tôi học Đại học, mỗi lần viết thư về, bố nó vẫn cho tiền để đóng học. Chắc nó để dành, lần sau về lấy, cảm ơn chị quá! Chị thật tốt bụng, cảm ơn chị rất nhiều.

Mẹ em cũng vui vẻ nói chuyện, kể về chúng tôi rồi trả tiền cho bà mặc dù bà không lấy coi như lời cảm ơn. Trước khi mẹ đi tiếp chặng đường, người phụ nữ ấy vẫn nói với theo: Cảm ơn chị, lần sau chị lại đến nhé, có gì bán được tôi sẽ để phần chị.

Mẹ kể lại câu chuyện về nghề sắt vụn của mình trong niềm vui, mẹ không nói với em bài học nhưng em biết mẹ muốn khuyên rằng: Sống phải giữ cho mình tấm lòng trong sạch, sự trung thực, không tham lam, dối trá. Em cũng đã ghi lại câu chuyện ấy vào sổ nhật lý của mình. Em rất ngưỡng mộ mẹ em.

12 tháng 6 2021

#Tham_khảo!

 

Trong buổi chào cờ đầu tuần vừa qua, bạn Hoa của lớp 3B đã được tuyên dương trước toàn trường bởi đức tính trung thực của mình thể hiện qua hành động “nhặt được của rơi, trả người đánh mất” của bạn.

Theo như lời của thầy hiệu trưởng kể lại thì ngày thứ Năm của tuần trước, lớp 3B tan học sớm hơn các lớp khác. Và trên đường đi học về, bạn Hoa đã nhặt được một chiếc hộp mà thường được dùng để đựng đồ ở các tiệm vàng bạc, ban đầu bạn chỉ có ý định nhặt chiếc hộp để làm đồ chơi nhưng khi nhặt lên bạn phát hiện ra trong đó có một chiếc dây chuyền. Vì lúc đó đã khá trưa nên bạn mang chiếc hộp đó về nhà và đến buổi chiều bố Hoa đèo Hoa ra cơ quan công an huyện để nhờ các chú công an tìm giúp người đánh mất. Các chú đều khen Hoa thật thà và trung thực, tin tức nhanh chóng được thông báo và chỉ một ngày sau người đánh rơi chiếc hộp đó đã tìm đến cơ quan công an để nhận lại đồ của mình.

 

Người đánh rơi là một bác đã khá nhiều tuổi, chiếc dây chuyền là món quà mà bác mua để dành tặng cho cô con gái sắp cưới của bác nhưng bác không cẩn thận nên đã để rơi, tìm lại được chiếc dây chuyền bác rất vui và xin các chú công an số điện thoại và địa chỉ của gia đình bạn Hoa để cảm ơn, bác tìm đến nhà và gửi Hoa một ít tiền để cảm ơn bạn nhưng bạn không nhận không phải vì số tiền mà bác đưa ít mà bạn nói đây là việc cần phải làm của mỗi người.

Và cuối cùng bác đã tìm đến tận trường của Hoa học thông báo cho thầy cô để khen thưởng Hoa về việc làm của mình. Trong buổi chào cờ, Hoa đã được thầy hiệu trưởng tặng giấy khen vì đức tính thật thà, trung thực của bạn ấy, thầy còn nhấn mạnh đây chính là một tấm gương sáng để các bạn học sinh trong trường học tập và noi theo.

Việc làm của bạn thực sự là một việc làm rất ý nghĩa, thể hiện đức tính trung thực của cá nhân Hoa nói riêng và của cả dân tộc Việt Nam nói chung. Chúng ta nên học tập sự thật thà đó để trở thành một học sinh tiêu biểu làm đúng theo điều Bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng “khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”.

29 tháng 10 2023

Đầu làng em là một đầm sen rộng lớn có từ rất lâu rồi. Sen mọc xum xuê, lá to tròn, xanh biếc tỏa ra, che kín mặt hồ. Nhìn từ xa, hồ nước như một vườn hoa tươi tốt, bởi chẳng thấy được mặt nước đâu cả. Phải đến gần, mới nhìn thấy lấp ló gợn nước qua những tấm lá, nhờ cơn gió thổi ngang qua. Vào mùa hạ, sen nở rực rỡ, hương thơm ngọt ngào, vẫy gọi người đi đường dừng chân thưởng thức.

→ Hình ảnh so sánh: hồ nước như một vườn hoa tươi tốt

→ Hình ảnh nhân hóa: sen nở rực rỡ, hương thơm ngọt ngào, vẫy gọi người đi đường dừng chân thưởng thức

cho chị 1 tick nha

chị chúc em hc tốt.

1 tháng 4 2022

sao chép mạng lại bị báo cáo vậy

chưa nghe tới luật này luôn

1 tháng 4 2022

đây là bài về nhà nếu chép mạng thì bị cô mình mắng.nên mình ms bảo k chép mạng